Hôm nay là ngày mở server mới, ban đầu Lý Tưởng muốn kêu gọi hết đám huynh đệ phòng 301 cùng đi với mình, tiếc là hai người bạn cùng phòng lại cương quyết tỏ vẻ không muốn một lần nữa bắt đầu hành trình cày level từ cấp một bò lên, về phần Lưu Xuyên thì... Lúc rời giường đã không thấy người này đâu rồi.
Cuối cùng, Lý Tưởng chỉ có thể lôi theo Ngô Trạch Văn cùng mình tới tiệm Net, coi như sẵn tay giúp đỡ tên gà lần đầu chơi game online này vậy.
Còn nửa tiếng nửa mới tới giờ mở server, mà Lý Tưởng đã mở sẵn client game ra ngồi đếm thời gian chờ đợi giờ phút kia đến, hai tay xoa lại xoa, bộ dạng tựa như hận không thể lập tức kéo nửa giờ trôi qua trong nháy mắt. Ngô Trạch Văn ngồi cạnh lại hết sức bình tĩnh, mở trang web của Võ Lâm ra ngồi đọc tư liệu một cách thật lòng.
Lý Tưởng nghiêng qua nhìn, thấy người này đang mở ra trang chuyên dành riêng cho môn phái Ngũ Độc, cẩn thận xem xét các lời giới thiệu về chi nhánh lưu phái của môn phái này.
Nam sinh vẻ ngoài văn nhã, sống mũi đeo gọng kính, chỉ là xem tư liệu game thôi mà biểu tình nhìn cứ như chuyên gia đang tra cứu tư liệu lịch sử vậy, chăm chú muốn chết...
Ngũ Độc Giáo, tổ chức thần bí xuất phát từ Nam Cương, đệ tử môn phái khoác trên người trang phục mang đậm phong tình Miêu Cương, trên người đeo đầy các loại trang sức màu bạc tinh xảo. Nữ đệ tử dáng người bốc lửa, nam đệ tử lại quỷ dị khó lường, dùng kỳ thuật Miêu Cương tung hoành chốn giang hồ, là một trong tám đại môn phải lừng lẫy nhất chốn Võ Lâm.
Rất nhiều năm về trước, Ngũ Độc Giáo bởi vì nội bộ phân tranh m�� phân hoá thành ba kiểu lưu phái bất đồng ——
Lưu phái bổ thiên: yêu mến hoà bình, dùng Nữ Oa bổ thiên thuật trị bệnh cứu người, am hiểu trị liệu quần thể, cùng với khả năng gây ra trạng thái bất lợi (debuff) quần thể, là vú em nổi danh mà bất cứ đoàn đội nào cũng không thể thiếu.
Lưu phái trường tiên: vũ khí là độc tiên đặc chế của Miêu Cương, độc tiên có thể tự do rút ngắn cùng kéo dài, quấn lấy kẻ địch kéo lại gần hoặc là vung ra xa, đạt được các hiệu quả về khống chế vị trí cùng di chuyển, là trường phái cực mạnh am hiểu khống chế từ xa cùng pk.
Lưu phái cổ trùng: vũ khí là trùng địch, dùng tự thân máu tươi nuôi nấng cổ trùng, có thể sử dụng cổ thuật triệu hồi cổ thú giúp đỡ chủ nhân tác chiến, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, công kích kèm theo hiệu quả trúng độc. Mỗi một loại cổ thú đều mang theo kỹ năng khác nhau, tổng thể mà nói là cổ sư Miêu cương có thực lực toàn diện nhất.
Nếu nói đơn giản cho dễ hiểu thì, Ngũ Độc bổ thiên là buff của đội, Ngũ Độc trường tiên là khống chế từ xa, Ngũ Độc cổ trùng là triệu hồi sư có thể mang pet cùng dùng pháp thuật.
Đại bộ phận người mới bắt đầu chơi đều sẽ theo bản năng lựa chọn lưu phái với thao tác đơn giản, số người dám chọn lưu phái Ngũ Độc cổ cùng Đường Môn khôi lỗi quả thật là hiếm thấy vô cùng, cho nên Lý Tưởng mới cảm thấy xung quanh mình toàn là kẻ kỳ quái lạ lùng —— tại sao Lưu Xuyên lẫn Ngô Trạch Văn đều là mới chơi mà toàn đi chọn lưu phái khó nhằng như vậy?
Ngô Trạch Văn cảm nhận được ánh mắt nhìn mình, liền quay sang hỏi "Lý Tưởng, hôm trước cậu có bảo, lưu phái cổ trùng của Ngũ Độc với lưu phái khôi lỗi của Đường Môn đều là một loại chức nghiệp giống như triệu hồi sư của các game khác, đúng không?"
Lý Tưởng gật đầu "Đúng a."
Ngô Trạch Văn khó hiểu "Vậy hai lưu phái này khác nhau ở chỗ nào?"
Lý Tưởng đáp "Đường Môn triệu hồi cơ quan rối là để bày trận, tức là có thể cùng lúc gọi ra nhiều con rối, điểm mấu chốt ở chỗ xem bản thân mình có thể điều khiển cùng lúc được bao nhiêu con rối. Còn Ngũ Độc, mỗi loại cổ thú gọi ra đều sẽ tự mang theo kỹ năng khác nhau, hơn nữa cũng chỉ có thể cùng lúc tồn tại một loại thôi!"
Thật ra thì dựa vào nghĩa đen mặt chữ cũng có thể lý giải rất rõ ràng, Đường Môn am hiểu thuật cơ quan, đồng thời gọi ra rất nhiều cơ quan rối d��ng khống chế địch nhân, còn Ngũ Độc lại am hiểu cổ thuật, hơn nữa cổ thú đều dựa vào máu chủ nhân nuôi nấng mà thành, cho nên mỗi một lần chỉ gọi được một con mới là hợp lý.
Hai lưu phái đều là loại hình triệu hồi, nhưng hình thức thao tác lại hoàn toàn không giống nhau. Đường Môn chú trọng hơn vào khả năng khống chế đồng thời nhiều con rối cùng lúc, Ngũ Độc lại chú trọng vào khả năng tính toán sự hoán đổi hợp lý giữa các cổ thú với nhau, điểm giống nhau duy nhất là đều yêu cầu tốc độ tay phải cực nhanh.
Ngô Trạch Văn trước giờ chưa từng chơi game, nhưng nghe Lý Tưởng giải thích như vậy vẫn là nhanh chóng rõ ràng.
Lý Tưởng lại tiếp tục nói "Hai lưu phái này đều cần người chơi phân tâm ra để mà coi chừng con rối cùng cổ thú mình gọi ra, cần phải nhất tâm nhị dụng, với người mới mà nói rất khó a, ông thiệt muốn chơi lưu phái này sao?"
Ngô Trạch Văn nghiêm túc gật đầu "Ừ, nghe khá thú vị."
Lý Tưởng "..."
Nghe thấy chưa? Người ta ai cũng cảm thấy khó chơi, Ngô Trạch Văn ngược lại cảm thấy thú vị! Không hổ là cách tư duy đường lối học bá...
Bất quá, vẻ mặt của người này trước giờ lúc nào cũng bình tĩnh như vậy, khiến Lý Tưởng luôn luôn hoài nghi là cậu ta rốt cuộc nghe hiểu hay là không...
Nam sinh đeo kính mắt, biểu tình chăm chú lại nghiêm túc, hai mắt thật lòng xem các loại công lược trên trang chủ, nhanh chóng lướt qua các topic tinh tuý trên diễn đàn, còn cẩn thận copy một vài điều quan trọng cần lưu ý dán vào một cái file văn bản... chuyên nghiệp hệt như đang làm bài ghi chép các môn học vậy!
Coi bộ cậu ta thật sự là rất thích môn phái Ngũ Độc này ha... Lý Tưởng thấy vậy, không nhẫn tâm tiếp tục đả kích bạn mình, hơi do dự một chút, mới mở miệng nói "Trạch Văn, hay là lát nữa vào game ông tạo nhân vật nữ đi."
Ngô Trạch Văn nghi hoặc quay sang nhìn "Tạo nhân vật nữ?"
Lý Tưởng gật đầu "Ừ, trong game tỷ lệ nam nữ mất cân bằng nghiêm trọng lắm, tạo nhân vật nữ chơi game sẽ dễ dàng hơn nhiều, vả lại nữ nhân vật của Ngũ Độc tạo hình đẹp cực kỳ luôn, dáng người nóng muốn chết, nhìn mà muốn phun máu mũi ý... Chơi nữ lúc đi phụ bản cần tổ đội cũng nhiều người đồng ý mang theo mình nữa."
Ngô Trạch Văn trước giờ chưa từng chơi thể loại game online này, nghe Lý Tưởng bảo nhân vật nữ chơi game dễ dàng, tổ đội phụ bản cũng đơn giản hơn, liền gật đầu "Được rồi."
Lý Tưởng có chút chột dạ liếc sang chỗ khác.
Thực tế, lý do chủ yếu nhất khiến cậu chàng bảo Ngô Trạch Văn tạo nhân vật nữ không phải bởi vì dễ vào tổ đội người khác, mà là tránh trường hợp bởi vì quá gà bị người ta mắng chửi.
Trong game online, thái độ của đại đa số mọi người đối với nhân vật nữ đều tương đối khoan dung, con gái thôi, đi phụ bản mà thao tác có hơi sai lầm tí cũng ít khi bị đội hữu của mình mắng chửi, thậm chí rất nhiều cao thủ nguyện ý mang theo mấy cô nàng gà mờ đi phụ bản với mình.
Vậy chứ thử mà là nam xem, thái độ quay một trăm tám mươi liền, một tên nam nhân chạy loạn khắp cả phụ bản làm cho cả đội bị diệt đoàn, tuyệt đối sẽ bị cả đội xem thường khinh bỉ.
Ngô Trạch Văn chung quy là người mới chơi, đã v��y còn hăng hái khiêu chiến lưu phái Ngũ Độc cổ sư được xem như là khó khăn số một, nghĩ cũng có thể nghĩ, sau này xin vào tổ đội đi phụ bản hay cạnh kỹ trường, nhất định sẽ bị đồng đội của mình mắng tới đầy đầu đều là máu chó...
Lý Tưởng bảo Ngô Trạch Văn tạo nhân vật, kỳ thật chỉ là vì: Nể mặt ngươi là cái nữ nhân, liền không mắng ngươi vậy = =
Bất quá, Ngô Trạch Văn trước giờ chỉ biết vùi đầu đùa giỡn với đám công thức cùng con số, chơi nhân vật nữ... lỡ đâu trêu ghẹo hoa đào thì phải làm sao?
Lý Tưởng quyết định, từ giờ trở đi mình sẽ là cận vệ của Ngô Trạch Văn, kéo theo tên gà mờ này cùng làm nhiệm vụ cùng thăng cấp. Nếu có lỡ gặp phải hoa đào, tuyệt đối sẽ bóp cho nó nát bét từ lúc mới manh nha sinh ra, đánh cho đối phương bò lê bò toài, tự mình cút đi mới thôi!
_____________________
Giải thích một chút:
(+) Quân tử hữu cửu tư: thị tư minh, thính tư thông, sắc tư ôn, mạo tư cung, ngôn tư trung, sự tư kính, nghi tư vấn, phẫn tư nạn, kiến đắc tư nghĩa
君子有九思: 視思明, 聽思聰, 色思溫, 貌思恭, 言思忠, 事思敬, 疑思問, 忿思難, 見得思義
Dịch nghĩa: Người quân tử có chín điều xét nét: khi trông thì chú ý để thấy cho minh bạch, khi nghe thì lắng tai để nghe cho rõ, sắc mặt thì giữ cho ôn hòa, diện mạo thì giữ cho đoan trang, lời nói thì giữ cho trung thực, làm thì giữ cho kính cẩn, có điều nghi hoặc thì hỏi han, khi giận thì nghĩ tới hậu quả tai hại sẽ xẩy ra, thấy mối lợi thì nghĩ đến điều nghĩa.
Quyển 1 - Chương 11: Server mới mở ra
Trong sự chờ mong của vô số người chơi, 2 giờ chiều rốt cuộc cũng đến, nút bấm đăng nhập trên client nháy mắt sáng lên, toàn bộ server của Võ Lâm đồng loạt mở lại.
Lý Tưởng bằng vào tốc độ nhanh nhất nhập vào id tài khoản cùng mật mã, Ngô Trạch Văn bên cạnh cũng vội vàng gõ vào tư liệu đã đăng ký trước đó.
Sau khi hoàn thành nghiệm chứng, hai chữ logo Võ Lâm dùng hình thức tranh thuỷ mặc vô cùng bắt mắt phô bày trước mặt, giao diện đăng nhập xuất hiện đồng thời mười hai server lớn, mỗi server đều được mệnh danh bằng các từ bài cổ kính——
Ức Giang Nam, Thanh Bình Nhạc, Điệp Luyến Hoa, Tướng Quân Lệnh, Ngọc Lâu Xuân, Chá Cô Thiên, Thuỷ Long Ngâm.
Nhất Giang Xuân Thuỷ, Bát Thanh Cam Châu, Hải Thiên Khoát Xử, Trầm Tuý Đông Phong, Thước Kiều Tiên Lệnh.
Võ Lâm là game online theo thể loại cổ trang, nên tên server cũng là dùng các loại từ bài để đặt tên cho phù hợp phong cách cổ kính, hàng server đầu tiên đều có tên ba chữ là Khu Điện Tín, hàng thứ hai tên bốn chữ là Khu Võng Thông, số người sử dụng dịch vụ internet của Điện Tín trong nước nhiều hơn so với Võng Thông, cho nên bên Điện Tín cũng nhiều hơn Võng Thông hai server. Nghe nói phía nhà phát hành Võ Lâm dùng server máy chủ có chất lượng đứng đầu thế giới, một khu lớn có thể cùng lúc cho phép vài triệu người chơi online.
Hôm nay hai server mới mở là[ Thuỷ long Ngâm ]và[ Thước Kiều Tiên Lệnh ], bởi vì mới mở nên phía sau còn đặc biệt đánh dấu bằng hai chữ to đỏ đậm "Server mới", mà đằng sau hai chữ này còn kèm theo ký hiệu màu tím đậm "Đã đầy".
—— Server mới mở chưa đến mười phút, vậy mà số người online đã muốn đầy ắp!
Ngô Trạch Văn đến tận bây gi�� mới hiểu biết hết được độ hot của trò chơi này.
Chẳng trách sao game hoạt động đã gần sáu năm mà số lượng người chơi online vẫn luôn gia tăng một cách ổn định, rất nhiều tuyển thủ thi đấu eSports lấy Võ Lâm làm chức nghiệp chính, vô số người chơi online cũng vì nó mà điên cuồng, Võ Lâm bây giờ gần như đã biến thành một danh từ riêng của giới game online mới xuất hiện...
Ngô Trạch Văn dùng tay bấm chuột máy tính, lựa chọn Server 7 Khu Điện Tín[ Thuỷ Long Ngâm ].
Đăng nhập vào server thành công, trên màn hình liền xuất hiện đoạn phim CG giới thiệu bối cảnh ban đầu của game.
Đoạn CG mở đầu được chế tác vô cùng tỉ mỉ xinh đẹp, hoàn toàn không khác gì các loại demo tuyên truyền của các phim bom tấn, hình ảnh chi tiết, phong cách võ hiệp mười phần, âm nhạc cùng hình ảnh phối hợp hoàn mỹ, mỗi nhân vật xuất hiện đều có lời thoại được phối âm từ các diễn viên chuyên nghiệp.
Bản cập nhật tư liệu "Cao thủ thần bí" nội dung giảng thuật lại về Luận Kiếm Đại Hội mỗi năm một lần được tổ chức ở Danh Kiếm Các đột nhiên xuất hiện một vị hắc y nhân thần bí, thừa dịp hỗn loạn cướp đi hai mươi bốn thanh thần binh lợi khí đừng đầu bảng thần binh trên giang hồ, cao thủ tám đại môn phái gặp phải trắc trở do trúng kế của nội gian, thân trúng kịch độc, cuối cùng được trưởng lão Ngũ Độc Giáo bí mật mang về rừng rậm sương mù chữa trị thương tích.
Đoạn phim giới thiệu bản cập nhật này nội dung có liên quan đến 24 thanh vũ khí cam tuyệt phẩm được đổi mới về sau này, cùng với nhiệm vụ chủ tuyến, bản đồ lớn liên thông toàn server "Rừng rậm sương mù" kèm theo các phụ bản mới "Luận Kiếm Đại Hội".
