Chereads / Mary Jane (BL) / Chapter 16 - Chương 16. Hôn má (H)

Chapter 16 - Chương 16. Hôn má (H)

Dowon im lặng vì anh không thể biết liệu những câu chuyện mà MJ đang kể một cách thờ ơ có phải là sự thật hay không.

"Có chuyện gì thế?"

MJ lo lắng hỏi. Trong một tình huống mà hành vi tình dục của MJ bị coi là hiếp dâm và bạo lực, cậu ta trông có vẻ buồn bã vì không biết Dowon sẽ từ chối điều gì nữa. Dowon lấy tay che miệng. Anh cần thời gian để suy nghĩ.

"... Không. Bởi vì tôi đã hiểu sai quá nhiều chuyện."

"Có vấn đề gì vậy?"

"Khá nhiều vấn đề."

"Vậy nghĩa là cuối cùng tôi phải ở trong mối quan hệ mà không thể làm tình với bác sĩ à?"

Dowon cố gắng hồi tưởng lại quá khứ, tự hỏi liệu anh đã có cuộc trò chuyện quá mức thân thiết với cậu ta với tư cách là bệnh nhân hay chưa. Vì không thể ghi âm nội dung buổi tư vấn nên anh không thể nhớ lại cuộc nói chuyện hay bầu không khí lúc đó một cách khách quan. Nó có thể được viết lại từ ký ức của chính Dowon.

Có phải MJ đã tiếp cận Dowon với mục đích quan hệ tình dục ngay từ đầu? Cách chào của người châu Âu không đơn thuần chỉ là một lời chào hỏi, mà là biểu hiện của sự khao khát tình yêu. Bây giờ, khi nghĩ lại buổi tư vấn cuối cùng, anh tràn đầy hỗn loạn.

Từ những ký ức quá khứ đến sự cố chấp với tư thế doggy, chứng ám ảnh cưỡng chế về việc phóng hỏa, chủ nghĩa tôn sùng, thủ dâm trước mặt người khác mà không thể kiểm soát xung động tình dục và thậm chí cả việc thể hiện cảm xúc bằng những cách bạo lực.

(*Rối loạn kiểm soát xung động thường được đặc trưng bởi một người không có khả năng chống lại sự thôi thúc hoặc cám dỗ hấp dẫn. Bắt đầu bằng cảm giác căng thẳng và phấn khích ngày càng tăng, sự thôi thúc khiến họ thực hiện những hành vi gây nguy hiểm cho bản thân hoặc những người khác. Sau khi hành động, họ thường hối hận, trách móc hoặc cảm thấy tội lỗi. Một ví dụ điển hình của rối loạn tâm lý này là chứng ăn cắp vặt.)

Dowon không thể đưa ra cách giải quyết rõ ràng cho tình huống phức tạp này khi MJ có nhiều triệu chứng hơn anh nghĩ và thậm chí còn có tình cảm đặc biệt với chính bác sĩ tư vấn. Anh có thể điều trị từng triệu chứng một nếu tình cảm của MJ bị loại trừ. Vấn đề là tình cảm của MJ dành cho Dowon ảnh hưởng đồng đều đến tất cả chúng: sự ám ảnh, cuồng tín, bốc đồng và phương pháp biểu đạt.

Thật không hợp lý khi tiến hành tư vấn mà phớt lờ cảm xúc của MJ. Việc bệnh nhân thể hiện tình cảm với bác sĩ tư vấn không phải là hiếm. Cũng có những triệu chứng của tình yêu được thể hiện như một ảo giác.

Dowon coi MJ là một trường hợp như vậy. Cậu ta đã thủ dâm khi xem đi xem lại đoạn phim tài liệu, nhưng nếu đó là tình yêu thì phải có một lý do cụ thể. Mặc dù khả năng là rất nhỏ, nhưng liệu MJ có thích anh với tư cách bác sĩ vì cách nói chuyện hoặc ngoại hình của anh ấy hay điều gì đó tương tự.

Anh đã phải xem xét một phương pháp tư vấn phản ánh ảo giác của MJ. Cho đến khi nghe được câu trả lời cho câu hỏi đó, Dowon đã tìm kiếm một giải pháp hợp lý.

