Trong một khu rừng lớn ở ngoại ô, cạnh dòng suối là một cô bé đang nằm ngủ. Đấy là suy nghĩ của nhiều người khi nhìn thấy nhưng theo lời tác giả thì con bé đang bất tỉnh.
-" Ôi! Đầu mình đau quá! "- Không biết sau bao lâu, cô bé cựa mình rồi mở mắt, cơn đau từ đầu ập đến và ánh sáng mặt trời chói lóa khiến cô nhăn mi. Động tác ngồi dậy dừng lại, đưa tay lên ôm đầu.
Một lúc nữa lại trôi qua, sau khi cơn đau giảm bớt thì mới có thời gian để cô đưa mắt nhìn xung quanh. Thế nhưng cô lập tức trợn mắt.
-" Này này! Đây là đâu nha! Sao mình lại nằm ngủ giữa rừng núi hoang vu thế này?! Ối! Thân thể sao lại bé đi??? Trông chẳng khác đứa trẻ con 8-9 tuổi. Còn gì đây? Màu tím? Sao lại có chuyện tóc màu tím thế? Thiên a! Ông làm cái trò gì với tôi đó?! Tôi là một người rất bình thường nha! Tuy là tôi mồ côi nhưng... "- Lần mò cơ thể một phen, cô bé lập tức giơ ngón giữa lên trời chửi bới. Thế nhưng khi nói mình mồ côi xong chợt dừng lại trầm mặc.
Cô mồ côi sao?
-" Kì quái, kí ức của mình sao lộn xộn và có cảm giác như thiếu thiếu. Mình là Pandora Thekla, 22 tuổi, sống ở Los Angeles và làm...? Ôi mình làm gì thế nhỉ? Học sinh đại học? Hình như không phải... Kí ức mình bị sao rồi, có một số chuyện đáng lí ra phải nhớ rõ lại không biết. Như làm sao mình lại ở cái chốn khỉ ho cò gáy này chẳng hạn. Hay là bị tẩm thuốc mê bắt cóc? Nhưng cơ thể sao lại teo nhỏ? Bị ép uống cái thuốc gì gì giống Conan sao? Ơ thế mình phải ở phòng thí nghiệm các kiểu chứ???... Ôi phiền quá không nghĩ nữa!!! "- Suy nghĩ lúc lâu, Pandora day day mi tâm rồi quyết định nằm vật ra nhắm mắt lại chẳng thèm suy nghĩ nữa.
-" Từ từ... Sao bỗng nhiên trời râm vậy ta? "- Cô hơi hé mắt rồi lập tức trợn ngược lên. Là một con quái vật trông cực kì to lớn đang nhìn Pandora bằng ánh mắt thèm thuồng cùng nụ cười nhăn nhở.
Cô sợ run người nhưng nhanh chóng lấy lại ý thức lăn sang một bên để trốn nắm đấm đầy gai góc của con quái vật giáng xuống bản thân.
Cú đấm làm đất lún một lỗ to khiến Pandora nuốt khan, vụng về đứng lên chạy trốn với đôi chân run rẩy. Sợ đấy nhưng cô phải can đảm đứng dậy nếu không muốn làm mồi ngon cho con quái kia. Dù là kẻ ngu thì nhìn vào đôi mắt và cái miệng cười nhăn nhở còn chảy nước dãi tong tong của nó cũng đủ hiểu ý định của nó là gì.
Con quái vật g���m lên một tiếng rồi cũng nhanh chóng đuổi theo Pandora. Kích thước to lớn khiến mỗi bước chân của nó đều làm rung chuyển mặt đất. Cô cứ chạy miết, những con vật thấy động cũng mau chóng trốn đi mất.
-" CÓ AI KHÔNG??? CỨU VỚI!!!! "- Pandora hét lớn, mong ai đó sẽ cứu mình mặc dù cô biết khả năng đó rất thấp vì làm gì có ai lại đi loanh quanh ở chốn rừng rú này chứ?
-" Chết tiệt! Tại sao lại xuất hiện con quái vật này chứ? Trông thật kì quái, chẳng lẽ tận thế đến rồi sao? Mình cũng không phát hiện ra nó, có lẽ nó tới lúc mình đang mải suy nghĩ. Nó sắp bắt kịp mình rồi! Mình sẽ chết mất!!! "- Mặc kệ bàn chân đau đớn, Pandora vẫn cố chạy thật nhanh. Thế nhưng con quái vật đó nhất quyết không bỏ qua cho cô. Phải rồi. Đang đói mà lại có thức ăn trư��c mặt, ai lại bỏ qua cơ chứ?
Sức lực của một đứa trẻ là không lớn, thêm vào hạn chế về ngoại hình và địa hình khiến Pandora nhanh chóng đuối sức. Con quái vật to lớn tuy thường xuyên bị va đập vào cây cối nhưng nó không hề quan tâm điều đó lắm, mấy chuyện đó chỉ có thể giảm tốc độ của nó một chút thôi. Và thử so sánh một bước chân của một đứa trẻ với một con quái vật khổng lồ như nó thì cái nào hơn? Đương nhiên là con quái vật gớm ghiếc đó! Vậy nên cô nhanh chóng bị túm được.
-" Thả ta ra đồ quái vật xấu xí!!! "- Pandora ra sức giãy giụa chửi bới con quái vật dị hợm kia nhưng nó tỏ vẻ chẳng quan tâm bắt đầu mở miệng ra.
Ngay lập tức một mùi hương hôi thối sộc thẳng vào mũi khiến bụng cô một phen sôi sục có ý trào ngược lên cổ h��ng, nhưng bị Pandora gắng gượng nén lại. Từ đây, cô có thể thấy rõ hàm răng xỉn màu sắc nhọn và cả cổ họng đỏ lòm như máu của nó. Kinh tởm làm sao.
