Chereads / Mary Jane (BL) / Chapter 26 - Chương 26. Tôi muốn làm tình với bác sĩ

Chapter 26 - Chương 26. Tôi muốn làm tình với bác sĩ

Dowon ngồi một mình trên giường. Anh bối rối nhìn xung quanh mà không buồn sửa lại chiếc áo choàng tắm tuột xuống. Đây là căn phòng xa lạ mà anh nhìn thấy lần đầu tiên. Bên ngoài cửa sổ, những ngọn núi trắng xóa phủ đầy tuyết chưa tan.

Nơi này giống như một nhà nghỉ trên núi nép mình giữa các thung lũng, nhưng lại yên tĩnh đến mức không giống như khu nghỉ dưỡng. Thay vào đó, nó giống nơi ở của những người thợ săn thức suốt đêm để bắt lợn rừng. Bầu không khí trong ngôi nhà được xây bằng gỗ và hoàng thổ vô cùng lạ lẫm.

Dowon xỏ chân vào chiếc dép lông mềm dưới gầm giường và cẩn thận mở cửa. Anh bước xuống cầu thang dẫn tới tầng một. Khung cảnh dưới đó xa lạ như khi nhìn ra ngoài cửa sổ. Có những tấm bản đồ được dán khắp mọi nơi, như thể thay thế cho giấy dán tường.

Tất cả đường phố, núi và nhà cửa được đánh dấu trên bản đồ. Ngay cả những cửa hàng nhỏ ở góc phố cũng được chú thích chi tiết, khiến Dowon cảm thấy như mình đang ở trong một viện nghiên cứu địa lý quốc gia.

Các ký hiệu trên bản đồ được đánh dấu bằng bút huỳnh quang và bút dạ. Một số nơi có đinh ghim hoặc dán tờ ghi chú và những nơi khác có dấu hoa thị màu đỏ.

"Anh dậy rồi à?"

MJ đang ngồi trên chiếc sofa lớn và nhai rột rột thứ gì đó. Cậu vẫy tay ra hiệu cho Dowon lại gần. Dowon nhìn quanh bốn phía và chậm rãi bước đến. Khi Dowon đi tới ghế sofa, MJ cho anh xem thứ mà cậu đang cầm trên tay.

"Anh ăn kẹo đi."

Đó là một cây kẹo mút. Hơn nữa còn là vị dâu tây. Dowon không nói nên lời trước sự kết hợp giữa hương vị dâu tây và MJ. Anh vô tình nhìn cậu với ánh mắt kỳ quặc, nhưng đối phương không hề hay biết, chỉ chìa tay ra nhiều hơn.

"Nhanh lên."

Dowon muộn màng tỉnh táo lại, trả lời.

"À, không sao đâu."

Dù nhẹ nhàng từ chối nhưng MJ không thèm giả vờ lắng nghe. Cậu ta tự bóc vỏ, dúi que kẹo vào môi Dowon rồi nhẹ nhàng xoay tròn. Hương thơm ngọt ngào của dâu tây dính vào khuôn miệng há hốc của anh. Dowon, người không thường xuyên ăn kẹo, cảm thấy hương vị nhân tạo kia quá nồng.

"Lát nữa tôi sẽ nấu cháo cho anh. Bụng anh chắc chẳng còn gì vì lâu lắm rồi không ăn."

"..... Tôi ổn."

"Cơ thể không khỏe nhưng ít nhất cũng phải ăn chút đường."

"Tôi không cảm thấy thèm ăn."

"Anh ăn đi. Chẳng lẽ lại muốn ngất xỉu lần nữa sao?"

"..... À, không, tôi sẽ ăn uống tử tế."

"Được rồi, anh phải ăn thật ngon nhé. Tôi nghĩ anh nên tăng cân một chút."

Được nghe lời khuyên từ MJ chứ không phải từ bất kỳ ai khác, Dowon không thể diễn tả cảm giác này thành lời. Thật tuyệt vời khi MJ biết quan tâm đến người khác.

Tại sao cậu ấy lại làm những việc trước đây chưa từng làm?

Anh nhìn MJ với ánh mắt lo lắng. Có những vết trầy xước trên khắp khuôn mặt của cậu. Bên dưới lớp da thịt bị xé toạc bởi vật sắc nhọn là những mạch máu mỏng chồng chéo lên nhau như tấm lưới. Có một vài vết cắt bầm tím hoặc sưng tấy, nhưng hầu hết chúng đều đã đóng vảy và lành lại theo thời gian.

