Bé nhân viên dẫn bọn họ tới phòng đấu giá, nơi đây đúng như miêu tả, khá rộng và thoải mái, có điều vì là phòng bình dân nên vị trí khá xa so với chỗ trưng bày vật phẩm, chưa kể nó còn không có tấm gương một chiều như mấy phòng cao cấp để ngăn người khác nhìn từ bên ngoài vào.
Bé nhân viên chỉ dẫn tường tận:
- Buổi đấu giá sẽ bắt đầu trong năm phút nữa. Ở đây có một cái thấu kính giúp các vị có thể quan sát sản phẩm ở xa, người chủ trì buổi đấu giá sẽ dùng Truyền Âm kỹ nên tại đây mọi người vẫn có thể nghe rõ, không cần dùng thần thức, tránh xảy ra xung đột với những khách hàng khác. Nếu muốn ra giá thì cứ nói với tiểu nữ đây, tiểu nữ sẽ ghi ký hiệu thông báo.
Lisa cười lớn:
- Uầy, tiểu muội đánh giá cao bọn ta quá đó. Làm gì đủ trình để dùng thần thức.
Ma Kim lại đâm thọc khí linh:
- Ô hay con nô lệ này bày đặt gọi người khác là tiểu muội, không nhớ lại độ tuổi bản thân à?
- Ta thích đấy được không, quấn ngươi chết bây giờ.
Ly Ly vội can ngăn:
- Thôi thôi, hai đứa đừng hở ra lại cãi nhau nữa được không. Lại đây ăn trái cây ngon lắm này.
.
Buổi đầu giá bắt đầu... Chủ trì buổi đấu giá hôm nay là một nữ bán nhân với đôi tai thỏ trắng hồng từng bước thướt tha đi lên sân khấu, chỉ thấy cô ta dùng ngón tay vẽ vời gì đó vào không khí trước mặt rồi nói:
- Món đầu tiên chào màn là một bộ trang phục nam, được mạ các hoa văn bằng vàng trên nền vải trắng, có thể co dãn cực kỳ tốt, thích hợp cho độ tuổi thiếu niên để có thể mặc đến lớn, một số đặc tính đi kèm như chống nước, chống nhiệt, khử mùi. Khởi điểm mười linh thạch.
Nhân viên ở các phòng khác lần lượt ra giá:
- Mười một linh thạch.
- Mười hai linh thạch.
- Mười lăm linh thạch.
Chủ trì liền nói:
- Mười lăm linh thạch lần một, mười lăm linh thạch lần hai.
Phía Tình Phủ đột nhiên phản hồi:
- Mười bảy linh thạch.
Lại có người khác nâng giá:
- Mười tám linh thạch.
Phía Tình Phủ không ngại nâng giá:
- Hai mươi linh thạch.
Chủ trì chốt:
- Hai mươi linh thạch lần thứ nhất, hai mươi linh thạch lần thứ hai, hai mươi linh thạch lần thứ ba. Thành giao!
Chục món kế tiếp là những trang phục cũng khá nhưng nhóm người Tình Phủ cũng chả phải loại tiêu xài hoang phí nên đều bỏ qua, dù gì giá thành giao chỉ đâu đó từ mười lăm, mười sáu linh thạch.
Chủ trì trình bày về bộ y phục tiếp theo:
- Món thứ mười ba là một bộ trang phục nam, màu đen xám, này là kiểu dáng uy phong lẫm liệt, với những tà áo dài bay bổng. Điểm đặc biệt nhất là nó có khả năng co giãn theo kích cỡ. Khởi điểm mười lăm linh thạch.
Phía Tình Phủ lần này chủ động khơi mào:
- Ba mươi linh thạch.
Một ai đó khác nâng giá:
- Ba mươi hai linh thạch.
Tình Phủ không ngần ngại chi tiêu chi thứ mình thích:
- Ba mươi lăm linh thạch.
Chủ trì chốt:
- Ba mươi lăm linh thạch lần thứ nhất, ba mươi lăm linh thạch lần thứ hai, ba mươi lăm linh thạch lần thứ ba, thành giao!
Những ánh mắt bắt đầu chú ý đến căn phòng bình dân ấy. Một tên thiếu gia sau lớp màn che tức tối:
- Bộ đầu tiên cũng giành, bộ này cũng giành, chẳng lẽ hôm nay ta không mua cho đệ đệ được thứ gì sao. Chỉ là y phục mà sao lũ tu ma bọn họ lại chịu giá cao thế, đã vậy còn ở phòng bình dân.
