Chereads / Vực thẳm - Profundis (BL) / Chapter 25 - Chương 24. Shinjae x Yoogeun: Đêm đầu tiên - phần 1 (H)

Chapter 25 - Chương 24. Shinjae x Yoogeun: Đêm đầu tiên - phần 1 (H)

Quần, tất và đồ lót mà Yoogeun đã cởi ra một cách ngẫu nhiên nằm rải rác trên giường. Cậu thậm chí chưa cởi được áo.

"Cứ đà này thì mất cả ngày."

Yoogeun đang gỡ cúc áo sơ mi từng cái một thì Shinjae nắm lấy cánh tay và quật ngã cậu. Yoogeun nằm sấp xuống giường với chiếc áo sơ mi hở trên người.

"Ực..."

Anh giữ hông của Yoogeun bằng một tay và luồn tay kia vào dưới gấu áo sơ mi của cậu. Quét xuống tấm lưng và vòng eo đẫy đà, anh ta vô tư vỗ nhẹ vào mông.

"Tôi xin lỗi, nhưng tôi đang hơi vội. Dù sao đây là tất cả những gì tôi cần."

Yoogeun trừng mắt nhìn hắn. Sau khi gần như không kìm lại được cái cổ đang run rẩy của mình, cuối cùng cậu ấy cũng quay mặt đi chỗ khác và vùi đầu vào gối.

"Mọi người có thể sẽ nghĩ rằng tôi đang ăn tươi nuốt sống em ... Tôi thậm chí đã báo trước cho em hai lần để đề phòng điều này xảy ra."

Woo Shinjae nghiêng người, lặng lẽ lẩm bẩm một mình. Một bóng đen phủ lên đôi chân trần ửng hồng của cậu dưới ánh đèn phòng ngủ dịu nhẹ. Đệm bị lún khi anh quỳ xuống và chống tay xuống hai bên.

Rốt cuộc, hiện tại thì anh ta thực sự không đủ khả năng kìm chế. Anh đã chịu đựng những ham muốn đau đớn của mình cho đến tận giây phút này, khi anh muốn đánh gục cậu và lúc đưa cậu vào ga tàu điện ngầm, nơi xác chết người và dị nhân đang quấn vào nhau. Ngay cả sau khi trở về, anh còn cho cậu một khoảng thời gian để chuẩn bị tâm lý vì anh biết rằng Yoogeun sẽ sợ hãi nếu nhìn thấy mình mất trí vì bộc phát.

Tất nhiên sẽ dễ dàng để chế ngự đối phương hơn nếu họ đang run sợ trong bóng tối rồi để mặc anh muốn làm gì thì làm, nhưng lần này anh đã quyết định chịu đựng. Bạn có thể trở thành một con chó đuổi theo bầy gà nếu người khác ăn hết mọi thứ và chỉ để lại cho bạn thức ăn thừa trong khi bạn đang dành thời gian ngọt ngào của mình để in dấu nỗi sợ hãi trong con mồi. Tôi đã làm tất cả những điều này cho em, vậy thì thế quái nào mà tôi phải kiềm chế bản thân khi bây giờ em đang ở đây với tôi?

"Yoogeun-ah."

Shinjae quấn lấy eo Yoogeun, cúi người xuống và thì thầm vào tai cậu. Hương thơm giống như cánh hồng khô trong khu vườn mùa đông tràn vào. Yoogeun nhắm chặt mắt, vùi mặt vào chiếc gối mềm mại. Các giác quan của toàn thân cậu bắt đầu theo từng cử động của người kia.

"Cái lỗ mà tôi đã chọc ... Có bao nhiêu người đã đâm vào đây?"

Một bàn tay to nắm lấy mông cậu và banh nó ra. Anh ta gõ nhẹ vào làn da khô bằng ngón trỏ và ngón giữa.

"Ah!"

