Chereads / TỐI CƯỜNG NAM THẦN / Chapter 7 - Chương 7

Chapter 7 - Chương 7

Trạch Văn cũng nói cho ông biết là nam rồi, còn mở mồm bà xã ngậm mồm bà xã, gọi tới sướng mồm như vậy... tiết tháo nát bét rồi kìa thấy không?

Trong cảnh tượng hôn lễ lúc này, chỉ còn lại hai người cô dâu và chú rể.

Hỉ phục đỏ thẩm, ánh nến bập bùng, cảnh tượng hôn lễ tràn đầy không khí ngọt ngào vui mừng, đổi lại là mấy cặp vợ chồng khác kiểu gì cũng sẽ "bà xã ôm một cái" hay "lão công chụt chụt", sau đó bắt đầu ân ân ái ái... Bất quá, cả hai vị này chắc chắn là không giống mấy cặp đôi bình thường được rồi, cả hai đứng ở chỗ bái thiên địa im lặng hòi lâu, không khí bắt đầu trở nên có chút xấu hổ...

Lát sau, Lưu Xuyên chủ động mở miệng phá vỡ trầm mặc "Bà xã, hỏi cái này."

Ngô Trạch Văn "Hỏi cái gì?"

Lưu Xuyên "Cậu cảm thấy Võ Lâm như thế nào? Chơi vui không?"

Ngô Trạch Văn "Khá thú vị."

Lưu Xuyên "Vậy nếu như cậu cảm thấy game hấp dẫn cậu vô cùng, cậu có chịu bỏ nhiều thời gian cùng tinh lực hơn để tìm hiểu nó sao?"

Ngô Trạch Văn hơi do dự, không lập tức trả lời.

Đây là lần đầu tiên cậu chơi game, nên cảm thấy tất cả mọi thứ trong game đều mới mẻ vô cùng, nhưng nếu phải bỏ ra nhiều thời gian cùng tinh lực cho một trò chơi như vậy, với cậu mà nói là không thể nào...

Ngô Trạch Văn từ nhỏ đã là một học bá, cậu càng thích đi thư viện, mượn một chồng sách tham khảo cùng tư liệu thật dày để ngồi đọc qua thời gian... Trò chơi Võ Lâm này đã khiến cho quan niệm "game là thứ nhàm chán" thay đổi không ít, còn ngoại lệ qua đêm ở tiệm Net...

Bỏ ra nhi��u thời gian và tinh lực hơn để làm gì? Cậu chỉ là một người chơi mới tập tễnh chơi game thôi, cũng không phải tuyển thủ chuyên nghiệp...

Lưu Xuyên cười cười nói "Đừng vội trả lời, mai mốt tôi lại hỏi cậu. Bây giờ cậu vẫn còn là tân thủ, đối với nhiều thứ chưa thấu hiểu hoàn toàn. Kỳ thực game này không đơn giản như cậu đã tưởng đâu."

Ngô Trạch Văn đưa tay nâng kính mắt, trong nhất thời không biết trả lời như thế nào.

—— người này, nhất định là hiểu rõ trò chơi này vô cùng, cũng yêu thích nó một cách nhiệt tình, mới nói ra những lời này đi?

—— vị cao thủ Đường Môn này, cảm giác vô cùng thần bí, càng quái lạ hơn là... anh ta nói chuyện với mình bằng ngữ khí như là đang đối mặt với một tân thủ hậu bối, như thể anh ta là một tiền bối đã từng trải qua rất nhiều rất nhiều chuyện trong game này vậy.

—— anh ta bảo trò chơi này không đơn giản như mình tưởng? Vậy rốt cuộc nó phức tạp chỗ nào?

Nhóc học bá nãy giờ vẫn im lặng không đáp lại, nhất định là đang thực lòng phân tích vấn đề đi...

Lưu Xuyên nhịn không được khẽ cười, nói tiếp "Được rồi, bây giờ nói tới mấy chuyện này vẫn là quá sớm, sau này rồi hẵng quyết định. Cậu trước tiên luyện tập kỹ thuật đi đã, bảo cậu xem clip hướng dẫn của Tô Thế Luân, xem hết chưa?"

Ngô Trạch Văn gật đầu "Xem rồi."

Lưu Xuyên nói "Tiếp theo cậu tập trung xem các trận đấu có liên quan đến chiến đội Thất Tinh Thảo, Tô Thế Luân của Thất Tinh Thảo là cổ sư Ngũ Độc cực mạnh trong liên minh, tốc độ tay của cậu có thể nói là tương đương với anh ta, có thể xem để tham khảo đấu pháp của anh ta, xem cách anh ta phối hợp cùng vận dụng các loại pet. Đợi sau này max cấp tôi sẽ mang cậu đi tham gia cạnh kỹ trường, lúc đó cậu có thể tự xây dựng phong cách cho riêng mình."

Ngô Trạch Văn thật lòng gật đầu "Ừ, cảm ơn."

Lưu Xuyên cười tủm tỉm, bắt đầu trêu ghẹo "Hôn cũng kết rồi, khách khí như vậy làm chi?"

Ngô Trạch Văn nói "Không phải kết hôn ngoài đời thật."

Lưu Xuyên "..."

Ngô Trạch Văn bình tĩnh tiếp tục bổ đao "Là vì làm nhiệm vụ."

Lưu Xuyên "..."

Được rồi, cậu thắng!

Quyển 1 - Chương 26: Thanh phong đạo trưởng

Sau khi rời phụ bản hôn lễ, ba người trực tiếp dùng lệnh bài truyền tống môn phái trở về sư môn, học hết kỹ năng cấp 30, sau đó trở về thành Giang Lăng gặp mặt.

Trong game, thương hội chia ra làm hai bộ phận: khu giao dịch tự do cùng với cửa hàng.

Ở khu giao dịch tự do, tất cả người chơi đều có thể tự mình bày bãi quán để bán hoặc là thu mua thương phẩm, thương hội sẽ thu của người chơi một ít phí dụng thuê quầy, này cũng chính là hình thức treo máy bày quán thường thấy nhất —— có thể hiểu nôm na như bày quán bán ven đường vậy.

Cửa hàng thì lại chính quy hơn, thương hội cung cấp rất nhiều cửa hàng, người chơi chỉ cần giao nộp một số tiền làm quỹ tài chính, là có thể mở một cửa hàng riêng cho mình. Cửa hàng này cho phép người chơi tự đặt tên, thích bán cái gì đều có thể bỏ vào treo bán—— tóm lại mà nói, nó giống như cửa hàng chính quy có giấy phép kinh doanh hẳn hòi vậy.

Ưu điểm của cửa hàng là khi chủ cửa hàng không ở trên mạng, tất cả hàng hoá vẫn có thể mua bán bình thường, hơn nữa còn có hệ thống tìm kiếm hoàn thiện, cực kỳ tiện lợi cho người chơi thu mua vật phẩm. Khuyết điểm là phí thuê rất cao, không thích hợp với các loại kinh doanh nhỏ, làm ăn mà không tốt là dễ phá sản như chơi. Loại hình cửa hàng thích hợp cho các thương nhân của các công hội lớn hoặc các người chơi lâu năm hơn, các thành phần dựa vào buôn bán vật phẩm mà kiếm tiền chính là đối tượng chủ yếu của mô hình cửa hàng này.

Danh dự cửa hàng đạt tới trị số nhất định có thể mở rộng quy mô, ở các server cũ không thiếu cửa hàng mở rộng đến cả chục trang dài ngoằng, hệt như cái siêu thị bách hoá.

Ở thời điểm mới bắt đầu này, khu giao dịch tự do rất ít người bày hàng bán vật phẩm, nên Lưu XUyên trực tiếp mở cửa hàng để tìm kiếm.

Anh mang Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng tới chỗ này, chủ yếu là để mua một ít trang bị cấp 30. Hiện tại ba người đều là dùng trang bị cấp 25, muốn đi đánh phụ bản cấp 30 có hơi miễn cưỡng một chút. Trang bị không đổi cũng không sao, ít nhất cũng phải đổi vũ khí ngang cấp, nếu không vào đánh boss cấp 30 rất dễ bị miss.

Lưu Xuyên nhập vào từ khoá để tìm kiếm, hệ thống nhanh chóng liệt ra một loạt vũ khí cấp 30 của các môn phái.

Đại đa số đều là vũ khí phẩm chất bình thường màu xanh, nhưng có một điểm kỳ lạ là rất nhiều vũ khí đều xuất phát từ một nơi, "Cửa hàng Thanh Phong".

Lưu Xuyên nhìn, cảm thấy có chút nghi hoặc, liền bấm vào Cửa hàng Thanh Phong xem thử.

Nguyên trang cửa hàng đều được bày đầy các loại vũ khí phẩm chất màu xanh, loan đao, trường kiếm, chưởng bộ, cổ cầm... tám môn phái đều có đủ, bản ghi chép bên cạnh liệt ra không ít giao dịch thành công, không đầy một tiếng mà cửa hàng này đã bán ra hơn 10 thanh vũ khí.

Càng hiếm thấy hơn là, chỉ trong thời gian ngắn mà cửa hàng này có thể tích luỹ danh dự cao như vậy, giá cả buôn bán lại tương đương phù hợp, không hề xuất hiện trường hợp nâng giá hố người mới ở server mới... Mỗi một thanh vũ khí xanh cấp 30 đều bán với giá 50 kim, giá cả vô cùng có lương tâm.

—— chẳng lẽ là thương nhân chuyên nghiệp?

Lưu Xuyên không nhịn được tò mò, liền tư tán gẫu chủ cửa hàng "Chưởng quầy onl không?"

Đối phương hồi phục vô cùng đơn giản rõ ràng "Đang phụ bản, không trả giá."

Lưu Xuyên gửi một cái biểu tình tươi cười "Tôi không phải pm để m��c cả, chỉ là muốn hỏi một chút, vũ khí này từ đâu mà tới?"

Đối phương trả lời "Phụ bản Danh Kiếm Các."

Trong nháy mát, Lưu Xuyên có cảm giác giống như đối phương đang coi mình là một tên "gà mờ" đang xin chỉ dạy...!!!

Anh tất nhiên biết vũ khí cấp 30 rớt trong phụ bản Danh Kiếm Các, nhưng vấn đề là ở đâu ra nhiều như vậy được không??

Lưu Xuyên đành tiếp tục hỏi "Phụ bản Danh Kiếm Các mỗi ngày đều hạn chế số lượt vào, đánh như thế nào mới có thể kiếm được nhiều vũ khí vậy?"

Đối phương tiếp tục coi Lưu Xuyên như tân thủ mà chỉ dạy "Tôi vào một mình, vào một mình sẽ được thưởng thêm."

Lưu Xuyên "..."

Một mình đánh phụ bản, bồ tèo cũng quá trâu rồi!

Lâu lắm rồi Lưu Xuyên không đánh phụ bản, gần như quên luôn ph��ơng thức này.

Trong Võ Lâm, tất cả phụ bản đều chia làm hai loại "Hình thức bình thường" cùng "Hình thức anh hùng", hình thức bình thường tương đối đơn giản, lập một đội sáu đứa ngẫu nhiên có IQ bình thường liền có thể thông phụ bản, chính yếu là để kiếm exp, trang bị rơi ra rất ít. Phụ bản hình thức anh hùng mỗi ngày chỉ được vào năm lượt, độ khó khá cao, một đội đầy đủ 6 người cũng chưa chắc là sẽ qua được. Nhưng phụ ảnh anh hùng phần thưởng thông quan lại vô cùng hậu hĩnh, không chỉ thưởng cho rất nhiều kim tệ, tài liệu, còn có trang bị màu tím cao cấp, nếu may mắn gặp được boss ẩn còn có thể nhận được vô số kinh hỉ, các đoàn tinh anh của công hội lớn đều là đánh phụ bản anh hùng.

Phần thưởng của phụ bản trong Võ Lâm là "phần thưởng di động", tức là phần thưởng của phụ bản không có một mức cố định nào, mà sẽ căn cứ vào các yếu tố như số người trong đội ngũ, thời gian thông quan, vân vân mà điều chỉnh di động. Số người trong đội càng ít, thời gian thông quan càng ngắn, phần thưởng tự nhiên sẽ tăng lên.

Một mình thông quan phụ bản thì phần thưởng đương nhiên sẽ nhiều hơn, cho nên không ít cao thủ thích một mình đi phụ bản bình thường để thăng cấp.

Nhưng mà, tuy phụ bản bình thường có hai chữ "bình thường", cảm giác không khó mấy, nhưng chung quy đó vẫn là phụ bản được đặt ra dành cho sáu người, nếu muốn một mình thông phụ bản, không có tài năng tuyệt đối là không thể nào.

Vị này có thể một mình thông qua phụ bản bình thường, hơn nữa trong thời gian ngắn đánh ra nhiều trang bị như vậy, quả thực không đơn giản.

Biết là trang bị xanh không đáng giá tiền, dùng vài ngày liền vứt, nhưng người này lại vô cùng có ý tưởng kinh doanh. Ở server mới nơi nơi đều là tân thủ, trang bị tím sẽ trở thành thứ quý hiếm, người chơi bình thường mua không nổi, ngược lại trang bị xanh vừa rẻ vừa lợi ích lại tiêu thụ nhanh vô cùng, mà giá hàng của người này cũng rất hợp lý, nhìn liền biết là người muốn làm ăn mua bán lâu dài, chú trọng tích góp danh dự khách hàng, một thương nhân chuyên nghiệp!

Lưu Xuyên bấm chuột lựa chọn xem xét tin tức cá nhân của người nọ——

Thanh Phong Đạo Trưởng, môn phái: Võ Đang, cấp bậc: 33 cấp.

Tạm thời vẫn chưa có thông tin gì về công hội, chứng tỏ vị này vẫn chưa gia nhập bất cứ công hội nào, chỉ là một mình đi đánh phụ bản, kiếm đư���c vũ khí liền treo lên cửa hàng của mình bán ra, vừa thăng cấp vừa kiếm tiền, song kiếm hợp bích...

Kỹ thuật trên mức trung bình, có thể một mình đánh phụ bản, lại đồng thời có kinh nghiệm trong kinh doanh cửa hàng—— chẳng lẽ là cao thủ ở mấy server cũ chạy tới?

Lưu Xuyên đột nhiên cảm thấy hứng thú với vị Thanh Phong Đạo Trưởng này, ngứa tay gửi đi một cái xin thêm hảo hữu.

Đối phương đáp trả bằng một dấu chấm hỏi "Có chuyện?"

Lưu Xuyên nói "Đừng đánh bản bình thường nữa, vào đội, chúng ta đi đánh anh hùng."

Thanh Phong Đạo Trưởng không hề khách khí "Anh có thể thông bản anh hùng?"

Lưu Xuyên trả lời "Đó là tất nhiên."

Thanh Phong Đạo Trưởng "Đừng tuỳ tiện mạnh miệng như vậy, tôi không muốn đi anh hùng chết tới chết lui lãng phí thời gian, đội của anh gồm những người nào?"

Lưu Xuyên nghe mà đổ mồ hôi!

Trong đội có hai con gà mờ... tất nhiên không thể nói với đối phương như vậy!

Lưu Xuyên mặt dày đáp "Dù sao hôm nay số lượt vào anh hùng của anh cũng không dùng đến, cứ thử một lần cũng đâu có gì... Nếu tôi mang đội có thể thông quan anh hùng, vậy anh cho tôi quyền quản lý cửa hàng, coi như tôi nhập cổ phần, chúng ta cùng quản lý kinh doanh, thế nào?"

Thanh Phong Đạo Trưởng trầm mặc.

Người này quả thực há mồm liền đòi cái tốt, vừa mới nói mấy câu liền đòi quyền quản lý cửa hàng, tay không bắt lang, đâu ra chuyện tiện nghi như vậy?

Phải biết là, cửa hàng Thanh Phong của mình hiện tại là cửa hàng nằm trong top đứng đầu, hàng hoá tiêu thụ đặc biệt nhanh, nếu như không có gì ngoài ý muốn thì đêm nay có thể thăng cấp lên cửa hàng cấp hai, tài chính bên trong nhiều như vậy... Cả hai đều là người xa lạ, mặt cũng chưa gặp đã đòi quyền cho quyền quản lý?

