Chương 004: Hầm Ngục (2)
Bên trong một dungeon rộng lớn bằng kích thước của một sân bóng nhỏ. Hai bóng người di chuyển một cách nhanh chóng khi họ hạ gục tất cả con goblin trên đường.
Xoẹt! Xoẹt!
Dominic lao nhanh về phía goblin cầm cung trước mắt. Ưu tiên của anh là tiêu diệt những kẻ địch có khả năng đánh xa. Thứ gây khá nhiều rắc rối nếu để họ được sống lâu hơn.
Phập!
Đầu của con goblin bay ra khỏi cơ thể khi Dominic vung thanh kiếm theo chiều ngang.
Đến bây giờ, Dominic vẫn còn ngạc nhiên trước cách anh hành động. Ban đầu, anh tin rằng mình không hề có năng khiếu trong việc chiến đấu.
Nhưng sau khi anh tiêu diệt một nửa số goblin trong hầm ngục này. Anh biết rằng nhận định ban đầu của mình là hoàn toàn sai.
'Thật lạ.. Tôi cảm thấy vui sướng khi giết chúng.'
Việc giết quái vật làm Dominic cảm thấy thích thú. Anh không chắc mình có vấn đề về thần kinh hay không. Nhưng cảm giác mới mẻ này khiến anh thấy vô cùng thoải mái.
Như thể mọi sự mệt mỏi và khó khăn trong đầu và cơ thể anh hoàn toàn biến mất vậy.
Elric, người đứng bên cạnh với khẩu súng mana của mình, nhìn Dominic điên cuồng gặt đầu lũ goblin trong hầm ngục có chút sợ hãi.
"Đây là phản ứng của người chưa từng giết ma thú trong hầm ngục sao." Elric giật mình thoáng chốc. Khi nghe Dominic nói anh ta chỉ là tân thủ và chưa có kinh nghiệm giết ma thú. Anh nghĩ rằng đó là một trò đùa.
Và quả thật, Dominic thật sự không hề biết săn chúng. Goblin là loại quái vật xuất hiện trong dungeon hạng E. Chúng đông đảo về số lượng nhưng sức mạnh thì xếp ở cuối cùng. Goblin chỉ giống như lũ kiến ngoài kia và chúng bất lực trước bất kì thợ săn dù là hạng E.
Ban đầu, Dominic chỉ biết vung kiếm và dùi cui một cách ngẫu nhiên, không có một quy tắc nào cả. Thậm chí anh còn chả vung thanh kiếm của mình một cách chính xác.
Nếu không nhờ cái mác hạng D của mình. Dominic thật sự có thể bị thương trước một con goblin. Nhờ việc thức tỉnh hạng D, cơ thể anh khỏe hơn người bình thường gấp 5 lần.
Cho đến khi Dominic tiêu diệt được một, hai, ba... Và cuối cùng là bốn hai. Anh ta dần quen với việc chiến đấu. Mỗi bước di chuyển đều vô cùng điêu luyện, như thể là một bậc thầy trong việc làm chủ trận chiến.
Dominic lao nhanh tới đâu, nơi đó có xác goblin ở đó. Và anh ta lặp lại quá trình này thêm bốn lần nữa. Nâng tổng số goblin anh giết lên tới 100.
"Phù, mệt thật đấy. Không ngờ tôi có thể chạm đến ba chữ số." Dominic nở một nụ cười tự mãn. Cơ thể anh đầy máu của goblin, vũ khí của anh cũng gẫy làm đôi khi không thể chịu đựng được lực lượng tấn công điên loạn đó.
'Điên rồ thật, tại sao tôi lại xui xẻo như vậy cơ chứ.' Elric khóc trong lòng. Anh không nghĩ mọi chuyện lại tiến xa đến như vậy.
Ban đầu, anh nghĩ Dominic chỉ là một chàng trai thông minh và nhanh nhẹn. Anh có thể xử lý mọi tình huống trong những lúc khó khăn và kiên định với quyết định của mình.
Nhưng.. Làm thế nào?
Anh thật sự đã biến anh ấy thành thể loại quái vật gì vậy cơ chứ!?
Sự tiến hóa của Dominic diễn ra một cách nhanh chóng khiến Elric không thể kìm hãm. Anh ta giờ giống y hệt một kẻ bạo chúa lấy việc chém giết làm niềm vui.
"Nhưng nhờ vậy, cả hai mới có thể an toàn mà tiến tới phòng boss." Elric lẩm bẩm.
