Chereads / Toàn Năng / Chapter 23 - Nào! May mắn đầu 7(cuối)

Chapter 23 - Nào! May mắn đầu 7(cuối)

khi dị tượng xuất hiện khiến không gian quanh mọi người bắt đầu biến thành màu khói đen, đột nhiên thân thể của Lăng Thiết trong đám khói mở mắt ra linh hồn hắn đã quay trở lại khuôn mặt có chút tái nhạt. sau khi hắn ổn định lại thì không khỏi vui sướng rồi giang đôi cánh ra từ từ hạ xuống bên dưới rồi lao về phía Hoàng Trương. thấy hắn đã quay trở lại mọi người rất đỗi vui mừng, khi hắn tiến đến chỗ mọi người thì làn khói đen lúc trước cũng là tan biến rồi hắn lên tiếng không phụ mong đợi. nghe thế lão già là người vui nhất đám vì hắn biết như vậy là tràng thanh niên này đã có một cơ duyên lớn a. sau đó hắn đưa Tử đỉnh ra ngoài nó là một cái đầu lâu với xương cốt bay xung quanh và tử hỏa lượn lờ cứ một lúc lại tràn ngập khí tức tử vong. rồi hắn thu lại và nói lúc lấy được noa ta cảm nhận được năng lượng tử rất mạnh, khi luyện dược nó cũng bình thường a? mong tổ tiên chỉ điểm. khi hắn ta nói xong thì lão già cũng từ từ quay lại phía mọi người bói Tử đỉnh hấp thụ oán hận của vô số sinh linh không chỉ con người mà cả ma thú, trong thế giới đỉnh nó được biết đến như loại đỉnh của người chết tuy nhiên nó cũng có những công dụng như đỉnh khác trên đỉnh bảng có điều nếu luyện đan về hồi sinh hay đan dược hắc ám như Hắc hóa đan hay Luân hồi đan thì tăng gấp đôi uy lực a, nói cho kĩ nó khiên về đan dược u ám. sau khi lão dứt lời cả ba cũng là không mất bất ngờ vì họ cũng nghĩ là vậy.Lăng Thiết thả lỏng người cũng không sao ta sẽ từ từ học luyện dược, ta sẽ đưa danh tiếng nó đi xa cùng ta, những tháng này cũng đa tạ lão tổ tiên đã chỉ bảo. hắn nói lời này vì biết thời gian cũng sắp hết. nghe những lời đó Giao Châu và Hoàng Trương cũng trĩu lòng, khi họ đi lão sẽ lại cô đơn trong không gian này.

thấy không khí thay đổi lão nói các ngươi sao vậy không cần lo cho ta, ta ở đây biết bao nhiêu năm rồi nên đã quen với cảm giác này rồi linh hồn ta còn chưa tan biến do ta đã hấp thụ được Thần khí nên cũng có thể hồi sinh.Nói đến đây lão quay về phía Lăng Thiết, đột nhiên hắn nhớ tới lời lão nói là đỉnh này có thể hồi sinh người sống lại. như hiểu được ánh mắt đó Giao Châu bèn nói nếu vậy như nào người mới sống lại được? lão thở dài đáp khó lắm, phải có người sở hưu thần đỉnh và một ngọn nguyên hỏa cùng một tiên thủy mới có khả năng a. nghe thế Hoàng Trương cau mày nói quả quá khó thần đỉnh thì ta đã có còn nguyên hỏa và tiên thủy ta còn không biết nó thế nào. lão giả liền tiếp lời nó rất hiếm, gần nhất chúng ta cũng chỉ có Mệnh hỏa đệ lục nguyên hỏa tuy ta cùng rất nhiều cường giả ra tay cũng không thể thu phục nó. cần co duyên mới được tuy thực lực cao hơn nhưng cưỡng ép hấp thu nó chỉ có bạo thể mà chết.

nghe lão nói xong Lăng Thiết lại nhớ lời lão sư bói nhưng giời không có thời gian suy nghĩ đến. cất suy nghĩ qua một bên hắn lại quay về phía tổ tiên rồi hỏi lão vậy còn tiên thủy thì sao. lão đưa ánh mắt đen nhìn lên cao rồi nói không có tin tức, rồi lão nói các ngươi chớ sợ thế giới này được tạo ra do một vị siêu cường tối thượng tạo nên. nó được dựng trên một vùng nước khổng lồ nên tiên thủy chắc hẳn ở đó.các ngươi cũng biết vị trí lục địa ta rồi chứ .Hoàng Trương đáp là ở Trung hải.

lão đáp đúng vậy, tuy là vùng đất nhưng tên đặt theo nước ách chỉ vùng biển nguyên thủy. vậy gần chúng ta nhất mà không cùng lục địa là vùng đất nào.

Hoàng Trương nói là Nam hải sao. lão khàn khàn nói đúng thế là Nam hải ta từng nghe được thông tin trên vùng đất đó có tiên thủy nhưng không chắc.

lão nói tiếp sau khi các ngươi rời khỏi đây ta sẽ cùng đi với các ngươi nhưng tuyệt không được nói chuyện của ta ra ngoài. khi các ngươi đủ thực lực thì hãy tiến đến Nam hải lịch luyện.

nghe thấy lão nói cùng họ ra ngoài cả ba không tin nổi Giao Châu lấp bấp nói ngài ra được sao, vậy tông môn ra sẽ có và người tọa trấn a. nghe những lời Giao Châu nói lão cười thật ra ta có thể mượn sức mạnh của Tử định để ra ngoài và ở bên trong nó, còn về tọa trấn thì bỏ đi ta đã chết lâu lắm rồi thực lực thật sự giờ cũng khoảnh Chân kỳ 6* và ngươi đó chắc tại phấn khích nên quên đi luật rồi sao. Giao Châu suy nghĩ lại một lần nữa rồi nó tông chủ quá ba đời trước không được cai quản chuyện môn nữa là quy định do thần Quy Luật lập nói đến đây cô ấy buồn hẳn đi nhưng Hoàng Trương an ủi nói không sao có ngài ấy chỉ điểm ách chúng ta sẽ tu luyện nhanh hơn nhiều.

ai da các ngươi tha cho ta đi, mà đúng rồi cũng sắp hết thời gian, người kia đã được đỉnh thì ta cho hai ngươi cái này vậy đó là một viên ngọc cổ cho Giao Châu lão nói đừng hỏi ta vì ta cũng không biết nó là thứ quái quỷ gì còn ngươi thì ta cho ngươi một thứ đó là Bách toàn thư đây là quyển sách ghi chép về nơi này do ta soạn noa vẫn còn ít giá trị để ngươi học tập. giờ các ngươi có thể nghỉ ngơi đợi ngày ra khỏi đây a, nói xong lão quay về phía Lăng Thiết nói ta sẽ chui vô trước vậy hẹn gặp lại các ngươi.