Quyển 1 - Chương 16: Quyết định sảng khoái
Trong Võ Lâm, cả hai lưu phái khôi lỗi cùng lưu phái cổ trùng được tất cả các người chơi bầu chọn là khó chơi nhất, mấu chốt chính là nằm ở đặc điểm khống chế thuộc hình thức buộc phải "nhất tâm nhị dụng".
Ngũ Độc là buộc phải liên tục hoán đổi giữa năm loại pet với nhau, thao tác vô cùng phức tạp. Gọi ra pet, chỉ định vị trí di chuyển của pet, đồng thời khống chế di chuyển của bản thân, lúc cần phải hiến tế pet, sau đó gọi ra một con pet khác, lại phải chỉ định vị trí di chuyển của pet... Một loạt thao tác phải liên tục lặp đi lặp lại, yêu cầu đối với tốc độ tay cực cao, nếu như không thể đáp ứng được tốt độ, vậy ngươi vừa mới gọi pet ra chưa kịp chỉ định nó đi đâu, nó đã bị đối thủ giết chết, vậy còn chơi cái gì nữa? Nằm chờ đối phương lại giết mình cho rồi.
Đường Môn cũng tương tự như vậy, gọi ra con rối, chỉ định vị trí đặt con rối, lại gọi ra con rối thứ hai, lại chỉ định vị trí của con rối... Một loạt các con rối phải được khống chế đồng thời một lúc, chủ nhân phải chạy xen kẽ các con rối, nếu không có tốc độ tay cực nhanh, căn bản không có khả năng hoàn thành các thao tác phức tạp như vậy.
Bởi vì hai lưu phái này là hai lưu phái có yêu cầu cao nhất đối với tốc tộc tay của người chơi, nên có thể từ đó mà suy ra, tốc độ tay của cả Lưu Xuyên lẫn Tô Thế Luân, thuộc dạng xuất sắc nhất toàn Liên Minh.
Mà cụ thể tốc độ tay ai nhanh hơn thì đến giờ vẫn chưa có kết luận rõ ràng, chỉ biết là từng có một năm Hoa Hạ chiến đội đấu với Thất Tinh Thảo chiến đội, trong trận đó hai vị này vô tình gặp nhau ở dã ngoại, còn là đơn độc đụng độ nhau, cả hai đều bùng nổ tốc độ tay khiến cho vô số người xem ở hiện trường sợ tới ngây người!
Muốn tốc độ tay đạt tới cực hạn, kỳ thật cũng cần những yếu tố nhất định—— gặp đối thủ mạnh, mới có thể cố gắng để mạnh hơn đối phương!
Còn giống Lưu Xuyên lúc nãy tiện tay liền giết mấy tên gà mờ kiểu như Trư lung thảo, thực sự chỉ là tuỳ tiện ra tay mà không cần cái gì tốc độ cả, đánh đánh vài cái liền xong việc.
Mấy hôm trước trong trận chung kết Tiết Tấu Đại Sư, Lưu Xuyên có từng bùng nổ tốc độ tay của mình, nhưng xui là lại đụng phải đối thủ ở đẳng cấp diễn tấu dương cầm chuyên nghiệp như Ngô Trạch Văn mới thua mà thôi.
Có một điều mà Lưu Xuyên chưa nói với Giang Tuyết, trước đó thực sự là anh chỉ combo quá mấy bài ở khoảng 1200 combo mà thôi, nếu không phải tình cờ đụng phải loại đối thủ có đẳng cấp như Ngô Trạch Văn, anh cũng sẽ không đi bùng nổ tốc độ tay mà đánh được hơn 2000 combo của bài cực khó như vậy.
Mà, điều khiến Lưu Xuyên xem trọng nhất ở Ngô Trạch Văn là, trong giới chuyên nghiệp hiện tại của Liên Minh, số người có thể bức được Lưu Xuyên phô bày tốc độ tay cực hạn của bản thân anh cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi, hơn nữa bọn họ hoặc là đội trưởng chiến đội không thì cũng là các tuyển thủ chủ lực như Tô Thế Luân.
Ngô Trạch Văn không những bức anh phải phô ra tốc độ cực hạn... hơn nữa còn chiến thắng Lưu Xuyên!
Phải biết một điều, trước giờ trong những trận ��ấu lôi đài 1v1 của Lưu Xuyên trong game Võ Lâm rất hiếm khi nhìn thấy hai chữ "Thất bại" này. Nhưng mà ngày hôm đó anh lại bị đánh bại bởi Ngô Trạch Văn, mặc dù là bị ảnh hưởng bởi nhân tố thiên phú âm nhạc, nhưng trận đấu lần đó Lưu Xuyên thua tâm phục khẩu phục!
Tốc độ tay của Ngô Trạch Văn không những nhanh, còn mang theo cảm giác tiết tấu mà nhiều năm tập luyện dương cầm đã khắc sâu vào cậu một cách hồn nhiên thiên thành. Người bình thường bùng nổ tốc độ tay cũng chỉ kéo dài được vài phút, sau đó sẽ cảm giác tay mình như muốn rút gân, nhưng đối với những người luyện tập dương cầm mà nói, bọn họ có thể bảo trì tốc độ tay của bản thân mình ở một mức cực cao trong thời gian dài mà lại không khiến ngón tay cảm giác mệt mỏi —— Đây là khả năng từ nhỏ tập luyện dưỡng nên, vô cùng bền chắc, vô cùng vững vàng!
Ngô Trạch Văn chịu vào Võ Lâm chơi, Lưu Xuyên thật sự rất cao hứng, có thể gặp được người có tốc độ tay ưu tú như vậy thực sự không dễ dàng gì.
Chẳng qua, tuy là tốc độ tay của Ngô Trạch Văn cực cao, nhưng đối với game này cũng là một mù hai trắng, chẳng biết cái gì cả, điều khiển nữ Ngũ Độc chạy nghiêng chạy ngả, quả thực khiến người khác nhịn không được mà bật cười.
Bất kể là theo lưu phái nào thì tốc độ tay cũng là trụ cột cơ bản nhất cần phải có, mấu chốt còn lại nằm ở ý thức.
Kỹ năng nên xuất ra cái nào trước cái nào sau, làm thế nào ứng phó với sự khống chế của đối thủ, tìm cơ hội đánh trả trở lại như thế nào, buộc trí não phải cực kỳ bình tĩnh mà suy nghĩ. Nếu không một khi hai tay bùng nổ tốc độ lại vì bối rối mà gõ loạn bàn phím, giống như lần đó Lý Tưởng cùng Tần Dạ pk 1v1 trên lôi đài vậy, kỹ năng sử dụng một đống bùm bùm, nhưng lại không trúng người ta cái nào, ngay cả bản thân mình đã dùng kỹ năng gì cũng không biết.
Tốc độ tay của Lý Tưởng đạt mức tiêu chuẩn, tốc độ tay của Ngô Trạch Văn thậm chí tương đương với Lưu Xuyên, mà hai người họ hiện tại thiếu nhất, chính là loại "ý thức" này.
Lưu Xuyên bảo hai bọn họ tự lựa chọn xem các loại clip của cao thủ, đây có thể xem như các thức dạy học thích hợp nhất mà hiện giờ họ có thể tiếp nhận. Các loại video clip có thể trình bày quá trình chiến đấu một cách rõ ràng toàn diện nhất, có thể xem cao thủ trong các loại tình huống xử lý như thế nào, dần dần trong lòng sẽ hình thành khái niệm cơ bản, về sau chỉ cần thêm một vài luyện tập thực chiến, bằng vào sự thông minh cùng trụ cột tốc độ tay của hai người họ, Lưu Xuyên tin chắc bọn họ sẽ tiến bộ rất nhanh chóng.
***
Ngô Trạch Văn tinh thần nghiên cứu cực cao, hơn nữa trí nhớ cũng rất tốt, xem clip hướng dẫn do Luân Hồi Vãng Sinh làm một lần liền nhanh chóng nhớ năm loại pet cổ trùng cùng 10 kỹ năng chủ động và 5 kỹ năng bị động của pet lẫn cách sử dụng của chúng. Hiện tại cậu chỉ mới cấp 15, học được mỗi kỹ năng gọi pet độc thiềm, về sau lên cấp 30 sẽ học được gọi ra độc xà, 40 cấp là tri chu, 55 cấp là ngô công, lên đến 70 cấp mới có thể nuôi pet cổ điệp, ngoại hình màu tím khá xinh đẹp, lại tự mang kỹ năng quần công lợi hại nhất trong số các cổ thú.
Sau khi hiểu sơ qua về các nét đặc sắc của cổ sư Ngũ Độc, Ngô Trạch Văn càng cảm thấy hứng thú hơn với lưu phái này, cũng nghiêm túc lưu lại một dòng bình luận dưới video kia "Clip rất hữu ích, cảm ơn." rồi mới tắt cửa sổ trang web, mở lại giao diện game.
Một bên xem video hướng dẫn, một bên lưu tâm buff máu cho đồng đội, nhất tâm nhị dụng đối với Ngô Trạch Văn quả thực không hề khó chút nào. Chỉ là lúc nãy do phải tập trung xem nên cậu không để ý nội dung nói chuyện ở kênh đội ngũ, lúc này mở ra xem mới thấy nội dung chat lúc này đã hoàn toàn đổi mới.
[Trư lung thảo]: Độc tỷ buff máu pro thật đó nha! Chơi game này lâu chưa?
Bởi vì [Đại Sư Có Lý Tưởng] biểu lộ thái độ không thích ba người bọn họ rất rõ ràng, còn cao thủ Đường Môn [Lưu Danh Bách Thế] có vẻ rất khó bắt chuyện làm quen, thế nên sau khi âm thầm thương lượng kế hoạch, ba cây cỏ quyết định bắt đầu ra tay từ "cô nàng" Ngũ Độc kia. Thường thì con gái dễ mềm lòng hơn con trai, hơn nữa bọn họ vừa nhìn liền biết là người quen với nhau, chỉ cần kéo "cô bé" duy nhất trong đội họ qua phe mình, kiểu gì hai tên nam kia chẳng tò tò theo sau?
Trư lung thảo quả thật là rất muốn bật ngón tay khen ngợi bản thân hết sức cơ trí!
[Trư lung thảo]: "Độc tỷ, trang phục của tỷ thiệt là đẹp ha, trang sức của Ngũ Độc toàn màu bạc, đẹp ghê luôn!"
[Nguyệt lượng thảo]: "Độc tỷ, hay là chúng ta lập đội cố định đi? Tỷ buff máu lợi hại như vậy, đợi tới khi tụi mình lên 30 cấp đi phụ bản luôn!"
[Trư lung thảo]: "Ý kiến hay! Độc tỷ cầu cố định đội! Cầu buff cố định!"
[Nguyệt lượng thảo]: "Độc tỷ lợi hại thật nha! Heo nó kéo quái quá trời vậy mà cả đội không ai bị mất máu hết, tỷ lợi hại quá!"
Hai người tao một câu mày một lời, có thể nói là thay phiên nhau khen Ngũ Độc đại tỷ lên tận bầu trời, sánh ngang với thánh buff... M���t sống mệt chết gõ thiệt nhiều dòng, nhìn lại mới thấy cô nàng Ngũ Độc kia nãy giờ không có nửa điểm phản ứng?
Ba cây cỏ quả thực buồn bực muốn chết, đang rối rắm trong lòng có nên chủ động mật cô nàng kia không thì, trên kênh đội ngũ đột nhiên xuất hiện một dòng chữ——
[Mê Vụ Chiểu Trạch]: "Tôi không theo buff."
Một câu knock-out!
Ba gốc cỏ đều muốn héo rồi!
"Bà" không chơi buff vậy nãy giờ "bà" làm cái gì vậy hả?? Không phải đang buff máu cho tụi này sao!!
Lưu Xuyên ở bên cạnh ngồi xem, thật sự rất muốn phá lên cười.
Lần đó Ngô Trạch Văn hai lần dùng "Anh là ai" hạ gục anh, sau đó lại vẫn hai lần dùng 3S Tiết tấu đại sư hạ gục anh... Cảm giác kia thật là...
Bởi vì tính cách nên mỗi lần Ngô Trạch Văn nói chuyện với ai đều là hết sức đơn giản lại lưu loát ngắn gọn, vừa nói câu đầu tiên đã chặn cho ngươi nghẹn họng... Lại cứ bản thân cậu ta vốn không hề biết mấy lời mình nói ra đả thương người khác cỡ nào, vẻ mặt lúc nào cũng nghiêm túc thật lòng nhìn thẳng vào ngươi mà nói... quả thật là mẫu người "bổ đao" vô tình mà lại tự nhiên, khiến cho người ta hộc máu mà chết, hận không thể ngóc đầu dậy để mà đối mặt với cậu ta nữa.
Ngô Trạch Văn phát hiện sau khi mình nói câu nói kia, ba cây cỏ liền trở nên trầm mặc... Vì thế liền tiếp tục bình tĩnh thao tác Ngũ Độc buff máu cho cả đội.
Cậu vốn không tính đi theo đường buff, nên mới ăn ngay nói thật thôi.
Bên kia, ba cây cỏ lại một lần nữa âm thầm thảo luận với nhau——
[Trư lung thảo]: "Làm sao giờ, tao cảm thấy nhỏ Ngũ Độc khó chơi không thua gì hai tên kia!"
Nguyệt lượng thảo đột nhiên nghĩ ra một chủ ý "Mày thử pm hỏi nhỏ có ông xã chưa, nếu chưa thì chúng ta tới cửa làm rể! Những lúc như thế này tuyệt đối phải dâng hiến vì cộng đồng!"
[Trư lung thảo]: "Ý kiến hay!"
[Nguyệt lượng thảo]: "Ok, mày pm đi mắc cỡ!"
[Hàm tu thảo]: "...Tại sao lại là tao?"
[Trư lung thảo]: "Hồi nãy tao chửi cả hai đứa Đường Môn lẫn Thiếu Lâm, tụi nó là người quen với nhau, nếu tao mà dấn thân vào giữa tụi nó nhìn tao sẽ rất xốn con mắt hiểu không!?"
[Nguyệt lượng thảo]: "Chính xác! Nãy tao cũng nói nhiều như vậy mà nhỏ Ngũ Độc đó có thèm để ý tới tao đâu, chắc chắn nhỏ không thích tao!"
[Hàm tu thảo]: "Mắc cỡ mày nãy giờ không nói gì, tụi nó sẽ cảm thấy mày có v�� nhã nhặn hơn tụi tao! Tụi con gái trong game thích mấy thằng nhã nhặn hiểu không! Hiểu rồi thì lên đi!"
[Nguyệt lượng thảo]: "Lên đi thiếu niên, trọng trách giao cả cho mày đó!"
[Hàm tu thảo]: "..."
Hàm tu thảo bất đắc dĩ muốn chết, đành phải cổ vũ bản thân lấy can đảm pm cho Ngũ Độc "Ngũ Độc muội muội, có đó không?"
[Mê Vụ Chiểu Trạch]: "Gì?"
Hàm tu thảo gửi đi biểu tình mắc cỡ nói "Muội có ông xã chưa?"
[Mê Vụ Chiểu Trạch]: "Ông xã?"
[Hàm tu thảo]: "Ừ ông xã! Lên cấp 30 game cho phép kết hôn đó, nếu như muội chưa có ông xã vậy... kết hôn với huynh được không?" Nói xong còn kèm theo một loạt mấy biểu tình mắc cỡ xấu hổ.
Ngô Trạch Văn ngẩn ra, lúc trước bởi vì Lý Tưởng bảo chơi nhân vật nữ dễ vào đội hơn nên cậu mới tạo nhân vật nữ, còn chuyện kết hôn này... chưa nghe Lý Tưởng nói qua.
Thấy Ngũ Độc không có phản ứng lời mình nói, Hàm tu thảo kích động tiếp tục dụ dỗ "Ngũ Độc muội muội, chúng ta kết hôn đi! Game này huynh chơi mấy năm rồi, huynh đệ bằng hữu nhiều vô số, có thể mang muội đánh phụ bản kiếm trang bị! Sau này chờ muội max cấp, chúng ta cùng nhau đánh cạnh kỹ trường!"
Vừa bấm enter gửi đi, Hàm tu thảo nháy mắt cảm thấy đời mình tới đây là tàn rồi...
Kênh tổ đội trong nháy mắt đó đồng thời phát ra lời gào rú giận dữ của hai người——
"Cái đậu xanh, thằng ngu mày gửi lộn kênh rồi kìa!!!"