"Cậu có thể nói cho tôi biết cậu suy nghĩ như thế nào về tôi không?"

Sự căng thẳng trên khuôn mặt MJ biến mất như thể cậu ta nghĩ rằng bầu không khí của Dowon đã trở nên ôn hòa hơn trước. Sau khi nhìn chằm chằm vào Dowon một lúc lâu, MJ từ từ mở miệng.

"Chắc bác sĩ sẽ không muốn nghe chuyện đó đâu."

"Không sao cả."

"Nói gì cũng được à?"

"Phải."

Bàn tay đang ôm Dowon của MJ tự nhiên cử động. Cậu ta chạm vào lưng và cổ Dowon. Dowon hầu như không phản ứng lại cái vuốt ve trên quần áo. Trong nháy mắt, anh đã nhạy bén cảm nhận được câu chuyện mà MJ sắp kể.

"Tôi từng mơ được làm tình với bác sĩ. Lại còn rất thường xuyên. Tôi có thể nói tiếp không?"

Dowon gật đầu. Nghe nội dung của giấc mơ ướt át, anh không nghĩ rằng điều đó có thể gây hại cho bản thân.

"Mặc dù tôi thích tư thế doggy, nhưng kỳ lạ thay, khi làm tình với bác sĩ trong mơ thì nhất định phải là tư thế truyền thống. Bác sĩ nhỏ người hơn tôi nên không thể trốn thoát được nếu tôi đặt anh nằm ngửa. "Đừng làm vậy" anh nói với vẻ mặt bối rối và cố gắng đẩy tôi bằng cả hai tay, nhưng điều đó chỉ càng khiến tôi hưng phấn hơn."

Dowon ngập ngừng trước câu chuyện chi tiết.

Đợi đã... Tôi không muốn nghe loại chuyện này....

Tuy nhiên, anh không có thời gian để ngăn cản MJ. Cậu ta bắt đầu chồng chéo hình ảnh Dowon trước mắt mình với Dowon mà cậu đã tưởng tượng trong những giấc mơ ướt át.

"Đó là khuôn mặt tôi thích. Anh không tỏ ra nhẹ nhõm trong hoặc sau khi quan hệ. Phản ứng trực tiếp với dương vật của tôi, cảm nhận và tận hưởng nó đến mức hưng phấn. Bác sĩ đã rất khó khăn để nuốt trọn thứ đó, đỏ bừng mặt và những tiếng thở hổn hển vang lên không ngừng."

Mặt Dowon lập tức đỏ ửng. MJ nuốt nước bọt khô khốc khi nhìn vào khuôn mặt ấy. Bởi vì nó giống hệt biểu cảm của Dowon trong giấc mơ của cậu.

"Khi đã quá phấn khích mà không sử dụng chất bôi trơn hay bất cứ thứ gì tương tự, tôi đã xuất tinh và nới lỏng cái lỗ chật chội của bác sĩ bằng những ngón tay ướt đẫm tinh dịch."

Hơi thở của MJ trở nên gấp gáp. Bàn tay chạm vào Dowon cũng trở nên trắng trợn hơn rất nhiều.

"A, điều đó thật tuyệt. Bác sĩ rên rỉ và hét lên, "A ha" nhưng tôi không thể nhìn bác sĩ. Tôi đã rất hưng phấn. Vì vậy, bác sĩ, bác sĩ, ah, ah, tôi vừa cử động eo vừa gọi tên anh."

Dowon, không thể nghe thêm được nữa, khó khăn mở miệng.

"..... MJ."

MJ thậm chí còn không thèm giả vờ lắng nghe anh.

"Bác sĩ giơ tay lên và cào cấu vào lưng tôi. Những dấu móng tay trải dài trên những vết bỏng. Sâu đến mức tạo nên một vết thương đỏ tươi khác. Tôi rất phấn khích. Tôi không thể chịu đựng được nữa. Tôi túm lấy eo anh và thúc mạnh. Bác sĩ đã rất thích. Nếu anh ngước nhìn với đôi mắt ướt át trong khi gọi tên tôi, ah, MJ, ah, đó là lúc anh xuất tinh. Thế nào, anh muốn nghe tôi nói thêm không?"

