MJ buông tay khỏi eo Dowon. Sau đó, cậu nhìn lại kẻ đã khiến Dowon phải quay đi. Thanh niên tóc vàng ngồi thụp xuống sofa rồi giơ cả hai tay lên đầu hàng. Hắn mạnh mẽ bày tỏ rằng mình không hề có ý định cản trở hay can thiệp vào chuyện của Dowon và MJ.
"Tôi sẽ ra ngoài nếu cậu muốn. MJ, đừng nhìn tôi với vẻ mặt như thể cậu sẽ lao vào và giết tôi ngay lập tức như thế."
Sau khi nhìn thanh niên tóc vàng, MJ nhìn lại Dowon và thô bạo vuốt tóc mái. Dowon vừa nói vừa nới lỏng bàn tay của MJ.
"Này, cái đó, tôi sẽ lên tầng hai."
Dowon vội vã tìm cách trốn lên tầng hai. Anh ấy bị sốc khi tự biến mình thành một kẻ ngốc trước mặt người khác. MJ bắt lấy cổ tay của Dowon. Cậu ấy không thể đuổi một người đã lao vội xuống tầng một vì tinh thần bất ổn quay trở lại tầng hai.
"Đừng đi mà. Người phải rời đi không phải bác sĩ mà là tên khốn kia."
Chàng trai tóc vàng nhún vai một cách cường điệu, như thể hắn đã quen với mệnh lệnh kiên quyết của MJ.
"Được được. Tôi đi luôn đây."
Khi tóc vàng chuẩn bị đứng dậy ra ngoài, Dowon đã vội vàng nói.
"Có vẻ như tôi đã cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người rồi. Cậu cứ ở lại đi."
"Ui, không, anh không cần phải làm vậy đâu. Tôi không nghĩ cậu ta có thể nói chuyện trong hoàn cảnh này."
Chàng trai tóc vàng liếc nhìn MJ. Năm giác quan của MJ chỉ hướng về phía Dowon. Tóc vàng lờ đi tín hiệu cầu cứu của Dowon và cố gắng ra ngoài vì sợ tia lửa từ MJ bắn vào mình. Tình huống này không có giải pháp nào làm hài lòng cả hai bên.
Đặc biệt, MJ còn tập trung cao độ vào tình trạng của Dowon. Thật bất thường khi Dowon lao xuống và ôm chầm lấy cậu. Đối với MJ thì chuyện này còn quan trọng hơn nhiều so với cuộc nói chuyện với thanh niên tóc vàng. Chỉ có một lý do khiến Dowon hành động như vậy. Tai nạn duy nhất khiến anh chật vật trong mấy ngày nay. MJ hỏi Dowon.
"Tôi phải làm gì để bác sĩ không còn mệt mỏi nữa?"
Dowon nhìn chàng trai tóc vàng thay vì trả lời MJ. Tóc vàng giơ hai tay lên trong tư thế đầu hàng. Hắn lùi lại một bước và lặng lẽ đi về phía cửa trước. MJ đã ngăn hắn lại.
"Cậu cũng ở lại đây đi."
Khi ánh mắt vốn hướng về Dowon giờ nhắm vào mình, chàng trai tóc vàng đã hoảng sợ.
"Gì? Cậu có chuyện gì muốn nói với tôi à?"
"Phải. Cậu ở yên đó. Bác sĩ, anh nói cho tôi biết đi. Cách để cảnh sát Park không tiếp tục tra tấn anh nữa."
"Chà, có vẻ như bác sĩ và cậu còn chuyện muốn nói, vậy tôi đi trước đây."
"Câm miệng và đứng yên đấy."
Chàng trai tóc vàng đứng thẳng như đinh đóng cột trước những lời nói đó. Nhìn thấy hắn đã đứng bất động như băng, MJ cúi đầu về phía Dowon, người vẫn còn đang bối rối. Dowon dùng lòng bàn tay ngăn cản nụ hôn của MJ lần nữa. Trước ánh mắt phớt lờ của chàng trai tóc vàng, Dowon tự hỏi liệu anh có ngại ngùng quá mức hay không. Vấn đề lớn nhất là Dowon là người duy nhất xấu hổ. Dowon cố gắng bình tĩnh suy nghĩ về tình huống đặc biệt mà mình gặp phải.
"Mọi chuyện sẽ ổn dần theo thời gian. Không có phương pháp điều trị nào có hiệu quả tức thì đâu."
"Nếu tìm ra lý do tại sao cảnh sát Park làm chuyện đó với anh thì liệu anh có bớt mệt mỏi hơn không?"
