Chereads / Toàn Năng / Chapter 22 - Nào! May mắn đầu 6

Chapter 22 - Nào! May mắn đầu 6

sau một hồi chia sẻ lão nói tiếp lúc ta còn sống linh hồn đạt chuẩn Tiên cảnh nhưng trình độ luyện dược cũng mới chỉ ở tam đẳng mà thôi. Hoàng Trương đáp Tiên cảnh mà chỉ tam đẳng thôi ư. thấy Hoàng Trương hỏi thì Giao Châu và Lăng Thiết cũng bối rỗi tại họ không biết nhiều về mấy thứ này. Hoàng Trương nói luyện dược chia thành tứ đẳng tồn đệ nhất phẩm hay nhất đẳng là loại đan dược không phân chia cấp độ uy lực sánh ngang với thiên địa sau nó là đan dược 9-10* là nhị đẳng,5-8* là tam cúi cùng là 1-5* là tứ. trong các đẳng từ nhị đến tứ sẽ chia ra khác nhau. không biết tổ tiên ở trình độ nào trong đó, lão đáp nhị phẩm tam đẳng. rồi Hoàng Trương nói vậy là ở 7* luyện dược, rồi hắn lại hỏi lão lại linh hồn người mạnh thế mà vẫn kẹt ở 7* ư. lão đáp linh hồn tuy mạnh nhưng ta cũng không chuyên quá về hỏa tính mà ta chuyên về Khí tính, điều khiển gió mây ta rất mạnh nhưng lửa thì ta không ngộ cao a. nghe cuộc nói chuyện của hai người Giao Châu và Lăng Thiết chỉ biết nghe chứ cũng chả nói gì được cả.

----------------

Sau khi chuyền thui hết những gì mình có lão nói ba người các ngươi có Lăng Thiết là hợp nhất với luyện dược vì ta thấy hắn có hỏa thuộc tính và các đấu kĩ hệ hỏa nha, đột nhiên mình được nhắc đến hắn cũng là ngại nhưng lão nói quả đúng. sau một lúc đắn đo lão nói được rồi ta còn một cái hay ho cho các ngươi xem trừ những thứ trong này các ngươi cứ lựa trước đi đã nói xong lão cũng biến đi mất dạng.

----------------

Cả ba lại đi cùng nhau lựa chọn sau một tiếng họ cũng lựa xong được vài món hay ho đặc biệt là Giao Châu cô ấy lấy được một miếng ngọc hình thù lạ kì nhưng nó luôn hấp dẫn cô. khi đã chọn xong ba người cũng là ngồi tu luyện một tí, trong lúc họ đang tu luyện thì lão tổ tiên lại xuất hiện cười nói các ngươi đã xong rồi à vậy đi theo ta nào quà đặc biệt nhất a.

