Tôi cùng với Agnes đang bay lơ lửng tiến gần đến cái cây mà Lâm đã mô tả.
Nhìn thoáng qua chỉ là một cái cây bình thường. Nhưng tôi biết nó không bình thường một chút nào.
Ngay khi tôi vừa chạm nhẹ lên cái cây, một âm thanh vang lên trong đầu tôi. Đó là âm thanh của Hệ thống thông báo
TING. TING. TING
=[CẢNH BÁO] Bạn đã tiến vào khu vực Thử thách: BÁO THÙ=
Nghe cái tên là biết không ổn rồi.
=Nhiệm vụ: Sống sót qua 6 giờ=
=Thành công: Nhận được một kĩ năng và hai Thánh tích mới=
=Thất bại: Chết=
=Đồng hồ đếm ngược bắt đầu 06:00:00=
Sao lần này nhiệm vụ cũng là sống sót vậy. Điên mất.
Tôi bắt đầu tiến vào bên trong phòng thí nghiệm sinh học. Những vết máu vốn đã lau khô bây giờ lại dần xuất hiện, cùng với tiếng thở khò khè khó chịu cứ văng vẳng bên tai.
Bây giờ trước mặt tôi là một con chim Băng, ở phía sau tôi là một con chim Lửa.
Con Rồng nói thầm trong đầu tôi:
Đúng rồi đấy. Đây chắc chắn là bố mẹ của những con thú non đã bị giết chết đó.
Thằng Minh chết dẫm. Chọc ai không chọc lại chọc trúng hai vị Đại hung thần này.
"Giám định"
=Kĩ năng 'Giám định' đã được kích hoạt=
=[THÔNG BÁO] Mức năng lượng của sinh vật sống đã vượt quá mức năng lượng giới hạn. Không thể sử dụng kĩ năng 'Giám định'=
Chết tiệt. Tôi quên mất. Chúng là sinh vật huyền thoại vẫn còn sống chứ không phải như Agnes.
Chậc. Vậy đọc suy nghĩ của nó thử vậy.
"Toàn trí"
=Kĩ năng 'Toàn trí' được kích hoạt=
Tôi bắt đầu nghe thấy suy nghĩ của 2 con chim.
"Lũ con người khốn nạn.... dám giết chết con ta....."
"Dám lừa bọn ta.... đặt bẫy bọn ta.... cầm tù bọn ta...."
"Các ngươi...sẽ không thể yên thân..."
Hay đấy. Giờ tôi đã biết đây là tác phẩm của ai rồi.
Còn tên nào mạnh đến mức có thể chơi solo với hai con Thánh thú này luôn được ngoài tên khùng điên kia.
Giờ thì mình hiểu vì sao rốt cuộc thằng Minh lại có được con của hai tên này rồi. Nó khéo đã bị tên điên đó động tay động chân. Chả trách vì sao hắn bắt đầu thay đổi kế hoạch.
Tôi hít sâu, và bắt đầu nói trong khi tránh đòn của chúng
"Giờ chúng ta có thể thương lượng được chứ? Tôi sẽ cứu con của các vị. Đổi lại, hãy hợp tác cùng tôi đánh bại tên hung thủ đã đẩy chúng ta vào hoàn cảnh này."
Tôi biết hiện tại hai con Thần thú đó đang nổi điên. Và cho dù tôi có ba đầu sáu tay hay mấy bộ kĩ năng cấp cao đi chăng nữa thì vẫn không phải là đối thủ của hai con thú này. Nếu đấu trực diện thì chết là cái chắc.
"Ngươi tưởng bây giờ ta sẽ nghe lời ngươi nói nữa sao? Một khi thoát ra, ta sẽ cho cả thế giới này chôn cùng con ta"
"Trả con lại cho chúng ta"
Hai con thú gào rống lên và tấn công ác liệt hơn. Thần kinh tôi đang căng như dây đàn.
-Dĩ nhiên bây giờ bọn họ nghe không vào. Chúng ta cần làm cho họ bình tĩnh lại trước đã.
-Ngài đấy.
-Ngài có kĩ năng [Hòa bình] mà. Sử dụng nó trong 10 phút là đủ để giải quyết cục diện bế tắc này.
-Tôi biết hiện tại tôi đang đưa ra yêu cầu hơi quá đáng. Nhưng bây giờ chúng ta chỉ còn cách này thôi. Hơn nữa, chúng ta cần bọn họ để kế hoạch chơi xỏ của chúng ta trở nên hoàn hảo hơn nữa
-Không còn cách nào khác. Giờ Ngài có chịu trách nhiệm đưa họ về nhà không? Hay để họ phá hủy toàn bộ nơi này. Tôi đoán có lẽ họ chẳng khác gì mở màn đại nạn ở Voldkagen phải không?
<..... Đúng vậy>
Sự kiện đầu tiên đánh dấu sự ra đời của đại nạn ở Voldkagen chính là sự tấn công của quái thú ở thế giới bên ngoài. Lúc đó người chết cực kì nhiều, mới đủ tế phẩm để mở ra thử thách thứ hai, cũng chính là thử thách chứng minh giá trị của bản thân mà tôi đã từng trải qua-Thây Ma.
