Chereads / Mary Jane (BL) / Chapter 24 - Chương 24. Không còn tỉnh táo (H)

Chapter 24 - Chương 24. Không còn tỉnh táo (H)

"Tìm manh mối đi. Một người bên phía Cha đã chết. Không, khi tôi đến để kiểm tra thì hắn ta đã bị bắn chết. Tôi không biết tại sao. Ừ, tôi đưa bác sĩ ra ngoài rồi. Đừng thông báo với những người bên phía bác sĩ. Không có máy nghe trộm hay thiết bị định vị. Không, tôi không tìm thấy gì cả."

Giọng nói của MJ vang lên từ bên ngoài phòng tắm. Dowon nhìn MJ đang cầm điện thoại qua khe hở trên cánh cửa. Ngồi trên giường nói chuyện, vẻ mặt MJ đanh lại. MJ không thèm che giấu nội dung cuộc gọi. Cậu ấy không pha trộn những ám hiệu phức tạp nên Dowon có thể hiểu mọi thứ. Tuy nhiên, anh chỉ nghe thấy giọng nói của MJ mà không thể lưu giữ nội dung vào trong tâm trí.

"Không, bầu không khí không tốt lắm. Hành động bên đó rất kỳ lạ. Thành thật mà nói, tôi không biết liệu có ổn không khi giao bác sĩ cho cảnh sát."

MJ bắt gặp ánh mắt của Dowon. Chỉ còn lại ánh sáng từ chiếc đèn bàn nên căn phòng tối om và ảm đạm. Dowon không nhìn bất cứ thứ gì khác ngoài MJ trong bóng tối mông lung. Khác với lúc lén quay đầu lại hoặc mang biểu cảm xấu hổ khi chạm mắt nhau, anh ấy hoàn toàn không cảnh giác. Biểu cảm mơ hồ như bóng tối đang bao trùm lấy MJ.

MJ nuốt khan với giọng khó chịu. "Phải, ừ, được rồi." Cậu trả lời nhanh và kết thúc cuộc gọi. MJ mở cửa phòng tắm và bước vào. Chỉ khi thấy MJ đến gần, sau đó Dowon mới tránh ánh mắt của cậu. Anh vùi mình sâu hơn vào bồn tắm và chân tay run rẩy.

Sau khi nhìn chằm chằm vào Dowon một lúc lâu, MJ nhúng tay vào nước. Làn nước ấm áp, thơm ngát ngập đến cổ tay của MJ. Nhiệt độ nước ấm áp không thể khiến Dowon run rẩy như vậy. MJ dùng lòng bàn tay đổ nước lên đầu Dowon. Dowon, người đang cúi xuống, rùng mình và ngẩng đầu lên. MJ bắt gặp ánh mắt anh, nhìn xuống Dowon một cách lạ lùng.

Dowon không nói một lời nào để yêu cầu cậu giúp đỡ, nhưng MJ không biết phải làm gì với đôi mắt đang khao khát muốn được giúp đỡ một cách tuyệt vọng. MJ mở nắp dưới đáy bồn tắm. Máu loãng nhuộm đỏ người Dowon tạo thành vòng xoáy và bị hút xuống bồn tắm. Máu vẫn tiếp tục nhỏ giọt từ bộ quần áo ướt đẫm của anh.

"Tôi sẽ thay nước mới cho anh."

Nói rồi, MJ kéo vòi hoa sen trên tường xuống và xả nước ấm. Dowon lại cúi đầu khi nước chảy xuống tóc. Anh không nói nhiệt độ nước thế nào, như thể không phân biệt được. MJ kiểm tra nhiệt độ bằng cách lòng bàn tay và xả một dòng nước mới xuống đầu Dowon.

Dowon bình tĩnh đón nhận. Dù nước ấm nhưng Dowon vẫn run cầm cập. Tất cả những gì anh có thể làm là giấu khuôn mặt nhợt nhạt dưới mái tóc ướt và nhìn chằm chằm xuống sàn bồn tắm với đôi môi trắng bệch hé mở.