Lưu Xuyên tiếp tục nói "Biện pháp bán trang bị xanh để tích góp danh dự của anh thực sự rất tốt, nhưng trang bị xanh chung quy giá cả quá thấp, tốc độ tích luỹ tài chính rất chậm, một mình anh đánh phụ bản kiếm trang bị cũng không phải cách lâu dài. Nếu muốn phát triển kinh doanh về sau, chỉ bán trang bị thôi là không đủ."

Thanh Phong Đạo Trưởng lại trầm mặc một lát, mới trả lời "Về sau thương phẩm lợi nhuận lớn nhất đương nhiên là đá ngũ hành, tài liệu nhiệm vụ, cùng với các sản phẩm hiếm của kỹ năng sinh hoạt cao cấp."

Lưu Xuyên nói "Đúng vậy, đại khái là một tháng sau, đại bộ phận ngư��i chơi ở server này sẽ max cấp, sau khi max cấp thì thị trường sản phẩm kỹ năng sinh hoạt nhu cầu sẽ càng lúc càng tăng, đá ngũ hành cao cấp cường hoá trang bị đều phải bán theo đợt, tài liệu hiếm thậm chí là giá cao nhưng vẫn không có hàng, chỉ có những thứ này mới là chân chính lời to. Tôi thấy anh dã tâm rất lớn, không lẽ chỉ tính bán mấy món trang bị xanh này thôi sao?"

Thanh Phong Đạo Trưởng lần này hồi phục nhanh hơn "Coi bộ anh cũng là người chơi quen, tạm thời tin lời anh cũng được. Bất quá vừa mở mồm liền đòi quyền quản lý, cũng nên có chút gì đó đóng góp mới được đúng không? Đừng nghĩ là chỉ thuận miệng nói hai ba câu, tôi liền đồng ý hợp tác với anh."

Lưu Xuyên "..."

Vị này thật sự rất cẩn trọng! Nhập cổ phần vào cửa hàng còn đòi góp công?

Bất quá, nói cũng không sai... Dù sao chỉ là lời ngoài miệng, không có bằng chứng, đều là trên mạng quen biết, làm sao biết nhân phẩm đối phương như thế nào. Nếu chỉ bằng vài câu nói đã giao quyền quản lý, kia thực sự là IQ quên đóng tiền cước rồi... Ở mấy server cũ không thiếu mấy vụ hợp tác mở cửa hàng, lại vì ăn chia không đều mà gây ầm ĩ, rồi phát sinh tình trạng ông chủ lớn treo giải đuổi giết ông chủ nhị toàn thế giới. Dù sao cũng liên quan tới chuyện tiền bạc, cẩn thận vẫn hơn!

Lưu Xuyên phát hiện mình càng lúc càng thưởng thức vị thương nhân chuyên nghiệp này! Bình tĩnh, cẩn trọng, có tương lai!

Suy xét một chút, Lưu Xuyên mới trả lời "Góp sức đúng không? Đơn giản thôi, hiện tại trong túi tôi không còn bao nhiêu tiền, bất quá tôi có thể cho cậu nguồn cung cấp trang bị xanh. Tôi đi đánh mấy lượt phụ bản bình thường, kiếm ít trang bị cho anh bán. Sau đó anh vào pt, chúng ta cùng nhau đánh vài lượt anh hùng, anh cũng có thể thuận tiện khảo sát trình độ cùng nhân phẩm của tôi, sau đó mới quyết định đồng ý hay không, như thế nào?"

Thanh Phong Đại Trưởng đồng ý nói "Ok."

Sở dĩ Lưu Xuyên xem trọng cửa hàng Thanh Phong này, lý do rất đơn giản. Chủ cửa hàng này không chỉ trình độ cá nhân cao, càng khó được còn là một người tự do, không có liên luỵ bất cứ công hội nào. Loại thương nhân độc lập này tuy rằng không có nguồn hàng từ công hội, nhưng tự do có chỗ tốt của tự do, sẽ không bị công hội quản lý cùng trói buộc, điều này cũng có nghĩa là anh ta có thể hợp tác giao dịch với bất cứ công hội nào.

Nếu đủ trình độ, loại hình thương nhân này về sau thậm chí có thể một tay khống chế giá cả hàng hoá lưu thông trên thị trường!

Lưu Xuyên có trực giác, Thanh Phong Đạo Trưởng này sớm như vậy liền bắt đầu tích góp điểm danh dự của cửa hàng cùng với tích luỹ tài chính, dã tâm chắc chắn không nhỏ. Giao tiếp với loại cao thủ này cực kỳ thoải mái, nhiều thứ vừa mới nói đã hiểu, hơn nữa người này cũng nhìn rõ giá thị trường vô cùng, một thường nhân độc lập lại biết nhìn xa, rất khó kiếm.

Lưu Xuyên rất muốn có thể tự mình kinh doanh một cửa hàng, bất quá bây giờ anh trở về trường là để học tiếp, thời gian cùng tinh lực có hạn, còn phải dẫn theo Ngô Trạch Văn cùng Lý Tưởng dạy dỗ cho bọn họ mau chóng xuất sư để tham gia thi đấu liên trường, một mình thực sự không xuể, nếu có thể hợp tác với m���t thương nhân chuyên nghiệp, quả thực là tuyệt vời nhất.

Lưu Xuyên nhìn lướt qua cửa hàng Thanh Phong, tìm được một thanh vũ khí xanh của Đường Môn ám khí, lựa chọn mua về, sau đó lại tìm kiếm thị trường trang bị, cũng mua cho Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng một thanh vũ khí cấp 30, cùng với y phục, hài tử, etc.. Sau đó thuận tay mời Ngô Trạch Văn giao dịch.

Ngô Trạch Văn nhìn trang giao dịch đầy ắp trang bị, hỏi "Bao nhiêu tiền?"

Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói "Mua đồ cho bà xã của mình còn phải đòi tiền?"

Ngô Trạch Văn "ồ" một tiếng, vô cùng bình tĩnh nhận lấy.

Lý Tưởng ngồi cạnh nhìn, tâm tình phức tạp.

—— loại cảm giác "Ngô Trạch Văn" đang bị bao nuôi này là sao??

Đang suy nghĩ, trên màn hình đột nhiên xuất hiện cửa sổ mời giao dịch, Lý Tưởng bấm chấp nhận, liền thấy Đường Môn xoẹt xoẹt xoẹt một đống trang bị xanh cho mình, Lý Tưởng tỏ vẻ thụ sủng nhược kinh "Nhiều quá vậy!? Tui hông có tiền..."

Lưu Xuyên nói "Không cần trả lại, cho cậu thì lấy đi."

—— mình đây cũng bị bao nuôi sao?

Lý Tưởng quay qua liếc nhìn Ngô Trạch Văn một cái, phát hiện vị kia đã bình tĩnh thay trang bị lên người, vẻ mặt không thèm bận tâm với nội dung trên kênh đội ngũ.

Lý Tưởng khụ một tiếng, hỏi "Trạch Văn, ông có cảm thấy tên Đường Môn kia giống như đang bao nuôi chúng ta hông?"

Ngô Trạch Văn gật đầu "Ừ."

Lý Tưởng phát cuồng "Sao ông còn có thể bình tĩnh như vậy!?"

Ngô Trạch Văn nghi hoặc nói "Có cao thủ mang không phải chuyện tốt sao?"

Lý Tưởng trầm mặt một lát, nhất thời cảm thấy muốn khóc.

Cậu phát hiện mình không thể phản bác được lời của Ngô Trạch Văn.

Lưu Xuyên phát một cái biểu tình mỉm cười trên kênh đội ngũ "Không cần khách khí, tôi thu được tiền lì xì hôn lễ, còn dư được một chút."

Lý Tưởng đành phải mặt dày nhận lấy "Cảm ơn ha!"

Lưu Xuyên cười nói "Tiền lì xì này đều là do người của Thất Tinh Thảo cho, chắc là vì Đoạn trường thảo muốn kéo chúng ta vào công hội của họ, nếu họ có liên hệ hai người, trước đừng đồng ý vội. Bên Thất Tinh Thảo cũng là cái rắc rối không nhỏ, tôi đang suy xét nên trả nợ ân tình cho bọn họ như thế nào..."

Ngô Trạch Văn không hiểu mấy chuyện về công hội cho lắm, thấy Đư���ng Môn nói vậy liền đáp ứng "Ừ, biết rồi."

Lý Tưởng thì lại hiểu biết một công hội trực thuộc chiến đội mang ý nghĩa như thế nào, nhanh chóng phản ứng "Ồ tui hiểu mà, mấy công hội bự kiểu vậy quản lý rất nghiêm, với lại công hội đối địch của bọn họ cũng nhiều, mỗi ngày đều là đánh nhau giết nhau tui không thích lắm, tự do vẫn tốt hơn!"

Lưu Xuyên giơ ngón tay khen ngợi "Thông minh." Tạm dừng một chút, lại nói "Hai người chờ năm phút, tôi đi phụ bản một lượt, lát nữa gặp lại ở cửa Danh Kiếm Các."

Lý Tưởng nghi hoặc "Ông muốn đánh phụ bản? Không đi chung hả?"

Lưu Xuyên nói "Tôi tự vào đánh một lượt đã, kiếm vài món trang bị."

Sau đó, dưới sự khiếp sợ của Lý Tưởng, Đường Môn rời đội.

Lý Tưởng ngây người th��t lâu, mới quay qua hỏi "Trạch Văn, lúc nãy tên kia hình như nói... muốn đi phụ bản một mình hả?"

Ngô Trạch Văn bình tĩnh gật đầu "Ừ, làm sao?"

Lý Tưởng khiếp sợ nói "Một mình đi phụ bản bình thường 30 cấp? Rất nhiều cao thủ của các công hội lớn đều không thể a! Sau 30 cấp mỗi lần chết đều sẽ bị trừng phạt, sẽ bị trừ kinh nghiệm! Tên kia khi không đi một mình làm chi chứ? Còn không đi cùng chúng ta..."

Ngô Trạch Văn nói "Nếu anh ta dám đi, nhất định là có nắm chắc."

Lý Tưởng nhất thời không biết nói gì.

Ngô Trạch Văn vẫn luôn luôn bình tĩnh như vậy, mỗi lời nói ra đều không cách nào phản bác lại!

Tuy Lý Tưởng biết Đường Môn trình độ quả thực rất cao, nhưng cậu không dám khẳng định, rốt cuộc cao thủ Đường Môn này lợi hại đến mức nào...

Nếu Đường Môn nói phải đi một mình, coi như nhân dịp này xem tiêu chuẩn của anh ta nằm ở đâu đi!

Lưu Xuyên trong lòng cũng biết lúc này Lý Tưởng vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng mình, mới nãy Thanh Phong Đạo Trưởng cũng là nửa tin nửa ngờ...

Bất quá, băn khoăn của bọn họ rất nhanh sẽ tan biến!

—— chứng minh cho đội hữu thấy năng lực của mình? Quá đơn giản!

Năm phút sau, Lưu Xuyên từ Danh Kiếm các di ra, trong hành trang tăng thêm hai thanh vũ khí xanh, sau đó anh dùng kênh hảo hữu thông báo cho Thanh Phong Đạo Trưởng cùng Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng "Tôi xong rồi, gặp ở cửa Danh Kiếm Các.

Thanh Phong Đạo Trưởng trả lời bằng một chuỗi ba chấm im lặng "...Xong rồi?"

Lưu Xuyên trả lời bằng biểu tình tươi cười "Đúng vậy, vận khí không tệ, được hai thanh vũ khí."

Thanh Phong Đạo Trưởng đại khái là kinh ngạc tới mức "treo máy", chờ một lúc lâu vẫn không thấy hồi phục.

Một mình 5 phút thông quan phụ bản, trình độ này... rất khoa trương! Hay là tên này vì đối phó chạy đi mua hai thanh vũ khí trên cửa hàng giao dịch?

Lưu Xuyên lần lượt gửi mời tổ đội đến ba người, Ngô Trạch Văn cùng Lý Tưởng nhanh chóng đồng ý vào đội. Ngô Trạch Văn vẫn như trước bởi vì chả hiểu gì cả mà không chút phản ứng nào, Lý Tưởng lại khiếp sợi thốt lên "Đậu má! Xong rồi? Tui mới chạy đi WC cái rồi trở về thôi mà! Năm phút liền xong phụ bản?"

Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói "Phụ bản bình thường 30 cấp, một đường đẩy tới là xong, đơn giản vô cùng."

Lý Tưởng "..."

Đậu má... Lời này mà để đám gà mờ rối rắm hơn nửa tiếng trong phụ bản thường nghe được thì...ông muốn họ sống sao đây?

Một lúc sau, Thanh Phong Đạo Trưởng cũng gia nhập đội ngũ.

Lưu Xuyên phát một cái biểu tình mỉm cười "Chào mừng đội hữu mới!"

Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng cũng phối hợp phát một cái biểu tình vỗ tay hoan nghênh.

Thanh Phong Đạo Trưởng vẫn cẩn hận hỏi lại "Một mình anh? Năm phút?"

Lưu Xuyên bất đắc dĩ "Còn chưa tin? Không lẽ muốn tôi thu lại cho anh xem?"

Thanh Phong Đạo Trưởng nói "Không cần."

Lưu Xuyên cứ ngỡ là người này chịu tin, kết quả lại thấy một câu "Tôi đến cổng Danh Kiếm Các, anh vào đi lại một lần."

Lưu Xuyên "..."

Muội ngươi!

Lưu Xuyên cực kỳ bất đắc dĩ.

Thanh Phong Đạo Trưởng là kiểu người bình tĩnh, nhưng bình tĩnh này lại khác với Ngô Trạch Văn. Ngô Tr��ch Văn bản tính có một chút ngốc ngốc, lần đầu chơi game không hiểu quy tắc của game, hơn nữa tính cách cũng văn nhã, bất kể là ai nói cái gì cậu ta cũng phản ứng không lớn lắm.

Ngược lại, vị Thanh Phong Đạo Trưởng này bởi vì hiểu rất rõ trò chơi, chính là bởi vì hiểu rõ cho nên anh cũng tinh tường một điều, cao thủ nghiệp dư trong game có thể thông quan Danh Kiếm Các, thời gian tối thiểu cũng vào khoảng tám phút. Lưu Xuyên nói chỉ cần năm phút đã xong, anh không tin.

Lưu Xuyên đành phải nói "Được rồi, anh đến cổng Danh Kiếm Các đi, tận mắt nhìn tôi qua. Toạ độ 1733, 1892."

Một lát sau, trong tầm mắt của cả ba người xuất hiện một vị đạo trưởng mặc trang bị cấp 30 của Võ Đang, tên trên đầu màu xanh lam, chứng tỏ người này đang trong cùng đội ngũ với họ.

Thanh Phong Đạo Trưởng hiển nhiên cũng thấy ba người, liền tăng tốc dùng khinh công bay tới.

Chỉ thấy đạo trưởng Võ Đang tung người bật nhảy, lưu loát sử dụng một chiêu Thê Vân Tung, kiếm khí băng lam hoạ ra đồ án Thái Cực vô cùng xinh đẹp, như đại bàng sải cánh nháy mắt dừng trước mặt ba người. Đạo bào trắng xanh bởi vì động tác hạ xuống đất mà tung bay phất phới, tư thế lưu loát, vô cùng đẹp trai.

Lưu Xuyên nhịn không được giơ ngón tay cái "Đạo trưởng khinh công rất cũng đỉnh ghê ha!"

Thanh Phong Đạo Trưởng nói "Vào đánh đi."

Lưu Xuyên "...Ok ok, tôi đi ngay, thua anh luôn."

Bị người khác nghi ngờ như vậy, quả thực không thể nhịn được nữa!

Quyển 1 - Chương 27: Dạ tham danh kiếm các (thượng)

Lưu Xuyên nhường đội trưởng lại cho Ngô Trạch Văn, sau đó một thân một bình đi đánh phụ bản thường.

Ngô Trạch Văn vẫn trước sau như một, bình tĩnh mở trang web tiếp tục xem bài viết hướng dẫn của Ngũ Độc, Lý Tưởng một mình buồn chán liền tán gẫu trên kênh đội ngũ "Đạo trưởng, ông quen tên Đường Môn này hả?"

Thanh Phong Đạo Tr��ởng nói "Không."

