Chereads / Sợ chỉ đỏ / Chapter 1 - Chương 1

Sợ chỉ đỏ

🇻🇳MARIA22
  • --
    chs / week
  • --
    NOT RATINGS
  • 20.3k
    Views
Synopsis

Chapter 1 - Chương 1

Giới thiệu

Ngoài trời mưa nặng hạt. Cơn bão lớn khiến mọi người không nghe được gì ngoại trừ âm thanh lộp độp của những hạt nước nện lên mặt đất. Trên cùng của tòa chung cư tám tầng, một căn phòng nhỏ im lìm, bị nhấn chìm giữa màn đêm tĩnh mịch. Trong căn phòng đó, hai chàng trai trẻ vùi mình trên sofa, cơ thể siết lấy nhau thật chặt. Toàn thân họ ướt sũng, chàng trai nhỏ vùi mặt vào lồng ngực vững chãi của đối phương, nức nở thành tiếng.

"Mọi chuyện sẽ ổn thôi In, sẽ ổn thôi."

Chàng trai đang ôm In ngoài miệng dỗ dành, nhưng sâu trong trái tim đau đớn, anh cũng rơi nước mắt.

"Làm ơn đừng rời bỏ em... chúng ta sẽ ở bên nhau mãi... anh Korn."

In nấc lên, đem toàn bộ sức mạnh của cơ thể ôm lấy người mình yêu.

Tình yêu của họ bị cha mẹ hai bên ngăn cấm một cách tuyệt đối. Đã có những cuộc cãi vã nảy lửa, tình trạng mâu thuẫn ngày càng tồi tệ. Để ngăn hai người gặp gỡ, biện pháp tiêu cực nhất là giam lỏng cũng đã được áp dụng. Nhưng kỳ thực, bọn họ vẫn có cách bỏ trốn để được gặp nhau.

Korn nhẹ nhàng di ngón tay trên gò má nhợt nhạt của In, lòng quặn thắt nhìn vết thương còn chưa phai dấu, chỉ vì anh mà đứa trẻ ngoan ngoãn đáng yêu này mâu thuẫn với gia đình tới nỗi hứng trọn một cái bạt tai.

"Xin lỗi, In."

Korn thì thầm vào tai cậu, đặt lên trán cậu một nụ hôn thật dài, trao cho cậu toàn bộ tình yêu bấy lâu anh tích cóp.

"Anh yêu In, hãy nhớ rằng anh yêu In nhiều lắm."

In hoảng hốt ngẩng đầu, thậm chí tiếng khóc còn to hơn trước.

"Đừng nói như vậy, đừng nói như thể anh sẽ rời xa em."- Hai cánh tay gầy gò túm vạt lấy vạt áo anh bắt đầu run rẩy- "Em sẽ bên anh mãi, chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi."

Tiếng sấm nổ rền vang bên ngoài chẳng thể làm phân tán sự chú ý của hai chàng trai dành cho nhau. Korn ngậm lấy đôi môi tái nhợt vì ngấm lạnh của cậu.

[RẦM] một tiếng.

Cửa phòng bật mở, kéo theo tiếng rống đầy giận dữ.

"Bỏ tay khỏi người con tao, đồ khốn nạn. Không thể tin được là In đi gặp mày. In... lại đây ngay."

Một người đàn ông trung niên lao vào trong phòng kéo lấy cánh tay con trai nhưng In bám lấy người yêu ra sức phản kháng.

"Không, ba. Con yêu anh Korn. Làm ơn, ba, hãy chấp nhận chúng con, xin ba..."

"Mày chọn nó thay vì cha mày. Sao mày lại trở nên đốn mạt như thế?"

Cha của In vô cùng tức giận, ông giơ tay định cho In một cái tát liền bị cánh tay đầy sức mạnh của người mà ông căm ghét khóa chặt.

"Làm ơn đừng đánh em ấy, không phải lỗi của em ấy, tất cả là lỗi của con, con xin lỗi..."

