Chereads / Truy Tìm Kí Ức / Chapter 6 - Chương 6: Mảnh Ghép Lạc Lối

Chapter 6 - Chương 6: Mảnh Ghép Lạc Lối

Ánh sáng từ màn hình máy tính phản chiếu lên khuôn mặt Akari khi cô lướt qua những dòng mã cuối cùng, ngón tay nhịp nhàng trên bàn phím như đang chơi một bản nhạc phức tạp. Không gian trong phòng chật hẹp, chỉ có tiếng lách cách của bàn phím phá vỡ sự yên lặng. 

Kaito ngồi đối diện, ánh mắt chăm chú nhìn vào màn hình. Dù cố gắng hiểu những gì đang diễn ra, tâm trí anh nhanh chóng bị đè bẹp bởi sự phức tạp của hàng loạt ký tự và biểu đồ. 

"Lila, cô nghĩ mình có thể pha chút cà phê không?" Akari nói mà không nhìn lên, giọng điệu nửa thật nửa đùa. 

"Được thôi. Chúng ta có vẻ sẽ cần nhiều caffeine hơn cho đêm nay." Lila đứng dậy, vươn vai một cách uể oải.

Khi Lila rời đi, không khí căng thẳng dường như nặng nề hơn. Kaito khẽ nhíu mày khi nhìn màn hình. Anh cúi người để nhìn gần hơn, nhưng trong lúc lóng ngóng, cánh tay anh vô tình va phải cốc nước bên cạnh, khiến nó đổ ào xuống bàn. 

"Anh có biết máy tính này đáng giá bao nhiêu không?!" Akari nhảy dựng lên, nhanh chóng nhấc máy lên khỏi vũng nước. 

"Tôi xin lỗi!"

Kaito cuống cuồng tìm khăn lau, trong khi Akari lườm anh một cách đầy trách móc. Nhưng thay vì tức giận, cô bật cười nhẹ, lắc đầu.

"Anh thật sự là một thảm họa di động, anh biết không?" 

"Tôi chỉ đang cố giúp…" Kaito cười ngượng. 

Đúng lúc đó, Lila trở lại với khay cà phê. Nhìn cảnh tượng trước mặt, cô thở dài, đặt khay lên bàn.

"Cả Nexus có lẽ cũng không gây rắc rối nhiều như các anh chị làm với nhau đâu." 

Cả nhóm bật cười, tiếng cười nhẹ nhàng xua tan sự căng thẳng trong không khí. Sau khi dọn dẹp xong, Akari ngồi lại trước máy tính, tay tiếp tục gõ bàn phím.

"Xong rồi," cô tuyên bố, giọng đầy tự hào.

"Chúng ta có một địa điểm – một nhà kho cũ từng thuộc Nexus. Dữ liệu cho thấy họ đã sử dụng nó làm trung tâm lưu trữ trước khi rút khỏi khu vực này." 

"Có gì nguy hiểm không?" Kaito hỏi, ánh mắt cảnh giác. 

"Luôn luôn nguy hiểm," Akari đáp, nhún vai.

"Nhưng nếu chúng ta muốn tiến xa hơn, đây là cơ hội tốt nhất." 

Lila gật đầu. "Chúng ta sẽ đi ngay. Chuẩn bị đi." 

Trên đường đến nhà kho, chiếc xe của nhóm lăn bánh trên con đường hẹp, ánh đèn đường nhấp nháy xuyên qua cửa kính. Không khí trong xe im lặng, mỗi người chìm vào suy nghĩ riêng. 

Khi đến gần địa điểm, một bóng dáng đứng chặn trước đường. Dưới ánh sáng yếu ớt, Kaito nhận ra đó là Ryu Gyokuryu. 

"Tôi đã đợi các người lâu rồi." Ryu dựa người vào chiếc xe máy, tay khoanh trước ngực. 

Akari nghiêng đầu nhìn anh, giọng đầy mỉa mai:

"Anh đợi chúng tôi, hay đang theo dõi chúng tôi từ xa?" 

"Tôi không cần theo dõi. Nếu muốn, các người sẽ không bao giờ biết tôi ở đây." Ryu nhếch môi cười, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng.

"Thôi nào," Lila chen vào, giọng đều đều.

"Anh ở đây vì lý do gì?" 

"Tôi có thông tin," Ryu nói, liếc nhìn Kaito.

"Nhưng tôi không định giao nó miễn phí." 

Akari bật cười, châm biếm:

"Vậy anh muốn gì? Một lời cảm ơn hay một bài viết ca ngợi?" 

"Cô nên biết khi nào nên giữ im lặng," Ryu đáp gọn, đôi mắt lóe lên sự khó chịu. 

"Đủ rồi," Lila cắt ngang, giọng lạnh lùng.

"Ryu, nếu anh có gì quan trọng, nói đi. Chúng tôi không có thời gian tranh cãi." 

Ryu gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn giữ vẻ cảnh giác.

"Nhà kho này không chỉ lưu trữ dữ liệu. Nexus đã sử dụng nó để che giấu thứ gì đó lớn hơn – có thể liên quan đến dự án bí mật mà họ từng thực hiện." Ryu nói, giọng trầm.

Lila quay sang Kaito, ánh mắt đầy quyết tâm. 

"Nếu đúng như vậy, chúng ta không thể chậm trễ hơn nữa. Đi thôi." 

Cả nhóm tiến vào nhà kho trong im lặng. Không gian lạnh lẽo và phủ đầy bụi, mùi ẩm mốc xộc vào mũi. Họ tìm thấy một cánh cửa bí mật dẫn xuống tầng hầm. 

Kaito cảm thấy một cơn rùng mình khi đặt chân xuống tầng hầm. Những ký ức mơ hồ lóe lên trong tâm trí: một căn phòng sáng trắng, tiếng bước chân vang vọng, và giọng nói ai đó thì thầm gọi tên anh. 

"Ký ức của anh đang trở lại?" Lila nhận ra vẻ bối rối trên khuôn mặt anh.

"Tôi… không chắc," Kaito đáp, ánh mắt mơ hồ.

"Nhưng tôi đã từng ở đây. Tôi biết điều đó." 

Khi nhóm đang tìm kiếm thông tin trong tầng hầm, âm thanh kim loại va chạm từ phía trên khiến cả ba khựng lại. Tiếng bước chân nặng nề dần tiến gần, báo hiệu một mối nguy đang đến. 

"Chúng ta có khách không mời," Ryu nói, giọng trầm lạnh. 

Ngay khi câu nói kết thúc, một nhóm đặc vụ Nexus lao xuống từ cầu thang. Chúng mặc đồng phục đen, mang theo vũ khí hiện đại, mắt quét qua tầng hầm như những con thú săn mồi. 

"Đừng để chúng làm chậm chúng ta!" Lila hét lên, tay đã rút ra con dao nhỏ. 

Ryu nhanh chóng lao về phía trước, ánh mắt sắc lạnh. Một đặc vụ vung dùi cui điện về phía anh. Thay vì né, Ryu lùi lại một bước, giơ tay nắm lấy một thanh ống thép trên sàn, dùng nó chắn cú đánh. 

Tiếng điện xẹt qua, nhưng Ryu nhanh chóng xoay người, dùng thanh thép gạt tay đối thủ, sau đó tung cú đá vào đầu gối hẳn. Tiếng kêu đau đớn vang lên khi tên đặc vụ mất thăng bằng. 

Không dừng lại, Ryu dùng thanh thép để khống chế một đặc vụ khác. Anh móc chân kéo kẻ địch ngã xuống, sau đó hạ gục hắn bằng cú đánh mạnh vào thái dương. 

Lila đối mặt với hai đặc vụ đang tiến đến. Cô bước lùi lại, mắt quét nhanh để tìm một lợi thế. Phía sau cô là một chiếc kệ cũ. Lila nhấc chân đá mạnh vào chân kệ, làm rơi xuống một loạt hộp sắt. 

Tiếng ồn làm phân tán sự chú ý của kẻ địch. Lila nhân cơ hội vung dao, chém vào cổ tay một tên khiến hắn làm rơi vũ khí. Ngay lập tức, cô xoay người, dùng một mảnh kim loại từ kệ để làm vũ khí tạm thời, tấn công tên còn lại. 

Cả hai đặc vụ đều bị đánh gục trong vài giây. Lila quay lại, ánh mắt sắc sảo. "Các anh có vẻ không đủ sức để đuổi theo tôi." 

Dù chưa có nhiều kinh nghiệm, Kaito dần cảm nhận được bản năng chiến đấu trong mình. Một đặc vụ lao tới, vung một cú đấm mạnh. Kaito lùi lại, nhưng vô tình chân anh đạp trúng một mảnh ván gỗ trên sàn. 

Thay vì vứt đi, anh nhặt mảnh gỗ lên, dùng nó làm vũ khí. Khi kẻ địch tiếp tục tấn công, Kaito nghiêng người tránh, sau đó quét ngang mảnh gỗ vào chân đối thủ. 

Tên đặc vụ mất thăng bằng, Kaito không bỏ lỡ cơ hội. Anh nhảy lên, dùng cả mảnh gỗ và đầu gối để hạ gục hẳn. 

"Không tệ," Ryu nói nhanh khi lướt qua. 

Khi các đặc vụ bị đánh bại gần hết, một tiếng bước chân nặng nề vang lên từ cầu thang. Một người đàn ông cao lớn, mặc giáp nhẹ và cầm một thanh kiếm năng lượng, bước xuống. 

"Ta sẽ dọn sạch mớ hỗn độn này," hắn nói, giọng lạnh lẽo. 

Ryu lao tới trước, cố gắng đánh lạc hướng. Nhưng thanh kiếm của tên thủ lĩnh nhanh hơn, chém ngang, suýt nữa chạm vào cổ anh. Ryu lùi lại, đôi mắt cảnh giác hơn. 

"Cẩn thận, hắn không phải kẻ tầm thường!" Lila hét lên. 

Tên thủ lĩnh tấn công liên tục, đẩy cả Ryu và Lila vào thế phòng thủ. Trong lúc đó, Kaito cố tìm cơ hội để hỗ trợ. Anh nhặt một thanh kim loại trên sàn, lao tới từ phía sau. 

"Chơi bẩn à?" Tên thủ lĩnh cười khẩy, xoay người chém ngược lại.

Nhưng Kaito nhanh chóng cúi người né, sau đó dùng thanh kim loại đánh mạnh vào chân hắn. Nhận thấy tên thủ lĩnh quá mạnh để từng người đấu riêng lẻ, Lila hét lên:

"Phối hợp nào!" 

Ryu dẫn đầu cuộc tấn công bằng cách liên tục quấy rối, tấn công từ nhiều góc độ khác nhau, khiến tên thủ lĩnh phải dồn toàn bộ sự chú ý vào việc phòng thủ. Trong khi đó, Kaito tận dụng cơ hội để tấn công từ phía sau, sử dụng mọi thứ anh có thể nhặt được trên sàn nhằm tăng áp lực. Cùng lúc, Lila chọn thời điểm chính xác để luồn vào sát người tên thủ lĩnh, nhanh chóng cắt dây đai giáp của hắn, gây ra sự giảm sút đáng kể về khả năng linh hoạt. Mặc dù không trực tiếp tham chiến, Akari đóng vai trò hỗ trợ quan trọng khi sử dụng bảng điều khiển để kích hoạt một hệ thống báo động cũ, qua đó khiến tên thủ lĩnh mất tập trung trong vài giây quyết định. 

Cuối cùng, Kaito dùng tất cả sức lực còn lại, tung một cú đánh mạnh vào ngực tên thủ lĩnh, trong khi Ryu giáng đòn kết liễu bằng cú đá thẳng vào mặt hắn. Hắn ngã xuống, bất tỉnh, hơi thở nặng nề nhưng vẫn còn sống. 

Cả nhóm thở phào, mồ hôi rơi lấm tấm trên trán mỗi người. 

"Chúng ta phải đi ngay," Lila nói, đôi mắt cảnh giác quét qua tầng hầm. 

Sau khi thoát khỏi nhà kho, nhóm tập hợp lại tại một địa điểm an toàn. Akari mở thiết bị lưu trữ mới thu thập được và đọc qua dữ liệu. 

"Chúng ta có một cái tên." cô nói, giọng nghiêm túc.

"Dự án 'Hắc Thực Tại'. Và nếu những gì tôi đọc được là thật, thì Nexus không chỉ thao túng ký ức nữa. Họ đang cố thay đổi cả thực tại." 

"Đó là lý do tôi xuất hiện. Nhưng đây chỉ là bề nổi." Ryu gật đầu. 

"Chúng ta sẽ không để họ thay đổi bất cứ điều gì. Không phải ký ức của tôi, cũng không phải thực tại của chúng ta." Kaito siết chặt tay, ánh mắt kiên định.

Sau khi nhóm đánh bại các đặc vụ Nexus và kiểm tra lại khu vực xung quanh, họ tập hợp ở một góc an toàn trong tầng hầm. Ryu, vẫn giữ vẻ lạnh lùng, khoanh tay dựa vào tường. Lila ngồi bệt xuống đất, kiểm tra lại những tài liệu thu thập được. 

Akari cẩn thận mở thiết bị lưu trữ lấy được từ một máy chủ cũ. Cô gắn thiết bị vào máy tính xách tay, các dòng mã lại bắt đầu hiện lên màn hình. Kaito im lặng, đứng phía sau cô, ánh mắt chăm chú. 

"Dữ liệu không hoàn chỉnh." Akari nói sau vài phút.

"Một số phần bị mã hóa quá sâu. Tôi cần thêm thời gian để phá giải." 

"Lại là câu chuyện 'thời gian'," Ryu cất giọng, pha chút châm biếm.

"Chúng ta không có quá nhiều đâu. Nexus không bao giờ để những thứ quan trọng mà không có lý do." 

Akari liếc nhìn anh, giọng không kém phần mỉa mai: "Thế anh có ý tưởng gì không? Hay chỉ đứng đó như một bức tượng biết nói?" 

"Đủ rồi. Chúng ta không thể phí thời gian tranh cãi. Akari, cứ tiếp tục giải mã phần còn lại. Ryu, canh gác đi." Lila khẽ bật cười trước màn đối đáp, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ nghiêm túc.

Kaito ngồi xuống một góc, đầu tựa vào tường lạnh lẽo. Khi nhìn chằm chằm vào một chiếc máy chủ cũ ở góc tầng hầm, những ký ức lại bất ngờ ùa về. 

Anh thấy mình đứng trong một căn phòng tương tự, mặc trên người một bộ đồng phục đen. Trước mặt anh là một bảng điều khiển, với hàng loạt biểu tượng lạ lẫm nhấp nháy. Một giọng nói vang lên từ phía sau: 

"Kamaji Kaito, anh đã sẵn sàng chưa?" 

Kaito quay lại, nhưng khuôn mặt của người nói bị che khuất trong bóng tối. Chỉ có đôi mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào anh, như muốn xuyên thấu mọi suy nghĩ trong tâm trí. 

"Tôi phát hiện một mảnh ghép quan trọng!" Ký ức chấm dứt đột ngột khi Akari gọi lớn.

Akari xoay màn hình máy tính về phía nhóm. Trên đó, một biểu đồ phức tạp hiện lên, với tên "Hắc Thực Tại" (Black Reality) nằm ở trung tâm, được nối với hàng loạt nhánh phụ. 

"Dự án này không chỉ liên quan đến ký ức," Akari giải thích.

"Nexus đang cố gắng thay đổi cách chúng ta nhận thức về thực tại. Nếu họ thành công, họ có thể tái định hình toàn bộ thế giới theo cách họ muốn." 

"Tái định hình? Ý cô là gì?" Kaito nhíu mày. 

Akari gõ thêm vài dòng lệnh, mở ra một đoạn tài liệu được mã hóa một phần.

"Đây! Theo dữ liệu này, họ đang phát triển một công nghệ có thể đồng bộ hóa ký ức của mọi người. Điều đó nghĩa là… họ có thể thao túng cách tất cả chúng ta nhìn nhận thực tại." 

"Đây là điều họ muốn," Ryu lên tiếng, giọng anh trầm xuống.

"Một thế giới nơi tất cả đều được lập trình để nghĩ giống nhau, hành động giống nhau. Một xã hội hoàn toàn bị kiểm soát." 

Lila im lặng một lúc, ánh mắt cô ánh lên sự kiên định.

"Chúng ta không thể để điều này xảy ra. Kaito, đây có thể là lý do họ xóa ký ức của anh. Anh từng có vai trò quan trọng trong dự án này." 

Khi Akari tiếp tục làm việc, Kaito bước ra ngoài tầng hầm để hít thở không khí. Ryu, như thường lệ, im lặng theo sau. 

"Anh biết điều gì đó mà chúng tôi không biết, đúng không?" Kaito hỏi, không quay đầu lại. 

Ryu dựa người vào một cột sắt, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng vào Kaito.

"Tôi không phải người giữ bí mật giỏi. Nhưng tôi biết một điều – ký ức của anh quan trọng hơn bất cứ thứ gì ở đây." 

"Quan trọng đến mức nào?" Kaito quay lại, ánh mắt kiên định. 

"Quan trọng đến mức Nexus sẵn sàng hy sinh mọi thứ để ngăn anh nhớ lại." 

Khoảnh khắc im lặng kéo dài, chỉ có tiếng gió lạnh thổi qua. Cuối cùng, Kaito gật đầu, ánh mắt anh tràn đầy quyết tâm.

"Nếu ký ức của tôi là chìa khóa, tôi sẽ làm mọi cách để lấy lại nó." 

Akari hoàn tất việc thu thập dữ liệu, đóng nắp chiếc laptop lại với một tiếng "cạch" nhẹ nhàng nhưng gấp gáp. Cả nhóm quyết định rời khỏi nhà kho ngay lập tức. Khi bước ra ngoài, ánh sáng nhấp nháy từ đèn pha xe ở đằng xa khiến không khí như ngưng lại – Nexus vẫn đang theo sát họ, từng bước như những kẻ săn mồi kiên nhẫn.

Lila cau mày, đôi mắt ánh lên vẻ cảnh giác khi quét nhìn xung quanh.

"Chúng ta không thể nán lại đây lâu hơn." cô nói, giọng trầm nhưng khẩn trương, từng từ phát ra như một mệnh lệnh.

"Họ sẽ đến bất cứ lúc nào."

Ryu đưa tay rút nhẹ chiếc dao găm gắn bên thắt lưng , đó là con dao mà anh lấy từ một tên đặc vụ đã bị đánh bại . Anh cất giọng, trầm và chắc nịch, như thể đang đưa ra một quyết định không thể bác bỏ.

"Lần này, tôi sẽ đi cùng." Anh liếc qua Kaito, ánh mắt sắc lạnh nhưng ẩn chứa sự quyết tâm.

"Nếu họ muốn tìm anh, Kaito, thì tốt hơn hết anh cần một người biết chiến đấu."

Kaito không nói gì, nhưng ánh mắt anh giao với Ryu chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi. Không cần từ ngữ, anh biết rằng Ryu thực sự nghiêm túc.

Nhóm nhanh chóng rời đi, nhưng không khí căng thẳng vẫn bao trùm. Kaito nhìn lên bầu trời đêm, ánh mắt đầy suy tư. 

"Tái định hình thực tại… Nexus sẽ không dừng lại. Nhưng tôi cũng sẽ không từ bỏ." 

Trong khi nhóm rời khỏi nhà kho, họ bất ngờ phát hiện một cánh cửa nhỏ phía cuối tầng hầm dẫn đến một căn phòng chứa đầy tài liệu cũ và các thiết bị kỹ thuật phức tạp. Lila lại bắt đầu phân tích những thứ họ tìm thấy, nhưng ánh mắt cô không khỏi nhíu lại trước một phát hiện mới. 

"Những thiết bị này…" Lila nói, giọng chậm rãi.

"Không chỉ là lưu trữ. Đây là các máy tạo ảo giác, dùng để thao túng thực tại." 

"Tức là những người dùng những thiết bị này sẽ sống trong một thế giới hoàn toàn do Nexus kiểm soát, mà không hề biết gì." Akari nghiêng đầu, đôi mắt sáng lên với phát hiện này.

Kaito nhìn vào những thiết bị kỳ lạ, một cảm giác ngột ngạt dâng lên trong lòng.

"Tôi đã từng làm việc với những thứ này. Tôi biết chúng nguy hiểm như thế nào." 

Ryu đứng yên lặng trong góc phòng, ánh mắt sắc lạnh quét qua từng thiết bị như thể đang nhớ lại những ký ức bị cất giấu sâu trong tâm trí.

"Nếu chúng ta không ngăn chặn, rất có thể tất cả những gì chúng ta biết về thực tại đều sẽ bị xóa sạch." 

Khi cả nhóm trở về một khu vực an toàn bên ngoài Tokyo, họ tụ họp trong một căn nhà nhỏ. Akari đặt các dữ liệu quan trọng lên bàn, trong khi Lila và Ryu thảo luận về hướng đi tiếp theo. Kaito ngồi lặng lẽ một bên, ánh mắt xa xăm nhìn ra ngoài cửa sổ. 

"Chúng ta cần hành động nhanh hơn," Ryu nói với sự nghiêm trọng.

"Nexus đang kiểm soát mọi mảnh ghép, và nếu chúng ta không làm gì, họ sẽ chiếm toàn bộ thế giới này." 

 "Akari, còn thông tin về Hắc Thực Tại? Có thể tìm ra gì mới không?" Lila gật đầu, đồng tình.

"Đang phân tích," Akari đáp, tay vẫn không ngừng gõ lạch cạch trên bàn phím.

"Nhưng mọi thứ phức tạp hơn chúng ta nghĩ. Họ đã cài đặt một lớp mã hóa rất sâu." 

Kaito đứng dậy, cảm thấy áp lực từ tất cả những thông tin xung quanh.

"Chúng ta không thể chờ thêm. Nexus đã đi quá xa, và nếu chúng ta không ngăn chặn, sẽ quá muộn." 

Lila quay lại nhìn anh, nhẹ nhàng vỗ vai.

"Chúng ta đều ở đây vì lý do đó, Kaito. Đừng nghĩ mình phải gánh tất cả một mình." 

Trong lúc nhóm bàn bạc, Akari bất ngờ ngước lên nhìn Kaito, ánh mắt đầy sự tò mò.

"Anh vẫn chưa kể cho chúng tôi mọi chuyện, đúng không?" 

Kaito khựng lại, ánh mắt mơ hồ nhìn xuống tay mình.

"Có quá nhiều thứ… mà tôi chưa sẵn sàng nói." 

Lila thở dài, nhưng không gặng hỏi.

"Khi nào anh sẵn sàng, Kaito, chúng tôi sẽ ở đây. Không ai ép buộc anh phải chia sẻ, nhưng đừng giấu quá lâu." 

"Dẫu sao thì…" Ryu cắt ngang, ánh mắt sâu lắng.

"Ký ức của anh là chìa khóa, Kaito. Còn nếu anh không muốn nhớ lại, tôi không thể ép buộc. Nhưng hãy nhớ, có những điều cần phải đối mặt." 

Cả nhóm kết thúc cuộc họp với nhiều điều chưa chắc chắn nhưng quyết tâm cao độ. Họ chia nhau nhiệm vụ để giải mã thêm thông tin, mỗi người đóng một vai trò quan trọng trong việc làm sáng tỏ dự án "Hắc Thực Tại". 

Lila và Ryu tập trung vào phân tích dữ liệu, trong khi Akari tiếp tục bảo vệ mạng lưới thông tin. Kaito, dù có chút mơ hồ về tương lai, biết rằng họ không thể lùi bước trước sự bao vây của Nexus. 

"Chúng ta không thể để quá khứ cản trở bước đi," Kaito nói, giọng chắc chắn.

"Nếu thế giới này thực sự đang thay đổi, thì chúng ta phải thay đổi cách chiến đấu với nó."