Chúng làm anh nhớ đến MJ, người vừa chạy vừa thở hồng hộc. Khi anh bắt đầu nhớ lại những ký ức về lý do tại sao MJ lại chạy nhanh đến vậy, những giác quan bị lãng quên lại sống lại một cách sinh động.

Máu và xác chết, súng, rơi khỏi vách núi, nước mắt, nôn mửa.

Những ký ức kích động bốc lên như làn khói trên làn da đóng vảy của MJ. Đôi mắt của cảnh sát Park đã chết dính chặt vào Dowon và không rời ra.

Những đầu ngón tay của Dowon tái nhợt. Khi hồi phục ký ức quá sức chịu đựng, cơ thể nảy sinh phản ứng đào thải. Sau khi nhổ cây kẹo đang ngậm trong miệng ra, Dowon lấy tay che miệng và nôn mửa. MJ nắm lấy vai Dowon.

"Bác sĩ."

Dowon không biết nên dời tầm mắt đi đâu, chỉ biết nhìn trân trối khắp sàn nhà. Dường như chỉ cần ngước mắt lên là anh có thể thấy họng súng đen ngòm. MJ nắm lấy Dowon và ngồi xuống bên cạnh anh ấy.

"Bác sĩ, nhìn tôi này."

Dowon không thể ngẩng đầu lên được. MJ đến gần Dowon hơn.

"Bác sĩ. Này, không sao đâu."

Bất chấp giọng nói nhẹ nhàng vỗ về của cậu, ánh mắt của Dowon vẫn cào xuống sàn nhà.

"Suỵt, suỵt... Không sao đâu mà, anh nhìn tôi một chút đi."

MJ nâng cằm Dowon lên. Đôi mắt anh thẫn thờ nhìn MJ. Cậu đặt môi lên mí mắt đang run rẩy. Cậu vỗ nhẹ vào bàn tay đang siết chặt của Dowon và nói thêm.

"Không sao rồi."

Dowon đang chịu đựng với khuôn mặt như sắp khóc. Anh ngậm chặt miệng và cố gắng kìm nén. Nhờ việc hít thở thật sâu và bình tĩnh lại, anh đã tách được đôi mắt trợn trừng của cảnh sát Park và mùi máu tươi ra khỏi hiện thực và đẩy chúng vào ký ức của mình.

"Đây là nơi nào?"

Vẫn lo lắng về giọng nói run run, MJ cố tình nói với tình cảm sâu sắc hơn.

"Căn nhà mà tôi thường xuyên sử dụng."

"Cậu đưa tôi đến đây cũng được sao?"

"Có gì mà không được cơ chứ?"

"Cậu không sợ sau này nếu gặp người của Cha, tôi sẽ tiết lộ ra sao."

MJ không thích thái độ bình tĩnh của Dowon. Giống như lúc trong phòng tắm. Anh ấy đang cố gắng giả vờ như không có chuyện gì.

Bởi vì Dowon là một bác sĩ tư vấn đặt bệnh nhân lên trước bản thân mình nên cậu hiểu anh ấy muốn làm gì. Nếu anh run sợ thì không thể khiến bệnh nhân tin tưởng, cho nên Dowon phải kìm nén nỗi thống khổ hay bất hạnh của mình hết mức có thể.

Vậy chẳng lẽ bác sĩ tư vấn không thể tìm đến một nhà tư vấn khác hoặc bác sĩ tâm thần để được điều trị tâm lý sao? MJ hoàn toàn quay người về phía Dowon.

"Bác sĩ."

Đối mặt với tiếng gọi tên mình, Dowon lộ ra biểu cảm mệt mỏi. MJ nhìn xuống Dowon đang vô hồn một lúc trước khi lên tiếng

"Anh hãy hứa với tôi một điều."

.....Hứa?

Lời hứa phát ra từ miệng của MJ. Dowon chỉ chớp mắt với vẻ mặt khó xử. 'Lời hứa' mà MJ nói không phải cho bản thân cậu ấy, mà là cho Dowon.

"Tôi đã giữ lời hứa với bác sĩ. Anh yêu cầu tôi không được nghĩ về Cha nên tôi chưa bao giờ nghĩ kỹ về điều đó cho đến tận bây giờ. Mỗi khi tôi nhớ đến vụ phóng hỏa đầu tiên hoặc Cha, tôi sẽ thủ dâm trong khi tượng tượng ra bác sĩ. Vậy nên tôi đã giữ lời hứa của mình."

