Chereads / Giấc mơ của sự toàn trí / Chapter 30 - Chương 29: Thử thách mới (6)

Chapter 30 - Chương 29: Thử thách mới (6)

Nó đần mặt ra một lúc, rồi đáp lại.

Giọng Agnes càng lúc càng nhỏ dần.

Tôi cười nhẹ và bỏ qua nó. Bây giờ tôi đang đọc cuốn tiểu thuyết mà tôi mới mượn về tuần trước.

=Kĩ năng độc bản [ THÔNG TUỆ ] cho phép bạn tiếp nhận 2 kĩ năng=

Tôi liếc xuống trang sách.

=[CẢNH BÁO] Kĩ năng này tốn rất nhiều năng lượng. Khi tiếp nhận kĩ năng này, bạn sẽ không còn cơ hội tiếp nhận một kĩ năng khác. Bạn có tiếp nhận nó hay không?=

=Có/Không=

Tôi lập tức nhấn nút 'Có'.

=[THÔNG BÁO] Xác nhận thành công. Bạn đã tiếp nhận kĩ năng [AVATAR]=

=Kĩ năng: AVATAR [HIẾM]

+Cấp độ 1

+Mức độ ảnh hưởng S-

+Tác dụng: Tạo ra một bản thể khác giống hệt với bản thể ban đầu, kể cả sinh vật sống.

+Lưu ý -Kĩ năng chỉ có tối đa 4 cấp

-Người sở hữu sẽ tốn rất nhiều năng lượng để tạo ra một avatar sống khi ở cấp độ 1, và thiệt hại gánh chịu là 30% năng lượng trong cơ thể.=

Tôi vốn không hề muốn chịu đau. Thân thể của tôi phải đảm bảo tối ưu nhất để đến khi liều mạng thì vẫn còn cơ hội sống mới được chứ.

=Thánh tích 'Sự kết hợp Thần thánh' đã được kích hoạt=

=[THÔNG BÁO] Yêu cầu bạn xác nhận các kĩ năng mà bạn muốn kết hợp=

Tôi nhanh chóng nói ngay

-[AVATAR], 'Ảo ảnh' và một nửa sức mạnh của 'Ý chí mạnh mẽ'

=[THÔNG BÁO] Xác nhận thành công. Bạn đã có một kĩ năng mới: Lừa dối [THẦN THOẠI]=

Ngay khi Hệ thống tính thông báo tiếp về trạng thái kĩ năng, tôi lập tức cắt ngang.

-Chưa xong. Cho kĩ năng mới tạo được thừa hưởng sức mạnh của Thánh tích: Sự chúc phúc cho sự sống.

=...=

Hệ thống lặng đi một lúc lâu.

Tôi nín cười nhìn nó. Có vẻ đây là lần đầu tiên nó gặp một ai đó ban sức mạnh của sự sống cho một kĩ năng của mình.

Tôi đoán mình đã gây sốc với khá nhiều người.

=[THÔNG BÁO] Xác nhận thành công. Bạn đã có một kĩ năng Độc bản mới: [MÊ CUNG] (HIẾM)=

=Kĩ năng Độc bản: MÊ CUNG (HIẾM)

+Cấp độ 2

+Mức độ ảnh hưởng SS+

+Tác dụng: Tạo ra bất kì thứ gì giống hệt như suy nghĩ mà không cần đến vật chủ và không tiêu tốn năng lượng để duy trì.

+Lưu ý: -Kĩ năng chỉ có tối đa 4 cấp

-Với kĩ năng này, bạn có thể tạo ra một không gian như thật và chèn vào không gian khác mà bạn muốn. Tùy thuộc vào cấp độ mà bạn có thể tạo ra những loại không gian nào.

(*) Hiện tại, bạn có thể tạo ra một mê cung cấp 1.=

Sở dĩ tôi biết kĩ năng này có thể tạo ra thành công là vì ngay từ đầu, kĩ năng Lừa dối được tạo bởi 3 kĩ năng, mà trong số đó [AVATAR] là kĩ năng cần đến sức mạnh của sự sống để duy trì cho bản thể mới được sinh ra. Vậy nên, nó có thể tiếp nhận được Thánh tích của Agnes và tiếp tục tiến hóa.

Tôi cho con Rồng nhìn thấy kĩ năng của mình và nó hình như không nói nên lời.

Nghĩ lại thì cũng đúng. Có lẽ phải cảm ơn cái Thánh tích 'Sự kết hợp Thần thánh' kia. Mà hình như tôi nhận được nó khi liều mình với con Rồng phải không nhỉ.