Cảm thấy giãy giụa vô dụng, Pandora phát hiện ra một vết thương nhỏ ở một ngón tay của nó. Gạt bỏ sự kinh tởm của bản thân, cô dùng hết sức bình sinh cắn mạnh vào đó khiến con quái rú lên quăng mạnh Pandora vào gốc cây.
Thật đau! Cả đời cô chưa bao giờ bị đau đến thế này. Pandora vốn dĩ rất sợ đau, chỉ cần ngã, xước xát hay va đập một chút cô đã thấy đau rồi. Vừa nãy Pandora còn nghĩ mình thật phi thường khi có thể chịu được cơn đau khi chân trần chạy trong rừng. Tuy nhiên bây giờ cô đã " được thử cảm giác mạnh " ở một đẳng cấp khác.
Pandora nghĩ có lẽ hiện tại cô chắc phải gãy cái xương nào đó rồi, cơ thể trẻ con yếu ớt khó có thể chịu được một đòn mạnh như vậy mà ổn lắm. Hiện tại còn ý thức là khá trâu bò đối với một đứa trẻ rồi. Đôi mắt thực ra không mở rõ ràng, cảnh vật cũng dần dần mờ đi.
Con quái vật tiếp tục lại gần mà hiện tại chỉ thở thôi cũng là một điều khó khăn đối với Pandora chứ chưa nói đến việc gượng dậy chạy trốn. Mà cô, có thể chạy được bao lâu chứ?
-" Hết rồi... Mình sẽ chết... Quả là một cái chết nhạt nhẽo, kì quái và kinh tởm biết bao. Làm thức ăn của một con quái vật. Không biết kiếp trước mình tạo nghiệp gì nữa... "- Sức lực chẳng còn, không thể làm được gì nữa. Pandora vô lực nhắm mắt. Bàn tay bẩn thỉu kia một lần nữa vươn ra để tóm lấy cô.
RẦM!!!
Một tiếng động lớn vang l��n. Pandora tự hỏi nó là gì thế. Chẳng lẽ thật sự có ai đó nghe được lời kêu cứu đến cứu cô?
Tiếc là Pandora chẳng đủ sức lực để mở mắt xác minh.
Ý thức của cô...
Dần mất đi...
_o0o_
Một lần nữa, Pandora mở mắt. Và một lần nữa, cơn đau ập tới. Nhưng lần này đến từ toàn bộ cơ thể chứ không chỉ là từ đầu. Cơ thể ê ẩm làm cô rên rỉ. Ánh sáng khiến Pandora chói mắt, nhưng không phải chiếu thẳng từ trên trời, nó hắt vào từ khung cửa sổ.
-" Ôi, thật đau. Mà không biết mình đang ở đâu đây? "- Cô liếc ngang dọc, lần này không còn là rừng nữa, Pandora đang ở trong một căn phòng.
-" Uầy, thật sự lúc đó có người cứu mình cơ à. Ay ay đau! "- Cô lầm bầm, định ngồi dậy thì ở bụng nhói lên một cái. Pandora nhanh chóng l���t chăn mở áo xem thì thấy bụng mình đã được băng lại, tay chân cũng đã băng bó cẩn thận.
Cánh cửa bỗng mở ra, một cô gái xinh đẹp bước vào, trên tay cầm cái khay đựng bát gì đó đang bốc khói nghi ngút. Tiếng động làm Pandora nhanh chóng quay qua nhìn.
-" Ara, em đã tỉnh rồi. Tuy vậy đừng nên cử động mạnh. Để chị giúp em ngồi dậy. Em đói rồi phải không? "- Chị gái đó nhanh lại gần, đặt khay xuống bàn mỉm cười đỡ cô ngồi dậy. Bắt được mùi cháo thơm ngon, bụng Pandora lập tức biểu tình khiến cô xấu hổ không thôi, nhưng chị gái kia chỉ hơi khúc khích cười rồi nhanh chóng bưng bát cháo có ý định đút cho Pandora ăn.
-" Em... em tự ăn được rồi chị ơi. Tay em không có sao hết. "- Cô nhanh chóng xua xua tay đỡ lấy bát cháo nhưng hơi nhíu mày vì độ nóng.
Nhận ra được điều đó, chị gái kia đưa cái khay để Pandora có thể đặt vào còn bản thân quay ra sắp xếp gì đó ở cái tủ bên cạnh.
-" Được thôi. Đây, của em. "
Vừa ăn cô vừa lén lút đánh giá " chị gái " nọ, bởi nếu tính theo tuổi trước Pandora hơn tuổi, nhìn cô gái này mới khoảng 19- 20 tuổi là cùng.
Quả thực là một cô gái đẹp. Tuy nhiên mái tóc trắng kia khiến cô nghi hoặc không thôi, nhìn nó không giống như nhuộm nha. Còn đôi mắt vừa Pandora nhìn thoáng thì là màu xanh lam, nhưng nhìn cô ấy không có nét "Tây" nào lắm. Cô nàng mặc một chiếc váy dài màu hồng đậm có cái nơ to trước ngực, tóc mái buộc thành chùm. Trông khá dễ thương.
-" Thôi cứ kệ đi. Mình phải ăn trước đã. Cái bụng biểu tình dễ sợ rồi! "
Nói là làm. Pandora nhanh chóng ăn hết bát cháo kia rồi đặt lại lên bàn. Cô gái kia thì đã ngồi cạnh giường kiên nhẫn chờ Pandora ăn xong mới bắt đầu hỏi, trên môi vẫn giữ nụ cười.