Đoạn CG giới thiệu kết thúc, bắt đầu tiến vào giao diện sáng tạo nhân vật.
Giao diện sáng tạo nhân vật cho phép người chơi trực tiếp lựa chọn môn phái mình yêu thích, kèm theo bên cạnh là hình ảnh giới thiệu tạo hình tám đại môn phái cùng với một số kỹ năng đặc trưng có kèm theo thuyết minh chi tiết. Ngô Trạch Văn lựa chọn nhân vật nữ Ngũ Độc, màn hình lại chuyển sang giao diện điều chỉnh vẻ ngoài.
Game cho phép người chơi điều chỉnh diện mạo bên ngoài của nhân vật, chiều cao, hình thể, màu da, ngũ quan... đều có thể dựa theo sở thích cá nhân mà điều chỉnh cho phù hợp. Ngô Trạch Văn nhìn một lát, cảm thấy rất phiền phức, liền lựa chọn hình thức mặc định.
Nhân vật nữ Ngũ Độc với vẻ ngoài mặc định diện mạo khá thanh tú với mái tóc dài ngang thắt lưng màu đen, trên nửa mặt có hình xăm màu tím, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp.
Lý Tưởng ngồi bên cạnh nhìn một hồi, nhịn không được góp ý "Trạch Văn à, ông chọn tên nào nghe dịu dàng xíu ý, kiểu như Đường Vũ Thi vân vân, muốn giả làm nhân yêu phải giả sao cho giống mới bỏ công chứ, tên đẹp xin vào pt cũng dễ hơn."
Ngô Trạch Văn nhìn Lý Tưởng đầy nghi ngờ.
Lý Tưởng vỗ ngực cam đoan "Nghe tui là bảo đảm!"
Ngô Trạch Văn lần này không nghe lời Lý Tưởng, quay lại màn hình của mình liền gõ bốn chữ "Mê Vụ Chiểu Trạch".
Lý Tưởng ngồi nhìn, có hơi nghi hoặc gãi đầu "Mê vụ chiểu trạch, tên này nghe sao có chút quen quen ta..."
Hôm ấy Ngô Trạch Văn ngồi bên cạnh nhìn Lý Tưởng xem nội dung của bản cập nhật mới trên trang chủ, thấy lần này cập nhật có thêm một cái phụ bản đoàn đội tên là Mê Vụ Chiểu Trạch, trí nhớ của Ngô Trạch Văn vốn kinh người, lần đó liếc một cái liền nhớ kỹ cái tên này, bởi vì tên này có một chữ "Trạch", cậu liền thuận tay chọn nó làm ID cho mình.
Gõ xong lại quay sang liếc nhìn màn hình của Lý Tưởng một cái, phát hiện Lý Tưởng đặt tên cho nhân vật của mình một cái tên thiệt dài "Đại Sư Có Lý Tưởng".
Ngô Trạch Văn "..."
Quyết định mặc kệ tên bạn ngu xuẩn bên cạnh, Ngô Trạch Văn bình tĩnh xác nhận tư liệu, bấm vào bước tiếp theo.
—— Chúc mừng ngài đã tạo nhân vật thành công!
Màn hình bắn ra năm kênh Tân Thủ Thôn, đếm số từ 1 đến 5.
Lý Tưởng nói "Chọn kênh 5 đi, kênh 1 bảo đảm đông nghẹt người."
Ngô Trạch Văn gật đầu, đưa chuột chọn kênh số 5.
"Đang đăng nhập vào game, bắt đầu xếp hàng, xin chờ đợi một lát... Lượt xếp hàng thứ 302... 301... 300..."
Ngô Trạch Văn sửng sốt một lúc, nhìn tình trạng này chứng tỏ kênh 5 cũng đang ở trạng thái nghẹt người phải xếp hàng?
Xếp hàng? Chính là giống như phải xếp hàng những giờ cao điểm khi dùng cơm trong căn-tin sao? Chơi game thôi mà cũng phải xếp hàng? Lần đầu chơi game, Ngô Trạch Văn cảm thấy mọi thứ trong game online đều rất mới mẻ.
Lý Tưởng vừa treo acc xếp hàng vừa tán gẫu, đúng lúc này QQ của sư phụ online, Lý Tưởng vội vàng gửi tin nhắn sang "Sư phụ ngài đã onl rồi!"
Sư phụ đại nhân hồi phục bằng một cái mỉm cười "Ừ, qua server mới chưa?"
"Đang xếp hàng chờ vào nè! Đệ tử với một người bạn cùng chơi, đệ tử chơi Thiếu Lâm, bạn đệ tử chơi Ngũ Độc."
"ID của cậu là gì?"
"Đại Sư Có Lý Tưởng!"
"Còn bạn của cậu?"
"Mê Vụ Chiểu Trạch!"
Số người xếp hàng nhanh chóng vơi đi, Lý Tưởng thấy vậy liền gửi đi một cái biểu tình vẫy tay "Sư phụ, đệ tử vào game trước, đợi khi nào max cấp đệ tử sẽ vào võ lâm đại hội tìm sư phụ, tới lúc đó dạy đệ tử pk ha!"
"Ừ, cố thăng max cấp đi!" Kèm theo một cái biểu tình vỗ vai cổ vũ.
Lý Tưởng vỗ ngực cam đoan "Yên tâm!"
Số người xếp hàng biến thành số 0, hình ảnh trước mắt chợt biến đổi, nhân vật của hai người rốt cuộc sinh ra ở Tân Thủ Thôn.
Ngô Trạch Văn lại lần nữa ngây ngẩn cả người.
Trước mắt hình ảnh biển người tấp nập quả thực so với chợ hay nhà ga còn khủng bố hơn vài lần. Điểm sinh ra của Tân Thủ Thôn bị đàn người bu đầy nghẹt, một đống người chen chúc bên nhau, ngay cả ID trên đầu mình cũng thấy không rõ.
Lý Tưởng lẫn Ngô Trạch Văn cùng nhau thêm hảo hữu, đang tính đi làm nhiệm vụ thì đột nhiên giữa màn hình xuất hiện một hàng thông báo từ hệ thống——
"Hoan nghênh tham gia Server thứ bảy Khu Điện Tín – Thuỷ Long Ngâm, bởi vì số lượng người chơi online quá nhiều, cho nên chúng tôi tức thời tăng thêm ba kênh Tân Thủ Thôn sáu bảy và tám để phục vụ các người chơi mới, các người chơi đang xếp hàng hoặc đang trong trò chơi cảm thấy lag có thể dùng chức năng đổi kênh server nằm ở góc phải dưới cùng, cảm ơn đã thông cảm và ủng hộ game"
"Qua kênh 7 đi!" Lý Tưởng vừa thấy tin tức lập tức mở miệng nói, Ngô Trạch Văn cũng nhanh chóng phản ứng lựa chọn đổi sang kênh 7.
Vừa vào kênh 7, số người xung quanh lập tức giảm đi rất nhiều, đa số đều là các người chơi nhìn thấy tin tức mà đổi kênh, ít ra không rậm rạp đầu người như kênh 5 vậy, làm nhiệm vụ cũng thoải mái hơn chút, không cần tranh giành quái với người khác.
Nhiệm vụ ở Tân Thủ Thôn vô cùng đơn giản, cơ bản là tìm người rồi nói chuyện, đi mua đồ, đánh một ít quái, giúp người chơi quen với thao tác là chủ yếu.
Mặc dù đây là lần đầu Ngô Trạch Văn chơi game online 3D, nhưng tốc độ tay của cậu nhanh, phản ứng cũng không kém, sau khi thích ứng tầm nhìn loại game 3D này rồi thì làm nhiệm vụ cũng trở nên xuôi chèo mát mái hơn rất nhiều, huống hồ gì bên cạnh có một người chơi quen như Lý Tư���ng mang theo, hai người làm nhiệm vụ so với một người làm nhanh hơn nhiều lắm.
Mười lăm phút sau, cả hai đồng thời lên cấp 10, cùng nhau bước đến chỗ xa phu để rời khỏi thôn.
Sau 10 cấp rời khỏi Tân Thủ Thôn, người chơi phải tiếp tục đến Tân Thủ Trấn thăng cấp. Trong game tổng cộng có bốn Tân Thủ Trấn ở bốn nơi, Tân Thủ Trấn của Ngũ Độc và Đường Môn nằm ở Nam Cương, Thiếu Lâm và Cái Bang là ở Trung Nguyên, Minh Giáo và Võ Đang là Tây Vực, Nga My cùng Tiêu Dao thì phải đến Giang Nam. Nhiệm vụ ở cả bốn Tân Thủ Trấn đều là tương đương nhau, sở dĩ phải tách ra như vậy là vì muốn chia bớt người chơi ra, tránh trường hợp một cái bản đồ xuất hiện quá nhiều người chơi cùng lúc gây lag game.
Đến chỗ xa phu, Lý Tưởng liền quay qua nói "Trạch Văn, ông qua Tân Thủ Trấn bên Nam Cương làm nhiệm vụ đi, tới cấp 15 rồi đến chỗ Sứ Giả Tiếp Dẫn môn phái mình truyền tống trực tiếp tới Ngũ Độc, về môn phái rồi lại tiếp tục làm nhiệm vụ môn phái giao cho, làm xong nhiệm vụ chủ tuyển môn phái chắc cũng cỡ cấp 25, tới lúc đó tui qua tìm ông!"
Ngô Trạch Van gật đầu "Ok."
Hai người lẫn nhau tạm biệt ở cửa Tân Thủ Thôn.
Hiện tại Võ Lâm đã đạt đến trình độ có thể liên tiếp bản đồ lẫn nhau mà không cần điểm truyền tống, từ Tân Thủ Thôn có thể đi xe ngựa chạy mãi cho đến tận Nam Cương, phong cảnh bên đường sẽ dần dần thay đổi. Võ Lâm có cả hệ thống thời tiết, hệ thống ngày và đêm, hình ảnh phong cảnh được thiết kế cầu kỳ xinh đẹp, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến trò chơi này được hoan nghênh đến như vậy.
Xe ngựa bắt đầu rời khỏi Tân Thủ Thôn, đột nhiên bầu trời vang lên từng đợt sấm chớp, sau đó bất ngờ rơi xuống mưa phùn lất phất, cảnh tượng 3D được làm vô cùng chân thật, trên mặt hồ thậm chí xuất hiện từng vòng gợn sóng lăn tăn, đình đài lầu các ở xung quanh dưới mưa phùn mênh mông lại càng trở nên lộng lẫy nguy nga.
Lần đầu chơi game online, Ngô Trạch Văn ngồi xe ngựa một đường tò mò nhìn phong cảnh xung quanh, cảm giác như đang đi du lịch ngắm cảnh vậy.
Qua chừng năm phút, xe ngựa rốt cuộc ghé vào dịch trạm Tân Thủ Trấn ở Nam Cương.
Hoa cỏ cùng cây cối nơi này rõ ràng khác hẳn so với Trung Nguyên, nhà cửa xung quanh cũng không phải đình viện theo kiểu Trung Nguyên nữa, mà là các loại nhà gỗ cùng nhà tre san sát nhau, tràn đầy phong tình Nam Cương.
Ngô Trạch Văn vừa từ xe ng���a bước xuống, liền thấy xe bên cạnh cũng nhảy phốc xuống một người, người nọ hiển nhiên cũng vừa mới từ Tân Thủ Thôn đến đây làm nhiệm vụ thăng cấp, nhìn cách ăn mặc rất giống với vẻ ngoài của Đường Môn mà cậu từng thấy ở giao diện sáng tạo nhân vật.
Đường Môn nam thân hình cao lớn vạm vỡ, trên người mặc một trang phục môn phái màu xanh đậm, dưới chân mang giày đen, tóc sau đầu được vắt lên gọn gàng lưu loát, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ bán diện màu bạc, chỉ để lộ ra nửa bên gương mặt anh tuấn, tạo cho người khác cảm giác tràn ngập thần bí.
Trên đầu người nọ có bốn chữ: Lưu Danh Bách Thế.
Lưu danh bách thế? Từ trái nghĩa với nó hình như là... Di xú vạn niên thì phải?
Ngô Trạch Văn có chút nghi hoặc nhìn người này, liền thấy màn hình đột ngột hiện lên khung xin thêm hảo hữu.
— Người chơi [ Lưu Danh Bách Thế ], level 10, xin được kết bạn với ngài.
Ngô Trạch Văn lựa chọn chấp nhận, sau đó lại một khung khác bắn ra.
— Người chơi [ Lưu Danh Bách Thế ], level 10, mời ngài vào tổ đội.
Ở kênh chat phụ cận cũng đồng thời xuất hiện dòng chữ từ đối phương "Mới tới Nam Cương? Cùng làm nhiệm vụ không?"
Có người cùng tổ đội làm nhiệm vụ, thân là tân thủ Ngô Trạch Văn tất nhiên sẽ không từ chối, lập tức lựa chọn chấp nhận, đồng thời gửi đi một từ "Ok."
— Đội ngũ đã được thành lập: Đội trưởng [ Lưu Danh Bách Thế ], phương thức phân phối vật phẩm: nhặt tự do.
Đường Môn chat một câu lên kênh đội ngũ "Đi thôi."
Ngô Trạch Văn theo sau Đường Môn, cùng nhau đi tìm NPC hướng dẫn ở Tân Thủ Trấn.
Hai người cùng nhau bước lên cầu thang dây thừng được làm từ thực vật, đi đến điểm tiếp dẫn ở Tân Thủ Trấn, trong phòng được làm bằng tre trúc lúc này có rất nhiều NPC mặc trang phục Đường Môn lẫn Ngũ Độc, xung quanh cũng không thiếu các người chơi đã lên 10 cấp chạy tới lui làm nhiệm vụ, vô cùng náo nhiệt.
Tìm được NPC chỉ dẫn, đối thoại một lát, NPC liền dạy hai người khinh công giang hồ cơ bản, sau đó cả hai đều nhận được nhiệm vụ "Khiêu chiến khinh công".
——Yêu cầu: Trong một phút vượt qua tất cả các chướng ngại vật trước mặt, đến nhà gỗ ở phía trước.
Nhiệm vụ vừa mới nhận xong, Đường Môn đứng cạnh liền vút một cái bay ra ngoài, mũi chân điểm trên mặt nước bay lướt qua hồ, liên tục bật nhảy ba bước trong không trung, trực tiếp bay qua chướng ngại cây cối, thân pháp tiêu sái lại đẹp trai.
Không đến hai mươi giây, Ngô Trạch Văn liền thấy người nọ bước vào nhà gỗ ở đối diện, trả nhiệm vụ, sau đó lại bay tới chỗ nhận nhiệm vụ tiếp theo.
Người này cứ thế mà thoắt bay qua bay lại trước mắt, tựa như một cái bóng ảo ảnh, tốc độ nhanh kinh người, nếu không phải trên đầu có mang theo dòng ID màu lam "Lưu Danh Bách Thế", Ngô Trạch Văn rất có thể sẽ ngỡ là mình hoa mắt.
Đường Môn hiển nhiên là một người chơi lâu năm, Ngô Trạch Văn thấy cũng không dám mặt dày yêu cầu người nọ làm từ từ chờ mình, chỉ đành lẹt đẹt tự đi làm nhiệm vụ khinh công khiêu chiến.
Rầm! Lần thứ nhất không nắm chắc độ cao, trực tiếp nằm sấp ăn một miệng toàn cát...
Ào! Khống chế lệch kỹ năng nổi trên mặt nước, một đầu chìm nghỉm xuống hồ...
Thị giác 3D của trò chơi không dễ nắm giữ, hơn nữa lại không tính toán tốt tiêu hao nại lực dùng để khinh công, có thể nói ở nhiệm vụ khiêu chiến khinh công này, Ngô Trạch Văn đụng phải nan đề thật lớn, cùng với một đống lớn tân thủ ở bên cạnh té tới té lui đến hoa cả mắt choáng cả đầu.
May là Ngô Trạch Văn thuộc dạng có tinh thần nghiên cứu, sau vài lượt thử nghiệm, cũng liền từ từ quen thuộc với thao tác, khống chế nhân vật cũng không khó khăn như ban đầu nữa.
Vất vả hơn mười phút mới hoàn thành nhiệm vụ khinh công hố người này, Ngô Trạch Văn lúc này mới có thời gian liếc nhìn khung tán gẫu góc trái dưới cùng một cái, nhất thời sửng sốt ——
Đội hữu [ Lưu Danh Bách Thế ] đã thăng lên cấp 12
...