Dowon không nói gì với khuôn mặt đỏ bừng. Mặt anh nóng đến nỗi anh không thể khép cái miệng đang há hốc của mình lại. Đũng quần của MJ căng phồng và cậu ta lại tiếp tục kể về những lần mộng tinh.

"Mông của anh luôn ướt đẫm trong những giấc mơ. Tôi thích cái cách tinh dịch của tôi chảy xuống khe mông và cặp đùi trắng nõn của bác sĩ. Tôi thích cái cách anh thở hổn hển trong khi lồng ngực run lên vì kiệt sức, và tôi thích cái cách anh đỏ bừng đầy những dấu hôn vì bị tôi gặm mút khắp cơ thể."

"MJ, dừng lại...."

"Suỵt, nghe thêm đi. Đôi khi bác sĩ quyến rũ tôi bằng tiếng Anh. Anh nói "Fuck me" với giọng điệu nhẹ nhàng mà tôi thấy trong bộ phim tài liệu, nhưng tôi không đời nào cưỡng lại được."

Dowon dường như phát điên. Toàn thân anh nóng bừng.

"Tôi cũng thường thổi kèn cho bác sĩ. Anh giật mình run rẩy nhưng lại không kìm được tiếng rên rỉ vì thích thú. Chà. Tất nhiên, bác sĩ cũng thường xuyên mút cho tôi. Tôi thích làm sao khi cái miệng nhỏ nhắn của anh ngậm trọn dương vật của tôi. Thật tuyệt vời."

Lần đầu tiên Dowon ý thức được bàn tay đang vuốt ve qua quần áo mình. Anh không thể chịu đựng được thêm. Anh đẩy tay MJ ra và lùi lại.

"Tôi không muốn nghe nữa."

"Chưa hết. Bác sĩ còn hưng phấn đến nỗi tự động nhún mông. Cái lỗ khít khao ngậm thật chặt mà không muốn buông ra."

"MJ...."

"Tôi đã mơ rất nhiều lần đến nỗi cảm giác y như thật. Cuối cùng, cả ngày tôi sống trong ảo tưởng rằng tôi thực sự đã làm tình với bác sĩ."

"Cái đó...."

"Anh thấy không? Chỉ cần tưởng tượng thôi là đã cương lên rồi. Tôi muốn đút vào trong bác sĩ."

"... Không."

"Tôi không thể chịu nổi nữa."

"MJ, tôi đã nói là muốn nghe những gì cậu nghĩ về tôi, nhưng tôi không yêu cầu cậu nói chi tiết như thế này."

"Làm ơn đi, tôi phát điên mất."

Dowon nhìn chỗ căng phồng trước mắt mình. Cái thứ đó đã lớn đến mức sắp xuyên thủng quần của cậu ta. Không cần chạm một ngón tay vào Dowon, chỉ bằng cách tưởng tượng mà MJ đã phấn khích đến mức không thể kiểm soát nổi bản thân.

"Tôi sẽ xem xét lại phương pháp tư vấn."

MJ hếch cằm lên. Cậu ta nheo mắt lại và đưa tay cọ xát phía trước đũng quần đang cương cứng. Đối mặt với chuyển động tay tục tĩu, Dowon cố rời tầm mắt đi. Anh bỗng khát nước, cảm thấy như ruột gan đang nóng bừng lên vì xấu hổ.

"Bác sĩ nói quá sâu học thuật. Anh luôn phức tạp hóa mọi chuyện. Tôi ước nó trực quan và sinh động hơn một chút."

"Chúng ta tạm dừng tư vấn một lúc được không?"

"Ai cho phép."

"... Hình như tôi đã hiểu lầm ở đâu đó rồi."

"Anh có thể suy nghĩ lại trong vòng hai ngày tới. Tôi vẫn chưa nghe được câu trả lời."

"... Sao cơ?"

"Tôi phải làm thế nào để được làm tình với bác sĩ? Câu trả lời đó."

Dowon hoàn toàn phớt lờ MJ, người có đũng quần càng ngày càng lớn. Anh muốn chạy ngay ra ngoài vì khuôn mặt sắp nổ tung. Anh cũng ngửi thấy mùi tanh từng bám dính trên ghế sofa ngay trước mắt mình.

