Hôm sau vẫn như mọi khi ba người họ cùng nhau đến chỗ học, nhưng hôm nay ba người họ có vẻ khác thường họ không còn thấy cung đường quen thuộc nữa và cũng chẳng bắt gặp những học sinh khác. Giao Châu nói hai huynh chuẩn bị sẵn sàng chưa? Lăng Thiết với giọng còn đang say ngủ đáp huynh còn buồn ngủ lắm hihi rồi hắn nhìn qua Hoàng Trương hỏi còn huynh. Hắn đáp ta cũng không biết nữa, ta thấy bồn chồn mà cũng không khỏi thiếu kỳ vọng được học thêm kiến thức mới. Rồi hắn nói tiếp thôi chúng ta nên đến sớm để tao bất ngờ cho đại trưởng lão. Một lúc sau họ cũng đến không gian tu luyện một mảnh đất rộng rãi quang đảng có những hàng tre bao quanh thành hình bát quái ở giữa trung tâm có một cây đa cao trăm trượng linh khí dồi dào và từ từ họ tiến tới . Ở diễn biến khác đại trưởng lão đang ngồi đợi bọn họ tới được hai tiếng rồi mà cả ba vẫn chưa xuất hiện. Sau khi họ đến thấy đại trưởng lão sắc mặt âm trầm để ngồi đó có vẻ đang tức thứ gì đó. Ngay khi bọn họ vừa bước vô lão liền quay mặt lên nhìn bọn họ rồi nói sao các ngươi dám đến trễ hả, có biết lão già đây đợi các ngươi bao lâu rồi không? nghe lão nói cả ba không hiểu gì Giao Châu hỏi bộ thời gian có khác so với kiểu học cũ sao. Nghe vậy lão câm nín rồi hỏi lại bộ ta chưa nói cho các ngươi thời gian vào buổi sao. Thấy ba người họ như không biết gì lão chỉ biết thở dài nuốt cục tức vào trong rồi nói được rồi haiz phải trách lão già ta, mai 5 giời phải có mặt để vào buổi học Nghe vậy Lăng Thiết nói to nă..năm giờ sao? không phải chứ. Nghe thế đại trưởng lão hỏi có gì sao hắn bèn đáp dạ không có gì còn Hoàng Trương và Giao Châu thì thần trong bụng vì họ biết hắn mê ngủ lắm.
Tiếp tục lão nói tạm thời sẽ bỏ qua sự bất cẩn này trước đã. Rồi lão nhẹ nhàng nói mai cứ năm giờ có mặt là được, nhớ đến đúng và đủ đừng để ta phải đợi. Tiếp theo đây là thời gian tìm hiểu sơ về nhau, ta đã đọc học bạ của các ngươi do Thất Hải đưa rồi. Học cũng được đó nếu không có hai dụ kia thì chắc không vào nổi đây ( lão đưa cặp mắt chế giễu về họ) rồi lão nói ngươi là Lăng Thiết, Hoàng Trương, Giao Châu đúng không( vừa nói lão vừa chỉ tay về phía mỗi người bọn họ). Lão tiếp tục nói được rồi giờ hãy giới thiệu qua bản thân nào. Nghe thế họ không biết nói gì nhưng Hoàng Trương vẫn là đứng lên nói không biết lão muốn gì ở bọn ta( hắn hỏi lão mà còn chớp mắt liên tục) thấy bộ dạng như tên điên của hắn lão bốp hắn một cái ròi trầm giọng nói" điểm mạnh yếu của các ngươi là được" chứ các ngươi nghĩ ta sẽ hỏi gì. Thế rồi lão lại quay lại chủ đề nói bắt đầu từ ngươi đi( lão chỉ tay về phía Giao Châu) Giao Châu đứng lên rồi nói ta ở trong tông hay ngoài tông đều được mọi người biết đến là tiểu thư của tông nên ta phải tài đức vẹn toàn nên ta cái gì cũng mạnh nhưng theo ta thứ ta mạnh nhất đó là sự quan tâm, sự quan sát mọi thứ xung quanh còn về điểm yếu( cô ấy nói nhỏ tiếng lại dần) ta thiếu vắng tình cảm gia đình( nghe thấy thế Hoàng Trương và Lăng Thiết cảm thấy nghẹn lòng, họ biết cô và cha có vẻ bất đồng còn về phần mẹ cô thì họ cũng chưa thấy vợ môn chủ bao giờ cả. Còn về phía đại trưởng lão thì ông là bậc tiền bối nên ít nhiều cũng biết nhưng đây không phải lúc để hỏi những chuyện này). Đại trưởng lão phá tan không gian im lặng này lão nói những thứ đo là về mạnh tình cảm còn về việc học ngươi rất có sự hiểu biết về đấu kĩ nên cần phát huy điểm yếu của ngươi là sống tình cảm nhiều. Rồi Giao Châu quay lại chỗ cũ nhưng có vẻ không năng nổ như mọi khi, cô ấy cảm nhận được ánh mắt của Lăng Thiết liền vui trở lại nhưng Lăng Thiết biết cô ấy chỉ giả vờ vậy thôi nhưng để cô ấy không ngại ngùng nữa hân cũng chỉ biết quay đi chỗ khác, hắn muốn bù đắp cho cô bằng sự chân thành của mình. Sau đó đại trưởng lão lấy một quyển sách có vẻ mới ra ghi chép thì Hoàng Trương lại táy máy ra hỏi quao lão ghi lại thông tin chúng ta vào sổ riêng mới luôn sao, lão thật tô....hắn chưa nói xong đại trưởng lão nói không phải mà là ta chưa bao giờ dậy để tử trung tâm nên qua mới mua( lão nói không cảm xúc) làm cho Hoàng Trương chỉ muốn nuốt lại những gì đá nói lúc nãy. Đại trưởng lão nói tiếp nhận tiện người đang mắc nói vậy thì người tiếp theo là ngươi đi. Hoàng Trương rơi vào suy tư như có vẻ đang nhớ về cái gì đó rồi một lúc sau hắn rạng rỡ nói điểm mạnh của ta là gì cũng biết và gì cũng muốn tìm hiểu điểm yếu của ta là, là gì nào? là không có gì há há. Nghe xong đại trưởng lão nói có ấy chứ( vẫn là khuôn mặt không cảm xúc đó) Hoàng Trương hỏi lão là gì thì nhận được câu trả lời làm hắn muốn mình không hỏi thì hơn lão đáp" LÀM MẦU".