CỔNG.
Một cậy cột đứng tại trung tâm Giao Lộ nơi 4 khu vực giao nhau.
Nếu nó là cột màu trắng thì có lẽ nó sẽ được coi là thiêng liêng, nhưng cây cột này màu đen, nó hấp thụ toàn bộ ánh sáng. Nó không phản chiếu một điểm ánh sáng nào nên khiến nó không có cảm giác 3D.
Seowoon đã từng thấy màu đó trên internet trước đây, giống như "Vantablack", được biết đến là màu đen đích thực, nó tối đến mức khiến cậu cảm thấy không thoải mái.
Nhưng có nên gọi cái đó là cái cột không?
Nếu thực sự là cột, nó sẽ mang lại một chiều không gian 2D vào thế giới 3D. Cái cột này chỉ có diện tích và bề mặt hình chữ nhật '■'.
Phía trước CỔNG nhìn từ xa, có một rào chắn dài bằng kích thước của nó. Rào chắn được canh gác nghiêm ngặt trông giống như một trạm kiểm soát nhập cảnh ở sân bay. Seowoon biết rõ những người canh gác là ai.
Hội 'OHSUNG' kiểm soát Giao Lộ để đổi lấy bốn khu vực còn lại. Giống như nguồn gốc ban đầu của Chilsung Cider, Ohsung là một hội được thành lập bởi 5 người có họ khác nhau, nhưng chỉ có hai trong số năm người sáng lập đầu tiên còn sống.
Việc kiểm tra sử dụng CỔNG cũng gặp khó khăn do có nhiều mansaengjong. Lo sợ rằng họ sẽ gây tai nạn ở Seoul do vượt qua CỔNG, hội 'OHSUNG' quyết định cử mansaengjong sau khi thẩm tra.
"Vui lòng nêu rõ mã số độc quyền mansaengjong của bạn, liên kết với hội nào- bỏ qua nếu bạn không có- và tên của bạn."
Người phụ nữ ngồi ở bàn thẩm tra trông giống như một công chức vô hồn.
"1-1, 2-8-3, hội 'Thiên thần sa ngã', Cha Seo Woon."
Tên của hội luôn khiến cậu cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng Seowoon cố tình nói một cách bình tĩnh.
Người phụ nữ đột nhiên ngẩng đầu lên khi nghe thấy cái tên 'Cha Seowoon...'. Nhìn đôi mắt vàng gần đen của cô, có vẻ cô là người sử dụng năng lực nguyên tố, nhưng Seowoon không thể biết chi tiết về năng lực của cô ấy.
"Cậu có thể cho tôi xem mặt để tôi xác nhận danh tính được không?"
Cha Seowoon hạ mũ trùm đầu xuống. Người phụ nữ trông già hơn Seowoon một chút mỉm cười.
"Quao, Kiếm sĩ Cha Seowoon-nim! Lâu lắm rồi mới gặp lại cậu!"
'Mặc dù không vào được trường luật, nhưng được gọi là 'công tố viên' ở đây tuyệt thật đấy.'
"Dạo này cậu thế nào?"
"Tôi vẫn khỏe."
Cậu không nhớ là đã từng nhìn thấy người phụ nữ này trước đây.
"Cậu vẫn còn ở hội TACHEON à ?"
"Vâng."
Seowoon có thể cảm nhận được ánh mắt của những người đang chờ thẩm tra phía sau, nhưng cậu chỉ kéo mũ lên.
"Tôi nghe nói TACHEON không còn hội phó nữa...?" Người phụ nữ nói chậm ở cuối câu, như một câu hỏi.
"Chúng tôi đang cố gắng biến hội thành một tổ chức ngang hàng."
"A, tôi hiểu rồi..."
Cô ấy lạnh lùng đáp lại, như thể đó không phải là câu trả lời cô muốn.
"Cậu có thể đặt quặng WU ở đây được không?"
Người phụ nữ chỉ vào một tấm bảng có vẻ như đã thu nhỏ CỔNG lại bằng kích thước của một tờ giấy A4. Seowoon đặt quặng vào đúng vị trí trông giống như một cái cân. Người phụ nữ kiểm tra màn hình hiển thị trọng lượng và mỉm cười.
"Là quặng 20 ounce cấp độ 3. Mật độ cao nên thời gian lưu trú của cậu sẽ khoảng 3 ngày."
20 ounce tương đương khoảng 600 gram.
