Chương 002: Biến Cố
Làn sóng thứ nguyên, thứ đại diện cho mỗi thời kỳ mà con người trải qua khi ma thú và những cánh cổng xuất hiện. Lần đầu tiên là khi các cánh cổng được phát hiện và mở đầu cho thời kỳ của sức mạnh và phép thuật.
Lúc này, các cánh cổng xuất hiện với tần số ngày càng cao. Nhân lực con người hầu như không thể chiến đấu với số lượng đội quân đông đảo đó.
Các thợ săn cấp quốc gia lúc đó cũng không sở hữu nhiều sức mạnh như vậy. Nếu không nhờ Sung Jinwoo, thế giới có thể đã chìm trong sự hỗn loạn sớm hơn bao giờ hết.
Sau cuộc chiến với con rồng hủy diệt. Sung Jinwoo trở thành anh hùng của mọi người. Kẻ cứu thể vĩ đại nhất.
Cho đến khi, thế giới một lần nữa thay đổi. Làn sóng khởi nguyên thứ hai xuất hiện bằng việc mọi hầm ngục trên thế giới bị nứt vỡ. Các ma thú bước ra từ cánh cổng và tàn sát con người trên mọi quốc gia.
Lần đầu tiên, một cuộc chiến tổng bộ giữa ma thú và con người trên Trái Đất đánh dấu bằng việc hơn 30 cổng hạng S xuất hiện khắp các bầu trời.
Con người đã phải trải qua những ngày tháng vô cùng khó khăn. Dân số thế giới giảm chỉ còn 1/4. Bề mặt địa hình có sự dịch chuyển nhanh chóng khiến vùng đất không còn toàn vẹn. Lãnh địa con người dần trở nên bị cô lập.
Cuộc chiến kéo dài hơn chục năm. Đến khi một cá nhân đứng dậy, sử dụng sức mạnh của mình và đấm từng con quái vật. Mỗi cú đấm của anh ta có thể hủy diệt một ngọn núi một cách dễ dàng.
Chính sự xuất hiện của anh đã trở thành nỗi khiếp sợ của bọn ma thú trong cánh cổng. Nhờ thế, con người mới kết thúc được cuộc chiến.
Đó là Sung Suho. Thợ săn mạnh nhất lãnh địa con người. Đồng thời là con trai của Sung Jinwoo, thợ săn huyền thoại mà cả thế giới biết đến.
Sự xuất hiện của hai cha con họ như sứ giả bảo vệ được các vị thần cử xuống bảo vệ loài người.
Sau sự biến mất bí ẩn của Sung Jinwoo, Sung Suho tiếp quản theo bố mình. Bảo vệ con người thay ông. Trở thành biểu tượng tiếp theo của thế giới.
Hiện tại. Con người chỉ có thể chiếm được 40% lãnh địa. Bởi sau khi cuộc chiến nổ ra. Có nhiều ma vật đã hợp thành một liên minh. Chúng sử dụng sức mạnh và quyền lực để xây dựng những thành lũy và hệ thống của riêng chúng.
Trên Trái Đất bây giờ có 5 chủng tộc hiện diện trên thế giới. Lần lượt là con người, Quỷ, Loxodon, Master Lich và Mawkai.
Trong đó, con người đã liên minh với tộc quỷ. Họ là một trợ thủ đắc lực của loài người. Một trong những lí do con người sở hữu được vùng đất đấy đều là do quỷ tộc giúp đỡ.
Ngược lại. Mawkai là một chủng tộc hiếu chiến. Chúng vốn là những con ma thú loại côn trùng bước ra từ cánh cổng. Chúng hiếu chiến và gây chiến với tất cả các chủng tộc khác nhằm tranh giành lãnh thổ và phát triển sức mạnh.
Tiêu diệt bọn côn trùng không khó. Thông thường, chỉ cần một pháp sư với những kỹ năng AoE mạnh có thể quét sạch bọn chúng một cách dễ dàng. Một chiến binh vật lý hạng C cũng có thể chẻ chúng làm đôi như cắt miếng đậu phụ.
Con người khi tiêu diệt chúng đã chủ quan. Chính vì điều đó khiến họ phải hối hận. Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, chúng đã phát triển sức mạnh một cách kinh khủng.
Sinh sản và tiến hóa!
Bầy côn trùng sinh sản hàng loạt những chiến binh của họ. Mỗi lần sinh sản đều trên dưới 10.000 cá thể. Đủ để tiêu diệt được một bang hội tầm trung nếu chúng phát động một cuộc chiến toàn diện.