Lý Tưởng nghe vậy ngạc nhiên hỏi "Vậy tên kia mời ông vào đội làm chi?"

Thanh Phong Đạo Trưởng đáp "Đánh phụ bản anh hùng."

Lý Tưởng "..."

Phụ bản anh hùng trong Võ Lâm cái nào cũng thuộc dạng cực khó, bình thường chỉ có đoàn tinh anh của các công hội lớn m��i dám đi thử, người chơi ở giai đoạn tân thủ đa số đều là thăng cấp bằng phụ bản thường. Tuy là phụ bản thường cho kinh nghiệm ít hơn anh hùng, nhưng ít ra mà nói có thể thuận lợi đi xong hết cái phụ bản mà không cần chết đi sống lại.

Mà phụ bản anh hùng, mỗi lần diệt đoàn cả đội đều sẽ bị trừ 5% kinh nghiệm... đi anh hùng chẳng khác gì làm chuyện tốn công vô dụng!

Tuy nghĩ vậy, nhưng Lý Tưởng cũng không dám nói ra những lời như "Chúng ta đánh không nổi", chỉ đành câm nín ngồi bên cạnh chờ...

Năm phút sau, Lưu Xuyên lại lần nữa từ cổng Danh Kiếm Các bước ra, tìm tên Ngô Trạch Văn gửi đi yêu cầu xin vào đội, sau đó lại mời Thanh Phong Đạo Trưởng giao dịch, đem toàn bộ trang bị màu xanh mà mình kiếm được từ hai lần đánh phụ bản mới nãy giao dịch qua, còn không quên kèm theo chiêu bài tươi cười "Tin chưa?"

Thanh Phong Đạo Trưởng im lặng một lát, mới hỏi "Trong năm phút... anh đánh bằng cách nào?"

Lưu Xuyên nói cứ như hiển nhiên vậy "Thì kéo quái tụ lại một chỗ, một lèo đánh chết hết là xong."

Thanh Phong Đạo Trưởng "..."

Lý Tưởng nghe lời này liền cảm thấy kinh dị, tên Đường Môn này... lợi hại quá cỡ rồi đi? Nhớ không lầm thì đám quái trong Danh Kiếm Các đại khái khoảng 12 con! Một tên Đường Môn máu mỏng có thể một lần đánh 12 con quái mà không chết?

Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói tiếp "Ok, chúng ta đi đánh anh hùng thôi, đánh bình thường phí công lắm, thưởng quá ít."

Ngô Trạch Văn đúng lúc xem xong hướng dẫn quay trở lại, thấy lời này liền ngoan ngoãn trả lời một chữ "Ừ", sau đó nhường đội trưởng lại cho Đường Môn.

Lý Tưởng có chút khó tin "Trang bị vầy đi đánh anh hùng? Ông cảm thấy có thể qua sao?"

Trên người bọn họ không có món tím nào không nói, đồ xanh cũng chưa mặc full đâu!! Vẫn còn mặc một đống trang bị 25 kìa!!

Lưu Xuyên nói "Ba người chúng ta có lẽ không được, thêm đạo trưởng là ok."

Lý Tưởng kinh hãi hơn "Đậu má! Ông nói là bốn đứa đánh sao??"

Mấy đội tinh anh của công hội đều là full 6 người, mà còn đánh chết đi sống lại liên tục, tên này dám đánh với 4 người!!?

Lưu Xuyên nói "Bốn người tất nhiên có thể qua, nhưng phải nghe tôi chỉ huy."

Lý Tưởng "..." Thực sự không hề biết khiêm tốn là gì ha...

Lưu Xuyên tiếp tục nói "Phụ bản anh hùng thưởng rất nhiều, chúng ta thống nhất trước đi, nếu như rơi trang bị thì dựa theo chức nghiệp mà chia, ngoại trừ trang bị bốn người chúng ta cần ra thì các trang bị của môn phái khác đều gom lại treo bán trên cửa hàng Thanh Phong, nếu rớt tài liệu thì đặt ở kho hàng trước, bây giờ bán tài liệu không có lời, nên chúng ta để giành trữ hàng."

Thanh Phong Đạo Trưởng nháy mắt liền hiểu "Anh muốn đánh phụ bản anh hùng kiếm tài liệu?"

Lưu Xuyên nói "Giai đoạn đầu muốn kiếm tài liệu thì đánh phụ bản anh hùng là cách nhanh nhất. Tôi cũng rất muốn nhắm mục tiêu vào boss thế giới, nhưng bốn người chúng ta đánh không nổi."

Thanh Phong Đạo Trưởng kinh ngạc "Boss thế giới cũng muốn thử? Tham vọng của anh cũng quá lớn đi?"

Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói "Lên 40 cấp tính sau."

Lý Tưởng ngồi nghe mà bó tay! Tư duy của các người có thể nào đừng chạy nhanh như vậy không? Phụ bản còn chưa thông qua kia kìa, lại chạy đi thương lượng chuyện phân phối vật phẩm, rồi còn kéo qua boss thế giới nữa? Boss thế giới cũng muốn đánh, tham vọng khác gì kiến nuốt voi đâu?

Ngô Trạch Văn xen vào một câu "Ờ, tôi không ý kiến."

Lý Tưởng thật muốn khóc...

Đứng ở giữa cao thủ cùng tân thủ, một đứa coi như có kinh nghiệm chơi nửa vời như mình, lại biến thành thằng hề...

Lưu Xuyên tập hợp đội hữu, sau đó kiểm tra trang bị của mọi người một chút, mới nói "Trang bị của chúng ta như vậy, muốn đánh anh cùng cũng có chút cố hết sức, may là mới nãy tính trước mua đá ngũ hành, hai người trước dùng đá cường hoá vũ khí đi, cường hoá tới khoảng cấp 4 liền dừng, nếu không sợ là tỷ lệ trúng mục tiêu không đủ."

Năm viên đá ngũ hành cấp 1 có thể hợp thành cấp 2, năm viên cấp 2 có thể hợp thành cấp 3, cứ theo thứ tự mà tăng dần, hợp thành một viên đá ngũ hành cấp 4 cần đúng 125 viên đá cấp 1! Mà trang bị xanh tối đa chỉ cho cường hoá tới cấp 3, mới nãy đá ngũ hành bọn họ mua cũng vừa đủ cường hoá vũ khí cấp 30!

Lý Tưởng nghe xong nháy mắt hiểu được!

Lúc nãy tên Đường Môn bảo hai người họ mua đá ngũ hành trong cửa hàng giảm giá ở phụ bản hôn lễ, mục đích chính là chuẩn bị đánh phụ bản anh hùng?

Cầm vũ khí xanh 30 cấp đi đánh phụ bản anh hùng, quả thực có chút miễn cưỡng. Nhưng nếu đem vũ khí cường hoá lên, chỉ số trang bị sẽ lập tức tăng lên rất nhiều!

Chỉ là trong giai đoạn tân thủ, rất ít người nghĩ đến chuyện cường hoá trang bị. Dùng đá ngũ hành cư���ng hoá trang bị xanh cấp 30, nếu bị đám người có kinh nghiệm thấy, khẳng định sẽ nghĩ bọn họ là một đám gà não tàn!

Nhưng mà đối với đội trưởng Đường Môn này, Lý Tưởng hoàn toàn không cách nào xem anh ta như một tên "gà mờ" được, người này hiển nhiên là đã sớm tính toán đến chuyện đánh phụ bản anh hùng, mới cố ý dặn dò bọn họ mua đá trong phụ bản hôn lễ.

Cả ba người nanh chóng dùng đá ngũ hành cường hoá vũ khí.

Thanh Phong Đạo Trưởng không mang theo đá ngũ hành trong hành trang, tính trở về thành mua một ít, Lưu Xuyên lại bảo "Đạo trưởng không cần, trang bị của anh đủ rồi."

Lý Tưởng tiện tay mở ra xem xét trang bị của Thanh Phong Đạo Trưởng, quả nhiên thấy Võ Đang này trên người gần như mặc đủ trang bị xanh 30 cấp Võ Đang, hơn nữa các bộ phận t��ng công kích như trang sức còn là tử trang cao cấp, thoạt nhìn giống như rất giàu có...

Căn cứ vào tinh thần trách nhiệm cao độ đối với đội hữu, Lý Tưởng mở miệng đề nghị "Hay là kiếm thêm một buff đi? Không ai buff máu sao mà đánh?"

Lưu Xuyên nói "Không cần, bốn người chúng ta đủ rồi. Pt thêm một người lại lại phải chia tiền mua tài liệu, phiền lắm. Bốn môn phái dư sức đối phó phụ bản này rồi, à kỹ năng 30 cấp đều học hết rồi chứ? Kiểm tra trang bị lại một lần nữa, không vấn đề liền vào."

Lý Tưởng tâm tình nhất thời trở nên phức tạp, Đường Môn bảo "không pt người ngoài", tức là trong lòng đã coi ba người trong đội như "người trong nhà" đi?

Nhưng sao tự dưng cảm giác... tên này cứ không đáng tin kiểu gì ấy?

Bốn người đánh phụ bản anh hùng, quả thực là nghe cũng chưa từng nghe...

***

Hiện tại, server Thuỷ Long Ngâm đã có rất nhiều người chơi bước vào cột mốc 30 cấp. Ngoại trừ những người chơi thích làm nhiệm vụ thăng cấp ra, đa số những người vừa lên 30 cấp liền lập tức chạy tới cổng Danh Kiếm Các để tìm kiếm tổ đội đi đánh phụ bản, 80% mục tiêu là phụ bản thường, số ít còn lại là các đoàn tinh anh của công hội lớn, biết cách phối hợp ăn ý với nhau nên mới đi thử anh hùng. Bản đồ Danh Kiếm Các rất lớn, cũng có vô số thủ vệ trông coi, chỉ cần điểm đối thoại với bất kỳ thủ vệ nào liền có thể truyền tống thẳng vào phụ bản.

Lưu Xuyên chọn đại một thủ vệ đối thoại, cũng chọn lựa hình thức anh hùng.

Trên màn hình của cả bốn người đồng thời xuất hiện một hàng thông báo——

Đ���i ngũ của ngài chuẩn bị tiến nhập phụ bản [ Dạ Tham Danh Kiếm Các ], đang loading bản đồ phụ bản, xin chờ trong giây lát...

Một lát sau, hệ thống load xong bản đồ, cả bốn người cùng được truyền tống đến tiền viện Danh Kiếm Các.

Trong game, Danh Kiếm Các được đặt ra là tổ chức trung lập chuyên thu thập các loại thần binh lợi khí trong giang hồ. Toàn bộ Danh Kiếm Các chia ra làm tiền viện, hậu viện, ở giữa là nghị sự thính, cùng với hậu sơn Danh Kiếm Các và Kiếm Trì.

Nội dung của phụ bản Dạ Tham Danh Kiếm Các như sau: Phát hiện có nhân vật khả nghi xuất hiện trong Danh Kiếm Các, tựa hồ có mưu đồ với tuyệt thế thần binh trong Kiếm Trì, mong các vị hiệp sĩ giang hồ giúp đỡ điều tra.

Người chơi sẽ được truyền tống đến tiền viện Danh Kiếm Các, sau đó vừa tiến vào trong vừa đánh quái, đánh xong quái ở tiền viện sẽ gặp boss 1, đánh chết boss 1 có thể thông qua nghị sự thính, nơi này có NPC bán dược phẩm cùng với sửa chữa trang bị. Người chơi có thể nghỉ ngơi điều chỉnh một lát, sau đó tiếp tục vào hậu viện, đánh hết quái nơi này sẽ xuất hiện boss 2, đánh chết boss 2 xem như xong phụ bản.

Bởi vì là phụ bản 30 cấp nên cũng không có gì quá phức tạp, tiền viện, nghị sự thính, hậu viện, đi thẳng đánh hết quái là xong.

Bốn người cùng nhau tiến vào Danh Kiếm Các, trong phụ bản hiện tại đang vào buổi đêm, bầu trời trăng sáng, thỉnh thoảng sẽ có đệ tử tuần tra đi qua đi lại. Đệ tử tuần tra sẽ hiểu lầm người chơi xông vào là thích khách, tự động biến thành quái tên đỏ bắt đầu công kích người chơi.

Lý Tưởng mặc dù hơi xuẩn chút, nhưng th��n là một Thiếu Lâm, nhiệm vụ là thịt thuẫn đứng chắn phía trước bảo hộ đội ngũ, ở thời điểm mấu chốt cậu chàng vẫn là rất đáng tin cậy, biết đây là phụ bản anh hùng, không thể tuỳ tiện làm bậy nên tự giác đứng im tại chỗ, chờ đội hữu tập họp đầy đủ rồi mới đánh.

Trong phụ bản anh hùng, dù chỉ là một con quái cũng đủ để khiến cả đội đoàn diệt!

Đội hữu rất nhanh liền tập trung đầy đủ, Lý Tưởng còn chưa kịp vung phật châu ra tay, đã thấy Đường Môn tung khinh công một cái trực tiếp nhảy thẳng vào hành lang bên phải...

Độc tiêu – độc tiêu – độc tiêu; Ba phát độc tiêu lần lượt tung ra, sau đó lại mau chóng dùng khinh công nhảy lùi quay trở về!

Xông vào, kéo quái, bay về, ba động tác hoàn thành chỉ trong vòng ba giây!

Bên đường hành lang phải có ba con quái, người này phóng ra ba cái độc tiêu, vô cùng chuẩn xác đánh trúng ba con quái, không sót con nào!

Thấy quái đồng loạt xông về phía bọn họ, Lý Tưởng luống cuống tay chân định dùng phật châu kéo cừu hận. Lại không ngờ Đường Môn một lần nữa dùng khinh công nhảy vào đường hành lang bên phải, một lần nữa phóng ám khí, sau đó lập tức nhảy lùi dùng khinh công quay về, ba con quái đệ tử tuần tra bị ám khí đánh trúng một cách chuẩn xác, bắt đầu lao về phía bọn họ!

——Lý Tưởng nhìn mà suýt chút nữa rụng cả cằm!

Nhẫn nại xúc động muốn hộc máu, Lý Tưởng vung phật châu giữ cừu hận sáu con quái, một bên luống cuống tay chân cố gắng kéo cao cừu của mình, một bên đằng ra hai tay gõ chữ nói trên kênh đội ngũ "Anh hai! Đây là anh hùng đó! Ông làm loạn như vậy muốn diệt đoàn sao!?"

Lưu Xuyên trả lời vô cùng rõ ràng "Đại sư dùng kỹ năng giảm thương trụ một lát, những người khác mau chóng theo tôi!"

Dứt lời, liền trực tiếp men theo đường hành lang bên phải tiến lên, hai người còn lại cũng chỉ có thể nghe theo đuổi kịp.

Đường bên phải tổng cộng có hai nhóm đệ tử tuần tra, lúc nãy đều bị Đường Môn kéo ra, cho nên hiện tại bên này không có con quái nào. Đường Môn ba người chạy tới cuối hành lang, đứng trên một bậc cầu thang, sau đó tung người nhảy, trực tiếp khinh công bay lên mái nhà!

"Đứng ngay chỗ của tôi rồi dùng khinh công bay lên mái nhà!"

Những người khác mới đầu còn có chút khó hiểu, nhìn thấy Đường Môn bay lên mái nhà, tự dưng cảm thấy có chút tin tưởng hơn.

Thanh Phong Đạo Trưởng không lên tiếng, lập tức sử dụng Thê Vân Tung bật người, đạo trưởng Võ Đang liền chuẩn xác đáp xuống mái nhà!

Lưu Xuyên thấy vậy nhìn qua một chút, thầm nghĩ: Võ Đang này tính cách có chút lãnh đạm, kỹ năng khinh công lại vô cùng thành thạo...

Ngô Trạch Văn khinh công không thuần thục như đạo trưởng, nhảy hai lần cũng không lên được mái nhà.

Ngô Trạch Văn đang sốt ruột vì không nhảy lên được thì, đột nhiên trong tầm mắt xuất hiện một cái móc câu, liền nghe xẹt một tiếng, thanh âm co kéo của xiềng xích vang lên, màn ảnh đột nhiên nhoáng một cái, tiếp đó đã thấy Ngũ Độc bị kéo lên mái nhà, vững vàng đáp xuống bên cạnh Đường Môn.

