**Kỵ Sĩ Chiến Tranh (Wariel) - Phong ấn tại The Older**
Bầu trời đỏ như máu, tiếng kêu thét của chiến binh vang vọng trong không gian. Mỗi bước chân là mỗi cuộc xung đột xảy ra, Tại đỉnh núi cao nhất của Agnor, Morti đứng giữa hàng nghìn xác lính và ngựa, vũ khí gãy nát.
Ánh mắt của War rực cháy, đôi mắt như chứa đựng sự hủy diệt vô tận. Thanh kiếm đỏ thẫm trong tay War phát sáng khi hắn vung lên, chuẩn bị giáng một cú chém làm gãy nát sinh mệnh thế gian, làm những linh hồn nhỏ nhoi trở nên điên loạn thì
Một nhóm các chiến binh hùng mạnh từ khắp các vương quốc được triệu tập, không phải để chiến đấu, mà để thể hiện ý chí chung của con người. Họ tập hợp quanh War, tạo ra một vòng tròn, từ bỏ vũ khí và thể hiện quyết tâm, không chiến đấu
Hành động này khiến Chiến tranh lúng túng, khiến hắn bối rối, một vòng ma pháp xuất hiện dưới chân hắn, những sợi dây xích của hòa bình từ mặt đất trồi lên quấn quanh chiến tranh, ông nhận ra đó là một khế ước, đánh đổi hàng nghìn hàng vạn linh hồn,
Cuối cùng, họ sử dụng những xích sắt đặc biệt được đúc từ trái tim của những chiến binh ngã xuống, những người đã từng chiến đấu không ngừng vì hòa bình. Những sợi xích này không chỉ giam cầm thân xác của War, mà còn trói buộc ý chí hủy diệt của hắn, khiến hắn bị kéo sâu vào lòng đất.
"50 triệu người cho xiềng xích"
*1 Dấu ấn rơi xuống thế gian*
**Kỵ Sĩ Bệnh Tật (Pesti) - Phong ấn tại The Brother **
Pesti, thiên thần của bệnh tật, là kẻ mang theo sự thanh lọc qua nỗi đau. Sức mạnh của hắn là thử thách sức chịu đựng của nhân loại, để tìm ra những linh hồn mạnh mẽ nhất, vượt qua bệnh tật để tái sinh.
Nhưng sau hàng nghìn năm nhìn thấy nỗi đau không ngừng nghỉ của con người, Pesti dần bị u mê bởi ý nghĩ rằng sự thanh lọc chỉ có thể đến khi tất cả đều phải gục ngã. hắn thả những cơn dịch bệnh xuống thế giới, lan tràn sự chết chóc không hồi kết.
Trong một thung lũng chết chóc, nơi mọi thứ trở nên mục rữa và không có dấu hiệu của sự sống, Kỵ sĩ Bệnh Tật đứng giữa những xác người thối rữa và đàn ruồi bu lấy.
Cơ thể hắn nhợt nhạt, đôi tay gầy gò, những ngón tay dài như những chiếc vuốt đang lan tỏa độc tố vào không khí. Mỗi hơi thở của hắn là một lời nguyền khiến cả một vùng đất trở nên hoang tàn.
Khi các vị thần xuất hiện, ánh sáng từ thượng giới chiếu rọi đối lập hoàn toàn với sự ô uế của hắn. Pesti cười, nụ cười bệnh hoạn và méo mó.
"Không có bệnh dịch nào mà các ngươi có thể xóa sạch hoàn toàn," hắn thì thầm.
thần linh giam cầm hắn. Những chiếc lông vũ thiên thần rơi xuống, bao quanh hắn, biến hắn thành một vũng lầy của dịch bệnh. Những chiếc lông vũ ấy không cháy bỏng như ánh sáng, mà chính sự thanh khiết của chúng đang bào mòn sức mạnh của Pesti, biến hắn thành một đốm đen nhỏ bé. Hắn bị chôn vùi dưới lớp đất khô cằn của vùng đất, nơi sự sống không thể nảy mầm và sự mục rữa trở thành người bảo vệ cuối cùng của hắn.
"200 Triệu người Cho thanh Tẩy"
*1 dấu ấn rơi xuống thế gian*
**Kỵ Sĩ Nạn Đói (Fermi) - Phong ấn tại The Mother **
Fermi, thiên thần của nạn đói, ban đầu được giao nhiệm vụ quản lý sự phong phú của mùa màng, kiểm soát lương thực để duy trì sự cân bằng cho muôn loài. Nhưng quyền năng tuyệt đối dần làm Fermi khao khát quyền kiểm soát nhiều hơn.
Trong lòng cô nảy sinh mong muốn nắm giữ tất cả, khiến loài người quỳ gục trong cơn đói khát, cầu xin sự sống. Fermi lan tràn cơn đói khát xuống những vùng đất phì nhiêu, để lại đằng sau là những cánh đồng cằn cỗi và xương trắng của kẻ yếu.
Một hoang mạc trải dài vô tận, không một giọt nước, không một mầm sống. Ở giữa, Kỵ sĩ Nạn Đói ngồi trên một ngai vàng bằng xương khô, đôi mắt hõm sâu như hốc mắt của những bộ xương. Mỗi cái vẫy tay của hắn khiến cơn đói tràn lan khắp các vùng đất. Hắn không cười, không khóc, chỉ nhìn mọi thứ tan biến trước mắt, với niềm vui thầm lặng của kẻ nắm giữ quyền lực tuyệt đối.