"Thằng ngu mày chat trên kênh đội ngũ làm gì vậy hả!!!"
[Hàm tu thảo]: "..."
Thật sự là không có cách nào thôi, bình thường bởi vì ít nói chuy��n, mà mỗi lần nói chuyện nhiều đầu óc liền nóng lên, thiếu oxy, liền... gửi lộn kênh.
Vì thế, đoạn chat này bị gửi nhầm lên kênh đội ngũ, bị Lưu Xuyên cùng Lý Tưởng thấy được.
Lý Tưởng lập tức nổi giận "Cái mụ nội nhà ngươi! Ngũ Độc nhà chúng ta là cho ngươi mơ ước sao? Cút đi chỗ khác!"
Lưu Xuyên cũng xếp hàng ủng hộ "Nói rất đúng, mới quen biết mấy phút liền đòi kết hôn, rắp tâm bất lương đây mà! Cút đi chỗ khác!"
[Hàm tu thảo]: "..."
Chiến lược dụ dỗ lôi kéo Ngũ Độc của ba cây cỏ lại một lần nữa kết thúc trong bi kịch.
Hàm tu thảo không ngờ một điều là, "trò mèo" này của mình lại vô tình nhắc nhở Lưu Xuyên.
Lâu rồi Lưu Xuyên không chơi game, gần như quên béng đi cái việc Võ Lâm cho phép người chơi kết hôn với nhau, nghe Hàm tu thảo nhắc tới chuyện này, anh mới đột nhiên nhớ ra... Trong Võ Lâm, chỉ cần người chơi đạt cấp 30, hai nhân vật giới tính nam và nữ có thể kết hôn với nhau. Sau khi kết hôn có thể nhận các loại nhiệm vụ vợ chồng, hoàn thành nhiệm vụ được thưởng rất nhiều kinh nghiệm cùng tài liệu, mỗi ngày mười vòng nhiệm vụ, cũng không cần tốn thời gian công sức lắm, đỡ rắc rối hơn so với việc phải lụi cụi làm nhiệm vụ chủ tuyến cùng nhiệm vụ phụ nhiều lắm...
Ngô Trạch Văn chơi nhân vật nữ, hơn nữa còn là nữ Ngũ Độc Giáo dáng người nóng bỏng rất được nhiều người ưa thích... Về sau trong quá trình thăng cấp, chắc chắn sẽ đụng đến vô số những kẻ đâm ngang cầu kết hôn phiền phức như hôm nay, mà cậu ta lại là lần đầu tiên chơi game, nói không chừng trong lúc vô ý có thể bị người khác bắt cóc.
Cùng với việc thả rông để Trạch Văn gặp phải nguy cơ bị kẻ khác bắt đi mất, chi bằng tự mình ra tay...
Cái gọi là "phì thuỷ bất lưu ngoại nhân điền"...
—— Trạch Văn là của tôi!
Lưu Xuyên cứ mà sảng khoái làm ra quyết định!
_____________________
Giải thích một chút:
(+) Phì thuỷ bất lưu ngoại nhân điền : Nước phù sa không lưu ruộng người ngoài, ý chỉ là của nhà thì tự xài, đừng để người ngoài nó mơ tới /__
Quyển 1 - Chương 17: Cực hạn hiến tế
Quá trình đánh quái vô cùng buồn tẻ, may là tổ hợp ba cây cỏ tuy phong cách có hơi xuẩ tí, nhưng trình độ kéo quái cùng đánh quái vẫn là có chút lợi hại, dù gì cũng là người chơi lâu năm của công hội Thất Tinh Thảo, nên Lưu Xuyên hoàn toàn không cần bận tâm về họ.
Một chuỗi động tác kéo quái rồi ��ánh quái liên tục lặp lại một cách cơ giới hoá như vậy, rất dễ dàng khiến người ta cảm thấy mệt mỏi về mặt tinh thần.
Ba cây cỏ vừa đánh quái vừa âm thầm cùng nhau tán gẫu thảo luận bằng nhóm chat riêng của mình, đôi khi trồi lên kênh công hội tám chuyện chút xíu, Ngô Trạch Văn thì tiếp tục nghiên cứu công lược của Ngũ Độc phái mình, Lý Tưởng cũng tự tìm một đống các video quay lại trận đấu của chiến đội Thất Tinh Thảo để xem.
"Cái nhìn đại cuộc" mà sư phụ nói, đến bây giờ Lý Tưởng vẫn chưa lý giải hoàn toàn thấu đáo được, nhưng mà sau khi nhìn vài clip trận đấu, trong lòng cũng nhen nhóm lên một chút ý tưởng mơ hồ, thế là cậu chàng lại ngứa tay đi "gõ" sư phụ mình...
"Sư phụ, đệ tử mới xem clip trận đấu của Thất Tinh Thảo, Tiếu đội l���i hại cực kỳ luôn! Cảm giác như đối với bất kỳ loại bản đồ nào, anh ta cũng am hiểu vô cùng!"
Lưu Xuyên tab qua cửa sổ QQ, giải thích "Tiếu đội là một trong những chỉ huy nổi tiếng nhất của liên minh, cũng là người đã khai sáng ra các loại đấu pháp của rất nhiều bản đồ. Khả năng nhìn toàn cục của Tiếu đội rất mạnh, đệ tử thử xem lại một cách cẩn thận sẽ thấy, mỗi khi đánh đoàn chiến, vị trí cùng cách di chuyển của Tiếu đội luôn luôn nằm trong khoảng vừa có thể tấn công địch nhân lại có thể chiếu cố đến đội hữu, tiến có thể đánh, lùi có thể thủ, một vị trí có thể đảm bảo tối đa khả năng bảo hộ cùng trợ giúp cho đội hữu của mình bất cứ lúc nào. Có thể nói anh ta là [Số 01] mạnh nhất của liên minh, đệ tử nên học hỏi ở anh ta về cách th��c di chuyển trong đoàn chiến."
Lý Tưởng thật lòng gật đầu "Hiểu hiểu, đệ tử hiểu rồi! Những chiến đội khác mỗi lần đụng phải Thất Tinh Thảo thì luôn luôn ưu tiên đối phó với Tiếu đội trước.. Khụ, trước giờ đệ tử cứ cho rằng đánh đoàn chiến phải giết buff trước..."
Nhớ tới mấy lần xem Lý Tưởng đánh cạnh kỹ trường lúc nào cũng gào rú ầm ĩ cả lên: Mau mau lên, mau giết buff...
Lưu Xuyên nhịn không được bật cười "Muốn giết địch trước giết buff, lý luận này không sai. Nhưng mà cũng còn tuỳ vào trường hợp nào mà phân chủ thứ. Buff không phải là toàn năng, không có khả năng lúc nào cũng chiếu cố tốt hết thảy đội hữu của mình. Cho nên nếu có thể tập trung đánh chết một chủ lực của địch cũng là biện pháp không sai, nhất là khi tên kia là trung tâm của toàn đội phe địch."
Lý Tưởng lập tức gật đầu "Đúng vậy! Lúc trước đệ tử toàn chăm chăm đi đánh buff, thảo nào cứ thua mãi!"
Lưu Xuyên lại hỏi "Xem xong còn có cảm tưởng gì nữa không?"
Lý Tưởng nói "Cảm giác Thiếu Lâm thật uy phong! Đứng chắn phía trước bảo vệ đội hữu, tạo cho đội hữu có không gian công kích tốt nhất, quả đỉnh luôn!"
Lưu Xuyên gửi một ngón tay cái khen tặng "Trẻ nhỏ dễ dạy."
Lý Tưởng đáp trả bằng một cái mặt cười toe "Sư phụ, đệ tử tiếp tục xem ha, có gì không hiểu đệ tử lại hỏi!"
Nhị hoá Lý Tưởng nói rất nhiều, học được một chút gì đó liền ngứa tay gõ cửa sổ QQ buzz sư phụ mình để khoe ra cùng học hỏi, Lưu Xuyên bị cậu chàng buzz QQ tới mức đau cả đầu.
Ngô Trạch Văn thì ngược lại, thật sự là không cần người khác phải lo lắng, chỉ nói với cậu ta một câu "Đi tìm xem clip của Luân Hồi Vãng Sinh", cậu ta liền tự giác đi nghiên cứu một cách thật lòng... Nghiên cứu nãy giờ, cũng không biết nghiên cứu ra được cái gì không?
Vì tò mò nên Lưu Xuyên mở game ra tư tán gẫu Ngô Trạch Văn "Đang xem clip?"
Ngô Trạch Văn trả lời "Ừ."
Lưu Xuyên lại hỏi "Có thu hoạch gì không?"
Ngô Trạch Văn đáp lại "Ừ."
Lưu Xuyên "..."
——Thói quen nói chuyện của hai cậu, có thể cộng lại rồi chia trung bình ra được không?
Ngô Trạch Văn không khác gì một con vụ vô cùng ngoan ngoãn, đưa tay đẩy một cái liền xoay một vòng, lại đẩy một cái, lại xoay một vòng...
Lý Tưởng lại giống một con vụ xoay như điên, chỉ hơi hơi đẩy một cái, cậu ta li��n xoay tới cùng trời cuối đất...
Lưu Xuyên quả thực là bất đắc dĩ vô cùng.
Anh cảm thấy thắc mắc, không biết Ngô Trạch Văn với Lý Tưởng bằng cách nào trở thành bạn bè với nhau? Tính cách chênh lệch lớn tới như vậy...
Ngô Trạch Văn tính cách bình tĩnh lại văn nhã, nói chuyện không nhiều, hỏi một câu đáp một câu, thành ra Lưu Xuyên chỉ có thể tiếp tục hỏi "Thu hoạch được những gì? Nói cho tôi nghe một chút được không?"
Câu hỏi này khiến Ngô Trạch Văn bỏ được chút thời gian ngồi đánh chữ, cậu vô cùng nghiêm túc đáp "Tôi đang suy nghĩ, sau khi hiến tế độc thiềm thì chủ nhân nhận được trạng thái tăng cường 400% phòng ngự, mà hiến tế độc xà thì chủ nhân cùng với đội hữu xung quanh có thể nhận được buff hồi mana quần thể. Nói cách khác, trong tình huống khẩn cấp đội hữu hết mana, Ngũ Độc có thể hiến tế độc thiềm tăng cường phòng ngự của bản thân, chịu đựng công kích xông vào giữa địch và bạn, sau đó lập tức gọi độc xà rồi hiến thế để đội hữu nhận được buff hồi mana. Như vậy cũng được đúng không?"
Lưu Xuyên suýt chút nữa quỳ xuống!
Ngô Trạch Văn! Cậu có biết là cái loại đấu pháp như lời cậu nói, chính là đấu pháp hiến tế cực hạn mà chỉ những cao thủ Ngũ Độc mới dám dùng tới không?
Lưu phái cổ trùng của Ngũ Độc bởi vì có năm loại cổ thú khác nhau, mà mỗi loại cổ thú sau khi tử vong do hiến tế sẽ cung cấp chủ nhân các loại buff trạng thái bất đồng, bởi vậy trong số các cao thủ liền lưu hành một loại đấu pháp—— chính là đấu pháp như Ngô Trạch Văn mới nói lúc nãy, sau khi gọi pet liền lập tức hi��n tế.
Đấu pháp này đối với người thao tác yêu cầu tốc độ tay cực cao, một chuỗi lưu trình, gọi ra độc thiềm – hiến tế độc thiềm – gọi ra độc xà – hiến tế độc xà, bốn thao tác liên tục này này phải được hoàn thành trong thời gian cực ngắn, có khi bởi vì tốc độ quá nhanh, người khác thậm chí không thấy rõ kẻ địch của mình rốt cuộc là đã gọi ra loại pet nào...
Đấu pháp này chính là vì những tình huống đặc thù mà sinh ra, hi sinh pet để cung cấp cho chủ nhân cùng đoàn đội các loại buff có lợi.
Bốn kỹ năng liên tục thi triển, hiệu quả đương nhiên là vô cùng hoa lệ, nên mới bị người chơi Ngũ Độc gọi là dòng đấu pháp hiến tế cực hạn.
Lưu Xuyên phát hiện ra, Ngô Trạch Văn lúc nào cũng có thể khiến mình cảm giác kinh ngạc lại vui mừng, mà càng khiến người ta cảm thấy hộc máu là thái độ của cậu ta, lúc nào cũng vô cùng bình tĩnh, vô cùng bình tĩnh nói ra đấu pháp cực kỳ cao cấp, khiến cho vô số người chơi vừa nghe đã e ngại...
Gà mờ mới chơi game online ngày đầu tiên, dám thảo luận "dòng hiến tế cực hạn" với người khác? Nói ra mấy ai sẽ tin tưởng chứ...
——Nhưng là Lưu Xuyên không thể không tin.
Bởi vì anh tận mắt nhìn thấy tốc độ tay của Ngô Trạch Văn trong trận đấu chung kết Tiết tấu đại sư hôm đó, dương cầm cấp diễn tấu, kết hợp với hai ngón tay của cậu ta, linh hoạt tới mức khiến người khác nhìn mà kinh ngạc cảm thán! Nam sinh đeo kính mắt hết sức văn nhã, biểu tình trên mặt lúc nào cũng bình tĩnh ung dung, dùng ngón tay thon dài của mình bấm âm phù, tạo cảm giác hoa lệ đến giống như cậu đang dùng ngón tay khiêu vũ trên mặt bàn vậy.... Ba lần thấy cậu ta đạt được kết quả SSS, khiến Lưu Xuyên ấn tượng khác sâu vô cùng.
Lưu Xuyên nhịn không được phát một cái biểu tình mỉm cười "Ngộ tính của cậu cao thật chứ, nháy mắt đã nhìn thấu đấu pháp cao cấp nhất của lưu phái cổ trùng rồi?"
Ngô Trạch Văn có chút nghi hoặc hỏi lại "Cái này rất cao cấp sao?"
Lưu Xuyên "..."
Lại một câu "miểu sát" không cần giải thích...
Cái này cao cấp lắm sao? Với cậu mà nói, rất đơn giản mà...
Lưu Xuyên bất đắc dĩ "Cậu cảm thấy mình có thể thực hiện được hay không?"
Ngô Trạch Văn gật đầu "Không thành vấn đề. Có điều chưa 30 cấp, chưa học được kỹ năng triệu hồi độc xà."
Lưu Xuyên ngẫm nghĩ, nói "Cậu thử gọi độc thiềm ra không thôi xem thử, sau khi g��i ra rồi hiến tế ngay lập tức, tôi xem tốc độ cao nhất của cậu như thế nào."
Ngô Trạch Văn đáp lại một chữ "Được."
Lưu phái cổ trùng của Ngũ Độc trong Võ Lâm có thể xem như tương đương với "Triệu hồi sư hệ pháp thuật", cho nên kỹ năng triệu hồi cổ thú và hiến tế cổ thú đều không có thời gian global cooldown, nên nếu như thích, có thể gọi ra cùng đổi pet bất cứ lúc nào mình muốn.
Có điều thường xuyên triệu hồi cùng hiến tế để đổi pet như vậy cũng có một khuyết điểm, hai kỹ năng triệu hồi và hiến tế đều tốn mana, số lượng còn không ít, đổi vài lần liền cạn sạch cả thanh mana. Cho nên nói, quyết định rõ ràng giữ lại pet để công kích địch nhân hay là hiến tế pet để nhận trạng thái có lợi cùng bổ sung cho đội hữu như thế nào, còn tuỳ thu���c vào hoàn cảnh cùng với đối thủ.
Đấu pháp cực hạn hiến tế của Ngũ Độc bình thường chỉ có ở những tình huống đặc thù mới phải dùng tới, có thể xem như một thủ đoạn khẩn cấp.
Ngô Trạch Văn hiện tại chỉ mới học được gọi ra thiềm cổ, Đường Môn bảo cậu thử gọi ra rồi hiến tế để xem tốc độ cực hạn của bản thân mình như thế nào, cậu liền bước sang một bên cạnh đội ngũ, đổi qua tâm pháp cổ trùng, sau đó bắt đầu—— triệu hồi độc thiềm, hiến tế độc thiềm!
Rõ ràng là hai kỹ năng riêng biệt, vậy mà vào tay Ngô Trạch Văn sử dụng, lại giống như một cái kỹ năng hợp nhất vậy!