Đội hữu [ Lưu Danh Bách Thế ] đã thăng lên cấp 13
...
Đội hữu [ Lưu Danh Bách Thế ] đã thăng lên cấp 14
...
Đội hữu [ Lưu Danh Bách Thế ] đã thăng lên cấp 15
...
Ngô Trạch Văn nhìn một loạt tin tức thông báo thăng cấp của [ Lưu Danh Bách Thế ] quả thực hoa cả mắt.
Kênh chat đội ngũ bên góc trái đều bị thông báo thăng cấp của tên Đường Môn lấp đầy.
Như vậy tính ra người này làm một cái nhiệm vụ trung bình khoảng 30s, tốc độ thăng cấp quả thực giống như máy bay chiến đấu!
Sau khi lên cấp 15, Lưu Danh Bách Thế liền đánh một câu gửi lên kênh đội "Vẫn còn chơi khinh công à? Từ từ chơi ha, tôi đi bái nhập môn phái trước đây, bái bai" còn kèm theo một cái biểu tình mỉm cười vẫy tay tạm biệt.
Hệ thống thông báo: [ Lưu Danh Bách Thế ] rời khỏi đội ngũ, đội ngũ của bạn đã giải tán.
Trực tiếp lui đội!
Ngô Trạch Văn "..."
Nhìn bóng dáng của Đường Môn nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt, Ngô Trạch Văn vô cùng buồn bực nghĩ thầm: Cái này cũng gọi là cùng – nhau – làm – nhiệm – vụ – sao?!
Không phải bảo cao thủ thường hay giúp đỡ chỉ dẫn thân thủ sao? Tên này không chỉ thì thôi, tự mình làm xong nhiệm vụ liền phủi mông chạy đi mất...
Quyển 1 - Chương 12: Đường Môn sắc bén
Cao thủ Đường Môn tự mình chạy về môn phái bái sư rồi, Ngô Trạch Văn bị bỏ lại đành phải một mình âm thầm làm nhiệm vụ.
May là ngoại trừ nhiệm vụ khiêu chiến khinh công có chút hố người ra thì mấy nhiệm vụ còn lại của Tân Thủ Trấn không quá khó, nên rất nhanh cậu cũng bò lên tới cấp 15, sau đó đi người tiếp dẫn môn phái để truyền tống trực tiếp về Ngũ Độc.
Thuận lợi hoàn thành các câu h���i vấn đáp đơn giản về môn phái, lại thêm vài cái nhiệm vụ trò chuyện NPC, cuối cùng bái kiến chưởng môn chính thức gia nhập Ngũ Độc, hình avatar ở góc trên cùng cũng biến thành ký hiệu biểu tượng của môn phái. Chưởng môn còn vô cùng thân thiết tặng cậu ba bộ trang bị nhập môn của Ngũ Độc, ba bộ tương ứng với ba lưu phái. Lúc này mở giao diện thuộc tính nhân vật ra liền thấy giao diện phân ra làm ba khu trang bị riêng biệt, cho phép người chơi đặt vào trang bị của cả ba loại lưu phái, hơn nữa cũng có thể thiết lập phím tắt hoán đổi nhanh trang bị, rất là tiện lợi.
Sau khi chính thức gia nhập môn phái rồi, kênh tán gẫu ở góc trái cũng sẽ xuất hiện thêm một kênh mới, kênh "Môn Phái".
Ngô Trạch Văn tò mò bấm vào xem, liền thấy có khá nhiều người đang tán gẫu trên kênh này, có tân thủ mới biết chơi đang hỏi những người khác mấy vấn đề mình thắc mắc "Các sư huynh sư tỷ, tại hạ mới gia nhập vào Ngũ Độc Giáo, đang băn khoăn không biết giữa ba cái lưu phái thì nên lựa chọn đường nào mới tốt?"
Có người trả lời "Nếu là tiểu muội thì đề nghị chọn bổ thiên, làm buff thì vào pt nào cũng được ưu ái hơn, còn tiểu đệ thì... nào cũng được."
"Mới ban đầu cần lên cấp thì chơi trường tiên dễ hơn, cổ sư thuộc loại hình hậu kỳ mới có thể suy xét tới, chờ đến khi nào học hết skill pet rồi ấy... lúc ấy cổ sư mới lợi hại."
"Trường tiên vũ khí dùng roi, công kích từ xa, cảm giác dùng roi quấn người vung tới vung lui rất là đã..."
"Tôi cảm thấy cổ sư lợi hại hơn, cả đám pet con nào cũng có kỹ năng kèm hiệu quả khống chế, đánh người ta lại còn kèm debuff trúng độc, sát thương cực cao."
"Tào lao hoài, trường tiên mới là thực dụng, chơi cổ sư mà chơi không tốt chính là cái phế vật!"
"Là tự ông phế vật thì có!"
...
Kênh môn phái thảo luận một lát liền bắt đầu cãi nhau, Ngô Trạch Văn nhìn một lát liền bình tĩnh đổi kênh.
Thực tế thì, bởi vì mỗi môn phái đều tự có các lưu phái khác nhau, nên người chơi cùng môn phái kiểu gì cũng sẽ có lúc nảy sinh các loại tranh luận cãi cọ ngoài miệng, này cũng có thể xem như một loại đặc sắc của game.
Ngô Trạch Văn từng nghe Lý Tưởng nói về việc này, hôm nay cũng thật sự tận mắt chứng kiến đến. Mặc kệ người khác thấy thế nào, Ngô Trạch Văn thuộc loại người đã hạ quyết tâm liền không bao giờ thay đổi, nên cậu không chút do dự lựa chọn tâm pháp lưu phái cổ trùng.
Chưởng môn giao cho cậu một cái nhiệm vụ "Kết định khế ước", yêu cầu đệ tử Ngũ Độc đến cổ thú viên tìm được cổ thúc thích hợp với mình, đồng thời cùng nó thực hiện huyết khế.
Ngô Trạch Văn dựa theo chỉ dẫn của nhiệm vụ tìm đường đi vào cổ thú viên sau núi Ngũ Độc, nơi này hiện tại cũng có rất nhiều người chơi Ngũ Độc đang chạy tới lui bắt cổ thú. Cổ thú viên diện tích rất lớn, cổ thú hoạt động ở khu vực dành cho cấp 15 chỉ có một loại là thiềm thừ. Thiềm thừ nhảy tới nhảy lui, sau lưng một đám người chơi rượt theo, thoạt nhìn rất náo nhiệt.
Vì là server mới mở, cho nên khắp các nơi đều tấp nập người chơi, số người lựa chọn vào Ngũ Độc cũng không ít, một con cổ thú vừa mới xuất hiện lập tức sẽ bị một đám chạy tới tranh đoạt. Ngô Trạch Văn cẩn thận quan sát một lúc, phát hiện dưới một gốc cây ở sát góc hẻo lánh vừa mới xuất hiện một con thiềm thừ, chờ trong chốc lát chắc chắc sẽ xuất hiện thêm một con mới khác nữa...
Ngô Trạch Văn tính toán thời gian liền chạy tới dưới gốc cây ngồi chờ, quả nhiên không bao lâu liền nghe oạp một tiếng, một con độc thiềm to con cường tráng liền xuất hiện trước mặt, độc thiềm cả cơ thể phủ màu xanh đậm, bộ dạng béo béo phì phì, hai con mắt cực đại, cả cơ thể quỳ mọp trên đất trừng mắt hướng về phía Ngô Trạch Văn kêu oạp oạp.
...Chính là nó!
Ngô Trạch Văn lập tức dùng chuột click chọn độc thiềm, vừa định bấm kỹ năng để bắt giữ nó thì bên tai đột nhiên vang lên một tiếng "đinh đinh" báo hiệu, đồng thời trên khung tán gẫu góc trái cũng xuất hiện một dòng chữ màu tím.
[Lưu Danh Bách Thế] nói với bạn: "Nhiệm vụ khinh công làm xong chưa?"
Ngô Trạch Văn bởi vì nhìn dòng chữ này mà hơi phân tâm, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một nữ Ngũ Độc nhanh tay nhanh chân vớt con cổ thú độc thiềm kia đi...
Ngô Trạch Văn "..."
Bản đổ cổ thú viên thật sự rất đông người, số lượng cổ thú xuất hiện mới lại ít hơn, cục diện tăng nhiều mà cháo thiếu chính là lẫn nhau giành quái tới mức sứt đầu mẻ trán, tất cả những đồng môn Ngũ Độc đứng bên cạnh đều mang trong đầu giác ngộ tranh giành bắt cổ thú cực cao độ, Ngô Trạch Văn đợi nãy giờ vất vả lắm mới có được cơ hội, kết quả bị người khác giành mất...
Ngô Trạch Văn bất đắc dĩ, đành phải tiếp tục ngồi canh giữ một con độc thiềm khác, sẵn tiện hồi phục người nào đó "Xong rồi."
[Lưu Danh Bách Thế]: "Đang ở Ngũ Độc làm nhiệm vụ chủ tuyến à?"
[Mê Vụ Chiểu Trạch]: "Ừ."
[Lưu Danh Bách Thế]: "Sao tự dưng lại đặt cái tên này? Cậu không biết "Mê vụ chiểu trạch" là phụ bản đoàn đội cấp 70 sao?"
[Mê Vụ Chiểu Trạch]: "Biết."
[Lưu Danh Bách Thế]: "Về sau max 70 cấp rồi, trên kênh thế giới sẽ bắt đầu mỗi ngày đều là "Đánh Mê vụ chiểu trạch vào pt" "Đánh Mê vụ chiểu trạch thiếu một đại sư" "Đánh Mê vụ chiểu trạch thiếu một buff"...Phủ trên đầu cái tên này cậu không cảm thấy áp lực sao?"
[Mê Vụ Chiểu Trạch]: "..."
[Lưu Danh Bách Thế]: "Sau này mỗi ngày đều sẽ có người lập pt đi đánh "cậu":)" kèm theo một loạt biểu tình cười ha ha, giống như rất vui sướng khi thấy người khác gặp hoạ.
[Mê Vụ Chiểu Trạch]: "..."
Ngô Trạch Văn mặc kệ không thèm nhìn người nào đó trêu ghẹo mình, bình tĩnh đẩy kính mắt, chăm chú nhìn vào điểm xuất hiện của độc thiềm mới dưới tàng cây kia.
Chung quanh rải rác một đám người cũng giống như cậu ngồi ôm cây đợi thỏ, một lát sau, lại một tiếng oạp vang lên, độc thiềm cổ thú xuất hiện mới. Ngô Trạch Văn lập tức dùng chuột chọn nó, vừa mới chuẩn bị sử dụng kỹ năng ném qua, bên tai lại vang lên thanh âm "đinh đinh" báo hiệu có tin tán gẫu riêng.
[Lưu Danh Bách Thế]: "Đâu rồi?"
[Lưu Danh Bách Thế]: "Sao tự dưng lơ tôi vậy?"
[Lưu Danh Bách Thế]: "Đừng nói là giận rồi nha?"
Một đệ tử Ngũ Độc đứng cạnh thấy cổ thú xuất hiện mới lập tức vọt qua, cổ thú lại một lần nữa bị đoạt mất!
Ngô Trạch Văn "......."
[Lưu Danh Bách Thế]: "Còn đó không đấy?"
——Bạn đã bị [Mê Vụ Chiểu Trạch] thêm vào danh sách chặn tán gẫu.
Lưu Xuyên "....."
Muội nhà cậu! Dám che chắn tôi!
***
Ở bên kia, Lưu Xuyên ngồi trước máy tính nhìn màn hình khó hiểu đến kỳ cục —— tôi đây đâu có làm chuyện gì có lỗi với cậu đâu? Cái tên "con vụ" kia không thích tán gẫu, lúc nào cũng hỏi một câu đáp một câu, nên Lưu Xuyên vẫn dựa theo cách thức ở chung với Ngô Trạch Văn, không ngừng chạm vào con vụ cho nó xoay, không ngừng hỏi các loại vấn đề cho cậu ta trả lời...
Thật sự hoàn toàn không ngờ, Ngô Trạch Văn lần này lại bị cái kiểu "chuyển con vụ" của anh làm phiền, trực tiếp kéo vào danh sách chặn...
Lưu Xuyên thực sự là lệ tuôn như suối...
Chơi game ngần ấy năm, bất luận là năm đó làm hội trưởng công hội Hoa Hạ ở server đầu tiên, hay là lúc lên làm đội trưởng chiến đội Hoa Hạ.... Xuyên thần đỉnh đỉnh đại danh, đi tới bất cứ góc xó xỉnh nào của game cũng đều là cấp nhân vật bị người ta sùng bái ngưỡng mộ, bao nhiêu người xếp hàng xin thêm hảo hữu không đếm xuể, hôm nay lại bị một tên tân thủ mới tập tễnh chơi game... chặn tán gẫu?
Cái loại đãi ngộ "Chặn tán gẫu" này, Lưu Xuyên là lần đầu tiên nếm phải...
Ngô Trạch Văn bên đây vô cùng bình tĩnh chặn người nào đó xong, liền một thân một mình nghiên cứu công lược làm nhiệm vụ.
Lưu Xuyên bị chặn nên dù có gửi tán gẫu cỡ nào đối phương cũng nhìn không thấy, bất đắc dĩ mở QQ gõ đồ đệ của mình.
[Nhất mã bình xuyên]: "Đồ đệ, có đó không?"
Tên nhân vật mà Lưu Xuyên chơi ở server đầu tiên lẫn chiến đội Hoa Hạ đều được đặt là "Hải Nạp Bách Xuyên", phụ thân đặt tên anh là Xuyên, hi vọng anh có thể trở thành một nam nhân rộng lượng thoải mái tựa như một con sông dung trăm bể vậy, QQ và ID WeChat thì lại đặt là "Nhất mã bình xuyên"
Lý Tưởng nhận được tin nhắn tán gẫu của sư phụ, lập tức mở QQ ra hỏi lại "Sao vậy sư phụ?"
Lưu Xuyên mỉm cười, hỏi "Server mới người nhiều không? Vẫn đang làm nhiệm vụ môn phái à?"
Lý Tưởng trả lời "Phải a, đệ tử mới vừa lên 18 cấp, định làm xong nhiệm vụ chính của Thiếu Lâm rồi chạy qua Thành Đô làm nhiệm vụ tiếp thăng cấp."
Lưu Xuyên nói "Server mới làm nhiệm vụ nhiều người lắm, ai cũng lo giành quái, thăng cấp cũng chậm. Sư ph��� biết một chỗ bí mật, đệ tử làm xong nhiệm vụ môn phái lên tới cấp 25 đi, rồi kêu bạn đệ tử qua bên đó đánh quái kiếm kinh nghiệm lên cấp nhanh hơn."
Lý Tưởng lập tức phát một cái biểu tình chảy nước miếng "Thật sự có nơi như vậy sao?"
Lưu Xuyên nói "Ừ, là ở Đông giao Thành Đô, bên trong cùng góc đỉnh núi có một trại phỉ, ở đó có một con đội trưởng phỉ tặc, là quái tinh anh cấp 3, đánh chết nó cho kinh nghiêm cực nhiều."
Trong game, các loại quái vật cũng được phân chia cấp độ và cấp sao, quái tinh anh ba sao muốn đánh chết cũng tương đối khó, nhưng nếu đánh chết được rồi hệ thống sẽ thưởng kinh nghiệm khá nhiều.
Lý Tưởng nghe vậy lập tức hiểu được "Ok, đợi đệ tử lên 25 liền lập đội qua đó cày kinh nghiệm! Cảm ơn sư phụ!"
Lưu Xuyên phát một cái biểu tình mỉm cười "Không cần khách sáo."
***
Ngô Trạch Văn lúc này vô cùng chuyên tâm làm nhiệm vụ, cuối cùng cũng thành công đoạt được một con cổ thú, mắt thấy độc thiềm muốn chạy đi, Ngô Trạch Văn lập tức dùng cổ thuật Miêu Cương trực tiếp phong ấn nó, sau đó dựa theo biện pháp mà chưởng môn đã chỉ dạy đánh cổ thú xuống còn 1 HP, mới dùng huyết khế kết định với nó.
Sau khi ký huyết khế thành công, thanh kỹ năng nháy mắt xuất hiện bốn đồ tiêu kỹ năng mới: Triệu hồi thiềm cổ, Hiến tế thiềm cổ, Thiềm dẫn, Hộ chủ.