-" Chào em, chị là Mirajane Strauss, em có thể gọi chị là Mira. Tên em là gì? Em tới từ đâu? Sao lại ở trong rừng? "
-" Chào chị Mira. Em là Pandora, Pandora Thekla. Em tới từ Los Angeles. Thực sự thì em cũng không nhớ rõ tại sao mình lại ở đó nữa. Kí ức của em khá lộn xộn và thiếu rất nhiều. Em không nhớ được nhiều lắm. Chị là người cứu em sao? Thực sự cảm ơn chị. Đây là đâu vậy ạ? Cách Los Angeles có xa không? "
-" Ừm... Los Angeles? Đây là lần đầu tiên chị nghe đến nơi này đấy. Nó có nằm ở lục địa Ishgar không Pandora- chan? Chị không phải người cứu em đâu. Người cứu em là Loki. Còn đây là phòng bệnh của hội Fairy Tail nằm ở Magnolia, thuộc vương quốc Fiore. "
-" Lục địa Ishgar? Đây cũng là lần đầu tiên em nghe thấy nó. Thực kì lạ... À mà chị Mira, em hôn mê bao lâu rồi chị? "
-" À, em đã hôn mê một tuần rồi. Bà Porlyusica nói em bị gãy hai cái xương sườn và xây xát ngoài da một chút. Chị đoán em sẽ hồi phục sớm thôi. "- Mira nhìn cô cười cười.
-" Đã một tuần rồi?! Em hôn mê thật lâu đi... Ôi... "- Pandora than thở.
-" Pandora-chan, sau này em định ở đâu? "
-" Em... chẳng biết nữa. Em không nhớ đường về. Có lẽ em sẽ tìm nơi nào đó để ở. "
Mira nhìn Pandora hỏi: " Em không định trở về sao? Chị nhất định sẽ tìm được Los Angeles cho em. Hơn nữa lâu như vậy bố mẹ em sẽ lo. "
Tuy nhiên không giống như Mira nghĩ, cô chỉ tạo ra một nụ cười gượng gạo trả lời.
-" Em nghĩ sẽ không đâu. Em mồ côi mà. "
-" Chị xin lỗi. "- Nhận ra mình lỡ lời, Mira nhanh chóng xin lỗi. Thế nhưng Pandora chỉ nói " không sao " rồi quay đầu về phía cửa sổ.
-" Hay là em gia nhập Fairy Tail đi! Nơi đây sẽ là nhà và gia đình mới của em! "- Mira bỗng nhiên cầm lấy tay của cô nói làm Pandora giật mình quay lại nhìn Mira trân trối.
-" Fairy Tail? Là gì ạ? "
-" Em có lẽ không biết, đó là một hội pháp sư. Nơi mà em kết bạn giao lưu, làm nhiệm vụ để lấy tiền. Đó là ngôi nhà để em trở về, là gia đình của em. Tất cả mọi người đều chia sẻ niềm vui nỗi buồn với nhau. Chị nói có thể em không hiểu, nhưng chắc chắn sau này em sẽ hiểu được thôi. "
-" Nhưng em đâu phải pháp sư... "
-" Em có thể học mà Pandora- chan. "
Nhận ra mình từ chối không được, ngoài ra còn có bản tính tò mò trỗi dậy nên cô đành đồng ý lời mời của Mira.
-" À mà chị Mira. Sao chị biết em tỉnh dậy mà mang cháo vào vậy? "
-" Ara, thực ra là hôm nào chị cũng mang vào, chị nghĩ khi tỉnh em sẽ đói bụng nên luôn chuẩn bị sẵn sàng cho em. "
-" Cảm ơn chị. "- Độ hảo cảm đối với Mira tăng dần. Bây giờ Pandora biết Mira là một người rất chu đáo nha. Thế nhưng Mira chỉ cười nói đó là trách nhiệm của bản thân khiến cô nghĩ ngay đến hình ảnh của người mẹ hiền luôn tươi cười, lúc nào cũng quan tâm chăm sóc con cái cẩn thận vậy.
-" Chị Mira, em có thể đi xem hội được không? Em đã ổn lắm rồi. "
-" Ừm... Cũng được thôi. Nhưng nếu mệt quá thì bảo chị. Hội có thể... khá ồn ào... Em không thích cũng bảo chị nhé. Đừng cố quá. "
-" Vâng. "
Sau đó Mira đến đỡ cho Pandora vì sợ cô sẽ ngã mất. Nhưng Pandora từ chối, hơi xiêu vẹo đi đến cửa rồi nhờ Mira dẫn đường. Mira tuy lo nhưng nhìn cô cố gắng như thế cũng không ép buộc quá, tiếp tục nở nụ cười hiền dẫn đường.
Mira nói sẽ đưa Pandora đến sảnh chính của hội để cô ấy thông báo với hội trưởng. Ngài ấy đồng ý thì Mira sẽ xăm hội huy cho cô để chứng minh Pandora là hội viên chính thức của Fairy Tail.
-" Nếu như ngài ấy không đồng ý thì sao? "- Cô lo lắng hỏi.
-" Đừng lo Pandora- chan, đó thật ra chỉ là hình thức thông báo cho Master biết thôi. Fairy Tail luôn luôn chào đón tất cả mọi người mà. "
-" Vậy... sao... "
Đi thêm một đoạn nữa, sảnh hội còn xa mới thấy mà tiếng ồn ào đã vang đến tận đây. Thế nhưng Mira không chú ý nhiều tới nó lắm, vẫn tiếp tục đi tới. Thấy vậy Pandora cũng không nói gì, chầm chậm theo sát cô nàng.