Độc thiềm với hình thể cực đại vừa mới nháy mắt xuất hiện ra trước mặt mọi người, lập tức liền oạp một cái biến mất, trên người Ngũ Độc đồng thời xuất hiện dấu hiệu mini của trạng thái tăng cường 400% phòng ngự, đó là bảo hộ cuối cùng của độc thiềm cho chủ nhân của mình trước khi chết—— hai thao tác liên tục thi triển, thời gian không đến 0.5 giây!
Ba gốc cỏ đứng đánh quái bên cạnh nhìn thấy, nháy mắt sợ ngây người.
[Trư lung thảo]: "...Độc tỷ là đang làm gì vậy?"
[Hàm tu thảo]: "...Độc tỷ nổi giận? Dùng pet xả giận?"
[Nguyệt lượng thảo]: "Độc tỷ! Đừng xúc động! Tỷ đổi lại buff đi... heo nó sắp chết rồi kìa!"
Heo lung thảo kéo một đống quái sau lưng chạy, thanh máu cứ rụng dần như là rong huyết vậy...
Ngô Trạch Văn hết sức trấn định trở về chỗ cũ, đổi lại tâm pháp bổ thiên, cũng tuỳ tay quăng một cái buff trị liệu lên Trư lung thảo.
Đồng thời vẫn dư thời gian gõ chữ hỏi Đường Môn "Mới nãy như vậy được rồi chứ?"
Lưu Xuyên vui mừng phát cái mặt cười trả lời "Không sai, tốc độ rất nhanh. Với tốc độ của cậu thì cực hạn hiến tế chỉ là chuyện nhỏ, đợi sau này học đủ hết năm kiểu pet, cậu bỏ chút thời gian nghiên cứu các cách phối hợp hoán đổi giữa các loại pet với nhau là được."
Ngô Trạch Văn thật lòng hồi phục "Ừ, cảm ơn."
Tuy chỉ có ba chữ như vậy, nhưng Lưu Xuyên biết, Ngô Trạch Văn nhất định là đem lời nói của mình đặt trong lòng.
Ai, thông minh lại thật lòng, người như vậy quả thực khiến người ta bớt lo vô cùng!
Tiếc là cậu chàng "học thuật phái" này nói chuyện rất ít, giá mà có thể chia cho Ngô Trạch Văn mấy lời lải nhải vô nghĩa của Lý Tưởng thì tốt biết bao nhiêu...
Đang suy nghĩ, bên kia Lý Tưởng lại lần nữa buzz QQ sư phụ "Sư phụ! Mới nãy đệ tử vừa xem xong clip đánh 1v1 của Tiếu đội, sư phụ biết tốc độ của Tiếu đội bao nhiêu không?"
Lưu Xuyên giật mình, trả lời lại "240, tốc độ tay của Tiếu đội không cao lắm."
Lý Tưởng khiếp sợ "Chẳng phải tương đương với đệ tử sao? Tốc độ tay đệ tử cũng 240!"
Lưu Xuyên cười "Người ta dùng tốc 100 cũng có thể giết đệ tử trong nháy mắt."
Lý Tưởng "..."
Lưu Xuyên tiếp tục chế nhạo đồ đề "Chơi game không phải thuần tuý dựa vào tốc độ tay, còn phải phụ thuộc kinh nghiệm, phụ thuộc ý thức, hiểu không?"
Lý Tưởng "..."
Bị đả kích, Lý Tưởng tiếp tục vò đầu trong yên lặng...
Ý tức là cái gì? Sờ không tới nhìn không thấy, thiệt là quá mơ hồ khó nắm bắt mà!
Không thấu hiểu rõ ràng, Lý Tư��ng chỉ có thể tiếp tục lặng lẽ ngồi xem clip, quyết tâm phải từ trong mấy clip này "xem" tới cái gọi là ý thức...
***
Ngũ Độc trở về vị trí buff của mình, tiểu đội train quái 6 người lại tiếp tục quá trình đánh quái dài dòng buồn tẻ... Thời gian chầm chậm trôi qua, mãi cho đến hơn 6 giờ chiều, nhân vật của Lưu Xuyên mới bắn ra hào quang báo hiệu thăng cấp.
——Đường Môn của anh rốt cuộc dẫn đầu thăng lên cấp 30!
Trước cấp 25 là tân thủ, qua 25 cấp là nhập môn.. Bắt đầu từ 30 cấp trở đi, Võ Lâm mới chân chính bày ra cho các người chơi các loại hoạt động phong phú.
Trước hết chính là mở ra phụ bản đầu tiên dành cho đội 6 người [Dạ Tham Danh Kiếm Các], đẳng cấp vào phụ bản là 30, đẳng cấp cao nhất có thể nhận thưởng là 35.
Tiếp đó là các hệ thống quan hệ cùng xã giao, tỷ như hệ thống phu thê, hệ thống kết bái, đều được mở ra ở cấp 30.
Đồng thời cũng cho phép bước vào chủ thành thứ hai của Võ Lâm, Giang Lăng.
Giang Lăng, thành thị phồn hoa của Trung Nguyên, 30 cấp có thể đến, quy mô gấp 3 lần so với Thành Đô, là một trong các chủ thành có đầy đủ công năng nhất. Nơi này có NPC quản lý bang hội, NPC quản lý các loại hệ thống như phu thê, sư đồ cùng kết bái vân vân, cùng với các điểm truyền tống đến môn phái, điểm truyền tống đi chiến trường, liên minh thương hội, liên minh tiêu cục... Có thể nói, thành thị phồn hoa Giang Lăng mở rộng cánh cửa chào đón các người chơi bước vào.
Đại chủ thành được mở ra, hệ thống giao dịch trong game cũng được đồng thời mở ra, các trang bị rơi trong phụ bản 30 cấp "Dạ Tham Danh Kiếm Các" cũng trở thành thương phẩm lưu thông chủ yếu trong thị trường giao dịch sơ kỳ của game.
Lúc này, kênh thế giới đã bắt đầu sôi trào vô số lời mời gọi tổ đội——
"Danh Kiếm Các pt! Thiếu Lâm sắc bén 30 cấp trời lạnh giá rét quỳ cầu đội biết đánh! Tân thủ đừng làm phiền!"
"Danh Kiếm Các 30 cấp thiếu buff! Cầu một buff chuyên nghiệp! 5 thiếu 1 pt lập tức vào!"
"Công hội Tử Cấm Đỉnh nhận người, chỉ nhận 30 cấp trở lên, vào hội lập tức có người mang phụ bản, cần trang bị xin liền có!"
"Bang Ma Cô nhận người, max cấp có đoàn đi đánh phụ bản, chỉ huy chuyên nghiệp mang đoàn chất lượng vàng! Muốn vào xin liền thông!"
Khu 7 – Điện Tín, server Thất Long Ngâm, từ lúc mở ra đến giờ cũng đã nửa buổi chiều, Tân Thủ Thôn 8 kênh gần như đều đầy, có thể thấy được server này náo nhiệt đến cỡ nào. Tin tức trên kênh thế giới bị spam đẩy lên như bay, các loại cầu tổ đội, các loại chiêu mộ của công hội, vô số khiến người xem hoa cả mắt.
Trư lung thảo thấy Đường Môn thăng lên 30 rồi, trong lòng bất giác lộp bộp một tiếng.
30 cấp có thể bắt đầu đi phụ bản, cũng có thể gia nhập công hội... Tên Đường Môn này, có khi nào tự mình đi tìm người tổ đội để đánh phụ bản một mình trước không?
Lý Tưởng cũng thắc mắc tương tự, liền hỏi thảng trên kênh đội "Đường Môn, ông 30 cấp rồi kìa, có tính đi phụ bản trước không?"
Lưu Xuyên nói "Không cần, chờ mấy cậu một thể đi luôn."
Lý Tưởng nghe mà cực kỳ cảm động "Anh em, ông thật sự rất có nghĩa khí!!"
Lưu Xuyên im lặng cười không nói g��.
Nếu cậu biết được mục đích thật sự của tôi, cậu sẽ không khen tôi như vậy đâu, đánh tôi mới đúng...
Thật ra, tôi tính chờ Ngô Trạch Văn lên 30 cấp rồi, trước đem hôn kết cái đã...
_____________________
Giải thích một chút
(+) Cooldown: làm lạnh, hay thời gian làm lạnh. Đa số trong game online, các kỹ năng luôn cần có một thời gian làm lạnh giữa các lần sử dụng với nhau, tuỳ theo sức sát thương mà dài hay ngắn, từ 0,1s đến cả giờ đồng hồ cũng có.
Ví dụ như công kích cơ bản, khi bạn sử dụng thì sẽ có khoảng 0,5s làm lạnh, sau 0,5s mới có thể tiếp tục lặp lại sử dụng.
Cooldown time giúp kỹ năng game trông logic hơn là cứ liên tục spam một kỹ năng mà không có thời gian ngừng nghỉ.
(+) Global cooldown: giữa các kỹ năng với nhau (tức là kỹ năng A với kỹ năng B) cũng có 1 loại thời gian làm lạnh nhóm.
Ví dụ dễ hiểu hơn, khi ta dùng kỹ năng A, tiếp đến sử dụng kỹ năng B, thì thông thường giữa khoảng cách dùng 2 kỹ năng sẽ có 1 thời gian buộc phải chờ, gọi là global cooldown.
Cooldown (cd) là thời gian chờ để sử dụng liên tục của cùng 1 kỹ năng.
Global cooldown (gcd) là thời gian chờ để sử dụng tiếp nối 2 hay nhiều loại kỹ năng.
:v khó hiểu lắm không? Đây là cách tớ hiểu vs tự giải thích, nên nếu khó hiểu tớ sẽ đi search cái nào dễ hiểu hơn.
Quyển 1 - Chương 18: Phương thức cầu hôn
Cả buổi chiều chẳng làm gì ngoài đánh quái, thật sự rất buồn chán. Cũng may là cấp 30 trong game xem như một cột mốc, về sau sẽ có rất nhiều hoạt động thú vị hơn.
Đường Môn của Lưu Xuyên thăng lên 30 cấp trước, cũng coi như dấu hiệu chứng tỏ con đường lên 30 của những ngư��i còn lại đang gần trước mắt, cả đám lập tức trở nên hưng phấn, Trư lung thảo càng thêm ra sức kéo quái, mà những người còn lại cũng tắt đi trạng thái buồn ngủ, bắt đầu đề cao hiệu suất đánh quái.
Bởi vì cấp bậc chênh lệch không nhiều cho nên không lâu sau, ba gốc cỏ cũng lần lượt thăng lên 30 cấp, còn phần Lý Tưởng với Ngô Trạch Văn bởi vì lúc trước làm nhiệm vụ chậm hơn nên hiện tại vẫn chưa đủ kinh nghiệm lên 30, ước chừng phải đánh thêm nửa tiếng nữa mới có thể thăng cấp.
Đường Môn giống như nhìn được tâm tư của ba gốc cỏ, liền đánh chữ nói trên kênh đội ngũ "Ba người lên 30 rồi, muốn đi phụ bản thì cứ đi trước đi ha."
Trư lung thảo vội vàng trả lời "Không sao không sao, tui không thích đi phụ bản lắm!"
Phía bên này, hội trưởng công hội Thất Tinh Thảo – Đoạn trường thảo nhìn thông tin thành viên trong menu công hội, thấy cả ba người đều lên 30 cấp, liền nhịn không được gửi tin nhắn tán gẫu cho Trư lung thảo hỏi thăm "Heo, bảo mấy đứa kéo người sao rồi?"
Trư lung thảo đáp "Hội trưởng, tụi này đang cố hết sức nè!"
Đoạn trường thảo lại hỏi "Đường Môn 30 chưa?"
Trư lung thảo nói "Mới vừa lên!"
Đoạn trường thảo nói "Hỏi xem tên đó muốn đi phụ bản không? Bên này mới lập mấy pt đi phụ bản, còn mấy slot trống, vừa lúc xem thử trình độ hắn như thế nào."
Trư lung thảo buồn bực nói "E là phải để anh thất vọng rồi hội trưởng."
Đoạn trường thảo nghi hoặc hỏi "Sao mà thất vọng? Hắn ta không phải lên 30 rồi sao?"
Trư lung thảo phát một cái biểu tình khóc ròng "Tên kia dẫn theo hai con gà, hai đứa nó chưa lên 30 cấp..."
Đoạn trường thảo kinh ngạc "Vậy mấy bây đang làm gì bên đó?"
Trư lung thảo nói "Giúp hai "con gà" của nó thăng cấp chứ làm gì..."
Hội trưởng nghẹn họng "Tên cao thủ này còn chơi trò mang theo gia quyến cày cấp nữa!?"
Trư lung thảo nói "Phải đó, kéo hai con gà theo sau luyện cấp, bản thân nó lên 30 nãy giờ rồi mà không thèm đi phụ bản đó chứ, bảo là tiếp tục train quái cho hai con gà kia lên 30!"
"Cũng rất nghĩa khí đó chứ!" Hội trưởng Đoạn trường thảo thật lòng ngẫm nghĩ, lại nói "Rốt cuộc trình độ của hắn cao cỡ nào? Mày nói tỉ mỉ lại cho anh nghe xem."
Nhớ lại hình ảnh cả ba đứa bị tên Đường Môn dùng một chiêu tang hồn đinh cùng với đấu ph��p bọc hậu đánh lén giết chết, Trư lung thảo tuy rằng ức chế muốn chết, nhưng vẫn là thành thật kể lại "Tên Đường Môn này thật sự rất lợi hại, còn lợi hại hơn so với mấy tên cao thủ hạng nhất của đội tinh anh công hội mình nữa."
Hội trưởng có chút giật mình "Kinh tới như vậy?"
Trư lung thảo bổ sung "Ừ, trình độ của nó chắc cỡ cỡ như Tam sắc tỷ ấy!"
Hội trưởng nghe vậy kinh hãi.
Tam sắc tỷ mà Trư lung thảo nhắc tới, tên đầy đủ là "Tam sắc phong cảnh thảo", là nữ hiệp Đường Môn đứng đầu của công hội, theo lưu phái ám phí.
Thường thì con gái mà chơi game, đa số đều thích chơi buff hoặc là các phái phụ trợ, số ít khác thì chơi các phái chủ dmg. Lưu phái ám khí của Đường Môn đối với thao tác kỹ thuật yêu cầu khá cao, hơn nữa còn ��i theo lộ tuyến sát thủ, thường xuyên lén lút phóng độc tiêu hay ám khí sau lưng người khác, có chút... hèn hạ, bởi vậy cho nên rất hiếm nữ sinh chịu lựa chọn lưu phái này.
Nhưng cũng có một vài ngoại lệ, nữ sinh thao tác tốt lại thích chơi lớp nhân vật sát thủ, Tam sắc phong cảnh thảo chính là đại biểu cho loại con gái này.
Cô gái này cũng đồng thời là hội trưởng tổng khu của công hội Thất Tinh Thảo, em gái ruột của cô là tuyển thủ chủ lực của chiến đội Thất Tinh Thảo, bởi vì tốc độ tay của cô không đạt mức tiêu chuẩn, cho nên không cách nào trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp như em gái mình được. Cô nàng này lại đặc biệt yêu thích các loại hình thi đấu cùng pk, đã từng chơi nhiều loại game online, hơn nữa rất có kinh nghiệm trong mặt quản lý, cho nên được quản lý của chiến đội Thất Tinh Thảo đặc biệt mời về làm tổng hội trưởng công hội trong game.
Mặc dù tốc độ tay của không đạt mức tiêu chuẩn lựa chọn tuyển thủ của chiến đội Thất Tinh Thảo, nhưng trong giới game nghiệp dư mà nói, như vậy cũng đủ trở thành cao thủ đứng đầu rồi.
Cô gái này pk cực kỳ lợi hại, bản thân lại là một mỹ nữ xinh đẹp, thuộc loại hình đại tỷ cường nhân, cách hành xử cũng rất có phong độ của một hội trưởng, tính tình dứt khoát lại rõ ràng, không có nửa điểm lôi thôi lằng nhằng, chính vì vậy mà các quản lý của nghiệp đoàn đều tôn kính gọi cô một tiếng "Tam thái tỷ".
Đoạn trường thảo vừa nghe Trư lung thảo nhận xét trình độ của tên Đường Môn kia tương đương với tổng hội trưởng nhà mình, lập tức khó chịu "Mày nói trình độ c��a nó tương đương Tam thái tỷ? Mày có lộn không đó? Nghiệp dư làm gì có cao thủ như vậy?"