Pet của Ngũ Độc một khi triệu hồi ra cũng có thể chủ động bóp chết, cũng chính là Hiến tế sủng vật. Chủ nhân hiến tế pet của mình, sẽ lập tức nhận được các loại buff có lợi cho bản thân, tỷ dụ như độc thiềm, sau khi hiến tế sẽ lập tức tăng cường 400% phòng ngự cho chủ nhân trong liên tục 8 giây.
Mỗi loại pet lại tự mang hai loại kỹ năng chủ động, kỹ năng chủ động của độc thiềm là Thiềm dẫn cùng Hộ chủ.
Thiềm dẫn: Phóng thích tiếng kêu phẫn nộ cưỡng chế bắt buộc tối đa 6 mục tiêu kẻ thù xung quanh tấn công chính mình.
Hộ chủ: Lập tức chắn trước mặt chủ nhân, đồng thời trong 6 giây thay thế chủ nhân thừa nhận tất cả các sát thương.
Ngắn gọn mà nói, độc thiềm với thể tích cực đại, cơ hồ bằng một nửa chủ nhân, lúc nào cũng kêu oạp oạp, thoạt nhìn uy phong lẫm lẫm, cũng chính là bảo tiêu cực mạnh của chủ nhân Ngũ Độc, da dày thịt béo, chịu đòn được, giúp chủ nhân hấp dẫn cừu hận, ngăn cản thay chủ nhân chịu sát thương, là bùa hộ mệnh đáng tin cậy của các cổ sư Ngũ Độc vào thời khắc nguy hiểm nhất.
Có bảo tiêu da dày thịt béo này đi theo cùng, quá trình đánh quái tiếp theo đó trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Đúng 4 giờ chiều, Ngô Trạch Văn rốt cuộc làm xong hết các nhiệm vụ chủ tuyến của Ngũ Độc, cấp bậc cũng lên tới 25.
Sau 25 cấp, người chơi có thể học cách cưỡi ngựa, dùng ngựa làm công cụ đi lại, cũng được phép chuyển đổi hình thức cừu sát để đánh những kẻ mà mình xem không vừa mắt, đồng thời cũng có thể tiến vào chủ thành đầu tiên trong game.
——Thành Đô, toạ lạc tại Ba Thục, một trong sáu chủ thành của Võ Lâm, nhiệm vụ cấp bậc ở vào khoảng 25 – 30 cấp.
25 cấp có thể xem như một cột mốc chuyển đổi của các tân thủ, kể từ 25 cấp trở về sau, tốc độ thăng cấp sẽ trở nên càng lúc càng chậm.
Ngô Trạch Văn thăng lên cấp 25, đi đến Thành Đô giao nhiệm vụ, cũng học cách cưỡi ngựa. Hệ thống tặng cho cậu một con tiểu hoàng mã cấp thấp, vẻ ngoài nhìn có hơi xấu, nhưng nhờ nó mà tốc độ đi lại trở nên nhanh hơn nhiều. Vốn định tiếp tục làm nhiệm vụ ở chủ thành để thăng cấp, bên kia Lý Tưởng đột nhiên gửi tin tán gẫu riêng "Trạch Văn, đừng làm nhiệm vụ, ông vào pt trước rồi chạy qua bên cửa đông Thành Đô chờ tui, chúng ta đi đánh quái!"
Tiếp theo đó, mời vào đội cũng được gửi sang.
Ngô Trạch Văn lựa chọn chấp nhận lời mời, leo lên tiểu hoàng mã chạy tới cửa đông Thành Đô gặp mặt Lý Tưởng.
Lý Tưởng dẫn cậu men theo một con đường mòn dọc đông giao Thành Đô hướng lên trên đỉnh núi, vừa đi vừa giải thích "Mới nãy sư phụ vừa mới bảo tui, ở đỉnh núi đông giao Thành Đô có một cái trại phỉ bí mật, bên trong có một con đội trưởng phỉ tặc, là quái tinh anh ba sao, đánh chết một con cho kinh nghiệm siêu nhiều luôn. Tui với ông qua đó cày con quái kia lấy kinh nghiệm, lên lv so với làm nhiệm vụ nhanh hơn!"
"Ừm." Ngô Trạch Văn gật đầu đồng ý.
Hai người một đường bò lên đỉnh núi, vừa mới phát hiện được cổng trại phỉ, liền nghe thấy bên trong truyền ra thanh âm đánh nhau. Đến gần một chút, phát hiện có một Đường Môn mặc quần áo màu xanh lam đậm đang bị một đám tiểu tặc cùng đội trưởng phỉ tặc vây đánh. Đường Môn kia thân thủ thoăn thoắt chạy vọt ra ngoài, vừa chạy vừa khéo léo tránh né công kích của tiểu quái, thanh máu không ngừng giảm xuống, thoạt nhìn giống như sắp bị đánh chết.
Lý Tưởng nhìn thấy, đầu óc nóng lên, không thèm rên một tiếng xông lên! Cứu người!
—— Phật quang phổ chiếu!
Kỹ năng của lưu phái Thiếu Lâm phật, dùng phật châu ném về phia trước, đối với tất cả kẻ địch nằm trong quỹ tích vận hành của phật châu gây ra lượng lớn cừu hận, cưỡng chế địch quân công kích bản thân, liên tục 5 giây!
Chỉ thấy trong tay đại sư Thiếu Lâm ném ra một chuỗi phật châu, bay một vòng hình cung rồi lại trở về tay chủ nhân nó, quanh thân hạt châu phát ra màu vàng lấp lánh chói loá, đám tiểu quái bị ánh phật quang vàng rực chiếu tới chói lọi con mắt, tập thể ngoái đầu dời mục tiêu, xoay qua đánh về phía Lý Tưởng!
[Phụ cận] [Lưu Danh Bách Thế]:....
Tên nhị hoá này! Cậu giật quái với tôi làm gì!!!?
Lưu Xuyên quả thật là không biết nói cái gì.
Lý Tưởng lại cứ ngỡ Đường Môn kia dùng một đống dấu ba chấm là để biểu hiện sự cảm động mãnh liệt của mình, liền càng hưng phấn lôi theo đám quái chạy về hướng ngược lại, trên đường đi, vì muốn ổn định cừu hận của quái, cậu chàng còn vừa chạy vừa dùng sức tung phật châu nắm trong tay.
Kỹ năng của Thiếu Lâm luôn kèm theo hiệu quả lấp lánh ánh sáng màu vàng, hào quang chói cả mắt, đám quái đang truy kích Đường Môn cũng không phụ lòng mong đợi bị phật quang "quyến rũ" mà chạy theo Lý Tưởng. Tiểu quái gây ra sát thương không nhiều lắm, nhưng cùng lúc bị hơn chục con tiểu quái cào cấu thì máu tuột có thể nói là vô cùng khủng bố, huống hồ gì còn kèm theo một con đội trưởng quái tinh anh vừa mới xuất hiện mới cũng bám theo sau.
"Đậu xanh! Đâu ra nhiều quá vậy!"
Lý Tưởng thao tác đại sư Thiếu Lâm né trái tránh phải, sau lưng là một dãy mười mấy con quái tạo thành cái xe lửa rồng rắn, trường hợp vô cùng đồ sộ, toàn bộ trại phỉ bị cậu chàng biến thành gà bay chó sủa loạn cả lên!
Ngô Trạch Văn thấy Lý Tưởng máu bị rút càng lúc càng nhanh, nhịn không được cũng đi lên hỗ trợ, triệu hồi độc thiềm kèm theo một cái kéo cừu hận quần thể...
Có sáu con tiểu quái bị lôi kéo chạy qua vây đánh độc thiềm, thiềm thừ dù cho da dày thịt béo, nhưng cấp bậc lại quá thấp, chịu không nổi sáu con quái cùng nhau vây đánh, rất nhanh liền bi kịch, bị đánh tới lật ngửa cả bụng, nằm bẹp trên mặt đất, mặc kệ chủ nhân nhà mình.
Ngô Trạch Văn làm kẻ đầu sỏ lôi kéo cừu hận trong nháy mắt biến thành mục tiêu tiếp theo của tiểu quái.
Vì thế, nhất thời nhiệt huyết xông lên cứu ngư���i (hại người) đại sư Thiếu Lâm, cùng chưa rõ tình huống đã chạy tới giúp đỡ (thực chất là làm trở ngại thêm) Ngũ Độc, hai tên gà mờ " tốt bụng " nhanh chóng bị mười mấy con quái cùng đội trưởng tinh anh tàn nhẫn đánh chết, nằm một đống trên mặt đất...
Đường Môn kia đâu?
Đường Môn đứng bên cạnh, quả thực không biết nói gì với hai người họ.
Mãi đến lúc hai người chết hoàn toàn rồi, Đường Môn mới đánh chữ chat trên kênh cận "Kéo quái dùm mà chết tức tưởi vậy, hai người tới bán manh hả?"
"..."
Lý Tưởng bị nói đến đỏ bừng cả mặt, khụ khụ cổ họng, kệ đi, mình mới bắt đầu chơi Thiếu Lâm, chưa quen kỹ năng thôi...
Ngô Trạch Văn lại có chút nghi hoặc nhìn Đường Môn... Tên Lưu Danh Bách Thế này tại sao nhìn có hơi quen mắt nhỉ? À phải rồi, hình như là cái tên Đường Môn từng ở Tân Thủ Trấn Nam Cương mời mình vào tổ đội cùng làm nhiệm vụ, sau đó làm xong bỏ mình chạy đi mất, không thèm bận tâm tới mình...
Lưu Xuyên nhìn thi thể hai người một cái, sau đó xoay người, bật nhảy một cái khinh công khéo léo bay vào giữa đám quái, kéo cả đám tiểu quái cùng với đội trưởng tinh anh vừa mới xuất hiện lôi ra khỏi sơn trại.
Hai người nằm chết dưới đất trơ mắt nhìn Đường Môn kéo cả đống quái hung hãn lôi đến dưới một tàn cây, sau đó dùng khinh công phóng lên trên ngọn cây, kéo đám quái vào góc nhìn lag, rồi mới bắt đầu ung dung nhàn nhãn ném ám khí xuống.
Độc tiêu Đường Môn, độc tiêu Đường Môn, độc tiêu Đường Môn...
Ám khí độc tiêu của Đường Môn bị ném liên tục từ trên ngọn cây xuống lũ quái, tựa như mưa phùn lất phất, một đống ám khí bùm bùm vô cùng chuẩn xác phóng thẳng vào đầu đám quái, từng con từng con quái thi nhau kêu lên thảm thiết rồi ngã gục xuống...
Mãi cho đến lúc lũ quái dưới gốc cây đều chết hết, Đường Môn kia mới hết sức nhẹ nhàng từ trên ngọn cây nhảy xuống, một lần nữa dùng phương pháp này bắt đầu vòng cày quái tiếp theo...
Hoá ra người này một mình cũng dư sức đối phó đám quái kia, có cần ai đến cứu đâu...
Lúc đi ngang qua thi thể của Thiếu Lâm, Đường Môn còn không quên lưu một câu "Đại sư còn chưa chịu đứng lên nữa?"
"..."
Xem tới ngây cả người, quên...
Lý Tưởng lập tức bật dậy khỏi mặt đất, đánh chữ phát ở kênh chat phụ cận "Bồ tèo! Ông khủng quá! Chúng ta cùng nhau pt đánh quái đi!"
Lưu Xuyên nhịn không được bật cười: Ai, đang chờ mấy lời này của cậu đây.
Vì cứu vớt đồ đệ nhị hoá ngươi mà sư phụ ta đây phải tạo lại tài khoản chạy qua server mới mang theo ngươi, vừa phải mở game làm nhiệm vụ, còn phải túc trực QQ để đối phó ngươi, thật là mệt muốn chết!
Quyển 1 - Chương 13: Tiểu đội ba người
Lúc ấy Lưu Xuyên thông qua QQ biết được ID của Lý Tưởng và Ngô Trạch Văn, liền tiện tay dùng hệ thống tìm tên hai người họ, quả nhiên tìm được một người "Đại Sư Có Lý Tưởng" cùng một người "Mê Vụ Chiểu Trạch".
Mà khiến anh kinh ngạc hơn là tình cờ gặp được "Mê Vụ Chiểu Trạch" ở Tân Thủ Trấn Nam Cương, phát hiện nhân vật của tên nhóc tham tiền kia... giới tính cư nhiên là nữ...
Nghĩ cũng không cần nghĩ, nhất định là tên nhị hoá Lý Tưởng xúi bậy bảo Ngô Trạch Văn chơi nhân vật nữ...
Nhân vật nữ của Ngũ Độc có ngoại hình được xem là đẹp nhất trong game, không giống với nét dè dặt nhã nhặn tiếu bất lộ xỉ của nữ tử Trung Nguyên, nữ tính Miêu cương tính cách vô cùng phóng khoáng, phong cách ăn mặc cũng ngắn ngọn lại thô bạo, eo nhỏ chân dài, dáng người vô cùng nóng bỏng, trên người còn đeo theo một đống các loại trang sức bạc, bên cạnh thường thường có một con độc chu theo cùng, quả thực khiến các đấng hào kiệt Trung Nguyên không dám nhìn thẳng.
Nam nhân Ngũ Độc Giáo cũng không chịu thua kém, cũng là yêu nghiệt đến mức khiến người khác phải sợ hãi cảm thán, sáo trang môn phái luôn luôn theo style hở ngực khoe lưng, một vị tuyển thủ Ngũ Độc nổi tiếng trong giới từng dùng một câu vô cùng sắc bén mà bình luận "Miêu Cương của chúng ta thật sự rất nóng, chúng ta vốn là không muốn mặc cái gì vào người cả, nhưng mà xét thấy người Trung Nguyên các ngươi trùm kín cả người giống như bó bánh chưng như thế, thành thử chúng ta cũng phải tỏ ra một chút lịch sự mà theo cùng, dùng vải che lấp các nơi trọng yếu..."
Bởi vì tạo hình như vậy cho nên lượng người bị hấp dẫn mà đâm đầu vào Ngũ Độc không ít, rất nhiều cô nàng cũng mặc kệ trình độ của mình có cỡ nào thê thảm lao vào chơi Ngũ Độc, nói chung với họ vẻ ngoài xinh đẹp là đủ lắm rồi, chính điều này cũng tạo nên tình trạng Ngũ Độc là môn phái chứa nhiều "gà" nhất so với các môn phái còn lại, cũng là môn phái tồn tại nhiều "nhân yêu" nhất...
Lưu Xuyên nhìn "nhân yêu" mà Ngô Trạch Văn điều khiển nghiêng nghiêng ngả ng�� tập tễnh khinh công trên bờ hồ, thật sự rất muốn cười...
Nam sinh diện mạo thanh tú văn nhã, cặp kính mắt thường trực trên sống mũi kèm theo vẻ mặt bình tĩnh đầy nét học giả, lại bị tên nhị hoá Lý Tưởng kia xúi đi chơi "đại tỷ" Ngũ Độc dáng người bốc lửa, hình ảnh tương phản thật sự quá mức mãnh liệt....
Lý Tưởng lúc này hoàn toàn không hề nhận ra là mình đang bị sư phụ dắt mũi nắm kéo sang đây từng bước một, còn tưởng là may mắn đụng phải một cao thủ Đường Môn, sau khi hồi sinh liền mặt dày xông đến trước mặt Đường Môn, nói "Đại ca, pt tụi này với! Cùng nhau đánh sẽ nhanh hơn là một mình đánh, với lại tổ đội còn được cộng thêm kinh nghiệm nữa!"
Trò chơi vì muốn khuyến khích người chơi cùng nhau tổ đội trải nghiệm nên đặt ra một đ���i nếu đầy người sẽ được cộng thêm 6% kinh nghiệm, tổ ba người cũng sẽ được thêm 3% kinh nghiệm. Lưu Xuyên thấy Lý Tưởng nói như vậy, liền thuận tay gửi lời mời vào đội đến hai người, Lý Tưởng lập tức chấp thuận.
Tiểu đội ba người mới toanh chính thức ra lò.
Lý Tưởng vì bày tỏ thiện ý, còn hết sức thân thiện nhường chức đội trưởng cho Đường Môn, nói "Kéo quái cứ để tui lo, tui máu trâu, kéo quái nhiều chút cũng an toàn hơn, hai người cứ ở trên cây chờ sẵn đi!"
Cậu chàng cũng là lần đầu tiên biết đến cách thức đánh quái như thế này, trước giờ cậu chưa từng nghĩ đến có thể tạo ra góc lag dưới gốc cây, khiến cho một đám quái bị kéo kẹt bên dưới, người chơi có thể an toàn đứng ở trên công kích quái mà không sợ bị quái đánh tới.