Rất ồn ào. Đây là đánh giá đầu tiên của cô về Fairy Tail. Pandora không thích những nơi đông người và ồn ào cho lắm. Vậy nên ngày xưa cô ít khi dự tiệc hay gì đó, nếu bắt buộc cũng chỉ lẩn ra góc khuất nào ngồi tránh.
Mira nhanh chóng tìm thấy Master đang nhắm mắt dưỡng thần ở quầy bar nên nắm tay kéo Pandora đến đó. Miệng bắt đầu gọi "Master". Nghe thấy ai đang gọi mình nên ông nhướn mày nhìn về phía phát ra âm thanh.
Master là một ông già bé tí tẹo, ăn m��c có vài phần phải nói là... khá dị hợm. Ông ta đội một cái mũ sừng sọc cam xanh trông như trẻ con, tay cầm một cái gậy khoanh chân ngồi nhắm mắt lại. Sự thanh bình đối lập với đám người đang ồn ào trước mặt.
-" Mira, có chuyện gì sao? "- Master hỏi.
-" Master, cô bé được Loki cứu đã tỉnh rồi ạ. Vì không còn nơi nào để về nên con đã mời em ấy gia nhập hội chúng ta. Có được không, Master? "- Mira mỉm cười thanh nhã kéo Pandora ngại ngùng từ sau lưng mình đứng đối diện với Master.
-" Hừm... "- Ông ta bỗng nhắm mắt lại như suy tư.
-" Không được sao? "- Ánh mắt chờ mong của cô thay bằng đôi mắt buồn bã.
-" Đương nhiên là được rồi! Fairy Tail nay luôn chào đón tất cả mọi người mà! "- Bỗng nhiên ông mở hẳn mắt, nở một nụ cười lớn và đưa tay ra xoa đầu Pandora như muốn xóa đi nỗi buồn của cô.
Hành động đó làm cô giật thót. Không hẳn vì không quen bị xoa đầu mà cánh tay ông ta đã dài ra đủ để với tới Pandora! Cô suýt hét lên nhưng nhớ ra đây là thế giới pháp thuật, mấy điều kì lạ này sẽ nhiều lắm nên kìm lại rồi cố nở một nụ cười thật tươi.
-" Cám ơn ngài! Master! "
-" Ha! Ha! Đó là trách nhiệm của ta mà. "
-" Tốt rồi đúng không, Pandora- chan? "- Mira cúi xuống mỉm cười.
-" Vâng! "
-" Vậy Pandora- chan, em định xăm hội huy ở vị trí nào, màu gì? "- Mira vào trong quầy bar, vừa tìm cái dấu hội huy vừa hỏi.
-" Xăm... xăm ấy ạ? Em... em... "- Pandora nghe chữa " xăm " một cái liền giật cả mình. Vừa nãy hình nh�� Mira cũng có đề cập qua, nhưng lúc đó cô chỉ chú ý đến việc mình có được tham gia hội không thôi.
Ây da, tại Pandora nhớ ở thế giới của cô nghe nói xăm là rất đau nha!
-" Sao thế, Pandora- chan? "- Mira ngừng tìm kiếm, nghiêng đầu hỏi.
-" Chị Mira, nó... nó có đau lắm không chị? "- Pandora chưa từng đi xăm đâu. Đây là lần đầu tiên đó.
-" Pandora- chan, nó không có đau gì hết. Nó giống như em đánh dấu thôi. Em chỉ cần chọn vị trí và màu em thích. Chị sẽ lấy con dấu in lên đó là xong thôi mà. A! Đây rồi! "- Cô nàng tìm thấy cái dấu xong liền giơ lên cho cô xem.
-" Ra vậy, em còn cứ nghĩ... "- Pandora thầm thở phào một cái.
Nghĩ lại, đây là thế giới pháp thuật, đây là thế giới pháp thuật! Pandora tự nhắc mình N lần như vậy.
-" Vậy, em chọn được chưa? "
-" Hm... Cho em màu giống tóc em đi. Còn vị trí thì... đây! "- Cô hơi vân vê lọn tóc tím của mình, sau đó úp tay trái xuống rồi chỉ vào mu bàn tay.
-" Có ngay đây. "
" Póc! "
-" Chị Mira, sao hội huy của em lại có cả màu hồng với màu xanh thế? "- Nhìn hội huy trên tay, Pandora ngơ ngác hỏi.
-" Pandora- chan, không phải em nói in cho em hội huy giống như màu tóc em sao? Chị in giống thế mà? "- Mira tỏ vẻ không hiểu đáp.
-" Chị Mira, chị có thể cho em mượn một cái gương không? "
-" Được thôi. Đây, của em. "- Cô nàng nhanh lục lọi trong tủ và đưa cho Pandora một chiếc gương bằng gỗ cầm tay hình bầu dục.
Cô nhanh chóng nhìn bản thân trong gương rồi giật mình.
Ôi!
Qu��� là một bé gái vô cùng dễ thương!
Khuôn mặt trắng hồng bầu bĩnh khiến người khác muốn cắn, muốn nựng cho đã đời. Đôi mắt màu xanh dương sâu thăm thẳm lấp lánh như ánh sao khiến người khác chìm đắm trong nó.
Tóc để theo kiểu Hime của Nhật Bản rất hợp với khuôn mặt. Và nó khiến Pandora shock nặng vì độ " màu mè " của nó. Bên trên đỉnh đầu là màu hồng nhạt, kéo dài đến ngang lưng, rồi tiếp đó là màu tím cho đến hết- tức là qua mông một đoạn. Đan xen vào đó là những sợi tóc màu xanh dương nhạt. Ba màu đó cũng hài hoà và khá giống nhau nên trông rất đẹp.