Cơ thể cậu nhớ lại những ngón tay mà cậu đã từng chịu dưới tác động của ma túy và cảm giác bất lực sâu thẳm trong ruột gan mình. Shinjae đã trung thành với mục đích ban đầu là "guiding". Không có hành động hôn Yoogeun hay vuốt ve cơ thể cậu ấy. Anh ta để hở thân trên và chỉ cởi phần dưới để lộ hông, bỏ qua tất cả những màn dạo đầu khác và ngay lập tức chọc vào lỗ hậu. Một ngón tay giữa ấn vào cửa ra vào. Toàn thân cậu cứng đờ vì căng thẳng. Đó là một nỗi sợ hãi có thể học được. Da thịt co rút chặt chẽ dường như không thể tiếp nhận nửa ngón tay.

"Em đã làm tình với Joo Taein? Còn Yoon Chan thì sao?"

"..."

"Tôi đang đặt cược vào Kwon Heesoo. Đứa trẻ đó thế nào?"

"..."

"Con cặc của ai là ngon nhất? Em thích của ai nhất? Hm?"

Càng tiếp tục, nụ cười của Woo Shinjae càng sâu. Đến khi hỏi câu cuối cùng, vai anh rung lên, không kiềm chế được bật cười.

"...Không một ai."

"..."

"Không ai làm điều đó cả. Làm ơn, hãy ngậm miệng lại đi."

"Ah ... thật đáng ngạc nhiên. Tôi nghĩ có lẽ một hoặc hai người đã đâm vào ở nơi này."

Như thể những gì cậu vừa thì thầm ngấm ngầm là một lời nói dối, anh ta quay trở lại với kính ngữ trơn tru. Đó là sự chế giễu tồi tệ hơn là công khai chửi thề.

Shinjae nâng người mình lên. Dưới anh là Yoogeun, mặc chiếc áo sơ mi nhăn nhúm. Hắn đặt ngón trỏ và ngón giữa của mình vào giữa môi cậu và cố ý mút thật to. Lưng Yoogeun cứng đờ khi cảm nhận được hành động sắp tới. Bằng một tay, anh giữ hai mông của Yoogeun và ấn những ngón tay ướt át lên lối vào. Lối vào mềm mại màu hồng nhạt bị đóng chặt như không có một mũi kim nào có thể tiến vào, không chịu để cho bất cứ thứ gì lọt vào trong. Mong muốn xấu xa đang ngóc đầu dậy từng phút. Hắn đang rất vội.

"Loại chuyện này ... Tôi sẽ phải dạy cho em cách nới lỏng trước khi guiding vào lần sau. Vì vậy, hãy để cho tôi đâm vào ngày hôm nay, hm?"

"..."

"Tôi muốn được guiding, nhưng đúng hơn là tôi đang phục vụ em. Em nghĩ sao?"

Shinjae rút ngón tay ra. Anh dùng một tay ấn lưng Yoogeun, cúi đầu và đưa lưỡi vào lỗ bên dưới.

"Dừng lại ... ah, thật kỳ lạ, ức!"

Yoogeun rùng mình. Hai chân được đặt dưới tấm thân rắn chắc của người đàn ông kia đang vùng vẫy điên cuồng. Trải nghiệm bị người kia cưỡng bức liếm lối vào của mình dường như khá sốc. Yoogeun sẽ biểu cảm như thế nào nếu hắn thì thầm vào tai cậu rằng hắn đã tưởng tượng ra việc bóp bánh quy meringue trong người từ nãy giờ? Anh nắm chặt lấy Yoogeun để có thể để lại dấu tay đỏ trên đùi. Đưa đầu lưỡi liếm nhẹ vành rồi thọc vào lỗ bên trong rồi khuấy đảo xung quanh.

"Hức! Haa ... a ..."

Lúc đầu, Yoogeun chống lại bằng tất cả sức mạnh của mình, nhưng khi nhận ra rằng dù thế nào đi nữa thì cậu cũng không thể trốn thoát nên dần dần cậu không còn gây ồn ào nữa. Chỉ nghe thấy tiếng thở dốc. Cậu nắm chặt gối và không bao giờ ngẩng đầu lên.