Đường Môn l���p tức bật nhảy khinh công vọt lên tàng cây.
Tiếc là, khinh công của Ngô Trạch Văn khiến người khác cảm thấy rất đáng lo, nhảy mãi mà không lên nổi tàng cây, hoặc là đập đầu vào thân cây hoặc là trực tiếp nhảy vọt qua, thành ra Ngũ Độc đại tỷ cứ vụng vụng về về đâm đầu vào cây, buồn cười hơn là con pet thiềm thừ to đùng kia cũng ngu xuẩn bắt chước chủ nhân của mình đâm đầu vào cây...
Lý Tưởng nhìn vậy nóng nảy nói "Trạch Văn đừng nhảy nữa, coi tui làm mẫu nè"
Lý Tưởng đi đến dưới tàng cây, vừa làm mẫu vừa giải thích "Ông đứng ở chỗ này nè, sau đó xoay góc nhìn hướng lên trên khoảng 40 độ, rồi bấm phím tắt khinh công hướng về phía trước bật lên, sau khi đã nhảy lên đến điểm cao nhất liền nhanh tay ấn phím đi đến là được!"
"Ồ!"
Ngô Trạch Văn bước tới sau lưng đại sư, bắt chước nhảy theo lời Lý Tưởng, lần này đại tỷ không nhảy vọt qua, mà là cả người dính lên thân cây, sau đó ôm gốc cây từ từ... trượt xuống.
Hình ảnh đại tỷ Ngũ Độc eo nhỏ chân dài ôm lấy gốc cây trượt xuống... quả thực khiến người khác không đành lòng mà nhìn.
Khụ, khụ, Trạch Văn à, hình ảnh ôm cây trượt dài này của cậu mà chụp đăng lên diễn đàn Võ Lâm, bảo đảm được lên top 1 những hình ảnh hài hước nhất trong ngày.
Lý Tưởng lúc này cũng bó tay không biết làm sao, đành nói "Khụ, Trạch Văn, để tui giúp ông nhảy ha."
Ngô Trạch Văn có chút xấu hổ đưa tay đẩy kính mắt, nhường chỗ ngồi cho Lý Tưởng "Tôi chưa quen thao tác khinh công của trò này..."
Lý Tưởng lập tức khoát tay "Không có gì, game này khinh công phương hướng với độ cao đều là thao tác tự do, có hơi khó điều khiển, phải luyện tập nhiều lần mới quen tay được, lúc trước tui cũng phải mất thời gian luyện tập mới nắm được kỹ xảo, ông cứ từ từ luyện là được."
Lý Tưởng đứng vào chỗ cạnh Ngô Trạch Văn, khom lưng cầm chuột, dùng chuột phải điều chỉnh góc nhìn nhân vật hướng về phía trên, tay trái ấn giữ liên tục phím khinh công nhảy lên cao, đến lúc gần rơi xuống liền buông ra, nhanh chóng chuyển sang ấn phím tắt di chuyển về phía trước—— trên màn ảnh, đại tỷ Ngũ Độc thân nhẹ như yến, trong nháy mắt liền phi thân vào khe hở giữa hai nhánh cây, có thể thấy Lý Tưởng vô cùng quen thuộc với kỹ xảo khinh công.
Lý Tưởng giúp Trạch Văn nhảy lên rồi, liền quay trở lại chỗ ngồi của mình, điều khiển đại sư bắt đầu vào sơn trại kéo quái.
Lúc này Lưu Danh Bách Thế đột nhiên nói trên kênh đội ngũ "Ngũ Độc, có thể xoá chặn tôi sao? Tôi muốn gửi tin đều không gửi được..."
Ngô Trạch Văn hơi giật mình, lập tức liền hiểu được.
Lúc trước khi cậu đang làm nhiệm vụ bắt cổ thú, Đường Môn này cứ liên tục tư tán gẫu quấy rầy nên cậu mới tạm thời chặn tin tức của đối phương để có thể tập trung làm nhiệm vụ.
Nhưng lại không ngờ, trong game lựa chọn chặn tin tức từ đối phương liền đồng nghĩa với việc đối phương không thể gửi tin tức hay tán gẫu cho mình, như vậy quả thật có chút bất lịch sự.
Ngô Trạch Văn nghiêm túc trả lời "Xin lỗi, lần đầu tôi chơi trò này nên không rành lắm, làm sao bỏ chặn?"
Lưu Xuyên nói "Khụ khụ, mở danh sách bạn tốt ra b���m chuột phải vào avatar của tôi, chọn bỏ chặn là được..."
Ngô Trạch Văn làm theo.
Lưu Xuyên thử gửi tư tán gẫu, phát hiện đã có thể gửi đi bình thường.
Ai, thiệt tình... Sao tự dưng lại có cảm giác như tội nhân bị nhốt vào thiên lao rồi sau đó mãn hạn được thả ra ngoài ta...?
Lưu Xuyên sờ chóp mũi, đánh chữ nói "Có trang bị Ngũ Độc tiên không?"
Ngô Trạch Văn đáp "Có một bộ 25 cấp hệ thống phát."
Lưu Xuyên nói "Trước đổi qua trang bị độc tiên đi, Ngũ Độc trường tiên công kích khoảng cách xa, lại có quần công phạm vi rộng. Cổ Ngũ Độc muốn chơi phải đợi đến khi nào học hết kỹ năng của pet đã, càng về sau mới càng mạnh, trước mắt cậu chỉ mới có được một con độc thiềm loại hình phòng ngự, con này cày cấp vô dụng lắm."
Ngô Trạch Văn nghe, cảm thấy có lý, liền thu hồi thiềm thừ về, thay đổi trang bị cùng tâm pháp độc tiên, sau đó đại tỷ Ngũ Độc quơ trường tiên cùng Đường Môn bắt đầu giết quái.
Nơi nào trường tiên lướt qua, quái nơi đó liền bắt đầu bị rút máu, độc tiên phạm vi công kích hình quạt khá là rộng, hiệu quả cũng tăng lên đáng kể.
Mà đại sư Lý Tưởng kéo quái cũng khá là ổn, phật quang vừa sáng lên lập tức lôi kéo một đám quái nhỏ, Đường Môn Ngũ Độc đứng trên cây thấy quái liền phóng kỹ năng, hai người công kích cao lại phối hợp ăn ý, quái chết rất nhanh, kinh nghiệm của cả ba cũng tuỳ theo vù vù dâng lên.
***
Sau sườn núi cách đó không xa, có một nhóm ba người đang nhìn chằm chằm tiểu đội đánh phỉ bên kia.
Một lúc sau...
Hàm tu thảo nói "Bãi quái bị người ta chiếm rồi, làm sao giờ?"
Trư lung thảo nói "Sợ mẹ gì, mở cừu sát giết tụi nó là xong!"
Nguyệt lượng thảo "Vậy lên! Giết Thiếu Lâm trước!"
Lý Tưởng đang kéo một đám quái nhỏ vừa xuất hiện trong sơn trại ra, liền thấy sau sườn núi gần đó đột nhiên xông ra ba người, dùng tốc độ cực nhanh xông về phía bên mình, Lý Tưởng chưa kịp phản ứng đã thấy màn hình đột nhiên đỏ lên——
Hiệp khách Võ Đang [Nguyệt lượng thảo] mở cừu sát với ngài!
Hiệp khách Võ Đang [Hàm tu thảo] mở cừu sát với ngài!
Hiệp khách Thiếu Lâm [Trư lung thảo] mở cừu sát với ngài!
Lý Tưởng vốn đang kéo theo một đám quái cùng với đội trưởng tinh anh sau lưng, thanh máu đã muốn hấp hối, Võ Đang lại là môn phái đánh xa kèm theo bạo kích cao, tuy rằng Lý Tưởng phản ứng rất nhanh, nhưng vẫn là lực bất tòng tâm bị ba người nọ hạ gục trong nháy mắt!
Ngô Trạch Văn thấy vậy sửng sốt, điều khiển nhân vật nhảy từ trên cây xuống chạy qua hỗ trợ, mà ba người kia giết chết Lý Tưởng rồi liền xoay người khinh công bay về phía bên gốc cây hai người đứng, cả ba nhắm mục tiêu tập trung đánh Ngũ Độc!
Ngô Trạch Văn chung quy là lần đầu chơi game online, mặc dù kịp phản ứng gặp phải nguy hiểm, nhưng ý thức lại không theo kịp, trong nhất thời không biết nên hành động như thế nào, ba người kia xông tới giết mình, cậu cũng không biết nên đánh ai trước, trường tiên trong tay chưa kịp vung ra, đã bị ba người kia một lần nữa tung liên chiêu kỹ năng hạ gục trong nháy mắt!
Hai người nhanh chóng bị úp đất, Lưu Xuyên nhíu mày.
Thoạt nhìn, năng lực phối hợp cùng tập trung đánh mục tiêu của ba người này ăn ý đến vô cùng, có lẽ là chiến hữu lâu năm quen thuộc với thao tác lẫn nhau, thủ đoạn giết người như vậy... hiển nhiên cũng là kẻ chơi lâu năm. Hàm tu thảo, Nguyệt lượng thảo, Trư lung thảo... kiểu đặt tên thống nhất như vậy, nhìn sao quen quá sức vầy nè...?
Lưu Xuyên hơi mỉm cười, điều khiển Đường Môn trên cây, ẩn thân——
Ba người kia giết chết Ngũ Độc, vừa định chuyển qua giết luôn Đường Môn, ngón tay trượt trên bàn phím chuẩn bị ấn kỹ năng, liền thấy Đường Môn đột nhiên biến mất! Đường Môn vừa ẩn thân, mục tiêu của ba người cũng biến mất theo!
"Nó ẩn thân, cẩn thận!"
Trư lung thảo dùng tốc độ tay cực nhanh vừa đánh chữ chỉ huy, vừa thao tác Thiếu Lâm của mình lùi về sau mấy bước, xoay góc nhìn màn hình tìm kiếm vị trí ẩn thân của Đường Môn.
Kỹ năng ẩn thân cấp thấp của Đường Môn, thời gian hiệu lực kéo dài không quá 5 giây, nếu công kích sẽ lập tức hiện hình——
5,4,3,2,...
"Đinh" một tiếng, thanh âm của lợi nhận xé rách không khí đột nhiên vang lên bên tai!
—Tang hồn đinh!
Kỹ năng đê giai của lưu phái ám khí Đư��ng Môn, hướng về phía bất ký phóng ra ngân đinh tẩm độc, đối với mục tiêu bị bắn trúng tạo thành lượt sát thương vật lý lớn, nếu như mục tiêu bị trúng đòn từ sau lưng, sẽ cộng thêm debuff xuất huyết liên tục, duy trì 8 giây!
Đường Môn lưu phái ám khí, chú trọng nhất là phải đánh lén, bởi vậy đại bộ phận kỹ năng lưu phái này đều có kèm theo hiệu quả "thêm vào thương tổn nếu mục tiêu trúng chiêu sau lưng", vòng qua sau lưng mới ra chiêu chính là sở thích thường thấy nhất của cao thủ lưu phái này.
Nhưng mà, chỉ trong 5 giây ngắn ngủi như vậy, tên kia lại có thể hoàn thành chuỗi thao tác nhảy xuống tàng cây, sau đó vòng ra sau lưng, kéo giãn khoảng cách... một loạt nhiều động tác khinh công như vậy!?
Trư lung thảo khiếp sợ nhanh chóng thay đổi góc nhìn màn hình, càng khó tin h��n chính là, lúc này tên Đường Môn kia đã muốn vòng qua một gốc cây khác!
Khinh công có thời gian cd, cho nên nói người này vốn dĩ không phải nhảy từ trên cây xuống, mà là lợi dụng kỹ xảo thao tác trực tiếp bước trên không trung, nương điểm bật nhánh cây tiến hành nhảy trong không trung——
Nói cách khác, trong 5 giây ẩn thân lúc nãy, người nọ là trực tiếp bay ngang qua đỉnh đầu ba người bọn họ!?
Trư lung thảo nghĩ như vậy, bất giác rfng mình.
Tên Đường Môn đứng ở trên gốc cây cách đó không xa, tạo cho gã một loại ảo giác tựa như một vị cao thủ đứng đầu đang nhìn xuống một đám gà mờ giãy dụa!
Tang hồn đinh nếu đánh trúng sau lưng mục tiêu, sẽ mang theo debuff xuất huyết liên tục, dù cho là da dày thịt béo như Thiếu Lâm cũng bị một chiêu này rút đi một phần năm thanh máu!
Trư lung thảo lập tức đánh chữ nói "Theo!"
Ba người nhanh chóng đuổi sang gốc cây bên kia, vẫn là chưa kịp thả ra kỹ năng, Đường Môn lại bật người nhảy lên, thân người nhẹ tựa như yến trong chớp mắt lướt qua ba người bọn họ, ngân đinh trong tay cũng cùng lúc phóng ra——
Tang hồn đinh!
Cư nhiên lại bị đánh trúng sau lưng một lần nữa!
Debuff xuất huyết mà phát tang hồn đinh đầu tiên tạo ra vẫn chưa hết thời gian, mà lại bị đánh trúng lần thứ hai sẽ tạo ra hiệu quả chồng tầng debuff!
Debuff xuất huyết, mỗi một tầng cộng dồn sẽ nhân đôi lượng huyết bị rút!
Trư lung thảo lúc này sắp sửa phát điên, vô duyên vô cớ dính hai tầng debuff xuất huyết, mỗi bước đi đều bị rút máu, trong đội lại không có buff, thanh máu nhanh chóng bị rút đi một phần hai. Càng khiến người ta tuyệt vọng hơn là, Đường Môn kia lại lấy tốc độ cực nhanh bay ngang qua bọn họ, khinh công thành thạo tựa như quỷ mị vậy, bóng dáng màu thâm lam xuyên qua xuyên lại giữa rừng cây, ba người đuổi theo mệt phờ cả người, vậy mà ngay cả góc áo người ta đều bắt không được!
—— Đinh!
Thanh âm "êm tai" lại lần nữa vang lên, ám khí lạnh lẽo một lần nữa được bắn trúng mục tiêu sau lưng Trư lung thảo!
Debuff xuất huyết chồng lên ba tầng!
Lại là tang hồn đinh! Lại là đánh trúng sau lưng mục tiêu! Tên kia rốt cuộc vòng qua sau lưng mình lúc nào chứ?
Trư lung thảo phun máu mà chết, chết tức chết tưởi không nhắm mắt...
Nguyệt lượng thảo cùng Hàm tu thảo thấy Thiếu Lâm da dày thịt béo của đội mình cứ như vậy bị kỹ năng thấp nhất của Đường Môn ám khí —"Tang hồn đinh" đánh cho chết tức tưởi, đều là khó tin vào mắt mình, ngây người một lúc, động tác trên tay cũng tuỳ theo mà chậm đi hẳn...
Động tác vừa hoãn, lập tức bị Đường Môn lợi dụng cơ hội, cả hai cũng "vinh hạnh" thể hiện cảm giác đau ngực tới muốn hộc máu lại hộc không ra của đội hữu mình, ngay cả vạt áo của đối phương cũng sờ không tới, đã bị ám khí giết chết.
Ba cái xác trong một phút, đội ba người đồng loạt nằm úp trên mặt đất.
Lúc này Đường Môn mới chậm rãi bước đến trước mặt thi thể ba người, phát một cái biểu tình mỉm cười ở kênh chat cận "Đứng lên tâm sự tí, tại sao lại giết đồng đội của tôi?"
_____________________
Giải thích một chút:
+ Nhân yêu: từ dùng để chỉ mấy đứa nam đi chơi nhân vật nữ, sẵn tiện nói luôn – yêu nhân là chỉ mấy đứa nữ đi chơi nhân vật nam TvT
+ Hàm tu thảo: Cỏ mắc cỡ
+ Trư lung thảo: Cây nắp ấm hay nắp bình
+ Nguyệt lượng thảo: Nguyên danh là Mã đề kim (cùng vô số các biệt danh khác), tên khoa học: Dichondra repens
Quyển 1 - Chương 14: Lương sư ích hữu
Tiểu đội ba người nằm úp mặt chết dưới đất, trong lòng tức muốn chết!
Thực tế mà nói, nếu cả ba người tỉnh táo hơn một chút, sẽ dễ dàng nhận ra một điều, Đường Môn trước mắt trình độ cao hơn bọn họ không chỉ là một cái đẳng cấp mà thôi.
