Chereads / Vòng tuần hoàn định mệnh / Chapter 3 - Náo nhiệt

Chapter 3 - Náo nhiệt

Tối nay thành phố của chúng tôi sẽ có một sự kiện âm nhạc, trong đó có một ca sĩ nổi tiếng gần đây tên J5M. Hôm nay tôi rất háo hức khi sắp được gặp người nổi tiếng. Tôi hỏi em gái rằng là:

"Em định sẽ đi mấy giờ?"

Em ấy háo hứng nói với tôi rằng:

"Tầm 19 giờ tối đi."

Vì buổi tối tôi rảnh nên tôi đồng ý với nó luôn. Và tôi cũng dặn nó là:

"Tiền chu cấp hàng tháng không nhiều đâu, nên chỉ đi chơi lần này thôi nhé."

Em ấy nghe xong hờn dỗi nói với tôi:

"Biết rồi còn nói."

Sau đó hai chúng tôi say sưa thảo luận về buổi tiệc dạ hội đó.

Trong lúc đó, Viêm Nham đang thảo luận với đồng nghiệp về công nghệ mới, đồng nghiệp của anh cung cấp rằng:

"Sau vài lần lấy máu và adn của những vô độ quỷ thì chúng tôi sắp nghiên cứu ra một thiết bị có thể chống lại chúng."

Viêm Nham nông nóng hỏi rằng:

"Liệu khi nào nó được hoàn thành?"

Người đồng nghiệp nói với anh một cách bình tĩnh:

"Chắc cũng khoảng 19 giờ 30."

Ngay sau đó cấp trên giao nhiệm vụ qua điện thoại nói anh rằng là:

"Có một con vô độ quỷ đã tàn sát nhiều người ở những thành phố khác nhau, điểm chung đều là ở chỗ đông người và nó có khả năng thải ra độc khiến cho người khác rơi vào giấc ngủ và từ từ huỷ hoại cơ quan trong cơ thể nên anh hãy cẩn thận."

Anh chật nhớ ra có sẽ có một buổi hoà nhạc vào tối nay nên anh tính đi đến đó điều tra và nói với sếp là phải cử thêm vài người ở những chỗ khác để đề phòng.

Tối đó, tôi mặc một cái áo hoodle trắng, một cái quần jogger đen và một đôi giày thể thao trắng, với thân hình cao ráo, nước da sáng láng và khuôn mặt điển trai, tươi sáng thì tôi trông rất oách để đi chơi. Còn đứa em gái của tôi cũng không kém cạnh khi mang cho mình một cái áo crop trắng xinh và được khoác bên ngoài bằng một cái áo eo ngắn cùng với những nhúm lông trắng, một cái váy ngắn trắng tinh kết hợp với đôi tất chân nâu và một đôi guốc trắng. Cùng với thân hình nhỏ nhắn, gương mặt xinh xắn, đáng yêu và làn da sáng mịn khiến cho em ấy toả sáng giữa những ánh đèn sân khấu của tối nay.

Lúc tới nơi, tôi gặp một thanh niên từ xa đang gọi chúng tôi. Người đó mặc cái áo da thú màu đen và một cái quần jeans rách, cùng với thân hình cao ráo, giương mặt sáng sủa, điển trai và làn da trắng khoẻ. Khi lại gần tôi mới thấy đó là Thiết Mã cùng lớp với tôi. Sau đó cậu ấy bắt chuyện với tôi:

"Cường, cậu cũng đi đấy à? Và đây là em gái Hà Bạch của cậu phải không?"

Em tôi vui vẻ nói rằng:

"Anh là anh Mã à? Anh em kể nhiều về anh lắm!"

Rồi ba chúng tôi trò chuyện với nhau một lúc. Sau khi MC giới thiệu xong thì ca sĩ J5M lên hát bài Hồng Hào, Vàng Bạc, Sóng Thần. Khi chúng tôi cùng đu đưa trên từng giai điệu thì tôi nghe ai đó thì thầm với tôi. Khi tôi quay lại thấy anh Nham, anh đang mang chiếc áo khoác đen để che đi thân hình đồ sộ cùng với làn da rán nắng hoà mình trong bóng đêm. Giương mặt anh sắc lạnh nói với tôi rằng:

"Em hãy chạy đi, sẽ có vụ thả khí độc vào nơi này."

Tôi ngơ ngáo và hỏi anh rằng:

"Thế sao anh không đi kêu gọi mọi người chạy đi mà chỉ nói mình em?"

Anh ấy bình tĩnh nói với tôi rằng:

"Nếu mà anh nói thì mọi người sẽ chạy khiến hắn thải ra khí độc."

Tôi không hề vui với suy nghĩ của anh, tôi liền phản bác rằng:

"Thế sao anh không kêu gọi không tụ tập vào tối đi!"

Thế nhưng câu trả lời vô cảm của anh đã khiến cho tôi rất sốc:

"Nếu không tụ tập hôm nay thì mai cũng sẽ tụ tập. Rồi hắn cũng sẽ hại người thôi, thà mất vài người còn hơn để kẻ thù ác chạy đi."

Đột nhiên chúng tôi nghe tiếng hét thất thanh từ xa, đã có người ngất xỉu. Ngay sau đó hàng loạt người ngã xuống. Khi ấy con vô độ quỷ đó lộ diện, nó có thân hình nhớt nháp màu xanh lá cây cùng với khí bóc ra từ cơ thể nó. Ngay lúc tôi định kêu anh Nham đỡ người cứu giúp thì anh đã đuổi theo con quái vật đó đi mất. Tôi không nhiều liền báo xe cấp cứu và biến thân. Tôi ở dạng lỏng phân tách thành nhiều vũng nước khác nhau và từng vũng vận chuyển từng người một. May mắn là độc chỉ mới thải ra một ít và mọi người mới chỉ hôn mê thôi. Ngay sau đó, tôi liền theo dấu của anh Nhan, rồi tôi phân nhánh để tìm tiếp. Khi tôi thấy được con quái vật thì từ xa một chiến binh hoả đang tấn công dồn dập vào con quái vật. Rồi hắn bay lên không trung, lượn vài vòng trong không khí rồi rơi theo quỹ đạo trúng con quái vật. Thế quái nào con quái vật đó lại ở dạng người chứ không bị tan xác. Hắn liền tra khảo:

"Tại sao ngươi lại xả khí độc?"

Người đàn ông đang nằm trên sàn cười mỉa nói:

"Vì ta rất ghét sự ồn ào, ta ghét sự náo nhiệt."

Tên người hoả mắng mỏ hắn rằng:

"Chỉ vì sự ích kỉ của ngươi mà đã có những người nằm xuống, ngươi muốn ai cũng đau khổ hả?"

Ngay sau đó người đó liền vác tên đàn ông đó rời đi.

Sáng hôm sau khi tôi đang ở trong phòng khám của Hà Bạch, em ấy hỏi tôi rằng:

"Hôm qua đã xảy ra chuyện gì?"

Tôi nhìn em ân cần nói:

"Đã có thêm một con vô độ quỷ đã xả khí độc, may hắn đã bị bắt rồi."

Em tôi nhìn tôi cười một cách an tâm và nói:

"Ít ra hai chúng ta vẫn an toàn."

Tôi cười trước câu đó nhưng trong lòng lại băn khoan rằng:

"Liệu tên chiến binh hoả đó có phải là anh Nham không?"