Sau khi giải quyết đám người Lục Vân thì nàng dẫn Lam Nhi ra ngoài đi dạo. Trong khi đó thì Lục Vân đã về đến Vân Khê Uyển của mình khóc lóc kể lễ.
" Mẫu thân người phải làm chủ cho con huhuhu..." Thấy con mình khắp người toàn là vét roi thì Tần Cẩm Tuệ - nhị dị nương của Lục gia la lên " Vân nhi của ta, sao con lại thành ra thế này. Là ai, là ai đã làm con ra nông nỗi như thế này."
" Huhuhu...Mẫu thân đều là tại con tiện nhân Dương Thiên Vũ, người phải dạy dỗ con tiện nhân đó cho con huhu..." Lục Vân vừa nói vừa khóc bộ dáng rất chi là uỷ khuất, cứa như là trong truyện này nàng ta không có lỗi vậy. Nghe thấy cái tên Dương Thiên Vũ thì Tần Cẩm Tuệ đã tức giờ còn tức hơn, giọng nói đầy phẫn nộ.
" Con tiện nhân đó dám đánh con ra nông nỗi này sao. Được lắm! Con yên tâm đi ta sẽ nhờ lão gia đòi lại công bằng cho con."
Nói rồi cả hai dẫn nhau đến chỗ của Lục Cẩn Minh - gia chủ Lục gia. Nghe hai mẹ con Lục Vân khóc lóc kể về chuyện Dương Thiên Vũ đánh Lục Vân lại còn thêm mắm thêm muối khiến cho Lục Cẩn Minh rất tức giận. Ông ta sai quản gia đi gọi nàng đến đại sảnh. Vừa mới bước vào thì Lục Cẩn Minh liền quát nàng.
" Nghịch nữ mau quỳ xuống ". Lục Cẩn Minh nhìn nàng đầy phần nộ. Nàng vừa nhìn đã biết là chuyện của Lục Vân rồi sau đó lạnh nhạt nói.
" Tại sao ta phải quỳ."
" Ngươi đánh nhị tỷ ngươi ra nông nỗi này còn không biết lỗi, mau quỳ xuống. " Lục Cẩn Minh tức giận lấy tay chỉ Lục Vân rồi quát nàng. Chưa có ai dám coi thường lời của hắn nói mà bây giờ Dương Thiên Vũ nàng lại dám coi thường hắn.
Hai mẹ con Lục Linh ngoài mặt vẫn không thấy phản ứng gì. Còn hai mẹ con Lục Vân thì cười lạnh, khinh thường nàng. Dương Thiên Vũ ngươi chuẩn bị tiêu đời rồi.
" Ha, ta đánh nàng ta sao. Đúng vậy là ta đánh đó. Nếu như nàng ta không đến gây chuyện với ta trước thì sao ta phải đánh nàng ta. Ta chịu nhục suốt mười mấy năm qua ngươi có quan tâm đến ta, ta cơm ăn không đủ no, mặc không đủ ấm đến quần áo cũng đã bị bạc màu, ta bị ốm ngươi có đến thăm ta, các nàng đánh ta thương tích đầy mình ngươi có phạt các nàng sao. Hiện tại ta chỉ trả giáo huấn nàng có một chút ngươi liền gọi ta đến để chất vấn. Hừ, tướng quân đại nhân ngươi thực sự không xứng làm phụ thân."
Dương Thiên Vũ vừa nói vừa săn hai ống tay áo của mình lên cho Lục Cẩn Minh xem. Hai cánh tay nàng toàn là vết roi đánh hằn sâu vào trong gia thịt. Lục Cẩn Minh thì ngây người, ông ta không biết phải nói gì hơn. Còn Lục Vân sau khi nghe Dương Thiên Vũ nói xong liền phản bác.
" Ngươi nói bậy. Phụ thân nàng ta đang nói dối đó, người phải làm chủ cho nữ nhi, phụ thân."
" Đúng vậy đó lão gia, người phải làm chủ cho Vân Nhi a lão gia."
Lục Vân cùng Tần Cẩm Tuệ vội vàng cầu xin Lục Cẩn Minh làm chủ nhưng ông ta không thể nói gì hơn là im lặng. Đúng hơn là á khẩu không biết nói gì.
Từ nhỏ ông ta đã mặc kệ sống chết ra sao, mặc cho người trên kẻ dưới trong phủ ức hiếp nàng, cơm ăn không đủ no, mặc cũng không đủ ấm, phải làm biết bao nhiêu việc ngay cả hạ nhân cũng không bằng. Nay ông ta biết Lục Vân đến gây chuyện với Dương Thiên Vũ nhưng ông ta không nói gì. Hai mẹ con Lục Vân lại đến nói Dương Thiên Vũ đánh Lục Vân, lại còn thêm mắm thêm muối vào khiến cho ông ta tức giận bèn sai quản gia đi gọi nàng đến để chất vấn. Không ngờ được lại thấy một màn này khiến cho ông ta không biết nói gì hơn.
Dương Thiên Vũ cười lạnh nhìn mấy người đang diễn trò ở đây nghĩ ' Hừ, người đang làm trời đang nhìn, ta chỉ trả lại những gì mà các ngươi nợ nàng mà thôi. Và đây mới là bước đầu tiên'
Không muốn ở đây thêm chút nào nữa Dương Thiên Vũ xoay người đi ra khỏi đại sảnh trở về Thanh Yên Các.
Lại nói vết thương của Dương Thiên Vũ đã khỏi từ lâu, nhưng mà nàng biết sẽ có chuyện như hôm nay nên nàng đã làm giả mấy vết thương đó nên hôm nay mới có thể giải quyết việc này sớm.
Nhưng hai mẹ con Lục Vân sẽ không tha cho Dương Thiên Vũ nàng. Chắc chắn hai người này sẽ bày mưu tính kế nàng.
Binh đến tướng chặn!
Hừ, muốn đấu với nàng sao nàng sẽ phụng bồi đến cùng.
______________________________________
Mọi người nhớ like + comment cho mik nha.😘😘😘