Chapter 2 - Tận Thế

Ở thế kỷ 21 nơi khoa học đang có mức độ phát triển vượt trội, nền văn minh cũng đến bước đầu tốt đẹp.

Các nước hầu hết đều muốn hòa bình với nhau nên đã ký hiệp ước không xâm phạm lãnh thổ của nhau. Con người tuy vẫn phân biệt giàu - nghèo nhưng chung quy họ luôn hỗ trợ lẫn nhau để vươn xa hơn....Nhưng vào ngày định mệnh ấy...

Ngày x tháng y năm 2xx9

[ Cục tình báo vũ trụ Hoa Kỳ]

* "Có một thiên thạch đang rơi xuống Trái Đất với vận tốc khủng khiếp, dự đoán sẽ va chạm với hành tinh chúng ta sau...2 giờ nữa" - một nhân viên quan sát giọng run rẩy, sau khi tính được đường đi của thiên thạch thì cổ họng như ai đó bóp chặt mà không nói nổi thêm câu nào nữa.

" Mau báo cáo cho toàn hành tinh ngay lập tức! Tin khẩn cấp! "

Chỉ huy trưởng cục Vũ trụ sau khi tin liền gắt giọng với cấp dưới, trong mắt ông bây giờ hoàn toàn chứa đầy tuyệt vọng cùng tiếc nuối. Vốn dĩ đang êm đẹp, vốn dĩ loài người phải có tương lai tươi sáng hơn. Ấy vậy mà cuộc đời trớ trêu, trời muốn diệt nhân loại...Ông quả thật không hiểu tại sao?

Ở bên này Chỉ huy trưởng còn đang bi ai cho số phận nhân loại thì ở dưới Trái Đất, mọi thứ dần hỗn loạn.

[ Trái Đất 2 giờ trước khi thiên thạch va chạm]

Nước V

Tại một ngôi nhà nhà tỉnh B

* " số 1, qua bên phải chút đi! đúng rồi, ở đó còn một kẻ địch nữa! "" ê ê, cho tôi máu, sắp chết rồi! ""Cái đcm, sao ngốc vậy số 2?" - một chuỗi đầy tiếng văng tục của thanh niên ngồi trước dàn vi tính tầm trung, đang mải mê chơi game vì bực đồng đội mà thốt ra. May là không có mẹ cậu ở trong phòng, không là thanh niên này no đòn với chổi lông gà thần Pháp của mẹ rồi.

Sau 20 phút thì kết thúc ván game. Thanh niên ngồi trước vi tính cũng đứng dậy lắc cổ rồi tới xoa khớp tay, sau khi cảm thấy không còn đau lưng mỏi gối tê tay nữa thì thanh niên tắt đi máy tính, lớn giọng gọi ra ngoài.

* " Mẹ! con đói quá "

* " Đói thì lăn xuống bếp! ai đâu rảnh rỗi mà làm cho mày ăn!? " Giọng người phụ nữ bước vào tuổi trung niên vọng lên với vẻ bực tức " con với cái, suốt ngày cắm mặt vào game, live stream với live show cái gì đâu không! "

Thanh niên nghe thế thì chỉ gãi gãi đầu. Thực ra công việc chính của cậu có thể làm tại nhà, live stream chỉ để giải trí thôi mà suốt ngày mẹ cứ la cậu, thiệt là khổ quá đi. Khẽ thở dài một cái rồi cậu cũng xuống nhà bếp để làm cho mình món ngon - chính xác, đó là mì SiuKay bỏ thêm trứng và xúc xích!

Sau một lát đại chiến với nhà bếp thì cậu cũng bưng được dĩa mì ra tới phòng khách. Mở tivi lên định tìm phim conan để vừa xem vừa ăn thì mới thấy, hầu hết các đài chỉ đang chiếu về một vấn đề " THIÊN THẠCH SẮP VA CHẠM VỚI TRÁI ĐẤT SAU 1 GIỜ NỮA "

Tô mì còn chưa kịp ăn thì bỗng rơi xuống đất. Cậu đứng hình trước tin tức ảo ma này....Đúng lúc này thì mẹ cậu chạy vào với vẻ mặt hốt hoảng.

* " Mày nghe tin gì chưa? "

* " Dạ...là thật à mẹ? "

Cậu không dám tin mà nhìn mẹ mình, mẹ cậu cũng không nói nổi một lời vì chuyện này quá hoang đường. Nhưng tin tức được đưa đi toàn cầu nên buộc phải tin thôi. Giờ chỉ còn một tiếng nữa là cả nhân loại sẽ biến mất. Bà bỗng bình tĩnh hơn, bà đi đến trước mặt con trai rồi ôm nó vào lòng sau đó dẫn nó đến trước bàn ăn đã chuẩn bị từ trưa.

* " Ăn đi, dù chỉ còn một tiếng nhưng cũng đủ để mẹ với mày no rồi. Nhà mình có 2 người thôi, ăn rồi ngủ một giấc cho khỏe " bà vừa gắp thức ăn cho cậu vừa thản nhiên nói như mọi bữa thường ngày.

Cậu nhìn chằm chằm vào chén cơm hồi lâu cũng bắt đầu cầm đũa, dạ một tiếng rồi ăn hết những gì mẹ gắp cho. Đây là lần thứ ba bà gắp thức ăn cho cậu sau khi cậu trưởng thành. Vẻ mặt hoang mang giờ chỉ còn bình tĩnh ăn cơm cùng với mẹ mình.

[ Tình trạng các nước khác]

Sau khi nghe thông báo từ cục tình báo vũ trụ thì hầu hết mọi người dần loạn lên. có người khóc lóc vì tài sản mình chưa dùng hết đã phải mất tất cả, có người chết lặng ôm người thân, cũng có người cảm thấy vui vẻ vì chết cũng tốt hơn là sống không bằng heo chó...hoặc cũng có người bình tĩnh trò chuyện với người thân.

.Còn 10 phút trước khi thiên thạch va chạm.

* " Con trai, dù có kiếp sau mẹ vẫn muốn làm mẹ của con" bà đưa tay ôm chặt đứa con không hay nghe lời của mình vào lòng, nước mắt không giữ được mà rơi xuống áo thanh niên.

* " con cũng muốn làm con của mẹ! " giọng nói nghẹn ngào, cậu ôm lấy người mẹ vẫn luôn khổ vì mình bao năm qua mà mình chưa kịp báo đáp đã phải rời xa vĩnh viễn.

… còn 1 phút trước khi thiên thạch va chạm …

Ở tương lai xa xôi, năm xxxx

Thanh niên mái tóc màu bạch kim xõa dài ngang lưng, trên người mặc một bộ áo bào màu đen, hoa văn đầy chữ khó hiểu được thiêu bằng tơ vàng đang tĩnh toạ trong hang động lấp đầy những phù chú quái dị bỗng mở mắt, đôi mắt màu tím ma mị hoàn toàn khác với mắt của người bình thường. Hắn cong môi nở nụ cười nhẹ, ánh mắt màu tím huyền bí cũng dịu dàng rũ xuống

* " Tìm thấy em rồi "

[ Quay trở lại với Trái Đất]

Thời gian còn lại mười giây cuối cùng

Thời khắc nhân loại hoàn toàn diệt vong

Đến phút cuối cùng con người chọn ở cùng với nhau

10..9...8...7...6...5...4...3

2...1

"Bùm " một tiếng nổ lớn vang dội trong vũ trụ, thiên thạch khổng lồ va chạm với Trái Đất làm rực lên ngọn lửa tuyệt vọng, chết chóc.

Năm 2xx9 Trái Đất hoàn toàn bị diệt vong.