Trư lung thảo hoang mang gãi đầu "Hồi ở bên khu cũ tui từng pk với Tam thái tỷ mà, cũng bị cách bọc hậu đánh lén của bả giết chết hoài."
Đoạn trường thảo trực tiếp nói "Tại mày yếu quá thôi."
Trư lung thảo đỏ mặt nói "Khụ khụ, nhưng mà tui cảm giác, trình độ của tên kia gần gần với Tam thái tỷ mà."
Đoạn trường thảo hoang mang "Cảm giác?"
Trư lung thảo thật lòng gật đầu "Phải đó! Tên kia khí thế kinh ghê luôn ấy! Thực sự là cao thủ mà!"
Đoạn trường thảo nghe càng thêm hỗn loạn "Khí thế?"
Thật sự là càng nói càng mơ hồi, cái gì mà cảm giác chứ, cả khí thế cũng lòi ra luôn? Ngươi tưởng đang quay phim võ hiệp sao, cảm giác được c��� sát khí?
Đoạn trường thảo bất đắc dĩ "Rồi rồi rồi, mày đừng nổ nữa, anh đích thân đi xem."
Trư lung thảo ở công hội không tính là cao thủ, chỉ có thể xem như người chơi lâu năm, bởi vì chơi khá là lâu cho nên cũng thấu hiểu trò chơi rất rõ ràng, tiếc là tốc độ tay bẩm sinh không đủ, cực hạn cũng chỉ ở khoảng vào 150 mà thôi, nên mỗi lần pk mà đụng phải cao thủ luôn bị đánh đến mức khóc nát cả nước.
Bất quá, mặc dù tên heo ngốc này đánh nhau rất tệ, nhưng đối với trò chơi lại hiểu rõ như lòng bàn tay, nếu cậu ta bảo tên Đường Môn kia trình độ rất lợi hại, có thể tương đương hoặc hơn hẳn tổng hội trưởng, Đoạn trường thảo nghe mặc dù khó chịu nhưng cũng không lập tức phủ định, chỉ là có chút bán tín bán nghi, cân nhắc trong lòng có lẽ nên tự mình đi tìm hiểu thì tốt hơn.
Nếu như thật sự là một cao thủ, vậy bằng mọi giá phải lôi kéo hắn ta vào công hội!
***
Một lúc sau, Lưu Xuyên tính toán thời gian có lẽ cũng sắp đến, liền tư tán gẫu với Ngô Trạch Văn, hỏi "Còn thiếu bao nhiêu kinh nghiệm thì lên?"
Ngô Trạch Văn nhìn thanh kinh nghiệm, nhanh chóng tính toán ra "Hai ngàn ba trăm điểm kinh nghiệm nữa, đánh thêm 8 con quái là thăng cấp."
Lưu Xuyên phát một cái biểu tình mỉm cười "Lên 30 cấp rồi chúng ta trước đi kết hôn đi?"
Vẻ mặt cười tủm tỉm, thật chẳng khác gì một con sói già đang dụ dỗ thỏ trắng.
Đáng tiếc, Ngô Trạch Văn mặc dù là một con gà mới tập tễnh chơi game, nhưng chỉ số thông minh lại hoàn toàn không gà tí nào, nhanh chóng dùng một câu hạ gục Lưu Xuyên "Tôi là nam."
Lưu Xuyên "..."
Trạch Văn! Cậu không cần trực tiếp như vậy, không tốt tí nào đâu, lời kịch của tôi vẫn còn chưa đọc xong mà!!!
Thức uống trong miệng suýt nữa vì câu này mà phun đầy màn hình, Lưu Xuyên vội vàng ho khan hai ba tiếng, nhanh chóng gõ chữ "Không sao cả, nam chơi nhân vật nữ trong game nhiều lắm, tôi không kỳ thị đâu. Game thôi mà, kết hôn để làm nhiệm vụ, nam hay nữ đều không sao cả."
Mèn ơi, kết hôn mà nam hay nữ đều không sao cả... lời như vậy cũng có thể nói ra được, Lưu Xuyên à, tiết tháo của mày nát hết rồi sao..
Tân thủ gà mờ quả nhiên bị mắc mưu "Làm nhiệm vụ?"
Lưu Xuyên không hề đỏ mặt bịa chuyện "Phải đó, sau khi kết hôn hệ thống sẽ thưởng cho rất nhiều kinh nghiệm cùng đá ngũ hành, có nhiệm vụ phu thê có thể làm nữa, nhiệm vụ phu thê dễ hơn so với nhiệm vụ chủ tuyến, đỡ tốn thời gian lại đỡ tốn sức, nên tìm ai đó kết hôn làm nhiệm vụ, thăng cấp sẽ nhanh hơn." phía sau còn kèm theo mấy cái biểu tình mỉm cười hết sức vô tội.
Ngô Trạch Văn thấy vậy, liền thật lòng suy nghĩ.
Nếu như lời người này nói là đúng, làm nhiệm vụ phu thê thăng cấp nhanh hơn, có thể suy xét thử xem sao... Từ lúc xem xong các clip của Luân Hồi Vãn Sinh, Ngô Trạch Văn liền bức thiết muốn mau chóng thăng lên max cấp, đến lúc đó có thể học đủ năm loại kỹ năng triệu hồi cổ thú... Lâu lắm rồi mới có thứ khiến cậu cảm thấy hứng thú như vậy.
Lưu Xuyên tiếp tục lừa dối "Trong game tỷ lệ nam nữ mất cân đối rất nghiêm trọng, nhân vật nữ thật sự là cung không đủ cầu, nên nhiều tên bởi vì làm nhiệm vụ mà tạo nhân vật nữ để kết hôn với người khác, còn có người tự lập acc phụ để kết hôn với acc chính của mình nữa, cậu có thể suy nghĩ kỹ chút, phần thưởng của nhiệm vụ phu thê nhiều lắm."
...Tự tạo acc phụ kết hôn với bản thân mình?
Ngô Trạch Văn cảm giác thế giới quan của mình bị câu nói này update một phen, gõ chữ hồi phụ "Tôi mới chơi game lần đầu, mấy cái này cũng là lần đầu nghe thấy."
Lưu Xuyên mỉm cười "Không sao cả, sau khi kết hôn chúng ta có thể cùng nhau làm nhiệm vụ, kiếm điểm kinh nghiệm nhiều hơn, cậu thấy thế nào?"
Ngô Trạch Văn hơi ngẫm nghĩ, nói "Được."
Lưu Xuyên mừng rơn!
Trạch Văn à, cậu có cảm thấy mình rất dễ bị lừa gạt không? Lời thoại cầu hôn của tôi mới đọc ra có một nửa...
Ngô Trạch Văn thật lòng hỏi "Trong game muốn kết hôn có cần thủ tục gì không?"
Lưu Xuyên vui vẻ nói "Tôi cầu hôn, cậu đồng ý là được."
Ngô Trạch Văn nói "Chỉ đơn giản như vậy?"
Lưu Xuyên cười "Ừ."
Lừa gạt tân thủ, chỉ đơn giản như vậy...
Mà Lưu Xuyên, một chút cảm giác tội lỗi cũng không có:)
***
Lại đánh xong một đợt quái, lúc này kênh đội ngũ xuất hiện một dòng thông báo——
Đội hữu [Đại Sư Có Lý Tưởng] đã thăng lên 30 cấp!
Đội hữu [Mê Vụ Chiểu Trạch] đã thăng lên 30 cấp!
Bởi vì thăng lên 30 cấp, nên hệ thống cũng đồng thời bắn ra giao diện hướng dẫn dành cho tân thủ——
Chúc mừng ngài đã lên 30 cấp, tân chủ thành Giang Lăng đã được mở ra, ngài có thể lựa chọn truyền tống trực tiếp đến Giang Lăng thông qua các trạm dịch của bản đồ!
....
Hướng dẫn dành cho tân thủ trong game được thiết kế vô cùng chi tiết, cứ mỗi khi cấp bậc đạt đến một mốc tiêu chuẩn, hệ thống đều bắn ra một khung tóm tắt sơ lược cung cấp cho người chơi thông tin về hoạt động cùng đặc điểm cấp bậc hiện tại của mình. Ngô Trạch Văn chưa kịp xem xong, liền thấy trên màn hình đồng thời xuất hiện một cái khung nhắc nhở——
Hiệp sĩ [Lưu Danh Bách Thế], môn phái [Đường Môn], cấp bậc [30 cấp], muốn cùng ngài kết thành phu thê, ngài có đồng ý hay không?
Tốc độ cứ gọi là nhanh như điện, cảm giác như vừa mới thấy Ngô Trạch Văn thăng cấp liền lập tức gửi lời cầu yêu vậy...
Ngô Trạch Văn đưa tay đẩy kính mắt, dùng chuột nhấn đồng ý.
Trên kênh thế giới lập tức xuất hiện một dòng thông báo màu hồng nhạt "Chúc mừng hiệp sĩ Đường Môn [Lưu Danh Bách Thế] cùng nữ hiệp Ngũ Độc [Mê Vụ Chiểu Trạch] tình đầu ý hợp, hỉ kết liên lý! Chúc hai vị bạch đầu giai lão, vĩnh kết đồng tâm!"
——bốn vị đội hữu, sợ tới ngây người!
Chuyện gì đã xảy ra? Chỉ mới đánh quái train trong chốc lát thôi mà hai người kia liền "tình đầu ý hợp, hỉ kết liên lý" từ bao giờ vậy? Đều bảo hiện tại trong game lưu hành kết hôn như điện, nhưng cái này còn nhanh hơn cả điện nữa! Trực tiếp chói loé mù mắt người qua đường rồi!
Lý Tưởng bởi vì khiếp sợ mà quên luôn không đánh chữ, trực tiếp tháo headphone xuống quay qua hỏi Ngô Trạch Văn "Trạch Văn? Sao tự dưng kết hôn với thằng kia?"
Ngô Trạch Văn biểu tình vẫn như cũ điềm tĩnh, thản nhiên vô cùng nói "Anh ta bảo sau khi kết hôn có thể làm nhiệm vụ phu thê, thăng cấp nhanh hơn."
"..." Lý Tưởng khóc không ra nước mắt.
Tên gà mờ này, cứ như vậy bị người ta gạt đi rồi! Bị gạt bắt đi rồi... đi rồi...
Cảm giác này, giống như là nhìn khoả cải thìa mà mình vất vả trông chừng nó lớn lên, đột nhiên bị con lợn rừng ngậm bỏ chạy...
Lý Tưởng thật lòng nói "Trạch Văn tại ông không biết thôi, trong game lừa đảo nhiều lắm! Lúc trước trên thiếp ba từng tuôn ra một cái scandal, có một tên hội trưởng của công hội X tự tạo rất nhiều acc phụ cưới một đống vợ, sau đó bịa chuyện mình bị bệnh để lừa gạt tiền của đám con gái đó! Trên mạng phức tạp lắm, ông mới biết tên Đường Môn kia có nửa ngày, đã đi kết hôn với hắn... thật sự là rất cẩu thả!"
Ngô Trạch Văn bình tĩnh trả lời "Làm nhiệm vụ thôi, chẳng sao cả."
Lý Tưởng "..."
Ngô Trạch Văn tiếp tục nói "Hơn nữa, trên người tôi không có gì để người nọ lừa gạt, mà anh ta cũng không giống như kẻ lừa đảo."
Lý Tưởng "..."
Có tên lừa đảo nào viết trên mặt mình "Tôi là kẻ lừa đảo" không chứ? Tên kia vừa thấy ông lên 30 cấp lập tức cầu hôn, rõ ràng là dụng tâm bất lương mà!
Ngô Trạch Văn lần đầu tiên chơi game online, không biết được những phức tạp trong giới này...
Lý Tưởng đau đầu nhìn về màn hình máy tính, kênh đội ngũ lúc này bắt đầu bị ba cây cỏ spam các loại chúc mừng——
[Trư lung thảo]: "Chúc mừng chúc mừng nha! Chúc mừng hai vị!"
[Nguyệt lượng thảo]: "Thấy là biết mà! Đường Môn với Ngũ Độc là xứng đôi nhất, hai vị quả thật là trời đất tạo nên mà!"
Mà Hàm tu thảo mới nãy còn công khai cầu hôn Ngũ Độc trên kênh đội ngũ lúc này cảm thấy vô cùng sợ hãi "Đường Môn đại ca, xin lỗi ha, hông biết Ngũ Độc là vợ của ông, mới nãy chỉ là thuận miệng nói nói thôi, ông tuyệt đối không cần để trong lòng ha!!"
Lưu Xuyên đáp trả bằng biểu tình mỉm cười "Không sao không sao cả, không cần ngại."
Không cần ngại? Ngươi thật sự là có mặt mũi nói lời này ha!
Lý Tưởng lừa Ngô Trạch Văn chơi nhân vật nữ, còn dự định làm bảo tiêu cho Ngô Trạch Văn trong quá trình thăng cấp, tự hứa phải trông chừng không để tên gà mờ kia bị người khác bắt cóc. Kết quả đâu? Vừa mới lên 30 cấp đã bị người lạ tha đi mất rồi...
Lý Tưởng nhịn không được tư tán gẫu với Đường Môn "Anh em, ông không thấy làm chuyện này rất không phúc hậu sao?"
[Lưu Danh Bách Thế]: "Có hả? Tôi thấy rất phúc hậu mà:)"
Lý Tưởng bị câu này làm cho nổi giận, trực tiếp rời đội, kéo Đường Môn vào danh sách cừu nhân——
Hiệp sĩ Thiếu Lâm [Đại Sư Có Lý Tưởng] mở cừu sát với ngài!
Lưu Xuyên đang định uống nước, thấy tin tức này xuất hiện, suýt chút nữa phun đầy màn hình.
——nghịch đồ! Dám mở cừu sát với sư phụ!
Lưu Xuyên dứt khoát buông chai nước xuống, hai tay nhanh chóng đặt lên bàn phím, phát một loạt biểu tình mỉm cười gửi lên kênh chat phụ cận——
"Muốn đánh với tôi? Cậu xác định?"
Quyển 1 - Chương 19: Không đủ tiền
Muốn pk với tôi? Cậu xác định rồi chứ?
Lý Tưởng bị những lời này kích thích đến muốn bùng cháy!
Ngay cả Ngô Trạch Văn ngồi bên cạnh cũng thấy được bộ dạng nghiến răng nghiến lợi bẻ khớp tay răng rắc của cậu chàng...
Có điều, dựa vào lối phân tích bình tĩnh của mình, Ngô Trạch Văn cảm thấy được nếu Lý Tưởng đánh nhau với Đường Môn kia, tuyệt đối là tự tìm đường chết. Không thấy trước đó anh ta bị ba cây cỏ đánh hội đồng mà vẫn có thể dễ dàng giết chết họ sao?
Lý Tưởng hiển nhiên là không nghĩ tới điểm này, cậu chàng vừa bị khích tướng, nhiệt huyết lập tức sôi trào, điều khiển đại sư nắm lấy phật châu xông về phía Đường Môn.
Đường Môn thấy đại sư hùng hổ lao về phía mình, đột nhiên ẩn thân, trong nháy mắt liền biến mất ngay trước mắt đại sư...
Lý Tưởng tức giận hét to "Có ngon thì đừng ẩn thân!"
Lưu Xuyên vừa điều khiển nhân vật khinh công di chuyển, vừa đằng ra hai tay gõ chữ, dùng mặt cười trào phúng Lý Tưởng "Đường Môn không ẩn thân còn gì là Đường Môn? Tưởng tôi là cậu à?"
Lý Tưởng "..."
Lý Tưởng bị tức đến đau cả ngực, hít sâu một hơi, vừa thấy Đường Môn hiện hình, lập tức vọt người một cái phi hạc xung thiên, cả người nháy mắt vọt lên! Lý Tưởng bùng nổ tốc độ tay, mười ngón điên cuồng ấn bàn phím, đại sư liên tục vài cái khinh công tiếp nối nhau lao thẳng lên không trung!
Đường Môn phía trước vừa chạy vừa vòng qua vòng lại, Lý Tưởng truy theo phía sau mệt đến thở hồng hộc, quái trong trại phỉ bị hai người làm cho kinh động đuổi theo sau, trong lúc nhất thời toàn bộ trại phỉ biến thành gà bay chó sủa.
Ba gốc cỏ cùng Ngô Trạch Văn đứng ở giữa xem cuộc chiến, nhìn một lát, cảm giác có chút không đành lòng...