Từ trên cao nhìn xuống, Shinjae có thể thấy quai hàm của cậu đang căng lên vì nghiến chặt răng. Cậu ấy chỉ ngẩng đầu lên khi nghĩ rằng nó đã gần xong. Anh ta bặm môi và tận hưởng cảnh tượng trước mặt. Màu sắc của cái lỗ, giống như thịt của một quả đào chưa chín, đã trở nên sẫm hơn một chút. Anh thử đưa ngón tay vào lại. Lối vào chật chội khó có thể nới lỏng ngay.

"Ức!"

Yoogeun nhún hông. Anh chỉ mới đút được đầu ngón tay vào mà hơi thở gấp gáp như có dương vật đâm vào, ngón tay tuột ra rồi lại vào, anh ta lặp đi lặp lại vài lần như vậy. Càng lúc càng nhét sâu vào. Các bức tường bên trong liên tục bị trầy xước dọc theo đường đi như thể đang cào vào bên trong.

"Hức ưm... hư, ah."

Yoogeun vụng về nâng hông lên và run rẩy đùi. Cậu tuyệt vọng vùi mặt vào gối, tiếng rên rỉ bị cắt đứt.

"Guide Baek Yoogeun. Cho tôi nhìn mặt em đi."

Woo Shinjae hỏi khi anh liên tục nhét các ngón tay vào và ra. Các chuyển động lặp đi lặp lại vẽ các đường gân trên mu bàn tay và cánh tay của anh ấy.

"Không ..."

Yoogeun thở hổn hển trả lời. Âm thanh bị chiếc gối che mặt nuốt chửng một nửa.

"Tôi không muốn, ức, tôi sẽ chết ..."

Shinjae dừng tay. Giống như một con búp bê sứ với đôi mắt thủy tinh được lắp vào, ánh mắt lạnh hướng về phía sau đầu Yoogeun. Anh tách những bức tường ấm áp bên trong và rút ngón tay ra. Chiếc vành vô thức bám vào các đốt ngón tay. Yoogeun nuốt một tiếng rên rỉ nhỏ, siết chặt lỗ một lần và thả ra. Anh banh rộng mông ra để kiểm tra tình trạng. Da xung quanh lối vào đỏ và ấm. Cái lỗ hơi ướt ở giữa co giật.

"Thật không? Vậy thì..."

Hắn nhìn xuống và thì thầm trong một giọng nói nhỏ.

"... Tôi sẽ phải giết chết em."

Ấn giữ phần hông của Yoogeun, anh ta dùng một tay kéo mặt trước của quần. Một chiếc cúc được cởi ra và chiếc khóa kéo rơi xuống với một âm thanh đầy đe dọa. Có vật gì đó chạm vào cặp mông đang mở rộng của cậu dưới sự kiểm soát của Shinjae. Đó là một gậy thịt nặng và ấm nóng. Shinjae nắm lấy gốc dương vật của mình và di chuyển lên xuống, từ từ chạm vào lối vào ẩm ướt. Hắn nhẹ nhàng ấn quy đầu và cọ xát với da.

Shinjae quan sát khung cảnh bằng ánh mắt thờ ơ. Anh ta không thể ước tính được cho dù thế nào đi nữa. Xương chậu của Yoogeun hẹp hơn mong đợi và bên trong quá khô. Chỉ cần nhìn tận mắt thì tính ra cũng chỉ đến rốn thôi. Nếu không, sự an toàn của Yoogeun không thể được đảm bảo.

Không giống như các Thợ săn cấp cao, những người có thể chữa lành chỉ bằng cách chờ vài phút ngay cả khi tay và chân bị cắt rời, Guide có thể bị thương tật vĩnh viễn ngay cả khi chỉ bị thương nhẹ. Nếu vết thương nặng hơn họ rất dễ chết. Đây là một Guide mà anh đã tìm kiếm với rất nhiều công sức khó khăn đi kèm. Sẽ thật lãng phí nếu chỉ sử dụng được một lần mà không thể sử dụng lại vì bị hỏng.

