Chereads / Kị sĩ - gió và máu / Chapter 24 - 23/ Bó củi

Chapter 24 - 23/ Bó củi

"Đi ngủ đi thằng già "

Anh ta chán nản nhìn số thức ăn còn lại , ngoại trừ rau thì không còn gì cả . Lão già sau khi ăn hết thịt thì vẫn dửng dưng như không biết . Trời cũng đã tối , anh ta lại muốn xem thành quả của lão nhưng lão dấu kĩ quá , anh chẳng biết gì cả nên phải đợi cho lão ngủ để ra tay .

Ngồi trên ngọn cây nhìn xuống dưới ngọn đồi , anh ta tự hỏi .

" Vài ngày qua cứ ăn uống mà không cởi bỏ được bộ giáp thì đi đại tiện và tiểu tiện kiển gì nghỉ ? "

Câu hỏi kỳ quoặc này khiến anh ta cứ mãi , kể cả khi ngầm hiểu bản thân không còn giống như con người nữa . Anh ta đã ẩn nấp trong những tán cây cao , dưới ngọn đồi , những cặp mắt lớn ở khắp mọi nơi , từ đàn chuột lối đôi nhau , những con cú , thằn lằn , chồn ở khắp mọi nơi , thi thoảng lại mập mờ nơi xa xa thấy chú gấu nâu to lớn đang đào hang ngủ đông . Buổi đêm , những con thú vật ở ngọn đồi này mới bắt đầu thức giấc , mà vùng dậy đi săn .

Từ nơi xa kia như có ánh mắt thật quen quá ! Vóc dáng khổng lồ dưới ánh trăng mờ ảo , những đốm lông cháy xém giờ đã lành kia .

" Không thể sai được ... chính là nó ..."

Con hổ lớn đó đã ở đó từ trước , có lẽ đang đợi chờ , chỉ là mãi đến lúc này anh ta mới rõ ánh mắt ấy . Nó nhìn thẳng đến nơi đây như thể đang nhìn thẳng vào tâm trí của muôn loài , ánh mắt chẳng mấy xê dịch mà điềm tĩnh lạ kì , nhưng vẫn khiến anh ta phải run rẩy kinh hãi , ánh mắt đó những bóp nghẹt anh ta trong nỗi hoài nghi và khó chịu , khiến anh ta vô thức chẳng thể nhúc nhíc nổi . Rồi nó từ từ lùi lại sâu vào trong rừng , cứ như thế mà rời đi . Ánh mắt nó như một lời cảnh báo trước tai họa , mang lại sự lạnh lõe lạ kỳ bao chùm cả khu rừng . Anh ta khiến răng , bay lơ lửng lên ngọn cây cao nhất mà nhìn về nơi xa xăm . Ngoài kia , những bóng đen khổng lồ hiện hữu cả bốn phương , chúng trầm tĩnh như đang trong giấc ngủ .

Với tất cả những gì vừa xảy ra trước mắt , anh ta không nào mà ngủ được . Nhìn những bóng đen ấy , anh ta chỉ có sự hoài nghi và cảnh giác , khó mà nghũ ngợi được nhiều .

Chẳng muốn phải trên cao mãi , anh ta âm thầm hạ xuống , dấu kỹ bản thân khỏi bóng tối , im lặng lùi lại vào căn nhà .

Trong góc tối nhất , góc nhìn bao quát với mọi thứ xung quanh . Đối diện với lò rèn nguội lạnh lão già đã lăn đùng ra ngủ từ lâu . Nhìn ra cánh cửa , anh ta hoàn toàn không thể ngủ , trực chờ cảm nhận những nàn gió thổi vqfo nhà , lắng nghe tiếng lá cây gió thổi ở xung quanh , những sự việc tưởng chừng như đơn giản nhưng giờ với anh ta lại là nỗi kinh hoàng tiềm tàng .

"Khi nhắm mắt , ta lại thấy trong khoảng không bất tận ấy những bóng ma siêu vẹo ."

Anh ta cứ lăn lộn trong đống suy nghĩ hỗn tạp ấy , chỉ trực chờ mà vùng lên đốt cháy tất cả , dường như không có điểm dừng . Cọ sát vào bức tường , nghe ngóng từng nhịp đập cyar không gian , mà giờ đây vẫn đang tĩnh lặng .

Gió hú qua cánh cửu , mưa chút xuống , sẫm nổi lên , anh ta mới thấy bên trong an ủi phần nào . Không khí trong sạch và mát mẻ , hạt mưa dột trên mái nhà .