Và ở Trái Đất lúc này chẳng khác gì Voldkagen hồi đó cả. Và quân cờ mà tên khốn đó đã chuẩn bị vốn là tôi. Nhưng bởi vì tôi đã làm chệch hướng của hắn nên hắn tính đến một phương án khác. Và con rối của hắn ngay lúc này có thể là thằng Minh chết tiệt đó.
Hơn nữa, sau khi biết được câu chuyện của họ, tôi càng chắc chắn hơn về thực thể vĩ đại mà bọn tôi đang tìm kiếm, nó đang ở trong địa điểm nghi ngờ cuối cùng -Thư viện.
Tôi cần ngăn chặn hắn làm hại nó.
Tôi nói chuyện với con Rồng trong tâm trí để cho nó biết tình hình hiện tại. Và nó lặng đi một lúc lâu.
-Ngài yên tâm, tôi đã suy tính hết cả rồi.
Cuối cùng Agnes đồng ý. Nó bắt đầu giải phóng năng lượng [Hòa bình] ra khỏi cơ thể. Lập tức hai con thú đang chiến đấu điên cuồng kia cuối cùng cũng bình tâm trở lại.
Tôi chưa kịp thở phào nhẹ nhóm thì một giọng nói vang lên trong đầu
Được rồi. Chỉ 10 phút.
Tôi thở dài và tiến gần đến hai con Thánh thú đang bất động kia. Tôi không nói lời nào nữa. Thay vào đó, tôi chỉ hỏi
-Người đã lấy đi mấy quả trứng, các người có biết đó là ai không
-Chẳng phải là đồng bọn của ngươi sao. Phí lời...
-Câm mồm lại.
Trong phòng bỗng chốc lặng ngặt như tờ.
Ngay lập tức tôi vừa nhận ra mình đã làm gì. Cơn nóng giận lại lấn át lí trí nữa rồi thì phải. Vậy nên, tôi đành phải mở miệng
-Xin lỗi, tôi không cố ý. Nhưng việc gọi hắn là đồng bọn của tôi thật sự khiến tôi cảm thấy kinh tởm. Tôi và hắn hiện tại đang là kẻ thù đấy.
Chúng nhìn nhau như thể đang không biết liệu tôi có đang nói thật hay không.
Tôi đành phải xuất trận.
-Thôi được rồi. Tôi cũng chẳng có nhã hứng làm phiền hai người. Bây giờ chúng ta làm một cuộc giao dịch đàng hoàng đi.
Tôi ném một tờ giấy mỏng tang bay về phía hai con chim.
Chúng nhìn tôi như thể một sinh vật kì lạ.
Tôi chẳng buồn nói nữa. Tôi tưởng tượng đến hình ảnh những con chim non trong tâm trí hai con Thú lúc nãy, và lẩm bẩm
-Mê cung.
=Kích hoạt kĩ năng [MÊ CUNG] thành công=
=Xác nhận hình ảnh cá thể mà bạn muốn tạo ra=
=Đang tạo ra thành phẩm=
Lần lượt từng con chim non giống hệt như những đứa con đã bị giết của 2 con Thánh thú xuất hiện từ trong không trung. Chúng có vẻ bị sốc.
Bây giờ thì....
"Thánh tích 'Sự chúc phúc cho sự sống'"
=Thánh tích 'Sự chúc phúc cho sự sống' đã được kích hoạt=
=Xác định mục tiêu. Hoàn tất=
=Đang trong quá trình tái tạo linh hồn trên cơ thể mới=
=Xác nhận quá trình hoàn tất=
Một đàn chim con bay vòng vòng về phía cha mẹ chúng khiến hai con Thánh thú không thể thốt nên lời.
"Đúng là con tôi....Nhưng....."
Quả thật, nếu không có kĩ năng Độc bản kia thì có lẽ tôi đã chết ở đây thật rồi.
-Gì?
-Tôi biết Ngài đang nghĩ gì. Rất có thể Ngài cho rằng Thánh tích của tôi có thể hoạt động tốt đúng không? Thật ra, Ngài lâm rồi.
-Ngài có biết điểm khác biệt cơ bản nhất giữa những con chim con đó với những người đã chết ở Voldkagen là gì không?
-Ngài chỉ nói đúng một phần. Sự khác biệt lớn nhất của họ chính là Đại nạn. Những sinh vật trước khi vào Đại nạn là vẫn có thể cứu chữa được. Nhưng một khi đã tiến vào Đại nạn thì xác định chết là hết, không còn gì có thể cứu vãn được đâu.
Con Rồng bắt đầu ủ rũ. tôi thầm gửi một tin nhắn:
'Lo mà thoát khỏi chiếc chìa khóa đi kìa. Muốn báo thù thì vẫn phải đàng hoàng hơn một chút'
Nó khịt mũi không nói gì nữa. Tôi quay sang đôi vợ chồng kia
-Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ. Giờ đến lượt các người.
Có vẻ như nhìn thấy tôi vô hại, cũng đã cứu toàn bộ những đứa con từ quỷ môn quan trở về, họ có vẻ hòa nhã hơn với tôi
"Nhưng bây giờ tôi đang mắc kẹt ở đây. Làm sao tôi có thể..."
-Khỏi lo. Tôi sẽ đưa bạn ra khỏi đây. Bạn chỉ cần đọc bản hợp đồng và kí tên là được.