"Ah, ahh!"

Khoảnh khắc quy đầu dày vò trên lỗ, cậu cảm thấy áp lực như thể toàn bộ ruột bị đẩy lên. Tầm nhìn của cậu mờ đi vì sợ hãi theo bản năng. Nếu hắn cứ thế này, nó sẽ được đâm vào. Cái thứ tàn nhẫn đó sẽ đâm xuyên cơ thể và cậu thực sự sẽ chết. Yoogeun cố gắng đứng dậy, đặt hai cánh tay run rẩy của mình xuống giường. Tất cả những gì cậu có thể nghĩ đến là chạy trốn khỏi đây.

"Tôi không thể làm điều này nữa. Không, tôi không thể ..."

"Em chạy đi đâu?"

Woo Shinjae thì thào với giọng khàn khàn. Những hơi thở rối bời tuôn ra. Có một Guide trước mặt anh. Có một cái lỗ ẩm ướt đang co giật yêu cầu anh đâm vào. Tất cả những gì anh ấy phải làm là nhét dương vật của mình vào đó. Nhưng con mồi đang vô cùng sợ hãi và cố gắng bỏ chạy. Mắt cậu đỏ hoe. Lý do của hai người đàn ông gần như xuất hiện cùng một lúc. Một con bỏ chạy trong khi con còn lại cố gắng lao vào. Họ quyện vào nhau một cách tuyệt vọng như những động vật chỉ còn lại bản năng.

Shinjae vội vàng nắm lấy eo Yoogeun và kéo cậu lại gần. Vật thể cương cứng xấu xí bị nhét vào trong cái lỗ chật hẹp. Yoogeun trườn về phía trước, lắc đầu như điên. Hai tay anh ta nắm chặt đùi và Yoogeun bị kéo lại, kéo theo tấm ga trải giường. Chiếc hộp trên giường nghiêng sang một bên và rơi xuống theo những chuyển động thô bạo. Một vài chiếc bánh quy nhân meringue được gói riêng lăn ra chăn.

Anh đẩy dương vật vào trong rồi ấn nhẹ nhàng. Dù nói rằng đã chuẩn bị xong, lọt vừa hai ngón tay nhưng không có cách nào để mà cái thứ như vậy có thể dễ dàng vào được. Anh ta dùng nhiều lực hơn, gần như không đẩy được nửa đầu vào.

"A hức!"

Yoogeun hét lên một tiếng. Các bức tường bên trong thắt chặt trong giây lát. Cái lỗ chật chội đến nỗi quy đầu bị chèn một nửa đã bị đẩy ra ngoài. Shinjae nghiến răng và cố gắng nhét vào lần nữa. Cơ hàm và cổ của gã căng lên. Tĩnh mạch cũng nổi bật trên mu bàn tay đang ôm trọn Yoogeun, người đang không ngừng cố gắng bò đi. Dấu tay đỏ để lại trên vòng eo trắng nõn của Yoogeun. Quy đầu không ngừng đào sâu và cuối cùng, chỗ dày nhất cũng được đưa vào. Phần nhạy cảm nhất được bao bọc trong lớp màng nhầy ấm áp.

"..."

Yoogeun khóc thút thít khi dụi vầng trán ướt đẫm mồ hôi trên ga trải giường. Ruy băng từ chiếc hộp nằm quanh giường đang nhẹ nhàng chạm vào tóc anh. Áo sơ mi cũng nhăn nhúm và ướt đẫm mồ hôi.

"Chỉ một chút nữa."

