Chereads / Kị sĩ - gió và máu / Chapter 25 - 24/ Gỗ mục

Chapter 25 - 24/ Gỗ mục

Dần nhận ra trong tiếng mưa là những âm thanh của thú vật , những tiếng bước chân to lớn và dồn dập .

" SOẠC !! " - " * tiếng hét trói tai của một loài động vật "

Tiếng cái cây bị xé toạc trong tức khắc , không khí trong đêm mưa bỗng trở nên xám xịt , rõ ràng đó những âm thanh của một cuộc "săn mồi" tàn bạo của những gã khổng lồ .

Cổ họng của anh ta như khô cứng lại , sợ hãi lắng nghe qua bước tường gạch . Nước mưa thầm qua mái nhà , nhỏ từng giọt lạnh lẽo xuống . Không khí ẩm ướt khiến lão già mơ màng tỉnh dấc , lão đi vào khóc khuất nhà , nơi có một cái xô , ngồi lên , lão đại tiện vào chiếc xô . Mùa hôi thối nặng nề khiến anh ta khó chịu , cố tránh xa cái mùa ghê tởm ấy , anh ta chỉ có thể lại gần cửa ra vào , nước mưa chảy vào , mùi mưa áp đi hoàn toàn mùi hôi thối nhưng anh ta lại càng nghe rõ những âm thanh "săn mồi" ở ngoài kia , những tiếng nhai thịt nhóp nhép , tiếng xương bị nhai vụn . Với sự tò mò , anh ta nhước ra ngoài , những kẻ khổng lổ trước vốn chỉ là "dây leo" của con quái vật lơ lửng trên những tầng mây đen , xúc tu của nó nhiều vô kể , vươn dài tới mặt đất , chúng tàn sát mọi loài động vật mà chúng thấy , với cái miệng khổng lồ như có thể nuốt chọn nửa khu rừng , nó không chỉ ăn thịt động vật mà còn gặm nhấm của cây cối và đất đá khắp rừng , tiếng kêu của nó vang lên khắp khu rừng , anh ta đã run lên sợ hãi trước nó . Quay đầu lại , lão già đã tiếp tục ngủ say . Cố đè nén nỗi kinh hoàng , anh ta nhắm mắt lại thở đều , một lần nữa nhìn ra ngoài .

"Cái chết tiệt..."

Những kẻ khổng lồ háu ăn đã biến mất một cách kì lạ , anh ta lại càng trở lên bất an , men theo những chiếc xúc tu vẫn còn rãi rác trên mặt đất , anh ta cũng nhận ra nó đang lơ lửng trong những đám mây , ngay gần kề với trung tâm khu rừng . Khi ngước nhìn nó , anh ta chỉ mập mờ thấy một bóng đen với những xúc tu to lớn được sắp xếp trồng tréo và hỗn loạn , một chiếc miệng rộng với những hàm răng xếp trồng lên nhau , thi thoảng lại lấp lánh ánh nhìn từ hàng nghìn đôi mắt mọc chi chít với nhau . Từ những xúc tu , nó thả xuống những "con bọ" gấm ghiếp , gầy gò xuống khu rừng , chẳng thể biết chúng sẽ làm gì , rồi nó từ bay lên cao , hút đi tất cả mây mưa , sấm chấp rồi lặng lẽ ẩn mình vào bầu trời đêm . Hiện tượng điên rồ khiến anh ta cứ đau đáu mãi trong tâm trí , có lẽ do kinh hãi hay sự nghi ngờ mà trằn trọc cố gắng quên đi tất thảy những tác động của nó tới nơi đây . Anh ta nhìn thấy nó , nó chẳng hề để mắt tới anh ta , tuy vậy anh ta luôn đặt ra câu hỏi "Nó là gì?" . Trong tâm trí anh ta , nó như thể dày vò thế giới quan nhỏ bé , đè nặng lên ham muốn trinh phục và khám phá của một người đàn ông . Có thoát khỏi nó , anh ta lặng lẽ nhìn rừng này , những phần địa hình bị ăn mất rồi lại ngước nhìn lên bầu trời , vẫn cái vẻ kinh hoàng ấy .