MJ, người cẩn thận quan sát phản ứng của Dowon, đã gắn vòi hoa sen lên tường. Cậu ngồi xuống và vén những lọn tóc ướt của Dowon ra sau. Đôi mắt của Dowon ươn ướt, có lẽ vì anh vẫn đang khóc hoặc vì nước tràn vào.

MJ nắm lấy cổ tay Dowon. Có một vết bầm xanh đậm trên đó vì bị trói bằng cà vạt. Cậu có thể tưởng tượng anh ấy đã tuyệt vọng như thế nào khi cố gắng giải phóng đôi tay mình. MJ, người đang nhìn những vết bầm tím với vẻ thương hại, cẩn thận chạm vào cơ thể của Dowon.

Cậu lần lượt cởi cúc áo sơ mi ướt và khóa quần. Dowon hơi do dự nhưng vẫn bình tĩnh để MJ cởi quần áo. Ngay cả khi không còn một mảnh vải che thân, anh cũng không hề tỏ ra ngại ngùng hay bối rối. Anh vẫn chỉ run rẩy.

MJ đẩy bộ quần áo ướt sũng vào góc bồn tắm và kiểm tra cơ thể trần của Dowon. Có nhiều vết bầm tím và trầy xước do va chạm khi xe lao xuống núi. Nhưng không có thương tích nào nghiêm trọng. Mặc dù anh ấy không thắt dây an toàn nhưng có vẻ như túi khí và xác chết đã đồng thời làm đệm đỡ cho anh. Nhờ đó, máu tuôn ra từ cái xác bị nghiền nát và mặc dù người Dowon bê bết máu, anh thậm chí còn không bị bong gân. Thật may mắn.

"MJ."

Dowon là người đầu tiên lên tiếng. MJ nhìn xuống đôi mắt ướt át của Dowon. Chỉ đối mặt với ánh mắt đó thôi đã khiến tay MJ bắt đầu run rẩy. Cậu muốn ôm và vỗ về Dowon, nhưng lại không thể vì cậu không được phép làm điều đó.

MJ chỉ bình tĩnh nhìn anh ấy như thể cậu đang chờ đợi mệnh lệnh của Dowon. Dowon ngập ngừng một chút rồi nói với thanh âm trầm thấp, êm ái.

"Tôi xin lỗi. Tôi đã cố gắng tìm hiểu về Cha nhưng mọi chuyện lại trở nên nghiêm trọng vì tôi đã khiêu khích cảnh sát Park. Tôi đã phạm sai lầm. Tôi không nghĩ một chuyện cực đoan như thế này lại có thể xảy ra."

Giọng nói của anh đều đều máy móc, không có cao thấp. Một người đàn ông với tinh thần kiệt quệ lại đang quan tâm đến tâm trạng của người khác.

Xin lỗi? Đó là việc nên làm trong hoàn cảnh bây giờ à?

MJ cau mày.

"Tôi không biết anh đang xin lỗi ai nữa."

"Là cậu."

"Không sao đâu. Anh đừng bận tâm về tên khốn tâm thần kia nữa."

"Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng một loại ma túy mạnh như Crack sẽ được sử dụng ở Hàn Quốc. Ngay cả ở Mỹ, nó cũng chỉ được giao dịch giữa các băng đảng. Người phụ nữ đeo mặt nạ đã đốt Crack trong thang máy....."

Ảo giác mà anh đã trải qua lại xâm chiếm Dowon. Ngay khi thoát ra khỏi nỗi sợ hãi không thể khống chế, anh lại phải đối mặt với nỗi sợ hãi về một người chết ngay trước mắt mình. Để không bị nhấn chìm bởi những chuyện đau đớn liên tiếp xảy ra, Dowon tuyệt vọng bám vào lý trí.