Khụ khụ, toàn cảnh cảm giác cứ như là chủ nhân đang... dắt chó đi dạo vậy...
Mà, bị người nào đó xem như "chó cưng" dắt chạy vòng vòng quanh trại phỉ Lý Tưởng, càng chạy càng tức giận!
Mà càng đáng giận hơn chính là càng đuổi theo, khoảng cách giữa đại sư và Đường Môn ngược lại càng bị kéo ra xa hơn, quả thực khốn nạn!
Cuối cùng, nại lực khinh công của đại sư tuột xuống còn 0, Lý Tưởng không thể đuổi theo được nữa.
Lúc này, Đường Môn mới chậm rãi ngừng lại ở một gốc cây đàng xa xa, phát một cái mặt mỉm cười "Nại lực cạn rồi chứ gì?"
Lý Tưởng trong lòng kinh ngạc: Làm sao hắn biết?
Đường Môn vẫn tiếp tục cười "Xài khinh công lại không chịu tính toán nại lực, không sợ đang bay trên không mà hết nại lực rớt xuống té chết hả? Ha ha ha..."
Lý Tưởng "..."
Lý Tưởng nghe tên kia ch��� giễu, trong lòng ức muốn chết, tức cái là trình độ chênh lệch quá xa, rượt theo còn không kịp nữa chứ đừng nói đánh người ta...
Đường Môn phóng người khinh công bay đến bên cạnh đại sư ngồi xuống, vừa tĩnh toạ khôi phục vừa dùng kênh chat phụ cận tán gẫu "Ngồi xuống hồi phục nại lực đi, chừng nào hồi đầy lại theo tôi chạy vòng quanh trại phỉ lần nữa, tôi dạy cậu dùng khinh công."
Lý Tưởng "..."
Khoan khoan, tui vẫn còn đang cừu sát ông này! Ông liền như vậy ngồi xuống bên cạnh tui không có vấn đề gì chứ?
... Đây là coi thường một cách trắng trợn sao?
Lý Tưởng nhìn Đường Môn một bộ chẳng thèm lo lắng đường hoàng ngồi xuống bên cạnh đại sư của mình, thật sự là không biết phải làm sao, đánh cũng không xong mà không đánh cũng không xong, liền dùng một đống biểu tình bị nổ thành tro để diễn tả rối rắm trong lòng mình.
Lưu Xuyên cười nói "Muốn pk với tôi? Max cấp rồi tính đi, hiện tại cậu gà tới mức tôi chả buồn hành cậu nữa."
Lý Tưởng "..."
Lý Tưởng đột nhiên phát hiện, tên Đường Môn này nói chuyện cực kỳ đáng ghét, kỹ năng chuyển đề tài cũng siêu vô cùng! Vốn cứ tưởng sẽ diễn ra một hồi cừu sát pk đầy máu lửa, vô duyên vô cớ lại biến thành một hồi dạy làm cách nào tính toán nại lực khi khinh công, làm cho người khởi xướng cừu sát Lý Tưởng xấu hổ vô cùng.
Lát sau, Lưu Xuyên lại hỏi "Nại lực hồi phục đầy chưa?"
Lý Tưởng nói "...Đầy."
Lưu Xuyên nói "Ok, làm theo tôi."
Khác với hai loại chỉ số máu và mana chịu ảnh hưởng trực tiếp bởi thuộc tính của nhân vật, giá trị nại lực trong game chỉ ảnh hưởng đến khinh công thao tác, mỗi nhân vật đều có chỉ số nại lực cố định là 100 điểm, sau khi tiêu hao hết nại lực thì không thể sử dụng khinh công được nữa, cho nên nói nếu như đang bay giữa trời cao mà đột nhiên chỉ số nại lực hao hết thì... chỉ có thể nói một câu, xin lỗi nha thiếu hiệp, đành phải cho ngài thể hiện cái gì gọi là rơi tự do cùng với cảm giác bị té thành một đống thịt nát vậy!
Rất nhiều tân thủ mới bắt đầu chơi game bởi vì không có thói quen tính toán nại lực khi khinh công mà gặp phải trường hợp đang bay trên trời té chết, huyết lệ sử có thể nói là vô số kể...
Nại lực có thể chậm rãi khôi phục theo thời gian, trong game không tồn tại dược phẩm hoặc kỹ năng lập tức hồi phục nại lực, chỉ có tại chỗ tĩnh to�� có thể giúp tốc độ nại lực hồi phục nhanh hơn mà thôi.
Trong những trận chiến giữa cao thủ với nhau, việc nắm giữ cùng với tính toán sử dụng nại lực là vô cùng trọng yếu, nhất là đối với các môn phái thường xuyên phải lợi dụng khinh công để di chuyển như Đường Môn, nếu tiêu hao nại lực quá nhanh, không thể tiếp tục sử dụng khinh công thì Đường Môn chẳng khác gì một con cua bị lột mất hai chiếc càng, sức chiến đấu cũng giảm mạnh đáng kể.
Khinh công trong Võ Lâm khá đa dạng, có khinh công thông dụng giang hồ, có khinh công đặc biệt riêng của từng môn phái, nếu muốn nắm giữa toàn bộ, tất nhiên không thể thiếu việc luyện tập liên tục. Lý Tưởng đối với thao tác khinh công nắm giữ không tệ lắm, có điều cậu chàng lại không biết tính toán sử dụng nại lực, không biết cách dùng như thế nào là tối ưu nhất, tiết kiệm nhất, giống như lúc nãy chỉ biết dùng khinh công bừa rượt theo Lưu Xuyên, cho nên nại lực mới nhanh chóng tiêu hao hết như vậy.
Lưu Xuyên vừa thao tác Đường Môn, khống chế di chuyển khinh công giữa không trung, vừa tranh thủ gõ chữ dạy cho Lý Tưởng——
"Chỗ này không nên dùng [Truy phong bộ], [Truy phong bộ] hao nại lực nhanh lắm..."
"Mới nãy lẽ ra cậu nên sử dụng [Ngự phong nhi hành] chuyển tiếp sẽ thích hợp hơn..."
"Sai rồi, nơi này nên dùng [Như yến quyết] để điều chỉnh vị trí trong không trung..."
"Không cần rơi xuống nhanh như vậy, trước tiên dùng [Phiêu tuyết xuyên vân] bật lên rồi phóng qua chướng ngại trước mặt..."
Lý Tưởng theo Đường Môn học dùng khinh công, quả nhiên phát hiện nại lực c���a mình tiêu hao so với lúc nãy chậm hơn nhiều lắm, chạy một vòng quanh trại phỉ vậy mà vẫn còn dư hơn 20 điểm, so với lúc nãy chạy một vòng đã tiêu sạch tiến bộ hơn rất nhiều.
Lưu Xuyên giơ ngón tay khen ngợi "Học rất nhanh ha, lại một lần đi, chú ý mấy chi tiết tôi nhắc lúc nãy."
Lý Tưởng "..."
Bộ dạng hùng hổ bẻ khớp tay lúc nãy bây giờ đã biến thành mặt đỏ tai hồng.
Tự mình đi tìm chết xông vào họng sung, Lý Tưởng cảm thấy rất là xẩu hổ, mà cậu cũng không ngờ tự dưng kịch bản lại quay ngoắt ba trăm sáu mươi độ biến thành như bây giờ... Mình mở cừu sát muốn giết Đường Môn, kết quả Đường Môn lại quay ngược dạy mình làm sao sử dụng khinh công, thật là mạc danh kỳ diệu...
Lại một vòng quanh trại phỉ, lần này nại lực còn 30 điểm.
Lưu Xuyên phát một cái biểu tình mỉm cười "Tiến bộ rất nhanh, có rảnh thì luyện nhiều hơn là được."
Lý Tưởng "..."
Mình có nên cảm ơn không?
Vẫn còn mở cừu sát đây này...
Lý Tưởng mau chóng đóng cừu sát.
Khụ, Trạch Văn ha, xin lỗi ông, không phải tui không muốn làm bảo tiêu cho ông, chỉ tại kẻ thù quá lợi hại thôi...
Ông chịu khó hi sinh chút đi vậy...
Lưu Xuyên dạy dỗ nhị hoá Lý Tưởng xong, lại mở tư tán gẫu cho Ngô Trạch Văn hỏi "Sao rồi, đứng xem có thu hoạch gì không?"
Ngô Trạch Văn thành thật gật đầu "Ừm."
Nhóc này vẫn là tích tự như kim a... Lưu Xuyên bất đắc dĩ, tiếp tục quay con vụ "Các loại khinh công giang hồ đều nhớ hết cha?"
Ngô Trạch Văn trả lời "Ừ."
Lưu Xuyên tiếp tục quay quay "Nói nghe thử xem."
Rốt cuộc khiến con vụ chịu tự quay, thật lòng trả lời "Dựa theo nghĩa đen mặt chữ cũng không khó nhớ lắm, [Phi hạc xung thiên] với [Như yến quyết] là khinh công dùng để tiến về phía trước, [Phi hạc xung thiên] thích hợp dùng những khi muốn từ đất bằng bật lên cao, tốt nhất là dùng khi muốn bắt đầu khinh công. [Như yến quy��t] lại thích hợp khi đang ở giữa không trung mà muốn nhảy lên cao hơn, có thể dùng như một loại chuyển tiếp cùng giữ độ cao. Còn [Phiêu tuyết xuyên vân] là loại khinh công giúp tăng vọt độ cao giữa không trung, thích hợp dùng khi muốn truy kích hoặc vượt qua các loại chướng ngại vật."
—— Người có ngộ tính cao, quả nhiên là bớt lo vô cùng!
Lưu Xuyên hết sức vui mừng nói "Xem ra về mặt lý luận cậu đều nắm rất rõ khi nào có thời gian tôi sẽ mang cậu đi luyện tập thực chiến, thao tác khinh công của cậu vẫn là phải rèn luyện nhiều hơn. Đại sư bên kia thao tác coi như là ok, chỉ có điều ý thức của cậu ta hơi bị rối loạn. Cậu thì ngược lại, lý luận ý thức rõ ràng, thao tác lại rối mù."
Ngô Trạch Văn nghe vậy, lỗ tai có hơi đỏ đỏ lên một chút.
Đường Môn này quả thật nói câu nào là trúng hồng tâm câu đó, một câu đã vạch ra đầy đủ khuyết điểm của mình lẫn Lý Tưởng, ngữ khí nói chuyện không khác gì đang giáo huấn người khác...
Bất quá, người này quả thật có tư cách giáo huấn người khác thôi... Chỉ nhìn thao tác khinh công lưu loát tựa như hành vân lưu thuỷ của anh ta mới nãy, Ngô Trạch Văn cũng không nhịn được cảm thán một câu —— nếu như có camera quay lại, cho ra hình ảnh chắc chắn không khác gì võ lâm cao thủ đang thi triển khinh công trác tuyệt như trong các phim võ hiệp.
***
Lúc này, ở một góc cách phỉ trại không xa, quả thực có người đang dùng camera quay lại.
Tất nhiên không phải camera quay phim, mà là chức năng tự thu hình tích hợp trong game.
Phân hội trưởng của công hội Thất Tinh Thảo ở khu 7 Điện Tín – Đoạn trường thảo, lúc này ��ang vô cùng khiếp sợ dùng chức năng ghi hình trong game thu lại một màn lúc nãy. Vừa thu hình vừa không quên gửi tin nhắn tư tán gẫu cho Trư lung thảo hỏi thăm "Heo heo, có chuyện gì xảy ra vậy?"
Trư lung thảo cũng hết sức khó hiểu trả lời "Tui cũng hổng biết nữa, Đường Môn với Ngũ Độc kết hôn, sau đó tên Thiếu Lâm đột nhiên rời đội mở cừu sát..."
Đoạn trường thảo nhíu mày "Không lẽ là ân oán tay ba ngược luyến tình thâm sao?"
Trư lung thảo gãi đầu đau khổ "Nhìn hổng giống lắm! Tên Thiếu Lâm kia mở ra cừu sát tính pk, Đường Môn lại kéo nó chạy một vòng quanh trại phỉ, sau đó tên Đường Môn kia bắt đầu mở lớp dạy khinh công cho Thiếu Lâm..."
Đoạn trường thảo "..." Tình huống gì đây?
Trư lung thảo nói "Hai người họ mở ra cừu sát lẫn nhau, sau đó vừa cùng nhau thảo luận như thế nào sử dụng khinh công hợp lý tiết kiệm nại lực, vừa rượt theo nhau chạy hai vòng quanh trại phỉ... sau đó, cùng nhau sóng vai ngồi tĩnh toạ hồi phục nại lực..."
Trư lung thảo nói xong, còn kèm theo một đống biểu tình hộc máu.
Biểu hiện của mở cừu sát là tên sẽ biến thành màu đỏ. Đại Sư Có Lý Tưởng rời đội mở cừu sát, nên cả đội Trư lung thảo đều thấy tên của đại sư biến thành màu đỏ có thể công kích, Đường Môn lại dám trực tiếp cùng cừu nhân tên màu đỏ sóng vai ngồi tĩnh toạ để... khôi phục nại lực. Còn Ngũ Độc thì sao? Làm tác nhân gây chiến, Ngũ Độc lại bình tĩnh đứng bên cạnh nhìn kịch vui, một lời cũng không nói.
Trư lung thảo quả thực là buồn tới đau ngực! Cậu chàng rốt cuộc nhận ra rằng, bằng vào tr�� não nhân loại của mình, hoàn toàn không hiểu nổi tư duy của ba tên này.
Đoạn trường thảo bên kia nghe cũng hỗn loạn theo "Ba người này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Không phải mày bảo hai "con gà" kia là bạn của Đường Môn sao?"
Trư lung thảo nói "Thì nhìn tụi nó như hội bạn thân mà, nhưng nhìn kỹ lại không giống... Thiếu Lâm mấy lần chat trong đội đều gọi là "Đường Môn đại ca", cảm giác giống như là mới quen biết với nhau vậy... Hơn nữa mới nãy nói một câu không hợp liền trực tiếp mở cừu sát, nói chung tui cũng hông hiểu nổi tụi nó nữa!"
Đoạn trường thảo sắp xếp lại ý nghĩ một chút, nói "Vậy Đường Môn với Ngũ Độc bây giờ là kết hôn rồi?"
Trư lung thảo nói "Ờ, mới kết xong."
Đoạn trường thảo tỉ mỉ tự hỏi lại, mới nãy chỉ xem Đường Môn sử dụng khinh công di chuyển thôi, đã có cảm giác hổ khu chấn động rồi... Là cao thủ thủ hay người bình thường rất dễ dàng nhận ra ở một số chi tiết về mặt tao tác, Đường Môn này quả nhiên như lời của Trư lung thảo bình luận—— là một cao thủ cực kỳ lợi hại!
Khinh công thôi, cũng đủ tuyệt rồi!
Cách chuyển tiếp cực kỳ mượt mà lưu loát, thậm chí không có một điểm tạm dừng nào, phi diêm tẩu bích cứ như trên người có treo một sợi dây vậy, trực tiếp bay một vòng quanh map, điểm mượn lực cũng nắm vững vô cùng tinh chuẩn!
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Đoạn trường thảo chắc chắn sẽ nghĩ đây là clip tuyên truyền đã trải qua chỉnh sửa cắt ghép hậu kỳ của nhà sản xuất...
Cao thủ lợi hại như vậy, càng khó hơn là vẫn chưa vào công hội nào... Thân là hội trưởng phân hội Thất Tinh Thảo, tuyệt đối phải lôi kéo người này về công hội của mình!
Sau một lúc suy xét, Đoạn trường thảo rốt cuộc chịu lộ diện, tư tán gẫu với Đường Môn "Chào bạn, làm quen một chút ha, tôi là hội trưởng phân bộ của công hội Thất Tinh Thảo ở khu này."
Thất Tinh Thảo đang muốn kéo người?
Lưu Xuyên tạo tài khoản trong game chỉ là vì muốn dẫn dắt một chút Trạch Văn cùng Lý Tưởng, chứ không hề nghĩ sẽ kinh động các công hội lớn. Tiếc là vô xảo bất thành thư, ở trại phỉ kiếm kinh nghiệm vô tình gặp được tổ ba gốc cỏ ngu ngốc, vì trả thủ cho hai người kia mà anh một mình giết cả ba người, hiển nhiên là làm cho quản lý của công hội Thất Tinh Thảo lưu ý đến.