Ngoài ra, với mỗi một thế hệ trứng, chúng lại tiếp tục tiến hóa. Thế hệ một, thế hệ hai, thế hệ ba... và đến thời điểm này là thế hệ bốn.
Mỗi lần tiến hóa, chúng càng mạnh lên theo thời gian. Cần phải hiểu, thế hệ bốn mawkai mạnh bằng một thợ săn hạng S của con người.
Đó là một thợ săn hạng S. Chết tiệt!
Nếu viễn cảnh chúng tiếp tục sinh sản và tạo ra thêm 10.000 cá thể hạng S. Con người sẽ hoàn toàn diệt vong. Không chỉ con người mà tất cả sinh vật sống trên Trái Đất.
Vậy nên, việc Sung Suho quay trở lại đã tạo thêm động lực cho con người trả thù và tái chiếm lại vùng đất của họ.
***
Không khí lạnh lẽo lan tỏa khắp thành phố khi màn đêm đã hạ xuống và ánh trăng tỏa sáng. Trong một góc phố gần trục đường chính nối với thành phố bên cạnh, một cửa hàng tiện lợi nhỏ vẫn đang mở cửa.
Có một nhân viên duy nhất và cũng là người bán hàng đang đứng trên bục và tính toán lại số tiền của cửa hàng. Nó là công việc anh làm thường ngày và không có gì khó khăn khi anh dễ dàng tính toán những con số dài hàng trăm, hàng nghìn.
"Số tiền là đủ. Hôm nay đông khách hơn hôm qua. Cộng thêm chi phí làm buổi đêm và mức thưởng lương ngày nghỉ. Tôi sẽ có một khoản kha khá."
Dominic mỉm cười nhẹ khi tính toán số tiền mà mình sắp nhận được. Mặc dù không nhiều như anh mong đợi nhưng nó vẫn đủ để chi trả tiền nhà và học phí của người em trai.
Dominic nhìn lên đồng hồ, hiện giờ đang là 12:30PM. Một chút sự bất lực hiện lên trong mắt anh nhưng nhanh chóng biến mất.
Nếu theo đúng hợp đồng, Dominic sẽ hoàn thành công việc lúc 11:30 và thay ca với người khác. Nhưng hôm nay, người đó lại bận việc và anh không còn cách nào khác ngoài việc thay người đó.
Bù lại, Dominic nhận được tiền công tương xứng nên. Vậy nên anh khá vui vẻ khi nhận lời đề nghị này.
Trong lúc dọn dẹp lại cửa hàng và chuẩn bị đóng cửa. Chuông điện thoại của anh reo lên. Một vài dòng tin nhắn hiện ra sau đó.
[Kaine: Anh trai, đã hoàn thành công việc chưa?]
Đó không ai khác là Kaine Ashbay, em trai của Dominic Ashbay. Khác với Dominic, người đã bước vào tuổi 20. Em trai anh kém anh hai tuổi.
[Dominic: Anh sắp hoàn thành công việc rồi. Sẽ cố gắng về sớm nhất có thể.]
[Kaine: Em làm đồ ăn ở nhà, khi nào về hãy làm nóng lại rồi ăn nhé. ( ╹▽╹ ).]
[Dominic: Rõ, thưa em trai!]
Nở một nụ cười rạng rỡ, anh nhanh chóng thu dọn mọi thứ một cách nhanh nhất có thể. Anh cần phải ngủ một giấc để có sức hoạt động cho một ngày mới.
Khoảnh khắc anh định tắt đèn và rời khỏi cửa hàng, một bóng người với áo khoác màu bạc xuất hiện và lao nhanh về phía anh.
"Chết tiệt, tránh ra!" Giọng nói thô kệch và dữ tợn của người đàn ông vang lên khi anh chạy vào trong cửa hàng. Có vẻ ông ta đã chạy nước rút và mồ hôi chảy trên mặt người đàn ông.
"Cái quái, ông là ai?" Dominic bối rối hỏi.
"Đừng có đứng yên, hãy tắt đèn đi. Nhanh lên!"
Mặc dù không thích phản ứng của người đàn ông, Dominic miễn cưỡng làm theo khi đèn của toàn bộ cửa hàng được tắt.
Bởi vì Dominic không phải là người bất cẩn, khi nhìn thấy người đàn ông chạy đến, anh nhận thấy người đàn ông rất khả nghi. Điều này càng rõ ràng hơn khi anh thoáng thấy được trên thắt lưng của người này có một khẩu súng.
