Chereads / Toàn Năng / Chapter 33 - Lên kế hoạch 2.

Chapter 33 - Lên kế hoạch 2.

Lăng Thiết chúng ta rời đi thưa lão. lão đáp còn chuyện hay a, rồi sau khi các trưởng lão khác đã rời đi tứ trưởng lão xin gặp tổng lãnh trưởng lão một chút. Hắn nói ' về việc đưa các đệ tử ưu tú đi thì sao' tổng lãnh trưởng lão nói ' cứ bình tĩnh trước đã tứ trưởng lão'. Ta biết ngươi lo cho bọn nó, sợ việc này ảnh hưởng đến chúng nhưng cần phải có trải nghiệm mới giúp chúng tốt lên. Rồi lão nói việc này cần báo cáo cho môn chủ vì liên quan đến sinh mạng các đệ tử nên ngươi chớ lo lắng.

Tô tiên nói , chiến tranh là điều tất yếu. Thế giới này vỗn không có hòa bình chỉ là sự bình yên giả tạo được xây nên. Việc chết đi để bảo vệ cái lú tưởng đó thật tội nghiệp, một người trên cao muốn chiến trăm vạn người dưới chết cho mục đích đó thì lấy đâu ra hòa bình. Nghe những lời nói của sự trải qua năm tháng mọi ngừi cũng tự hỏi liệu vĩ trụ này có tốt đẹp. Rồi tổ tiên nói tiếp ta nghĩ khoảng hai năm nữa sẽ là thời điểm chiến tranh xảy ra. nghe vậy bốn người không hiểu sao lão nói thế, lão giải thích ngày mà mặt trăng gần nhất. Nghe thế vị sư huynh đáp là thủy triều cao nhất sao, nghe thế Lăng Thiết không hiểu nó cao nhất thì sao? Hoàng Trương liền giải thích do mặt trăng đó nghe bảo có một ngọn tiên thủy ở trong mà lực lượng này lại áp chế mọi loại hỏa diễm kể cả nguyên hỏa sau top ba. Như hiểu ra vấn đề Giao Châu nói là việc thu phục Mệnh hỏa sao, đến ngày đó nó sẽ yếu đi 2 thành. Lão tổ tiên đáp các ngươi suy luận tốt đó, thực lực của hai tông cao nhất cũng chỉ tầm 7-8* Thánh kỳ nếu ai lấy được nó sẽ chạm đến Bình Cảnh lúc đó chiến cục sẽ chênh lệch rất lớn. Thôi hôm nay đến đây thôi, các trưởng lão đang bất đồng ý kiến đặc biệt là hắn( tổ tiên nói.Nghe vậy sư huynh đáp hắn lun quan tâm đến mọi người và tìm phương án ít tổn hại nhất nên phản ứng thế cũng hợp lý, bao nhiêu năm vẫn vậy( nói với vẻ tự hào). Thấy sư huynh vẫn rất quan tâm đến Hải sư huynh họ cũng mừng, họ còn muốn cám ơn lão tổ tiên nữa a vì lão đã đưa họ đến đây tuy chưa chính thức gặp nhau nhưng như vậy cũng đủ cho họ thấy được tình bạn giữa hai người.

Ngày hôm sau như mọi mấy ngày qua ba người bọn họ lại tập luyện, họ đã quen với sự chiến đấu cùng nhau. Tu luyện xong họ lại ngồi xuống điều tức, qua ba ngày thực lực họ có chút tăng tiễn Hoàng Trương đã đạt đến 2*, Giao Châu thì hơi mơ hồ còn Lăng Thiết cảm nhận được mình chuẩn bị lên 3*. Sư huynh nói tu luyện bằng việc chiến đẫu cũng giúp ta mau tiến bọ, nó làm ta tiêu hao hết linh khí rồi lại hấp thụ lại nhưng do như cầu nên càng hấp thụ nhiều hơn a. Hôm nay tu luyện xong cũng nhanh nên rảnh Hoàng Trương hỏi không biết Luyện kì và Chân kì cách biệt thế nào a, nghe vậy sư huynh nói vậy muốn thử không. Cả ba liền hăng hái được. Thấy có kịch xem lão tổ tiên cũng mò ra xem, đối với lão chiến đấu ở trình độ này là bình thường nhưng do chết lâu quá nên lão cũng không nói gì. Cả ba nói mong được chỉ giáo, tuy họ đánh được ma thú 6* nhưng so với Chân kì tương đương với 7* thì họ không nắm chắc a.