"Cô ta hẳn cũng là người của Cha, phải không? Khách sạn được đặt cho lễ trao giải tại Hiệp hội. Nếu người phụ nữ ra vào khách sạn vào thời điểm đó, tôi không biết liệu cô ta có phải là thành viên của Hiệp hội hay không. Không, cô ta có thể lẻn vào. Nhưng việc quản lý danh sách khách mời không quá lỏng lẻo."

MJ phá vỡ chuỗi suy nghĩ miên man.

"Thế là đủ rồi. Anh đừng nghĩ về chuyện đó nữa."

"Hình như tôi đã gây ra chuyện lớn rồi."

"Bác sĩ không làm gì sai cả. Anh đừng nói nữa."

"Tôi xin lỗi."

"Haa."

MJ thở dài và dùng cả hai tay nâng khuôn mặt của Dowon. Khi cậu áp môi mình lên má Dowon, anh do dự và ngước nhìn MJ. Anh không thể nói thêm được lời nào nữa. Nhìn xuống vẻ mặt của Dowon, MJ lại cúi đầu. Cậu cũng hôn bên má còn lại.

Vẫn cảm nhận được sự run rẩy trong cơ thể Dowon, MJ nghiêng cằm. Đôi môi nhẹ nhàng kề má bất giác cắn lấy môi Dowon. Đôi môi vừa mới hôn thật nhẹ đã hé mở từ lúc nào và thè lưỡi ra. Dowon bất giác mở miệng. Lưỡi của MJ luồn vào miệng anh rất uyển chuyển. Nó kích thích vòm miệng và bên trong gốc lưỡi của Dowon.

MJ nghiêng đầu và nấn ná hôn Dowon thêm vài lần nữa. Cậu cắn môi dưới và quấn lưỡi Dowon vào miệng mình như thể đang mút lấy nó. Nụ hôn dịu dàng và ngọt ngào như của một người tình.

Khi MJ ngẩng đầu lên sau nụ hôn, cậu bắt gặp ánh nhìn ngơ ngác của Dowon. Anh nhìn vào khuôn mặt của MJ với đôi mắt thiếu cảm giác thực tế. Nước từ vòi hoa sen chảy xuống khiến mắt anh chớp liên tục. Mỗi lần như vậy, MJ lại hôn lên mí mắt, mũi, má và miệng anh, đồng thời tạo ra những thanh âm tình tứ.

"..... Đây là lần đầu tiên tôi được bệnh nhân an ủi đấy."

Nhìn Dowon lẩm bẩm, MJ mỉm cười. Sau khi tắt vòi hoa sen, MJ ôm lấy eo Dowon và kéo anh về phía mình.

"Thay vì an ủi anh, thì việc bác sĩ trần truồng trước mặt đã là quá kích thích đối với tôi."

"À, ừm."

"Anh còn xấu hổ nữa. Ảo giác đã hết chưa? Tôi nghe nói rằng Crack có thể khiến đầu óc mụ mị suốt cả một ngày hoặc lâu hơn thế."

"Tôi không biết nữa. Có lẽ tôi không còn tỉnh táo thật rồi. Mặc dù rơi từ độ cao như thế nhưng tôi không thấy đau lắm."

"Đúng vậy. Hình như bác sĩ mất trí rồi. Anh ngoan ngoãn thế này cơ mà."

Cậu ôm chặt Dowon và vuốt dọc từ lưng lên gáy. Không giống như vuốt ve, nó chỉ đơn thuần là một cái chạm nhẹ. Như một đứa trẻ không giỏi dỗ dành, đang cố gắng hết sức để an ủi người khác. Dowon lặng lẽ dựa vào vòng tay của MJ.

Những suy nghĩ thưa thớt vẫn tiếp tục hiện lên trong đầu anh, nhưng đến một lúc nào đó chúng sẽ vượt quá khả năng của não bộ và dừng lại. Cơ thể anh mệt mỏi. Những bánh răng trong tâm trí kêu cót két và cố gắng dịch chuyển trong khi tạo ra những âm thanh kim loại rỉ sét. Những lúc thế này, anh phải suy nghĩ nhiều hơn và nắm bắt tình hình, nhưng chuyện đó không hề dễ dàng. Anh cảm thấy mình như một kẻ ngốc. Đây là lần đầu tiên trong đời Dowon cảm thấy bất lực đến vậy.

