Tại khu rừng biên giới, đây đã là ngày thứ hai Chu Tiến đặt chân vào đây hắn vẫn đi theo bản đồ mà Nhân lão sư đưa cho mình. Bản thân hắn là đứa trẻ mồ côi nên có tính tự lập khá cao cùng với việc đam mê đọc sách ở giảng đường giúp hắn không bị chết đói chết khát trên nơi hoang dã này. Chu Tiến vẫn kiên trì đi ngược với hướng mặt trời mọc vì trên bản đồ chỉ dẫn muốn hắn đi về phía tây khu rừng. Sau hai ngày bước chân vào đây Chu Tiến mới nhận ra diện tích của cánh rừng này cực kì lớn thậm chí hắn còn gặp một số vết tích cho thấy dấu hiệu đã từng có nhiều người đặt chân qua đây.
Được biết từ vùng nông thôn muốn đi lên các thành thị ở chi nhánh số hai của lục địa Taylor thì phải đi bằng tuyến đường cao tốc nhưng Chu Tiến dọc theo hướng bản đồ thì hắn phải băng qua khu hoang dã thẳng về phía tây sau đó gặp một người tên là Hassan Jackey một phần trong đó cũng là vì hắn muốn che giấu hành tung của mình. Sau những gì hắn phải trải qua trong suốt những ngày vừa qua Chu Tiến cư nhiên sẽ cảnh giác với quân đội Taylor vì hắn biết bản thân mình là người siêu năng nên rất có thể sẽ bị tổ chức đem ra nghiên cứu hoặc bắt làm tay sai cho giới quý tộc.
Sắc trời đã không còn sáng, đêm nay mặt trăng đã bị che lấp bởi những đám mây dày đặc cho nên bầu trời tối càng thêm tối. Chu Tiến cũng không dám đốt lửa vì sợ sẽ có người phát hiện thông qua đám khói, hắn dừng chân tại một sơn động sau đó bỏ cành tre mà mình vừa chặt được bên đường xuống sau đó đẽo ra từng đốt để lấy nước uống và rửa mặt.
Trong rừng cây lúc này chỉ còn tiếng thở của Chu Tiến và tiếng cóc nhái kêu liên tục, Chu Tiến sau khi vệ sinh uống nước xong hắn liền triệu hồi hắc đao trên tay rồi đứng dậy đi dạo một vòng để tìm lương thực. Chỉ thấy lúc này hắn bỗng phát hiện gần đây có một con suối, Chu Tiến vội vã lấy ra vỏ chai nước của mình sau đó chạy về phía dòng suối, hắn cảm thấy tối nay sẽ có cá ăn nên trong lòng thầm mừng rỡ.
Dòng suối cũng không cách sơn động là bao xa, Chu Tiến chạy một hồi là tới nơi, hắn xắn quần áo lên triệu hồi hắc đao sau đó lội xuống bắt cá. Không ngoài dự đoán hôm nay hắn thu hoạch rất phong phú, với nguồn nước suối này hắn sẽ không phải uống nước mưa trong thân tre vài ngày nữa nhưng hắn chưa kịp mừng rỡ được bao lâu thì thấy dòng suối chảy siết lại càng siết, Chu Tiến nhíu mày hắn quay lại phía sau lưng thì giật mình khi đang có một cái bóng to lớn tiếp cận hắn. Chu Tiến hoảng hốt:
"Mẹ ơi đừng có dọa người chứ."
Lẩm bẩm được vài câu hắn liền chạy lên bờ nhưng dòng suối chảy rất siết làm cho hắn không thể nào tăng tốc được. Bóng đen càng ngày càng đến gần hắn lúc này nó nhẩy lên khỏi mặt nước, Chu Tiến con ngươi có rút lại chỉ thấy thân hình của nó là một con cá rất to lớn nhưng gương mặt lại quỷ dị và toàn thân là những đường viền đỏ. Chu Tiến ngớ người đầu hắn nảy số rất nhanh nên hắn đã nhận ra đây là động vật đã qua biến đổi gen. Con thủy quái lao vào người của Chu Tiến há ra cái miệng rộng đến mang tai cùng với hơi thở hôi thối định nuốt chửng đầu của Chu Tiến vào, Chu Tiến phản xạ rất nhanh hắn né đầu sang một bên dùng lực tay ghì đầu con thủy quái xuống nước nhưng kích cỡ của nó quá lớn khiến hắn không kiên chì được bao lâu:
"Chậc"
Thủy quái vùng vậy làm cho nước bắn tung tóe, Chu Tiến bị sức cựa quậy của nó làm cho bản thân bị đẩy ra xa mười mét, tiếp đà con thủy quái quay lại lao về phía Chu Tiến, hắn lúc này đang bám vào hòn đá gần đó dùng nó làm bệ đỡ xoay người lại đá một cước chính diện vào thủy quái làm cho nó ngã xuống choáng váng. Khi thủy quái chuẩn bị hồi phục tinh thần lực thì chỉ thấy Chu Tiến mạnh mẽ lao tới trên tay là thanh hắc đao chém một đường từ trên mắt xuống tới vây của nó, chưa kịp kêu gào đau đớn thì Chu Tiến tiếp đà bám vào thân của quái thú sau đó xoay một vòng trực tiếp cắt đứt đầu của nó.
Chu Tiến ngồi bệt xuống dòng suối thở hổn hển, hắn thốt lên:
"CMN rốt cục thế giới này là cái thứ quái quỷ gì vậy."
