Lúc nãy hình như.... tôi bị lãng tai thì phải.
"Ngươi không hề bị lãng tai"
Chắc não tôi mệt quá nên đang xảy ra vấn đề tiếp nhận thông tin
"Kĩ năng 'Thông tuệ' của ngươi đang hoạt động vô cùng tốt"
-Ngài có thể IM LẶNG một phút được không vậy?
"....."
Đùa à. Nếu như đây là một trò đùa thật thì đúng là ngoạn mục nhất thế kỉ luôn
"Ta không đùa"
-...
Tôi lắc đầu và hỏi.
-Ngài đang xem tôi là đứa trẻ lên ba đó à? Bảo tôi, một đứa bình thường, đi đặt tên cho Ngài, một sinh vật sắp lên cấp Thần?
"Ngươi nói ngươi là sinh vật đột biến"
-... GIỜ KHÔNG PHẢI LÀ LÚC ĐỂ NGÀI TRẢ TREO ĐÂU NHÉ CON RỒNG KIA !!!!!
"Ta hiện tại đang nói lời thật lòng"
-Hiện tại lời Ngài nói cũng chỉ có Ngài mới biết có thật lòng hay không.
Nghĩ sao mà một con Rồng sắp thành tinh lại cho tôi xem bí mật riêng tư của nó được. Tôi cũng không bị ngu
-Cho tôi hỏi, rốt cuộc 500000 năm qua ngài đã làm cái gì vậy? Thời gian đủ dài để ngài chọn một cái tên cho mình đấy?
"Bình thường họ cũng chỉ gọi ta là con Rồng chuc phúc, con Rồng của sự sống,... lũ con người đó chỉ muốn sức mạnh của ta thì làm sao ta bảo họ đặt tên được?"
-.... Ngài không thể tự mình nghĩ ra một cái tên được à?
"Sao ngươi cứ làm quá chuyện này lên vậy? Chỉ một cái tên thôi mà?"
-...
Sao tôi cứ có cảm giác cái điều kiện này cứ như một sợi dây thừng kéo chặt tôi lại vậy.
Có điều gì đó mờ ám....
"...."
-Sao ngài im lặng vậy? Nói trúng tim đen rồi hả?
"..... Không có."
-Vậy thì tại sao ngài lại bắt tôi phải đặt tên cho Ngài?
" ..... Tại ta cô đơn."
-Uhmm...
" Lần đầu tiên sau 100000 năm bị phản bội, bị giam cầm ta bắt đầu tin tưởng một ai đó, và ta bắt đầu tò mò về thế giới bên ngoài. Vậy nên, ta muốn làm một điều gì đó thật ý nghĩa, coi như đây là một sự khởi đầu mới của ta"
-Nghe hợp lí phết....
" Ta vốn cũng tính có tên cho riêng mình rồi, được người đó đặt, ai ngờ...."
Khỏi nói tôi cũng biết câu chuyện tiếp theo diễn ra như thế nào
-Thôi được rồi. Tôi hi vọng đây không phải là mua dây buộc mình. Nhưng ngài cũng phải hứa với tôi một điều, đó là Ngài không được dị nghị gì về cái tên tôi đặt đâu đấy.
"Miễn nó không kì lạ quá là được"
Để xem nào.
Thánh thiện trong sáng.... Agnes.
Còn họ là gì nhỉ.... con Rồng này là biểu tượng của sự sống và hòa bình.... Hòa bình..... Geoffrey.
-Agnes Geoffrey.
"Gì cơ?"
-Agnes là tên, có nghĩa là trong sáng thánh thiện. Còn Geoffrey là họ, có nghĩa là Hòa bình. Cái tên của ngài chính là biểu tượng của sự hòa bình và hạnh phúc. Ngài thấy sao?
"Thật là một cái tên đẹp"
Ngay sau đó, một bản hợp đồng được thiết lập xuất hiện trong không khí. Có vẻ như các điều kiện không có vấn đề gì. Vậy nên tôi đã chấp thuận một cách nhanh chóng.
-Hợp tác vui vẻ
"Hợp tác vui vẻ"
Không hiểu sao khi nghe xong câu nói đó của con Rồng, một cảm giác ớn lạnh kì lạ xuất hiện trong người tôi. Tôi cố nén cảm giác kì lạ kia lại và cầm chiếc chìa khóa về nhà.
******************************************************************************************************
Con Rồng nghĩ:
"Con người đó thật quá kì quặc..."
"Cậu ta thật sự không thèm để ý đến sức mạnh của mình chút nào...."