Tóm lại, ngoại hình bây giờ của Pandora dễ dàng thực hiện mấy chiêu trò kiểu bán manh, kawaii, cute,... các kiểu. Thân hình nhỏ nhắn hết sức dễ thương đủ làm tan nát biết bao con tim của những Lolicon. Một vẻ đẹp mà cả chủ của nó cũng phải trầm trồ.
Sau đó Pandora trả Mira chiếc gương, Mira đầu tiên có hơi kì lạ, tuy nhiên lại nhớ ra cô vừa nói kí ức của bản thân có phần không rõ, giống như mất trí nhớ, không hẳn là mất hết toàn bộ.
Vậy nên cô nàng cũng không thắc mắc nhiều nữa, chỉ đơn giản nghĩ có lẽ kí ức về ngoại hình của Pandora cũng đã bị mất đi. Đơn giản vậy thôi.
Về phần cô, sau khi trả gương liền ngắm nghía hội huy một hồi. Không phải Pandora ghét nó hay gì, tuy màu mè chút nhưng ra nó cũng rất đẹp. Cô rất thích!
-" À về hội huy Pandora- chan. Nó không chỉ chứng minh em là thành viên của Fairy Tail, nó còn giúp người khác phân biệt em với các thành viên hội khác nữa. Trên đại lục có rất nhiều hội pháp sư, để phân biệt thì mỗi hội sẽ c�� một hội huy khác nhau tránh nhầm lẫn. "- Mira lau chùi con dấu rồi cất nó đi, tiện nhắc nhở Pandora. Còn cô thì nhắm mắt gật gù tỏ vẻ đã hiểu.
-" Xong rồi chứ hả? Vậy để ta giới thiệu con bé với mọi người. MỌI NGƯỜI TRẬT TỰ!!! "- Master mở mắt quát lớn, tay cầm gậy cũng nện một cái xuống bàn.
Mọi người đang ồn ào dần im lặng xuống, tất cả dồn mắt về phía Master chờ xem ông định nói gì tiếp theo.
-" Chuyện gì vậy ông già? "
-" Một anh chàng ăn mặc "mát mẻ" khoe cơ bụng ( theo cô là thế ) có quả tóc màu hồng vẫn còn đang nhai nhồm nhoàm miếng thịt lớn. Mình cũng không nghĩ nó " mát mẻ " lắm vì anh ta còn đang choàng một chiếc khăn sọc vuông trắng tinh trên cổ. Kiểu thời trang thực dị hợm. "
-" Aye! "
-" What?! Có một con mèo màu xanh đang ngồi cạnh đống đồ ăn của anh ta! Lần đầu tiên mình thấy con mèo màu xanh đó! Đã thế nó biết nói! " Aye " thì phải... Nó đang gặm một con cá cũng hơi xanh xanh. "
-" Nhai đi rồi hẵng nói thằng đầu lửa."- Giọng nói khinh bỉ nào đó vang lên. Pandora nhanh đưa mắt về phía nó phát ra.
-" Lần này là một anh chàng tóc xanh đen. Ôi chao, chắc mình phải rút lại lời nói ban nãy thôi. Anh chàng này còn " mát mẻ " hơn anh kia nữa, nếu không muốn nói là biến thái. Anh ta chỉ mặc độc một chiếc quần đùi, cổ đeo một chiếc vòng hình thập giá bằng bạc. Và kia là hội huy của anh ta, màu xanh đậm ở ngực trái. Trông cái dáng ngồi của anh ta kìa, hai tay đặt trên bàn, chân thì dạng ra, giống như kiểu " đến đây chiếm hữu em đi vậy "! Ây! Mình lại nghĩ linh tinh cái gì rồi. "- Pandora hơi đỏ mặt, lấy hai tay vỗ vỗ để tỉnh táo lại.
-" Mày nói gì hả thằng não băng?! "- Thanh niên tóc hồng bỗng nhiên ngừng ăn lại, đấm mạnh xuống mặt bàn khiến nó vỡ thành mấy mảnh làm cô sợ hãi chạy ra sau lưng Mira. Vậy thôi chứ vẫn ló đầu ra " hóng biến " đấy.
-" Anh ta chỉ nhắc nhở thôi sao phải nóng tính thế nhỉ? "
-" Tao nói mày nhai hết đi rồi hẵng nói. "- Anh chàng này có vẻ không sợ hãi gì, thay vào đó ánh mắt còn có sự khiêu khích.
Rồi chẳng hiểu sao, anh tóc hồng lao vào anh tóc xanh đen, cả hai đánh nhau tơi bời hoa lá làm Pandora hết hồn kéo kéo váy Mira hỏi sao không ai can họ, mà Mira chỉ cười cười nói đây là chuyện hàng ngày rồi.
Hàng ngày á?
Họ suốt ngày đánh nhau mà không thấy chán thấy mệt sao?
Cô thực rối rắm!
Mira nhìn thấy Pandora bày tỏ vẻ mặt suy tư thì cười xoa đầu cô nhẹ nhàng. Pandora làm vẻ mặt không hợp tuổi khiến cô trông rất đáng yêu. Bình thường nhìn đã là một đứa trẻ rất dễ để người ta yêu mến rồi, cộng thêm sự nhút nhát cũng thực bán manh!
Trận chiến vẫn tiếp tục diễn ra, thậm chí còn có một số người reo hò cổ vũ. Rồi anh chàng tóc xanh đen bị đấm văng ra xa, trúng phải một cô gái tóc nâu xoăn. Ăn mặc cũng thực " mát mẻ ". Bộ cô ấy không thấy ngại ngùng khi mặc mỗi cái áo ngực buộc dây không sao? Con gái con đứa lại ngồi khoanh chân trên bàn bê thùng rượu uống ừng ực làm Pandora tiếp tục hết hồn.
