Mọi việc tiến triển khá thuận lợi, Ma Kim cảm thấy cuộc đời thật tươi đẹp biết bao "Chỉ cần tìm ra con nô lệ kia thì đời này không còn gì để luyến tiếc nữa."
Sáng ngày mai phía giáo phái cử một vị trưởng lão đến Tình Phủ để bàn bạc. Ma Kim dẫn người đó xuống sảnh lớn ở tầng trệt.
Không gian nơi này cực kỳ rộng lớn, căn bản nó chiếm hết phân nửa diện tích chân núi, chiều cao tận ba mươi thước. Các ngọn đèn ma thạch chiếu đủ loại ánh sáng màu sắc khác nhau, những dãy bàn dài để ở chính giữa dành cho tiệc đứng, còn có những cái bàn tròn dành cho tiệc ngồi.
Điểm đặc biệt nhất có thể kể đến chính là sân khâu tráng lệ, thậm chí nó còn hoành tráng hơn nơi biểu diễn của những tửu lầu, hương lầu đứng đầu Thượng giới.
Các hình thức văn nghệ như ca hát, nhảy múa không được tu chân giả chú trọng mấy, nếu có thì chỉ đơn giản mượn tạm sàn tỷ thí để hoạt náo, còn ở đây, Ma Kim và Lisa đã bố trí đầy đủ các loại thanh cụ, có rèm che, có những ngọn đèn chiếu rọi. Nếu thẳng vào chính diện, dẫu cho một tên lính gác ất ơ, vô tình đi lên trên này thì hiệu ứng không thôi cũng đủ khiến y trở thành một người nổi tiếng.
Trưởng lão ngoại quản chuyên phụ trách về vấn đề lễ nghi Mạc Dung tấm tắc khen ngợi:
- Nơi đây thực sự rất hoàn hảo, vượt quá những gì ta đây trông đợi. Có lẽ ta không cần sai thuộc hạ đem thêm vài thứ lặt vặt đến nữa.
- Ta có việc thỉnh cầu việc Mạc trưởng lão.
Mạc Dung vẫn đang thích thú quan sát cảnh vật xung quanh:
- Sao thế Ma công tử, ngài có điều gì sai bảo?
- Hì hì, ai lại dùng từ nặng thế, ta đây chỉ muốn nhờ tiền bối cử vài vũ công và ca kỹ tới.
- Việc này thì có hơi khó, trước giờ nếu giáo phái tổ chức tiệc thì sẽ cử giáo đồ lên thể hiện kỹ năng chiến đấu, có thể biểu diễn cá nhân hoặc song đấu, không giới hạn số lượng, hoặc chúng ta có thể làm đặc biệt hơn, đó là trận chiến giữa tu chân giả và yêu thú.
- Thật là, nhìn sân khấu kia ngầu như vậy thôi chứ thực chất nó mỏng manh lắm, ta làm gì có đủ ngân lượng để gia cố nó, nên chỉ nên dừng lại ở những màn trình diễn nhẹ nhàng thôi. Nếu như Mạc trưởng lão đây không đáp ứng được thì ta tới Trung Tâm thuê tiên nữ hoặc yêu nữ vậy.
- Ấy khoan khoan, tiệc của giáo phái mà ngài làm vậy thì chết ta mất. Để ta về nghiên cứu lại xem.
- Giờ nghiên cứu thì làm sao kịp, Mộng Dao và Tử Nguyệt tỷ tỷ sẽ phụ trách chỉ dạy đội văn nghệ, việc trưởng lão cần làm là lựa ra những nữ giáo đồ xinh đẹp, dễ thương, ngoan ngoãn là được, tu vi càng thấp càng tốt chứ kẻo lại hỏng mất cái sàn.
- Việc này đành thuận theo ngài.
- Các món ăn, thức uống thì ta cũng có một yêu cầu nhỏ, đừng có mà dùng thịt người hay thịt yêu nhân đấy!
Mạc Dung không khỏi ngạc nhiên, mặt liền biến sắc:
- Hả? Trước giờ ta chưa từng nghe nói đến thứ đó, thậm chí cả những lần các bậc cường giả ma giáo đàm luận vẫn không hề có món đấy trong thực đơn.