Chỉ mới là phần đầu thôi nhưng cậu đã cảm thấy muốn chết, nhưng Shinjae, ép cậu xuống từ phía sau, vẫn rất kiên trì. Khung chậu, nơi chịu sức nặng của người đàn ông đang đau nhức. Vì phần dày nhất đã đi vào nên sau đó tương đối dễ dàng. Dương vật với những đường gân gồ ghề được đút vào từ từ với những âm thanh dâm đãng. Cái lỗ vừa đủ nuốt lấy vật thể to lớn siết chặt lại không một chút co rút.

"Haa, ha ưm."

Cậu không thể chịu đựng thêm được nữa. Yoogeun khuỵu xuống, chật vật đứng dậy định bò đi chỗ khác. Người cậu đã gục xuống giường, chỉ còn lại phần hông hơi ưỡn lên trong tư thế khó xử. Nhưng hóa ra đó lại là một quyết định tồi. Vừa nằm xuống, dương vật bên trong áp sát vào thành bên khiến cậu ngạt thở. Bụng cậu cồn cào và cậu cảm thấy buồn nôn.

"Hức ...!"

Nếu cứ thế này, cậu có cảm giác như cái thứ đó sẽ đâm ra ngoài da bụng mất. Mình phải đứng lên một lần nữa. Cậu ấy tuyệt vọng nghĩ. Yoogeun cố gắng nâng người lên với đôi tay run rẩy. Nhưng thậm chí còn không có sức để đứng dậy, nên cậu đã ngã gục trở lại giường. Dương vật, đã được ấn vào một nửa và nhét sâu đến giới hạn bên trong, lúc này càng vặn vẹo mạnh mẽ hơn. Cậu ấy thậm chí không thể hít thở đúng cách, nhưng nếu còn chần chừ ở lại, cậu có thể thực sự bùng nổ và chết. Thật đau đớn và đáng sợ.

Lý trí đã biến mất và chỉ còn lại bản năng. Chỉ có ý nghĩ ngăn cản sự đâm thêm vào bằng cách nào đó đang tràn ngập trong tâm trí. Cậu nằm sấp xuống, thở hổn hển và siết chặt vật cương cứng ở trong chỉ với chút sức lực ít ỏi mà cậu có thể xoay sở được. Việc guiding, đã mất kiểm soát, tuôn trào ra theo đó. Thật chóng mặt.

Trong một khoảnh khắc, tầm nhìn của Shinjae trở nên trắng bệch vì khoái cảm mãnh liệt và sau đó quay trở lại. Ý tưởng thực sự quá đỗi dễ thương. Rõ ràng là từ trước đến giờ cậu ấy chưa bao giờ bị đâm bởi dương vật của người khác. Trong tình huống này, tuy nhiên, nó khá khó khăn. Anh ấy thậm chí còn chưa đút hết vào, nhưng anh suýt nữa đã bắn ra.

"Yoogeun-ah, đừng than vãn nữa ... hm? Tôi đã nói rồi mà. Tôi sẽ không ăn thịt em đâu ..."

Woo Shinjae thì thầm bằng hơi thở thô bạo. Các bức tường bên trong quá chặt chẽ khiến anh không thể rút vật thể của mình ra hay đẩy vào sâu hơn. Mái tóc của anh, có vẻ như được pha vàng, cũng ướt đẫm mồ hôi và chuyển sang màu sẫm.

"Thả lỏng ra đi nào."

"Ah, ah, a..."

"Haa."

Anh nhắm mắt và thở ra hơi dài. Hàng mi dài run lên vì sung sướng. Anh cố định hông của Yoogeun và kéo eo cậu ra sau một chút. Cái vành ưỡn ra cùng với đó là dương vật hơi rút ra.

Yoogeun thở dốc một cách yếu ớt, vì không thể phát ra âm thanh thích hợp nữa. Dái tai mềm mại lộ ra dưới mái tóc rối bù đỏ bừng.