"Tôi không chắc nữa. Tôi xin lỗi vì đột ngột chạy xuống như vậy. Chắc cậu hoảng lắm."
"Không, ngược lại tôi càng thích thế này hơn. Sẽ thật tuyệt nếu anh lao vào trong vòng tay tôi thay vì chạy trốn."
"Làm ơn im lặng đi."
Dowon lấy tay che miệng MJ và nhìn tóc vàng với ánh mắt lo lắng. Chàng trai tóc vàng cố tình nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ phía trước, như thể không quan tâm liệu họ có hôn hay vuốt ve nhau hay không.
"Dù sao tôi cũng muốn nói với bác sĩ về chuyện của cảnh sát Park."
Dowon mở to mắt. Anh biết rằng MJ và cảnh sát Park có một mối liên hệ nào đó. Bởi vì ông ta đã dùng Dowon làm mồi nhử để ném cho MJ thay vì Cha. Anh còn định một lúc nào đó sẽ lựa lời hỏi MJ, nhưng thật may là MJ đã đề cập trước.
"Tôi đang cân nhắc xem khi nào nên nói chuyện đó. Nếu nó có thể cải thiện tình trạng hiện tại của bác sĩ thì tôi nghĩ mình nên nói ra càng sớm thì càng tốt."
Mặc dù không biết là chuyện gì nhưng anh hiểu được thái độ của MJ rằng cậu ấy không muốn Dowon bị tổn thương tâm lý. Biết lý do không có nghĩa là những trải nghiệm trong quá khứ sẽ được viết lại. Tuy nhiên, nó có thể giảm bớt nỗi sợ hãi vô cớ.
Nếu có lí do chính đáng để một người thân thiết đột nhiên cố gắng giết anh thì anh có thể thoát khỏi linh hồn ác quỷ không ngừng chĩa họng súng ngay trước mắt. MJ nói với chàng trai tóc vàng, người đang đứng trước hiên nhà và nhìn chằm chằm vào những ngọn núi phía xa.
"Bác sĩ sẽ cùng lắng nghe. Cậu lại đây nói đi."
Thanh niên tóc vàng không quay đầu lại. Hắn dán mắt vào ngọn núi, cố gắng không chú ý đến MJ, kẻ đang ôm Dowon.
"Vậy thì bác sĩ sẽ bị liên lụy mất."
"Tôi sẽ không để anh ấy bị cuốn vào đâu."
"Sao cậu có thể chắc chắn như vậy? Sẽ chẳng ích lợi gì nếu để người ngoài nhúng tay vào."
"Nó không đem lại ích lợi gì cho chúng ta nhưng nó có thể giúp đỡ bác sĩ. Anh ấy sẽ là người quyết định. Cậu chỉ cần nói cho anh ấy nghe thôi."
"Nếu muốn anh ấy hiểu rõ câu chuyện thì tôi cần phải kể về cậu và Cha. Không sao chứ?"
"Không vấn đề. Dù sao cũng là điều phải nói."
"A, biết rồi. Vậy cậu có thể buông cái tay kia ra và dừng trò hôn hít lại được không?"
"Có vấn đề gì?"
"Đồ khốn kiếp."
Chàng trai tóc vàng lấy hai tay xoa sau gáy, quay đầu lại. Ánh mắt của Dowon và hắn chạm nhau. Anh cười ngượng nghịu và nhún vai. Tóc vàng chìa tay ra cho Dowon, người đang ngại ngùng và thậm chí không thể nhìn vào mắt hắn.
"Chào anh, tôi là bạn của MJ. Tôi đã được nghe rất nhiều về anh. À, ừm, toàn là những điều tốt đẹp thôi."
Trước khi Dowon có thể bắt tay, MJ đã vỗ tay bôm bốp. Tóc vàng cảm thấy bất công trước sự cảnh giác rõ ràng của cậu ta. Trước thái độ không cho phép hắn ta chào hỏi một cách đàng hoàng của MJ, tóc vàng chỉ bĩu môi dưới.
Từ trước đến nay, MJ đã bộc lộ nhiều biểu hiện bất thường, nhưng cậu ta càng khó đoán hơn trong những chuyện liên quan đến Dowon. Không, hắn cũng không cần phải hiểu. Khoảnh khắc hắn hiểu được bất kỳ ý nghĩa nào của nụ hôn sâu mà MJ dành cho bác sĩ tư vấn tâm lý, thì dường như lẽ thường và tam quan của hắn đã sụp đổ.