Dowon không biết anh nên khen ngợi cậu ấy vì đã giữ lời và làm rất tốt, hay bày tỏ sự không đồng tình khi cậu ta cứ sử dụng anh như một công cụ để thủ dâm. Trong lúc đó, MJ tiếp tục nói với giọng điệu cho rằng yêu cầu của cậu ta là chính đáng.

"Vậy thì anh cũng hứa với tôi đi. Đừng bao giờ nghĩ về chuyện ngày hôm qua."

Dowon lại siết chặt tay. Bởi vì cậu ấy đã nhắc đến thời gian cụ thể của ngày hôm qua, những khung cảnh trong ký ức mà anh đã cố giữ kín và che đậy lại bị xé toạc ra.

Ảo giác anh nhìn thấy trong thang máy và ánh mắt điên cuồng của cảnh sát Park. Nỗi đau đớn và sợ hãi khi rơi xuống vách núi. Anh cảm giác như mình sắp bị nuốt chửng bởi cảm giác lạnh lẽo dưới chân. Dowon loạng choạng nhìn MJ và nhắm mắt lại. Anh cố gắng điều chỉnh hơi thở. MJ tiếp tục nói nhẹ nhàng nhất có thể trong khi xoa đầu Dowon.

"Nếu anh muốn nhớ lại thì cứ nói chuyện với tôi. Đừng nói với ai khác, chỉ một mình tôi thôi. Bây giờ anh có muốn nói về chuyện đó không?"

"..... Không."

"Tốt lắm. Vậy thì tạm thời anh đừng nghĩ về nó nữa."

"Tôi cần phải liên lạc với cảnh sát."

"Tôi đã nói là đừng suy nghĩ nữa mà. Tại sao bác sĩ lại không giữ lời?"

"Tôi là nhân chứng duy nhất."

"Không, nhân chứng cũng mất tích. Đây là kết quả điều tra hiện tại của cảnh sát."

"Nhưng mà."

"Bác sĩ cũng chỉ là đang trải qua điều tương tự như tôi thôi. Bị một gã điên chĩa súng vào ngay trước mặt. Tôi hiểu mà nên anh đừng cố nghĩ về nó nữa. Tôi sẽ suy nghĩ thay anh."

Sẽ mất một thời gian để hồi phục sau cú sốc. Ngay cả khi anh không muốn thì cách duy nhất anh có thể làm là trốn tránh. MJ hiểu rõ hơn ai hết cảm giác đau đớn khi phải ngụy trang những ký ức theo cách này và chôn vùi cú sốc hay nỗi đau trong lòng.

Nếu Dowon phải chịu đựng loại chuyện này khi còn là một đứa trẻ không biết gì, thì có lẽ anh ấy chỉ biết khóc vì sợ hãi. Bị giam hãm trong nhiều hạn chế và áp bức xã hội, anh thậm chí không thể an tâm mà khóc. Từ một góc độ nào đó, trải nghiệm mà Dowon trải qua có thể khó khăn hơn MJ khi đối mặt với cùng một mối đe dọa từ họng súng.

MJ vỗ vai Dowon. Cậu quyết định thay đổi chủ đề là biện pháp tốt hơn hết.

"Bác sĩ. Tôi có một câu hỏi."

MJ đã níu lấy Dowon và quyết định kéo anh lên khỏi mặt nước trước khi anh chìm sâu hơn vào ký ức quá khứ. MJ nghiêm túc hỏi Dowon một câu nghe có vẻ vô lý.

"Bác sĩ, sau khi ly hôn thì anh làm tình lại khi nào?"

Quả nhiên, dự đoán của MJ không sai. Dowon, người đang run lên vì sợ hãi, đột nhiên ngây người trước câu hỏi của MJ. Anh muộn màng cau mày, nghi ngờ liệu mình có nghe nhầm hay không và hỏi lại.

"Sao cơ?"

Lúc này MJ mới nhếch mép cười. Đúng như dự đoán, so với bộ dạng chật vật vì những ký ức khó chịu, Dowon có chút ngây ngốc như bây giờ thì đáng yêu hơn nhiều. Cậu nảy sinh dục vọng chỉ muốn biến người đàn ông có vẻ ngoài đoan trang và hoàn hảo kia thành một gã khờ khạo.

Tầm nhìn của MJ tự nhiên hướng vào bên trong chiếc áo choàng xộc xệch của Dowon. Cậu dán mắt vào đôi vai gầy guộc và khuôn ngực nhô cao. Người phụ nữ nào được ôm cơ thể xinh đẹp kia chắc chắn là người may mắn. Mặc dù nghĩ ngợi quá nhiều nhưng cậu không bỏ sót một lời nào của Dowon.