Nếu không nhờ tài năng của Dominic, anh sẽ không thể nào tới kịp phòng boss trong thời gian ngắn như vậy.
'Nếu hầm ngục không chặn mọi lối thoát, chúng ta không phải tiến tới mức này.'
Họ đã từng cố gắng để tìm lối thoát trong hầm ngục. Nhưng mọi lối ra đều bị chặn, vậy nên để thoát khỏi dungeon, chỉ còn một cách duy nhất là tiêu diệt con boss của dungeon. Nếu không cả anh và Dominic sẽ bị kẹt ở đây đến chết.
Sau vài phút chạy nước rút, cả hai nhanh chóng dừng chân trước một cách cửa làm bằng thép và cao khoảng 5 mét.
"Đây là phòng boss?" Dominic hỏi, anh chưa bao giờ vào vị trí sâu hơn của hầm ngục nên anh không biết phòng boss trông như thế nào.
"Uh, tôi không chắc lắm... Trông nó thật kỳ lạ." Elric bất lực lắc đầu, đây cũng là lần đầu tiên anh thấy một phòng boss có cửa.
Dù chỉ chinh phục một hầm ngục hạng B, anh chưa bao giờ thấy phòng của một con boss bị khóa kín. Căn phòng sẽ luôn để mở và mọi người có thể ra vào tùy thích.
"Mà kệ đi, dù sao cũng bước tới đây rồi. Chúng ta phải giết con boss mới thoát được khỏi đây." Dominic khích lệ Elric, người nhìn cánh cửa đầy sự hoài nghi.
"Hiểu."
Dominic kiểm tra lại trang bị của mình. Kể từ lúc anh đồ sát lũ goblin, anh ta nhặt lấy toàn bộ vũ khí của chúng. Giáo, kiếm, cung, trượng, dùi cui, dao găm.. Tất cả đều được anh đeo lên cơ thể theo trình tự.
Anh không biết phòng boss ẩn chứa điều gì, vậy nên sự chuẩn bị là tốt hơn bao giờ hết. Trong quá trình đó, anh cũng đã học và biết cách sử dụng mọi vũ khí trong hang động này.
Sau đó, Dominic đẩy cánh cửa. Tiếng cót két kêu lên và cánh cửa dần mở rộng. Với sức mạnh của thợ săn hang D, cánh cửa không thể làm khó anh.
Khi cánh cửa mở ra hoàn toàn, khung vốn tối đen như mực bỗng tỏa sáng rực rỡ. Những cây đuốc treo tường đột nhiên sáng lên.
"Wow, tôi không nghĩ phòng boss lại rộng tới vậy." Dominic ngạc nhiên khi nhìn thấy một khoảng không rộng lớn phía dưới.
Ở dưới cầu thang là một khu đất được làm bằng gạch và trải rộng theo hình tròn và có kích thước bằng một sân vận động.
Xung quanh là những kiến trúc xây lên làm ta liên tưởng tới một đấu trường la mã. Phần trần có một chiếc đèn khổng lồ được treo trên đó tỏa ra ánh sáng huyền ảo.
"Đó là cái gì?"
Dominic và Elric đi xuống dưới và nhìn xung quanh, họ nhận thấy không có một kẻ thù nào xuất hiện. Nói đúng hơn là nơi đây hoàn toàn trống rỗng, không có bất kỳ thứ gì cả.
Khi họ tiến lại gần hơn, họ nhìn thấy một chiếc ghế cao khoảng 3 mét ở tận cùng của đấu trường. Ở trên đó là một bức tượng đang chống tay vào thành ghế.
Trong khi cả hai người bối rối trước khung cảnh hiện tại, một tấm bảng khổng lồ từ khoảng không xuất hiện.
Rầm!
Khi tấm bảng hoàn toàn hiện ra ngoài viền đá, những dòng chữ dần được khắc lên trên đó.
+
Luật đền thờ Ca—
1. Tôn sùng chúa tể
2. Dâng tặng mọi thứ cho chúa tể
3. Chứng minh xứng đáng với chúa tể
+
Vì một phần của tấm bảng bị vỡ, Dominic không rõ đây là luật của cái gì. Chỉ biết nó là một đền thờ với những điều luật kỳ lạ.
"Chúa tể.. Ai là chúa tể ở đây?" Elric hỏi khi đọc hết nội dung của tấm bảng.
Dominic cũng tương tự, anh nhìn xung quanh cho đến khi, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Bằng giác quan nhạy bén, anh từ từ quay đầu lại và bắt gặp đôi mắt của bức tượng.