Đúng vậy, suốt mười tám năm cuộc đời đây mới là lần đầu tiên mà Chu Tiến rời xa quê hương. Trước đây cuộc sống của hắn chỉ gắn liền với ngôi nhà cấp bốn và giảng đường nên y chưa nắm bắt rõ về sự nguy hiểm của trái đất này. Cũng thật may khi hắn có một người thầy giáo xem hắn như con trai nên từ nhỏ hắn đã sớm được tiếp xúc với nhiều sách vở vì vậy cũng có chút kiến thức về sinh tồn nơi hoang dã.
Chu Tiến tiếp tục đứng lên muốn về sơn động để nghỉ ngơi, hắn có ý định lên đường vào sáng sớm mai, khi lên bờ Chu Tiến lại thấy hắc đao hút lấy dung dịch gen của thủy quái sau đó uốn éo quay trở lại cơ thể của mình. Con hàng chỉ biết lắc đầu với cái bản tính ham ăn của vũ khí trong tay hắn. Nhưng khi vừa đi lên khỏi dòng suối kia Chu Tiến lại phát hiện dấu chân cực kì to xuất hiện gần đó:
"Ông trời ơi ông đừng cho khủng long ra đây để chọc tức con nhé"
Hắn nhìn lên bầu trời đen nhưng lại cảm thấy không đúng lên cúi xuống chăm chú một lúc, hắn suy tư:
"Không đúng đây rõ ràng là bàn chân của con người nhưng tại sao lại to như vậy?"
Bản thân Chu Tiến cũng đã bắt đầu kinh ngạc, thanh hắc đao lại xuất hiện trên tay hắn như một công cụ để phòng vệ, hắn đi theo hướng dấu chân người khổng lồ kia càng đi hắn càng cảm thấy nhiệt độ nơi đây giảm xuống, gáy và chân tóc của Chu Tiến lúc này dựng lên, bàn tay hắn run rẩy không phải vì sợ mà vì tâm lí căng thẳng cũng như hơi lạnh. Dấu chân người khổng lồ vẫn dài tít tắp làm cho Chu Tiến có hơi mệt mỏi, hơi thở của hắn lúc này phả ra khí lạnh, cơ thể hắn tím lại, khoảng hơn hai tiếng thì Chu Tiến đi đến tận cùng của dấu chân, chỉ thấy bên trong là một cái hang động nhỏ, hắn đắn đo nhưng cuối cùng vẫn quyết định đi vào bên trong.
Nhưng điều xuất hiện trước mắt hắn lại làm cho con hàng này bất ngờ, mới chỉ có hơn hai ngày trên hoang dã thôi mà Chu Tiến đã phải chứng kiến từ bất ngờ này cho đến bất ngờ khác:
"Cái CMN mùa hè mà cũng có tuyết rơi?"
Cảnh vật hiện lên bên trong con ngươi của hắn là một khu rừng phủ đầy tuyết, những nhánh cây xác sơ không một chiếc lá, Chu Tiến lập tức muốn quay đầu lại nhưng đúng vào thời khắc hắn rời đi phía bên trên thành cửa của sơn động bỗng nhiên có một con gấu vóc dáng to lớn nhảy xuống túm lấy người hắn, Chu Tiến nhất thời phản xạ trượt chân rơi xuống dưới khu rừng, hắn lúc này mới phát hiện nguyên lai dấu chân kia rất có thể là của con gấu tuyết này nhưng bây giờ đâu phải là lúc mà hắn có thể suy luận, con gấu nhảy từ bên trên xuống, thân hình to lớn của nó làm cho khu vực lân cận có chút rung chuyển, Chu Tiến lập tức bò dậy chạy thẳng về phía bên trong khu rừng, vừa chạy hắn vừa khổ tâm:
"Nhân lão sư ơi con sắp tới gặp ngài rồi đây!"
Trên đường chạy sâu vào bên trong khu rừng không chỉ có gấu tuyết mà một số động vật sống đó cũng chuyển trạng thái săn con hàng này. Chỉ thấy trong con ngươi của bọn chúng đỏ sọc cùng với những viền đỏ quấn quanh cơ thể.
"Lại là động vật biến đổi gen."
Chu Tiến lẩm bẩm, bây giờ đâu chỉ có gấu tuyết đuổi theo hắn mà còn có cả tuần lộc rồi là báo tuyết và hổ siberia nữa. Chu Tiến tuyệt vọng nếu không phải hắn có tố chất của người siêu năng thì sớm đã bị những quái thú kia cắn xé rồi. Nếu chỉ một gấu tuyết thì hắn có thể một mất một còn với nó tuy nhiên đây là cả mấy trục quái thú gen thế này thì hắn chết là cái chắc.
Phát hiện chạy trên đất bằng sẽ sớm bị thu hẹp khoảng cách, Chu Tiến nhảy lên thân cây cao sau đó đu sang các cành bên cạnh, hắn muốn duy trì khoảng cách về cả chiều dài và chiều cao. Nhưng khi đứng trên cao rõ ràng hắn phát hiện đằng xa xa kia có ánh lửa, trong lòng hắn mừng thầm ngay lập tức chạy về hướng đó. Một nơi mà có thể ung dung đốt lửa mà không bị quái thú làm phiền chắc chắn là chỗ có thể giúp cho hắn mở ra một con đường sống mà rời khỏi đây.