-Cảm ơn Ngài.

Agnes phát hiện ra tôi đang nhìn nó với vẻ mặt rất dịu dàng. Nó đần mặt ra và buột miệng

Thôi, quay lại thực tế nào.

Tôi và nó bắt đầu tập dượt kịch bản trước và chuẩn bị đầy đủ mọi thứ.

Và cuối cùng tất cả mọi thứ đều đã xong.

Tôi nhất định phải chụp được cái vẻ mặt của hắn khi biết mình bị lừa mới được.

Sẽ vui lắm đây.

Sau khi chuẩn bị đâu vào đấy xong, chúng tôi tạm thời bỏ qua tên thần kinh kia mà điều tra hai chỗ đáng ngờ còn lại.

Đầu tiên là trường của tôi.

Vì ngày hôm nay tôi sẽ học bổ túc ở trường để ôn thi nên tranh thủ mang theo con Rồng đi luôn.

-Nhớ là phải ngồi yên một chỗ ở trong cặp, không được ló đầu ra đâu đấy.

-Vâng,vâng.

Thật lòng mà nói ổng sống 400000 năm còn 100000 năm còn lại đi ngủ đông tạm biệt thế gian, nên đâm ra ổng chỉ ý thức được về tuổi với sức mạnh của mình chứ nhiều lúc ổng như một đứa con nít.....

Dĩ nhiên những lời đó tôi chẳng dám nói ra.

"Quang ơi, học xong nhớ về nhà đúng giờ nha."

"Vâng ạ"

Tôi vội đáp lại dì tôi rồi nhanh chóng chạy đến trường. Dĩ nhiên tôi không dám dùng 'Dịch chuyển tức thời' vì lo sợ rằng ai đó sẽ nhìn thấy, và có thể tên đó sẽ cảm nhận được mà phóng thẳng đến đây.

Khi vừa mới đến trường, tôi đã tránh đám đông và đi vào một góc khuất, con Rồng đang nói trong đầu tôi

'Nó vẫn giống với Voldkagen à?'

'Không giống? Vậy ý Ngài đó là nguồn năng lượng của một hành tinh khác à?'

'Mờ nhạt? Không thể nào. Năng lượng nào chúng ta thấy ở Trái Đất đều thuộc dạng khổng lồ như quái vật cả, làm thế nào lại có một sức mạnh mờ nhạt được. Nói đúng hơn, tôi thấy nó ẩn giấu sức mạnh dưới dạng một cái gì đó. Giống như thử thách với thử thách Nâng cấp vậy'

Tôi vừa mon men bò theo mép tường để tránh bị lộ tẩy vừa truyền suy nghĩ của mình cho Agnes.

<Đúng rồi. Chính là thế. Quang, ngươi thông minh thật đấy>

Con Rồng có vẻ mừng rỡ.

Lần đầu tiên tôi nghe con Rồng khen tôi thật lòng nên hơi sốc một chút.

Sau khi bình tĩnh lại, tôi bắt đầu hỏi:

-Cái "Đúng thế" khi nãy mà Ngài nói là sao?

Gì? Một thử thách? Ngay tại đây?

Nếu như là 50 bước chân, vậy thì nơi đó không phải là phòng thí nghiệm sinh học đấy chứ?

-Thôi, Ngài nghỉ ngơi đi, dù sao chúng ta cũng đã tìm ra rồi. Giữ sức để buổi tối hành động.

<Ừm. Vậy ta chờ đến tối vậy>

Sau khi do thám quanh phòng học đó vào giờ nghỉ trưa, tôi phát hiện căn phòng bị khóa một cách bất thường, mặc dù tôi nhớ khi nhìn qua cửa sổ thì nó không hề bị khóa từ bên trong.

Chẳng lé lại là Thử thách thật?

Thôi thì để đến tối vậy.

>>>>>>>>>>>>>>>

Đúng 10 giờ, tôi mặc chiếc áo khoác trắng quen thuộc của mình, bỏ tất cả các vật phẩm không gian vào lên đường.

Đứng trước cánh cửa kì lạ, tôi bắt đầu nói với Agnes về mọi chuyện sáng nay.

'Có vẻ như nó cần một điều kiện gì đó để mở khóa'

Ca này khó rồi đây. Tôi bây giờ không có chút manh mối nào cả.....

'Giám định' không thể sử dụng được.

Tại sao lại là phòng học thí nghiệm sinh học? Có thứ gì đó liên quan đến sinh học sao?

