Chereads / Light Of The Shadow | The Battle Of God | / Chapter 2 - Chapter 2: Ngục Đạo Khải Hoàn

Chapter 2 - Chapter 2: Ngục Đạo Khải Hoàn

Những cột thành bắt đầu sụp đổ, ánh mắt hắn ta nghiêm nghị, Asura cầm trên tay thanh "Diệt Nguyệt Kiếm" của sự hủy diệt, Thanh kiếm bị cả thế giới này nguyền rủa

"Ngươi đã bao giờ thực sự biết giới hạn của mình chưa? ngươi luôn là kẻ thất bại. Lịch sử đã chứng minh điều đó, và giờ ta sẽ nhắc nhở ngươi một lần nữa."–Toneri Kiêu ngạo nói"

Toneri bước đến, sợi xích cuối cùng giam cầm ông sắp đứt gãy, một cột tinh thể băng được tạo ra, cả 2 thứ vũ khí va chạm xóa xổ cả một vùng không gian làm tan chảy những khái niệm đang tồn tại, tương lai và quá khứ hay hiện tại đều đang hoà làm một

cột tinh thể xuyên thẳng qua người Asura làm ngưng động mọi sự tồn tại, tương lai quá khứ hay hiện tại cũng đã dừng lại, nó xuyên thẳng qua từng ký ức của anh, nó xuyên qua từng tế bào, linh hồn của anh, Asura cảm nhận được sự lạnh giá xuyên thẳng qua từng thớ thịt, nhưng điều kỳ lạ là không phải nỗi đau thể xác làm anh đau đớn, mà là ký ức mơ hồ về một điều gì đó... một người? Một hình ảnh chợt lóe lên, rồi biến mất như tro tàn bị gió cuốn đi

,..từ thân xác anh, một lời nguyền tràn ra cầm lấy thanh Diệt Nguyệt Kiếm Đâm thẳng vào người hắn, cùng lúc đó các sợi dây xích đã đứt từ trước bắt đầu hồi phục liên tiếp đâm thẳng vào Toneri và tạo thành một mạng lưới không thể phá vỡ.

~~~

" sáu sợi xích, xích của vô minh đại diện cho sự thiếu hiểu biết về bản chất của thực tại, khiến chúng ta không nhận thức được nguyên nhân và hậu quả cho hành động của mình..'

" Xích của tham ái tượng trưng khao khát hay ham muốn với các đối tượng, tình cảm hay vật chất dẫn đến sự đau khổ và tiếp tục luân hồi.."

" Xích của sân hận là sợi xích của sự oán hận hay thù hận gây ra sự phân chia xung đột cho vòng luân hồi.."

" Xích của tạo hành đại diện cho hành động, một hành động nhỏ có thể dẫn tới một kết quả khác trong tương lai.."

" Xích của chấp thủ đeo bám vào bản ngã ý niệm nó sẽ giữ chúng ta lại trong vòng luân hồi.."

" Xích của sinh tử liên quan tới sự sống và cái chết, một chu kỳ lặp đi lặp lại vô hạn không thể thoát.."

"..sáu sợi xích, sáu định mệnh, nó giam cầm sự tự do của bất cứ kẻ nào dám phản kháng.."

"các ngươi đặt cược mọi thứ vào những sợi xích này sao...(The Creator nói)

~~~

Cứ thế, những sợi xích vặn vẹo trong không gian rồi từ từ kéo Toneri vào một vòng xoáy phong ấn không thể thoát ra. Lúc này Asura đang dần hoá tro tàn, anh ném thanh kiếm thẳng vào nơi ngai trống, đâm thẳng tới nơi tận cùng của sự thật, mặt đất nứt vỡ, anh rơi xuống, một cánh tay vươn lên trời cao nắm chặt.

"Ta sẽ tiêu diệt toàn bộ thần linh trên thế gian này.."

Lời sấm truyền của anh vang vọng khắp thượng giới, anh rơi xuống một vùng biển, "Ánh sáng mặt trời xuyên qua những tán lá dày đặc, nhưng không đủ để xua tan cái lạnh thấu xương trên mặt đất. Asura, giờ chỉ còn là một mảnh vỡ của chính mình, bỗng giật mình tỉnh dậy giữa khu rừng âm u..đã 10000 năm trôi qua...Một làn sương mù dày đặc bủa vây lấy khu rừng. Không khí lạnh lẽo và tĩnh mịch như ngừng lại, trong khi những mảnh tro tàn từ cuộc chiến vẫn lơ lửng trên cao, rơi xuống như những bông tuyết u ám

Từ xa xa một cô gái bước đến, Lumine nhẹ nhàng di chuyển giữa những tán cây, đôi mắt sắc sảo quét qua từng góc khu rừng âm u. Những tia sáng yếu ớt xuyên qua lớp lá dày trên cao, phản chiếu lấp lánh trong làn sương mù. Bỗng nhiên, cô dừng lại, cảm nhận được một thứ gì đó khác thường. Nó không thuộc về thế giới này..nó mạnh mẽ đến mức khó chịu, nhưng lại im lặng như bị kìm nén.

"Chuyện gì đang xảy ra ở đây..." - Lumine thầm nghĩ.

Cô chầm chậm bước tới một khoảng đất trống, nơi ánh sáng yếu ớt của mặt trời chiếu rọi, soi tỏ một hình dáng mờ nhạt giữa đám tro tàn và sương mù.

Một thằng nhóc nằm trên mặt đất, cơ thể nó gần như vô lực, từng hạt tro tàn bay quanh anh. Ánh mắt anh mở nhẹ, nhưng trống rỗng, như thể không nhớ gì về bản thân. Ánh sáng mặt trời chiếu rọi khuôn mặt nhợt nhạt của anh, tạo nên sự tương phản kỳ lạ với bầu không khí tĩnh lặng.

Lumine đứng từ xa, quan sát, đôi mắt cô thoáng hiện lên sự tò mò lẫn cảnh giác.

"Ngươi là ai...?" - Cô hỏi, giọng nói bình tĩnh nhưng dứt khoát.

Không có tiếng trả lời. Asura chỉ từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt đờ đẫn, nhưng trong đáy mắt vẫn lóe lên một tia sáng của sự tồn tại.

"Thằng nhóc đó... không giống như những gì mình tưởng..." - Lumine tự nhủ, nhưng vẫn giữ khoảng cách.

Bỗng nhiên, Asura nắm lấy ngực mình, như thể cảm nhận được một nỗi đau vô hình từ bên trong. Một luồng khí lạnh lan tỏa từ người anh, khiến những chiếc lá gần đó đóng băng trong khoảnh khắc. Lumine lùi lại, nhưng không rời mắt khỏi anh.

Lumine nhìn vào đôi mắt anh, và trong khoảnh khắc ấy, cô cảm thấy có điều gì đó rất quen thuộc, như thể số phận của họ đã đan xen từ lâu mà cô không thể giải thích được.

"Ngươi là nhóc con nhà nào vậy?!...Ba mẹ của ngươi đâu? Tại sao lại vào chỗ này? Ngươi có biết đây là khu vực cấm và chỉ có những thợ săn cấp S mới có thể vào không?." - Lumine đáp, vẫn giữ giọng điệu trung lập.

Asura không trả lời, chỉ nhìn vào bàn tay mình, nơi những mảnh tro vẫn rơi rải rác.