"Tắm rửa rồi ra ngoài nghỉ ngơi nào."

Ngồi trong bồn tắm, MJ tự tay gội đầu cho Dowon. Cậu cũng phủ bọt lên cơ thể trần của anh. MJ cẩn thận quan sát Dowon, người đang bình tĩnh đón nhận sự đụng chạm của cậu ấy. MJ tránh vùng bị bầm tím và nhẹ nhàng rửa vùng da đẫm máu.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, cậu lau khô người và khoác áo choàng tắm lên cơ thể trắng nõn và nhợt nhạt của anh. MJ bất giác nuốt nước bọt.

Cậu đã cố gắng không nghĩ đến những chuyện không trong sáng, nhưng điều đó là không thể. Dù biết tình trạng của đối phương nhưng cậu không thể kiểm soát được bản thân. Cậu đã nhẫn nhịn rất lâu rồi và thật khó để chịu đựng thêm nữa.

"Một chút thôi có được không?"

Dowon chậm rãi hỏi lại.

"Sao?"

MJ lại nuốt nước bọt vì cậu ta sắp phát điên rồi.

"Chỉ một chút thôi."

"Ah.....Gì cơ?"

"Không, bác sĩ chỉ cần ở yên là được."

MJ dựa Dowon vào tường và luồn tay vào bên trong áo choàng tắm. Một bàn tay vuốt ve làn da ẩm ướt và bóp mông anh. Dowon đã bỏ lỡ khoảnh khắc để chống cự nên cậu ta siết chặt hông anh bằng một tay và những ngón tay còn lại lướt dọc theo đường cong của cột sống.

"A, hức..."

Dowon hơi ngả lưng ra sau và phát ra một tiếng rên rỉ ngắn. Lông mi anh khẽ run rẩy khi những ngón tay vuốt ve sống lưng và chạm vào gáy và tai. MJ cởi khóa quần mình. Chiếc quần tụt xuống treo giữa hai đầu gối. MJ dang rộng hai chân hết mức có thể và cọ xát vùng kín vào giữa hai chân Dowon. Dương vật đã cương cứng bên trong quần lót của cậu ta thúc vào đáy bìu của Dowon và ra vào giữa háng và hai bờ mông.

"Haa, haa, haa."

MJ thở hổn hển, chỉ giữ lại sự phấn khích mà cậu có thể kiểm soát. Cậu cố gắng không chạm vào người Dowon nhiều hơn mức cần thiết. Nếu không, cậu sẽ thực sự mất trí. MJ không rời mắt khỏi khuôn mặt của Dowon, tìm kiếm dấu hiệu cự tuyệt. Dowon nuốt một tiếng rên nhỏ trước cảm giác khiến cơ thể anh run lên.

"Ah, hức..."

Không có phản ứng từ chối.

Có phải vì ảo giác không?

Dường như Dowon không cảm thấy khó chịu với chuyện này nên MJ càng chà xát dương vật của mình phía dưới Dowon một cách táo bạo hơn. Một phần bộ phận sinh dục và lông mu lộ ra khỏi quần lót, chọc vào da thịt trắng nõn và dương vật đỏ rực giữa hai chân của Dowon. Mỗi lần như vậy, eo Dowon lại run rẩy và hơi thở trở nên gấp gáp.

"Ha, ức, MJ."

Khuôn mặt vô cùng gợi cảm. Khêu gợi đến nỗi khiến cậu toát mồ hôi lạnh. MJ chiến đấu với bản năng của mình. Dường như chỉ cần xoay hông một chút là cậu có thể chìm đắm vào bên trong Dowon. Cậu cảm thấy như mình sắp mất trí và lắc hông điên cuồng vì khoái cảm cực lạc. Chỉ cần tưởng tượng cảnh Dowon nức nở và quấn lấy mình là MJ đã có thể xuất tinh.