"Ý tôi là tình dục. Lần cuối cùng anh đâm vào rút ra bên trong âm đạo của phụ nữ là khi nào?"

Dowon cảm giác như MJ đã túm tóc và mạnh mẽ kéo anh lên khỏi mặt nước ký ức.

Đây là loại câu hỏi quái quỷ gì vậy? Dowon không thể che giấu sự bối rối của mình.

"Cái đó, gì cơ?"

"Anh không biết làm tình là gì sao? Là quan hệ tình dục, thưa bác sĩ. Dùng dương vật ra vào âm đạo của phụ nữ."

"Ôi, đừng, cậu không cần phải mô tả chi tiết như vậy."

"Bởi vì anh có vẻ không hứng thú với phụ nữ. Sau khi anh ly hôn, cứ tối ngày chăn đơn gối chiếc cũng không phải là hy vọng cho tương lai."

"Bây giờ đó là chuyện quan trọng à?"

"Nó quan trọng với tôi. Anh nói nhanh đi."

"Tôi sẽ trả lời nếu cậu cho tôi biết câu hỏi này hữu ích ở đâu."

"Là vì ​​tôi có chuyện muốn nói với bác sĩ."

Cách nói chuyện của MJ đang khơi gợi tò mò. Một phương pháp nói có điều kiện, trong đó cậu ta sẽ nói với Dowon những gì anh ấy muốn nếu Dowon trả lời về lần cuối cùng quan hệ tình dục. Dowon tò mò tại sao MJ lại hỏi như vậy. Vì cậu ta cũng không phải những đứa trẻ vị thành niên rất khó nói về vấn đề tình dục nên anh trả lời một cách rõ ràng.

"Tôi chưa làm tình lần nào kể từ khi ly thân với vợ."

Mắt MJ sáng lên. Cậu không biết họ ly thân từ bao giờ nhưng có lẽ cũng đã được vài tháng rồi. Không phải Dowon không có ham muốn tình dục, nhưng anh ấy không phải kiểu người dễ dàng bị nó chi phối. Hoàn toàn trái ngược với MJ. Trong khi cậu ta không thể kiểm soát ham muốn tình dục thì anh ấy quay lưng lại với nó.

Anh ấy vừa ly hôn vợ cũ và cậu không biết rằng lại có một người không có hứng thú tình dục thực sự tồn tại trong thực tế. Anh ấy đang cố gắng giữ lương tâm với vợ cũ? Hay kiêng làm tình trong nhiều tháng? Là người thờ ơ với tình dục? Hay theo chủ nghĩa lãng mạn, hoặc bị rối loạn chức năng tình dục?

MJ, người đang nhìn Dowon với ánh mắt tràn ngập hiếu kì, cuối cùng cũng nói ra điều mình muốn.

"Tôi muốn làm tình với bác sĩ."

Dowon há hốc miệng rồi nhìn MJ với khuôn mặt không nói nên lời. MJ chỉ tay xuống phía dưới của Dowon.

"Nếu cứ để chỗ đó phủ mạng nhện thì thật đáng tiếc. Hình dáng hay màu sắc đều rất đẹp."

Viên kẹo gần như đã vỡ hết và phần còn lại được MJ nhai đi nhai lại. Cái miệng phát ra âm thanh cứng rắn đang mỉm cười. Dowon một lúc lâu sau mới lấy lại bình tĩnh.

"Tôi đã nói hiếp dâm là bạo lực..."

MJ cắt lời Dowon.

"Tôi quá mệt mỏi khi phải nghe điều đó rồi. Tôi hiểu rồi mà. Tôi không có ý định cưỡng hiếp bác sĩ đâu."

"Không phải, tại sao cậu lại đột nhiên nói như vậy?"

"Trước đây bác sĩ đã nói là sẽ cho tôi biết thế nào là tình dục chứ không phải hiếp dâm. Nhưng anh lại trì hoãn trả lời bằng cách yêu cầu tôi học cách không sử dụng bạo lực. Tôi còn phải đợi đến khi nào?"

"Được rồi. Cậu phải biết rằng dương vật không phải là hung khí."

"Tôi học xong rồi. Tôi vẫn đang nhẫn nhịn rất tốt."

"Có vẻ như dục năng (libido) của cậu đang hoạt động theo hướng kỳ lạ bởi vì cậu quá gắn bó với tôi."

"Libido?"

"Đó là bản năng tính dục. Ở giai đoạn này, cậu đã có thể phân tán những ham muốn tập trung ở dương vật sang những nơi khác nhưng cậu vẫn tiếp tục ám ảnh về tình dục. Đây là phản ứng mà chỉ trẻ nhỏ mới biểu hiện."