"Tôi tên là Dowon."
Dowon cúi đầu chào. Chàng trai tóc vàng cảm thấy thái độ trang trọng đó giống như một quý ông. Anh ấy trông như thiếu gia hoặc con cháu của danh gia vọng tộc chưa từng chịu khổ.
Chiếc cổ trắng đặc biệt nổi bật, thu hút sự chú ý của mọi người. Chẳng lẽ bởi vì Dowon mà MJ luôn mua những gái mại dâm có làn da trắng bất kể hình thể hay khuôn mặt? Cậu ta hoàn toàn phù hợp với khuynh hướng ám ảnh đó. Dowon là người kích thích chính xác sự tôn sùng và những ham muốn trong đời sống tình dục của MJ.
Đối với MJ, người luôn trần trụi phô bày những vấn đề tình dục, thì ngoại hình và tính cách của Dowon có ý nghĩa rất lớn. Liệu MJ có thể chịu đựng được bao lâu trước mẫu người lý tưởng nhẹ nhàng và lịch sự này? Không biết tiếp tục kìm nén thì cậu ta có bị bệnh hay không.
Tóc vàng mỉm cười, cố gắng không biểu lộ suy nghĩ của mình. Nhưng hắn buột miệng thốt ra mà không nghĩ ngợi gì.
"Ái chà, anh đẹp thật đấy."
Trước lời nhận xét của tóc vàng, hai mắt MJ như muốn bốc hỏa.
"Cái gì?"
"Hả? A, không, MJ, ý tôi là anh ấy hợp gu của cậu! Không phải của tôi! Đừng hiểu lầm!"
"Đừng lảm nhảm nữa. Trước khi tôi xé rách miệng cậu."
"Ôi, tôi sợ đến mức không nói được lời nào luôn."
Tóc vàng tránh xa MJ và bước về phía phòng khách. Việc Dowon đặc biệt như thế nào đối với MJ không phải là việc của hắn, nên hắn quyết định chỉ tập trung truyền đạt những gì cần nói cho MJ một cách nhanh chóng.
"Tôi vào thẳng vấn đề nhé? Này, MJ, tôi có thể nói về Crack trước được không?"
"Ừ."
"Ôi, tôi không biết đâu. Bây giờ cậu phải chịu trách nhiệm hết đấy."
Tuy vẫn đang lầm bầm, nhưng sự bất mãn của tóc vàng đã dừng lại. Dù sao thì trách nhiệm cũng hoàn toàn do MJ gánh vác.
"Bác sĩ, anh biết Crack đúng không?"
Dowon gật đầu.
"Một chất gây ảo giác."
"Chính xác mà nói thì nó là một loại ma túy. Anh không phải là người duy nhất hít Crack."
Tóc vàng thản nhiên nói, như thể đang quyết định thực đơn bữa trưa hôm nay.
"Xác chết rơi khỏi xe cùng với anh hẳn đã hít rất nhiều. Nếu không dùng Crack thì chắc chắn ông ta cũng hít một loại ma túy khác. Chuyện đó rất rõ ràng."
Mặt Dowon đanh lại. Tóc vàng quay trở lại chiếc ghế sofa vừa ngồi. Hắn vừa đi vừa chạm vào những tấm bản đồ treo trên tường bằng lòng bàn tay. Những nơi ngón tay lướt qua đều được đánh dấu bằng bút dạ đỏ. Các địa danh và địa điểm cụ thể của khu vực phía nam Hàn Quốc thậm chí còn được ghi chú chi tiết ngày, giờ và ảnh mô tả.
Dowon ngay lập tức nhận ra đó là thông tin về những vụ phóng hỏa. Và ngôi nhà này giống như một căn cứ bí mật. Và chàng trai tóc vàng cũng biết tất cả những thông tin đó.
"Crack là tên một loại ma túy nhưng nó cũng là biệt danh một người. Người buôn bán Crack được gọi là Crack. Cũng giống như cậu ta được gọi là Mary Jane vì buôn bán cần sa. Chúng tôi gọi cậu ấy là MJ, viết tắt của Mary Jane."
(*Mary Jane là tên tiếng Anh của Marijuana - nghĩa là cần sa/cây dầu gai theo tiếng Tây Ban Nha. Mari = Mary và Juana = Jane. Crack còn được gọi là ma túy đá, được tạo thành bằng cách kết hợp cocaine ở dạng bột và baking soda. Hỗn hợp này sau đó được đun sôi và tạo thành chất rắn. Sau khi nguội, chúng vỡ thành nhiều mảnh nhỏ hơn. Cái tên Crack bắt nguồn từ âm thanh răng rắc phát ra khi đốt và hút thuốc. Vì Crack có hàm lượng cocain rất cô đặc nên cực kỳ gây nghiện.)