Shinjae hít một hơi thật sâu và đẩy dương vật vào lại. Cái vành thắt chặt xuống kích thích một cách mạnh mẽ. Nó được đưa vào một chút và dừng lại, và khi bị chặn trên đường, nó lại được rút ra một chút và đâm vào trở lại, cứ lặp đi lặp lại một cách kiên nhẫn. Chiều dài, dường như không thể vừa vặn, đã từ từ biến mất giữa hai mông của Yoogeun.

Khi bên dưới của cậu dần được lấp đầy bởi Woo Shinjae, Yoogeun đột nhiên nhớ ra từ giao phối. Shinjae và cậu ấy không hợp nhau. Nó không chỉ là về vóc dáng hay kích thước bộ phận sinh dục. Thứ gì đó khác xa với con người. Quái vật, thiên thần, hoặc ác quỷ. Cảm giác như bị xâm phạm bởi một sinh vật không là gì và mọi thứ cùng một lúc.

Cuối cùng, đùi của người đàn ông đập vào hông cậu. Quy đầu nằm ở nơi mà vách trong bị thu hẹp mạnh. Toàn bộ dạ dày cậu ấy náo loạn.

"Haa, ha!"

Yoogeun rùng mình. Cậu cố gắng di chuyển cơ thể của mình lên trên. Woo Shinjae ấn mạnh vào vai cậu. Khi phần chiều dài còn lại được đưa vào hết, nó thậm chí còn đâm sâu hơn.

"Yoogeun-ah."

"..."

"Guide Baek Yoogeun ...?"

Yoogeun, người đang nằm vùi mặt vào gối, thở hổn hển. Các đốt ngón tay của cậu trắng bệch, nổi bật trên mu bàn tay, ôm chặt lấy chiếc chăn như một chiếc phao cứu sinh. Cậu đang run rẩy một cách đáng thương. Ngay cả tiếng thở cũng run lên một cách nguy hiểm. Cậu ấy thậm chí còn không nghe thấy giọng nói của Shinjae.

Vào lúc đó, Shinjae tràn ngập mong muốn được nhìn thấy khuôn mặt của cậu. Vẻ mặt ấy sẽ như thế nào khi em khóc, em ấy sẽ chịu đựng nỗi đau và sự xấu hổ, hay em sẽ suy ngẫm về sự hận thù của mình? Anh ấy muốn kiểm tra nó ngay bây giờ. Anh có thể ép buộc nắm lấy cằm cậu và xoay nó lại nếu muốn. Nhưng hắn không có ý định làm điều đó. Cách hắn muốn hủy hoại Yoogeun không hề sáo rỗng.

"Nếu em không thích "sex" đến mức này... Tôi sẽ để em làm guiding thôi."

Theo lời nói đó, Woo Shinjae nghiêng người trên cơ thể Yoogeun. Dương vật chôn sâu bên trong bị sức nặng đè lên người cậu. Có lẽ động tác này đã kích thích Yoogeun, cậu nuốt xuống một tiếng rên rỉ đau khổ.

"Cho đến khi tôi bình phục. Cho đến lúc đó ... Cứ để thế này, nằm yên."

"..."

"Sau đó thì tôi sẽ không làm gì nữa và lặng lẽ lấy nó ra."

Đúng như lời anh ấy nói, Shinjae thực sự ngừng di chuyển. Anh trèo lên người Yoogeun, quấn lấy cậu, áp sát thân dưới rồi đâm xuyên vào bên trong cậu như một cái cọc và không còn cử động nữa.

Khi Woo Shinjae tóm lấy cậu và nhét dương vật hắn vào một cách mù quáng, Yoogeun bận rộn la hét và quằn quại. Nhưng bây giờ toàn bộ cơ thể của cậu ấy đã được bình ổn. Cậu có thể cảm thấy nhịp đập đều đặn ở mông và bụng dưới căng cứng, lỗ sau mở rộng. Mỗi lần đụng chạm, bề mặt mấp mô được cảm nhận một cách sống động như thể dùng tay chạm vào.

"Haa ưm...."

