Lão Sáu( thay cho danh từ tổ tiên) rời đi tới một nơi đó là phòng họp các trưởng lão.
Hôm nay là ngày cuối họp về vấn đề xung đột giữa hai tông môn. Các trưởng lão vẫn đang bàn luận ồn ào thì môn chủ lên tiếng nói với cương vị môn chủ ta quyết định như sau. Cả phòng im lặng nghe lão nói. Trước hết là vấn đề biên giới, hai bên đã đồng ý ranh giới như này từ lâu nhưng Thần Minh tông nay lại muốn thâu tóm nên việc xunh đột này ách không thể tránh nên ta ra lệnh cho các trưởng lão đến các thành thị lớn của các thế lực trong tông môn để gia cố kết giới. Việc thứ hai là phần kết giới tông môn cần được củng cố thêm phiền các trưởng lão rồi và cuối cùng là việc chọn các đệ tử ưu tú đến giúp đỡ. Tất cả trưởng lão đều như nín thở đặc biệt nhị, tam và tứ trưởng lão. Lão im lặng một hồi rồi nói ta quyết đinh để bọn nó đi một phen để làm quen với chiến trường trước. Nghe vậy nhị và tam trưởng lão rất tán thành còn tứ trưởng lão thì không biết nói gì thêm. Tổng lãnh trưởng lão lên tiếng còn ai muốn đóng góp ý kiến gì không, tứ trưởng lão nói mong môn chủ suy nghĩ lại vấn đề thứ 3, nhưng cũng chủ có mình hắn lên tiếng. Không phải môn chủ không màng sống chết của đệ tử vì những nhân vật ưu tú đó có đám Giao Châu. Sau một hồi không có vị trưởng lão nào lên tiếng thì một uy áp phá nát cả không gian làm cho toàn bộ các trưởng lão đang ngồi trên ghế bị phá nát nằm bẹt xuống đất riêng có tứ trưởng lão là bình thường. Môn chủ hiện tại thì cố gắng lắm mới miễn cưỡng đứng dậy được nói tiền bối nào từ đâu đến, đây là tổng bộ môn ta có gì đắc tội. Nghe âm thanh đó không gian giao động kịch liệt phía trên trần nhà một thân ảnh già nua đứng thong dong nói ta phản đối quyết định thứ ba có được không môn chủ. Nghe thế tata cả mọi người đều là không hiểu vì sao, nhưng môn chủ hỏi tiếp không biết lão nhân gia là ai và quyết định đó ảnh hưởng gì đến ngài.Lão liếc mắt một cái không gian quanh lão bị ăn mòn tạo thành những khe đen khịt đó là không gian loạn lưu, rồi lão nói tiếp tiền nhiệm môn chủ thứ 6 Quyết tông. Nghe được những âm thanh đó tất cả đều kinh hãi rồi tổng lãnh trưởng lão lên tiếng ngài chớ đùa giỡn vị đó đã qua đời cả ngàn năm tuy tông môn có suy sụp nhưng không để bị ai chà đạp. Nghe thế Lão Sáu cười to rồi trên tay xuất hiện một hình nắm đấm bị gạch đi ở dưới có ghi số 6. Thấy kí hiệu đó con ngươi mọi người thu lại không tin nổi đặc biệt là tổng lãnh trưởng lão người thâm niên nhất. Rồi giọng lão lạc đi nói tổ tiên đến đây uy áp mới được lão thu lại làm mọi người bình thường trở lại. Rồi Lão Sáu nói ta muốn môn chủ suy nghĩ lại vấn đề thứ ba, lão nói chiến tranh ắt sẽ đến ngưng chưa phải bây giờ vả lại việc tu luyện của đám nhóc đang quan trọng không thể để bị ảnh hưởng. Ta đoán hai năm nữa ngày mà nước áp lửa mạnh nhất sẽ là chiến tranh, nghe thế môn chủ nói lại là Mệnh hỏa sao. Lão Sáu lười trả lời rồi nói tiếp để bù đắp cho việc này ta cho các ngươi một món Hiên nguyên trận, đây là trận pháp bảo vệ tông môn nhưng chắc đời các ngươi nó đã thất truyền rồi. Lão nói tiếp vẫn là môn chủ quyết định.Nghe xong những gì lão nói môn chủ cũng đồng ý.