Cậu đã thủ dâm hàng trăm lần không biết chán khi tưởng tượng ra Dowon. Nhưng lại càng đau đớn hơn khi đối mặt với một Dowon quyến rũ hơn tưởng tượng mà cậu chỉ được phép cọ xát dương vật vào cơ thể trần truồng ấy. Tất cả những tưởng tượng và thôi thúc chôn vùi trong hơi thở gấp gáp đang phải đấu tranh với lý trí.

"Hức, ha, bác sĩ."

Khi đầu quy đầu mở ra, chất dịch nhờn bắt đầu rỉ ra ngoài. Hôn lên mái tóc ẩm ướt của Dowon, MJ buông anh ra ngay trước khi xuất tinh. Tinh dịch bắn tung tóe lên tường chứ không phải lên người Dowon. Chất lỏng màu trắng đặc sệt loãng ra khi gặp nước trên sàn nhà.

"Haa haa."

MJ thở ra một hơi nặng nhọc. Áo choàng tắm của Dowon đã xộc xệch và trượt dài xuống vai. Một mùi hương ngọt ngào dường như tỏa ra từ da thịt trần trụi. Nếu bây giờ mà phấn khích thì cậu thực sự sẽ đánh mất hết lý trí.

MJ vội vã chỉnh lại áo choàng cho Dowon. Đai lưng cũng được buộc chặt. Sau khi thay đồ lót và quần dài, MJ bế Dowon xuống giường và ngồi bên cạnh. Dowon đã ngủ thiếp đi như thể bất tỉnh. Đó là khoảnh khắc anh buông bỏ hết những chuyện mệt mỏi.

MJ không thể rời mắt khỏi Dowon đang say ngủ. Cậu đắm đuối nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của anh thật lâu và chạm vào trán, mũi, má và môi anh. Cậu không thể nhịn được. Cậu nghĩ mình có thể bị điên nhưng lại không có cách nào khống chế bản thân. Ngay cả khi Dowon mở mắt ra và kéo phanh, cậu vẫn nghi ngờ liệu cậu có thể dừng lại hay không.

Với cả hai tay đút vào trong quần, MJ nhìn chằm chằm vào mặt Dowon. Cậu nắm lấy dương vật mình và vuốt lên xuống.

"Ha haa a."

MJ cúi đầu xuống và những hơi thở thô bạo lại phả ra từ miệng MJ. Cậu thở hổn hển khi hôn lên má Dowon.

"Haa, ư, ưm, bác sĩ."

Cuối cùng, xuất tinh lần thứ hai đã làm bẩn chân giường. Cậu thở ra một hơi thỏa mãn khi dụi mũi vào mũi Dowon.

"Haa, ha..."

Nếu cậu có thể ngủ thiếp đi trong khi ngắm nhìn khuôn mặt bình thản của Dowon thì hôm nay có lẽ trở thành một ngày hoàn hảo. Tuy nhiên, hình ảnh Dowon mà cậu bắt gặp trên núi, người bê bết máu, đã mất bình tĩnh và khóc lóc, không thể xóa nhòa trong tâm trí cậu. Anh ấy là một người mạnh mẽ và lý trí trong mọi tình huống, nhưng anh đã khóc trong bất lực khi đối mặt với cái chết.

MJ siết chặt tay. Ruột gan sôi sục khi chiêm ngưỡng khuôn mặt đáng yêu của Dowon. MJ cuối cùng cũng đứng dậy. Cậu gọi lại cho người đã nói chuyện trước đó.

MJ không thể chịu đựng được thêm.

"Trước khi đến đây, cậu hãy đốt hết những nơi mà tôi đã nói đi. Đốt sạch toàn bộ."

MJ gằn từng từ một cách giận dữ khi thấy đối phương hét lên vì kinh ngạc.

"Cha, thằng chó chết đó đã động đến người của tôi trước. Tôi tuyệt đối không thể bỏ qua."