- À thế à, ta không biết, dặn trước cho chắc. Nhớ cái mục đích của bữa tiệc này không phải để họ thấy uy nghi của Ma Sát giáo mà là thấy được sự thân thiện của tiểu ma vương ta đây. Càng nhẹ nhàng tình cảm càng tốt, nhớ đấy nhé!
- Yêu cầu này tuy có hơi khó nhưng ta đây sẽ đảm bảo với ngài.
- Ổn áp, thế nhé, chìa khóa của phòng này đây, muốn tới khi nào cũng được. À, còn việc này.
- Ngài cứ căn dặn.
- Từ đây cho đến buổi tiệc cử cường giả đến canh gác, vì hiện tại bọn ta chưa hề bày ra trận pháp phòng thủ nào cả.
- Được, mọi việc thuận theo ý của Ma công tử. Ta đây trước giờ chứng kiến nhiều thế hệ thiên tài của giáo phái, nhưng tuyệt nhiên chưa thấy người nào xuất sắc như tiểu ma vương.
- Hì hì, khen thế ta ngại lắm, Mạc Dung trưởng lão cũng là tuyệt sắc giai nhân, còn về năng lực thế nào thì ta trông chờ ở bữa tiệc nhé.
- Vâng, ta đã rõ, ta sẽ dốc hết sức.
Mặc dù là Đồ Long Thiên kêu thuộc hạ xuống tư vấn cho nhóm Ma Kim, nhưng nhìn vào ở bất cứ khía cạnh nào nữa thì đều đảo chiều hoàn toàn.
Những tấm thiệp cũng bắt đầu được gửi đến tay các khách mời, cả Thượng giới bắt đầu xôn xao hướng về Ma Sát Giáo, đa nghi cho rằng họ đang có ý đồ đen tối, mặc dù lá thiệp được đích thân Ma Kim vẽ hoa lá cỏ cây hòa nhã, cơ mà chắc cũng vì họa tiết nó thân thiện quá mức nên mới tạo ra phản ứng ngược.
"Ma giáo đời nào lại như này, chắc chắn có âm mưu to lớn đằng sau." Quần chúng nghĩ thế.
.
Ma Kim cho phép mọi người tạm thời dừng việc tu luyện lại, tập trung việc chuẩn bị buổi yến tiệc.
Theo như sắp xếp, Mộng Dao và Tử Nguyệt sẽ tiến về giáo phái phụ trách đoàn tuyển chọn người tham gia văn nghệ.
Ma Kim cùng Ly Ly và Lisa bay tới Liên Hoa quán theo lịch hẹn may đồ đã đặt trước đó.
Vừa tới nơi thì đám nhân viên đã tươi cười ra tiếp đón nhiệt tình, đặc biệt là cô bé Cổ Hoa cứ nhìn Ma Kim không rời mắt "Kha công tử hôm nay còn mặc bộ y phục ta lựa lúc trước."
Nhân lúc hắn đứng một mình, nàng bèn mon men đi tới chào hỏi:
- Kha công tử, đã lâu không gặp, chào mừng ngài quay lại.
- Mới có hai ngày thôi mà. Ta nhớ tỷ lắm đấy, tỷ có nhớ ta không?
- Ngài cứ trêu tiểu nữ.
- Nói thật đó, có trêu đâu nào. À mà ta có căn dặn là mấy bộ co dãn để lại hết cho ta, không biết đã có chưa?
- Dạ có rồi ạ, mấy y phục lúc trước ngài ưng ý chứ.
- Tất nhiên là có rồi, siêu vừa luôn, công nhận tiệm này hàng tốt thật, nhân viên cũng dễ thương nữa.
- Đa tạ công tử đã khen ngợi.
Ly Ly vừa chọn được y phục vừa ý nên bước tới tính khoe với Ma Kim, vô tình thấy thằng bé đang trêu ghẹo nữ nhi nhà người ta, nàng bèn trêu ngược lại nó:
- Nè, bộ không còn thích đồ mẹ may cho sao?
Ma Kim sực nhớ rồi thắc mắc:
- À đúng rồi, mấy bộ hồi con bé tí mẹ để lại dưới Địa Ngục rồi nhỉ?
"Địa ngục công tử nhắc tới là sao nhỉ, chẳng lẽ là cái nơi ghê rợn mà mấy tỷ tỷ hay hù dọa sẽ đẩy ta xuống mỗi khi ta nhõng nhẽo sao?" Cổ Hoa cảm thấy bất an.