MJ đưa Dowon đến ghế sofa và đặt anh ấy ngồi xuống. Sau đó, cậu đứng dựa vào tường và khoanh tay nhìn. Tấm bản đồ phía sau lưng cậu là của Seoul. Không giống như những khu vực khác, đây là bản đồ duy nhất không được đánh dấu đỏ.
"Chỉ một số người đặc biệt mới được sử dụng tên ma túy thay cho tên họ. Những người duy nhất được biết đến là MJ và Crack. Ngoài hai người này, không còn ai nữa. Bởi vì việc buôn bán ma túy ở Hàn Quốc phải rất cẩn thận."
Có lẽ tóc vàng cũng được gọi theo tên ma túy. Trực giác của Dowon đã mách bảo như vậy.
(*Tiết lộ trước 1 chút là thanh niên tóc vàng cũng được gọi là "Ice" - một loại ma túy có hoạt chất là Methamphetamine dạng tinh thể đá)
Theo tính cách của MJ thì cậu ta sẽ không thân thiết với người khác mà không có lý do. Nếu cậu ấy giới thiệu người kia là bạn bè thì nghĩa là họ đang chia sẻ thông tin một cách bình đẳng. Bởi vì trong suy nghĩ của MJ, cậu ta sẽ không duy trì mối quan hệ thân thiết nếu cảm thấy không cần thiết. Dowon lên tiếng.
"Nơi ông ấy làm việc là cơ quan cảnh sát quốc gia. Không phát hiện đường dây buôn bán ma túy nào cả. Hầu hết tội phạm chỉ đến các câu lạc bộ (club) với heroin hoặc methamphetamine."
"À, bác sĩ không phải là người hoàn toàn không liên quan đến chúng ta. Vậy thì chắc hẳn anh đã biết được kha khá rồi nhỉ? Bất kể là nguồn cung cấp hay phương thức vận chuyển."
"Không. Tôi không biết. Tôi thậm chí không nghe chi tiết cuộc điều tra từ cảnh sát phụ trách. Bởi vì cơ sở đó chỉ hỗ trợ tiếp nhận những người nghiện từ cơ quan cảnh sát, rồi điều trị tâm thần và tư vấn cho họ."
"Anh là bác sĩ tại cơ sở điều trị đó à? A, không phải cậu ta chỉ muốn chữa chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế thôi sao? Cậu còn muốn điều trị cai nghiện nữa à? MJ, cậu bớt xén lại ít ma túy để hít đấy à?"
MJ cau mày.
"Không hề."
"Phải phải, đừng làm thế. Nếu cậu trở thành một thằng điên như Crack thì tôi thật sự chịu không nổi đâu. Nhưng có thật là tôi có thể nói ra tất cả không?"
Tóc vàng yêu cầu MJ xác nhận lại. MJ gật đầu.
"Ờ, nói gì cũng được."
Tóc vàng không quen với việc MJ tiết lộ những chuyện cá nhân cho người ngoài cuộc như thế này. Hắn bối rối không biết đó là do tính cách liều lĩnh vốn có của MJ hay là vì cậu ta tin tưởng Dowon đến mức tiết lộ điểm yếu của mình thì cũng không sao.
Nếu là vế sau thì thái độ của MJ có thể trở thành biến số đối với tóc vàng. Nếu MJ, thông qua sự tư vấn của Dowon, sửa được cái tính bốc đồng và mất kiểm soát, và trở nên bình tĩnh và thận trọng hơn thì đó sẽ là chuyện tốt. Nhưng nếu cậu ta có một điểm yếu mới gọi là Dowon. Nếu Dowon có sức mạnh hủy diệt sự điềm tĩnh và thận trọng của MJ.
"Chậc."
Tuy rằng một thanh âm đầy khổ tâm vang lên trong cổ họng, nhưng tóc vàng cũng không biểu lộ tâm tư của mình. Suy nghĩ càng phức tạp thì nụ cười trên khóe miệng lại càng đậm. Dowon nhìn chằm chằm hắn. Thái độ tươi cười với đuôi mắt cong hình cánh cung, theo một cách nào đó lại giống như một cơ chế phòng ngực để che giấu và không muốn tiết lộ rất nhiều điều.