-" Gray! Làm cái trò gì vậy hả?! Mặc quần áo vào! "- Cô gái tóc nâu chán ghét lườm anh ta. Có lẽ do anh ta va vào làm cô ấy tuột tay rơi mất thùng rượu.
-" Á! Sao lại thế? "- Gray lúc này nhìn xuống bản thân gào lên. Cô gái đó thở dài vơ lấy thùng rượu khác.
-" Đàn ông! Hãy chiến đấu như những người đàn ông!"- Một ông anh to lớn nào đó tiến lại gần anh chàng Gray. Nói một câu chẳng hề liên quan.
Người này có làn da hơi ngăm đen, tóc trắng giống Mira và có vết sẹo khá dài bên má phải. Anh ta mặc khá giống đồng phục nam của một số trường học bên Nhật Bản và đi đôi guốc gỗ.
-" Im đi! "- Gray bực tức đá văng anh chàng nọ, tiếp tục lao vào đấm đá với anh tóc hồng. Ông anh to lớn kia bị ăn đá xong cũng vào tham chiến.
Một đống thứ bị họ phá hủy, dần dần cũng có nhiều người tham chiến hơn. Từ đó cái sảnh hội trông như đang có một cuộc bạo loạn nào đó. Còn ngài Master đang run lên vì tức giận ( có lẽ ).
-" TỤI BAY CÓ ĐỂ CHO TA NÓI KHÔNG HẢ?! "- Master bỗng nhảy xuống đất, dần trở thành to lớn quát thật to. Một lần nữa, cả đám không dám cử động hay hó hé gì, kể cả Pandora. Riêng...
-" Ha ha! Tụi bay xoắn rồi hả? Vậy trận này anh mày... Hự! "- Anh chàng tóc hồng làm tư thế hiên ngang chống hông ngửa mặt cười lớn.
Tuy nhiên chưa nói xong đã bị ngài Master giơ chân dẫm mạnh một cái vỡ cả nền nhà. Sau lưng Mira, cô thầm nuốt khan.
Cú đó đau nha...
-" Im ngay Natsu! "- Master trừng mắt một cái. Sau đó liếc sảnh một lượt, xác định không còn ai nhiều chuyện mới thu nhỏ như ban đầu nhảy lên bàn ngồi.
-" Hội chúng ta có thành viên mới. Con bé là... Ừm... Cháu bé, cháu tên gì? "- Đang giới thiệu, ông bỗng nhớ mình quên mất cái gì, quay qua nhìn Pandora đang núp sau lưng Mira.
Này này, đến giờ mới chịu hỏi tên hả? Sao vừa nãy không hỏi luôn đi chứ?!
-" Cháu tên Pandora Thekla. "- Cô u oán trả lời, nhưng Master lờ đi và tiếp tục giới thiệu. Trước đó cũng chào một câu, nói ông là Master của Fairy Tail, tên Makarov.
-" Khụ! Đây là thành viên mới của chúng ta, con bé tên là Pandora Thekla. Mọi người hãy giúp đỡ con bé, nó hơi nhát. Nào Pandora, cháu ra chào mọi người đi. "- Master Makarov quay qua nhìn Pandora lấp ló sau Mira. Cô nàng cũng động viên cô đi lên.
Cuối cùng bằng hết sức bình sinh của mình, Pandora chậm chạp bước ra, mặt cúi gằm, tay thì bấu chặt vạt váy trắng. Một bộ dáng bẽn lẽn ngại ngùng vô cùng. Ngẫu nhiên kết hợp với ngoại hình khả ái khiến trong mắt mọi người cô đã trở thành một cô bé hết sức đáng yêu.
Có người không tự chủ được, khuôn mặt đã có chút ửng đỏ, trong lòng thầm hận không thể bay đến hung hăng ôm Pandora cưng nựng giày vò một phen.
-" À... ừm... Em... em là... Pandora Thekla. Hân hạnh được gặp mặt mọi người! Mong mọi người về sau hãy giúp đỡ em nhiều hơn! "- Cô chưa từng phát biểu trước nhiều người thế này, vậy nên ngại ngùng là điều không thể tránh khỏi. Giới thiệu xong liền gập người một cái 45°.
-" Chào mừng tới Fairy Tail! Pandora- chan! "- Mọi người không nhịn được nói lớn, dần dần tất cả đều hô hào chúc mừng hưởng ứng này nọ rất vui vẻ. Thậm chí ��ã có người tới làm quen.
-" MỞ TIỆC CHÀO MỪNG THÀNH VIÊN MỚI ĐI NÀO!!! "- Master đứng dậy hô lớn. Mọi người cũng tiếp tục gào thét quậy phá.
-" Aye! Chào Pandora, mình là Happy! "- Con mèo xanh lúc trước ngồi cạnh đống đồ ăn của anh tóc hồng là " người " đầu tiên đến làm quen. Cậu ta gặm cá bay đến cùng một đôi cánh trắng sau lưng?!
-" À... ừm... Chào cậu Happy. "- Pandora sớm ngẩng đầu lên, mọi người cũng thấy rõ được khuôn mặt của cô.
Pandora liếc xa xa, hình như có người chảy máu mũi nha... Trong lòng không khỏi rơi hắc tuyến. Nhưng biết sao được, ai bảo cơ thể này đáng yêu chết người. Nếu là người ta cô cũng muốn cưng nựng cơ thể này ấy chứ.
-" Pandora, cậu nhìn thấy người tóc hồng đằng kia không? Cậu ta tên Natsu. Mình là đồng đội thân nhất của cậu ta. "- Happy gặm gặm con cá, tay chỉ về thanh niên vẫn nằm chỏng gọng dưới sàn sau cú giẫm của ngài Makarov. Pandora gật đầu tỏ vẻ đã biết.