Kỹ năng Đường Môn: Tử mẫu phi trảo!

Tung một xiềng xích móc câu, kéo đối phương đến trước mặt mình.

Đây là kỹ năng kéo người cấp 30, bất cứ Đường Môn nào cũng có thể học, tương tự như Ngũ Độc trường tiên dùng roi cuốn người vậy.

Ngô Trạch Văn nhìn Đường Môn bên cạnh mình, bởi vì bản thân rất gà, đi đâu làm gì cũng phải để cao thủ che chở, cảm giác có chút không thích lắm... cậu nghiêm túc suy tính trong lòng, nhất định phải cố gắng luyện tốt khinh công...

Cả ba người đều nhảy lên mái nhà, lúc này Đường Môn mới tiếp tục nói "Ok, đại sư kéo quái vào giữa sân trong, không có ai buff máu cho cậu nên tự mình lo thân đi ha, cố gắng nắm giữ tiết tấu dùng kỹ năng giảm thương, thấy mất máu phải biết tự dùng dược hồi máu, không cần luống cuống."

Lý Tưởng "..."

Áp lực rất lớn a đại ca!! Không có buff, cảm giác giống như sắp sửa giãy dụa trên bờ vực sinh tử...

Lý Tưởng âm thầm phun một bụm máu, sau đó kéo sáu con quái đến giữa sân trong.

Lưu Xuyên tiếp tục nói "Lát nữa quái sẽ ngẫu nhiên định thân một người, cũng sẽ khiến đội hữu xung quanh người bị định thân chịu ảnh hưởng. Ai trên mái nhà thì lo mà tản ra, Ngũ Độc qua phải, Võ Đang qua trái, tôi ỡ giữa! Chọn xong vị trí bắt đầu đánh!"

Lý Tưởng nhìn ba người dmg viễn trình đứng ở ba chỗ cách xa nhau trên mái nhà, trong nháy mắt bừng tỉnh đại ngộ!

Đúng rồi! Trong phụ bản này, những con quái ở tiền viện có một điểm làm người ta cực kỳ khó chịu, chính là sẽ ngẫu nhiên phóng ra trạng thái định thân đối với một người trong đội. Người bị định thân trong 5 giây không thể cử động, cũng đồng thời ảnh hưởng đến đội hữu trong phạm vi 5 mét, khiến họ liên tục bị mất máu.

Rất nhiều đoàn đội bởi vì điểm này mà khiến cho diệt đoàn! Quái ở tiền viện rất nhiều, nếu đứng đánh trong sân, cả đám tụ lại một chỗ, chắc chắn sẽ luôn bị định thân định thân định thân cho tới chết mói thôi. Nhưng nếu chia ra mỗi người đứng một nơi, lại rất dễ gây ra cừu lôi kéo đám quái ở hành lang đối diện, sau đó sẽ bị quần ẩu cho đến chết...

Đường Môn chỉ huy ba dmg viễn trình nhảy lên mái nhà đứng, mái nhà là góc khuất không gây cừu kéo quái được, ba người lại chia ra đứng ở ba nơi, bảo đảm khoảng cách an toàn. Dù một trong ba người bị định thân, hai người còn lại bởi vì đứng cách xa sẽ không bị ảnh hưởng, có thể tiếp tục đánh. Hơn nữa, bởi vì ba người đều đứng trên mái nhà nên sẽ không bị quái đánh trúng, không bị đánh liền không mất máu...

Như vậy, chỉ có Thiếu Lâm đứng bên dưới kéo quái là hơi vất vả một chút, phải đồng thời gom sáu con quái tụ trong sân, còn phải nắm giữ đúng tiết tấu, canh chuẩn xác thời điểm cần dùng thuốc hồi máu, mở kỹ năng giảm sát thương... Ba chủ dmg còn lại chỉ việc nhảy lên mái nhà sau đó yên tâm dùng kỹ năng quần công đánh quái mà không sợ giật cừu hận.

Về phần Thiếu Lâm, da dày thịt béo, lại vừa mới thay một thân trang bị phòng ngự cấp 30, bị 6 con quái hội đồng cũng sẽ không chết quá nhanh. Thuốc hồi máu cấp thấp "Hoạt huyết tán" sử dụng có thể hồi phục 1000 điểm HP, thời gian cd là 30 giây. Đại sư bị 6 con quái đánh trong 30 giây, khi nào thấy máu sắp tụt tới đáy liền lập tức dùng một cái hoạt huyết tán, tiết tấu nắm chắc liền không cần buff cũng có thể cố gắng mà chống đỡ

Nhưng, nếu số quái tăng lên 7 con, cách này liền trở nên vô dụng! Chứng tỏ Đường Môn đã sớm tính toán mức thương tổn đến vô cùng chuẩn xác!

Cứ như vậy, đám quái tiền viện đã từng khiến vô số đội ngũ phải đoàn diệt, dưới sự chỉ huy của Đường Môn, liền trở nên đơn giản đến không ngờ...

Lý Tưởng trong lòng âm thầm kinh thán, cũng nhịn không được nói "Loại đấu pháp này tui lần đầu nghe tới luôn!"

Lưu Xuyên cười nói "Phụ bản cấp thấp không quá mức phức tạp, chỉ cần hiểu rõ nguyên lý của nó, chúng ta sẽ có thể tạo ra vô số đấu pháp đối ứng. Bốn người chúng ta phối trí như vậy là cách đánh nhanh nhất, nếu có thêm buff thì có thể kéo thêm vài con quái, nhưng chúng ta chỉ có bốn người, không cần phải liều mạng, sáu con quái là chuẩn nhất, an toàn nhất."

Lý Tưởng cảm thán "Bồ tèo, ông rất khủng..."

Lưu Xuyên đột nhiên nói "Giảm thương."

Lý Tưởng sửng sốt trong nháy mắt, lập tức sử dụng kỹ năng giảm sát thương của Thiếu Lâm, sau đó có hơi xấu hổ nói "Ha ha, kinh ngạc quá nên suýt quên mất..."

Lưu Xuyên nhắc nhở "Phải nắm chắc tiết tấu, hồi máu 30 giây dùng một lần, không canh đúng thời gian, chết tôi mặc kệ đấy."

Lý Tưởng vội vàng nói "Biết rồi."

Nếu như nói trước đó Lý Tưởng vẫn còn hoài nghi về trình độ của Đường Môn này thì bây giờ nghi ngờ gì cũng biến mất tăm mất tích rồi, chỉ còn lại bội phục đến muốn quỳ xuống hành lễ!

Ngô Trạch Văn đứng trên mái nhà, trường tiên vung lên theo tiết tấu, lưu phái cổ trùng phải đến sau 50 cấp mới thành hình được, giai đoạn đầu dùng trường tiên với kỹ năng quần công vẫn tốt hơn, nên lần không đợi Đường Môn nhắc nhợ, cậu vô cùng tự giác đổi qua trường tiên.

Còn Võ Đang đứng ở góc mái nhà nãy giờ vẫn luôn trầm mặc không lên tiếng.

—— Ba người này, rốt cuộc là người nào? Thanh Phong Đạo Trưởng nhíu mày tự hỏi.

Ngũ Độc rõ ràng là một tân thủ, khinh công tệ tới mức không dám khen, nhưng thao tác đôi lúc khiến người khác cảm thấy rất hoàn mỹ, tỷ lệ đánh trúng cũng cực cao, tốc độ vung trường tiên cũng được tính toán vô cùng chuẩn xác.

Thiếu Lâm mặc dù rất lắm mồm lắm miệng, nhưng tiết tấu dùng giảm thương lẫn ăn hồi máu đều nắm chắc vô cùng, vừa kéo quái lại còn dư thời gian ngồi gõ chữ tào lao, đủ để thấy tốc độ tay của người này nhanh vô cùng...

Còn Đường Môn... không cần nói, tuyệt đối là cao thủ.

Thao tác l���i hại không cần bàn cãi, quan trọng hơn là người này hiểu rõ trò chơi như lòng bàn tay, trình độ cao tới mức không cần xem các loại hướng dẫn phụ bản, tại chỗ dựa vào chức nghiệp của đội hữu liền có thể nghĩ ra phương pháp hoàn toàn mới đánh phụ bản anh hùng, thực sự rất khủng bố!

—— đoàn người quen gồm một cao thủ mang theo hai tân thủ?

—— không, nói đúng hơn là, đây là đoàn bao gồm một cao thủ đứng đầu có kinh nghiệm cực kỳ phong phú, mang theo hai tên tân thủ thoạt nhìn rất "gà" nhưng lại vô cùng có tiềm lực!

Giai đoạn cấp thấp đặt mục tiêu tích luỹ tài liệu bằng cách đánh phụ bản anh hùng, lại rất có ý nghĩ kinh doanh cửa hàng, hơn nữa còn dám đặt tham vọng muốn ăn boss thế giới...

Người này, rốt cuộc muốn làm gì?

Thanh Phong Đạo Trưởng im lặng suy ngẫm một lát, mới gửi đi một dòng tư tán gẫu "Anh là cao thủ của công hội nào ở server cũ?"

Lưu Xuyên mỉm cười nói "Còn chưa gia nhập công hội nữa, hay là chúng ta tự lập một cái đi?"

____________________

Giải thích một chút

+ Cd: là cooldown time, đã giải thích ở mấy chương trước.

Tớ vẽ một chút sơ đồ của tiền viện cái phụ bản này đi, sợ là nhiều bạn đọc tưởng tượng không ra

Lưu Xuyên phóng độc tiêu kéo hết quái bên phải rồi giao cừu hận cho Lý Tưởng, sau cả đám sẽ đi dọc theo hành lang phải chạy tới mái nhà gần nghị sự thính rồi phóng lên nóc, tiếp theo Lý Tưởng kéo quái vào giữa sân, cả đám bắt đầu đánh.

Đánh xong thì Lý Tưởng chạy qua trái kéo quái tiếp, rồi lại đánh, cứ thế tuần hoàn.

Trong game thường thì những người gây ra sát thương lên quái sẽ tự động hút cừu hận của các con quái khác xung quanh, nên nếu cả đám đứng ở dưới đánh rất có khả năng sẽ gây cừu lên đám quái ở bên trái và ngược lại, mà mỗi bên 6 con bu lại là 12 con, trừ khi là cao thủ, không thì diệt đoàn là 100%

Quyển 2 - Chương 28: Dạ tham danh kiếm các (trung)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thanh Phong Đạo Trưởng nhìn thấy câu này, trong lòng ngạc nhiên: Không lẽ Đường Môn này muốn xây dựng công hội, tự lập một vị trí riêng cho mình ở server này sao?

Còn chưa kịp ngạc nhiên xong, lại thấy Đường Môn nói tiếp "Sau khi lập công hội, chúng ta sẽ có kho hàng công hội, vậy là có chỗ để tài liệu rồi! Về sau bốn người chúng ta đánh phụ bản anh hùng, rớt trang bị với vật phẩm phải chia nhau bỏ vào hành trang, muốn sửa sang kiểm kê lại cũng khó, gom lại để ở kho hàng công hội dễ quản lý hơn."

Thanh Phong Đạo Trưởng "..."

Người này... lập công hội chỉ để có cái kho hàng bỏ đồ thôi?

Lý do nhảm xít gì đây?

Lưu Xuyên nói tiếp "Tôi cũng không dư thời gian quản lý công hội, nên tạo một cái công hội cấp 1 là đủ rồi, chủ yếu có cái kho hàng bỏ đồ."

"..." Thanh Phong Đạo Trưởng bị người này liên tiếp làm cho nghẹn họng, một lát sau mới bình tĩnh lại mà trả lời "Ờ, đánh xong rồi tính đi."

Sáu con quái bên đường hành lang phải nhanh chóng bị giải quyết, Lưu Xuyên bèn nói trên kênh đội ngũ "Tôi không xuống kéo, đại sư lên đi, sáu con quái bên trái giao cả cho cậu đấy, kéo hết một lần ha."

Lý Tưởng nói "Ok!"

Lý Tưởng vốn dĩ rất thông minh, mới nãy thấy Lưu Xuyên dùng cách kia kéo hết quái về, liền hiểu được làm như thế nào. Cậu cho đại sư ngồi xuống tĩnh toạ để hồi đầy máu, sau đó cầm lấy phật châu xông vào hành lang trái, sử dụng phật quang phổ chiếu liên tục hai lần, giữ chặt cừu hận sáu con quái sau đó kéo chúng về giữa sân trong.

Lưu Xuyên bật ngón tay khen ngợi "Làm rất tốt, có tiến bộ!"

Lý Tưởng trả lời bằng biểu tình cười to đắc ý "Hê hê!"

Đám người lại dựa theo quy trình lúc nãy tiếp tục đánh quái, cùng lúc này, sáu con quái bên hành lang phải cũng bắt đầu xuất hiện mới.

Quái ở tiền viện sau khi chết sẽ liên tục xuất hiện mới, tổng cộng năm lượt, tổng số quái sẽ phải đánh là 12×5 tức 60 con quái. Đặt ra như vậy là ��ể người chơi kiếm kinh nghiệm thông qua việc đánh quái, bởi vì đánh chết quái trong phụ bản sẽ nhận được rất nhiều kinh nghiệm.

Lý Tưởng hỏi "Cứ vậy đánh hết 5 turn sao?"

Lưu Xuyên nói "Ừ, ba người chúng tôi trên mái nhà đánh rất nhẹ nhàng, đại sư ở bên dưới vất vả một chút ha, ráng chịu đựng!"

Lý Tưởng vô cùng hào khí khoát tay "Không có gì không có gì! Tui chỉ sợ số thuốc mang theo không đủ thôi."

Lưu Xuyên nói "Để tôi vứt cho cậu một lốc."

Dứt lời liền mở hành trang, kéo một lốc dược hồi máu vứt xuống sân.

Lý Tưởng liền chạy qua nhặt lên.

Sau đó, Ngô Trạch Văn cũng bắt chước theo Lưu Xuyên, mở hành trang vứt ra một lốc dược...

Lý Tưởng vội nói "Đủ rồi đủ rồi." Vừa nói vừa chạy qua nhặt lấy.

Tiếp theo đó, đạo trưởng Võ Đang cũng vứt một lốc dược xuống sân...

Lý Tưởng "...Mấy người thấy tui chạy qua chạy lại không biết mệt đúng không?"

Lưu Xuyên đáp trả bằng một đống biểu tình cười tí tởn "Mau nhặt lên đi! Tới giờ tự động mất đó, một lốc dược cũng cả đống tiền đấy."

Lý Tưởng vẻ mặt khổ bức chạy qua lụm vào túi.

Tự dưng có cảm giác bị đám đội hữu này đùa giỡn là tại làm sao ta?

Ngước mắt nhìn ba tên đứng trên nóc nhà ung dung vứt dược xuống, chạy tới lui bở hơi tai Lý Tưởng quả thực khóc không ra nước mắt!

60 con quái nhanh chóng bị xử lý xong, boss 1 của Danh Kiếm Các, Mai Tuyết Lâm – Chấp sự của Huyết Y Giáo, cũng đồng thời xuất hiện.

Nữ tử một thân hồng y dáng người thướt ta, từ trên không trung đáp xuống, đồng thời bên tai cả đội c��ng vang lên tiếng cười làm người ta lạnh cả sống lưng "Ây da, vài vị hiệp sĩ đêm khuya đến đây, là để tìm tiểu nữ sao?"

Cả đám người nghe mà câm nín không dám lên tiếng.

Võ Lâm chuyên nghiệp đến độ mời cả diễn viên lồng tiếng cho nhân vật, mô phỏng y hệt cái loại âm thanh của các nữ ma đầu thường thấy trong phim võ hiệp, hơn nửa đêm nghe cái giọng này thật là làm người ta nổi cả da gà!

Huyết Y Giáo là thế lực phản diện trong game, vẫn luôn đối địch với các môn phái chính đạo, có thể nói là tổ chức ma giáo điển hình. Đệ tử của giáo phái đều là lãnh huyết vô tình, sát nhân như ma, nghe nói y phục của họ lúc nào cũng thuần một sắc đỏ tươi, là do dính đầy máu người nhuộm nên. Giáo chủ là Lâu Vô Song, boss chung cực trong phụ bản đoàn 70 cấp "Tổng Bộ Huy��t Y Giáo", tự mang kỹ năng hút máu, cực kỳ biến thái, vô số đoàn đội bởi vì hắn mà đoàn diệt đến dục tiên dục tử.