"Bác sĩ, để tôi kể anh nghe về Crack."
Khi nhận ra nụ cười thân thiện kia là một cơ chế phòng thủ rõ ràng, Dowon gật đầu nhưng không rời mắt khỏi tóc vàng.
"Đôi khi mọi người tụ tập và tổ chức tiệc tùng với ma túy, nhưng tôi và MJ không đến đó bởi vì nó quá lộn xộn. Nhưng Crack thường xuyên đến đó và thậm chí còn điều khiển buổi tiệc đó."
Tiệc tùng. Mặc dù có tin đồn âm thầm lan truyền rằng những người nổi tiếng và con cháu của các tập đoàn lớn đã tổ chức tiệc ma túy, nhưng có vẻ như đó là sự thật chứ không phải tin đồn.
Dowon cau mày khi nghe về chuyện có người tổ chức tiệc ma túy một cách hệ thống. Anh lo lắng liệu MJ có liên quan đến bữa tiệc đó hay không, nhưng tóc vàng tiếp tục nói như thể mối bận tâm của Dowon không phải vấn đề lớn.
"Cảnh sát Park đã phục tùng Cha sau khi gặp Crack tại bữa tiệc. Crack là một loại ma túy hái ra tiền. Và nếu sử dụng đúng cách thì còn có thể dùng nó để giết người."
Crack. Anh đã trực tiếp trải nghiệm những ảo giác mạnh mẽ mà nó có thể gây ra. Đó cũng là một trải nghiệm khủng khiếp mà anh sẽ không bao giờ muốn thử thêm lần nữa.
"Thay vì dùng ống tiêm hay hít bằng mũi như các loại ma túy khác, anh chỉ cần hít khói của Crack nên sẽ không để lại dấu vết. Ngay cả khi anh chết, các thành phần ma túy cũng không xuất hiện khi khám nghiệm tử thi hay tồn tại trong máu. À, tất nhiên, khi nghiện thì lại là chuyện khác, nhưng nó rất có ý nghĩa khi dùng một lần. Đó là loại ma túy duy nhất có thể ngụy trang 100% thành cái chết do tai nạn."
Dowon suy nghĩ cẩn thận về câu chuyện tóc vàng và nói.
"Tôi biết Crack là một loại ma túy rất khó kiếm ngay cả ở Mỹ."
"Không, nó dễ hơn anh tưởng tượng. Ngay từ đầu, Crack đã rất nguy hiểm nên mọi người ít khi tinh chế và sử dụng nó. Bởi vì cùng một thành phần nhưng dùng Cocaine sẽ an toàn hơn nhiều. Người nghèo và những người không có tiền đã sử dụng cocaine tinh chế thành Crack. Vì vậy, đường dây ma túy có thể phức tạp và bẩn thỉu hơn, nhưng sẽ dễ dàng hơn anh nghĩ đấy."
"Vậy thì loại ma túy đó cũng có tác dụng khiến họ điên cuồng tin tưởng Cha à?"
"Không phải. Khiến người khác tin tưởng và tôn sùng không phải là tác dụng của ma túy. Đó hoàn toàn là năng lực của Cha. Hầu hết những người tham gia bữa tiệc đều cuồng nhiệt tôn thờ Cha. Tại đó, họ có nhiều cơ hội nhận được những loại ma túy khác, ngoài Crack. Họ nghiện ma túy và đi theo Cha, rồi kiếm tiền nhờ vào việc đó."
"Cha đã lợi dụng điều đó và khiến mọi người phát điên à?"
"Anh có thể coi Crack là kẻ kiểm soát mọi thứ. Không ai biết liệu đó có phải mệnh lệnh của Cha hay không. Mọi người đều coi Crack là kẻ đứng thứ hai trong tổ chức. Hắn cũng là người duy nhất biết Cha là ai. MJ cũng nhận được lệnh từ Cha thông qua Crack."
"Nếu MJ và cậu vẫn còn liên quan đến Crack thì..."
"Không đâu. Chúng tôi đã đường ai nấy đi rồi."
"À."
"Có vẻ như hắn sẽ từ bỏ cần sa. Bởi vì MJ đã phá hủy hoàn toàn, nên nếu không tìm được người vận chuyển mới thì hắn sẽ không bao giờ buôn bán cần sa được nữa. Chà, mặc dù lợi nhuận kiếm được ít hơn so với các loại ma túy khác, nhưng về độ an toàn và phổ biến thì cần sa là số một. Vậy nên Cha đã đánh mất một thị trường lớn."