Lão Sáu nói tiếp ta cũng xin đại trưởng lão cho ta trực tiếp huấn luyện đám nhóc kia, nghe thế đại trưởng lão cũng bất lực rồi đồng ý, lão nói thêm ta vẫn cần ngài cộng tác dù gì đi nữa ta cũng chỉ là linh hồn thôi hồi nãy ta cỗ gắng sử dụng lực lượng Bình Cảnh áp chế mọi người nên cũng hơi mệt. Nói xong lão đưa đại trưởng lão đi với lão rồi nói ta cũng xin nhận làm lão sư của đệ tử ngươi , ta không cướp nha ta muốn dậy thêm những gì ta biết cho hắn vì ta thấy ưu hắn, mgje vậy đại trưởng lão cũng là trầm mặc một chút nhưng miễn sao đệ tử mạnh lên mới là tốt nhất. Rồi Lão Sáu rời đi, đại trưởng lão cũng quay lại phòng họp rồi giải tán.
Ngày hôm sau họ lại tiếp tục đến học lúc 5 giờ nhưng ai trông cũng tả tơi hết. Họ đến không lâu Thủy huynh cũng tới, Hoàng Trương hỏi nay có phải đánh quái nữa không a chứ ta mệt rồi( hắn rặn từng chữ nói) rồi Thủy huynh nói ta cũng không biết a, Lăng Thiết hổ không lẽ là đại trưởng lão về rồi sao. Hắn vừa dứt câu đại trưởng lão nói ta chỉ phụ trách thôi a, sau đó lão kêu Thủy huynh giải thích cho mọi người tất cả sự việc.Nghe xong ba người ngơ ngác rồi hét lên là Lão Sáu sao. Một làn khói nhẹ bay ra kêu các ngươi làm gì mà ồn ào thế, thôi thời gian cấp bách vào việc nào. Nói xong lão vung ta xuất hiện một cái tháp rồi quăng bốn người họ vào trong nói cố gắng tu luyện a, đánh xong sẽ có thưởng nên không lỗ đâu. Bắt đầu ải một bốn người họ đi theo một hành lanh dài,Giao Châu nói là tiếng mưa mgje vậy mọi người cũng cảm nhận rồi đi hết hành lanh họ thấy một cánh rừng rộng lớn với cơn mưa rất to, họ lách qua tán lá để tránh ướt đồ. Ở bên ngoài Lão Sáu nói thời gian bên trong chỉ bằng 1/4 bên ngoài thôi nên chúng ta cứ thảnh thơi ngồi chơi. Quay lại với nhóm bạn họ tiến sâu vào trong nhưng càng đi họ càng mệt đặc biệt là Giao Châu cố ấy cảm thấy khát nươc Lăng Thiết tính lấy nước mưa cho cô ấy uống liền bị Thủy huynh ngăn cản nói nước ở đây có vấn đề. Rồi hắn dùng một tia nước đưa vào người Giao Châu ngay sau có một vật thể lông bay ra và chạy xuống dưới đất, rồi Thủy huynh nói mọi người hãy dùng linh khí bảo vệ quanh mình đi chúng ta đang phải đối diện với một sinh vật sống nguy hiểm. Nghe thế Lăng Thiết nói là mưa sao, Thủy huynh đáp nó lẩn trong mưa và xâm nhập vào chúng ta với hình dạng như vậy ta nghĩ nó là thực thú bồ công anh cấp bậc Siêu phẩm. Nghe thế ba người họ mặt không còn miếng máu thực thú cấp Siêu phẩm đủ đánh với Kim kỳ cảnh nói chi đến họ.