(*Libido bắt nguồn từ thuyết phân tâm học của Sigmund Freud, có nghĩa là năng lượng tinh thần của bản năng sinh tồn và ham muốn tình dục, Libido là động lực thúc đẩy mọi hành vi. Có thể hiểu đơn giản Libido bao hàm tất cả những ham muốn của con người từ ăn uống ngủ nghỉ, chứ không chỉ đơn thuần là khoái lạc tình dục.

Libido cũng phụ thuộc vào 5 giai đoạn phát triển tâm lý tính dục: miệng, hậu môn, dương vật, tiềm tàng và sinh dục - mình đã giải thích điều này ở chương trước. Nếu một đứa trẻ bị mắc kẹt ở một giai đoạn phát triển nào đó thì dục năng cũng sẽ bị gắn chặt theo và từ đó ảnh hưởng đến hành vi. Dowon cũng từng nghĩ rằng có lẽ MJ đã bị mắc kẹt ở giai đoạn 'dương vật'.)

"Tôi không biết anh đang nói về cái gì, nhưng ham muốn của tôi vẫn hoạt động bình thường."

"Không, tôi không nghĩ là cậu hiểu."

Ngay cả sau khi nói vậy, MJ vẫn ngơ ngác nhìn anh. Dowon do dự trước phản ứng của cậu ấy. Tình hình hiện tại rất khó để có thể tiếp tục cuộc trò chuyện nên Dowon không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình.

"Tôi là một người đàn ông, và trừ khi cậu là một người đồng tính luyến ái, thì tình dục không bạo lực là điều tự nhiên phải làm với những người phụ nữ khác. Việc cậu thủ dâm trong khi xem video của tôi, tôi nghĩ rằng bản chất của việc đó giống như sự ngưỡng mộ, chứ không phải ham muốn tình dục. Ngay cả trước khi cậu gặp tôi, cậu vẫn không gặp vấn đề gì khi làm tình với phụ nữ. Vậy nên tôi nghĩ thật sai lầm khi bây giờ cậu cứ ám ảnh về tôi."

MJ gật đầu như một học sinh giỏi lắng nghe lời giải thích chi tiết và đáp lại.

"Ừ, tôi hiểu rồi, vậy thì bây giờ anh hãy nói cho tôi biết phải làm thế nào để được làm tình với bác sĩ đi."

..... Cậu ta đã hiểu ở chỗ quái nào vậy?

Dowon há hốc mồm kinh ngạc.

"Ý tôi là..."

"Tôi hiểu rồi."

Hoàn toàn không có thái độ lắng nghe. Mối quan tâm của cậu ta chỉ tập trung vào Dowon.

MJ nhìn thẳng vào Dowon. Đó không phải là một trò đùa nhất thời, cũng không phải là sự tò mò của một đứa trẻ nghịch lửa. Cậu ấy thực sự quan tâm. Cậu thậm chí còn tỏ ra sẵn sàng lắng nghe và làm theo cách để làm tình với Dowon.

Ánh mắt và sự quan tâm dai dẳng của MJ tạo ra sự căng thẳng trong căn phòng rộng rãi. Một loại căng thẳng hoàn toàn khác với nỗi sợ hãi áp đảo mà anh từng cảm nhận khi tiếp xúc với cậu ấy. Cái này ... Là cảm giác mà lâu lắm rồi Dowon mới cảm nhận được. MJ đang bày tỏ sự quan tâm tình dục với đối phương một cách trắng trợn và thuần túy.

Cậu ta rốt cuộc là muốn thế nào?

Dowon đáp lại với giọng bực bội trước phản ứng của MJ.

"Cùng tôi....."

Có phải thì thanh âm quá nhỏ chăng? MJ cúi đầu xuống và tập trung vào câu trả lời của Dowon. Dowon do dự rồi miễn cưỡng mở miệng.

"Cậu muốn làm tình với tôi đến vậy sao?"

Khi Dowon ngập ngừng thốt ra từ 'sex', MJ không khỏi nhoẻn miệng cười. Nó khác với tình dục chỉ được thảo luận trong học thuật. Đó là làm tình với những cảm xúc phức tạp. Cậu cảm thấy tốt hơn nhiều khi nghĩ rằng Dowon cuối cùng cũng dạy cậu cách sử dụng dương vật.

"Vâng. Anh hãy nói cho tôi biết cách làm tình nào mà bác sĩ không cảm thấy là bạo lực."