Chúng tôi không biết đã ở đây từ bao giờ , không hiểu nơi này và bản bản thân là gì , chính mình là ai , chỉ thấy rõ cái hơi ấm , một sự ấm áp hư ảo bao quanh , cố gắng đưa cơ thể này đi những bước , từng hơi thở đầu tiên ở nơi đây , vén tấm màn xanh nơi Ánh sáng chiếu rọi Trong Tầm Mắt , tôi mới hiểu Đây là sự sống , ngay cạnh tôi một sự sống bé nhỏ đang run lên trong bóng tối , đưa bàn tay nhỏ bé này , tôi đưa cậu ấy ra ánh sáng , mở mắt ra nhìn thế giới trong sự bối rối , cậu ngạc nhiên nhìn tôi với đôi mắt to tròn , Tôi mỉm cười .
" Giờ hãy họi tôi là chị nhé , còn ngươi là em " suy nghĩ như một chất kích thích những niềm vui trong tôi .
Nắm lấy bàn tay người ấy , nhảy múa trên những tán cây rồi hạ mình trên tấm có xanh .
"Vậy là con đã đến nơi rồi"
Một giọng nói phát ra trong đầu chúng tôi , từ xa xa thấy một hình bóng loài cáo đang ở đó
Tự hỏi "Người là ai ? "
"Các con không cần biết , chỉ cần gọi ta Cáo là được "
"Giờ thì theo ta "
Cáo đã đưa chúng tôi đi qua những bìu rừng những con suối và những cánh đồng hoang , đã dạy chúng tôi nói , dạy chúng tôi những thứ phép thuật đầu tiên và nhiều điều nữa , chúng tôi đã đi qua rất lâu , đã đi qua 5 mùa đông và 6 năm mùa xuân .
Cho đến mùa xuân thứ 6 , cô ấy đã đưa chúng tôi đến một cánh rừng thông thơm mùi gỗ , cô thôi thúc , đến một người đàn ông cao lớn với cây rìu và kém một cái cây , ông quay lại , bế tôi lên :
"Tại sao có một cô bé mù trong rừng nhỉ ? "
"Thả ta ra , ta không bị mù , mắt vẫn còn tốt lắm !"
Hậm hực nói . Ông tỏ ra ngạc nhiên rồi quay qua nhìn em tôi .
"Cậu bé kia là ai ?"
"Đó là em trai tôi" tôi tự hào nói
"Rõ ràng chúng ta sinh đôi mà .. " cậu tính nói tiếp nhưng lại bất lực thở dài .
"Cga mẹ chúng cháu đâu ?"
Cố tìm Cáo tôi nói .
"Cha mẹ là gì ạ?" Cáo trốn trong bụi cây nhìn chúng tôi , chú nhìn đượm buồn nói .
"Giờ chú sẽ là phụ huynh của các cháu , nghe chưa ?"
"Nhưng còn Cáo thì sao " em tôi nói rồi chỉ vào bụi cỏ .
"Cáo là ai ?" Trong bụi cỏ chỉ một tấm hư vô , chú nói :
"Làm gì có Cáo nào ở kia ?"
"Vậy tên mấy cháu là gì nhỉ ?"
"Chúng cháu không có tên " tôi nói
Chú nói với tôi : " Giờ tên cháu là Luna , còn tên em cháu là Arthur , được không ? "
"Được ạ " chúng tôi đồng thanh nói .
Bỗng trong tôi , Cáo lại nói :
"Sứ mệnh của ta vậy là hết , các ngươi đừng buồn , lần này , cuộc phiêu lưu của chúng ta đã kết thúc , viễn biệt , những sinh linh yêu dấu của ta "
Chú đưa chúng tôi về nhà chú , vậy là cuộc sống mối của chúng tôi bắt đầu .