Lưu Xuyên bất đắc dĩ trả lời lại "Chào, hội trưởng tìm tôi có việc?"
Đoạn trường thảo thực nhanh trí lái sang chuyện khác "Nghe heo bên tôi bảo cậu vừa mới kết hôn? Trước chúc mừng chúc mừng!"
Lưu Xuyên cười cười "Khách khí khách khí!"
Đoạn trường thảo nói "Chừng nào mới tổ chức hôn lễ? Nhớ mời để bên tôi cũng tới náo nhiệt một phen!"
Quả nhiên không hổ danh là hội trưởng Thất Tinh Thảo, am hiểu nhất chính là các loại ngoại giao, muốn kéo người nhưng lại không đề cập tới chuyện mời vào công hội, ngược lại bắt chuyện từ việc kết hôn... Cũng đúng, cái gọi là người gặp chuyện vui tinh thần sướng, có người nào nhân dịp vui mừng như hôn lễ của mình mà thấy người khác muốn đến tham dự để chúc mừng lại mặt dày mà đi cự tuyệt đâu, đúng không?
Cứ vậy mà có đó, chính là cái tên Đường Môn kia, vô cùng không biết xấu hổ đi cự tuyệt ý tốt người khác, còn hỏi lại "Còn phải tổ chức hôn lễ? Kết hôn thôi mà sao phức tạp quá vậy?"
Đoạn trường thảo thật sự muốn quỳ bái người này!
Kết hôn phải tổ chức hôn lễ, đây là thường thức không phải sao? Lấy "cô em" Ngũ Độc xinh xắn đáng yêu như vậy, ngươi dám không biết xấu hổ bảo không tổ chức hôn lễ?
Đoạn trường thảo cố nén khoé miệng run rẩy, đề nghị "Nên tổ chức thì tốt hơn chứ... Cưới vợ thôi, nên rầm rộ một hồi, tổ chức hôn lễ cho hoành tráng tí, vợ cậu cũng sẽ cảm thấy cao hứng hơn đúng không!?"
Lưu Xuyên nói "Ồ, vậy muốn tổ chức hôn lễ phải tốn bao nhiêu?"
Đoạn trường thảo nói "520 kim tệ."
Lưu Xuyên mở hành trang xem một chút, sau đó nói "Không đủ tiền: ("
Đoạn trường thảo nhìn thấy câu này, tay trượt khỏi bàn phím, đẩy cái cốc nước bên cạnh ngã xuống, nước văng tung toé ướt cả bàn phím.
Cao thủ? Tên này thật sự là cao thủ? Khí thế vung tiền như rác vì tức phụ nhà mình của các cao thủ thường thấy đâu!?"
Hình ảnh thường thấy của các cao thủ khi cưới vợ:
Hôm nay là hôn lễ của tại hạ, các huynh đệ đều đến tham dự, đến cổ động cho tại ha!!
Phát thiệp toàn thế giới, ai gặp đều phát!
Lão bà anh yêu em!! 520 câu nói anh yêu em đại biểu tình yêu của anh đối với vợ!!!
*bla bla*
—— Vì thế cả server ai nấy đều biết, hôm nay cao thủ sẽ kết hôn...
Nhưng, vị cao thủ trước mắt này lại khác: Kết hôn phiền phức quá, không đủ tiền: (
Đây là lời mà một cao thủ nên nói ra sao? Còn cái vẻ mặt khổ sở buồn rầu ở đằng sau nữa, ý gì đây??
Đoạn trường thảo lúc này rốt cuộc hiểu ra, vì sao tên heo bị mình phái đi lôi kéo người, vẫn luôn cảm thấy ức chế trong lòng cùng với luôn muốn hộc máu như vậy...
Vị huynh đài cao thủ này, thực sự là khác xa một trời một vực so với đám cao thủ thường thấy trong game...
____________________
Giải thích một chút
(+) Phi diêm tẩu bích: bay lên nóc nhà chạy trên tường, ý là chỉ khinh công leo nhà leo tường ý = = (tự dưng nhớ tới cái mỹ nhân đồ của JX3 ghê, có cái mini quest phi diêm tẩu bích của ông lão tù nhân TAT)
Quyển 1 - Chương 20: Chú rể vô trách nhiệm
Thực sự mà nói thì, lâu lắm rồi Lưu Xuyên mới trở lại Võ Lâm, nên những quy tắc trong game anh đã quên sạch từ lâu rồi.
Sáu năm trước, thời điểm Võ Lâm bắt đầu mở phiên bản beta thử nghiệm, Lưu Xuyên cùng cả đám bạn thân dấn thân vào game, trường kỳ đóng quân ở khu 1 server Ức Giang Nam. Lúc ấy trong game còn chưa có hệ thống kết hôn, càng không có cái gọi là nhiệm vụ phu thê, chỉ có hệ thống sư đồ cùng hệ thống bang hội vô cùng đơn giản.
Một năm sau khi Võ Lâm bắt đầu đưa vào hoạt động chính thức, phía quan phương cũng thông qua xét duyệt được cho phép gia nhập liên minh eSport, cũng là lần đầu tiên giải thi đấu chuyên nghiệp Võ Lâm được tổ chức...
Cũng trong năm đó, Võ Lâm chào đón bản cập nhật lớn, các server dành chơ giới game thủ chơi online cùng với server phục vụ riêng cho thi đấu chuyên nghiệp – cũng chính là [Chuyên khu thi đấu dành cho tuyển thủ chuyên nghiệp] được mở ra, cấp bậc cao nhất cũng từ 60 thăng lên 70, hai môn phái mới là Cái Bang cùng Minh Giáo được ra mắt, gia tăng hệ thống kết hôn cùng kết bái. Đến tận khi ấy, bối cảnh "Bát đại môn phái" cùng "Hai mươi bốn lưu phái" mới chính thức được xem như hoàn thiện.
Mùa thi đấu chuyên nghiệp đầu tiên, đa số tuyển thủ đều các cao thủ xuất thân từ giới game online nghiệp dư, Lưu Xuyên dẫn theo chiến đội Hoa Hạ đồng loạt rời khỏi Khu 1 Ức Giang Nam, bắt đầu chuyên tâm tiến hành huấn luyện riêng cho từng loại bản đồ thi đấu, về sau bận rộn đến nỗi không còn thời gian lưu tâm đến những chuyện xảy ra trong game.
Sở dĩ biết được chuyện lên 30 cấp là có thể kết hôn, là bởi vì về sau anh từng tạo vào cái acc phụ trong game, chủ yếu là để tìm hiểu về đặc điểm các lưu phái của hai môn phái mới tăng thêm là Cái Bang và Minh Giáo, mới phát hiện hệ thống thông báo sau 30 cấp có thể kết hôn...
Còn về cái gì mà hôn lễ rồi lễ kim rồi lì xì vân vân và vũ vũ, Lưu Xuyên thật sự không biết...
Đoạn trường thảo đề cập tới nhưng thực ra khiến Lưu Xuyên cảm thấy nổi lên hứng thú, anh mở trang web ra tìm kiếm một chút, mới biết hoá ra cái chuyện kết hôn này, phức tạp lắm!
Cầu hôn được đối phương cấp nhận rồi, liền được công nhận là kết hôn tự do, nhà nghèo không tổ chức hôn lễ cũng không sao, đại gia còn có thể tổ chức hôn lễ rầm beng hoành tráng tới hết cỡ.
Quy mô hôn lễ có hai loại: mức bình thường cùng mức xa hoa.
Mức bình thường thì cảnh tượng hôn lễ sẽ nho nhỏ chút, khách mời tham dự cũng chỉ giới hạn có 10 người, thích hợp với các loại tổ đoàn nhỏ hay hội bạn thân. Còn mức xa hoa thì cảnh tượng hôn lễ sẽ vô cùng hoa lệ lộng lẫy, đồng thời số lượng khách mời cũng tăng lên tối đa là 1000 người, nhưng hệ thống chỉ tặng có 100 cái thiệp mời mà thôi, muốn mời nhiều người hơn thì phải tự bỏ tiền ra mà mua thiệp. Loại hình hôn lễ xa hoa thích hợp với các loại đại gia dư tiền, hoặc các kiểu nhân vật như là hội trưởng công hội lớn, hôn lễ xa hoa còn có tiết mục chú rể cưỡi ngựa mang theo kiệu hoa của cô dâu đi dạo một vòng chủ thành, suốt hành trình kèm theo pháo hoa tưng bừng, lại còn được thông báo trên kênh thế giới nữa, là đối tượng ngưỡng mộ của vô số người...
Hôn lễ bình thường cần nộp phí 520 kim tệ, nhưng hôn lễ xa hoa lại cần tới 1314 nguyên bảo.... Nguyên bảo tất nhiên là quy đổi từ tiền mặt mà ra, tục xưng là nạp thẻ, tương đương với 1314 nhân dân tệ.
Thái độ của phía phát hành rất rõ ràng, chúng ta muốn kiếm tiền, nhà giàu mau mau nộp tiền lên đây!
Lưu Xuyên xem xong miêu tả về hôn lễ trên mạng rồi liền bình tĩnh tắt đi.
Dùng 1314 nhân dân tệ để tổ chức một hồi hôn lễ ảo trong game? Còn không bằng để tiền mua một cái bàn phím cơ xịn một chút.... Mấy thứ hình thức này trước giờ Lưu Xuyên chưa bao giờ thích nổi.
Cơ mà, hôn lễ 512 kim vẫn có thể suy xét lại...
Lưu Xuyên nhắm vào hôn lễ bình thường, cũng không phải vì hình thức hôn lễ, mục tiêu của anh là cửa hàng giảm giá chỉ có trong phụ bản hôn lễ kìa...
Bởi vì những khách được mời đến tham dự đều phải tỏ một chút thành ý tặng cho cô dâu với chú rể một bao lì xì, nên phía hệ thống cũng có một chút trả lễ nho nhỏ, người chơi có thể mua đá ngũ hành cấp 1 bán giảm giá trong cửa hàng ở cảnh tượng hôn lễ, giá rẻ hơn một nửa so với cửa hàng bên ngoài. Đá ngũ hành chính là vật phẩm cần thiết để cường hoá trang bị.
Có điều vấn đề trước mắt là, trong hành lý của Lưu Xuyên chỉ có 100 kim tệ, không đủ để nộp tổ chức hôn lễ nữa là...
Võ Lâm không giống với các loại game online miễn phí lưu hành hiện tại, có thể dùng tiền thật để đổi tiền trong game, bởi vì là trò chơi hình thức thu phí theo thời gian, cho nên người chơi muốn có tiền vàng trong game thì phải tự mình suy nghĩ cách kiếm: làm nhiệm vụ, đi phụ bản, các loại kỹ năng sinh hoạt về sau, etc... đều có thể dùng để kiếm kim tệ. Nhưng ở gian đoạn sơ kỳ hiện tại, kỹ năng sinh hoạt vẫn chưa mở ra, chỉ dựa vào làm nhiệm vụ kiếm tiền quả thật rất khó. Huống hồ, Lưu Xuyên là bởi vì lười không muốn làm nhiệm vụ mới chạy tới chỗ này để đánh quái thăng cấp.
Không có tiền, làm sao bây giờ?
Lưu Xuyên suy nghĩ một lát, sau đó vô dùng mặt dày nói "Hay là hội trưởng cho tôi mượn đi?"
Đoạn trường thảo suýt chút nữa phun nước.
Cao thủ! Có cần thê thảm vậy không!? Tổ chức hôn lễ thường thôi cũng phải đi mượn tiền người khác, thật sự là không có chút khí chất gì của cao thủ cả!!! = =
Lưu Xuyên phát biểu tình mỉm cười "Cho tôi mượn 520 kim tệ đi."
Đoạn trường thảo tiếp tục bị sặc.
Lưu Xuyên không thấy bên kia trả lời, hạ giọng thương lượng "Không thì mượn 420 kim cũng được, trong túi còn 100 nè!" phía sau lại kèm theo một đống biểu tình cười tủm tỉm.
Đoạn trường thảo quả thực là không biết nên nói cái gì...
Ai, thân là cao thủ, nghèo tới như vậy cũng ��áng thương thật! Cả gia tài cư nhiên chỉ có 100 kim, nghèo khó tới như vậy, quả thực khiến người nghe phải rơi lệ chua xót...
Thôi kệ, dù gì mình tìm đến cũng là vì muốn lôi kéo người này vào hội, cho hắn tiền cũng coi như kéo gần quan hệ của cả hai vậy...
Đoạn trường thảo nghĩ như vậy, liền trực tiếp giao dịch 520 kim tệ trong hành lý của mình cho Lưu Xuyên, vô cùng hào phóng nói "Không cần trả, coi như tiền lì xì chúc mừng hôn lễ tôi tặng cậu!"
Lưu Xuyên không hề khách khí nhận lấy "Cảm ơn hội trưởng, tiền lì xì thiệt nhiều:)"
Đoạn trường thảo vội vàng đáp trả "Không cần khách sáo!"
Thân là hội trưởng công hội, chút tiền ấy đối với anh quả thực không là gì cả, giai đoạn đầu người nào cũng túi quần xiết chặt nên mới cho ít như vậy, nếu như l�� về sau, đừng nói 520 kim tệ thôi, cho cái năm vạn hai ngàn cũng còn được nữa là. Vì lôi kéo cao thủ về nhà mình, chút ít tiền ấy coi như là giá phải trả đi, không sao cả.
Lưu Xuyên nhận tiền, vô cùng sung sướng chat trên kênh đội ngũ "Bà xã, đi theo nè~"
Trong nhất thời, Ngô Trạch Văn không kịp phản ứng người này đang kêu ai.
Lý Tưởng ở bên cạnh hộc máu "Bà xã? Ông kêu cũng thuận miệng quá ha!"
Lưu Xuyên cười "Hôn cũng kết rồi, không kêu bà xã kêu cái gì?"
"..." Lý Tưởng bị nói đến nghẹn lời, tự mình đi sang một góc ngồi buồn bực...
Ngô Trạch Văn lúc này mới phản ứng là người nào đó kêu mình, cũng tưởng trong game ai cũng kêu như vậy nên không để ý lắm đến xưng hô, đánh chữ trả lời "Đi đâu?"
Lưu Xuyên cười tủm tỉm "Đi tổ chức hôn lễ, lát nữa mọi người đều đi ha, coi như náo nhiệt một hồi, tôi chưa thấy cảnh hôn lễ như thế nào đâu."
Ngô Trạch Văn cũng chưa thấy bao giờ, có điều cậu không hứng thú lắm với mấy cái kết hôn trong game này, cậu kết hôn chủ yếu là vì nhiệm vụ mà thôi.
Lưu Xuyên chuyển đội sang hình thức đoàn, mời luôn Đoạn trường thảo vào, lại bấm chọn hình thức theo sau cho cả đoàn, để mọi người tự động đi theo mình, sau đó kêu ra tiểu hoàng mã mà hệ thống tạng cho mang theo cả đám người chạy từ từ đến NPC quản lý phu thê ở thành Giang Lăng.
Chạy lanh quanh một vòng, Lưu Xuyên nghi hoặc hỏi "Ủa NPC tổ chức hôn lễ ở đâu? Sao tìm hoài không thấy?"
Cả đám ngồi trước máy tính nháy mắt té ngửa!
Đoạn trường thảo run rẩy cả người "Anh em, cậu đi lộn chỗ rồi, bên kia là để nhận nhiệm vụ phu thê, còn NPC tổ chức hôn lễ là ở Miếu Nguyệt Lão ngoài thành..."
Lưu Xuyên phát biểu tình mỉm cười "Ồ ra vậy."
——chú rể vô trách nhiệm đến như vậy, lần đầu mới thấy!
Đoạn trường thảo thực sự là lần đầu mới thấy, còn đám người Trư lung thảo thì... đã muốn quen rồi, im lặng theo sau lưng Đường Môn, im lặng hộc máu...
Lưu Xuyên lại kéo một đám người vòng vèo đi đến Miếu Nguyệt Lão.
Sau khi nộp 520 kim tiền hương hoả cho Miếu Nguyệt Lão, trên đỉnh đầu Nguyệt Lão xuất hiện một khung đối thoại đầy chữ, ý nghĩa đại khái là "Chúc hai vị bạch đầu giai lão, vĩnh kết đồng tâm" vân vân, sau đó đưa cho Lưu Xuyên một vật phẩm dùng để mở ra phụ bản hôn lễ kèm theo 10 cái thiệp mời.