Trong lúc đó, Ma Kim và các mỹ nhân vui vẻ cười đùa với nhau.
Hắn cảm thán:
- Uầy, cứ ngỡ vải co giãn chỉ dành cho mấy bộ đồ đơn giản như ta đang mặc thôi chứ.
Lisa nhìn chăm chú qua thấu kính và nói:
-Trang phục đó trông ngầu quá đi, ta cũng muốn có.
-Đồ của nam giới mà ngươi cũng không tha à? Chả phải những món đắt giá nhất là năm bộ y phục cuối cùng à. Lúc đó mỗi tỷ muội một bộ nhé.
Chợt Ma Kim quay sang hỏi người phục vụ:
- À mà tỷ tỷ đây muốn đấu giá bộ nào không?
Bé nhân viên lắc đầu nói:
- Tiểu nữ không dám.
- Thế à, này nay ta thưởng cho ngươi mười lăm linh thạch. Muốn món nào tự đấu đi.
- Tiểu nữ không nhận đâu.
- Mau cái tay lên, ta đem ngươi làm nguyên liệu luyện huyết bây giờ.
Tiểu cô nương đành cúi đầu cảm ơn rối rít.
.
- Bộ thứ mười sáu, trang phục nữ, khởi điểm mười linh thạch.
- Mười lăm linh thạch.
Bé nhân viên nhanh chóng phát ra tín hiệu, không có ai muốn nâng giá, chủ trì liền chốt:
- Mười lăm linh thạch lần một, lần hai, lần ba, thành giao!
Mộng Dao hòa nhã nói:
- Chúc mừng tiểu muội cũng lựa được một món ưng ý.
Nhân viên phục vụ cúi đầu cảm ơn:
- Đa tạ mấy vị công tử, tiểu thư đã ưu ái!
Ma Kim bèn thắc mắc:
- Nãy giờ chúng ta coi như làm quen rồi, tên của tỷ là gì đó?
- Tiểu nữ tên Cổ Hoa, mạn phép hỏi quý danh của các vị tiền bối là gì ạ?
Lisa nhanh nhảu nói:
- Tên của ta là...
Ma Kim chặn họng Lisa lại và cười đáp:
- Gọi ta là Kha.
Những mỹ nhân khác cũng hiểu ý hắn. Lần lượt Mộng Dao, Ly Ly, Tử Nguyệt và Lisa mạo danh.
- Tỷ tên là Mạo Dung.
- Tỷ là Lưu Luyến.
- Gọi tỷ là Tuyết.
- Ta là Sa Ly.
Cổ Hoa mỉm cười nói:
- Vâng, tiểu nữ đã nhớ rồi ạ. Rất vui vì hôm nay được gặp các tiền bối.
Ma Kim bèn chuyển chủ đề:
- Ừa, sao cũng được. Xem tiếp đấu giá kia, nãy giờ bỏ qua cũng vài món rồi. Mà ta để ý thấy hình như ai ra giá trước sẽ có lợi nhỉ?
Cổ Hoa từ tốn trả lời
- Kha công tử thật tinh ý, ở buổi đấu giá này, mức nâng tối thiểu là một linh thạch, chính vì vậy mọi người thường sẽ tranh giá trước ạ!
- Hèn chi ban nãy ngươi hét đúng mười lăm linh thạch.
- Hì hì.
.
- Cuối cùng là bộ sưu tập do đích thân chủ tiệm Liên Hoa chế tác. Món thứ nhất mang tên Hoa Dạ Yên, vẻ đẹp của nó không thể diễn tả bằng lời, giá khởi điểm ba mươi linh thạch.
Người chủ trì trịnh trọng giới thiệu, xem ra đây là bộ y phục đặc biệt nhất buổi đấu giá lần này.
- Bốn mươi linh thạch.
- Năm mươi linh thạch.
- Năm mươi hai linh thạch.
- Năm mươi ba linh thạch.
- Một trăm linh thạch.
Tín hiệu dường như phát ra từ phòng bình dân bên cạnh Ma Kim. Chủ trì nghe vậy, không khỏi vui mừng muốn chốt đơn hàng này:
- Quao, một trăm linh thạch lần thứ nhất, một trăm linh thạch lần thứ hai, một trăm...
