"Đó cũng là con trai và con gái của anh." Cố Vi Vi nhắc nhở.
Thật hiếm thấy người cha nào lại ăn giấm của con mình như anh.
Phó Hàn Tranh nắm tay cô, vừa đi vào thang máy, vừa nói.
"Anh vất vả như thế mới có thể cưới được vợ về nhà, kết quả lại toàn để bọn nhỏ hưởng lợi, chẳng lẽ anh không được có ý kiến à?"
Lúc chưa có bọn nhỏ, cuộc sống của hai người trôi qua rất ngọt ngào, nhưng từ khi có hai đứa bé, cuộc sống của hai người cũng theo đó xuất hiện mâu thuẫn lớn nhỏ.
Cố Vi Vi nghiêng đầu nhìn anh: "Anh phải vất vả mới có thể cưới được em sao?"
"Không vất vả, chẳng qua phải đợi quá lâu mà thôi." Phó Hàn Tranh vội vàng giải thích, anh lập tức hỏi:
"Khi nào thì em chuyển về nhà của chúng ta?"
Ở lại nhà cũ, không chỉ có hai đứa nhỏ chiếm dụng thời gian riêng tư của hai người, mà ngay cả mấy người lớn trong nhà cũng ảnh hưởng đến thế giới riêng của hai người bọn họ.