Giao Châu lao đến quát Thổ chấn nhưng Thủy sư huynh (gọi tắt) không để vào mắt chỉ lẽ nói tan ngay lập tức một cột nước to đùng bắn thẳng vào cột đát làm nó tan biến và bay về phía Giao Châu, nguy cấp Hoàng Trương lao lên nói Tam nét tạo thành một tấm kiên bảo vệ hai người nhưng vẫn bị cột nước bắn ra cả trăm thước, Hoàng Trương nói đây là thực lực chênh lệch giữa hai cảnh giới sao. Thấy hai người kia bị đẩy lui Lăng Thiết lao lên Hỏa quyền Thủy sư huynh chỉ nhếch mép cười rồi nói Thủy nhũ liền lập tức nhưng cột thạch nhũ xuất hiện rồi nước nhỏ giọt xuống nhưng đối với Lăng Thiết nó như những mũi tên lao xuống, hắn cỗ gắng lắm mới có thể né được những giọt nước thì Thủy sư huynh lại nố tiếp cố gắng vô dụng 'thiên triều ' một sóng nước siêu to xuất hiện ùa về hắn thấy thế hắn vội mang kiếm ra quát thánh kiếm vừa di chuyện vừa rút lui, nhưng lúc này những khối thạch nhũ kia lại rơi xuống làm chậm tốc độ của hắn. Thấy Lăng Thiết rơi vào thế bí Giao Châu quát san bằng lục địa tạo cho hắn cơ hội lui nhưng không kịp cơn sóng đó vẫn ập tới còn hắn thì vung thánh kiếm lên chẻ đôi nó nhưng do linh khí chênh lệch làn sóng đập mạnh lên người hắn, Lăng Thiết bay ra xa phun ra máu quả đã bị thương. Nhưng hắn nhanh chóng lảo đảo đứng dậy nói quả không hổ là sư huynh a rồi hắn nghĩ trong đầu( cần phải ngăn cản dòng nước đó) hắn quay lại nói Trương sư huynh có thể cản đòn giúp ta chứ nghe vậy hắn nói cứ để ta lo. Lăng Thiết nói muội hãy tìm cơ hội phân tán chú ý của huynh ấy, ta chắc chắn sẽ cho huynh ấy té xuống. Nói xong hắn bay lên quây Hỏa bùng nổ thấy thế sư huynh cũng nói vô ích thôi. còn về phía Lăng Thiết sau khi thi triển hai ngọn thú hỏa trong người hắn bay ra rồi hợp lại sau đó hắn nói Trương sư huynh đến huynh thấy tín hiệu hắn quát Tỏa mệnh trận và Tỏa khí cùng lúc sau khi xong xuôi Lăng Thiết cho nổ hỏa diễm trong tay nhưng hắn lại để nó một chút rồi lại nén toàn bộ lại và tiếp tục lần hai, thấy thế Thủy sư huynh cũng là hiểu mượn trận thế tăng thêm linh khí ( giống như bình ga gặp nhiều oxi) để bạo nổ lớn hơn. Khi hiểu ra huynh ấy nói ta sẽ dập tắt nó ngay thôi Long diệt phá tứ khắc một con rồng nước siêu to xuất hiện hướng về phía Lăng Thiết, lúc này hắn đang ném lại lần ba. Thấy cử động đó của sư huynh Giao Châu quát Thổ chấn mười lần tấn công nhưng cũng chỉ làm cho tốc độ hình thành con rồng giảm đi đôi chút. Không để mọi người chờ lâu Lăng Thiết quát mọi người lui lại rồi nói Hỏa bùng nổ, quả cầu lửa bay nhanh về phía trước thấy vậy sư huynh nói lên nào rồng của ta. Hai chiêu thức tiếp xúc nổ ra những gợn không gian dao động mạnh liệt nhưng chưa đến lúc đổ vỡ phiến không gian. Hỏa diễm do có nguồn linh khí bồi đắp liên tục làm bay hơi con rồng nước, một lúc sau nó không chịu được mà đổ vỡ tất cả bị chấn bay ra xa đặc biệt là Lăng Thiết. Nhưng nó không dừng lại mà còn cháy tiếp thấy thế sư huynh dùng đẫu kĩ gọi mưa để dập tắt. Khi mọi thứ đã ổn định Lăng Thiết rơi xuống đất từ từ, sư huynh tuy cũng bị thương nhưng vẫn bay đến đỡ lấy hắn. rồi mọi người tiến về phía tổ tiên đang ngồi. Ba người kia do mệt quá nên cũng ngất đi chỉ còn sư huynh và tổ tiên a. Sư huynh nói ngài thấy sao, lão đáp tốt a nhưng các ngươi chịu chơi lớn đấy đặc biệt là hắn a. Rồi lão nói ngươi có năng lực nước rất ưu việt vừa thủ vừa công đều tốt. Ta muốn hỏi ngươi một việc. Nghe vậy huynh ấy đáp không biết là việc gì a, lão nói nhận ta làm lão sư. Nghe xong thân hình đã thụ thương của hắn khụy xuống rồi nói đệ tử vô năng không dám. Lão đáp trên đời này được mấy ai trời cho vô năng bất tài chỉ có nhiều hơn hay ít hơn mà thôi, ta biết ngươi rất cố gắng để đi tới đây. Đại trưởng lão giúp ngươi rất nhiều đó là một lão sư tốt nhưng ngươi còn đặt nặng việc người thường và thiên tài quá nên hãy đi theo ta, ngươi sẽ bỏ được tâm ma đó và cảm nhận rõ được thế giới này. Nghe những gì lão nói hắn nói còn đại trưởng lão a ta không biết phải nói sao với lão. Tổ tiên nói cứ để ta, yên tâm không có việc gì đâu. Nghe thế hân quỳ mạnh xuống đất đập đầu nói đệ tử bái kiến lão sư. Lúc này lão cũng vui nói đứng lên đi, lúc sống ta cũng chưa nhận đệ tử giờ chết mới có nghe cũng buồn cười a, mai ta sẽ chỉ điểm cho cả 4 ngừi nhà ngươi hắc hắc hôm sau chắc bọn nó sốc lắm, thôi lui đi ta có việc bận một xíu.