Với người đã thức tỉnh, súng đạn không còn là một mối nguy hại đến họ. Nhất là với Dominic, một người thức tỉnh hạng D. Một khẩu súng chắc chắn không ảnh hưởng đến anh.
Nhưng nó sẽ là ngoại lệ nếu đó là một khẩu súng mana. Cơ chế hoạt động không khác với khẩu súng bình thường. Thứ duy nhất thay đổi là đạn không còn là bằng đồng nữa mà thay vào đó là mana. Thứ sức mạnh phép thuật trong con người.
Súng mana thích hợp để đối phó với một mục tiêu dưới cấp C. Trên cấp bậc này thường sẽ không ảnh hưởng nhiều đến đối tượng. Nhưng riêng việc đó cũng là một sự cứu giúp tuyệt vời trong những tình huống khó khăn.
"Thằng nhóc, giúp tôi đẩy những kệ hàng lại, che toàn bộ cửa kính ngay lập tức." Ông chú nói một cách gấp gáp khi nhìn quanh cửa kính đầy cảnh giác.
"Tôi là Dominic, tôi có tên đàng hoàng vậy nên đừng gọi tôi là thằng nhóc. Và việc gì tôi phải nghe theo lời của ông?"
Khoảnh khắc Dominic định làm gì đó. Đôi mắt người đàn ông run lên. Đầu của anh ngay lập tức hạ xuống. Kéo cả người của Dominic theo.
"Này, thả tôi ra—!"
"Im lặng!"
Ngay sát phía đối diện của cửa hàng, một nhóm người mặc áo đen xuất hiện từ khoảng không, họ di chuyển một cách cẩn thận và nhìn khắp mọi nơi như thể tìm kiếm một cái gì đó.
Cách đó là một bức tường, Dominic có thể cảm nhận được nhóm người đang tiến lại gần đây. Tình huống nguy cấp đến mức cả hai người không ai giám di chuyển. Bởi họ biết nếu để đám người đó bắt gặp. Mọi chuyện sẽ kết thúc.
Ực!
Nuốt một ngụm nước bọt, Dominic thở một cách khó khăn. Chỉ đến khi đám người mặc áo đen dần đi mất. Cả hai mới thở phào nhẹ nhõm.
"Ông nợ tôi một câu trả lời." Dominic nói, có thể cảm nhận sự giận giữ thông qua anh. Nếu không phải vì người đàn ông này, anh đã trở về nhà và được ăn uống, tắm rửa và được ngủ ngon lành. Trái ngược với tình huống hiện tại.
"Xin lỗi, tôi cũng không muốn mọi chuyện thành ra như vậy. Vì là cửa hàng duy nhất còn sáng đèn, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trốn ở đây."
"... Mà đó không phải là điều quan trọng. Dominic, tôi cần cậu giúp tôi một việc! Đây là thứ rất quan trọng—"
Chưa kịp để người đàn ông nói hết câu, một tiếng động lớn vang dội. Cả hai hướng về phía trần nhà. Nơi tiếng động phát ra mỗi lần to hơn.
Rầm!
Rầm!
Khi sức nặng của trần nhà không thể chịu đựng nữa và sụp đổ. Bụi bay mù mịt và trong làn khói đó, bóng người mặc áo khoác đen đó xuất hiện.
"Làm sao chúng biết?!"
Đó không phải là kết thúc khi đám người mặc áo đen bắt đầu vây quanh cửa hàng. Giống như những bộ phim kinh dị mà Dominic xem. Chúng thật sự đáng sợ theo nhiều nghĩa.
"Tôi biết một lối thoát tại cửa sau. Mau lên!"
Chỉ huy người đàn ông, Dominic chạy hết tốc lực về phía trước. Khi anh định làm vậy, bóng đen một lần nữa nhảy lên và lao về phía anh.
Xoẹt!
Rầm!
Khoảnh khắc tưởng như anh đã bị bắt lại, một tia sáng màu xanh lóe lên và cơ thể người mặc áo đen đâm vào gian hàng. Cú va chạm mạnh tới mức để lại một vết lõm sâu ở phía sau.
"Tiếp tục đi, chúng ta phải thoát khỏi đây càng nhanh càng tốt."
Gật đầu hiểu ý, cả hai nhanh chóng di chuyển đến cửa thoát hiểm. Điều mà cả hai người không biết, thứ chờ đợi họ trước mắt còn đáng sợ hơn những gì mà họ đang phải trải qua.