Lưu Xuyên giao dịch đưa thiệp mời cho Lý Tưởng cùng bốn người kia, vẫn còn lại năm cái thiệp, liền hỏi "Còn dư năm cái thiệp nè, xử lý như nào?"
Đoạn trường thảo nhìn mà chua xót hét cả lòng...
Cao thủ đó, vậy mà không kiếm đủ được 10 đứa bạn để mời tham dự hôn lễ nữa, thiệt là đáng thương...
Vì thế, Đoạn trường thảo liền đổi kênh [Hảo hữu] rao một tiếng "Có ai ở gần Giang Lăng không, rảnh thì đến tham gia hôn lễ nào, ai tham gia thì xin vào pt!"
Vừa rao liền có vài người hưởng ứng.
Kênh hảo hữu chỉ phát cho những ai kết bạn với nhau, mà đối tượng kết bạn của Đoạn trường thảo đa số đều là tinh anh trong công hội cùng người quen cũ. Đám người thuộc đoàn tinh anh giờ phút này hoặc là làm nhiệm vụ, hoặc đang đi đánh phụ bản, ngược lại có không ít thành viên hội giống như Trư lung thảo, trình độ không tốt lắm nhưng lại trung thành với công hội đang nhàn rỗi. Vừa rao liền có năm người nhanh chóng xin vào đoàn, tên đều cùng một kiểu XX thảo.
Lý Tưởng nghi hoặc hỏi trên kênh đoàn "Tên của mấy người giống nhau vậy, là người của Thất Tinh Thảo sao?"
Lý Tưởng tuy là không hiểu biết nhiều về các công hội lớn, có điều cũng nhìn thấy được trên đầu Đoạn trường thảo lấp lánh danh hiệu "Hội trưởng công hội Thất Tinh Thảo", bây giờ lại thấy cả đống người tên đặt theo cùng kiểu như vậy, lập tức liền ngộ ra.
Đoạn trường thảo trả lời "Phải đó! Huynh đài cũng biết công hội của tụi này sao?"
Lý Tưởng đáp "Biết chứ, tui biết Thất Tinh Thảo chiến đội nè, Tiếu đội chơi Thiếu Lâm cực kỳ lợi hại, tui mới xem xong clip của Thất Tinh Thảo hồi nãy."
Đoạn trường thảo nghe liền vui vẻ.
Hoá ra Thiếu Lâm này là fan cứng của Tiếu đội, kế hoạch mượn sức coi như tiến hành suôn sẻ hơn rồi!
Cũng đúng, có ai chơi Thiếu Lâm mà không biết Tiếu đội đâu? Đoạn trường thảo nghĩ đến đây, trong lòng kiêu ngạo khôn kể...
Lý Tưởng tiếp tục hỏi "Thành viên của công hội đều là fan của chiến đội Thất Tinh Thảo sao?"
Đoạn trường thảo đáp "Quản lý đều là fan lâu năm của Thất Tinh Thảo, các thành viên khác đa số đều là vì thích chiến đội Thất Tinh Thảo mới gia nhập công hội. Kỳ thật chúng tôi có thể xem hội hậu viện của chiến đội, tổng hội trưởng của chúng tôi làm việc cho chiến đội, chủ yếu là giúp chiến đội gia tăng danh khí trong các khu server, cùng với nạp máu mới cho đội dự bị, chiêu mộ những người mới có tiềm lực, cũng sẽ đề cử họ đến thanh huấn doanh bồi dưỡng, vều sau nếu đạt tiêu chuẩn có thể theo chiến đội tham gia thi đấu chuyên nghiệp."
Lý Tưởng nghe vậy liền hiểu ra "Ồ ồ, tính ra cũng giống như một loại... đoàn hậu viện chính thức nhỉ?"
Đoạn trường thảo mỉm cười "Đúng vậy!"
Hai người lại hàn huyên vài câu, Đoạn trường thảo lúc này cảm thấy trong lòng có một chút nắm chắc.
Xem ra tên đại sư này rất có hứng thú với Thất Tinh Thảo, nhất định là fan cứng của Tiếu đội rồi! Như vậy chuyện lôi kéo họ về hội liền dễ làm hơn... Bây giờ Đường Môn muốn tổ chức hôn lễ, không tiện đề cập tới chuyện mời vào công hội, đợi đến lát nữa hôn lễ kết thúc, thời cơ cũng chín muồi, mới nhắc tới việc mời c��� ba người họ vào công hội, lúc đó 99% sẽ thành công!
Nhưng mà, Đoạn trường thảo lại quên một điều, thiên hữu bất trắc phong vân, nhân hữu đán tịch hoạ phúc...
99% cơ hội thành công, nếu như mà xui xẻo, vô cùng có khả năng đảo ngược thành 1% ngoài ý muốn...
***
Thấy khách mời tập trung đông đủ, Lưu Xuyên liền bấm sử dụng đạo cụ trong hành lý, cả đám người được truyền tống đến phụ bản hôn lễ.
Cảnh tượng trong phụ bản hôn lễ được thiết kế vô cùng xinh đẹp, thời gian bối cảnh hôn lễ là buổi tuổi, khung cảnh bầu trời đêm điểm xuyến một vòng trăng sáng treo cao, ánh trăng ôn nhu như nước soi rọi bên trong đình viện cổ sắc cổ hương đầy mỹ lệ, trong viện có ao sen, trên bờ ao vắt một toà cầu đá vòm, trên cầu được phô một tầng thảm đỏ thật dày, phía trước bày bãi bàn án, trên bàn án đặt nến đỏ mừng hỉ sự đang bừng cháy, trong viện nơi nơi giăng mắc đèn lồng đỏ, tràn đầy không khí vui mừng.
Phía thiết kế coi như phúc hậu, hôn lễ bình thường nhưng cũng được thiết kế rất tinh xảo.
Vừa vào phụ bản hôn lễ, hình ảnh tự động chuyển sang hình thức ảnh động 3D... Hai tân nhân thay vào hỉ phục hệ thống đưa tặng, "cô dâu" Ngô Trạch Văn còn phải đội lên đầu khăn voan hồng, "chú rể" Lưu Xuyên thì lại phải cột hoa đỏ trước ngực, hai người tay trong tay đạp hồng thảm đi qua cầu hình vòm trong tiếng pháo rền vang...
Lưu trình hôn lễ được bắt chước theo lối cổ đại Trung Quốc chân thật từng chút một, người chủ hôn bắt đầu cất giọng "Giờ lành đã đến, bái thiên địa!"
"Nhất bái thiên địa!"
"Nhị bái cao đường!"
"Phu thê đối bái!"
Buổi lễ vừa kết thúc, đoạn phim CG cũng chấm dứt, bắt đầu đến đoạn khách mời tham dự hôn lễ mời rượu chúc phúc...
Mà, đám người tham dự hôn lễ nhìn thấy màn hình trở về giao diện trò chơi, lại khiếp sợ phát hiện——
Chú rể với cô dâu mất tiêu rồi!
Đoạn trường thảo kinh ngạc hỏi trên kênh đoàn "Chú rể với cô dâu đâu?"
Có người tinh mắt phát hiện "Tên Thiếu Lâm kia cũng không thấy!"
Lúc trước cùng nhau hợp tác đánh quái, Trư lung thảo có thêm hảo hữu cả ba người, lúc này mở ra mới thấy tên của cả ba người đều biến thành màu xám.
Trư lung thảo bất đắc dĩ nói "Cả ba đứa đều rời mạng hết rồi."
Đoạn trường thảo có chút nghẹn lời "Đừng nói cả ba đứa nó đều rớt mạng?"
Trư lung thảo yếu ớt đáp lại "Hình như là vậy..."
Đoạn trường thảo lúc này cũng muốn hộc máu "Mới kết hôn được phân nửa đã rớt mạng, cái đậu xanh!!!!"
Mà đám người còn lại lẫn nhau mắt to trừng mắt nhỏ, cả tập thể đều lệ tuôn như suối...
Hai vợ chồng đêm tân hôn cùng nhau rớt mạng, để lại đám quan khách tham dự tịch mịch nhìn nhau ở hiện trường hôn lễ...
Các người từng gặp vợ chồng nào vô trách nhiệm như vậy chưa???
• • •
♥ Tiểu kịch trường ♥
Lưu Xuyên: Tổ chức hôn lễ rất phiền phức, bà xã à, hay là chúng ta lược bớt đoạn phiền phức này đi, trực tiếp vào động phòng luôn?
Trạch Văn: Được.
Lưu Xuyên (dễ thương lượng như vậy?)
*Hiện trường động phòng*
Lưu Xuyên: bà xã cho hôn một cái nào (mặt dày xáp tới hôn)
Ngô Trạch Văn cầm iPad, thành công ngăn chặn.
Lưu Xuyên: Bà xã...
Trạch Văn: *Chắn chắn chắn*
Lưu Xuyên:...Giờ này rồi, đừng chơi Tiết tấu đại sư nữa được không?
Trạch Văn: Phải tập tốc độ tay
Lưu Xuyên:...Lúc trước thua em cái iPad đúng là sai lầm lớn nhất đời, cả ngày cầm iPad đánh anh, che mặt anh: (
Trạch Văn: Muốn thắng đoạt lại không?
Lưu Xuyên: Anh thắng cho anh hôn một cái?
Trạch Văn: Ừ
Tiết tấu đại sư, khúc cấp 10, bắt đầu!
Trạch Văn: ván thứ nhất, all combo, max score.
Trạch Văn: ván thứ hai, all combo, max score.
Trạch Văn: ván thứ ba, all combo, max score.
Lưu Xuyên:...chiếu!
• • •
Trời sáng.
Lý Tưởng: Đêm động phòng hai người trôi qua như thế nào?
Lưu Xuyên: Ha ha ha, đương nhiên là đại chiến cả đêm...
(cậu tưởng tôi sẽ nói ra là tôi chiến cả đêm Tiết tấu đại sư sao)
(toàn thua n��a!)
• • •
[Xin giúp đỡ]
Chủ topic: Bà xã mình tốc độ tay quái vật, dương cầm cấp diễn tấu, chơi Tiết tấu đại sư với vợ luôn thua. Mình có nên trực tiếp nhào đến đè vợ mình hay không? Trực tiếp đè có khi nào vợ sẽ nổi giận không?
P/S: Vợ mình là học bá, tư duy khác xa so với người thường.
Xin mọi người giúp đỡ, gấp lắm! Chờ trực tuyến!
_________
Trả lời: đêm nay đi ra thư phòng ngủ đi
——by học bá nhà anh
_________
Chủ topic:...chiếu!
...
Xuyên ca hôm nay lại bị chiếu hai lần~
____________________
Giải thích một chút
(+) Thiên hữu bất trắc phong vân, nhân hữu đán tịch hoạ phúc: trời cũng có khi gió mây thất thường, người cũng có hoạ phúc sớm tối, câu này đại khái là mấy điều ngoài dự đoán ấy =...=
Quyển 1 - Chương 21: Đại sư tỷ nga my
Kỳ thực phi vụ rớt mạng t���p thể lần này cũng không thể nào trách Lưu Xuyên được, bởi vì lúc này, tất cả những khách hàng của Hội quán Thanh Hoa đều đang chửi thề vì rớt mạng.
Ngay lúc này, loa vô tuyến gắn trên trần nhà đột nhiên vang lên một giọng nói nhu hoà "Xin lỗi tất cả những khách hàng đang sử dụng dịch vụ online của tiệm, bởi vì tiệm chúng tôi đang trang trí sửa sang lại tầng năm, nên đường truyền mạng xảy ra một chút vấn đề nho nhỏ, buộc phải tạm thời ngắt mạng khoảng hai tiếng từ 7 giờ đến 9 giờ tối, mọi người có thể xuống quầy thanh toán phí dịch vụ ngay lập tức, những ai còn nhu cầu sử dụng xin mời hai giờ sau trở lại, vì bồi thường, tiệm chúng tôi quyết định miễn phí toàn bộ phí dụng dịch vụ lên mạng của tất cả mọi người đêm nay..."
"...Tiệm Net mà cũng rớt mạng, phải không vậy trời?"
"Tầng năm đang sửa sang lại kìa, nói vậy tức là tiệm này lại mở rộng nữa rồi! Tầng năm nghe đồn toàn phòng VIP không!"
"Moá đang đánh cạnh kỹ mới đau chứ! Khốn nạn gì đâu, đánh nửa trận rớt mạng, bực như quỷ!"
Những người xung quanh ai nấy đều vẻ mặt khó chịu, có người luống cuống tay chân tắt trò chơi, có người bực bội dùng tay đập lên bàn, loa vô tuyến trên trần nhà bắt đầu lặp lại thông báo phải ngắt mạng một lần nữa, Lưu Xuyên nghe xong cũng bất đắc dĩ rời khỏi game.
——gì cơ? Mấy đứa đánh cạnh kỹ trường được nửa trận bị rớt mạng, bực bội vì biến thành đứa hố đội hữu hả?
——Anh đây là đang kết hôn đây này! Kết hôn được nửa buổi lễ đã rớt mạng, hố một đống khách dự lễ thì tính sao?
Một nhóm người vẻ mặt hùng hổ rời khỏi phòng máy, may mắn là bồi thường miễn phí toàn bộ phí dụng dịch vụ đủ hấp dẫn khiến khách hàng hài lòng, cho nên đa số đều cảm thấy không sao cả.
Lưu Xuyên đúng lúc cũng đói bụng, liền chạy đi kiếm chỗ nào đó ăn cơm.
Bây giờ đã là bảy giờ chiều, cũng đã sớm qua cao điểm dùng cơm của mọi người, rất nhiều quán ăn bên đường đều đầy chỗ trống, Lưu Xuyên chọn một nhà bán mì vào ngồi xuống, vừa tính gọi món ăn liền nghe thấy bên tai vang lên thanh âm quen thuộc.
Lý Tưởng vừa đi vừa nói "Trạch Văn, ông nói thử xem cảm giác của tên Đường Môn kia lúc này như thế nào? Hôn lễ mới được một nửa, cô dâu đột nhiên rớt mạng, chắc đang tức lộn ruột lên rồi... Ha ha ha..."
Lưu Xuyên "..."
Tức gì đâu mà tức, đang ngồi thoải mái ở đây chờ ăn cơm chiều này!
Ngô Trạch Văn nói "Nói vậy là tiệm đó ngắt mạng hai giờ, đợi lát nữa lên m��ng nếu anh ta còn online thì giải thích sau vậy."
Hai người bước vào tiệm, ngoài ý muốn gặp được Lưu Xuyên, Lý Tưởng kinh ngạc nói "Lưu Xuyên? Ông cũng ở đây?"
Lưu Xuyên cười "Ừ, ăn cơm ấy mà."
Lý Tưởng bước đến ngồi xuống cùng bàn với Lưu Xuyên, nói "Tui tính kéo ông đi qua server mới với tụi tui luôn, vậy mà hồi trưa thức dậy ông đi đâu mất tăm mất tích, cuối cùng chỉ có mỗi tui với Trạch Văn đi, tui nói ông nghe, lần này server mới mở ra người mới đông quá trời luôn!"
Lưu Xuyên nói "Bình thường server mới nào chẳng vậy."
Ngô Trạch Văn cũng đi tới ngồi xuống bàn, cầm lấy menu chăm chú nhìn một lát, mới hỏi "Hai người ăn cái gì?"
Lý Tưởng hào phóng nói "Gì cũng được, hôm nay tui mời."
Lý Tưởng trước giờ tính cách bộc trực rộng rãi, luôn thích mời người khác, nên cả Lưu Xuyên lẫn Ngô Trạch Văn cũng không khách khí với cậu ta, tự gọi cho mình một tô mì nước, Lý Tưởng lại gọi thêm một phần rong biển cắt sợi trộn cùng với chân gà kho làm thức ăn kèm.
Trong quá trình chờ đợi thức ăn bưng lên, Lý Tưởng không nhịn được mở miệng nói "Lưu Xuyên, kể ông nghe chuyện này tức cười lắm nè, Trạch Văn ở server mới chơi nhân vật nữ, lên tới cấp 30 gặp được một thằng ngu, nó ngu lắm kìa, Trạch Văn nam hay nữ còn chưa biết đã chạy đi cầu hôn cậu ấy rồi!"
Lưu Xuyên "..."
Thằng ngu kia ngồi trước mặt cậu nè, bồ tèo...