"Làm thế nào...?" Dominic bối rối. Anh nhớ lúc đầu tiên khi bước vào phòng, bức tượng không hề mở mắt.
Vậy mà ngay bây giờ, đôi mắt nó mở to và nhìn chằm chằm vào Dominic. Không.. Đúng hơn là sợi dây chuyền được treo trên cổ anh. Dù anh di chuyển sang trái hay phải. Đôi mắt đó vẫn dán chặt vào anh không buông.
Rầm!
Ở phía sau, cánh cửa đột ngột đóng lại. Toàn bộ căn phòng chỉ có lối thoát duy nhất cũng biến mất.
"Chết tiệt, chúng ta phải rời khỏi đây nhanh!" Elric gấp gáp hét lên. Cả hai nhanh chóng chạy về phía cánh cửa.
Ầm! Creekkk!
Đột nhiên, một luồng sức mạnh ma thuật hữu hình lập tức đổ ập xuống. Dominic và Eldric bị nguồn sức mạnh đè nặng đến mức không thể di chuyển.
"Kukh, là... Ai.." Dominic, người cố gắng vặn cổ lại nhìn từ đừng xa, bức tượng vốn ngồi yên đã không còn ở đó nữa.
Nó đứng dậy, miệng mở rộng và nói một số từ ngữ khó hiểu. Điều này chỉ diễn ra vài giây và nguồn sức mạnh áp đảo cũng biến mất. Như thể nó chưa từng tồn tại.
Chưa kịp để Dominic định hình lại. Hàng loạt những rung chấn lớn nhỏ chấn động khiến mặt đất rung chuyển.
Xung quanh căn phòng, vô số những món vũ khí với đủ mọi loại kích thước được làm từ đá xuất hiện. Một số to bằng một tòa nhà năm tầng trong khi những cái còn lại nhỏ hơn.
Tick!
Với một cái chỉ tay nhẹ nhàng, người đá ra lệnh cho toàn bộ vũ khí hướng về một điểm duy nhất. Toàn bộ mũi nhọn và những phần sắc nhọn nhất hướng về phía hai cá nhân ở trung tâm.
"Khốn nạn thật..."
Vụt!
Ngay lập tức, vô số vũ khí lao về phía Dominic và Elric. Cả hai cố gắng né tránh bằng mọi cách có thể.
Elric với khẩu súng trên tay bắn những viên đạn mana về phía vũ khí làm bằng đá.
Pằng! Pằng!
Dù nỗ lực bắn nhiều viên đạn nhất có thể, những món vũ khí khổng lồ dường như không có nổi một vết xước.
Uỳnh!
"Kuff!"
Một đòn tấn công bất ngờ giáng xuống Elric khi từ đằng sau, một món vũ khí có cán dày và bành ra như xẻng vụt anh bay vào tường.
Elric bất động hoàn toàn, khắp người anh đầy máu và bụi. Cú va chạm mạnh tới mức nó để lại một vết nứt sâu trên tường.
"Elric!" Dominic hét lên một cách tuyệt vọng khi anh bị bao vây bởi hai món vũ khí. Một giống với một thanh đại kiếm trong khi cái còn lại là một chiếc rìu khổng lồ.
Xoẹt! Uỳnh!
Mảnh vỡ của đất và đá bay lên không trung khi chiếc rìu khổng lồ làm một đường chém ngang.
Dominic thoát chết trong gang tấc khi anh ngả người về phía sau. Trong khi anh định thở phào vì độ may mắn của mình, thanh đại kiếm xuất hiện từ hư vô và lao đến nhanh như một tia chớp.
Crack!
Sử dụng tất cả vũ khí cán dài của mình, Dominic tập trung hết về một hướng và di chuyển cơ thể.
Đòn tấn công nhanh và mạnh đã nhanh chóng va chạm với anh. May mắn, Dominic đã làm chệch đòn tấn công của thanh đại kiếm. Nhưng nó không phải là hoàn toàn khi một dòng máu đỏ chảy từ eo của anh.
Lạch cạch! Lạch cạch!
Vũ khí mà Dominic thu thập vỡ vụn thành từng mảnh. Tay của anh run lên đau đớn. Các cơ bắp như thể bị kéo rách ra. Chỉ để chặn một đòn tấn công chí mạng, anh hầu như không thể cử động được cơ thể nữa.
"Tôi.. Tôi sẽ chết ở nơi này sao?"