Vậy những lúc bình thường nếu như có tiết thì chuyện gì xảy ra? Nó có mở cho học sinh và giáo viên vào sử dụng không? Học có thấy gì đó kì lạ không?

Có thể lấy được một chút manh mối từ họ.

Nghĩ là làm, tôi vội lấy điện thoại gọi cho thằng bạn thân của tôi. Nó tên Lâm. Nếu tôi nhớ không nhầm thì vừa khéo tuần trước nó từng than thở với tôi việc vệ sinh các phòng thí nghiệm khổ cực như thế nào. Vừa khéo hôm nay lại phải điều tra cái phòng thí nghiệm này. Đúng là may mắn thật.

-A lô, Lâm à

-Ờ Quang hả. Sao dạo này không thấy mày đâu hết vậy, có chuyện gì à?

-Có chút chuyện thôi. Cho tao hỏi chút. Mày nói là mày đã dọn mấy cái phòng thí nghiệm đúng không?

-Ừm. Mà sao?

-Mày có thấy chuyện gì kì lạ không? Nhất là ở khu phòng sinh học ấy.

-À, mày cũng nghe đến chuyện đó rồi hả?

-Chuyện gì cơ?- Đầu tôi cứ ù ù cạc cạc không hiểu thằng bạn thân vừa mới nói cái gì.

-Bọn tao tưởng ém được chuyện này rồi đấy. Vậy mà vẫn có người biết đấy à.

-Chuyện gì? Mày nói rõ ra thử xem.

-Thôi được. Nhưng mày phải đảm bảo là không được nói chuyện này ra cho bất kì ai.

-Rồi rồi. Mày kể đi, nhanh lên.

-Từ từ. Rồi. OK.Bắt đầu nha. Mày biết là bữa hôm đó lớp tao học phòng Vật lý, sau đó tao với hai đứa khác phải dọn dẹp đúng không?

-Ừ, sao nữa?

-Lúc đó, tao không biết bên phòng sinh học có chuyện gì mà lũ con gái hét chói tai như vậy. Nhưng tao cũng mặc kệ, nhưng đến lúc tao cùng hai đứa kia dọn phòng sinh học, tao mới hiểu ra vì sao.

-Hôm đó, lớp học phòng đó là lớp A, là lớp có thằng Minh, cái thằng con ông cháu cha phách lối ấy đó. Thằng đó hay bày trò quậy phá lung tung, mà bữa đó đúng là nó được một bữa tung hoành luôn thì phải. Ban đầu, tiết thực hành của tụi nó là giải phẫu một con chim bồ câu chết. Mà chẳng hiểu sao tên điên đó lấy một tổ chim nhỏ ở đâu ra còn sống, chặt đầu từng con một không thương tiếc luôn. Thằng đó mặc kệ cho máu bắn tung tóe khắp nơi, mà lúc đó nhìn hắn chẳng khác gì một tên giết người xong ấy. Mà thậm chí hắn còn để lại xác cho bọn tao dọn nữa cơ. Có đứa chụp xong đăng lên mạng. Thế là nhà hắn mới biết chuyện, đến đe dọa con bé chụp ảnh kia gỡ xuống vừa nhốt quý tử kia ở nhà một tuần thì phải. Bọn tao cũng được trả tiền để giữ im lặng về việc đó. Hình như nhà nó sợ chuyện này có thể ảnh hưởng đến thanh danh nhà nó ấy.

Tôi lặng người đi mất một lúc. Sao trên đời này lại có mấy tên thích chơi ngu như vậy nhỉ?

-Vậy...cái xác bọn mày xử lí thế nào?

-Còn thế nào nữa. Đốt thôi chứ sao. Dẫu sao cũng không thể đem chôn được.

-Tro của nó ở đâu vậy?

-Ở gốc cây bên cạnh phòng thí nghiệm sinh học đó.... Mà này, mày không làm gì kì lạ đó chứ, sao lại hỏi chuyện đó?

-Không, không có gì. Thôi tao cúp trước, cảm ơn nhiều nha.

Rồi tôi tắt máy luôn.

Con Rồng cũng im lặng từ khi nãy giờ, lúc này nó mới lên tiếng

Thằng Minh khùng điên đó. Chơi dại xong giờ để lại một đống rắc rối như thế này đây. Cầu cho nó gặp ác mộng hằng đêm luôn đi. Chết tiệt.

Giết gì không giết lại đi giết con của Thần thú. Đúng là điên hết chỗ nói mà.