Ở giai đoạn tân thủ, người chơi sẽ lần lượt gặp các vị như Đà chủ, Đường chủ, Hộ pháp, Chấp sự... của Huyết Y Giáo, có khi là boss của các phụ bản nhỏ, có khi là quái tinh anh mà người chơi phải tiêu diệt trong các nhiệm vụ chủ tuyến.

Hai boss trong phụ bản Danh Kiếm Các là Mai Tuyết Lâm cùng Mai Tuyết Cơ, vốn là hai tỷ muội, đều là Chấp sự của Huyết Y Giáo.

Bộ phận thiết kế game quả thực rất tri kỷ, để boss xuất hiện còn kèm theo màn độc thoại dài lê thê mào đầu, để cho chỉ huy có thời gian đánh chữ an bài phương pháp đánh boss cho cả đội.

Lưu Xuyên ngay lập tức tranh thủ đánh chữ thuyết minh "Boss 1 là thích khách, cho nên chúng ta không cách nào cố định cừu hận của nó được. Nó sẽ ngẫu nhiên đuổi theo một người để ám sát, tỷ lệ bạo kích rất cao, người bị nó truy sát rất có nguy cơ một chưởng là thăng, mà một khi người bị truy sát chết, nó sẽ lập tức cuồng bạo phóng thích kỹ năng aoe khiến cho cả đội diệt đoàn, cho nên nhất định phải né tránh được công kích của nó! Tuyệt đối không được để cho nó đánh chết! Mọi người tập trung đứng ở giữa sân, nếu bị nó điểm danh truy sát phải lập tức khinh công qua đường hành lang chạy vòng tròn, thuận chiều kim đồng hồ, không cần luống cuống! Chú ý khinh công di chuyển!"

Bốn người lập tức nghe theo lời chỉ huy tập họp ở giữa sân.

Boss nói xong lời kịch của mình, tên cũng biến thành màu đỏ, trên màn hình của Lý Tưởng đột nhiên xuất hiện một dòng chữ "Mai Tuyết Lâm tựa hồ cảm thấy hứng thú với ngươi..."

Lý Tưởng lập tức xoay người bỏ chạy, quẹo qua hành lang ngoài thuận theo chiều kim đồng hồ mà chạy vòng tròn, ba người còn lại điên cuồng phóng kỹ năng dí theo đánh boss...

Tốc độ của boss rất nhanh, Lý Tưởng hai tay ấn phím khinh công như cái máy, giống như bị chó dại rượt chạy như điên vòng quanh hành lang, duy trì khoảng cách một mét với boss.

Thời gian một đợt truy kích là 10 giây, ba chủ dmg trong 10 giây ��ó cố hết sức đánh, rút được 5% máu của boss.

Sau đó, boss tạm dừng một lát, giống như đang suy nghĩ tiếp theo nên đuổi theo tên xấu số nào đây...

Lý Tưởng vừa mới thở phào nhẹ nhõm, giây tiếp theo, trên màn hình lại một lần nữa xuất hiện dòng chữ "Mai Tuyết Lâm tựa hồ cảm thấy hứng thú với ngươi..."

Tại sao lại là mình nữa!?

Lý Tưởng bất đắc dĩ, một lần nữa kéo theo boss chạy vòng trò.

10 giây sau...

"Mai Tuyết Lâm tựa hồ cảm thấy hứng thú với ngươi..."

Lý Tưởng vừa chạy vừa mắng "Đậu má, con boss này có bệnh rồi!"

Lưu Xuyên cười đến vô tình "Bà cô này coi trọng cậu rồi, cố mà chạy đi ha, bị bà cô đuổi kịp coi như nửa đời sau khó giữ được đó..."

Thanh Phong Đạo Trưởng cũng góp một câu "Đại sư cố lên."

Ngô Trạch Văn cũng bắt chước góp một câu "Cố lên."

Lý Tưởng hộc máu!

Mấy người... mấy người còn chút đồng tình tâm nào không vậy?

Lưu Xuyên nhắc nhở một câu "Chú ý nại lực đó."

Lý Tưởng tuy bị boss rượt theo phải chạy liên tục, khó chịu muốn chết. Nghe Đường Môn nhắc một câu như vậy, cậu đột nhiên nhớ tới lần đó ở sơn trại phỉ tặc người này từng dạy mình các yếu quyết giúp khinh công chạy vòng quanh ít tốn nại lực nhất... Bây giờ bị boss truy kích, buổi dạy hôm đó rõ ràng phát huy tác dụng! Nếu không dựa vào lối thao tác lung tung của cậu như hồi trước, chạy mới nửa vòng nại lực đã hao sạch, bị boss túm được giết chết, sau đó thi triển kỹ năng cuồng bạo chắc chắn sẽ khiến cả đội đoàn diệt!

Lý Tưởng lập tức đánh chữ nói "Biết mà! Nại lực khinh công vẫn còn, tui có chú ý!"

Trong lúc nói chuyện, đợt truy kích thứ tư bắt đầu...

"Mai Tuyết Lâm tựa hồ cảm thấy hứng thú với ngươi..."

Lý Tưởng lúc này thực sự nổi điên "Đậu má-á-á!! Sao lần nào cũng là tui vậy!!!"

Lưu Xuyên tiếp tục cười thực sung sướng "Bà này muốn giúp cậu tôi luyện khinh công ấy mà."

Thanh Phong Đạo Trưởng "Cố lên."

Ngô Trạch Văn "Cố lên."

Lý Tưởng đáp trả bằng một chuỗi biểu tình hộc máu, tiếp tục khổ bức kéo theo boss chạy vòng.

Kỹ năng loại hình điểm danh này là do hệ thống ngẫu nhiên lựa chọn, boss sẽ tuỳ tiện chọn một người, bất kể môn phái, cũng không phân biệt nam nữ. Bốn lần điểm danh ngẫu nhiên đều rơi vào Lý Tưởng, loại trường hợp như cậu trong game có hẳn một thuật ngữ riêng để gọi, chính là "mặt đen".

Lý Tưởng quả thực xui xẻo muốn chết, bị boss đuổi theo chạy mấy vòng, mãi đến lượt thứ năm boss mới chịu đổi mục tiêu, quay đầu đuổi Ngô Trạch Văn.

Ngô Trạch Văn nhìn trên màn hình xuất hiện "Mai Tuyết Lâm tựa hồ cảm thấy hứng thú với ngươi...", bởi vì là lần đầu chơi game cho nên cậu không kịp phản ứng, hành động cũng chậm nửa nhịp, suýt chút bị boss túm lấy. May là Lưu Xuyên vẫn luôn chú ý tới, nhanh tay lẹ mắt tung một cái tử mẫu phi trảo kéo Ngô Trạch Văn tới bên cạnh mình, lúc này Ngô Trạch Văn mới hồi thần bắt đầu chạy vòng tròn, duy trì khoảng cách với boss.

Cả đội thấy vậy thở phào nhẹ nhõm, mới nãy quả thực là ngàn cân treo sợi tóc...

Ngô Trạch Văn đánh chữ nói trên kênh đội ngũ "Xin lỗi, lúc nãy tôi không ph���n ứng kịp."

Lưu Xuyên cười nói "Không sao cả, cậu là tân thủ, từ từ sẽ quen."

Ngô Trạch Văn "Ừ" một tiếng xem như trả lời, sau đó lại bổ sung thêm một câu "Đánh phụ bản xong tôi sẽ đi tập luyện khinh công."

Lưu Xuyên thấy vậy liền cảm giác vui mừng vô cùng, anh vẫn luôn thưởng thức cá tính nghiêm túc thật lòng của Ngô Trạch Văn, người của phái học thuật vốn dĩ đã thông minh, lại thêm tốc độ tay cực nhanh, nếu như chịu để tâm thật lòng nghiên cứu trò chơi, chắc chắn sẽ tiến bộ một cách thần tốc. Lúc này còn một tân thủ, phạm vài cái lỗi ngớ ngẩn cũng rất bình thường.

Tuy rằng đây là lần đầu tiên cùng nhau tổ đội đánh phụ bản, nhưng dưới sự chỉ huy của Lưu Xuyên, cả bốn người phối hợp càng lúc càng ăn ý.

Phụ bản khiến cho vô số đoàn đội phải chết đi sống lại, nhưng chỉ cần tìm được tiết tấu chính xác, phối hợp ăn ý một chút, liền trở nên vô cùng thoải mái.

Rất nhanh, boss 1 bị bốn người đánh chết, trên mặt đất xuất hiện "Một cái bọc loé sáng do Mai Tuyết Lâm đánh rơi."

Lưu Xuyên nói "Đại sư, lên sờ đi."

Trong phụ bản, sau khi boss chết sẽ rơi xuống một cái bọc, sờ bọc mới có thể nhận các phần thưởng như là trang bị hoặc là tài liệu. Sờ bọc lại được người chơi gọi là "sờ thi thể", sờ thi thể cũng là một môn cần phải học tập, bởi vì phần thưởng trong bọc là ngẫu nhiên, người sờ khác nhau, vật phẩm lấy ra tới cũng sẽ khác nhau. Nếu như may mắn còn có thể nhận được tài liệu hiếm, còn xui thì không chừng ngay cả trang bị tím cũng không có.

Vậy nên mỗi lần đánh xong boss, cả đội sẽ tuyển ra một người vận may cao nhất lên sờ bọc lấy trang bị.

Lý Tưởng nói "Tui hôm nay bị boss rượt lên rượt xuống, mặt đen thui, mấy người sờ đi."

Lưu Xuyên cười nói "Boss rượt theo cậu nhiều lần là vì thích cậu đó chứ, bả thích cậu nên nếu cậu đi sờ thi thể bả, không chừng bả cho thêm vài món!"

Lý Tưởng đáp trả bằng cái biểu tình hộc máu.

Loại chuyện như bị boss thích mà truy sát suốt bốn lượt này, ai mà thèm tự hào chứ!

Mấy người còn lại không có ý kiến, Lý Tưởng đành phải bước lên sờ cái bọc loé sáng nằm dưới đất, trên màn hình nháy mắt xuất hiện thông tin phần thưởng nhận dược——

Vũ khí: Lưỡng nghi kiếm, cấp bậc 30, môn phái thích hợp: Võ Đang.

Vũ khí: Thuỷ vân tiên, cấp bậc 30, môn phái thích hợp: Ngũ Độc.

Phòng cụ: Sương hoa y, cấp bậc 30, môn phái thích hợp: Võ Đang, Nga Mi, Tiêu Dao.

Lưu Xuyên lập tức giơ ngón tay khen ngợi "Không tệ nha! Hai món vũ khí tím, thêm một cái áo hệ pháp thuật nữa, vừa vặn trong đội có thể dùng."

Lý Tưởng cũng khiếp sợ "Boss này thực sự rất nể mặt a!"

Trong phụ bản anh hùng, bình thường khi boss tử vong chỉ rơi 1 món vũ khí tím, thêm 1 – 2 món trang bị phòng cụ tím. Lý Tưởng sờ ra tới tận 2 vũ khí tím, quả thực như chó ngáp phải ruồi. Dù sao trong giai đoạn này, vũ khí vẫn là trang bị trọng yếu nhất, những trang bị khác có món nào mặc m��n ấy cũng không có vấn đề gì, nhưng nếu vũ khí cấp bậc quá thấp, lúc đánh boss rất dễ miss.

Hình thức phân phối của đội đúng lúc là đội trưởng phân phối. Thân là đội trưởng, Lưu Xuyên liền lưu loát phân chia vật phẩm dựa theo môn phái của đội, kiếm và áo chia cho Thanh Phong Đạo Trưởng, trường tiên thì cho Trạch Văn, chia xong liền tập họp mọi người tiếp tục tiến về hậu viện Danh Kiếm Các.

Trái ngược hoàn toàn với tiền viện, quái ở hậu viện đánh dễ cực kỳ. Quái cũng không gây ra debuff định thân, cho nên chỉ việc kéo quái tập trung lại, sau đó tập toàn lực đánh là được.

Nhưng mà, boss ở hậu viện lại cực kỳ khó chơi!

Trong game online nói chung, nhà sản xuất luôn cố gắng tạo ra vô số các loại boss cùng với các kỹ năng quái đản hành hạ người chơi, khiến họ phải ch��t đi sống lại cả chục lần mới đánh chết được con boss.

Mai Tuyết Lâm ở tiền viện là kiểu boss điểm danh truy kích không có cừu hận cố định, boss sẽ luôn điểm danh đuổi theo người chơi không ngừng, buộc người chơi phải liên tục di chuyển điều chỉnh vị trí, chỉ cần một người phản ứng chậm bị boss tóm trúng, boss sẽ lập tức cuồng bạo gây ra diệt đoàn, đánh boss này mà gặp đội hữu như heo sẽ khiến ngươi cảm thấy đau trym cực kỳ....

Còn boss ở hậu viện này, lại là loại boss thích gọi ra tiểu đệ giúp đỡ, vô cùng phiền phức!

Boss sẽ liên tục gọi ra tiểu đệ giúp đỡ hoặc bảo hộ nó, nghe thôi cũng thấy tởm rồi. Có boss kêu tiểu đệ ra đánh người chơi, có boss kêu tiểu đệ khống chế người chơi, cũng có boss kêu tiểu đệ ra hồi máu cho nó...

Boss này chính là kiểu gọi tiểu đệ hồi máu, cũng thường bị người chơi gọi là máu trâu, bởi vì đập hoài không chết.

Bốn người mau chóng xử lý quái ở hậu viện, thừa dịp boss đọc lời kịch của mình, Lưu Xuyên đánh chữ chỉ huy "Tôi sẽ nói ngắn gọn cách đánh boss này, đại sư kéo boss tới chỗ tôi đánh dấu ở giữa sân, Võ Đang đứng ở xa làm dmg chính, tôi với Ngũ Độc phân biệt đứng hai bên."

"Cứ mỗi 15 giây, boss sẽ gọi ra một con Hộ vệ Huyết Y Giáo bảo vệ nó, hộ vệ vừa xuất hiện sẽ lập tức chạy về phía boss, tới khoảng cách năm thước sẽ bắt đầu buff hồi máu cho boss, một lần hồi 5% máu, rất khó chịu. Hộ vệ sẽ không bị dính dmg, chỉ có thể dùng kỹ năng khống chế nó. Tôi sẽ dùng kỹ năng phi trảo kéo hộ vệ về phía mình. Tử mẫu phi trảo của Đường Môn cd 30s, mà hộ vệ lại 15s ra một lần, một mình tôi không cách nào khống chế được toàn bộ, nên cần có Ngũ Độc giúp đỡ."

Lưu Xuyên tạm dừng một chút, hỏi "Bà xã, học kỹ năng cấp 30 của Ngũ Độc tiên chưa?"

Ngô Trạch Văn thấy hỏi mình, liền trả lời "Tịch vân tiên cấp 30?"

Lưu Xuyên nói "Đúng, tịch vân tiên có thể vung roi cuốn đối phương kéo về trước mặt mình, kèm theo hiệu quả choáng."

Ngô Trạch Văn nói "Học rồi."

Lưu Xuyên cười nói "Ok rồi, vị trí hộ vệ xuất hiện là ngẫu nhiên, nên hai người chúng ta cần phải kéo chạy khắp map, đồng thời nhanh tay lẹ mắt kéo hộ vệ khi nó vừa mới hiện ra, không để cho chúng nó đến gần boss. Con thứ nhất tôi, con thứ hai là cậu. Thời gian cd phi trảo của tôi cùng tịch vân tiên của cậu đều là 30 giây, thời gian hộ vệ xuất hiện là 15 giây một lần, chúng ta nhất định phải nối tiếp kỹ năng thật kín kẽ vỡi nhau"

Đường Môn kéo con đầu tiên, Ngũ Độc kéo con thứ hai, đến khi con thứ ba xuất hiện thì kỹ năng của Đường Môn vừa lúc cd xong. Nếu như để hụt một con hậu vệ, tức là cho boss hồi 5% máu, vậy công sức đánh của những người khác suốt vài phút coi như mất trắng.