Bỗng nhiên, từ sâu dưới lòng đất, hàng loạt cây xanh mọc lên, nhưng thay vì mang theo sự sống, chúng biến thành những dây leo gai sắc bén, trói chặt lấy cơ thể của Nạn Đói. Những dây leo ấy không chỉ siết chặt
Famine gầm lên trong sự vô vọng, nhưng hắn bị kéo sâu vào lòng đất. Nơi hắn bị phong ấn trở thành một hoang mạc khô cằn không một bóng cây, nơi cơn đói của hắn mãi mãi bị nhốt lại trong sự vô tri của đất đai.
"500 Triệu người cho cây tri thức của thiện và ác"
*1 Dấu ấn rơi xuống thể gian*
** Kỵ Sĩ Cái Chết (Morti) - Phong ấn tại The Father **
Morti, thiên thần của cái chết, là kẻ đứng cuối cùng trong chuỗi của sự sống. Với lưỡi hái của định mệnh, hắn cắt đi sợi dây sinh mệnh của những linh hồn và kết thúc hành trình của mình. Cái chết của hắn mang đến sự giải thoát và yên bình. Nhưng Morti, sau hàng thiên niên kỷ chứng kiến cái chết của muôn loài, đã bắt đầu tin rằng tất cả sự sống đều vô nghĩa. Hắn khao khát chấm dứt tất cả, xóa bỏ mọi sự tồn tại để đưa thế giới trở về với hư không ban đầu.
Trong một cánh đồng đen tối, nơi mặt đất phủ đầy xương trắng, Kỵ sĩ Cái Chết đứng giữa một biển những linh hồn lạc lối. Hắn khoác áo choàng đen, khuôn mặt giấu trong bóng tối. Trong tay hắn, một chiếc lưỡi hái lớn như nuốt trọn mọi ánh sáng.
Hắn không cần nói lời nào, không cần hành động gì, chỉ sự hiện diện của hắn cũng đủ khiến mọi thứ xung quanh tan biến vào hư vô, mọi sinh linh, mọi linh hồn, -"sự sợ hãi của các ngươi sẽ áp đảo chính linh hồn của mình, ta sẽ khiến cho mọi cảm xúc, tâm trí các ngươi về với cát bụi"
Mỗi bước chân của hắn gây nên áp lực khủng khiếp đến mức sập nát cả thực tại, đảo ngược quy luật tự nhiên, khiến mọi kẻ thù chết trước khi được sinh ra, mọi kẻ tiếp cận, mọi kẻ ngán đường đều tan biến như chưa hề tồn tại
cái chết hắn gần như toàn năng, ngay khi mọi giác quan còn chưa nhận biết nhận biết thì hắn đã đứng đằng sau ngươi, "dù ngươi đang ở đâu, ở nơi nào ngươi cũng không thể thoát khỏi số phận, dù ngươi có chạy tới tận cùng của vũ trụ thì ngươi cũng không thoát khỏi bàn tay của ta, ta nắm giữ số phận của ngươi, tương lai hay quá khứ ta đều nắm rõ mồm một, ngươi chỉ như con kiến trước số phận"
"Các ngươi chống cự vô ích, tất cả các vị thần đều nằm ngoài cái chết, cái chết không áp dụng cho họ, họ là những thực thể tối thượng không đơn giản chỉ là thân xác vật lí... Họ không bị ràng buộc bởi các yếu tố tầm thường như quá khứ hay tương lai vì chúng đơn giản là không tồn tại ở họ"
"hàng nghàn, hàng vạn quân lính lao tới cái chết như cách họ đang lao tới ta bây giờ vậy..thật nực cười" 1 bước chân dẫm lên nền đất, bầu trời rung chuyển rồi tan biến, xé toạt không gian, thời gian xung quanh hắn ta bị bóp méo đến mức khủng khiếp tương lai, quá khứ, hiện tại tái tạo liên tục những vương quốc chưa kịp xây lên đã sụp đổ, loài người chưa được chào đời đã phải nằm xuống, mỗi bước chân nặng nề của hắn tạo ra một xung năng lượng khinh hoàng áp đảo trời đất...3 bước chân của hắn tạo ra 3 con quái vật khải huyền, hắn cao ngạo đứng trước hàng vạn người
Những vương quốc giờ đây chỉ còn là đống đỗ nát, những mảnh ký ức vụn vỡ hoá tro tàn, từ trên cao một con mắt nhìn xuống nơi cái chết đang đứng, hắn ngước nhìn
"ngươi đến đây làm gì...Toneri..ngăn ta ư?".
""Ngăn ngươi ư? Không." – Toneri nở nụ cười nửa miệng, ánh mắt tinh quái liếc qua đống đổ nát xung quanh. "Ngươi có biết cái chết quá sớm sẽ giết chết mọi thú vui không? Tất cả sẽ tan biến trước khi ta kịp tận hưởng nó–Toneri đáp
"Vui? Thứ này với ngươi là trò chơi ư?" – Morti cười khẽ, nhưng giọng hắn mang theo sự khinh bỉ. "Ngươi nghĩ sự sống là thứ để giải trí? Tất cả chỉ là sự vô nghĩa. Kết thúc là điều tất yếu.
"Đúng, sự sống là trò chơi, và ta chính là kẻ đặt luật chơi. Còn ngươi..." – Hắn bước lại gần trước cả khi hắn di chuyển, 1 tốc độ kinh hoàng mà morti cũng phải khiếp sợ, ánh mắt trở nên nguy hiểm. "Ngươi chỉ là kẻ kết thúc trò chơi quá sớm để ta tận hưởng nó, mọi sự "hỗn loạn"
" và có vẻ như ngươi cũng không kính trọng ai nhỉ? Morti...Ta thấy nó...Ta nhìn thấy nó"
"Ta nhìn thấy kẻ kiêu ngạo trong ánh sáng sẽ rơi xuống như tia chớp từ thiên đàng"
-End Chapter 8-
To be continued...