"Tuy nói mấy lời kì lạ nhưng có vẻ là một người chân thật....."
Con Rồng sống hơn 500 thiên niên kỉ lần đầu tiên gặp một sinh vật kì lạ đến mức như vậy.
"Có vẻ sống như tên nhóc đó cũng không đến nỗi tệ...."
"Dù sao thì cũng nên nghỉ ngơi .... mình đã sống vì người khác quá lâu rồi"
"Chọn cậu ta làm bến đỗ mới, có vẻ cũng tốt"
Con Rồng bắt đầu giở trò diễn kịch để bắt tên nhóc đặt tên cho mình.
Agnes Geoffrey.
Thật sự là một cái tên đẹp.
Đủ để chứng minh bản thân hắn là một người rất có tâm.
>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>
Mặt khác, Quang không biết chính cái tên mình đặt cho Thánh thú chính là công cụ xác nhận rằng chính con Rồng vĩ đại chúc phúc cho sự sống của vương triều Voldkagen, kẻ sau này trở thành nỗi khiếp sợ của các vị Thần khác đã chính thức trở thành thần thú của mình.
Và mỗi khi nhắc lại chuyện này, thì cậu sẽ phủi sạch mọi quan hệ với con Rồng đã hóa thành Người đang đứng nhìn mình với ánh mắt chấp niệm đáng sợ ở ngay sau lưng.
-Cửa ra ở đằng kia. Không tiễn. Vĩnh biệt.
"Thôi nào, ta biết chủ nhân vẫn còn thương ta rất nhiều mà. Ngài đừng đuổi ta đi mà. Nếu không, ta sẽ phá hủy mọi thứ đấy?"
Chết tiệt.
****************************************
-Đây là nhà tôi. Mong ngài thông cảm nếu nó có hơi chật chội.
"Không vấn đề gì. Dẫu sao ta vẫn còn bị mắc kẹt trong chiếc chìa khóa này mà."
-Tôi đoán chắc là Ngài có thể dùng sức mạnh của mình để tìm hiểu về thế giới của tôi mà nhỉ. Nếu vậy tôi cũng đỡ phải giải thích nhiều cho ngài.
"Ngươi bị làm sao à? Ngươi biết kẻ thù đang ở đây cơ mà. Chính bản thân ngươi còn sử dụng sức mạnh che giấu tung tích thì ta làm sao có thể dùng sức mạnh của bản thân được"
Đúng nhỉ. Tôi quên mất là vẫn còn một tên âm hồn bất tán đang tìm mình.
-Vậy Ngài đọc hết suy nghĩ của tôi đi nhé.
Tôi bắt đầu sử dụng [ THÔNG TUỆ ] để trích xuất một vài thông tin về thế giới này. Quả nhiên, đúng như mong đợi của một con Rồng sắp thành thần, năng lực tiếp nhận của nó thật sự đáng kinh ngạc.
Chỉ 10 phút sau, nó truyền suy nghĩ đến đầu tôi. "Được rồi."
Và rồi nó lại hỏi tiếp:
"Thế bây giờ ngươi có dự định gì không? Thế giới này cũng giống với thế giới của ta, nhưng chỉ khác là Hệ thống bắt đầu xuất hiện sớm hơn thôi."
Tức là, Trái Đất cũng sẽ phải chịu thứ gọi là { PHÍ TỒN TẠI } kia, và các thử thách sẽ bắt đầu tàn phá nơi này.
Nghĩ lại, tôi hỏi nó một câu mà tôi vốn đã rất thắc mắc.
-Nhưng mà thử thách dạo này khó đến mức như vậy luôn ấy hả? Mới đầu mà mà cấp độ đã không tưởng rồi. Tôi liều mạng thừa sống thiếu chết mới thoát ra được luôn đấy.
"Đâu có. Chỉ mình ngươi mới trải qua như vậy thôi"
Gì cơ? Chỉ mình tôi?
" Thật ra, cái thử thách ban đầu ở vương quốc của chúng ta cũng giống như ngươi, chỉ khác một điều là số lượng thây ma là 100, và cho phép chiến đấu đồng đội "
Hả?
"Hơn nữa, độc của thây ma cũng không phải là loại cưỡng chế phải chết như ngươi; và cũng chẳng có ai ngoài ngươi mở ra thử thách Nâng cấp cả. Dĩ nhiên, ngay cả ta cũng không biết. Vậy nên khi nghe đến nó, thú thực là ta cũng phải ngạc nhiên."
Haha. Bằng một sự vi diệu nào đó mà tôi đã phải trải qua thử thách được nâng độ khó lên 20-30 lần so với bình thường.
