Chereads / Kị sĩ - gió và máu / -11/ Vẻ đẹp của chiến đấu

-11/ Vẻ đẹp của chiến đấu

Tôi thấy đau , đau đến mức tôi không thể nhận thức nổi thế giới xung quanh nữa . Nghiến răng , cố nhắm lại bên mắt đã bị phá hỏng trong sự đau đớn tột độ , máu vẫn chảy ra không ngừng . Khi tôi rơi xuống mặt đất , cũng là lúc " chó đen " tiếp tục tấn công mãnh liệt hơn . Trong khi đó , tôi chỉ có thể trật vật trống đỡ những đợt tấn công dày đặc lên bản thân , chịu đựng trong sự tức giận và đau đớn . Khi mất một bên mắt , tôi cảm thấy một sự " mở rộng " đáng kể những giác quan của bản thân , như thể có thể cảm nhận được mọi thức xung quanh bằng những âm thanh hoặc các rung động nhỏ , có lẽ nó vốn đã là khả năng ngay từ khi trở thành một con rồng nhưng đến bây giờ mới cảm nhận rõ phần nào khả năng này . Nhưng trong thời điểm này , tôi không thể đứng im chịu trận , trước đòn tấn công sắp tới , tôi nhảy lùi lại một đoạn rồi bất nhờ áp sát , nhanh chóng hất văng đòn tấn công của anh ta . Điều này không hề ổn , tôi khó mà cầm cự được lâu hơn nên phải kết thúc trận chiến càng nhanh càng tốt . Lập tức tôi đạp vào ngực anh ta , đẩy lùi và tạm thời giữ khoảng cách . Khi tiếp tục tấn công một lần nữa , anh ta bỗng biến mất khỏi tầm mắt , nhận ra chiêu thức này , tôi dùng đôi chém một vòng tròn dọc quanh cơ thể . Không ngoài dự đoán , anh ta đã hứng chịu đòn tấn công khi tiếp cận từ đằng sau . Chà ! Đó là điều cũng chẳng mấy khó đoán , và gần như luôn luôn xảy ra với cùng một biểu hiện . Khi chiến đấu , tôi luôn cầm máu hết mức , dù thế , tôi vẫn cảm thấy sự choáng váng và không tỉnh táo , tôi chỉ có thể liên tục giữ khoảng cách với anh ta và tung ra khững đòn tấn công từ gió ở tầm xa . Nhanh chóng , nhận ra , cuộc chiến này là cuộc chiến của sức chịu đựng , cả hai bên đều mang những thương tổn nặng nề và liên tục mất máu . Việc cầm cự đến khi đối phương kiệt sức không phải là một phương án phù hợp , tôi nghĩ lần này làm liều một phen , tấn công trực diện bằng tất cả sức mạnh . Tôi bất ngờ lao tới , đập đầu vào anh ta , rồi nhanh chóng chém thêm một đường đuôi , liên tục tôi sử dụng móng vuốt để phản kháng trước những đòn tần cóng đầy uy lực , tôi phản cào vào hông anh ta để chấm dứt chúng . Túm đuôi , tôi quật mạnh " chó đen " xuống mặt đất , nhưng khi đó tôi cũng dần nhận ra những vết cắn đã hằn xâu vào da thịt ." Chó đen " bật dậy , chừng mắt nhìn tôi , ánh mắt đỏ chói của anh ta toát lên một vẻ đẫm máu giây phút tôi như thể trải qua cái chết một lần , khi hoàn hồn lại , anh ta đã đâm xuyên qua bụng tôi . Khi "Chó đen" cũng phại gục ngã , tôi cũng như thể buông bỏ , giữa bãi chiến trường hoang tàn , vũng máu tươi chảy dọc trong khe nứt , tôi đã thua , cảm giác thất bại vào tuyệt vọng khiến tôi khó mà dám tin , ngày hôm nay phải thoát khỏi trần tục , vì những sai lầm hay sự tàn bạo của chúng ? Tôi không biết , và rồi tôi chẳng thể chống lại sự thật , nhắm mắt lại và gục ngã