Chereads / Tôi chỉ muốn làm người bình thường / Chapter 4 - Thế giới Võ Linh

Chapter 4 - Thế giới Võ Linh

Thế giới tương lai: năm xx23 nơi có tu tiên có cơ giáp.

Cấp bậc Võ linh thức: Linh thức - Đẳng thức - Hồn thức - Thiên thức - Hợp thức - Hoàng thức - Đế thức.

Cấp bậc cơ giáp : từ bát đẳng cơ giáp đến nhất đẳng.

Trên có Kim Hoàng và Ngân Hoàng cơ giáp ( huyền thoại)

Thế giới chia làm 5 mảnh :

Rừng rậm thuộc về yêu thú - Yêu thú cũng có thể tu luyện thành người - có chia cấp bậc : từ nhất đẳng đến bát đẳng là cao nhất - Trên có Hồn thú - Thiên thú - Hoàng thú - Đế vương thú

Đất liền chia làm ba mảnh :

Phía Đông thuộc khu vực loài người sinh sống

Phía Bắc thuộc về Huyễn Ma tộc. một tộc tu luyện bằng phương Pháp cực đoan, sống không quy củ, thích bạo lực.Ở đây lấy sức mạnh làm vua, ai mạnh người đó có quyền.

Phía Nam thuộc về nhiều tộc nhỏ như tinh linh, hỗn huyết, các thành phần phạm tội được cho phép ở lại. Ở đây một khi bước vào chỉ có hòa bình, không thì sẽ bị trừng phạt bằng nhiều hình thức.

Phía tây là biển : nơi các sinh vật biển ngự trị, cai quản ở đây thuộc về Người cá cùng Long tộc, giống loài thượng cổ không ai dám khinh thường.

Bạc Vân đọc tới đây thì mím môi rồi đóng sách lại. Cậu cần thời gian để tiêu hóa lượng tin tức này. Vậy là cậu đã xuyên tới thế giới hàng ngàn năm sau, nơi con người tìm ra được sức mạnh phi logic là Võ linh.

Những con người có được Võ linh gọi là Võ linh giả, được mọi người tôn sùng kính trọng, còn những người không có Võ linh sẽ bị xem thường thậm chí là bị lưu đày tới những hành tinh nhỏ xa xôi để kết thúc quãng đời của mình.

Những người tu Võ linh sẽ sống được lâu hơn người thường tùy theo cấp bậc linh thức. Linh thức mạnh thì Võ linh cũng sẽ mạnh, Linh thức là yếu tố quyết định việc người đó có thể tu Võ linh hay không.

Theo như lịch sử ghi chép thì Một võ linh giả khi lên tới Đẳng thức sẽ được tặng một 100 năm tuổi thọ, tới Hợp thức sẽ giữ được vẻ đẹp vốn có và được thay đổi da thịt trở nên khác người. Tới Hoàng thức sẽ nắm trong tay điều khiển vạn vật, tới Đế thức thì....cái này hầu như chưa ai đạt được nên không có ghi chép.

Cậu đang ở hành tinh thuộc tầm trung, nơi vẫn có Võ linh giả nhưng không được quá coi trọng.

Có bốn hành tinh trung tâm nơi hội tụ Võ linh giả cường đại và được các gia tộc tu linh bảo vệ.

Đứng đầu bốn hành tinh là Vũ gia - tinh cầu Phi Vũ, Nguyên gia - tinh cầu Linh Nguyên, Lữ gia - tinh cầu Lịch Nguyệt và Đinh gia - tinh cầu Phi Thiên. Ở đây sử dụng Linh tử thạch làm đơn vị tiền tệ.

100 linh tử thạch = 1linh tử phách

1000 linh tử phách = 1 Ngân linh tử

1000 Ngân linh tử = 1 Hoàng linh tử.

Thu nhập trung bình của những hộ dân bình thường đến từ việc trồng linh dược tu luyện, săn bắt yêu thú đổi lấy linh tử thạch.