Korn kéo In vào lòng, đôi mắt ậng nước vái cha In.

"Con yêu em ấy, chúng con yêu nhau."

"Mày... thằng khốn. Tao không cần cái lễ đó của mày?"

Cha In càng thêm nổi giận, ông lấy bất cứ thứ gì trong tầm với để có thể đánh Korn một cách tàn nhẫn.

"Ba, đừng làm vậy!!!"

Sau tiếng hét kinh hoàng của In, máu từ đầu Korn bắt đầu túa ra.

"Ba, xin ba, đừng đánh anh Korn. Làm ơn dừng lại đi, đừng đánh nữa..."

Mẹ In đang đứng bên cạnh luống cuống chưa biết làm sao thì ngay lúc đó, một người khác lao vào phòng hét lớn.

"Mẹ kiếp. Korn, tao đã bảo mày không được gặp thằng đó nữa? Mày có nghe lời tao không?"

Người đó là cha của Korn, ông lao tới con trai mình.

"Còn mày, thằng chó chết, mày dám đánh con tao, mày có muốn ăn cơm tù không?"

"Tao thách, tao cóc sợ cái gia đình xã hội đen chúng mày. Đấy là lý do tại sao tao không muốn con tao đến gần thằng con mày. Đi thôi In." Cha In tiếp tục lôi kéo.

Trong trận giằng co hỗn loạn ấy, Korn lẫn In đều sức cùng lực kiệt, họ cứ như vậy bị tách ra. Cả hai móc hết tim gan ra gào khóc. Cơn mưa càng lúc càng nặng nề. Đôi mắt sắc sảo, sáng ngời của Korn giây phút này tối sầm như hồ sâu không đáy, dẫu biết rằng tình yêu của họ dành cho đối phương sẽ mãi mãi không bao giờ vơi.

Korn ngước nhìn người anh yêu và đưa ra phán quyết cuối cùng. Anh xoay về phía cha, đầu gục xuống.

"Ba, con xin lỗi..."

Korn nhoài về phía ông, cướp khẩu súng bên hông, chĩa nó vào thái dương mình. Anh chậm chạp mỉm cười nhìn người yêu, lên nòng, từ từ cất tiếng.

"Anh yêu em, Intouch à."

Korn bóp cò, một tiếng nổ vang lên.

"ANH KORN!!!..."

"KORN!!!..."

Tất cả mọi người đều hoảng hốt, con người sắt thép tới đâu cũng vậy. In vùng vẫy khỏi tay cha, khuỵu xuống, ôm lấy cơ thể Korn. Cậu lạc giọng gào thét như phát điên, trong nỗi thống khổ không sao diễn tả thành lời. In nâng khuôn mặt đầy máu của người yêu, liên tục hôn lên đó, tiếng nấc nghẹn ngào hòa cùng nước mắt.

"Em yêu anh... anh Korn... Em yêu anh. Anh đã hứa với em... chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi... anh hứa vậy rồi mà..."

Bàn tay nhỏ gầy gò run rẩy vớ lấy khẩu súng rơi bên cạnh xác người yêu rồi nâng lên. Đôi mắt đỏ ngầu hằn tơ máu, cậu cúi xuống gương mặt Korn, dùng ánh mắt khắc ghi từng đường nét vào sâu trong tâm khảm.

"IN, KHÔNG!!!"

Cha In lao đến hòng cướp khẩu súng từ tay con trai, nhưng...

Một tiếng súng nữa vang lên lẫn vào tiếng sấm nổ ngang trời. Một mạng sống nữa bị cướp mất, cơ thể In gục xuống, bên cạnh xác người con trai mà cậu yêu sâu sắc.

Khoảnh khắc đó, chỉ còn lại sự hỗn loạn, tiếng gào khóc, sự sụp đổ và tiếng la hét chói tai... của cha mẹ, người thân, những người yêu thương nhưng lại đẩy họ vào tận cùng của sự tuyệt vọng.

*****

Chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi.