Chereads / Truy Tìm Kí Ức / Chapter 7 - Chương 7: Dưới Bóng Tối Cuối Cùng

Chapter 7 - Chương 7: Dưới Bóng Tối Cuối Cùng

Bên trong căn phòng nhỏ của kho bỏ hoang, không gian ngập tràn ánh sáng yếu ớt từ những ngọn nến sắp tàn. Akari ngồi trên chiếc ghế gỗ cũ, lưng tựa vào bàn làm việc. Chiếc laptop phát ra thứ ánh sáng xanh mờ nhạt, phản chiếu lên gương mặt nhễ nhại mồ hôi của cô. Những tiếng gõ phím vang lên đều đặn, hòa cùng tiếng rả rích của mưa bên ngoài. 

Kaito đứng tựa lưng vào bức tường loang lổ, đôi mắt mơ hồ nhìn chằm chằm về phía Akari, nhưng tâm trí anh như lạc vào một mê cung ký ức không lối thoát. Anh nhớ lại những hình ảnh mơ hồ về một phòng thí nghiệm lạnh lẽo, về những âm thanh cọt kẹt trong các hành lang dài. Kaito không thể nhớ rõ mình đã ở đó khi nào, nhưng cảm giác lạnh giá cứ bám riết lấy anh, không thể rũ bỏ. 

Lila đứng gần cửa sổ, khẩu súng nhỏ giấu trong bàn tay, ánh mắt sắc lạnh lướt qua bóng tối bên ngoài như chờ đợi điều gì đó. Những bước chân của đặc vụ Nexus, dù không thấy, nhưng cô luôn cảm nhận được. Đó là thứ trực giác mà cô đã học được trong nhiều năm chiến đấu. Ryu, luôn trầm lặng, tựa lưng vào khung cửa sổ, tay xoay xoay con dao găm, ánh sáng phản chiếu từ lưỡi dao lóe lên trong ánh sáng lập lòe. Anh không nói gì, chỉ im lặng quan sát, như thể mọi hành động của nhóm đều nằm trong dự tính của anh. 

"Xong rồi!" Akari phá tan bầu không khí im lặng. 

Cả nhóm lập tức tập trung. Kaito tiến nhanh đến bàn làm việc, ánh mắt chờ đợi: 

"Có gì không, Akari?" 

"Dữ liệu đã được giải mã một phần," cô nói, không rời mắt khỏi màn hình.

"Cơ sở Omega – tọa lạc gần phía nam Tokyo – có vẻ là trung tâm của dự án 'Hắc Thực Tại'." 

"Chúng ta cần biết thêm gì nữa?" Lila hỏi, giọng điềm tĩnh nhưng ánh mắt không giấu được sự lo lắng. Cô luôn lo sợ rằng họ sẽ không kịp ngừng lại khi quá trễ. 

Akari nhấn thêm vài lệnh. Trên màn hình hiện lên một bản đồ khu vực Tokyo, với một chấm đỏ nhấp nháy. Nhưng trước khi cô kịp nói thêm, một đoạn ghi âm lạ bật lên. 

Giọng nói lạnh lẽo, méo mó vang vọng trong căn phòng: 

"Thử nghiệm giai đoạn cuối tại cơ sở Omega. Đối tượng thử nghiệm đặc biệt không được thất bại. Hệ thống đã sẵn sàng để đồng bộ hóa giai đoạn cuối." 

Những từ cuối cùng vang lên như một nhát dao cắm thẳng vào tim Kaito. Anh lặng người trong vài giây, những ký ức mơ hồ về các cuộc thí nghiệm tàn nhẫn chợt ùa về, nhưng chúng quá rời rạc để ghép thành một bức tranh rõ ràng. Anh nắm chặt tay, đôi mắt rực lên sự lo lắng pha lẫn giận dữ: 

"Đối tượng thử nghiệm đặc biệt... Nếu chúng đang nhắc đến tôi… có nghĩa là Nexus chưa bao giờ dừng lại." 

"Hoặc cậu không bao giờ thoát khỏi chúng," Lila lạnh lùng nói, giọng như mũi dao nhọn đâm thẳng vào anh. 

Kaito quay sang cô, nhưng chỉ nhận được sự lạnh lùng trong đôi mắt của Lila. Cô là người duy nhất không có sự cảm thông đặc biệt dành cho anh, nhưng đó cũng là lý do Kaito luôn biết rằng cô sẽ không bao giờ làm anh thất vọng. 

"Cậu đang để quá khứ kéo mình xuống," Ryu lên tiếng, giọng trầm nhưng đầy quyết đoán. Anh không nhìn Kaito, mà nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi mắt lướt qua màn đêm, như thể đang nghĩ về điều gì đó xa xăm.

"Nexus không bao giờ chỉ chơi một ván cược. Họ luôn có phương án B. Cậu không phải là thứ duy nhất họ cần." 

"Vậy tại sao chúng lại nhắc đến 'giai đoạn cuối'? Nếu chúng cần tôi để hoàn tất kế hoạch, thì việc duy nhất tôi phải làm là kết thúc chuyện này!" Kaito nói, giọng bốc đồng, ánh mắt lấp lánh sự phẫn nộ. 

"Và cậu định kết thúc thế nào? Lao đầu vào như một kẻ ngu ngốc? Hay chờ chúng đến đây để kết liễu cậu?" Ryu tiến thêm một bước, ánh mắt sắc lạnh không rời khỏi Kaito.

"Nếu cậu không chịu suy nghĩ, cậu sẽ chỉ kéo cả nhóm vào cái chết." 

Lila xen vào trước khi tình hình trở nên căng thẳng hơn: 

"Đừng để mọi chuyện đi quá xa. Ryu nói đúng. Nexus không phải thứ chúng ta có thể coi thường. Nhưng nếu cơ sở Omega là trung tâm điều khiển, chúng ta không thể bỏ qua." 

"Không ổn rồi!" Giọng hoảng hốt của Akari khiến cả nhóm quay phắt lại. Màn hình laptop bỗng nhấp nháy đỏ, kèm theo âm thanh cảnh báo liên tục vang lên. 

"Tín hiệu theo dõi…" Akari lắp bắp. "Dữ liệu này bị cài thiết bị theo dõi! Nexus biết chúng ta ở đây!" 

Tiếng động cơ từ xa vọng lại, mỗi lúc một lớn hơn. Ánh đèn pha từ hai chiếc xe đen quét qua những ô cửa kính vỡ, nhuộm không gian bên trong bằng thứ ánh sáng lập lòe bất thường. 

"Bọn chúng đến rồi!" Lila hét lớn, khẩu súng đã nằm gọn trong tay cô.

"Akari, khóa tín hiệu ngay lập tức. Ryu, Kaito, chặn chúng lại!" 

Ngay khi Lila vừa dứt lời, cửa chính bị đạp tung. Những đặc vụ Nexus mặc đồ đen, trang bị vũ khí tối tân, tràn vào như một dòng lũ. 

Ryu lao lên đầu tiên, con dao găm trong tay anh lóe sáng. Anh lách người né một cú đánh của đối thủ, nhưng khi hắn đứng dậy, một viên đạn từ phía sau bay xẹt qua gần tai anh. Một nhóm đặc vụ Nexus từ một góc khuất khác xuất hiện, kẹp chặt họ giữa hai làn đạn. Sự thật hiện ra rõ ràng – đây không phải một cuộc tấn công đơn giản. Một tên đặc vụ ném một quả lựu đạn khói về phía nhóm, khiến mọi thứ trong phòng mờ mịt. Chỉ trong khoảnh khắc, họ bị bao vây hoàn toàn. 

Kaito, đứng gần cửa sổ, nhanh chóng đối mặt với hai đặc vụ. Bản năng chiến đấu của anh trỗi dậy. Anh né một cú đá từ kẻ đầu tiên, rồi phản công bằng một cú đấm mạnh vào ngực hắn. Nhưng kẻ thứ hai, lợi dụng thời cơ, tấn công từ phía sau bằng dùi cui điện. 

"Kaito, cúi xuống!" Lila hét lớn. 

Kaito cảm nhận được luồng khí lạnh khi cú đánh từ phía sau đến gần. Bản năng khiến anh cúi người xuống, chỉ kịp nghe thấy tiếng nổ khô khốc từ khẩu súng mà Lila vừa nhặt được từ tên đặc vụ bị hạ trong trận chiến trước bay thẳng vào chân kẻ địch, khiến hắn ngã gục với tiếng hét đau đớn. 

Ở một góc khác, Akari ngồi thụp dưới bàn, tay lướt nhanh trên bàn phím. Nhưng mồ hôi đã đổ ướt đẫm trán cô, và tiếng gõ phím càng lúc càng gấp gáp hơn. 

"Mình cần thêm thời gian… chỉ một chút nữa thôi!" cô lẩm bẩm, giọng run rẩy. 

Một đặc vụ cao lớn phát hiện ra Akari và lao về phía cô. Nhưng ngay khi hắn vừa giơ dùi cui lên, Lila đã xuất hiện như một cơn gió, tung một cú đá mạnh vào bụng hắn. Hắn khựng lại, nhưng không gục. Hắn vung tay, đẩy lùi Lila. 

Ryu lao vào, phối hợp cùng Lila để hạ gục hắn bằng cú đánh chí mạng vào gáy. 

Tiếng súng và tiếng đánh nhau dần lắng xuống. Xác những đặc vụ Nexus nằm rải rác khắp căn phòng. Mùi khét lẹt từ những tia điện bốc lên, hòa cùng mùi máu và mồ hôi, tạo thành một bầu không khí ngột ngạt. 

Akari, thở dốc, ngẩng đầu lên khỏi màn hình laptop: 

"Tín hiệu đã bị khóa. Nhưng tôi phát hiện thêm một dữ liệu khác…" 

Cô quay màn hình về phía nhóm. Trên đó, một dòng chữ hiện lên:

"Cơ sở Omega – Giai đoạn cuối: 48 giờ đếm ngược." 

Lila nhìn vào màn hình, nét mặt không giấu nổi sự lo lắng.

"Chúng đang chuẩn bị kết thúc," cô nói, giọng trầm, ánh mắt nặng nề.

Cô siết chặt khẩu súng trong tay, rồi nhanh chóng quay lại nhìn Kaito, như thể muốn chắc chắn rằng anh đã nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình huống. 

Kaito cảm nhận được sức nặng trong không khí. Anh hít một hơi thật sâu, đôi mắt vẫn không rời khỏi dòng chữ trên màn hình.

"Vậy chúng ta phải chặn chúng lại," anh nói, giọng chắc nịch, nhưng trong lòng có một phần không thể che giấu sự băn khoăn. Anh cảm thấy như toàn bộ thế giới đang đè lên đôi vai mình, nhưng anh không thể lùi bước. 

"Cậu nghĩ đây không phải là bẫy sao?"Ryu tiến lại gần, giọng trầm, không có chút cảm xúc. anh hỏi, ánh mắt vẫn lạnh lùng, nhưng có vẻ như đã nhận ra sự mạo hiểm mà nhóm đang sắp phải đối mặt. 

Kaito quay lại, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm.

"Có thể là bẫy, có thể không," anh nói, giọng không hề dao động.

"Nhưng tôi không thể đứng yên. Nếu ký ức của tôi là chìa khóa, thì tôi sẽ không để Nexus sử dụng nó." Anh dừng lại, nhìn vào mắt Ryu, như thể thách thức anh.

"Anh cũng không thể đứng ngoài cuộc khi mọi thứ đang sụp đổ." 

Ryu khoanh tay, hừ một tiếng:

"Tôi chỉ mong cậu đừng kéo cả nhóm xuống vực." 

Nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh sáng từ những ngôi sao xuyên qua màn đêm u ám. Kaito nắm chặt tay, lòng tràn đầy quyết tâm. Lúc này, anh không còn do dự nữa. Bất kể quá khứ của anh là gì, dù Nexus có âm mưu gì, Kaito biết rằng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đối đầu. Anh cảm thấy sự lãnh đạo trong mình thức tỉnh, như thể anh đã bước qua vạch giới hạn của chính bản thân. 

Trước khi rời đi, Akari đưa cho cả nhóm một sơ đồ đơn giản về cơ sở Omega, được lấy từ phần dữ liệu đã giải mã. 

"Đây là lối vào chính, nhưng nó chắc chắn được bảo vệ nghiêm ngặt," cô giải thích, tay chỉ vào bản đồ trên màn hình.

"Chúng ta có thể đi vòng qua phía sau, nơi có một đường thoát nước dẫn trực tiếp vào phòng thí nghiệm trung tâm. Nhưng có một vấn đề…" 

"Vấn đề đó là?" Kaito nhíu mày, sự kiên nhẫn trong anh dần cạn kiệt khi đối mặt với liên tiếp những thử thách. 

"Đường ống đó ngập nước gần như toàn bộ. Chúng ta sẽ phải mang theo thiết bị lặn." 

"Ít nhất đây là cơ hội tốt nhất mà chúng ta có." Ryu gật đầu.

"Còn hệ thống phòng thủ?" Lila hỏi, cô đã chuẩn bị tinh thần cho mọi tình huống, nhưng rõ ràng là không thể đoán trước được hết mối nguy hiểm sắp tới. 

"Dựa trên những gì tôi thấy, cơ sở này được trang bị hệ thống cảm biến nhiệt tự động cực kỳ nhạy bén, có thể phát hiện mọi sự thay đổi nhiệt độ cơ thể trong khu vực. Nhưng điều thú vị là, trong suốt cuộc truy đuổi ở nhà kho, không hề có dấu hiệu của hệ thống này. Có lẽ Nexus chỉ kích hoạt nó ở cơ sở Omega, nơi họ tập trung bảo vệ các dữ liệu quan trọng và các thí nghiệm đang diễn ra. Hệ thống này sẽ giúp chúng phát hiện và vô hiệu hóa bất kỳ sự xâm nhập nào trong khu vực." 

"Vậy thì chúng ta cần tìm cách nguỵ trang," Ryu nói, bắt đầu lục lọi túi dụng cụ của mình. Ánh sáng từ chiếc đèn pin mờ dần, nhưng ánh mắt anh vẫn sắc bén, không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào. 

Nhóm nhanh chóng thu xếp hành lý và rời khỏi nhà kho. Tiếng bánh xe nghiến lên con đường sỏi vang vọng trong màn đêm tĩnh lặng, đánh dấu sự khởi đầu cho một hành trình đầy hiểm nguy. Kaito cảm nhận từng nhịp đập của tim mình hòa cùng âm thanh của bánh xe, cảm giác như mỗi cú va chạm với mặt đất đều gắn liền với quyết định không thể quay lại. Một phần trong anh vẫn còn phân vân, nhưng không còn gì có thể thay đổi được những gì anh đã chọn. Cả nhóm tiến về phía cơ sở Omega, sẵn sàng đối mặt với thử thách sắp tới.