Phía Tình Phủ bỗng ra tín hiệu:
- Một trăm lẻ một linh thạch.
Gian phòng kế bên tiếp tục nâng giá:
- Một trăm lẻ hai linh thạch.
- Một trăm lẻ ba linh thạch.
- Một trăm lẻ bốn linh thạch.
- Một trăm lẻ năm.
Hai bên cứ đẩy giá liên tục, cho tới khi Tình Phủ ra giá:
- Một trăm mười một linh thạch .
Nữ nhân ở phòng bên cạnh tức giận kéo rèm ở lan can ngó qua hét lớn:
- Này tên ở bên kia, ngươi rốt cuộc muốn gì? Chả phải ngươi ở phòng bình dân sao mà lại đẩy giá cao như thế, ngươi là người của tiệm này à?
Ma Kim cũng không kém cạnh, vội kéo rèm qua cà khịa:
- Ngươi cũng ở phòng bình dân mà.
- Nay do ta quên đem thiệp mời theo thôi, phòng cao cấp thì đã hết.
- Ngầm thỏa thuận là phạm quy tắc đấy. Ngươi lại nói lớn thế kia.
- Tên ngốc nhà ngươi, được lắm, ta ghim. Ta ra giá một trăm mười lăm linh thạch!
- Một trăm mười lăm linh thạch lần thứ nhất, thứ hai, thứ ba, thành giao!
Lúc này nữ nhân phòng bên cạnh liền thắc mắc:
- Ể, sao ngươi không nâng lên?
Ma Kim nhếch mép cười:
- Tiết kiệm một tí không được sao?
- Ngươi khinh thường bổn cô nương à?
- Ơ, ngươi muốn sao? Lúc ta đấu ngươi cũng nói, mà không đấu ngươi cùng nói.
- Đáng ghét, ngươi cứ chờ đấy! Thật làm ta tức chết mà.
Mộng Dao vừa húp một ngụm trà, nhẹ nhàng nhắc nhở:
- Đệ đệ đi tới đâu gây thù hằn tới đó nhỉ?
Ly Ly cũng hùa theo tỷ tỷ ghẹo con trai:
- Chưa gặp mặt đã chọc giận người ta rồi!
Tử Nguyệt khoanh tay, mặt quay hướng khác, giọng tỏ ra dỗi hờn:
- Đào hoa thế, nhất đệ rồi!
Ma Kim chỉ biết lắc đầu thở dài:
- Chịu á, nữ nhân mấy người vô lý thật sự. Ta có làm gì đâu.
Bốn bộ trang phục còn lại của bộ sưu tập, phía Tình Phủ mua hết đồng giá mỗi bộ tám mươi linh thạch, do ban nãy Ma Kim đọ giá với cô nương phòng bên cạnh quá quyết liệt nên đã khiến các khách hàng khác đề phòng, không ai dám cạnh tranh với hắn.
Tất cả người tham gia buổi đấu giá vô cùng ngạc nhiên trước độ chịu chi của hai căn phòng bình dân, đám tiên nhân khi nãy trêu ghẹo Ma Kim và dàn hậu cung cũng tranh thủ chuồn sớm vì ngại va chạm.
Trước khi ra về, những giai nhân của Tình Phủ ghé sang khu cao cấp mua thêm vài bộ đồ ngủ. Các nhân viên khác trong tiệm lúc này xúm lại tỏ ra niềm nở với họ, cung phụng tận tình.
Ma Kim được nước lấn tới, yêu cầu Cổ Hoa cho hắn thơm má. Tiểu cô nương đỏ mặt, ngập ngừng nói:
- Được... nhưng chỉ một cái thôi đấy!
Ma Kim đẩy nhẹ mặt nạ xếch khỏi miệng, niễng chân lên thơm nhẹ lên cái má ửng hồng của tiểu cô nương làm nàng xấu hổ chạy đi mất.
Cổ Hoa quay đầu lại nhìn thì phát hiện cái mặt nạ của công tử đã biến mất, chỉ còn sót miếng vải đen che đi đôi mắt đang hướng về phía nàng, hắn cười tươi vẫy tay tạm biệt.
"Kha công tử... thật soái!" Trái tim Cổ Hoa đập thình thịch.
Ngoại ra, vì bọn họ vung ngân lượng mạnh tay nên Lisa dễ dàng đặt được lịch hẹn với một trong những thợ may giỏi nhất tiệm.