Ly Ly cười đáp:
- Ừa, sao thế, con muốn mặc lại à.
- Tính giữ làm kỷ niệm thôi, để mai mốt có dịp xuống thăm thì gom hết.
- Thật là hết nói nổi, mà này, bộ này thấy có hợp với mẹ không?
Ly Ly ướm thử một chiếc đầm màu trắng lên người. Ma Kim liền nở một nụ cười hạnh phúc:
- Đẹp, rất đẹp!
- Con còn chả thèm quay lại nhìn cơ.
- Trong mắt con lúc nào mà chả có hình bóng của mẹ chứ.
- Chỉ giỏi dẻo miệng thôi.
Bị các nhân viên khác nháy mắt ra hiệu, Cổ Hoa đành trở về với công việc, bèn đề nghị:
- Lưu Luyến phu nhân, tiệm tiểu nữ vừa có vài mẫu mới, người có muốn xem không ạ?
Ly Ly cười đáp:
- Tất nhiên rồi, tiểu muội dẫn ta đi đi. À mà, đừng gọi ta là phu nhân, gọi là tiểu thư đi nghe cho trẻ.
.
Trong lúc đấy, Lisa đang trò chuyện cùng thợ may riêng:
- Ta muốn một bộ y phục có thể biến dạng như này này.
Nàng lấy ra bộ đồ Vô Diện tặng, còn hiện tại thì nàng đang mặc tạm đồ của mấy vị tỷ tỷ.
Người thợ may thắc mắc:
- Bộ đồ này rất độc đáo đó, nhưng tại sao lại muốn kiểu may kiểu này?
"Không được tiết lộ thân phân cũng như khả năng biến thân, nếu để rơi rớt dù chỉ một từ, ta sẽ kéo từ eo ngươi, lột đi lớp da rắn này, sau đó băm nhuyễn ra bỏ vào máy xoay thành huyết dịch, nếu ngươi hóa thành lưỡi hái, ta sẽ giao cho thợ rèn nhúng ngươi vào dung nham ngàn độ, lấy búa đập bẹp dí!" Lisa nhớ lại lời đe dọa của Ma Kim mà rợn vẩy rắn, bèn ngụy biện:
- Ta có một món vũ khí, muốn trang trí cho nó ấy mà. Lúc cấp bách thì ta lấy ra sử dụng thay thế.
- Ồ, ra là vậy. Việc này giao cho tại hạ, ta hứa sẽ làm một bộ y phục tuyệt đẹp cho cô nương đây.
- À mà sẵn tiện sửa lại giúp ta bộ này luôn.
- Tất nhiên rồi.
.
Giải quyết xong vấn đề phục trang, bọn họ rời Liên Hoa quán. Thấy Cổ Hoa có chút không nỡ, Ma Kim bước tới xoa đầu nàng an ủi:
- Mai mốt đệ đây còn quay lại đây chơi với tỷ ha.
- Công tử...
Hắn thơm lên má đối phương rồi quay người đi, bỏ lại tiểu cô nương đứng phía sau dõi theo một cách lưu luyến, bàn tay mềm mại khẽ sờ lên vị trí tiếp xúc, gương mặt ửng đỏ cả lên.
.
Trên đường phi hành trở về, bọn họ vui vẻ thảo luận về chuyến đi. Lisa cười lớn:
- Sao thế Kha công tử, ngài đây tán tỉnh một cô bé còn thơ ngây, trong trắng sao?
Ma Kim vô tư trả lời:
- Ta có ý đó thật, không biết âm dịch của cô nương ấy có tinh khiết không? Tại vì đứng cạnh nàng, ta cảm nhận một xíu rung động.
Ly Ly bèn dạy dỗ hài nhi:
- Con đó Ma Kim, nếu muốn yêu con bé thì nên dứt khoát, chớ sao lại lúc nóng lúc lạnh thế kia.
- Con luôn ấm áp mà!
- Rõ là vừa mới quay lưng bỏ đi một cách dứt khoát không thèm ngoảnh mặt lại nhìn một cái nữa.
- Về rồi nhìn chi nữa.
Lisa dè bỉu nói:
- Thôi chủ nhân đừng có nói hắn nữa, hắn ngu ngốc lắm, mai mốt hắn lớn sẽ tự rõ thôi.