Đúng là cái số đen đủi.
May mắn duy nhất là vẫn đang còn sống mà thôi.
"Nhưng ta để ý thấy trên người ngươi có rất nhiều kĩ năng kì lạ mà ta chưa từng nhìn thấy trong suốt đại nạn diễn ra. Hơn nữa ngươi cũng được thừa hưởng rất nhiều Thánh tích. Ta đoán đó có thể là lí do vì sao thử thách lại được nâng cấp lên như vậy."
Hóa ra là do cái mớ kĩ năng loại [ HIẾM ] này đây. Mà nếu độ khó thử thách dựa vào cái đó thì mấy cái thử thách của tôi.... chẳng phải chúng luôn ở mức không tưởng sao?
Đúng nghĩa là muốn lấy mạng con người ta luôn rồi còn gì.
"Nhưng ta vẫn thắc mắc tại sao ngươi lại có được một bộ kĩ năng với Thánh tích khủng như vậy. Ta đoán không ra vị Thần phù hộ của ngươi. Ta chưa từng thấy một vị Thần nào lại mạnh mẽ đến mức này cả, thậm chí có thể che giấu cả bảng trạng thái của ngươi luôn"
-Tôi không hề có vị Thần phù hộ nào cả.
"Không thể nào"
-Tôi không nói dối Ngài
"Nhưng.... nhưng một người bình thường làm sao có thể...."
-Nhờ phúc của Ngài và tên thần kinh kia đấy.
Và tôi bắt đầu kể lại câu chuyện từ lúc tôi tải cái file chết tiệt kia về điện thoại của mình.
Quả thật, từ giờ tôi không nên tò mò mấy thứ linh tinh nữa. Dạo này mạng xã hội cũng nguy hiểm quá rồi.
Con Rồng nghe xong câu chuyện thì có vẻ á khẩu mất một lúc, nhưng đến đoạn tôi nói cho nó biết chuyện tôi cũng nhận được phước lành của nó từ phần thưởng khiến nó sốc nặng.
Tôi đoán nó cần thời gian để tiếp nhận chuyện này.
Mãi lâu sau, nó mới nói: "Ngươi đúng là một kẻ kì dị...."
Tôi nghe câu này lần thứ ba rồi đấy.
Nhưng che dấu được cả Bảng trạng thái của tôi....
Có vẻ kĩ năng [ PHÒNG THỦ TUYỆT ĐỐI ] hoạt động tốt hơn tôi tưởng.
Thoải mái hơn rồi.
Tôi nghĩ đến tối nay.
Ừm..... Thôi một đống kĩ năng mới cộng thêm Thánh tích chưa xài kia là đủ cho tối nay rồi. Dù sao thì có chuẩn bị nhiều hơn thì cũng phải gặp nguy hiểm thôi.
Như thế mới lên cấp được.....
-Này Agnes.
"Gì?"
-Thế các người lên cấp độ kiểu gì vậy?
"Thì phải thực hiện thử thách thôi. Giống như ngươi lúc nãy ấy. Hoàn thành thử thách bình thường thì nâng thêm 1,2 cấp. Chứ nếu là thử thách của ngươi thì ta đoán là phải nâng 9,10 cấp rồi ấy. À ngươi hiện tại đang ở cấp mấy vậy? Chắc cao lắm hả?"
Tôi cảm nhận được ánh mắt mãnh liệt của con Rồng già đang nhìn chằm chằm vào tôi....
-Cấp...3
"Gì cơ? Đùa nhau à? Ngươi tưởng ta là trẻ lên ba hả?"
-Chính Ngài cũng biết tôi có phải đang đùa hay không.
"Nhưng...."
-Ta đoán là có thể hiệu ứng liên quan đến việc không có vị thần bảo hộ
"Gì?"
Thật lòng mà nói, tôi cũng đã nghi ngờ vấn đề này từ rất lâu. Không thể nào một đứa sở hữu được 3 Kĩ năng độc bản và 3 Thánh tích lại chỉ ở cấp 3 được (dựa theo tư liệu mà con Rồng cung cấp). Nghe như thể là một trò đùa ấy. Vậy nên câu trả lời duy nhất mà tôi có thể nghĩ ra bây giờ là như thế mà thôi.
-Thôi bảo qua chuyện đó đi. Ưu tiên của tôi hiện tại là phải đưa Ngài ra khỏi đó trước đã.
Và tôi nhìn lại chiếc áo đẫm máu của mình.
Tôi cần phải giặt nó trước đã.