Yoogeun cắn môi nuốt một tiếng nức nở. Cậu ấy chỉ muốn quay đầu lại và biến khỏi đây ngay lập tức nếu có thể. Tư thế rất khó chịu. Khung xương chậu bị mở ra một cách cưỡng ép, bụng co thắt vì nằm úp, và đùi cậu ấy, nơi đang gánh trọng lượng của Shinjae, cũng bị đau. Cậu tự hỏi liệu có nên nằm ngửa hay không thay vì cố chấp nhất quyết không để lộ mặt. Tuy nhiên, không thể di chuyển dù chỉ một chút vì cái thứ to bằng cả cánh tay đang vùi sâu bên trong.

Anh ta nói rằng sẽ lấy nó ra sau khi guiding xong. Vì vậy, cậu chỉ cần chịu đựng một chút. Không biết là bao lâu, nhưng sẽ không lâu đâu. Yeah, đây là guiding, không phải tình dục. Đó không phải là một hành động để đạt được khoái cảm, mà chỉ để chữa lành cho Woo Shinjae. Vì vậy, nó tốt. Nó chỉ là công việc. Ngay cả khi cơ thể sụp đổ, tâm trí của cậu cũng sẽ không.

Để tránh vô tình nhìn lên Shinjae, Yoogeun ôm chặt cái gối trong tay và vùi đầu vào. Cậu cố gắng lờ đi ánh mắt của người đàn ông đang nhìn xuống mình từ phía sau và cảm giác nhói lên của vật thể trong bụng. Cậu kiên nhẫn chờ đợi những giác quan tinh tế biến mất và hy vọng thời gian trôi qua thật nhanh.

"Haa ... ah, ưm."

Sau khi giữ nguyênnhư vậy một lúc, cậu ấy xoay người và quay đầu lại một chút vì không thể thở được. Chuyển động nhỏ đó đã làm thay đổi góc tiếp xúc. Dương vật đâm xiên từ phía sau ép xuống dưới rốn vài cm. Đúng như vậy, quy đầu bị chệch và chạm vào một điểm. Một cảm giác kỳ lạ xen lẫn ngứa ngáy, đau đớn hoặc tê dại lan qua thành trong.

"Ư ...!"

Yoogeun vô tình siết chặt phần bụng dưới của mình. Cậu nhắm mắt lại và cố quên đi cảm giác ban nãy. Nhưng nội tâm của cậu liên tục rung lên chống lại ý muốn của bản thân. Một khi bắt đầu có ý thức về cảm giác đó, cậu ấy trở nên nhạy cảm một cách không kiểm soát được.

Cậu phản ứng với từng cơn co giật nhỏ của dương vật bên trong và từng nhịp đập thình thịch của mình. Yoogeun hoàn toàn quên mất cách giải phóng sức mạnh và cách giải tỏa căng thẳng. Khi hít một hơi thật sâu để bình tĩnh, bụng cậu như bị thắt lại khiến nó càng thêm khó chịu.

"Hức ... haa ... ah ... ưm!"

Trước khi kịp nhận ra, cậu dường như đã ngừng thở. Yoogeun thu cánh tay lại và nằm úp mặt xuống. Mồ hôi lạnh nhanh chóng thấm ướt chiếc gối bên dưới.

"Sao em cứ bồn chồn vậy? Cứ thế này thì sẽ thành làm tình thật mất."

Trong khi chứng kiến ​​sự vật lộn của Yoogeun bên dưới và giữ yên dương vật của mình, Shinjae đột nhiên lên tiếng. Vì các giác quan của cậu đang cực kỳ nhạy cảm, Yoogeun đã bị giật mình vì giọng nói đó. Cái mông của cậu cựa quậy một chút.

"Em có muốn tôi di chuyển không?"

Sau khi ném câu hỏi đó, không đợi câu trả lời, hắn nhẹ nhàng vỗ lưng Yoogeun và di chuyển eo.

"Ah!"