"Trước tiên cậu hãy học cách không dùng dương vật như một loại hung khí rồi chúng ta nói chuyện sau được không?"

Ánh mắt của Dowon, vốn chỉ coi MJ là bệnh nhân hoặc một tên tội phạm, đã thay đổi rõ ràng. Anh đã nhìn thấy những cảm xúc không thể có ở một bệnh nhân hoặc tội phạm. Anh không thể giấu nổi sự bối rối và ngượng ngùng, thành thật biểu lộ cảm xúc của mình. MJ thích ánh mắt đó. Đó là điều nhân tính nhất mà cậu ta từng thấy ở Dowon.

"Được rồi. Bác sĩ dạy tôi đi."

"Hãy bắt đầu với việc kiểm soát xung động. Cái thứ đó... Tôi muốn cậu ngừng sờ vào nó."

MJ buông tay ra khỏi quần. Dowon vẫn chỉ nhìn xuống sàn nhà, không thể giao tiếp bằng mắt.

"Rồi bắt đầu nói một cách ý thức để kiềm chế sự thôi thúc."

"Tôi phải nói thế nào?"

"Trước khi cậu hành động theo suy nghĩ hoặc bản năng, cậu chỉ cần nói rằng cậu sẽ không làm như vậy. Nếu liên tục nói ra, cơ thể sẽ hiểu rằng không được phép hành động trước suy nghĩ." (Đây được gọi là liệu pháp nhận thức - hành vi)

"Sự thôi thúc của cậu là gì?"

"Tôi muốn cho vào trong bác sĩ, nhưng tôi sẽ kiềm chế."

Dowon nhếch khóe miệng trước câu trả lời rõ ràng. Đây là lần đầu tiên anh tư vấn cho một bệnh nhân như thế này. Ít ra những bệnh nhân khác đều có đầu óc để phân biệt giữa điều họ nên nói và không nên nói.

MJ không phải người ngu dốt, nhưng cậu ta thể hiện thái độ bất thường, không kiểm soát được ham muốn và sự bốc đồng nhiều hơn cả trẻ con. Thành thật mà nói, để Dowon một mình gánh vác là quá sức. Nhưng nếu anh bỏ cuộc ở đây, anh sẽ phải trải qua hai ngày tới cùng với cậu ta trong nỗi sợ hãi và kinh hoàng. Cho dù rất khó khăn nhưng anh phải nhìn vấn đề từ phía trước và giải quyết nó.

"...Làm tốt lắm. Sau này mỗi khi cậu kiểm soát được sự kích động, tôi sẽ thưởng cho cậu. So với việc bị trừng phạt vì làm không tốt, cậu sẽ thay đổi nhanh hơn vì cậu tự chủ động tích cực hơn."

"Phần thưởng sao?"

"Cậu muốn nhận được gì? Phần thưởng nên là những thứ bình thường, nhưng nó phải khiến cậu cảm thấy mãn nguyện. Trẻ nhỏ sẽ được xoa đầu hoặc khen ngợi khi làm tốt."

"Như kiểu huấn luyện một con chó."

"Tương tự vậy."

MJ suy nghĩ một lúc rồi lấy tay chỉ vào má.

"Hôn tôi vào đây."

"Bisous sao?"

"Ừm, không, không phải là nụ hôn nước ngoài kiểu má chạm má. Phải áp môi vào má và hôn thật sâu cơ. Có được không?"

"Tuy rằng không có gì sai với chuyện đó cả...."

"Vậy thì anh hãy thưởng cho tôi vì đã kiên nhẫn đi."

MJ cúi đầu. Cậu ta nghiêng mặt một góc để Dowon có thể hôn dễ dàng. Dowon nghĩ rằng anh phải tập làm quen với thái độ của MJ, người có cả bản năng trẻ con và dã thú. Hành vi bộc phát của MJ có thể dừng lại nếu anh sử dụng phanh hãm đúng cách. Dowon hôn lên má MJ, nhớ lại những gì anh đã làm cho các bệnh nhân nhỏ tuổi ở Hoa Kỳ.