Lý Tưởng tiếp tục nói "Tui dám cá tên ngu kia không biết Trạch Văn là nam, thấy đại tỷ Ngũ Độc dáng ngoài xinh đẹp nóng bỏng liền đòi cưới, còn cưới gấp như vậy, chắc chắn là có ý xấu trong bụng!"
Lưu Xuyên "..."
Lý Tưởng lại quay qua nhìn Ngô Trạch Văn, hết sức nghiêm túc nói "Trạch Văn à, ông mới chơi game lần đầu nên không biết, game online có rất nhiều rất nhiều thằng khốn nạn, ở ngoài đời đã có bạn gái lại còn bon chen chạy lên mạng tìm người yêu, thứ đàn ông cặn bã như vậy tui thấy nhiều lắm luôn rồi, còn mấycái vụ tình yêu tay ba tay tư tay n+ nữa, nên ông phải nhớ nha, nếu thằng kia nó đòi ông cho nó thêm QQ hoặc là bắt ông gửi hình, yêu cầu chat webcam vân vân, cứ trực tiếp kéo nó vào sổ đen!"
Lưu Xuyên nghe tới đây nhịn không được ho vài tiếng "Khụ khụ khụ..."
May là Ngô Trạch Văn không để tâm lắm đến mấy lời này của Lý Tưởng, bình tĩnh nói "Anh ta có lẽ không phải lừa đảo, anh ta biết t��i là nam."
Lý Tưởng khiếp sợ hỏi "Ông nói cho thằng đó biết?"
Ngô Trạch Văn gật đầu "Ừ, lúc anh ta cầu hôn tôi nói cho anh ta tôi là nam rồi, anh ta bảo không sao, kết hôn chỉ để làm nhiệm vụ thăng cấp nhanh hơn mà thôi. Vả lại, trình độ của anh ta cao như vậy, lợi hại hơn chúng ta rất nhiều, nên thực tế mà nói thì trên người chúng ta, chẳng có cái gì đáng giá để anh ta đi lừa cả."
Lý Tưởng "..."
Ông nhất định cứ phải nói trực tiếp ra như vậy mới vừa lòng sao...
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc nghẹn lời của Lý Tưởng, Lưu Xuyên cảm thấy cực kỳ mát lòng mát dạ: vẫn là Trạch Văn nhà mình sáng suốt thông minh...
Ngô Trạch Văn tiếp tục phân tích "Lúc ở trại phỉ, anh ta vô cùng thoải mái giải quyết ba người bên Trư lung thảo kia, đủ chứng tỏ bản thân anh ta là cao thủ. Lúc cậu mở cừu sát đòi pk, anh ta cũng không nổi giận, ngược lại dạy cậu cách khinh công, theo tôi thấy có lẽ anh ta là muốn dẫn theo hai tân thủ như chúng ta thì đúng hơn."
Lý Tưởng buồn bực "...Sao ông cứ nói tốt cho tên kia mãi thế?"
Ngô Trạch Văn bình tĩnh trả lời "Bởi vì tôi đang nói sự thật."
Lý Tưởng "..."
Lưu Xuyên ngồi bên cạnh tủm tỉm cười uống trà.
Ai, lần này coi như "cưới vợ" chính xác rồi, nơi nơi chốn chốn đều che chở mình, tri kỷ vô cùng!
Lưu Xuyên nghe Ngô Trạch Văn khen ngợi mình, tâm tình phải nói là khoái trá đến cực kì. Nhất là khi nhìn thấy vẻ mặt buồn bực nói không nên lời của Lý Tưởng thì, cái loại tâm trạng khoái trá được xây trên nỗi đau khổ của người khác quả thật là cứ tăng gấp cả chục lần!
Thức ăn rất nhanh được bưng lên, ba tên nam sinh đói đến bụng cồn cào tranh nhau ăn ngấu nghiến, chỉ trong mười phút đã dọn sạch cả bàn thức ăn.
Sau khi ăn xong, Lý Tưởng đề nghị nói "Trạch Văn, tối nay tui tính ở tiệm Net qua đêm luôn, còn ông?"
Ngô Trạch Văn hơi do dự một chút, cũng gật đầu nói "Tôi cũng vậy."
Thực tế thì, từ nhỏ đến lớn Ngô Trạch Văn vẫn luôn là một học sinh ngoan, bình thường luôn luôn ngâm mình trong thư viện, rất hiếm khi đặt chân đến những nơi như tiệm Net để giải trí. Hôm nay cũng xem như là lần đầu tiên cậu đến tiệm Net cùng Lý Tưởng, mà loại chuyện như qua đêm ở tiệm Net đối với cậu của trước kia mà nói là chuyện chưa bao giờ tưởng đến chứ đừng nói là thử làm, vậy mà hôm nay cậu lại cảm thấy cũng rất bình thường... Ngô Trạch Văn rất muốn mau chóng thăng cấp, dù sao ngày mai cũng là cuối tuần, thử một lần ở tiệm Net suốt đêm cũng đâu có gì tai hại đâu đúng không?
Ngô Trạch Văn quyết định rồi, liền nói "Tôi về ký túc xá tắm rửa một cái, đổi quần áo luôn, 9 giờ tôi ra tiệm tìm cậu."
Lý Tưởng nói "Ok, vậy tui cũng về ký túc xá tắm một cái. À lát đi nhớ cầm theo cái áo khoác ha, ngồi máy lạnh cả đêm không khéo bị cảm."
Ngô Trạch Văn gật đầu "Ừm."
Lý Tưởng lại quay qua hỏi Lưu Xuyên "Lưu Xuyên, ông đi luôn không?"
Lưu Xuyên cười "Hai người đi đi."
Lý Tưởng nghe vậy cũng không nói gì nữa, lấy ví tính tiền cơm, ba người cùng nhau trở về trường.
Lưu Xuyên đêm nay đương nhiên cũng sẽ over-night, nhưng vì thân phận của mình không tiện nên không đi cùng hai người.
Bản thân anh cũng không cố ý muốn lừa gạt Lý Tưởng và Ngô Trạch Văn, chẳng qua, đã là cao thủ thì phải bảo trì cảm giác thần bí, mới có thể phát huy việc dạy bảo một cách tốt nhất được. Hiện tại Lý Tưởng đối với sư phụ tràn đầy đều là sùng bái, sư phụ nói gì cậu chàng đều nghe theo, nếu như bảo với cậu ta sư phụ mình chính là bạn cùng phòng trước mặt này, hiệu quả của việc dạy dỗ chắc chắn sẽ giảm đi rất nhiều.
Cũng như lúc trước Lưu Xuyên đề nghị cậu ta chuyển qua chơi thử Thiếu Lâm, cậu ta trực tiếp dội lại một câu "Ông không hiểu đâu, Thiếu Lâm chả có gì hay cả..."
Vậy mà, chỉ một lần nhờ Tần Dạ cho cậu ta ăn hành vài trận, thái độ của cậu ta liền quay ngược, biến thành sùng bái Thiếu Lâm.
Cao thủ càng tỏ vẻ thần bí, càng khiến người khác cảm thấy sâu đến khó lường, cũng làm cho người khác thêm bái phục... Ngược lại, đối với người bên cạnh bởi vì bản thân cảm giác như rất hiểu họ, nên dù biết người đó có lợi hại tới cỡ nào đi nữa, cũng rất khó có thể xem họ như vị đại thần đã từng trong cảm nhận của mình...
Hơn nữa, biết được sư phụ chính là bạn cùng phòng của mình, giáp mặt chỉ đạo sẽ càng thêm xấu hổ hơn.
Hay thường nói, "ảo tưởng ra ánh sáng liền tan" chính là như vậy.
Loại trạng thái trước mắt này thật ra lại tốt, Lưu Xuyên tạm thời chưa có dự định muốn vạch trần thân phận của mình.
Đợi đến khi nào Lý Tưởng lẫn Ngô Trạch Văn nắm giữ được những đặc sắc của hai loại lưu phái một cách toàn diện, trình độ đạt tới có thể xuất sư, lúc đó mới nói cũng không muộn...
***
Buổi tối lúc trở lại ký túc xá thì, hai người còn lại trong phòng 301 là Dương Đào và Chu Hiểu Vũ đang cùng người khác đánh cạnh kỹ trường.
Lý Tưởng bước vào, đưa mắt nhìn thoáng qua màn hình của hai người kia.
Chu Hiểu Vũ quay đầu lại hỏi "Phòng trưởng, server mới sao rồi? Đông không?"
Lý Tưởng gật đầu "Đông, lần này nội dung bản cập nhật nhiều như vậy, lại mở server mới, rất nhiều công hội lớn cũng qua, người mới bắt đầu chơi cũng không ít, Tân Thủ Thôn bên server Thuỷ Long Ngâm phải mở tới tận tám kênh, người đông cứ như trẩy hội ấy!"
Lý Tưởng tạm dừng một chút, lại hỏi "Hai người vẫn đang đánh cạnh kỹ à?"
Chu Hiểu Vũ gật đầu "Phải đó, bắt đầu mùa mới nên điểm reset về 0 hết, mọi người đều dùng điểm đổi trang bị, tụi này cũng đổi trang bị, đang thử dùng đánh mấy trận coi như nào."
Võ Lâm chính thức hoạt động đến nay đã có sáu năm, vẫn luôn duy trì một truyền thống: Mỗi năm cứ đến mùa hè, vào khoảng tháng 7 đến tháng 9 đều sẽ cập nhật bản update toàn năm, cũng mở server mới, đồng thời trong game cũng sẽ bắt đầu lại mùa thi đấu mới, điểm tích luỹ toàn bộ đều reset về 0.
Trong Võ Lâm, Danh Kiếm Các được đặt ra như là một thế lực trung lập, chuyên thu thập các loại thần binh lợi khí trong chốn giang hồ, hàng năm đều sẽ mời cao thủ của các đại môn phái để tổ chức Đại hội thưởng kiếm, mỗi năm đại hội đều kết hợp theo nội dung nhiệm vụ chủ tuyến cùng các loại phụ bản, nội dung của bản cập nhật lần này chính là kịch tình 24 thanh vũ khí của Danh Kiếm Các bị trộm đi.
Sau khi lên max cấp, các người chơi có thể đổi các loại sáo trang như y phục, hộ thủ vân vân ở sư môn của mình, hoặc là có thể kiếm các món lẻ rơi trong phụ bản đánh boss, nhưng vũ khí thì lại khác. Phụ bản 70 cấp rơi vật phẩm không bao gồm vũ khí, nếu muốn có được vũ khí cực phẩm, nhất định phải dùng điểm Danh Kiếm Các hoặc là dùng tài liệu hiếm đến Danh Kiếm Các đổi lấy.
Danh Kiếm C��c còn công bố bảng xếp hạng thần binh giang hồ, xem như nơi tra cứu trang bị tư liệu trong game.
Lý Tưởng tò mò hỏi "À phải rồi, hôm nay update xong có ai đổi được thần binh tranh võ lần này mới ra không?"
Chu Hiểu Vũ nói "Bảng thần binh của Danh Kiếm Các có update mới, có đủ khả năng thay tranh võ hầu như đều là đám người chiến giới thứ bảy, mấy ông đại thần tuyển thủ đó."
Lý Tưởng gật đầu "Cũng phải, đủ điểm tích luỹ cạnh kỹ trường để đổi tranh võ cũng chỉ có đám đại thần ở chiến giới thứ bảy mới có thể... Bất quả, các tuyển thủ chuyên nghiệp đều là không có thời gian chơi game, bọn họ đổi vũ khí chắc cũng chỉ để kiểm tra số liệu vân vân đi..."
Đang nói, đột nhiên kênh thế giới ở góc trái màn hình nhảy ra một hàng chữ màu vàng to ��ùng——
Đệ tử Nga My xếp hạng thứ nhất Bảng chiến giới của Đại hộ Võ Lâm [ Dạ Sắc ]lên mạng!
Lý Tưởng nhìn thấy lập tức sáng rực hai mắt, có chút khó tin nhìn kỹ góc trái màn hình, sau đó lập tức tiến vào trạng thái hưng phấn "Dạ Sắc lên mạng? Tuyển thủ chuyên nghiệp tại sao lại online game? Chẳng lẽ mình đang hoa mắt? Hay là "nàng" onl đổi tranh võ?"
Chu Hiểu Vũ cười nói "Không hoa mắt, đúng là nữ thần mà ông sùng bái nhất đó!"
Dương Đào vỗ vỗ bả vai Lý Tưởng nói "Lên đi, mau mau tìm nữ thần của ông xin chữ ký đi!"
Lý Tưởng tiếp tục nhìn màn hình vò đầu cười ngây ngô...
Lưu Xuyên "..."
Người này quả thực là một tên fan não tàn ha...
Bồ tèo, cậu có biết "Nữ thần Dạ Sắc" của cậu, kỳ thật là nam nhân không?
Lưu Xuyên cố hết sức kềm nén xúc động nói ra chân tướng cho Lý Tưởng, yên lặng lấy di động dùng QQ gửi tin nhắn đi "Quên ẩn thân kìa."
Ba giây sau, kênh thế giới lại lần nữa bắn ra dòng chữ màu vàng to đùng——
Đệ tử Nga My xếp hạng thứ nhất Bảng chiến giới của Đại hộ Võ Lâm [ Dạ Sắc ]rời mạng!
Ngay sau đó, di động Lưu Xuyên vang lên, là hồi phục tin nhắn mới nãy, nội dung ngắn ngọn đến cực kỳ, chỉ có hai cái dấu chấm than "!!"
Hai cái dấu chấm than, biểu thị cho tâm trạng buồn bực của Tần Dạ.
Lưu Xuyên sung sướng trả lời lại một đống ha ha ha.
Lên mạng rồi lại rời mạng chỉ trong có ba giây ngắn ngủi, tựa như phù dung sớm nở tối tàn, nhưng cũng đủ để biến cả kênh thế giới tiến vào trạng thái điên cuồng không thể khống chế được ——
"Tr���i ạ! Thật sự là đại thần Dạ Sắc online sao?"
"Đại thần Dạ Sắc! Cầu mở lôi đài ở khu tự do, cầu hành cầu dạy dỗ!"
"Đệ tử Nga My mau mau ra quỳ bái nữ thần!!!!"
"Xếp hàng quỳ bái đại nữ thần +1!!!!"
"Xếp hàng quỳ bái đại sư tỷ +2!"
"Xếp hàng quỳ bái đại sư tỷ +3!"
"Xếp hàng quỳ bái đại sư tỷ +10086..."
Hiện tại đang là giờ online cao điểm buổi tối, số người trên mạng cực đông, spam quỳ bái nhanh tới mức làm người khác nhìn hoa cả mắt, số người xếp hàng hành lễ nhanh chóng tăng lên cả ngàn người...
Server mà Chu Hiểu Vũ và Dương Đào đang chơi lại là server cũ, người chơi sau khi max cấp liền có thể tiến vào cạnh kỹ tràng liên thông toàn bộ dữ liệu, cũng chính là Đại hội Võ Lâm.
Cạnh kỹ trường liên server đư��c đặt ra là để tiện xếp cặp ngẫu nhiên cho các người chơi tham gia đánh xếp hạng. Hiển nhiên, việc gom toàn bộ cao thủ của các server lại rồi chia cặp đánh nhau sẽ tuyệt hơn, có ý nghĩa hơn là vài người cùng một server vốn đã nhẵn mặt nhau lại cứ phải đánh tới đánh lui vô cùng nhàm chán.
Đứng đầu chiến giới của Nga My chính là Dạ Sắc, vừa lên mạng sẽ được hệ thống thông báo trong cạnh kỹ trường Đại hội Võ Lâm liên server, lúc nãy tất cả những người chơi max cấp đang có mặt ở cạnh kỹ trường chuẩn bị thi đấu đều nhìn thấy thông báo này.
Chỉ là một nhân vật ảo lên mạng, đã khiến cho kênh thế giới oanh động tới như vậy, cũng chính là bởi vì giới tuyển thủ của liên minh Võ Lâm mấy năm nay phát triển thành công, cùng với trình độ thao tác sắc bén của các tuyển th��� chuyên nghiệp dần dần tạo nên một loại hiệu ứng minh tinh, khiến cho rất nhiều tuyển thủ trở thành thần tượng của vô số fan hâm mộ – vốn cũng là người chơi trong game. Nhất là loại hình đại thần vừa nổi tiếng trong game lại là tuyển thủ đẳng cấp như Dạ Sắc,