Cứ như vậy để hộ vệ không ngừng hồi máu cho boss, sẽ khiến cho boss càng đánh càng đầy máu, lặp lại tuần hoàn ác tính...

Từng có không ít đội ngũ đánh boss này đánh tới mức khóc ròng, vị trí xuất hiện của hộ vệ hoàn toàn là ngẫu nhiên, cũng thường xuyên xuất hiện ngay bên cạnh boss... Đánh đánh suốt mười phút, vậy mà thanh máu của boss vẫn cứ 100%, thực khiến người ta nổi điên muốn đập bàn phím!

Nhất định phải chuẩn xác khống chế hộ vệ trước, tuyệt đối không để chúng đến gần boss. Một người liên tục chạy tới lui khống chế chắc chắn là không kịp, cho nên ít nhất phải có hai phái viễn trình đảm nhiệm khống chế, phối hợp lẫn nhau, hơn nữa còn phải làm được hàm tiếp đến kín không kẽ hở.

Võ Lâm có rất nhiều môn phái có kỹ năng khống chế, nội bốn người họ thôi thì Ngũ Độc trường tiên có thể dùng tiên quấn người kéo tới kéo lui, Đường Môn xiềng xích có thể kéo người, Võ Đang có thể điểm huyệt từ xa, Thiếu Lâm cũng có long trảo thủ trực tiếp túm lấy quái kéo tới trước mặt.

Lưu Xuyên đề nghị Ngô Trạch Văn đảm nhiệm vai trò khống chế, chủ yếu là muốn huấn luyện cậu một chút. Nếu giao cho Võ Đang đến làm, tỷ lệ thành công sẽ bảo đảm hơn, nhưng Võ Đang là cao thủ, không cần đi luyện tập loại thao tác trụ cột này. Ngô Trạch Văn là tân thủ, tôi luyện nhiều hơn một chút mới tốt.

Lưu Xuyên an bài xong cách đánh, liền dùng chiêu bài tươi cười, ân cần hỏi han "Bà xã, có vấn đề gì không?"

Lý Tưởng nghe mà dở khóc dở cười.

Người này... gọi bà xã càng lúc càng thuận miệng ha? Đã biết Trạch Văn là nam sinh, còn mở miệng bà xã ngậm miệng bà xã tự nhiên như vậy, da mặt cũng ít có dày quá đi?

Ngô Trạch Văn vẫn như cũ bình tĩnh, đưa tay đẩy kính mắt, thật lòng nói "Không thành vấn đề, có thể thử xem."

Lưu Xuyên mỉm cười "Ok, chuẩn bị mở boss."

____________________

Giải thích một chút

Thêm cái sơ đồ giải thích ha (tự dưng vẽ sơ đồ thành nghiện luôn =A=)

Chủ yếu để mọi người dễ tưởng tượng hơn trong chương sau thôi

Sơ đồ vị trí của cả team khi đánh boss 2.

2 vị trí của Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn là di động toàn map, các hình tứ giác hộ vệ là ngẫu nhiên xuất hiện trên toàn bản đồ. Vòng tròn màu vàng nhạt là phạm vi 5 mét, khi hộ vệ lọt vào phạm vi này sẽ tự động hồi máu cho boss.

Quyển 2 - Chương 29: Dạ tham danh kiếm các (hạ)

Sau 15 giây đầu, quả nhiên xuất hiện một con Hộ vệ Huyết Y Giáo, trên đỉnh đầu hộ vệ đồng thời toát ra một câu "Thuộc hạ đến trễ!" sau đó liền dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía boss!

Lưu Xuyên ngay lập tức quăng móc câu trực tiếp kéo hộ vệ đến bên cạnh mình. Hộ vệ không thể đánh chết được, bị kỹ năng khống chế bắt buộc kéo đi chỗ khác liền đổi mục tiêu chạy theo công kích người chơi khống chế mình, sát thương không cao lắm, ngay cả máu mỏng như Đường Môn bị đánh một hồi cũng chỉ mất mấy chục máu, cơ bản không cần lo lắng.

Lại 15 giây trôi qua, hộ vệ thứ hai xuất hiện.

Ngô Trạch Văn đè chuột phải điều chỉnh góc nhìn, tay trái cũng đồng thời bấm phím tắt kỹ năng tịch vân tiên, trường tiên xoẹt một tiếng, vung vẩy về phía hộ vệ, con hộ vệ thứ hai cũng bị trường tiên cuốn lấy giật mạnh về phía Ngũ Độc!

Động tác Ngũ Độc vung roi cuốn lấy người (quái) kéo tới trước mặt được tạo hình vô cùng xinh đẹp. Người chơi Ngũ Độc theo lưu phái trường tiên vô số, cũng bởi vì khả năng khống chế từ xa của Ngũ Độc trường tiên vô cùng lợi hại, không những có thể cuốn đối thủ kéo về phía mình, còn có thể cuốn đối thủ bên cạnh vung ra xa, trường tiên co uỗi tự nhiên, kỹ năng khống chế có thể nói là linh ho��t nhạy bén!

Ngô Trạch Văn quay sang, thấy Đường Môn kéo theo con hộ vệ số một chạy vòng vòng quanh sân, vừa chạy vừa ném ám khí vào người boss, bèn học theo, cũng kéo theo hộ vệ số hai chạy vòng tròn quanh sân, thi thoảng lại vung trường tiên quất boss mấy cái.

15 giây rất nhanh trôi qua, hộ vệ số ba xuất hiện, Đường Môn ngay lập tức vung phi trảo kéo hộ vệ lại cạnh mình.

Hai người hợp tác vô cùng ăn ý, hộ vệ từng con từng con bị Ngũ Độc và Đường Môn thay phiên lôi đi.

Thiếu Lâm đứng ở giữa vất vả hơn nhiều lắm, phải luôn chú ý dùng kỹ năng giảm thương, canh đúng thời điểm dùng thuốc hồi máu... Không có buff thêm máu, Thiếu Lâm tựa như một đứa bé tội nghiệp không có mẹ yêu thương, cũng may lúc nãy nhờ đánh ở tiền viện mà Lý Tưởng đã thích ứng với cách đánh này, chỉ cần tập trung chú ý, đối phó với loại boss không có quá nhiều kỹ năng biến thái như này cũng không phải khó lắm.

Võ Đang nhẹ nhàng nhất, chỉ cần đứng xa xa một chỗ đánh boss.

Ngũ Độc cùng Đường Môn phải chạy khắp nơi khống chế hộ vệ, vừa chạy thi thoảng lại phải quay đầu đánh boss mấy phát.

Máu boss rất nhanh liền hạ xuống 80%...

Lúc hộ vệ số sáu xuất hiện, Ngô Trạch Văn nhất thời sửng sốt.

Bởi vì sân hậu viên rất lớn, mà giờ phút này cậu đang ở tuốt mé sân bên trái, con hộ vệ kia lại xuất hiện ở tận bên phải, khoảng cách quá xa không thể vung trường tiên cuốn lấy! Nếu như cậu trực tiếp khinh công bay ngang qua, vậy mấy con hộ vệ rượt theo sau lưng sẽ tiến vào phạm vi năm thước gần boss, do đó bắt đầu thi triển kỹ năng hồi máu cho boss! Nhưng nếu cậu không băng qua ngang boss mà phải chạy đường vòng để đến vị trí có thể kéo hộ vệ, hộ vệ mới xuất hiện tốc độ di chuyển lại rất nhanh, chờ tới lúc cậu chạy vòng qua sợ là sẽ không kịp nữa...

Ngô Trạch Văn đang sốt ruột không biết làm sao, liền thấy Lý Tưởng đột nhiên khinh công nhảy lùi về phía sau, tiếp theo sử dụng một chiêu long trảo thủ, trực tiếp kéo boss lui về sau năm thước!

Hiển nhiên Lý Tưởng cũng chú ý vị trí của Ngũ Độc đang ở sát bên trái, mà con hộ vệ vừa xuất hiện lại cách Ngũ Độc quá xa, lập tức quyết định dùng kỹ năng kéo boss lùi về sau một khoảng cách, tạo chỗ trống cho Ngũ Độc trực tiếp dùng khinh công bay qua!

Ngô Trạch Văn không chút do dự, kéo theo một đàn hộ vệ trực tiếp bay thẳng qua, vung trường tiên cuốn lấy hộ vệ số sáu, sau đó xoay người tiếp tục chạy vòng tròn.

Lúc này Lý Tưởng mới kéo boss trở về vị trí cũ.

Lúc hộ vệ số chín ra thì lại lần nữa xuất hiện cục diện xui xẻo như lúc nãy, lần này đến lượt Lưu Xuyên khống chế hộ vệ. Lưu Xuyên đang ở góc trái dưới cùng, hộ vệ lại hiện ra ở góc phải trên cùng, khoảng cách rất xa, không thể sử dụng phi trảo! Lý Tưởng lại lần nữa kéo boss dời qua bên cạnh năm thước, tạo không gian cho Đường Môn có thể trực tiếp bay thẳng qua mà không chạm vào boss!

Lưu Xuyên tự nhiên nhân cơn hội bay qua, kéo lấy con hộ vệ số chính, trong lòng cũng nhịn không được cảm thán: Tên Lý Tưởng này thực sự là tiến bộ thần tốc...

Với tình huống lúc ấy, nếu không có Thiếu Lâm, Lưu Xuyên nhất định phải thao tác Đường Môn dùng tốc độ nhanh nhất vòng qua người boss. Tất nhiên với trình độ thao tác của anh, trong khoảng thời gian ngắn lợi dụng tổ hợp khinh công theo đường chữ S để vòng qua người boss hoàn toàn không thành vấn đề. Nhưng Thiếu Lâm dùng kỹ năng kéo boss ra một khoảng cách như vậy, lại khiến anh bớt việc rất nhiều, chỉ cần bay thẳng qua là được. Giữa hai điểm cách nhau, đường thẳng bao giờ cũng là đường ngắn nhất.

Làm một Thiếu Lâm, có thể giữ chặt cừu hận boss không tính là có bản lãnh, kia chỉ là tố chất cơ bản nhất phải có mà thôi.

Có thể trước hết phát hiện cục diện biến hoá trong chiến đấu, do đó làm ra phán đoán chính xác nhất, ở thời điểm mấu chốt dứt khoát thay đổi lộ tuyến, kéo boss về phía mình đồng thời tạo cho đội hữu không gian, một Thiếu Lâm như vậy mới thật sự là có bản lĩnh, mới là một đại sư có thể khiến cả đội ngũ yên tâm tin tưởng!

Lưu Xuyên đề nghị Lý Tưởng xem clip quay các trận đấu của chiến đội Thất Tinh Thảo, học một chút cái nhìn đại cuộc từ Tiếu Tư Kính, quả nhiên là có tác dụng. Khoảnh khắc nguy cấp lúc nãy, biểu hiện của Lý Tưởng chính là một loại cái nhìn đại cuộc vĩ đại!

Có rất nhiều lúc, thân là một đội trưởng chỉ huy, dù cho có thể mắt nhìn sáu phương tai nghe tám hướng, cũng sẽ có những chỗ sơ sót không chú ý đến.

Ở những thời điểm mấu chốt, không cần chờ chỉ huy từ đội trưởng, mà tự bản thân có thể làm ra ứng đối, đó mới là một tuyển thủ vĩ đại thực sự. Kẻ mà lúc nào cũng chờ đợi người khác chỉ huy mình, sẽ không bao giờ có thể trở thành cao thủ chân chính!

Lý Tưởng hiện tại là mới bắt đầu chơi Thiếu Lâm, biết rõ trình độ của mình kém hơn so với Đường Môn và Võ Đang rất nhiều, nhưng lại có thể tự mình ứng phó với các tình huống ở thời khắc quan trọng chứ không cần chờ đến đội trưởng chỉ huy ra lệnh, chỉ cần có được tư tưởng cùng ý thức như vậy, Lưu Xuyên đã cảm thấy vô cùng vui mừng!

Mắt nhìn của mình quả nhiên không sai, tên kia tuy nhiệt huyết lại dễ xúc động, nói chuyện cũng có chút nhị, nhưng lúc cần thiết vẫn là rất đáng tin cậy!

***

Kế tiếp có vài lần hộ vệ xuất hiện ở những vị trí khiến mọi người bối rối, nhưng nhờ vào vào sự phối hợp di chuyển ăn ý của cả đội, đều may mắn vượt qua.

Máu của boss cũng dần dần tụt xuống, tiết tấu của bốn người càng lúc càng lưu loát, rất nhanh boss chỉ còn 50% máu.

Ngay lúc này, giữa màn hình đột nhiên xuất hiện một hàng chữ màu vàng của hệ thống thông báo toàn server——

"Chúc mừng công hội[ Liên minh ăn hàng ]: Thịt dê xiên ớt tiêu, Cánh gà ngâm tiêu, Khoai tây sợi chua cay, Cà tím kho, Sủi cảo tôm, Bánh trôi hạt mè, đã phá vỡ kỷ lục phụ bản[ Dạ Tham Danh Kiếm Các ]chế độ anh hùng! Thành tích vượt phụ bản: 50300 điểm!"

Kênh thế giới trong nháy mắt sôi trào!

Không chỉ là bởi vì tên của đám người chơi trong đội này khiến người ta rất muốn... ăn! Còn có một nguyên nhân khác—— Rốt cuộc có đội phá kỷ lục thành tích của hệ thống rồi!

Điểm ��ặc sắc của phụ bản Võ Lâm là "phần thưởng di động", phần thưởng của phụ bản sẽ tuỳ theo mức khó khăn mà càng tăng lên nhiều hơn, cũng sẽ tuỳ theo thành tích phụ bản đề cao mà rơi thêm vật phẩm. Phụ bản hình thức anh hùng phần thưởng là nhiều nhất, nhưng phụ bản anh hùng lại cực kỳ khó, không có ăn ý phối hợp cùng kỹ xảo là không có khả năng vượt qua. Cho nên ở giai đoạn tân thủ, đại đa số người chơi sẽ không dại gì mà đâm đầu và phụ bản anh hùng, ngược lại lựa chọn phụ bản bình thường tương đối đơn giản hơn.

Nhưng mà, đối với các công hội lớn, phụ bản anh hùng lại mang ý nghĩa khác.

—— Bảng anh hùng Võ Lâm.

Chỉ có các ghi chép kỷ lục của phụ bản anh hùng mới được ghi lại vào bảng thành tích này!

Đây cũng chính là bảng thành tích tổng hợp của toàn bộ mười hai server mà bất kỳ ai cũng có thể xem xét, là bảng xếp hạng cao nhất trong game, cũng tượng trưng cho vinh dự!

Kỷ lục phụ bản anh hùng bao gồm hai mục——

[ Kỷ lục tam giáp ]: ghi lại các đội ngũ thứ nhất, thứ hai cùng thứ ba vượt qua phụ bản này trong server, cả ba đội sẽ nhận được thành tựu thông quan phụ bản lần lượt là Thủ Giáp, Nhị Giáp cùng Tam Giáp, tên của họ sẽ được ghi lại vĩnh viễn ở bảng này, cũng xưng là [ Đội tam giáp ]

[ Kỷ lục thành tích ]: đây có thể xem như một loại hình thức tranh tài hưu nhàn mà Võ Lâm đề ra, dựa theo quá trình đánh phụ bản của cả đội để bình xét tổng điểm số thông quan. Các yếu tố ảnh hưởng đến thành tích này bao gồm: số người trong đội ngũ, phối trí trang bị, DPS (sát thương trên giây), HPS (trị liệu tr��n giây), thời gian thông quan, số lần tử vong trong phụ bản, etc... Hệ thống sẽ dùng công thức cố định để tổng hợp lại tính toán ra trị số điểm, từ đó tiến hành đưa ra đánh giá đội ngũ dựa trên thực lực chỉnh thể. Thành tích thông quan càng cao, thứ hạng cũng sẽ càng cao, phần thưởng di động nhận được tự nhiên cũng sẽ nhiều hơn.

Kỷ lục thành tích ở bảng xếp hạng cũng có chia ra top 3 đứng đầu, nhưng khác với đội tam giáp là vĩnh cửu ghi chép, kỷ lục thành tích có thể phá vỡ bất cứ lúc nào.