-" Chào Pandora- chan, chị là Levy, Levy McGarden. "- Một cô gái tóc xanh da trời tiến tới chào hỏi. Mái tóc có trang trí bằng sợi dây màu vàng. Mặc quần áo khá gọn gàng nếu như không để hở áo ngực màu vàng bên trong.
Tuy nhiên sau một hồi liếc ngang dọc khắp sảnh thì Pandora đoán nơi này về thời trang khá "thoáng" nên cũng không bất ngờ nữa.
-" Chào chị Levy. "- Cô làm bộ nhu thuận đáp. Điều đó làm Levy một phen " lên cơn " ôm Pandora vào lòng nựng má hét lên nói cô thực dễ thương.
Chuyện này xảy ra nhanh khiến Pandora hết hồn. Tâm hồn vốn dĩ là của người trưởng thành, nay lại bị làm mấy trò trẻ con nên không quen cũng phải thôi.
-" Pandora- chan, anh là Jet, còn tên này là Droy. "- Có hai thanh niên lại gần, trong đó anh chàng tên Droy đang nhìn cô rồi cười chảy cả nước miếng làm Pandora liên tưởng tới mấy tên ấu d*m quá chừng...
-" Pandora- chan, tụi chị là một đội đấy! Là đội mạnh nhất! Shadow Gear!!! "- Levy chợt buông cô ra rồi đứng tạo dáng với hai anh chàng nọ. Hắc tuyến tiếp tục rơi đầy đầu Pandora.
-" Ha! Ha! Levy, cậu đang làm em ấy sợ kìa. Chào cưng, chị là Cana ( Kana ) Alberona. Có muốn uống cùng chị không hả? "- Ngồi từ đằng xa, cô gái tóc nâu ban nãy lên tiếng. Nói xong đưa mắt về cô một cái rồi tiếp tục bê thùng uống tiếp.
( Mình đọc manga hay anime tên đều có lúc dịch thành Cana, lúc thành Kana nên không biết thế nào mới đúng. Cuối cùng mình chọn viết là Cana nha. )
-" Đâu có! "- Levy làm mặt tức giận.
-" Cana, con gái mà bê thùng rượu uống vậy sao? "- Gray lên tiếng mỉa mai.
-" Nói gì đó?! "- Cana ngừng uống, lườm anh chàng đang ngả ngớn.
-" Tôi nói đúng mà. Không phải sao? "
-" Muốn chiến hả? "- Có vẻ có cồn nên Cana " nóng " lên thì phải.
-" Nhào vô! "
Cuối cùng một trận hỗn chiến nữa lại xảy ra. Natsu nghe động cũng đứng dậy phun từ miệng một ngọn lửa lớn, Pandora kinh ngạc nhìn. Sau đó anh ta cũng lao vào đánh. Sảnh lại một phen "náo nhiệt".
Cô quay qua nhìn Master, ông ta chỉ thở dài chán nản như quá quen với chuyện này.
Pandora không nhìn nữa, lon ton lại gần quầy bar, định b��ng ngồi lên cái ghế. Khổ nỗi hiện tại chiều cao khiêm tốn nên ngồi không nổi, cô bực mình phồng má. Ai dè bản thân tự dưng bị nhấc bổng lên rồi được đặt vào ghế.
-" A, cám ơn. "- Pandora quay người lại cảm ơn người giúp mình. Là một anh chàng tóc cam, đeo một cặp kính xanh. Trời không lạnh nhưng mặc áo khoác xanh lá có lông ở viền cổ lẫn mũ.
-" Ồ, là cô bé lần trước trong rừng đây mà. Đã tỉnh rồi sao? "- Anh chàng mỉm cười hỏi.
-" Anh là người cứu em lần trước sao? Thực cảm ơn! "- Ra anh ta là Loki, phải cảm ơn thực tốt.
-" Không cần đâu Pandora- chan~ Chỉ cần em lớn lên dùng thân báo đáp anh là được rồi~ "- Đi đôi với lời nói, anh ta cầm tay cô hôn lên một cái. Còn có nháy mắt nữa.
-" Cám ơn anh Loki, anh thành công làm tôi giật bắn người rồi đấy. Hừ hừ, da gà da vịt nổi đầy mình rồi! Anh ta trông còn ấu d*m hơn tên Droy vừa nãy nữa!!! "
-" Thôi nào Loki, đừng trêu Pandora- chan nữa. Cậu làm con bé sợ kìa. "- Mira cười nhẹ nhàng giải vây cho cô.
-" Ôi Mira, tôi phải cảm ơn cô N lần! Nếu được tôi muốn gọi cảnh sát bắt tên này vào tù ngay lập tức!!! "
-" Ha ha. Vậy lần sau gặp lại, Ojou-chan~ ( Tiểu thư ) "- Loki cười lớn, đi về phía đám con gái đang bắn tim hò hét tên cậu ta. Anh chàng không quên vẫy vẫy tay với Pandora nữa.
-" Anh... ta bị sao vậy chị Mira... "- Chà lau chỗ Loki vừa hôn, Pandora run run quay sang hỏi.
-" Đừng bận tâm Pandora- chan. Cậu ta lúc nào cũng tán tỉnh những cô gái như vậy hết. Em thấy đằng kia rồi chứ. Tất cả là bạn gái cậu ta hết đó. Mà thôi em còn nhỏ. Đừng để ý làm gì. "
-" Loại con trai lăng nhăng! Loại mình ghét nhất! Lúc nào cũng kiểu nói ngon ngọt để tán gái. Đến trẻ con còn không tha nữa. Mà mấy cô gái kia cũng lạ, cam chịu yêu chung một người như vậy mà cũng được. Chẳng để tâm đến tôn nghiêm của người phụ nữ gì hết!!! Nhìn anh ta kìa, tay ôm hai người, đằng sau ba người, còn có hai người ôm chân. Coi bộ trông giống ông hoàng ha. "- Pandora thầm quẳng cho Loki ánh mắt khinh bỉ.