.
Trời bên ngoài cũng chợp tối, phố phường lên đèn rực rỡ. Bọn họ sẵn dịp đi tham quan một tí cho biết đó biết đây.
Cảnh vật sau gần mười năm kể từ lúc Ly Ly lần cuối đến cũng chẳng khác biệt nhiều, dù sao đây cũng là Thượng giới, người hay yêu sống ít nhất cũng vài ba trăm tuổi.
Các cửa tiệm trang sức, vũ khí, trang bị ở Nơi Giao Nhau đều hoành tráng, chúng thuộc sở hữu của các thế lực lớn. Điển hình Ma Sát giáo có một cửa tiệm chuyên bán thứ hàng chất lượng được sản xuất từ Địa Ngục, nó được coi là một nơi xa xỉ của phe tu ma. Bên kia còn có phòng trà thưởng thức vũ điệu của các tiên nữ, nơi thì tổ chức đàm đạo, luận kỳ, chiêm tinh, giải tượng.
Dẫu sao cũng là khu vực hiếm hoi ba phe có thể giao lưu với nhau một cách bình đẳng nhất cho nên việc mua bán, trao đổi ở Nơi Giao Nhau diễn ra tấp nập, lời nhuận thu về vô cùng béo bở.
Mộng Dao vô tình nhìn thấy vòng cổ Ly Ly đang đeo rồi nói:
- Hình như sợi dây chuyền của Ly muội chưa được luyện chế.
Ma Kim liền đề xuất:
- Thế chúng ta đi thôi, dù sao cũng đang rảnh mà.
Họ quyết định đi tới tiệm rèn lớn nhất Thượng giới, Đại Công Xưởng.
Mọi người không khỏi choáng ngợp bởi quy mô của nó, có hàng trăm nhân công ba phe tiên, ma, yêu cùng làm việc với nhau. Đập vào mắt là những món trang bị, vũ khí, trang sức tứ giai, ngũ giai được chế tác một cách đại trà như vải lụa.
Đám "quê mùa" Tình Phủ đi dạo vài vòng quan sát những thợ rèn đang cần mẫn chế tạo, vô số tia lửa sặc sỡ bắn ra mỗi một nhát búa đập xuống thanh kim loại quý hiếm.
Chợt một nhân viên ăn mặc khá trang trọng chủ động đi tới lịch sự hỏi thăm:
- Chào mừng quý khách đến Đại Công Xưởng, các vị cần gì ạ?
Ly Ly bèn tháo sợi dây chuyền trên cổ xuống và đưa lên trước:
- Ta muốn món trang sức này trở nên phù hợp với ma nhân hơn.
- Thế thì tại hạ khuyên các vị mua hẳn món khác. Sợi dây chuyền này chất lượng quá thấp, nếu luyện chế lại thì rất tốn kém.
Ly Ly tiếc nuối nói:
- Nhưng mà nếu mua món khác thì không còn đẹp như này nữa.
Ma Kim nhanh chóng yêu cầu:
- Bọn ta chọn quyết định luyện chế, dù có tốn kém hơn đi chăng nữa. À mà tiền bối đây có thể nói cho ta biết có bao cách để khiến một món trang bị mạnh hơn không?
Người nhân viên liền ôn tồn giải thích:
- Tất nhiên rồi, thưa công tử. Có năm cách cơ bản để luyện khí sư nâng chất lượng sản phẩm lên. Thứ nhất là cường hóa, dùng nhiệt độ kèm tiên khí, ma khí hoặc yêu khí để gia tăng thuộc tính hiện có như sát thương, phòng thủ, nếu thất bại sẽ làm vũ khí trở nên tệ hơn. Thứ hai là luyện chế, cần thợ có tay nghề đặc biết, loại bỏ và điều chỉnh năng lượng bên trong vật phẩm để giúp nó thay đổi thuộc tính sao cho phù hợp với người dùng. Thứ ba là tinh luyện, dùng những viên ma thạch, tiên thạch, yêu thạch các loại để gia tăng thuộc tính, nó cũng gần tương tự như cường hóa nhưng tỷ lệ thành công sẽ cao hơn nhiều. Tiếp tới là khảm nạm, thợ rèn sẽ khảm những viên đá để trang bị có những thuộc tính đặc biệt. Cuối cùng là phân giải vũ khí thành nguyên liệu rồi dùng nó chế tác lại cái mới.