"Vì đây là lần đầu tiên của cậu nên vui lòng đọc hướng dẫn ở đây nhé."
Cô đưa một trong những tờ hướng dẫn chất đống trên bàn cho Seowoon. Cậu cảm ơn, gấp tờ giấy lại và nhét vào túi sau.
"Giờ tôi có thể vào được không?"
"Đó có phải là vũ khí duy nhất của cậu không? Matahari phải không?"
Cô ấy chỉ vào thanh kiếm có chuôi bằng da rắn trên lưng Seowoon.
"Vâng."
"Tôi có thể bắt tay cậu một cái không? Tôi đã là fan của cậu từ lâu rồi. Tôi thậm chí còn xem video cậu săn kiến sư tử cả trăm lần."
Người phụ nữ mỉm cười ngại ngùng và đưa tay ra.
"Cảm ơn."
Seowoon gật đầu nhưng không đáp lại cái bắt tay.
Người phụ nữ bất ngờ muốn bắt tay cậu, nên Seowoon nghi ngờ rằng năng lực của cô ấy có thể là đọc được suy nghĩ thông qua giao tiếp.
"Ahem, cậu có thể vào. Khi quay lại nhớ mang theo vũ khí. Nếu cậu gây ra hành vi phạm tội sau khi qua CỔNG, cậu sẽ bị cách ly khi đến NARAKA theo Luật Độc Quyền Mansaengjong."
"Tôi hiểu rồi."
Seowoon thầm phàn nàn rằng Matahari trên lưng cậu nặng kinh khủng. Trước đây cậu không cảm nhận được trọng lượng của nó, như thể chúng là một thể thống nhất.
Cậu cố tình đứng thẳng lưng, đút tay vào túi, sờ vào quặng thô bên trong. Quặng Cahaya đưa cho cậu thô như giấy nhám.
Trước cánh CỔNG đen, Seowoon ngoảnh đầu lại.
Cậu nghĩ rằng mình chỉ ngoảnh đầu trong vô thức vì ánh mắt của ai đó đang nhìn chằm chằm vào lưng cậu, nhưng nhờ có Cahaya đeo mặt nạ ở đó, cảm giác bất an của cậu đã dịu đi.
Seowoon lẩm bẩm với Cahaya, người đang nói gì đó trước bàn thẩm tra:
'Gặp lại cậu sau.'
<Đang trên đường đến <$%*%&^. Cẩn thận say xe. Cơn đau giống như cú sốc khi bị đánh vào sau gáy! Đừng chết nhé, Chuột chù! Ý tôi là, Chuột chù Voi!>
Nếu cậu chết, chẳng phải là vì tức tên 'Sứ Giả' phiền phức đó sao?
Ngay khi Seowoon bước vào CỔNG đen, cơ thể cậu lao vào không gian giống như một hố đen.
BAM.
Cậu cảm thấy choáng váng vì đau, như thể đầu bị đánh mạnh vào gáy. Cú sốc khiến cậu gần như nôn ra máu từ mũi và miệng. Sau đó là cảm giác đau đớn như thể cơ thể bị co lại dưới lực hấp dẫn khủng khiếp, xương cốt như bị nghiền nát.
"Đừng chết, Chuột chù.", có vẻ như 'Sứ Giả' không nói dối.
***AineCrystal***
Seowoon rên rỉ, cảm thấy đau nhói ở gáy.
Trở mình trên chiếc giường ngủ, chiếc chăn khẽ sột soạt bám nhẹ vào da cậu. Trước đây cậu thường ngủ với tờ báo nhàu nát làm chăn, nhưng giờ đây chiếc chăn này có mùi thơm sạch sẽ. Chỉ đến lúc đó Seowoon mới mở mắt. Tóc cậu rối bù như tổ chim. Nhìn xung quanh, cậu nhận ra căn phòng tối om vì rèm cửa che ánh sáng, nhưng chiếc chăn và ga trải giường màu trắng đã thu hút sự chú ý của cậu. Seowoon vội vàng ngồi dậy, với tay lấy tấm pad như thường lệ.
Khi cậu chạm vào tấm pad trên bàn đầu giường, tấm rèm đóng kín ở ba phía bắt đầu mở ra. Mây trời hiện ra và trước cửa sổ là một cái TV cuộn lớn mà cậu rất thích.