Chỉ là, cách thức chơi diều bọc hậu đánh lén của tên Đường Môn này thực sự khiến người ta phẫn hận muốn chết! Hoàn toàn sờ không được vạt áo của hắn, đã bị hắn trực tiếp vòng ra sau lưng rồi tung ám khí đánh chết... như vậy không hận sao được?
Ba người này đều là thành phần d��� máu nóng, bị giết chết dễ như bỡn vậy, cũng đã là nghẹn một bụng tức giận rồi, kệ ngươi là cao thủ hay thấp thủ, tuyệt đối phải chửi cho đã miệng mới được!
Lúc này, kênh chat cận xuất hiện một cái mặt mỉm cười kèm theo dòng chữ "Đứng lên tâm sự tí xem, tại sao giết đồng đội tôi?"
Nhìn đến câu nói gần như là khiêu khích này, Trư lung thảo lập tức phẫn nộ "Chỗ này cũng không phải nhà mày mở, tụi tao cũng muốn ở đây cày cấp! Bộ mày mới biết chơi game sao? Giành bãi cũng cần lý do?"
Đường Môn lập tức phát một loạt biểu tình kinh ngạc "Ố ô, giành bãi train cũng có thể đúng lý hợp tình như vậy?"
Trư lung thảo cả giận "Mắc mới gì tới mày! Tao thích giành bãi của ai liền giành đó!!!"
Lưu Xuyên nhịn không được bật cười, chọn tên của Trư lung thảo gửi tư tán gẫu "Mấy đứa chơi game hung hăng phách lối như vậy, Tiếu đội của mấy đứa biết không?"
Trong game, cứ mỗi khi nhận được tư tán gẫu của ai đó, hệ thống sẽ phát ra âm thanh "đinh đinh" báo cho người chơi biết, Trư lung thảo vừa nghe thấy âm thanh, mắt nhìn nội dung của dòng tư tán gẫu, trong đầu nháy mắt liên tưởng tới ánh mắt bén ngót của đội trưởng nhà mình, đột nhiên thấy lạnh cả sống lưng, vội vàng đánh chữ nói "Cái gì Tiếu đội đội Tiếu chứ! Nói bậy nói bạ cái gì đó!"
Lưu Xuyên có chút bất đắc dĩ "XX thảo, YY thảo, không phải kiểu đặt tên của công hội Thất Tinh Thảo sao? Bộ tưởng giấu tên công hội đi liền không ai biết mấy đứa hả?"
Trư lung thảo lập tức chột d��� nói "Mẹ! Tao giết người thì liên quan gì tới công hội? Tao nhìn mày không vừa mắt liền giết không được sao?"
Lưu Xuyên mỉm cười "Nếu là tới cày cấp, vậy cùng nhau đi."
Trư lung thảo đang mắng đến cao hứng, trong đầu suy diễn một đống các lời mắng chửi, chuẩn bị ân cần thăm hỏi đối phương một chút, lại không ngờ đối phương đột nhiên đổi đề tài, bảo là cùng nhau cày cấp, khiến Trư lung thảo nhất thời phản ứng không kịp, ngây ngẩn cả người "...Cái gì?"
Lưu Xuyên giải thích "Tôi bảo mọi người vào cùng một đội đánh quái. Bên mấy cậu ba người, bên tôi cũng ba người, hợp lại vừa đúng một đội đầy sáu người, 3 thêm 3 là sáu, dạy toán cho cậu là thầy thể dục sao, đơn giản vậy cũng không hiểu? Đủ sáu người thì vào đội cùng đánh ăn kinh nghiệm, cần gì phải giành bãi chứ?"
Trư lung thảo "..."
Lưu Xuyên tiếp "Vào hay không? Đội đầy sáu người được cộng thêm 6% kinh nghiệm, một lần kéo nhiều quái chút, thăng cấp sẽ nhanh hơn."
Trư lung thảo "..."
Lưu Xuyên nói "Vào đây vào đây, mau mau vào đội, cậu là Thiếu Lâm có thể kéo quái, hai tên Võ Đang kia đánh quái phụ."
Trư lung thảo "..."
Trư lung thảo lúc này quả thực rất muốn "cuốn theo chiều gió"...
Lấy lộn kịch bản rồi đúng không? Rõ ràng mới nãy vẫn còn cừu sát giết nhau đến đỏ cả mắt, lời kịch tiếp theo không phải nên là "Cứ đợi đấy, tao tuyệt đối giết tới khi nào mày del acc thôi!" hoặc là "Mày nhớ kỹ tao đó, tao đi gọi huynh đệ tới giết chết mày!"... sao?
Như thế nào lại đột nhiên hài hoà hữu ái bàn bạc chuyện cùng nhau vào đội?
Trư lung thảo vẻ mặt đầy máu nhìn chằm chằm màn hình máy tính, một lát sau mới dùng mấy ngón tay cứng ngắc của mình gõ lên kênh chat của đội "Tên Đường Môn kia mật tao, nói cả đám mình vào đội tụi nó cùng đánh quái, làm sao giờ?"
Hàm tu thảo "..."
Nguyệt lượng thảo "..."
Hai người này cũng không biết phải làm sao, kiểu diễn biến kịch tình quay ngoắt ba trăm sáu mươi độ như vậy quả thực khiến cả ba người á khẩu.
Lưu Xuyên mỉm cười đánh chữ tiếp "Không vào? Vậy mấy đứa tiếp tục nằm ha, đừng hối hận!"
Trư lung thảo "..."
Đội ba người nằm úp mặt đất, mắt to trừng mắt nhỏ xem ba tên kia kéo quái cày kinh nghiệm, nhìn nhìn một lát, đột nhiên cảm giác mình quả thực giống như một tên ngu ngốc, thế là im lặng lựa chọn hồi sinh trở về chủ thành.
***
Cùng lúc đó, ở kênh chat của công hội Thất Tinh Thảo, cũng đã bị một trận bùng nổ không hề nhẹ. Lúc nãy tổ ba người bị giết chết, kênh công hội liền xuất hiện ba dòng thông báo từ hệ thống——
Hiệp khách [ Trư lung thảo ] của bang chúng ta ở Sơn trại tặc phỉ Đông giao Thành Đô bị [ Lưu Danh Bách Thế ] sát hại một cách tàn nhẫn...
Hiệp khách [ Hàm tu thảo ] của bang chúng ta ở Sơn trại tặc phỉ Đông giao Thành Đô bị [ Lưu Danh Bách Thế ] sát hại một cách tàn nhẫn...
Hiệp khách [ Nguyệt lượng thảo ] của bang chúng ta ở Sơn trại tặc phỉ Đông giao Thành Đô bị [ Lưu Danh Bách Thế ] sát hại một cách tàn nhẫn...
Liên tục ba thông báo bị sát hại tàn nhẫn vừa xuất hiện, lập tức dội ra rất nhiều người trong công hội, có v��i người không rõ chân tướng thử hỏi "Sao thành viên hội chết nhiều vậy? Ba người cùng chết, đánh boss hả?"
Cũng có tân thủ không biết gì ngây thơ hỏi "Lưu Danh Bách Thế là boss nào vậy? Tên nghe kỳ quái ghê! Sao tui chưa từng nghe nói tới ta?"
May là có người biết rõ về trò chơi tốt bụng giải thích "Đây là tên người, là người chơi không phải boss..."
Lời này khiến mọi người sợ hãi!
Một người? Một người mà giết chết ba người liên tục? Hơn nữa người bị giết lại còn là người chơi lâu năm của công hội? Rất vô lý!
Hội trưởng công hội Thất Tinh Thảo — "Đoạn trường thảo" vốn đang cùng đoàn đội tinh anh của công hội làm nhiệm vụ, nhìn thấy mấy dòng thông báo hệ thống cũng bất giác nhíu mày, lập tức gửi tư tán gẫu sang hỏi một trong ba vai chính "Chuyện gì vậy? Ba người bị cùng một người giết sao?"
Trư lung thảo "..."
Đoạn trường thảo "Đừng dông dài, giải thích ngắn gọn!"
Trư lung thảo vẻ mặt đau đớn giải thích "Hội trưởng, ba đứa tụi tui không thích làm nhiệm vụ nên mới chạy qua bên trại sơn tặc bên Thành Đô, định đánh quái tinh anh kiếm kinh nghiệm, nhưng mà qua tới lại thấy bãi bị người ta chiếm, nên tui định giết chết tụi nó trước chiếm bãi, sau đó kêu thêm người qua đó đánh quái..."
Đoạn trường thảo nhăn mặt "Kết quả ba người bị người ta giết ngược?"
Trư lung thảo lập tức phát một loạt vẻ mặt khóc lóc "Hội trưởng báo thù cho tụi tui đi!"
Đoạn trường thảo nghi hoặc hỏi "Tên Đường Môn kia lai lịch như thế nào?"
Trư lung thảo nói "Không biết, mới cấp 27, chưa vào công hội, chơi ám khí, thao tác khinh công cũng rất lợi hại." Trư lung thảo thật sự rất xấu hổ không dám nói ra sự thật: ba người họ là bị người ta một kỹ năng tang hồn đinh cộng thêm đấu pháp bọc hậu đánh lén đùa tới chết, nghe thôi cũng rất mất mặt...
Thân là hội trưởng công hội Thất Tinh Thảo, Đoạn trường thảo hiển nhiên bình tĩnh hơn nhiều lắm, anh tự hỏi một lát mới nói "Heo à, giao cậu nhiệm vụ này."
Trư lung thảo hai mắt sáng ngời "Hội trưởng! Ý anh là muốn kêu tui mang mọi người đi giết tên kia báo thù cho ba đứa tui đúng không? Hội trưởng anh thật tuyệt vời!"
Đoạn trường thảo bình tĩnh nói "Cậu đi hỏi tên kia, hỏi xem cậu ta có muốn gia nhập công hội chúng ta không."
Trư lung thảo ngây người một lát, mới phát một loạt biểu tình hoảng sợ "Cái gì!!?"
Đoạn trường thảo vô cùng nghiêm túc giải thích "Không phải tên kia còn chưa vào công hội nào sao? Loại cao thủ tự do này nếu phát hiện nhất định phải mau chóng lôi kéo làm quen! Không lẽ cậu muốn người ta giết mình vài lần nữa mới thoả mãn sao? Bằng trình cậu mà cũng muốn báo thù?"
"..." Trư lung thảo lệ tuôn như suối.
Hội trưởng đại nhân mỉm cười "Nhiệm vụ gian khổ này giao cho cậu đó, đi đi heo, cố lên."
"..." Trư lung thảo trái tim nát bấy rồi...
***
Thành Đô, sơn trại phỉ tặc.
Sau khi chứng kiến màn biểu diễn vô cùng sắc bén của Đường Môn tiêu diệt ba tên tới sinh sự kiếm chuyện, Lý Tưởng liền bắt đầu hưng phấn ra QQ tán gẫu với sư phụ cua mình "Sư phụ sư phụ, đệ tử gặp được một cao thủ Đường Môn trong game nè! Tên kia lợi hại cực kỳ, một lèo giết ba tên!"
Lưu Xuyên nghe mà không hề đỏ mặt, mỉm cười "Vậy sao? Lợi hại vô cùng?"
[Người có lý tưởng]: "Đúng vậy! Đệ tử gửi ảnh chụp cho sư phụ xem nè, tên là Lưu Danh Bách Thế, cao thủ Đường Môn lưu phái ám khí, tang hồn đinh cộng thêm bọc hậu đánh lén vô cùng lợi hại! Nhìn người ta chơi Đường Môn đệ tử mới thấy, lúc trước mình chơi ngu tới cỡ nào..."
Lưu Xuyên tiếp tục mỉm cười "Biết là tốt, sau này chuyên tâm chơi Thiếu Lâm đi."
[Người có lý tưởng]: "Dạ biết!"
Lưu Xuyên lại nói "Đừng lo chat hoài, mau đi luyện cấp đi."
Lý Tưởng phát một cái biểu tình vẫy tay tạm biệt, sau đó chuyển về giao diện trò chơi.
Trong game, sau khi ba người kia đi rồi, Lý Tưởng cùng Ngô Trạch Văn liền lồm cồm bò dậy khỏi mặt đất, tiểu đội ba người tiếp tục dựa theo cách lúc nãy nhẹ nhàng đánh quái.
Lưu Xuyên nói trên kênh đội ngũ "Mới nãy bị cừu sát hai người tại sao khẩn trương tới như vậy? Trước giờ tệ lắm cũng phải từng pk quá một hai lần chứ?"
Lý Tưởng xấu hổ trả lời "Đường Môn ha, ông là cao thủ thôi, tụi này còn kém ông xa lắm. Tui mới vừa đổi qua chơi Thiếu Lâm, kỹ năng chưa quen thuộc lắm, còn Ngũ Độc bạn tui là lần đầu tiên chơi game online."
Ngô Trạch Văn nghe vậy lại vô cùng nghiêm túc thỉnh giáo "Tôi phải làm sao mới đúng?"
Lưu Xuyên hỏi "Cậu quyết định chơi lưu phái nào?"
Ngô Trạch Văn đáp "Lưu phái cổ trùng, thấy mang theo pet đánh khá thú vị."
Lưu Xuyên nghe vậy liền nở nụ cười, Ngô Trạch Văn này quả thật rất có quyết tâm cùng chủ kiến. Lưu phái cổ trùng của Ngũ Độc không phải nói thích liền có thể chơi tốt, nhưng nếu như đã giỏi rồi tuyệt đối có thể trở thành một cao thủ lợi hại, đối mặt với bất cứ lưu phái nào cũng có tỷ lệ giành phần thắng.
Lưu Xuyên ngẫm nghĩ, mới trả lời "Nếu như rảnh rỗi có thể thử vào trang web chính thức của đội Thất Tinh Thảo, ở khu vực video tìm các clip hướng dẫn với góc nhìn thứ nhất của người tên là "Luân Hồi Vãng Sinh" post lên, có thời gian thì nghiên cứu một chút."
Ngô Trạch Văn tất nhiên không biết cũng chưa từng nghe qua tên "Luân Hồi Vãng Sinh" này, bất quá Đường Môn này mới nãy một loạt thao tác khiến cậu rất là khâm phục, lời nói của cao thủ, thân là kẻ mới chơi như Ngô Trạch Văn tất nhiên là rất tin tưởng, lập tức trả lời "Ok, tôi sẽ về tìm xem."
Lý Tưởng thấy Đường Môn cao thủ chỉ bảo Ngô Trạch Văn xem clip học tập, nhịn không được ngứa tay chuyển qua giao diện QQ, mở ra khung tán gẫu với sư phụ mình "Sư phụ sư phụ! Sư phụ chơi Thiếu Lâm, cảm thấy nên xem clip hướng dẫn của Thiếu Lâm nào mới tốt?"
Lưu Xuyên "..."
Sư phụ ngươi bị ngươi tra tấn chết thật đấy! QQ rồi game đổi qua đổi lại liên tục, thật sự muốn chết!
Lưu Xuyên tạo acc mới chạy qua server mới để dẫn dắt hai tên gà mờ này, cũng không nói với Lý Tưởng mình là sư phụ của cậu ta, lý do rất đơn giản —— Nếu Lý Tưởng biết mình là sư phụ cậu ta, mà hai người họ bởi vì đều là "người mới" chắc chắn sẽ sinh ra một loại tâm lý mù quáng "hết th���y đều nghe theo sư phụ", như vậy sẽ khiến cho bọn họ xem lời sư phụ như là thánh chỉ, bảo đặt đâu liền ngồi đó, sẽ không thể độc lập tự hỏi được.
Lưu Xuyên muốn, là bồi dưỡng một tuyển thủ có chủ kiến của riêng mình, có thể tự mình phân tích vấn đề một cách độc lập, chứ không phải là những bé ngoan biết vâng lời.
Cho nên anh mới dùng thân phận một người xa lạ ẩn giấu bên cạnh hai tên gà mờ này, để kịp lúc chỉ ra chỗ sai nếu như hai người họ có lỡ đi phải đường vòng...
Nhưng mà! Tên ngốc Lý Tưởng này liên tục chat game lại gõ QQ, khiến cho Lưu Xuyên cũng phải chuyển giao diện game với QQ liên tục theo... Đụng phải một tên đồ đệ nhị như vậy, quả thực mệt cả người...
Lý Tưởng tiếp tục hỏi "Sư phụ? Thiếu Lâm có đại thần nào viết hướng dẫn bằng clip tốt không sư phụ?"
Lưu Xuyên nói "Chờ chút, để sư phụ nhớ đã."