- Đa tạ tiền bối, ta đây muốn sợi dây chuyền này trở nên mạnh mẽ nhất có thể, không biết tốn bao nhiêu nhỉ?
- Vị cô nương này có thể cho tại hạ mượn xem thử không?
Ly Ly đưa cho tên đó sợi dây chuyền, y thao tác kiểm hàng rất thành thục, ngay sau đó liền báo giá:
- Tầm hai trăm linh thạch, ta đảm bảo thành quả khiến các vị kinh ngạc.
Mộng Dao có phần ngạc nhiên:
- Thật sao? Giá đó ngang với một trang bị ngũ giai đó.
Nhân viên vội giải thích:
- Đấy là giá bình quân thôi, tùy theo các vị lựa chọn nâng cấp theo hướng nào nữa.
Ma Kim thắc mắc:
- Tiền bối có thể tư vấn cụ thể không? Về thuộc tính nó có thể chuyển đổi chẳng hạn.
Tên nhân viên ồn tồn giải thích:
- Nếu dành cho người tu ma thì xưởng bọn ta có thể sẽ luyện chế nó thành vật phẩm giúp tăng cường khả năng hấp thụ dục khí, cường hóa nó lên độ cực phẩm rồi sẽ tinh luyện ma thạch giúp khuếch đại ma lực, cuối cùng là khảm thêm những viên đá tăng cường ma lực có hiệu ứng giảm sự tác động của tiên lực và yêu lực.
Ma Kim liền chấp thuận:
- Nếu có thể nâng cấp thêm thì cứ nâng, ta có thể chi hơn con số hai trăm linh thạch.
Tử Nguyệt cũng nhanh chóng đặt hai trăm linh thạch lên bàn. Sau cái lần Ma Kim và Lisa tự ý lấy linh thạch xây động phủ thì bọn họ không cho hai đứa giữ quá một trăm linh thạch, nên giờ cần gì mấy vị tỷ tỷ sẽ thanh toán, trong đó Tử Nguyệt giữ nhiều linh thạch nhất vì trong số bốn mỹ nhân, nàng ấy là người sở hữu nhẫn trữ vật xịn nhất, đồng thời là nữ nhân duy nhất có thể thoải mái trừng phạt Ma Kim nếu tên nhóc đó hăm he trộm vặt.
.
Cũng không còn sớm, bọn họ tranh thủ bay về Tình Phủ để nghỉ ngơi.
Mộng Dao mỉm cười nói:
- Tiểu đệ cũng khá là đa tình nhỉ!
Ma Kim thắc mắc:
- Vụ ở Liên Hoa Trang ấy hả?
- Chứ còn gì nữa.
- Tỷ có nhìn ra cô nương đó không?
- Có lẽ là con gái chủ tiệm chăng? Đa nghi phết.
- Từ khi đệ nghe về khả năng ngụy trang của mặt nạ thì đệ không tin vào cuộc sống này lắm.
Ly Ly cũng quan tâm về chủ đề này:
- Cách cư xử của nhân viên đối với tiểu cô nương đó khá đặc biệt.
Tử Nguyệt nêu ra điểm khả nghi:
- Đúng đó, mười lăm linh thạch không phải con số nhỏ mà cô nương ấy lập tức đem đấu giá. Nếu là ta thì sẽ để dành vào việc khác có ích hơn.
Lisa hóng hớt hỏi:
- Cái tên Cổ Hoa không biết liên quan gì tới tên quán Liên Hoa không nhỉ?
Mộng Dao bèn trả lời:
- Nãy ta có hỏi một nhân viên khác, người đó tiết lộ chủ tiệm tên là Cổ Mục Thành.
Ma Kim đoán mò:
- Cổ Liên, Cổ Hoa chăng. Mà thôi, cũng chẳng đáng bận tâm, chúng ta về thử đồ thôi nào!!!
Lisa bỗng nhõng nhẽo:
- Hu hu, muội chưa có đồ!
Tử Nguyệt đành an ủi:
- Có sao đâu, mặc chung với bọn tỷ tạm đi, nãy ta có lựa mấy bộ váy đẹp lắm.
- Nguyệt tỷ là nhất.
Ly Ly liền hỏi đùa:
- Tỷ không còn nhất nữa sao?
Lisa cười tít mắt đáp:
- Các tỷ đều là nhất, hì hì.