[Chủ nhân, ngài đã thức dậy rồi sao? Quan sát thời tiết lúc 9 giờ sáng ngày 19 tháng 4 cho thấy trời nắng. Ngài có muốn biết thêm thông tin về thời tiết không?]
Như thường lệ, khi tấm rèm được mở ra, loa Al bắt đầu làm nhiệm vụ.
"...Ừ, cho tôi biết." Seowoon khàn giọng đáp.
Chiếc loa có thân chính là một tấm pad dài 8 inch, là một AI mà Seowoon đã sử dụng từ thời trung học. Dù không phải là con người, nhưng đôi khi nó còn tốt hơn cả con người.
'Nếu không phải vì mẹ thì tôi đã bỏ nhà ra đi từ lâu rồi.'
Cậu âm thầm giải toả sự bực bội của mình với nó. Tất nhiên, phản ứng luôn như nhau:
[Chủ nhân, tôi không thể hiểu câu hỏi của ngài.]
[Trên toàn quốc, hình thái thời tiết chủ yếu là nắng, nhiệt độ cao dự kiến đạt 22 độ C và nhiệt độ thấp nhất là 13 độ C, dẫn đến sự chênh lệch nhiệt độ lớn.]
Seowoon đứng dậy khỏi chiếc giường đủ lớn để năm người có thể lăn qua lăn lại và mặc áo choàng. Sau đó, cậu đi đến cửa sổ và nhìn xuống trung tâm thành phố.
Khoảng 9 giờ sáng, các con đường nhộn nhịp với dòng người đi làm vào giờ cao điểm. Căn hộ cao tầng của Seowoon có tầm nhìn thoáng đãng, giúp cậu có thể thấy được giao thông kéo dài đến tận phía Bắc.
".....Chỉ là một giấc mơ."
Seowoon mỉm cười chán nản.
'Tất cả chỉ là mơ, chết tiệt.'
Đó là cách duy nhất để mô tả khoảnh khắc này. Seowoon đi qua đi lại trong nhà, cố gắng xua đi những cơn ác mộng còn sót lại.
Chiếc đàn piano lớn, tấm thảm mua trực tiếp từ Ai Cập, chiếc bàn 8 người trong phòng khách mà cậu đã kiên nhẫn chờ đợi một năm để đặt làm từ một nghệ nhân mộc, hầm rượu, 3 chiếc tủ lạnh được lựa chọn kỹ lưỡng và bồn tắm sục kiểu Pháp với cảnh đêm của thành phố - tất cả đều được mua bằng tiền của cậu.
Cậu không nhận ra giá trị của chúng khi mới có được, nhưng giờ đây, tất cả những thứ này đều trở nên thân thương với cậu.
Seowoon cuối cùng bật TV trong phòng khách. Sau một giấc mơ dài và đáng sợ, cậu không thể nhớ được mình đã làm gì vào đêm hôm trước. Lướt qua các kênh, cậu dừng lại ở bản tin để xua tan cơn buồn ngủ.
[Trong tình hình hiện tại, sự phụ thuộc vào sự hỗ trợ của Mansaengjong trở nên thiết yếu, nhưng công chúng vẫn còn chia rẽ sâu sắc về những lợi ích và bất lợi của sự cần thiết này. Nhà Xanh đã chính thức phục hồi thẩm quyền trước đây của Mansaengjong.]
Seowoon nhìn chằm chằm vào màn hình với chiếc điều khiển trên tay. Cậu thậm chí không nhận ra rằng dây đai áo choàng được buộc vội vàng đã bị tuột ra.
[Trong các tin tức mới nhất, đã có thông báo rằng 'Cahaya-ssi' và 'Cha Seowoon-ssi', thuộc hội 'TACHEON', đã tiến vào Seoul. Ngoài ra, 'Kang San-ssi' và 'Han Donhee-ssi' đã được nhìn thấy sử dụng CỔNG cùng nhau. Tính đến ngày 19 tháng 4, tổng số Mansaengjong từ NARAKA đã đạt con số 20.]
Ngay khi giọng của người dẫn chương trình vừa tắt, Seowoon lại mở áo choàng, chạy ra ngoài, đi đến tủ giày thì thấy Matahari đang dựa vào góc cửa, chuôi kiếm bằng da rắn thô ráp vẫn còn đó.
Cậu thở dài. Đến lúc này cậu mới nhớ ra.
--------------------------
1) NGÃ TƯ và GIAO LỘ đều là 4 khu vực giao nhau.