Nhắc đến người được xem như cao thủ đứng đầu Thiếu Lâm, đương nhiên chính là đội trưởng Tiếu Tư Kính của Thất Tinh Thảo, ID là Tam Tư Đại Sư. Nhưng mà Tiếu đội trưởng rất là bận rộn, vừa phải quản lý huấn luyện chiến đội lại phải tiếp nhận các loại phỏng vấn, không dư thời gian rảnh để đi làm mấy cái bài hướng dẫn gì gì đó... Cô nàng Hứa Hân Nhiên của chiến đội Trường An cũng chơi Thiếu Lâm, có điều cô bé này không thích phô trương, cả nhận phỏng vấn cũng còn không thích nữa là, đừng nói tới ghi clip làm hướng dẫn, thậm chí cả weibo cô nàng cũng chỉ xem chứ không thèm bình luận...
Nghĩ tới nghĩ lui một hồi, mới phát hiện... cao thủ Thiếu Lâm giới liên minh chịu làm clip hướng dẫn, hình như... không có?
Lưu Xuyên bất đắc dĩ nói "Tuyển thủ Thiếu Lâm thuộc hàng cao thủ chịu viết bài hướng dẫn không nhiều lắm, trong giới nghiệm dư hình như có vài người làm cũng khá đầy đủ, đi tìm khu tinh phẩm pk bên diễn đàn Thiếu Lâm xem thử xem, rảnh cũng có thể xem lại mấy trận thi đấu của chiến đội Thất Tinh Thảo."
Lý Tưởng nghe sư phụ nói như vậy, lập tức bừng tỉnh hiểu ra "Đệ tử hiểu rồi, sư phụ muốn đệ tử học hỏi thao tác với ý thức của Tiếu đội trưởng?"
Lưu Xuyên cười "Ý thức cùng thao tác của Tiếu đội bây giờ đệ tử học chưa được đâu, trước mắt điều mà đệ tử nên học từ anh ta, chính là cái nhìn đại cuộc cơ bản nhất của Thiếu Lâm."
Lý Tưởng lập tức bừng tỉnh hiểu được.
Sư phụ nói không sai, Tiếu đội trưởng là người đứng đầu tuyển thủ Thiếu Lâm giới liên mình, là đội trưởng của chiến đội Thất Tinh Thảo, muốn học được thao tác cùng ý thức từ người anh ta phải đến ngày tháng năm nào mới được chứ?
Học cái nhìn đại cuộc...?
Trước mắt Lý Tưởng giống như mở ra một cánh cổng thần bí...
Lưu Xuyên gửi đi một cái biểu tình vỗ vai cổ vũ "Thiếu Lâm là phái cần kẻ có cái nhìn đại cuộc nhất, nếu có ngày đệ tử mang đoàn đi đánh phụ bản, mang đội đi cạnh kỹ trường, hoặc là theo đội ngũ tham gia các trận thi đấu lớn, thân là một Thiếu Lâm, đệ tử phải lúc nào cũng nên nhớ kỹ một điều, mình chính là hậu thuẫn kiên cố nhất của toàn bộ đội ngũ!"
Thật lâu về sau, Lý Tưởng vẫn là nhớ như in những lời nói này——
Thân là một Thiếu Lâm, mình chính là hậu thuẫn kiên cố nhất của toàn bộ đội ngũ!
Lúc đội hữu tấn công, Thiếu Lâm nhất định phải xông lên trước tiên, bởi vì Thiếu Lâm da dày thịt béo, có thể giúp đồng đội hấp dẫn đại lượng cừu hận! Mà khi đội hữu lui về thì, Thiếu Lâm nhất định phải là kẻ lui sau cùng, bởi vì Thiếu Lâm máu nhiều phòng cao, có thể trợ giúp đồng đội ngăn cản đại lượng sát thương!
Thiếu Lâm, chính là một chiếc tank, là một tấm thuẫn thịt...
Nhưng, cũng là hậu thuẫn kiên cố nhất trong lòng các đội hữu của mình!
Lý Tưởng đột nhiên chợt nhớ, mấy hôm trước mình còn dám dõng dạc tuyên bố "Thiếu Lâm vào cạnh kỹ trường vô dụng lắm..."
Hồi trưởng lại, thật tình cảm thấy hổ thẹn vô cùng.
Lý Tưởng xấu hổ ho khan một tiếng, đối với khung tán gẫu QQ nghiêm túc gửi đi một câu "Sư phụ yên tâm, đệ tử sẽ bắt đầu lại, cố gắng học hết thảy mọi thứ!"
Lưu Xuyên gửi đi biểu tình mỉm cười "Cố lên."
Một vị sư phụ tốt, cũng chỉ cần như vậy là đủ rồi!
Lý Tưởng trong lòng cảm động muốn chết, gõ đi một đống biểu tình ôm chầm trên khung chat QQ, kèm theo một câu "Cảm ơn sư phụ!"
Lưu Xuyên ở bên kia máy tính nhìn, im lặng mỉm cười.
Đồ đệ nhị hoá, rốt cuộc bắt đầu trị liệu theo kế hoạch.
Lưu Xuyên tin tưởng, bằng tốc độ tay cùng ngộ tính của Lý Tưởng, rất nhanh cậu chàng có thể thoát khỏi hàng ngũ gà công nghiệp, bước vào con đường trở thành một đại sư chân chính có thể gánh vác trách nhiệm!
Quyển 1 - Chương 15: Tổ hợp ba cây cỏ
Sau trận giáo dục của sư phụ, Lý Tưởng cảm thấy máu trong người mình sắp sửa muốn bùng cháy lên rồi, cảm giác như bản thân đã trở thành một vị đại sư vô cùng lợi hại, chuẩn bị ra tay cứu vớt đội ngũ đang ở bên trong nước sôi lửa bỏng... Tiếc là cảm động còn chưa có chấm dứt, vừa đổi lại giao diện game liền nhìn thấy ba cái ID quen thuộc lấp ló cách đó không xa...
Trư lung thảo, Hàm tu thảo, Nguyệt lượng thảo...
Mẹ nó! Ba gốc cỏ này bị cao thủ Đường Môn giết về thành, còn dám có mặt mũi quay trở lại!? Khoan, không lẽ ba đứa này là kêu cứu viện chạy tới báo thù rửa hận sao?
Lý Tưởng nghĩ vậy, cũng lập tức cảnh giác lên, ngừng luôn việc kéo quái, đứng dưới tàng cây cầm phật châu bày ra tư thế phòng ngự.
Ngô Trạch Văn cũng chăm chú nhìn về ba người đứng cách đó không xa, trường tiên trên tay cũng sẵn sàng tuỳ thời quất người.
Bởi v�� lúc nãy bị mở cừu sát, nên tên của ba người kia vẫn còn nằm trong danh sách cừu nhân, bởi vậy chỉ cần ba người kia tiến vào tầm nhìn thì tên trên đầu lập tức biến thành màu đỏ, tức là có thể công kích bất cứ lúc nào.
Lý Tưởng xoa tay, định bụng lần này chơi một trận ra trò, lại không ngờ ba đứa kia chạy tới ở khoảng cách tầm 20m liền dừng lại.
Lý Tưởng trợn trắng mắt nhìn, đánh chữ hỏi ở kênh phụ cận "Muốn gì? Bị giết chết rồi chưa sợ? Còn dám lại giành bãi nữa?"
Trư lung thảo mặt lúc đỏ lúc trắng...
Vẫn là Nguyệt lượng thảo da mặt dày hơn, gửi qua cái biểu tình mỉm cười nói "Ba vị cao thủ, là hiểu lầm hiểu lầm thôi! Lúc nãy chỉ là hiểu lầm ha! Chúng ta trước xoá cừu nhân lẫn nhau đi, chuyện gì cũng từ từ, chuyện gì cũng từ từ ha!"
Lý Tưởng mặc kệ "Vô duyên vô cớ nhào tới giết người khác, giờ lại muốn từ từ?"
Ngô Trạch Văn không thích tham gia cãi nhau như vậy, liền im lặng đứng trên cây không nói lời nào, bình tĩnh nhìn ba người trước mặt, ngón tay lại đặt trên bàn phím chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào. Lưu Xuyên đương nhiên là mặc kệ đứng cạnh xem cuộc vui. Lý Tưởng là phần tử nhiệt huyết, lúc trước chơi Đường Môn đều có thể xem Đường Môn như cận chiến mà xông xáo tới lui, bị người khác vô cớ giết một lần như vậy, chịu từ từ thương lượng mới là lạ, lúc này cậu chàng đang cùng ba người nọ làm ầm ĩ trên kênh chat phụ cận.
Lý Tưởng "Muốn gì muốn gì? Mấy người còn không đi? Muốn tụi này giết thêm lần nữa hả?"
Trư lung thảo "..."
Mặt Trư lung thảo lúc này sắp sửa biến thành màu gan heo luôn rồi.
Có điều Trư lung thảo biết, trong ba người này thì Đường Môn mới là cao thủ thật sự, hai đứa còn lại tuyệt đối là hai tên gà, vì thế liền chuyển đề tài sang Đường Môn nói "Đường Môn đại ca, bên anh ba người, bên tụi này cũng ba người, không bằng cùng nhau tổ đội đánh quái đi! Tui giúp mấy người kéo quái được hông?"
Nói xong lời này, mặt mũi gì cũng nóng bừng lên!
Trước giờ chưa từng mất mặt mất đến nhà bà ngoại như vậy, doạ người chết! Đều do hội trưởng hết, cái gì mà phải lôi kéo cao thủ chứ...
Nguyệt lượng thảo tiếp tục gửi mặt cười "Xoá cừu nhân, cùng nhau tổ đội ha! Chơi cái game thôi mờ, làm gì có chuyện thù dai qua ngày mai chứ, Đường Môn cao thủ anh thấy tui nói đúng hông?"
Lưu Xuyên nhịn không được bật cư���i.
Ba tên này hẳn là tổ hợp ba đứa xuẩn ngốc nổi danh của công hội Thất Tinh Thảo, hoặc có thể gọi là "Tổ hợp ba cây cỏ".
Về tổ ba người này, lúc trước Lưu Xuyên từng có lần ngẫu nhiên nghe một tên nhân sĩ bát quái nói qua, công hội Thất Tinh Thảo chịu ảnh hưởng của phong cách chiến đội mình, nên dù là trong game tác phong cũng không thích phô trương, lại phát triển vô cùng vững vàng. Chỉ có tổ ba người này là trái ngược, thuộc dạng thích "ăn hành", vô cùng thích giành quái đánh nhau ở map dã ngoại, đắc tội không ít người. Nghe đồn là ba tên này nhiều năm như vậy mà vẫn như hình với bóng, sóng não điện ăn ý giống như là một người mở ra ba cái acc tự chơi vậy, login lẫn logout cũng đều là ăn nhịp cùng lúc, nghe bảo như là bạn thân ở ngoài đời. Không ngờ lần này server mới mở ra, tổ hợp ba cây cỏ này cũng chạy theo qua server Thuỷ Long Ngâm này.
Đội ngũ quản lý của công hội Thất Tinh Thảo vì muốn cung cấp nguồn máu mới cho chiến đội nhà mình, nên trong game là không từ thủ đoạn lôi kéo các loại cao thủ, cũng giúp chiến đội đánh giá xem có phù hợp làm thành viên dự bị bổ sung hay không. Lưu Xuyên nhìn thấy thái độ của ba tên này liền hiểu được, phỏng chừng là ba cây cỏ này bị hội trưởng nhà mình phái lại đây kéo người!
Lưu Xuyên nhịn cười nói "Heo à, đã bảo cậu sẽ hối hận rồi mà không nghe? Bảo mấy đứa vào đội từ sớm rồi mà mấy đứa lại không chịu, tới lui một vòng giờ cũng xin vào thôi thấy chưa?"
"..." Muội nhà ngươi! Ai cho ngươi gọi heo vậy!?
Trư lung thảo lúc này thực sự rất muốn hộc máu, nhưng mà nhi���m vụ hội trưởng giao lại phải hoàn thành, chỉ đành nén giận nói "Cao thủ, đại nhân có đại lượng được không? Anh nói bạn anh dùm tụi này đi, chúng ta cùng nhau tổ đội đánh quái ăn kinh nghiệm nhiều hơn, có lời hơn đó! Lát nữa có rớt nguyên liệu đều cho mấy người hết, tụi này không lấy cái gì cả!"
Lưu Xuyên bật cười, chuyển qua kênh đội ngũ nói "Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, cho bọn họ vào đi, nhìn có chút tội tội."
Ai từng trải qua thời đại tân thủ mà chưa từng đánh nhau giành bãi train đâu, bình thường như con đường... Lý Tưởng cũng không phải người nhỏ mọn, nếu cao thủ đã lên tiếng nói vậy, cậu cũng thôi không ý kiến nữa, liền thoả hiệp "Được rồi."
Lưu Xuyên lại chuyển sang kênh cận nói "Ok, dù sao mấy cậu giết bạn tôi, tôi cũng giết mấy cậu về, coi như hai bên huề nhau! Xoá cừu nhân đi rồi vào đội."
Dứt lời, liền sẵn tay gửi sang cả ba người lời mời vào đội, ba người bên này màn hình máy tính cơ hồ là cùng một lúc xuất hiện ba cái khung mời vào đội.
Ba gốc cỏ tâm tình phức tạp gia nhập đội ngũ.
Vì muốn thể hiện thành ý, Trư lung thảo chủ động nói "Tui kéo quái cho, kéo nhiều chút để mọi người đánh!" nói xong liền hết sức chăm chỉ bay vào trại phỉ.
Nguyệt lượng thảo cũng nói "Để tui phụ đánh quái!" dứt lời liền tự giác khinh công bay lên cây.
Lại không ngờ, cậu chàng vừa khinh công nhảy lên tàng cây, đột nhiên lại thấy Đường Môn nhảy xuống, kèm theo câu hỏi đầy khó hiểu "Cậu nhảy lên cây làm gì?"
Nguyệt lượng thảo ngẩn ra "Ơ... Không phải kéo quái vào góc lag rồi đánh sao?"
Lưu Xuyên cười nói "Đội sáu người là đầy rồi, mắc gì phải mệt mỏi kéo quái qua lại rồi mới đánh từng con như vậy? Xông vào đánh cho rồi!"
Đã kéo xong quái và đang chuẩn bị chạy trở về —— Trư lung thảo "..."
Hết sức tích cực nhảy lên cây ——Nguyệt lượng thảo "..."
Hai người nhất thời cảm thấy, giống như chỉ số thông minh của mình đột nhiên tuột xuống giá trị âm vậy, ngu xuẩn hết sức..
-——Tổ cũng tổ đầy người rồi, kéo quái vào góc lag chi nữa?
Đối phương là tiểu đội ba người cho nên mới phải dùng cách kéo quái vào góc lag đánh cho tiện, bởi vì ít người sợ quái đông dễ chết, dùng cách kia có thể giảm tỷ lệ thương tổn...
Bây giờ tổ đủ 6 người, có 2 đại sư da dày thịt béo, 4 tay đánh viễn trình thuộc dạng bạo lực, không trực tiếp đánh mà lại chạy tới lui kéo quái... diễn tấu hài sao?
Trư lung thảo cùng Nguyệt lượng thảo nghẹn lời, đỏ bừng cả mặt.
Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói trên kênh đội ngũ "Đi thôi đi thôi, vào thẳng trại phỉ đánh thôi! Heo à, cậu hút quái đi, Lý Tưởng chuyển qua Thiếu Lâm đao đi, Ngũ Độc đổi bổ thiên để buff máu, còn lại đủ dmg quái rồi, kéo một lần toàn bộ rồi đánh."
Đội trưởng ra lệnh một tiếng, cả đám lập tức xông vào trại phỉ.
Cách phân chia vị trí này thuộc dạng đơn giản nhất, cũng là đủ tiêu chuẩn cho một đội đi đánh phụ bản, có tank có buff có dmg, đánh quái vô cùng thoải mái.
Lưu Xuyên bảo Lý Tưởng cùng Ngô Trạch Văn đổi tâm pháp, kỳ thật là vì muốn họ làm quen hơn với các kỹ năng lưu phái còn lại của môn phái mình. Nếu trong giai đoạn đầu cứ mãi chơi một đường lưu phái duy nhất, về sau sẽ khiến cho thao tác cùng lối suy nghĩ bị hạn chế rất nhiều. Chân chính cao thủ nhất định phải quen thuộc hết thảy kỹ năng của hai mươi bốn lưu phái, như vậy lúc pk với người khác, mới có thể thật sự biết người biết ta...
