Tâm trạng hiện giờ của Dương Thiên Vũ không tốt, vừa mới đi dạo về liền bị gọi đến đại sảnh thật đúng là mất hứng. Liền gọi Lam Nhi lại cùng đi ra ngoài đi dạo một lần nữa.
Trên đường đi tâm trạng của Dương Thiên Vũ cũng đã tốt hơn một chút. Người dân đi lại tấp nập, tiếng reo bán khắp mọi nơi.
Trời đang trong xanh đột nhiên mây đen kéo đến đột ngột, cơn mưa bắt đầu rơi xuống. Mọi người ai cũng nhao nhao chạy nhay về nhà. Còn Dương Thiên Vũ và Lam Nhi tìm thấy một cái đình, nhanh chân chạy vài đó trú mưa. Vừa vào đến thì nàng lại thấy một người mà nàng không muốn gặp nhất, người mà khiến cho Dương Thiên Vũ trước đau lòng tột độ và bị nhị tỷ của mình đánh cho đến chết. Người đó không ai khác là Thân vương - Lăng Mạc Duật.
Nhìn thấy Lăng Mạc Duật thì Dương Thiên Vũ liền cảm thấy chán ghét nên nàng cũng mặc kệ hắn. Lăng Mạc Duật thấy nàng vào mà không hành lễ với hắn khiến cho hắn tức giận.
" Dương Thiên Vũ ngươi thấy bản vương mà không hành lễ "
" A, thì ra vương gia cũng ở đây. Thứ cho tiểu nữ không nhìn thấy, tiểu nữ tham kiến vương gia." Nàng làm như vừa mới nhìn thấy hắn sau đó cùng Lam Nhi hành lễ. Chỉ có Lam Nhi là quỳ còn nàng thì đứng thẳng và nói với hắn bằng giọng điệu lười biếng, khuôn mặt thì lạnh băng. Lăng Mạc Duật thấy nàng hành động như vậy thì tức giận " Sao ngươi không quỳ."
" Ngươi....Cho rằng mình là cái thá gì mà ta phải quỳ." Dương Thiên Vũ nàng trước giờ chưa từng quỳ gối trước người khác. Ngay cả cha mẹ nàng thì nàng còn không quỳ, vậy thì Lăng Mạc Duật hắn là cái thá gì mà nàng phải quỳ. Khuôn mặt lạnh lùng nhìn hắn.
Lăng Mạc Duật sửng sốt, Dương Thiên Vũ mà hắn biết là người nhu nhược, yếu đuối, lúc nào cũng chạy theo hắn, hắn sai gì nàng làm nấy không dám cãi lại mà bây giờ nàng lại chống đối lại hắn. Nhìn vào mắt Dương Thiên Vũ, Lăng Mạc Duật dường cảm thấy có một luồng áp lực nào đó khiến cho hắn phải sợ hãi, nhưng hắn chỉ cho đó là ảo giác.
" Ngươi...Nghe nói ngươi đã đánh Vân Nhi." Hắn tức giận nhưng cũng không thể làm gì được đành phải nói sang chuyện khác.
" Thì sao?" Thái độ không quan tâm đến ai của nàng làm cho hắn lại nổi giận quát " Ai cho ngươi đánh nàng."
" Ồ, nàng gây chuyện với ta, ta giáo huấn nàng. Còn nữa ngươi lo lắng cho nàng ta vậy sao." Dương Thiên Vũ cũng chẳng thèm quan tâm hắn như thế nào chỉ nói với giọng lạnh nhạt, khuôn mặt lạnh lùng.
" Ngươi.... Nàng là nữ nhân của ta, ai cho phép ngươi đánh nàng."
" Ha, vậy sao. Hình như ta nhớ không nhầm thì ta vẫn còn là vị hôn thê của ngươi nha." Dương Thiên Vũ mắc cười nhìn hắn, khoé môi hơi nhếch lên.
" Ta sẽ từ hôn với ngươi." Lăng Mạc Duật phẫn nộ nói.
Như vậy thật là đúng ý của nàng. Nàng đã muốn từ hôn từ lâu lắm rồi, mà hôn sự này là do tiên hoàng ban ra lúc còn sống nên nàng không thể làm gì được. Hôm nay lại có cơ hội.
" Được thôi, ngươi nhanh đi nói với hoàng thượng ban chỉ từ hôn nhanh lên không là Vân Nhi yêu quý của ngươi bị làm sao thì ta không chịu trách nhiệm đâu đó."
Lời nói khích tướng của nàng đã thành công làm cho Lăng Mạc Duật trúng kế. Hắn nhanh chóng đi ra khỏi đình mặc kệ trời đang mưa. Nàng đoán chắc là rất nhanh thánh chỉ từ hôn sẽ được ban ra và nành sec thoát khỏi cuộc hôn nhân vô nghĩa này.
" Tiểu thư vương gia muốn từ hôn , phải làm sao bây giờ." Lam Nhi lo lắng nói với nàng. Nhưng mà nàng lại đang rất mong muốn cái thánh chỉ đó nhanh nhanh đến.
" Mặc kệ hắn, cái hôn sự này ta không hề muốn chút nào."
Trời tạnh mưa Dương Thiên Vũ bước ra khỏi đính và về phủ. Vừa về đến phủ liền có người nói trong cung có thánh chỉ. Thế là nàng lại phải đi đến đại sảnh.
Vào trong thấy một bị công công đang cầm thánh chỉ, người này là Trần công công bên cạnh hoàng thượng. Còn lại mọi người đang quỳ ở đó. Lục Cẩn Minh thấy nàng vào mà không quỳ liền quát " Mau quỳ xuống."
Dương Thiên Vũ đang định trả lời thì Trần công công liền nói " Thừa tướng hoàng thượng có nói là tam tiểu thư có thể đứng để tiếp thánh chỉ." Nghe Trần công công nói xong thì Lục Cẩn Minh liền im miệng. Thánh chỉ bắt đầu được đọc.
" Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết. Tam tiểu thư phủ thừa tướng Dương Thiên Vũ do không có duyên với Thân vương Lăng Mạc Duật, nay trẫm ban chỉ từ hôn. Ban cho tam tiểu thư 3 vạn lượng hoàng kim, 2 miếng ngọc phỉ thuý tiến cống, 1 đôi ngọc kì lân, 2 viên dạ minh châu, 2 khúc vải gấm do Tây Vực tiến cống. Khâm thử."
Dương Thiên Vũ đưa tay tiếp thánh chỉ tạ ơn, thầm nghĩ cũng quá nhanh đi. Còn 3 mẹ con Lục Vân thì đang vui mừng vì nàng không còn là vị hôn thê của Lăng Mạc Duật nữa.
Trần công công đọc xong thánh chỉ liền nói vài câu với Lục Cẩn Minh rồi rời đi. Xong, mọi người ai cũng đều trở về phòng của mình.
_____________________._._______________
Mik cảm thấy chương này chưa được hay. Mong mọi người góp ý nha. Like + Comment nha 😘😘😘😘