----------------

Thấy lão có vẻ mờ ám sao á nhưng cả ba cũng tin lão không làm gì họ. sau đó đột nhiên lão bay lên cao vẻ mặt đầy uy nghi thần khí xuất hiện làm cho ba người lại được một phe thất kinh đây là lực lượng của cảnh giới Đăng thần sao thật sự kinh khủng. quay trở lại với lão giả luồng thần khí vờn quanh lão tạo thành các kí tự lạ mà bọn họ không hiểu được, sau đó lão quát lên một tiếng mở không gian quanh lão từ từ bị bóp méo mở ra một thông đạo dài rồi đưa họ vào trong. ở bên trong thông đạo có những đồ án chim thú bay lượn như cả thế giới ma thú vậy bọn họ đi tầm vài phút tới phía cuối thông đạo bèn xuất hiện một cái miệng to như muốn nuốt họ vào vậy sau đó ánh sáng chói mắt xuất hiện họ hạ xuống một không gian đen mờ phía trên có những ngôi sao rất sáng nhưng lại không làm cho vùng không gian này sáng lên được. trong lúc ba người họ bối rỗi lão giả cất tiếng nói Quang minh tỏa ngay tức khắc vùng không gian này sáng bừng lên khi cả ba còn đang bất ngờ thì Giao Châu nhìn thấy ở giữa vùng không gian có một cỗ thi thể với những mảnh xương nằm ngổn ngang thì thấy cũng hơi sợ tại vì chả có thứ gì trong này là bình thường cả. khi Giao Châu biến sắc thì hai người kia cũng là dõi theo ánh mắt cô và họ đương nhiên cũng thấy những gì cô thấy. Lăng Thiết lên tiếng hỏi không biết đây có phải và hài cốt người chăng nghe thế lão đáp ta là môn chủ nên xác sẽ được chôn tại Quết trang của tông môn còn đây thì là... lão chưa nói xong thi bộ xương ấy bỗng chuyển động phát ra những âm thanh xương cốt va đập khiến ai nghe cũng rùng mình, thấy thế Giao Châu thấy ớn lạnh sống lưng nhưng có lão tổ tiên chắc không sao. lão già khẽ nói ngươi bớt quậy đi. nghe thấy âm thanh đó bộ xương đáp lại lâu rồi không gặp, nay ngươi đưa nhiều người đến làm bạn với ta à. nghe thấy bộ xương đó nói cả ba cũng là giật mình nó còn rủ mình ở lại chơi với nó. nghe những âm thanh đó lão đáp ngươi ngủ lâu quá nên lú rồi a,hôm nay ta muốn cho các đệ tử ta thử có thể thu thập ngươi được không ấy mà ngươi chịu không Tử đỉnh! nghe hai từ Tử đỉnh cả ba lại càng không thể tin Hoàng Trương nói đây đây mà lại là một chiếc đỉnh. quay lại với cuộc trò chuyện kia nghe thấy câu nói của lão già bộ xương cũng im lặng rồi hắc hắc cười làn sương đen ùn ùn thổi ra bao quanh lấy nơi này thì ra vùng không gian này tối là do nó, thấy hành động của đỉnh, lão bèn hất tay bay đi làn sương thì bộ xương đã biến thành một cái đầu lâu to đùng nhưng bị méo một bên ngay chỗ méo lại có một ngọn tử hỏa đang cháy xung quanh nó có hai khúc xương cong uốn éo bay quanh, lúc này nó đã về nguyên trạng. thấy xong xuôi lão quay lại với đám người rồi nói nào Lăng Thiết ngươi hãy tiến lên thử nào, ngươi coa hỏa thuộc tính nên chắc coa tỉ lệ lấy được nó. nghe ta nói kĩ nó không phải đỉnh như mấy món rác ta cho ngươi thấy ngoài kia nên phai cẩn thẩn và một điều nữa đỉnh này cũng không có linh trí gì đâu tất cả là oán biện tạo nên nó mà thôi không cần sợ. thấy mọi chuyện dồn về phía mình hắn cũng không sợ hắn muốn tăng thực lực mình lên nên đây là điều phải làm quen với thử thách trước. hắn thưa vâng, đệ tử sẽ thử sau đó hắn tiến lên rồi lão già nói dùng linh hồn chạm nhẹ lên nó là có thể kết nối với nó. nói xong lão cũng lui ra xa, ở ngoài hai người kia kể cả lão cũng lo lắng không biết có thành công không. quay trở lại diễn biến hắn dùng linh hồn chạm vào đỉnh một làn linh hồn bay ra xuất hiện trước một đám khói đen từ từ đám khói biến thành một người đàn ông gày giọng khàn khàn nói chào ngươi đến với ta, nghe thế hắn cũng không biết phải làm gì tiếp theo. làn khói nói tiếp ta chỉ là oán niệm nên ngưi đừng sợ chỉ cần ngươi có thể cảm nhận được cái chết cái hủy diệt là có thể lấy được ta nếu không thì ngươi cũng tự hiểu chứ. nghe thế hắn từ từ định thần lại nghĩ về cái chết, hắn cũng chỉ cảm nhận rõ cái chết khi hấp thụ linh khí thượng phẩm nếu không phải nhờ lão sư e là ta đã bỏ mạng rồi hắn biết cái chết là tất yếu là quy luật, nhưng chết không phải là hết mà lại là một khởi đầu mới có thể là thiện hoặc là ác, cái chết khiến người này buồn nhưng người kia vui. sau đó hắn mở mắt nhìn vào làn khói mà nói tử là sự chết đi nhưng không mất đi nghe thấy vậy làn khói đó cười nói đúng vật ta đã chết nhưng chưa chết xác không còn hồn cũng thế nhưng oán niệm ta luôn còn ngươi đủ điều khiện rồi. quay lại bên ngoài cả ba đang đợi hắn tỉnh lại ai cũng là lo lắng Giao Châu hỏi tổ tiên chiếc đỉnh này có nguồn gốc thế nào a, lão nói Tử đỉnh do những cái chết của vô số thế hệ thời thế giới được xây dựng sự bất bình tạo nên nó nó và những chiếc đỉnh khác gọi chung là thần đỉnh và có tên trên thần đỉnh bảng đáng tiếc những tài liệu về chúng gần như là tàn tích nên cách thu phục và kiếm được nó cũng rất khó. nghe đến đây Hoàng Trương nói theo trong sách ta đọc hiện chỉ còn manh mối về 11 loại đỉnh như thế này nhưng cũng chỉ là nhắc tên thôi. lão già nói tiếp đúng thế, ta trong lúc ngao du tới Tử hại thì vô tình thấy được bộ xương này trong nột hoang đảo nên đem về sau đó mới biết được đây là Tử đỉnh nhưng ta không coa duyên nên chỉ bè để nó ở đây không lâu sau thì hết thọ mà chết. trong lúc ba người còn đang nói thì chiếc đỉnh có động tĩnh.