Tỷ như Danh Kiếm Các, hệ thống đặt ra thành tích bét chót là 50.000 điểm. Chỉ cần có thể vượt qua thành tích này, sẽ được thông báo lên toàn server, trên bảng cũng sẽ ghi lại tên đội ngũ phá được kỷ lục của hệ thống. Nhưng nếu như có một đội khác đạt được thành tích vư��t qua đội ngũ này, danh sách trên bảng anh hùng tự nhiên sẽ được update lại.

Bởi vì tính chất tuỳ thời thay đổi, nên kỷ lục thành tích này cạnh tranh vô cùng kịch liệt!

Những người chơi PVP trong game thích nhất là lập đội đi cạnh kỹ trường đánh nhau hoặc là đi đánh xếp hạng, mỗi ngày đều phải kích tình chiến đấu một phen. Còn người chơi PVE lại càng thích tự tìm thú vui trong việc nghiên cứu các loại phụ bản, cách chơi đơn giản mà thoải mái... Cho nên nói, PVP và PVE hoàn toàn là hai quần thể trái ngược nhau.

Quan phương bởi vì cân bằng hai cộng đồng này, mới đặt ra hình thức cạnh tranh trong kỷ lục phụ bản, từ phụ bản từ 30 cấp đến 70 cấp... Kích thích những người yêu thích đánh phụ bản lặp đi lặp lại nghiên cứu phương pháp thông qua đạt được thành tích cao nhất, bảng thành tích mỗi ngày đều được update vô số lần... Phương thức cạnh tranh thú vị như vậy, bất kể là người chơi hay quan phương đều cảm thấy hài lòng.

Đội của Lưu Xuyên bởi vì trục trặc đường truyền mà rời mạng hơn hai tiếng, kỷ lục tam giáp của Danh Kiếm Các đã sớm bị một đám cuồng cày cấp cướp đi mất... Mà lúc này, ngay cả thành tích 5 vạn điểm của kỷ lục hệ thống cũng có đội phá vỡ...

Lý Tưởng nhìn thấy thông báo này, sẵn tiện liếc qua nhìn thành tích đánh phụ bản của đội mình—— nãy giờ bốn người đánh phụ bản đã gần 40 phút, thành tích phụ bản dừng lại chỉ ở khoảng 10 ngàn điểm, bởi vì đánh rất chậm nên điểm số bắt đầu bị trừ dần...

Phá kỷ lục hệ thống phải đạt hơn 50 ngàn điểm, chênh lệch rất lớn a...

Lý Tưởng nhịn không được hỏi một câu "Liên minh ăn hàng, nghe rất thú vị ha, tên đặt toàn món ngon không. Bọn họ là công hội nào vậy?"

Thanh Phong Đạo Trưởng đáp "Đây là công hội chuyên PVE, thực chất là một hội người quen với quy mô khá lớn. Hội trưởng Thịt dê xiên ớt tiêu là một nữ sinh, ở các server cũ bọn họ có vài kim đoàn chuyên đánh phụ bản lớn 70 cấp, còn thường xuyên tổ chức trận đấu thi ca hát dành cho thành viên công hội trên YY, mỗi ngày room YY của bọn họ đều có người túc trực tán gẫu buôn chuyện, là một công hội thuần nữ sinh khá nổi danh, bọn họ không nhận nam."

Lý Tưởng kinh ngạc "Toàn là con gái? Còn toàn là ăn hàng??"

Thanh Phong Đạo Trưởng nói "Phải."

Lưu Xuyên cười nói "Trong game rất hay gặp loại hội người quen này, bọn họ không tham gia vào việc tranh đấu giữa các công hội lớn, tự mình tìm niềm vui, tổ chức ngắm cảnh, hoặc là tổ đội đánh phụ bản, loại bang hội hưu nhàn không màng thế sự như vậy, cũng rất hiếm có."

Thanh Phong Đạo Trưởng nói "Tiếc là không ít công hội lớn cũng đặt chân ở server này, thành tích mà bọn họ đạt được có lẽ rất nhanh sẽ bị người khác vượt qua."

Lời của Thanh Phong Đạo Trưởng vừa mới dứt, kênh thế giới lại xuất hiện một dòng tin tức thông báo——

"Chúc mừng công hội [ Quốc sắc thiên hương ]: Quốc sắc vô song, Quốc sắc băng băng, Quốc sắc tuyết nhi, Quốc sắc phong hoa, Quốc sắc yêu yêu, Quốc sắc linh lung đã phá vỡ kỷ lục của phụ bản[ Dạ Tham Danh Kiếm Các ]chế độ anh hùng! Thành tích thông quan 52100 điểm!"

Lý Tưởng cảm thán "Đạo trưởng đúng là mi���ng quạ đen ha!"

Thanh Phong Đạo Trưởng "..."

Lý Tưởng tiếp tục tò mò hỏi "Vậy Quốc sắc thiên hương này rốt cuộc là công hội nào?"

Thanh Phong Đạo Trưởng nói "Quốc sắc thiên hương là công hội dưới trướng chiến đội Quốc Sắc, trình độ so với công hội hưu nhàn của đám nữ sinh kia cao hơn nhiều lắm."

Lý Tưởng kinh ngạc "Chiến đội Quốc Sắc? Tui chưa từng nghe qua tên chiến đội này a..."

Thanh Phong Đạo Trưởng tiếp tục giải thích "Chiến đội Quốc Sắc cũng có thể xem như trong top 8 đội mạnh, có điều thứ hạng luôn nằm áp chót trong top 8, hàng năm bước vào giải chính thức cơ bản đều là bị đào thải ngay từ vòng đầu. Hơn nữa phong cách của bọn họ không yêu phô trương, cảm giác tồn tại khá thấp."

Lý Tưởng giơ ngón tay khen ngợi "��ạo trưởng, ông thiệt đúng là giang hồ Bách Hiểu Sanh nha, có ông tui không cần đi tra baidu luôn!"

Thanh Phong Đạo Trưởng "..."

Lưu Xuyên nhịn không được nói "Đại sư, cậu là nhi đồng mười vạn tại sao à? Hỏi nhiều như vậy!"

Lý Tưởng gãi đầu "Tui tò mò thôi!"

Lưu Xuyên cười "Cậu cảm thấy hứng thú đối với mấy chiến đội sao?"

Lý Tưởng nói "Ừm... tui tiếp xúc với game này không lâu lắm, chỉ biết được mấy chiến đội cực mạnh... mùa trước quán quân là Trường An, á quân là Thất Tinh Thảo, quý quân là Đồng Tước, hạng tư là ai tui quên mất tiêu rồi..."

Thanh Phong Đạo Trưởng tiếp tục đóng vai giang hồ Bách Hiểu Sanh "Từ thứ tư đến thứ tám, phân biệt là Thịnh Đường, Lạc Hoa Từ, Phong Hoả, Quốc Sắc, Hoa Hạ."

Lý Tưởng một lần nữa giơ ngón tay cái bội phục.

Lưu Xuyên mỉm cười "Đừng nói nữa, tập trung đánh boss đi, sắp sửa cuồng bạo rồi!"

Lưu Xuyên vừa nói xong, quả nhiên boss tiến vào trạng thái cuồng bạo phẫn nộ, may là Lý Tưởng kịp thời phản ứng kéo lại mới không có chuyện xảy ra.

Mọi người cũng lấy lại tinh thần, tập trung công kích, cuối cùng cũng dánh chết được boss 2.

Lưu Xuyên nói "Đại sư đi sờ trang bị đi."

Lý Tưởng cảm thấy hôm nay mình rất là may mắn, liền không khách khí bước lên sờ bọc, lần này sờ được một cái cung tiễn Đường Môn, kèm theo một phòng cụ hệ vật lý Đường Môn có thể mặc, một cái yêu đai cho Ngũ Độc, còn thêm một cái hạng liên Võ Đang có thể dùng.

Lý Tưởng khóc thành tiếng "Tại sao không có món nào của tui hết?"

Hai con boss con nào cũng h���t sức nể mặt, rớt tổng cộng 3 món vũ khí, 3 trang bị tím, 1 cái trang sức hạng liên, nhưng lại cố tình không có món nào Lý Tưởng dùng được, tất cả đều là trang bị của đội hữu! Rốt cuộc là mình đây là may mắn hay xui xẻo?

Lưu Xuyên phát một cái biểu tình cười tủm tỉm "Đại sư đi một chuyến không công miễn phí, đáng thương."

Thanh Phong Đạo Trưởng thì lại bình tĩnh bảo "Chuyến sau sẽ có."

Ngô Trạch Văn cũng đi theo an ủi "Đừng nôn."

Lý Tưởng "..."

Thà mấy người đừng an ủi còn hơn!

Bốn người rời khỏi phụ bản, Lưu Xuyên đột nhiên lên tiếng hỏi "Đội trưởng, anh xem nếu đội chúng ta đánh điểm để phá kỷ lục thành tích có được không?"

Lý Tưởng tốt bụng nhắc nhở "Thành tích cuối cùng mà hệ thống bình xét trong lần đánh phụ bản lúc nãy của chúng ta là 8000 điểm, kỷ lục mới Quốc sắc thiên hương vừa ghi lại là 52000 điểm, chênh lệch rất lớn!"

Lưu Xuyên cười nói "Chúng ta đều là cả người trang bị xanh, giữa đường còn vừa đánh vừa chỉ huy dạy học, hơn nữa đây là lần đầu tiên chúng ta đánh anh hùng. Trang bị cùng cách đánh ảnh hưởng rất lớn đến thành tích bình xét của hệ thống."

Lý Tưởng ngẫm nghĩ lại, cảm thấy cũng có lý.

Bốn người bọn họ quả thực càng đánh càng thuận, chỉ đánh một lần đã có thể phối hợp ăn ý đến như vậy, chỉ cần đánh thêm vài lần nữa, thành tích chắc chắn sẽ được đề cao hơn.

Hơn nữa, hiện tại cả đám đều mặc trang bị xanh, dmg đánh boss không đủ. Phẩm chất trang bị tím so với trang bị xanh cao hơn rất nhiều, nếu cả đội thay hết trang bị t��m, hiệu suất tự nhiên sẽ nâng lên cao hơn... Mà thành tích đề cao rồi, phần thưởng tự nhiên cũng sẽ càng nhiều...

Lý Tưởng nghĩ tới đây, hưng phấn nói "Vậy chúng ta thử đánh phá kỷ lục thành tích đi!"

Thanh Phong Đạo Trưởng nói "Bốn người chúng ta thông quan không thành vấn đề, muốn phá kỷ lục liền rất khó, phải tìm thêm 2 dmg nữa mới được."

Lưu Xuyên hỏi "Đạo trưởng có quen cao thủ nào không?"

Thanh Phong Đạo Trưởng "Không có, tôi chơi một mình."

Lưu Xuyên bất đắc dĩ "Coi bộ chỉ có thể dựa vào duyên phận, thử tìm hai dmg mạnh chút đánh thử vậy."

Thanh Phong Đạo Trưởng hỏi "Thực sự muốn phá kỷ lục?"

Lưu Xuyên trả lời "Tất nhiên, phá kỷ lục kinh nghiệm thưởng nhiều hơn, phần thưởng di động cũng hậu hĩnh hơn, tỷ lệ đạt được tài liệu hiếm cùng đá ngũ hành rất cao."

Thanh Phong Đạo Trưởng nói "Thời gian lên mạng của tôi không quá ổn định, bình thường khoảng sau 8 giờ tối mới có thể online, 2 giờ sáng phải rời mạng. Nếu thấy tôi trên mạng, mọi người có thể pm tôi."

Lưu Xuyên gật đầu "Ok, đã hiểu."

Bốn người im lặng ngồi tĩnh toạ hồi phục một phen, Lưu Xuyên đi tìm NPC bán thuốc, mua mấy lốc thuốc hồi máu vứt cho Lý Tưởng, mới nói "Tiếp tục đánh đi, còn bốn lượt."

Trải qua lần đầu tiên phối hợp, hơn nữa lại thay các món trang bị cùng vũ khí tím đạt được, lần thứ hai vượt phụ bản anh hùng cũng nhanh hơn rất nhiều, bốn người chỉ tốn 25 phút đã thông quan, thành tích bình xét thông quan phụ bản cũng tăng lên tới 30 ngàn điểm, phần thưởng cuối phụ bản đ��ợc thêm mấy viên đá ngũ hành.

Lý Tưởng hưng phấn nói "Nếu đủ 6 người, dmg mạnh bạo hơn chút nữa, chắc chắn thành tích sẽ cao hơn nữa!"

Lưu Xuyên cũng biết vấn đề của đội mình, bốn người phối hợp không chút sai lầm mới có thể thông quan phụ bản một cách miễn cưỡng, nhưng nếu muốn phá kỷ lục thành tích lại kém nhiều lắm. Bốn người thôi, dmg kiểu gì cũng không đủ, quái đánh quá chậm, số liệu thống kê DPS cũng không đạt tiêu chuẩn...

Lưu Xuyên đang ngẫm nghĩ phải đào đâu ra thêm hai đội hữu có thực lực chút thì, đột nhiên góc trái nhảy lên một hàng tư tán gẫu——

[Đoạn trường thảo] nói với bạn: "Anh em! Rốt cuộc chịu onl rồi ha!"

Lưu Xuyên lau mồ hôi một chút!

Suýt nữa quên luôn vị hội trưởng đại nhân này...

Khi đó đang kết hôn lại bị rớt mạng, lên mạng lại đang ở trong phụ bản hôn lễ, không thấy đám người Thất Tinh Thảo nên Lưu Xuyên cũng quên không nhắn với họ một tiếng, phỏng chừng mấy người kia tên đến tham dự hôn lễ thực chất là đưa tiền lì xì bởi vì sự kiện rớt mạng mà buồn bực muốn chết đi...

Lưu Xuyên vội vàng phát cái biểu tình ôm quyền "Xin lỗi xin lỗi ha, tiệm Net bên tôi đột nhiên rớt mạng nên bị văng game theo!"

Tiệm Net mà cũng rớt mạng...

Đoạn trường thảo âm thầm phun tào, ngoài mặt ra vẻ bình tĩnh nói "Ồ, hoá ra là như vậy sao."

Lưu Xuyên mỉm cười nói "Hội trưởng tìm tôi có việc gì không?"

Đoạn trường thảo dứt khoát nói "Tôi cũng không quanh co lòng vòng với cậu, anh em, có hứng thú gia nhập Thất Tinh Thảo với chúng tôi không?"

____________________

Giải thích một chút

+ Kim đoàn: Một hình thức lập đoàn đánh phụ bản để kiếm tiền. Có 2 loại, hoặc là cho một cá nhân khác thuê đoàn, trang bị đánh ra sở hữu thuộc về người thuê. Loại thứ 2 là cho tất cả những ai có nhu cầu đấu giá trang bị, ai giá cao có thể thắng được. Cả hai loại đều có mục đích kiếm tiền, số tiền kiếm được sẽ chia cho toàn bộ thành viên trong đoàn (thường là cố định).

Quyển 2 - Chương 30: Công hội các chiến đội

Công hội trực thuộc chiến đội đóng quân trong các server game, một mặt giúp chiến đội mở rộng danh khí, đoàn kết các fan với nhau, nhưng đây chỉ là thứ yếu. Mục đích ưu tiên hàng đầu của họ là thay chiến đội lựa chọn những tân nhân có tiềm lực để đưa lên làm dự bị, cũng xưng là giúp chiến đội bơm "máu mới", cũng tránh trường hợp khi ch�� lực của chiến đội vừa nghỉ thi đấu liền không có ai thay thế.

Giống như Lộc Tường, năm đó cũng chính nhờ quản lý công hội chiến đội Hoa Hạ phát hiện cậu có tiềm lực, mới đề cử cậu gia nhập thanh huấn doanh Hoa Hạ, sau đó mới gặp Lưu Xuyên, mới có "một năm thành thần" của cậu sau này!

Tiếu Tư Kính là đội trưởng Thất Tinh Thảo, anh vốn là người biết nhin xa trông rộng, thanh huấn doanh của Thất Tinh Thảo cũng được tổ chức vô cùng chính quy, rất nhiều tuyển thủ vĩ đại xuất phát từ thanh huấn doanh đều là nhân tài mà các công hội trực thuộc Thất Tinh Thảo khai quật trong game.

