Tôi nhìn cơ thể nát bét trước mắt , vô thức liếm sạch những giọt máu đọng trên khóe môi , tôi muốn chạy đi , chạy thoát khỏi nơi này , nhưng giọng nói đó không cho phép , nó cứ văng vẳng bên tai tôi , một cơn đói bất trật ấp đến , mùi máu tanh hôi sao giờ lại thơm đến vậy ? Tâm trí tôi như thể bị thắt lại , thở ra một hơi nóng , tôi ăn ngấu nghiến cơ thể đó một lần nữa , con mắt của cậu ta như thể đang nhìn tôi oán hận và sợ hãi , tôi hành động như thể một con thú hoang , không còn quan tâm đến mọi thứ chỉ biết nhai và nhai .
" Chuyện gì xảy ra thấy này ? Ta là cái gì vậy ? "
Bụng co rúm lại , lôn hết ra tất cả , sự tự chủ của tôi được chả lại , lùi lại trước sự thật tôi tiếp lôn ra tất cả , tôi đã trở thành một con dã thú , tôi quay đầu lại trong kinh hoàng , tôi phải chạy , rõ ràng tôi phải chạy , mặt đuôi của tôi chà xát trên mặt cỏ , đôi cánh vẫy lên khó kiếm soát , bay lên cao rồi lại lao đầu xuống đất , mặt cỏ ấy hóa ra lại như mọc trên một mặt sàn trắng tinh với những chi tiết góc cạnh , đằng sau tôi , cái bóng mờ ảo , hỗn loạn và tối tăm nhìn tôi trong oán hận bằng đôi mắt rỉ máu , tôi lại một lần nữa lôn ra , rồi lại tiếp túc chạy trốn một cách hoảng loạn , những cơn đau lại ập tới , tôi đâm vào một bức tường vô hình , cái bóng đó luôn chạy theo bằng bốn , kinh hãi nết cơ thể đau đớn của mình chạm vào bức tường đó , khi đến tôi đi xuyên qua nó , cảm giác đau đớn vì điện giật khiến cơn đau của tôi ngày càng tăng , nó khiến tôi co rúm lại , cuộn tròn cơ thể và dùng cánh trùm lên .
Tôi cảm thấy rõ , chúng lại đưa tôi đi một cái khoang , thứ khí lạnh đó thật khó chịu , tôi cố giữ một chút tỉnh tảo suất cả quá trình , chúng lại bơm tôi những thứ chất lạ , nó khiến tôi nóng lên , vùng dậy mạnh mẽ , phản ứng giữ rội đó suýt nữa đã phá khoang , nhưng trong một khoảng khắc đó , tôi lại gục xuống và hôn mê .
Ánh đèn trắng xóa và tiếng gió thổi lại hiện ra
Một căn phòng trống trơn chỉ có một cánh cửa sắt lớn , tôi muốn thoát khỏi nơi này , đấm thật mạnh vào cánh cửa , tiếng kim loại lại rít lên chói tai , nó chỉ méo lại một mảng bé xíu , ngồi phịch xuống thất vọng , tôi mới để ý trong góc , cái bóng lại đang đứng đó .
" Tao sẽ giết mày "
Nó lao tới , đôi tay thô cứng gầy guộc bóc chặt cổ tôi , hàm răng lanh của nó mở ra đen kịt và sâu thẳm , tôi không thở nổi , vùng vẫy , nó gằn giọng tiếp :
" NHƯ CÁI CÁCH MÀY ĐÃ NHAI TAO "
Cơn đói cồn cào lại ập tới , tôi nghẹt thở gào lên , cố đẩy nó ra nhưng tôi chỉ xuyên qua , vùng dậy tôi cắn nó .
"Tại sao mày lại cắn được tao ? Một bóng ma ?"
Tôi cào xé nó ra thành nhiếu mảnh , rồi nhìn nó gào thét đau đớn , ánh mắt đó quen thật , là của đứa trẻ đó , nó lại nhìn tôi bằng ánh mắt đó rồi lại tan biến , cơn đói vẫn không nguôi mà bắt tôi phải vùng vẫy , cào cánh cửa và những bức tường , la hét vô vọng , tôi không thể thoát ra , đằng sau cảnh cửa , tiếng bước chân đi tới ngày một gần , lém vào những thực thạnh dẻo lạ , mùi chúng rất lồng , nhưng lại quyến rũ tôi , không chần chừ , tôi bắt ăn đống đó , cảm giác lúc ấy , tôi đã bắt đầu không phải tôi , thật khó chịu