Hoặc cũng có nhiều người làm thuê mướn cho các hộ nhà giàu chịu nhiều khuất nhục.

Bạc Vân sau một lát thì cũng tiêu hóa được một nửa, cậu đã nắm sơ lượt về thế giới này.

Cậu xuyên tới đây chỉ một thân một mình, may mắn là cậu gặp được ông nội không thì chết mất xác ở đâu còn chưa biết.

Hoặc cũng có lẽ là mẹ đang phù hộ cậu, giúp cậu vượt qua ải khó khăn này.

Nghĩ tới Địa cầu cổ, cậu lại nghĩ tới mẹ...

- " Mẹ, con hứa sẽ sống thật tốt, ông trời cho con cơ hội sống lại, con sẽ thật trân trọng nó " Cậu tự nhủ với bản thân mình, phải sống thật tốt, sống thay phần của mẹ cậu.

Cất cuốn sách lại đúng vị trí, cậu chạy thật nhanh về nhà. Nơi duy nhất có người đang chờ cậu về.

- " Ông nội! cháu về rồi nè" Bạc Vân vừa chạy vào nhà vừa la to

- " Cái thằng bé này, lão già chứ chưa điếc, con la lớn vậy làm gì? "

Sơn lão đang dọn thức ăn ra bàn, thấy cậu về thì cười mắng - " mau đến ăn đi, còn nữa, lão mới mua cho con bộ đồ mới, tắm rửa xong thì thay thử xem "

Bạc Vân dạ một tiếng rồi đi đến bàn dọn phụ Sơn lão. Sau khi cơm nước xong xuôi thì cậu cầm bộ đồ mới, tung tăng đi đến hồ nhỏ sau nhà để tắm rửa. Thực ra nhà cũng có phòng tắm nhưng cậu thích tắm ở hồ hơn, hồ nước nóng đấy! ngu gì không tắm?!

Qua một hồi vật lộn với cách mặc đồ ở đây thì cậu cuối cùng cũng mặc xong. Bộ đồ này của cậu khác xa với đồ ông nội, vải được dệt mịn hơn, kiểu dáng cũng đẹp hơn nhiều, bên trong là lớp áo vải dày màu trắng, bên ngoài thì khoác hai mảnh vải màu xanh đậm chéo ở trước ngực, đai lưng bằng da chắc chắn.

Ông nội còn mua cho cậu thêm chiếc vòng tay kĩ thuật số gọi là Linh gian, nó có thể đựng Linh tử thạch và nhiều thứ, đồng thời cũng là vật chứng minh thân phận giống như căn cước công dân thế kỉ 21.

Đồ vật thế này không rẻ, đồ mặc cũng rất đắt, chắc hẳn ông nội đã lấy tiền tiết kiệm để mua cho cậu. Cậu thề với bản thân sau này sẽ kiếm thật nhiều tiền để nuôi ông nội, không cho ông nội làm việc vất vả nữa!

Cậu vuốt vuốt áo rồi đi ra phía trước nhà. Ông nội cầm trong tay chiếc rìu trông có vẻ sẽ ra ngoài chặt củi, cậu thấy thế thì chạy đến chỗ ông cầm lấy chiếc rìu khác.

- " Ông nội, cháu cũng muốn đi nữa "

- " Mới khỏe lại, con ở nhà đi, để ông đi được rồi "

- " Con khỏe rồi, con muốn phụ ông nội " Bạc Vân mím môi, bày ra vẻ mặt kiên quyết nhìn ông.

- " Ài, thằng nhóc này....được rồi, vậy con phải cẩn thận đấy, ở ngoài ban đêm cũng nguy hiểm lắm "

Ông cũng hết cách với đứa cháu loi choi này, đành đồng ý vậy.

Bạc Vân được ông cho phép, xách rìu nhỏ háo hức đi theo ông. Quãng thời gian này cậu phải thật trân trọng!