Chắc cảm thấy có người nhìn mình, Loki dừng làm trò với mấy cô gái đảo mắt nhìn Pandora. Thấy cô nhìn về phía này liền phao mị nhãn. Báo hại da gà da vịt vừa mới xẹp xuống của Pandora một lần nữa nổi lên. Cô nhanh chóng đưa mắt về quầy bar không nhìn nữa.
Pandora quyết định, từ nay về sau tránh xa tên biến thái ấu d*m Loki này xa xa một chút! Còn chàng Loki không biết mình đã vào danh sách đen của cô, vẫn tiếp tục liếc mắt đưa tình.
-" A, Pandora- chan, em có muốn ăn hay uống gì thêm không? Chị nghĩ một bát cháo chưa đủ khi phải nhịn một tuần đâu. "- Vừa lau một cái đĩa Mira hỏi.
-" À... ừm... Chị cho em một tách cà phê nguyên chất nhé. "- Pandora hơi ngẫm nghĩ rồi tự dưng nói. Ngay cả cô cũng hơi ngạc nhiên. Phải chăng Pandora trước kia thích uống cà phê nguyên chất?
-" Pandora- chan không sợ đắng sao? "- Mira ngạc nhiên hỏi.
-" À... em... Chắc vậy đó chị... Ha... ha... "
-" Vậy đợi chị một chút. "
Trong lúc đợi Mira pha cho mình tách cà phê, cô lại ngắm sảnh một lượt. Pandora phát hiện hóa ra còn có cả tầng hai. Vừa nãy cô đã không chú ý hết tất cả.
Kì lạ một nỗi là trên đó không có người như ở dưới sảnh. Lướt nhìn từ đầu đến cuối, Pandora phát hiện hóa ra không phải không có người, có một người trên đó.
Anh ta có mái tóc màu vàng, trên mặt có một vết sẹo hình gì thì cô nhìn không rõ, tại anh ta chống tay che mất một phần khuôn mặt. Anh khoác bên ngoài một cái áo khoác đen có lông, không mặc hẳn, chỉ khoác qua thôi, trong là một cái áo màu tím. Ngoài ra còn có đeo tai nghe đầu nhọn? Style cũng lạ ghê...
Pandora đưa mắt theo hướng anh ta nhìn, là đám đông đang đánh nhau chí choé. Không biết có phải do nhìn nhầm hay không, cô cảm thấy ánh mắt của anh ta có vài phần chán ghét?
Đang chăm chú nhìn, Pandora thấy người tóc vàng đó quay phắt lại lườm cô một cái. Một ánh nhìn cực kì đáng sợ khiến Pandora run rẩy. May thay đúng lúc Mira bưng tách cà phê ra. Cô nhanh chóng vơ lấy uống một ngụm.
-" Ấy, em từ từ thôi. Nó còn nóng lắm. Mà tay em đang run kìa, có sao không em? "- Mira lo lắng nói.
Đúng như lời Mira, nó còn nóng bỏng. Tuy nhiên nhờ cái nóng và vị đắng của cà phê giúp Pandora dần tỉnh táo lại.
Cô không còn run nữa.
-" Không sao hết chị Mira, em rất ổn. Chắc có gió thổi qua làm em hơi lạnh thôi. "- Ha, ánh mắt của anh ta đúng thật là rất sắc lạnh.
Laxus, tên của anh chàng tóc vàng kia nhìn Pandora một hồi, sau đó cười khinh bỉ đứng dậy bỏ đi.
-" Hừ, con nhóc yếu đuối. Không hiểu ông già nghĩ gì mà cho một con nhóc vào chứ. Mà thôi kệ, ta sẽ thay đổi cái hội này sớm thôi. Chức hội trưởng sẽ sớm về tay ta. Chỉ c�� kẻ mạnh mới được ở trong hội Fairy Tail này! "
Khi ổn định tinh thần xong, cô hé mắt nhìn lên đã không còn thấy bóng dáng của Laxus đâu nữa. Pandora thầm thở phào. Nhìn ly cà phê trong tay hồi lâu.
Bây giờ cô biết bản thân đã đi vào một thế giới khác, thế giới của pháp thuật. Pandora không có ý định trở về, bởi hình như dù mất đi kí ức nhưng cô cảm nhận từ sâu trong cả tâm hồn lẫn cơ thể đều không muốn về nơi đấy nữa.
Pandora không có điều gì nuối tiếc cả. Vậy nên cô quyết định có một cuộc sống tốt ở đây.
Có lẽ bản thân trước kia có cuộc sống thật tẻ nhạt và cô đơn đi. Vậy nên mới không có gì đủ quan trọng níu giữ Pandora ở lại.
Cô quyết định sẽ sống ở đây. Vậy nên cần sớm hòa nhập với mọi người. Và cả pháp thuật n��a, Pandora cần nhanh chóng học, không sẽ thành kẻ vô dụng mất thôi.
Nâng tách cà phê lên, thổi nhẹ và nhấp một ngụm.
-" Thật đắng! "
______________________________________
~ End Chap 1~
P/s: Lạy hồn 6659 từ!!!! Chúc mừng chap đầu tiên của "[ Đồng Nhân Fairy Tail ] The Fairy Tale Of A Normal Girl" ra mắt!!!
🔯 Time: 13:55
🔯 Date: 2- 2- 2019