Lúc trước, thái độ của ba người Trư lung thảo đột nhiên thay đổi, Lưu Xuyên liền đoán được nhất đinh là vì hội trưởng của bọn họ nghe được kể lại, cảm thấy trình độ của Lưu Xuyên không tệ nên muốn lôi kéo anh gia nhập.

Cái gọi là "nã nhân thủ đoản, cật nhân chủy nhuyễn", anh nhận tiền lì xì ưu đãi từ người của công hội Thất Tinh Thảo, bây giờ đối phương mở miệng mời gia nhập, cũng không thể trực tiếp từ chối ngay mặt đối phương được... Huống hồ, lần này là đích thân hội trưởng tự ra mặt mời Lưu Xuyên, ít nhiều gì cũng chừa cho người ta chút mặt mũi, muốn cự tuyệt cũng phải khéo léo một chút.

Lưu Xuyên ngẫm nghĩ "Hội trưởng ha, cảm ơn ý tốt của anh, nhưng mà loại người thích gây sự như tôi mà vào công hội của các anh, sợ là sẽ gây ra không ít rắc rối cho công hội, tạo thêm kẻ thù nữa cũng không chừng, nên chắc thôi đi..."

Đoạn trường thảo nghe vậy, vô cùng thoải mái nói "Tạo kẻ thù? Chuyện nhỏ! Công hội của chúng ta chuyên PVP, trước giờ chưa từng sợ bất cứ ai. Hay là cậu có kẻ thù nào? Cứ nói với tôi, vào hội tức là trở thành anh em một nhà, kẻ thù của cậu chính là kẻ thù của cả hội!"

Lưu Xuyên nghe mà dở khóc dở cười.

Anh biết kẻ thù lớn nhất của tôi là ai không? Là đội trưởng nhà anh đó chứ ai...

Tiếu Tư Kính mà biết các người phí công phí sức lôi kéo tử địch của chiến đội vào công hội Thất Tinh Thảo, chắc chắn sẽ đấm một phát vào mặt mấy người ngay...

Lưu Xuyên bất đắc dĩ nói "Vào hội là không được rồi đó, hay là vầy đi hội trưởng, bên các anh chắc chắn là cũng nuôi tham vọng nuốt boss thế giới 40 cấp đúng không? Đúng lúc tôi cũng muốn đánh, chi bằng chúng ta cùng nhau hợp tác đi, tôi giúp bên anh đánh boss, anh thấy sao?"

Đoạn trường thảo khiếp sợ nhìn màn hình.

Boss thế giới? Có phải mình đang hoa mắt không?

Đoạn trường thảo nghiêm túc hỏi lại "Boss thế giới? Anh em, cậu không phải nói giỡn đó chứ?"

Lưu Xuyên cười nói "Không đùa, tôi là người thành thật mà."

Đoạn trường thảo thấy lời này, trực tiếp câm họng.

Boss thế giới, cũng chính là loại boss lang thang trên các bản đồ thế giới, thời gian xuất hiện là ngẫu nhiên, khó khăn ở vào mức cực cao, là cái loại boss chỉ cần tuỳ tiện phất tay một cái có thể giết chết một đám người xung quanh ấy.

Boss thế giới 40 cấp là phản đồ của Ngũ Độc Giáo, trưởng lão Thiên Chu, phạm vi hoạt động ở khu vực Nam Cương. Điểm biến thái nhất của con boss này là khả năng gọi ra nhện độc, một bầy nhện độc lớn nhỏ vô số, vừa xuất hiện liền dùng tơ phủ lấy người chơi sau đó độc chết họ, cực kỳ khó đánh.

Giá trị của boss thế giới, không phải chỉ vài ngàn kim tệ có thể so sánh, bởi boss thế giới kẻ nào cũng là "đại gia". Những ai tham dự đánh boss đều nhận được một phần thưởng, mở phần thưởng ra sẽ ngẫu nhiên nhận được cái loại trang bị hoặc tài liệu, cũng có thể là kim tệ hay đá ngũ hành, thậm chí nếu may mắn có thể nhận được thú cưỡi hiếm có.

Boss thế giới không những khó đánh, hơn nữa trước lúc bắt đầu đánh boss còn phải trải qua trận chiến tranh đoạt boss đẫm máu giữa các công hội với nhau. Mỗi lần boss thế giới xuất hiện, toàn bộ bản đồ có thể nói là lúc nhúc đầu người, các công hội lớn thi nhau chém giết đỏ cả mắt, đến máu chảy thành sông...

Mà, muốn chiếm được boss thế giới, nhất định phải có một vị chỉ huy lợi hại biết nhìn thấu đại cục toạ trấn, chứ mạnh ai nấy đánh lung tung chắc chắn là không được rồi.

Đoạn trường thảo vô cùng hoài nghi hỏi lại "Cậu chắc chắn có thể đoạt được boss thế giới?"

Lưu Xuyên mỉm cười đáp lời "Lúc trước từng chỉ huy vài lầm, cũng biết cách đối phó với từng con boss. Bất quá, muốn đoạt được boss thế giới cũng không chỉ dựa vào biết cách đánh mà thôi, còn phải xem tình hình có vài công hội tranh đoạt nữa. Tôi phải hiểu biết trước một chút, server này tổng cộng có bao nhiêu công hội chuyên PVP?"

Đường Môn này cư nhiên còn là nhân tài loại hình chỉ huy hiếm thấy nhất?! Còn từng chỉ huy đoạt boss thế giới?

Trong nháy mắt, tâm tình Đoạn trường thảo trở nên vô cùng kích động, nhanh chóng đánh chữ gửi tư liệu mà mình biết "Server tổng cộng có vài công hội, gồm có Thất tinh thảo, Đồng tước đài, Hoa hạ chi bang, Lạc hoa từ, Thịnh thế đường triều, Trường an huyễn dạ, Phong hoả lang yên, Quốc sắc thiên hương..."

Hoa Hạ, Đồng Tước, Thịnh Đường, Trường An, Quốc Sắc, Phong Hoả, Lạc Hoa Từ, Thất Tinh Thảo...

Bát cường giải chính thức mùa thi đấu thứ chín..!!

Lưu Xuyên có chút nghẹn họng nói "Bát cường đều có mặt?"

Đoạn trường thảo trả lời bằng biểu tình rơi nước mắt "Phải đó, náo nhiệt không?"

Lưu Xuyên "..."

Đoạn trường thảo tiếp tục nói "Dù sao tin này cũng sắp sửa được công bố rồi, tôi cũng không giấu diếm cậu, sang năm bắt đầu giải mùa xuân, liên minh sẽ mở rộng số lượng chiến đội, tăng thêm hai danh ngạch mới. Lần này rất nhi��u công hội các chiến đội cũng vào đóng quân ở server mới này, đều vì là mục đích khai quật tân nhân có tiềm lực, bổ sung máu mới cho chiến đội nhà mình."

Lưu Xuyên tự nhiên cũng biết điều này, cao thủ các server cũ có thể khai quật cơ bản đều đã bị đào đi hết, cho nên ngay thời điểm liên minh mở rộng quy mô như bây giờ, các chiến đội đều nhắm đến server mới nhằm khai quật những người có tiềm lực trong tân thủ, cũng là chuyện bình thường.

Thiên lý mã không thiếu, nhưng Bá Nhạc thì không phải lúc nào cũng xuất hiện. Mỗi lần server mới được mở ra, rất nhiều tân thủ còn là gà mờ chẳng biết mình phù hợp với môn phái nào chậm rãi bắt đầu thăng cấp ở Tân Thủ Thôn. Tỷ như Lý Tưởng, tỷ như Ngô Trạch Văn, loại tân nhân có tiềm lực như họ đều là "thiên lý mã" mà các công hội chiến đội muốn tìm kiếm, một khi phát hiện cao thủ sẽ lập tức "bưng về" chiến đội nhà mình bồi dưỡng.

Bất quá...

Một lượt tám chiến đội mạnh đều tới, có khoa trương quá không...

Lưu Xuyên nghi hoặc hỏi "Một đống công hội chạy qua đây, nhưng tại sao kênh thế giới hoà bình như vậy? Kỷ lục phụ bản cũng chỉ có mỗi thành tích hơn 52000 điểm mà Quốc Sắc vừa đạt được mới nãy, thành tích như vậy... hơi bị thấp à. Mấy đoàn phụ bản của công hội khác chạy đi làm cái gì rồi?"

Đoạn trường thảo bất đắc dĩ nói "Bởi vì công hội chạy sang bên đây nhiều lắm, nên các hội trưởng hay tin đều tận lực nhẫn nhịn, không muốn quá phô trương để biến thành chim đầu đàn! Hơn nữa hôm nay vẫn là ngày đầu, nên ai nấy đều đang trong trạng thái quan vọng, kỷ lục của Quốc Sắc sớm muộn gì cũng sẽ bị đè xuống thôi, mấy đoàn tinh anh công hội đang chuẩn bị đánh phụ bản đâu. Sau 40 cấp, nhiệm vụ áp tiêu nghiệp đoàn cùng với đoạt boss thế giới mới là chiến trường chính!"

Lưu Xuyên nghe vậy có chút trố mắt nghẹn lời, một lát sau mới nói "Bát cường đều có mặt, cướp boss cũng khó hơn..."

Đoạn trường thảo vô cùng buồn bực nói "Không những như vậy, có vài công hội cả cả tổng hội trưởng cũng tới, còn kéo theo đoàn tinh anh ở server cũ nữa."

Lưu Xuyên ngạc nhiên hỏi "Sao anh biết rõ tới như vậy? Không lẽ là có spy trong mấy công hội kia sao?"

Đoạn trường thảo đáp lại bằng biểu tình xấu hổ.

Lưu Xuyên cười "Không cần ngại, mấy công hội kia kiểu gì chả nhét spy vào công hội bên anh."

Đoạn trường thảo phát một cái biểu tình bắt tay "Cao thủ biết vậy là tốt rồi. Làm hội trưởng thực sự là cực hơn trâu nữa! Server này tình hình quả thực là nghịch thiên, vừa vặn mở ra đúng lúc liên minh thay đổi, phỏng chừng các chiến đội đều dặn dò công hội của họ, ai cũng muốn nhân cơ hội này "tóm" vài tên tân nhân về cho chiến đội nhà mình..."

Lưu Xuyên hỏi "Thất Tinh Thảo các cậu qua đây cũng là do Tiếu đội căn dặn?"

Đoạn trường thảo nói "Không có, Tiếu đội mặc kệ chuyện của công hội, này là do Tam sắc tỷ căn dặn."

Lưu Xuyên lập tức hiểu được.

Tổng hội trưởng các công hội của Thất Tinh Thảo, Tam sắc phong cảnh thảo, nữ nhân này cũng rất biết nhìn xa trông rộng...

Năm rồi server mới mở, nhưng không có nhiều công hội chiến đội chạy qua đóng quân. Lần này server mới mở ra ngay lúc liên minh có thay đổi, sang năm giải mùa xuân sẽ tăng thêm hai danh ngạch chiến đội, chắc chắn sẽ thu hút không ít cao thủ nghiệp dư tham vọng muốn trở thành tuyển thủ thi đấu. Cứ mỗi lần liên minh quyết định tăng danh ngạch là y như rằng năm đó sẽ nổ ra các trận tranh giành đẫm máu, đội mới chen lên, đồng thời cũng sẽ đào thảo không ít các chiến đội lâu đời, có thể nói là một hồi tẩy bài thứ hạng chiến đội, cũng khó trách các chiến đội đều trở nên khẩn trương như vậy.

Cử công hội qua server mới để săn người, suy tính đủ sâu xa...

Gặp được cao thủ liền kéo về chiến đội nhà mình, chung quy vẫn tốt hơn so với để các chiến đội nghiệp dư dân gian hấp thu thôi...

Cái gọi là cao thủ xuất từ dân gian, Trung Quốc rộng lớn như vậy, không chừng lại toát ra một con hắc mã cũng nên...

Lưu Xuyên nói giúp Thất Tinh Thảo đoạt boss thế giới cấp 40, nghe có chút khoa trương, bởi vì anh cứ tưởng lần này nhiều nhất cũng chỉ có tầm ba đến bốn công hội chuyên PVP đóng quân bên server này, lại không ngờ sự thật có đến tận 8 cái! Muốn đoạt được boss từ trong tay 7 công hội còn lại, độ khó không khác gì giật khối thịt béo từ trong tay 7 con hổ đang đói cào ruột vậy... Khó cứ như lên trời.

Lưu Xuyên suy nghĩ một lát, mới nói "Khụ, hội trưởng ha, tới lúc đó xem tình hình như nào đã, chúng ta hành sự phải tuỳ hoàn cảnh, tôi sẽ cố hết sức giúp bên anh đoạt, nếu không được vậy cũng không có cách nào..."

Đoạn trường thảo dở khóc dở cười "Anh em, không bàn tới boss thế giới nữa, tôi thực s��� có thành ý muốn mời cậu về công hội bên tôi. Cậu là cao thủ, chắc phải hiểu được một vấn đề, server này rất nhiều công hội, mà công hội bên tôi thực lực xem như đứng top trong số các công hội rồi. Nếu cậu có hứng thú trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, tôi có thể đề cử cậu đi thanh huấn doanh nhận phỏng vấn."

Đến thanh huấn doanh của Thất Tinh Thảo phỏng vấn...

Anh xác định là tôi đến đó nhận phỏng vấn sẽ không hù chết Tiếu đội nhà anh sao?

Lưu Xuyên cười nói "Cảm ơn ý tốt của hội trưởng ha, không cần đâu."

Đoạn trường thảo buồn bực "Cao thủ, cậu là chướng mắt công hội của chúng tôi sao?"

Lưu Xuyên nói "Không không, tôi vốn quen thân tự do rồi, hơn nữa bên cạnh tôi còn kéo theo hai đứa người quen, chúng tôi chỉ muốn lập đội đánh phụ bản lên cấp thôi, không thích vào công hội suốt ngày đánh nhau. Tôi lại không thích thiếu nợ anh nên mới tính toán giúp bên anh đoạt boss, cứ như vậy đi ha."

Nói đến nước này, Đoạn trường thảo cũng không có biện pháp dụ dỗ tiếp, liền nói "Được rồi, tới khi nào đánh boss thế giới cậu lại giúp đỡ thì tôi cảm ơn trước!"

Lưu Xuyên nói "Không cần khách sáo, đoạt được rồi mới nói đi."

Đoạn trường thảo lúc này chỉ có thể thạm thời buông xuống kế hoạch lôi kéo cao thủ.

Hội trưởng tự mình đi mời, mặt mũi gì cũng cho đủ hết rồi. Cao thủ Đường Môn này tâm tư không muốn vào công hội, cũng chịu thôi. Dựa vào lời cậu ta nói, tạm thời cậu ta sẽ không gia nhập bất cứ công hội này, coi như cũng còn chút may mắn, ít nhất không sợ mấy công h���i đối địch lôi kéo được cậu ta. Thành quả kế hoạch lần này xem như không tệ... đi!

Đoạn trường thảo đang định trở về làm việc của mình, góc trái lại xuất hiện tin tư tán gẫu của cao thủ Đường Môn "À phải rồi hội trưởng, giúp tôi một chuyện được không?"

Đoạn trường thảo nghi hoặc "Cái gì?"

Lưu Xuyên cười tủm tỉm "Công hội Thất Tinh Thảo các anh là chuyên PVP nên không cạnh tranh kỷ lục phụ bản đâu đúng không? Bên tôi đang lập đội đánh phụ bản, thiếu hai người, có thể cho mượn hai người bên anh qua đắp chỗ không?"

Đoạn trường thảo "..."

Cái đậu xanh! Lôi kéo hắn nãy giờ hắn nhất quyết không theo, bây giờ ngược lại muốn lôi kéo người bên mình??

Lưu Xuyên nói "Được thì cho tôi mượn ba cây cỏ kia đi, nhớ là có hai tên Võ Đang đúng không? Thao tác cũng tạm ổn, mượn họ đi đánh cái kỷ lục phụ bản."

Đoạn trường thảo do dự một chút, nói "Để tôi thử hỏi họ xem."

Thất Tinh Thảo là một trong những công hội lớn, nhưng quả thực họ lại không cạnh tranh ở phần kỷ lục phụ bản.

Bởi vì Tiếu Tư Kính từng nói "Đánh cái gì phụ bản? Lằng nhằng."