Ma Kim liền nạt nộ:
- Muốn chết à con rắn này. Ta còn chưa kể tội ngươi việc tự ý giao bộ đồ của Vô Diện cho người lạ.
- Thì làm sao, bộ đồ đó bị rách thì đưa thợ vá lại, nếu ngươi biết sao không làm đi.
- Còn bướng nữa ta cho ngươi ăn...
Ly Ly vội can ngăn:
- Thôi thôi hai đứa đừng có cãi nhau nữa.
.
Hôm nay khá rảnh rỗi, ba người quyết định về lại Ma Sát giáo để xem tình hình bên phía Mộng Dao và Tử Nguyệt.
Lisa không thích lắm vì trong địa bàn giáo phái, nàng phải chuyển sang dạng vũ khí, Ly Ly mặc dù có lại chút cảm tình với gia phụ nhưng mà vẫn còn ghim việc những giáo đồ ngày xưa khinh khi, dè bỉu nàng. Có mỗi Ma Kim là hóng hớt xem dàn vũ công, ca kỹ đã được chuẩn bị tới đâu rồi.
.
Bước qua cổng dịch chuyển, vừa đặt chân lên giáo phái thì có vài tên giáo đồ đã chờ sẵn:
- Đại trưởng lão cho mời hai vị.
Ma Kim trả lời thay mẫu thân:
- Được thôi.
Ly Ly không tránh khỏi cảm thấy bất an.
Bọn họ được hộ tống tới phủ của lão Hồng Thất, gặp mặt trong căn phòng quen thuộc hôm nọ.
Vẫn cái dáng vẽ già nua ấy, lão vuốt râu ôn tồn nói:
- Lão phu vừa nhận được thiệp mời đến dự bữa yến tiệc của các ngươi. Chuyện này sao không nói trước với lão một tiếng để lão kêu người hỗ trợ.
Ly Ly đáp:
- Đại trưởng lão quá lời rồi, thực chất số linh thạch ngài tặng cho bọn ta hôm bữa chính là dùng để xây dựng nơi tổ chức yến tiệc. Nói cách khác, ngài đây chính là người giúp đỡ đầu tiên.
- Ly nhi nói như vậy thì lão đây thấy vui trong lòng. Tiểu bối các ngươi còn cần lão già đây giúp đỡ điều gì cứ nói.
- Đa tạ đại trưởng lão quan tâm, ngài đã giúp đỡ quá nhiều rồi.
Ma Kim bỗng ra lệnh:
- Lisa, ra đây rót trà cho mọi người nào.
Cả đám người còn lại trong phòng nghe hắn nói thế thì khá ngạc nhiên.
Lisa vẫn chưa hồi âm, Ma Kim lặp lại lần nữa:
- Sao thế, ngươi mà không nghe lời thì ta mách Địa Ngục vương trừng trị ngươi.
Lúc này Lisa mới ghé tai hắn nói nhỏ:
- Nhưng ta đang không mặc đồ mà.
- Thế thì sao cơ chứ, ngươi không thấy vị tiền bối đây nhắm mắt sao?
- Nhưng...
Hồng Thất liền ra hiệu cho đám thuộc hạ đang hầu trong phòng đi ra ngoài.
Lisa cũng đành chiều theo ý Ma Kim mà đổi dạng để bưng trà rót nước.
Đại trưởng lão hỏi:
- Đây là khí linh của ngươi sao tiểu ma vương?
Ly Ly liền đáp:
- Đồ Cốt thúc thúc tặng ta để làm vật phòng vệ.
Ma Kim lườm Lisa ra hiệu, nàng ấy lập tức biến về dạng vũ khí bay ra phía sau lưng Ly Ly.
Đại trưởng lão khen ngợi:
- Hồn lực dày đặc, cũng là lần đầu tiên lão phu được thấy một món vũ khí tốt thế này.
Ly Ly nhanh trí nói:
- Thế thì ta sau này có dịp phải cảm tạ đại ân của thúc thúc rồi.
- Thật sự là lão ma đầu đó chịu cho ngươi một món hàng tốt đến thế sao?
- Ý của tiền bối đây là sao ạ?
- À không không, lão đây tò mò thôi. Không còn việc gì nữa, hai ngươi về được rồi.
- Bọn ta xin cáo lui trước.
Ma Kim cũng cúi đầu lễ phép chào:
- Tạm biệt lão tiền bối. Lần sau tiểu bối lại ghé chơi.