***
Đám quái trong trại phỉ được phân chia thành cứ ba người một tổ, liên tục đi tới lui tuần tra, tốc độ xuất hiện mới rất mau.
Trư lung thảo chuẩn tâm pháp thành Thiếu Lâm phật, bắt đầu biến thành thuẫn thịt người chạy tới lui kéo quái, Lý Tưởng thì đổi tâm pháp sang Thiếu Lâm đao, công kích là chủ yếu.
Ba lưu phái của Thiếu Lâm bao gồm: phật, quyền và đao.
Thiếu Lâm phật chủ tu "La Hán Thần Công", là lưu phái có lực phòng ngự cao nhất trong tất cả các lưu phái, vũ khí là phật châu, các loại kỹ năng bao gồm "chịu sát thương thay người khác", "cưỡng chế thu hút cừu hận"... cũng là tank chính giữ boss trong các đoàn đánh phụ bản cùng với thịt thuẫn hút cừu hận trên chiến trường.
Thiếu Lâm quyền chủ tu "Thập Bát La Hán Quyền Pháp", vũ khí là quyền bộ, thuộc loại cách đấu cận chiến, kỹ năng thiên về trảo thủ, ném qua vai... vân vân, thuộc dạng khống chế mạnh.
Thiếu Lâm đao chủ tu "La Sát Đao Pháp", là lưu phái có lực sát thương cao nhất trong ba lưu phái, đao đao kiến huyết, đánh người đau cực kỳ, vì vậy nên kỹ năng khống chế cũng ít đi.
Ngắn lại mà nói, Thiếu Lâm phật chủ tu phòng ngự, Thiếu Lâm quyền chủ tu khống chế, Thiếu Lâm đao chủ tu là sát thương.
Trong game online, gặp nhiều nhất là Thiếu Lâm ph��t, bởi vì tất cả các phụ bản đều cần có một vị đại sư lão luyện làm chủ tank giữ quái và boss, Thiếu Lâm phật trong game online rất có đất dụng võ. Ngược lại ở cạnh kỹ trường cùng với giới tuyển thủ lựa chọn Thiếu Lâm quyền và Thiếu Lâm đao nhiều hơn.
Tiếu Tư Kính chính là theo Thiếu Lâm quyền, đồ đệ mà anh dẫn dắt Trần Tiểu Bắc cũng theo quyền hệ.
Trước mắt, Lưu Xuyên vẫn chưa xác định Lý Tưởng thích hợp lưu phái nào nhất, chỉ có thể để cậu ta tự đắn đo suy xét.
Bên này Ngô Trạch Văn ngược lại đỡ lo hơn chút, vừa bắt đầu chơi liền xác định sẽ theo lưu phái cổ trùng, tốc độ tay của cậu ta cũng đạt tiêu chuẩn, chỉ cần được chỉ dạy tốt chắc chắn sẽ trở thành cao thủ.
Lưu Xuyên đang ngồi bên này tự hỏi phải làm cách nào mới có thể trong thời gian ngắn nhất tôi luyện hai tên gà kia thành cao thủ thì, bên kia tiểu đội ba cây cỏ vừa kéo vừa đánh quái, còn dư thời gian tạo riêng một kênh tán gẫu trong game, lén lút chat riêng với nhau.
[Nguyệt lượng thảo]: "Heo à, mày nói với Đường Môn chuyện vào hội chưa?"
[Trư lung thảo]: "Chưa nói, mới từ cừu nhân biến thành đội hữu thôi, nhanh như vậy đòi kéo vào công hội, nó chịu mới là lạ đó. Ít nhất cũng phải bồi dưỡng tí cảm tình trước đã, lăn lộn quen cái mặt, đợi đến lúc tụi mình với nó xưng huynh gọi đệ với nhau, lúc đó mời nó vào hội của mình, nó sẽ ngại mặt mũi mà không cự tuyệt tụi mình!"
[Nguyệt lượng thảo]: "Hội trưởng nói phải mau chóng kéo người vào, tránh bị công hội khác cướp trước..."
[Trư lung thảo]: "Sợ mẹ gì, tụi mình theo sau bám dính lấy tên Đường Môn kia, lỡ có công hội khác tới mời nó, không lẽ tụi mình không thấy?"
[Nguyệt lượng thảo]: "Mày nói cũng có lý!"
Vốn ít khi lên tiếng Hàm tu thảo lúc này đột nhiên xen vào "Tụi mình cứ đi theo tên kia vậy hoài, có khi nào nó nghĩ ba tụi mình đầu óc có v��n đề không?"
[Trư lung thảo]: "..."
[Nguyệt lượng thảo: "..."
Trư lung thảo và Nguyệt lượng thảo cùng nhau hộc máu: Bồ tèo, ông có cần phải bắn một mũi thốn tận rốn như vậy không!!!
Hội trưởng cũng thật là, dặn cái gì không dặn lại đi bảo lôi kéo mời người vào hội như vậy, phiền chết! Biết vậy thà để nó bọc hậu đánh lén mấy lần còn hơn...
Trư lung thảo buồn bực hoá bi phẫn thành sức mạnh, kéo sạch quái trong trại phỉ gom về đánh, không chừa con nào!
Cũng vô tình khiến hiệu suất giết quái tăng lên rất nhiều...
Bởi vì tổ đội đầy sáu người nên được cộng thêm 6% kinh nghiệm, hơn nữa cậu chàng heo con kéo quái vừa nhanh lại nhiều, kinh nghiệm cũng theo đó tăng theo với tốc độ nhanh chóng. Chỉ trong chốc lát, nhân vật của cả sáu người trước sau thay phiên loé lên vầng sáng báo hiệu thăng cấp. Trước đó bởi vì Đường Môn làm nhiệm vụ nhanh hơn, bản thân cũng từng ở trại phỉ train quái một mình trong thời gian ngắn nên cấp thăng nhanh cũng cao nhất – 28 cấp. Kinh nghiệm ba gốc cỏ thì đồng bộ nhau, đều là ở giữa 27,5 cấp. Trạch Văn và Lý Tưởng thì mới vừa thăng 27 cấp.
Thời gian dần dần trôi đi, tất cả mọi người đều tập trung đánh quái, kênh chat ngược lại trở nên im lặng...
***
Ngô Trạch Văn chán muốn chết.
Làm buff thật sự rất chán, Ngũ Độc lại là loại hình buff quần thể của đội, kỹ năng đê giai đa số đều là buff máu phạm vi cho đồng đội, lại thêm hai Võ Đang và Đường Môn thuộc loại chức nghiệp sát thương cao, quái vừa được kéo về không mấy chốc đã bị giết hết, thành ra cả đội cũng không mất máu nhiều cho lắm...
Bởi vậy suốt từ nãy tới giờ, thân là buff như cậu... thực sự là rảnh rỗi vô cùng.
Ngô Trạch Văn ngồi nhìn nhàm chán, liền thu nhỏ cửa sổ trò chơi xuống, mở trang web nhập vào từ khoá chiến đội Thất Tinh Thảo, mở ra trang chính thức của Thất Tinh Thảo, lựa chọn khu vực video clip, sau đó tìm kiếm những video của "Luân Hồi Vãng Sinh" mà Đường Môn kia nói.
Vừa mới gõ từ khoá Luân Hồi Vãng Sinh vào, kết quả tìm kiếm đứng đầu là một video clip "Giảng giải ý thức trụ cột của cổ trùng lưu phái Ngũ Độc", số lượt view cũng cực cao.
Bấm vào xem sơ một lượt, đập vào mắt là một loạt bình luận bên dưới video, tính cũng có hơn mười ngàn cái, đại bộ phận đều là "Cúng bái Luân thần!" "Xếp hàng cúng bái Luân thuần!" "Luân thần khủng quá!!" "Clip đỉnh quá, thay mặt huynh đệ tỷ muội Ngũ Độc Giáo cảm ơn Luân thần!"
—— video được nhiều người ủng hộ như vậy, chắc là rất hữu dụng ha?
Ngô Trạch Văn có phần tò mò bấm vào nút bắt đầu chạy clip.
Clip được quay rất rõ ràng, lại còn được phối thêm nhạc nền vô cùng êm tai, còn được ghi chú bằng chữ viết một cách tỉ mỉ, có thể nói phần hiệu quả làm được cực kỳ xuất sắc.
Nhân vật chính trong clip là một Ngũ Độc nam, trên người mặc trang bị cao cấp của môn phái Ngũ Độc, y phục màu tím, phần ngực nửa che nửa đậy, để lộ ra phiến ngực trắng nõn, vành tai đeo theo một vòng khuyên màu bạc, trên mái tóc cũng đeo đầy trang sức bạc, trong tay một thanh trùng địch, dáng điệu vô cùng yêu nghiệt.
"Chào các bạn, tôi là Luân Hồi Vãng Sinh của chiến đội Thất Tinh Thảo, hôm nay làm video clip này chủ yếu là cung cấp cho các bạn tân thủ của lưu phái cổ trùng, hy vọng nội dung trong clip có thể giúp đỡ phần nào đối với các bạn tân thủ.
Cổ sư Ngũ Độc có thể nuôi năm loại cổ trùng, bao gồm: thiềm cổ, xà cổ, tri chu cổ, ngô công cổ, điệp cổ. Năm loại pet mỗi loại đều tự thân kèm theo hai kỹ năng chủ động, sau khi hiến tế tử vong thì sẽ mang lại cho chủ nhân các loại trạng thái buff bất động, nãy giờ nghe một đống như vậy mọi người có cảm thấy loạn cào cào cả lên hay không?
Thật ra rất đơn giản, các bạn chỉ cần ghi nhớ như thế này là đủ rồi——
Độc thiềm phòng ngự cao nhất, nhiệm vụ chủ yếu bảo hộ chủ nhân.
Độc xà công kích cao nhất, nhiệm vụ chủ yếu là công kích địch nhân.
Tri chu cùng ngô công là pet loại hình viễn trình, có thể khống chế vị trí cùng di chuyển của địch nhân.
Độc đ iệp là pet loại hình quần công, có thể khống chế tầm nhìn của địch nhân.
Nếu đã biết các tri thức cơ bản này rồi, tiếp theo tôi sẽ giới thiệu một chút cho mọi người, làm thế nào tận dụng năm loại pet này, đi độc chết những tên Trung Nguyên ngu xuẩn kia ^_^"
——Phó đội trưởng chiến đội Thất Tinh Thảo, Tô Thế Luân. ID trong game: Luân Hồi Vãng Sinh.
Đây là tuyển thủ ưu tú nhất đại biểu cho lưu phái cổ trùng Ngũ Độc, mỗi khi tán gẫu trò chuyện trên mạng rất thích sử dụng biểu tình mặt cười ^_^, có thể nói phong cách nói chuyện hoàn toàn trái ngược với kiểu cẩn thận của đội trưởng Tiếu Tư Kính. Vị này một khi mở miệng nói chuyện, lời nào lời nấy đều là cực kỳ độc ác, thậm chí có lần vô cùng sắc bén trào phúng phía quan phương Võ Lâm trên weibo của mình "Miêu Cương của chúng ta thật sự rất nóng, chúng ta vốn là không muốn mặc cái gì vào người cả, nhưng mà xét thấy người Trung Nguyên các ngươi trùm kín cả người giống như bó bánh chưng như thế, thành thử chúng ta cũng phải tỏ ra một chút lịch sự mà theo cùng, dùng vải che lấp các nơi trọng yếu..."
Lúc đi học thì Tô Thế Luân theo chuyên nghiệp thiết kế trang phục chuyên nghiệp, cho nên đối với diện mạo bên ngoài vô cùng để ý.
Có lần trong bản update đổi mới trang phục của phía quan phương, từng biến sáo trang của môn phái Ngũ Độc trở nên xấu đến khó tả, nhìn qua cảm giác như là dùng hai miếng vải vắt lên vậy, dẫn đến vị này mở lời trào phúng đi đầu, tiếp đó dẫn theo vô số người chơi Ngũ Độc xếp hàng đồng ý, số lượng chia sẻ weibo hơn mười ngàn lượt, cuối cùng khiến cho bộ trang trí phải đem nó về nồi nấu lại, sửa chữa hoàn toàn hình thức của sáo trang Ngũ Độc đợt đó.
——có thể khiến cho quan phương phải trở về sửa chữa vẻ ngoài của trang phục trong game, vị này tuyệt đối là người đầu tiên trong lịch sử liên minh.
Phần lớn các nam tuyển thủ trong giới liên minh để ý chính là số liệu của trang bị, có đẹp hay xấu cũng chả quan trọng. Chỉ có Tô Thế Luân là hoàn toàn trái ngược, vị này có thể dùng các tán kiện kỳ lạ tạo thành tổ hợp cực kỳ xinh đẹp. Nếu thật sự là xấu đến không thể chịu đựng được, người này sẽ mua thời trang vô thuộc tính trong thương thành mặc. Mỗi lần thi đấu, trang phục của Tô Thế Luân cũng là một loại điểm sáng trên chiến trường.
Đồng phục của chiến đội Thất Tinh Thảo cũng là do Tô Thế Luân tự mình thiết kế.
Trang phục ton nền màu xanh đậm, trên bả vai cùng sau lưng đều được in logo Thất Tinh Thảo bằng màu bạc lấp lánh, vừa gọn gàng lại không thiếu đại khí. Số lượng các mẫu đồng phục ăn theo cũng được tiêu thụ cực cao, được bầu làm một trong những đồng phục đẹp nhất trong liên minh chiến đội.
Trong giới liên minh tuyển thủ chuyên nghiệp, người kéo cừu hận ổn định nhất đương nhiên là Xuyên thần Lưu Xuyên, những người từng bị Xuyên thần giết ai nấy cũng đều ôm mối hận muốn giết anh cả trăm ngàn lần giải hận được.
Mà người đứng thứ hai trong bảng cừu hận, chính là Ngũ Độc Luân thần, Tô Thế Luân...
Bất quá, Tô Thế Luân kéo cừu hận không nhằm vào đối tượng các tuyển thủ trong liên minh, mà là cừu hận của phía quan phương game.
Thành viên bộ phận thiết kế trang trí của Võ Lâm cực kỳ ghét Luân thần "Một nam nhân để ý vẻ bề ngoài của trang phục như vậy làm chi, thực phiền như quỷ!"
Ngược lại, những người chơi trong game lại cực kỳ thích Luân thần "Trang phục lần này xấu quá, Luân thần lên thôi, trông cậy hết vào Luân thần!!"
_____________________
Giải thích một chút:
(+) Về phối trí đội ngũ: trong đa số GO hiện nay thì một đội (party) thường thấy nhất bao gồm có 5 người: 1 TANK, 3DPS và 1 BUFF.
Tank tức là người dùng thân mình để kéo cừu và chắn sát thương cho các người chơi còn lại đánh.
Người chơi DPS (damage per second/ lượng thương tổn tính trên giây) còn được gọi là dmg (hay đánh chính, sát thương chính), nôm na là chỉ đứa mà không làm gì khác ngoài ��ứng và dồn lực đánh.
Buff tức là thêm máu (võng du hay kêu là nãi mụ), nhiệm vụ chính là... thêm máu ==
Đây là giải thích cho mấy bạn chưa từng chơi game thôi, chứ ai có chơi qua rồi kiểu gì mà không biết, ha =A=
(+) Tên năm loại pet: Thiềm (Ếch), Xà (Rắn), Tri chu (Nhện), Ngô công (Rết), Điệp (Bướm)
(+) Quan phương: Official, hay nhà phát hành / nhà phân phối / nhà sản xuất chính thức, nói nôm na là phía phụ trách, nhưng cái từ này mang nhiều hàm nghĩa lắm, nên tớ giữ nguyên mà không thay thế nó bằng các từ trên, chữ quan phương mang nghĩa chính thức.
(+) Sáo trang: tức là trang phục đi theo bộ, từ này thường thấy trong game online của TQ, các sáo trang thông thường sẽ là một set item (nguyên bộ vật phẩm) bao gồm các áo giáp / trang sức / vũ khí. Ai rành về game nghe này sẽ thấy quen mà =3=
(+) Về phần trang phục Ngũ Độc, có thể search thử Ngũ Độc JX3 (五毒JX3) để xem mức độ đỏm dáng của sáo trang môn phái này XD, tớ cá là ĐCL lấy ý tưởng từ 5D của JX3, bởi vì đó giờ thấy mỗi phái này của JX3 mà nam nhìn yêu nghiệt thôi...