Vẻ mặt của MJ thay đổi một cách kỳ lạ. Đúng như mong muốn của cậu ta, Dowon áp môi vào má cậu như một con hải cẩu và quan sát xem có gì không ổn. Nhìn kĩ thì biểu cảm của MJ dường như tươi sáng hơn nhiều. Tâm tình có vẻ rất tốt. Cậu ta trông còn thỏa mãn hơn khi bắn tinh dịch lên mặt Dowon và cọ xát quy đầu lên môi anh. MJ mỉm cười khi vuốt ve gò má của Dowon.

"Đây là lần đầu tiên có người hôn lên má tôi."

Một người đàn ông lẽ ra đã hôn môi khi làm tình với phụ nữ nhưng lại chưa bao giờ được hôn lên má ở độ tuổi trưởng thành như thế này.

"Ừm, tôi có thể chịu đựng được. Bác sĩ, tôi sẽ vào phòng tắm để giải quyết. Anh hôn tôi lần nữa được không?"

"..... Được."

"Tôi có thể tưởng tượng tôi đang làm tình với bác sĩ trong khi thủ dâm không? Thật ra tôi vẫn không biết sự khác biệt giữa tình dục và hiếp dâm. Tôi không hiểu những gì bác sĩ nói. Anh thậm chí còn không cho tôi câu trả lời thích đáng về việc làm thế nào để được làm tình với anh."

"Xâm phạm tôi trong cả suy nghĩ thì quá đáng rồi. Cứ coi như mức độ đó là ổn đi."

"Cảm ơn anh."

Dowon nhìn MJ bước vào phòng tắm và đóng cửa. Những tiếng rên rỉ vọng ra. Tên của Dowon được gọi lên trong tiếng lao xao.

Dowon phải đối mặt với việc mình đang bị MJ xâm phạm trong trí tưởng tượng mà chỉ cách một cánh cửa. Dowon mím môi khi hình dung ra bộ dạng dâm loàn của bản thân trong những giấc mơ tưởng tượng của MJ. Liệu có ổn không? Anh thực sự đã đánh mất tự tin.

Từ trong nhà tắm bước ra, cậu ta chìa má. MJ cười vui vẻ khi Dowon hôn lên má mình. Cậu thậm chí còn liếm môi, nghĩ rằng mình có thể tiếp tục kiềm chế được cơn kích động.

MJ đã gán rất nhiều ý nghĩa vào một bisous, Dowon chợt nghĩ rằng tuổi thơ của cậu đã rất thiếu thốn tình yêu thương. Ở Hàn Quốc, nếu không có tình cảm và sự âu yếm thì hôn lên má là điều không thể. Nó khó khăn hơn nhiều so với một nụ hôn môi. Có lẽ MJ đã không có ai xung quanh để hôn lên má cậu ấy.

MJ nói với Dowon khi cậu lấy một con dao và cắt đôi củ hành tây đã bóc vỏ.

"Anh ngồi xuống và nghỉ ngơi đi. Tôi sẽ gọi anh khi đã nấu cơm xong."

Dowon ngồi xuống tấm đệm. Nó mềm mại hơn tưởng tượng. Không giống chiếc chăn cũ, lớp da trên ghế sofa hay thảm lông trên sàn nhà, nó dường như mới được chuẩn bị trước khi Dowon đến.

MJ cắt nhỏ nốt phần rau củ còn lại và bắt đầu nấu gà trong nồi. Nồi áp suất phun ra hơi nước. Thỉnh thoảng có tiếng huýt dài và yếu ớt từ núm nồi đang xoay tròn. MJ điều chỉnh bếp gas, nhìn thấy Dowon ngủ gật trên tấm đệm.

Vì quá thoải mái nên Dowon không thể chịu được cơn buồn ngủ ập đến như thủy triều. MJ đứng dựa vào bồn rửa và nhìn anh chăm chú. Ngay cả khi thức ăn đã xong, cậu cũng không thể đánh thức Dowon. Khi Dowon tỉnh dậy, cậu nghĩ rằng mình nên hỏi liệu đây có phải là một biện pháp kiểm soát xung động hay không và liệu cậu có xứng đáng được trao thưởng.

Cậu xoa xoa bên má mà Dowon đã hôn một lúc lâu trong khi nghiêm túc suy nghĩ xem tình dục nào không phải là cưỡng hiếp và cao trào nào không phải là bạo lực.