Chereads / [ Đồng Nhân Fairy Tail ] The Fairy Tale Of A Normal Girl / Chapter 2 - The Fairy Tale 2: Học Pháp Thuật

Chapter 2 - The Fairy Tale 2: Học Pháp Thuật

Oáp!

-" Pandora- chan, em mệt rồi sao? "- Mira vừa lau một chiếc cốc vừa hỏi.

-" Em nghĩ là vậy. Hơ... Có chút buồn ngủ rồi... "- Pandora dụi dụi mắt nói. Coi bộ thân thể trẻ con này vẫn chưa ổn định lắm.

-" Vậy để chị dẫn em đi về nhà nghỉ nhé. Lina! Em tới đứng quầy dùm chị nha. Hôm nay chị về sớm. "- Nhìn bộ dáng gật gù của cô, cô ấy hướng về phía nào đó gọi lớn.

-" Được rồi. Chị cứ về đi. "

An bài xong xuôi, Mira bước ra khỏi quầy, đỡ Pandora xuống ghế rồi nắm tay đưa cô về.

-" Mira- nee, chúng ta đi đâu vậy? "- Cô đờ đẫn hỏi, mặc dù đã cố căng mắt tỉnh ngủ.

-" Về kí túc xá nữ của Fairy Tail. Hiện tại em không có chỗ ở mà phải không? Em cứ ở cùng chị cho đến khi em có phòng riêng hoặc có chỗ ở. "- Cô nàng cười giải thích.

-" A, Mira- nee, chị có thể cho em một phòng riêng không, em không quen ở chung với người khác. "- Nghe đến việc ở chung Pandora lập tức tỉnh rụi. Tâm trí đang cảnh báo ( Theo điều kiện ) cô cực không thích ở chung, cô muốn ở riêng!

-" Ừm... Để chị thử xin bà chủ nhà xem. Em hiện tại chưa đủ khả năng làm nhiệm vụ nên chưa có tiền để trả tiền nhà. Việc này hơi khó một chút. Mà giá ở kí túc xá cũng khá đắt nữa. "- Mira hơi xoa cằm suy tư, nhưng nhanh chóng mỉm cười trấn an Pandora. Cả hai tiếp tục đi về kí túc xá.

_o0o_

Cô ấy để Pandora đứng ngoài cửa, còn bản thân vào nói chuyện cùng bà chủ. Không quá lâu, Mira bước ra với nụ cười và đặt một chiếc chìa khóa vào tay Pandora. Cô nàng nói phòng này cũng gần phòng của cô ấy nên Pandora cần gì thì sang gõ cửa là được.

Mira cho cô mượn một số vật dụng cá nhân, cũng có cả chăn ga gối đệm. Vì là căn phòng mới nên nó không có gì cả.

-" Mira- nee... Em... em không có quần áo... "- Thực ngại khi phải nhờ vả người ta nhiều như vậy, nhưng không cô cũng chẳng biết làm sao.

-" A. Chị quên mất. Ừm... Để xem... Hình như chị có một số bộ quần áo cũ. "- Mira gõ nhẹ đầu mình một cái, từ gầm giường của bản thân lấy ra một vali.

Bên trong có kha khá quần áo của trẻ con, còn có một số vật dụng gì đó. Cô ấy cẩn thận lấy ra vài bộ, vuốt ve nó nhẹ nhàng với ánh mắt hoài niệm nâng niu.

-" Pandora- chan, em mặc tạm cái váy trắng này nhé. Chị không biết nó có vừa không nữa. "- Mira nhanh chóng khôi phục lại ánh mắt của mình, đưa cho Pandora bộ váy.

-" ��ồ của chị ngày xưa sao? "- Cô không kìm được hỏi.

-" ... Không... Đây là của em gái chị. "- Đôi mắt Sapphire lại thay đổi, ánh lên sự u buồn đau đớn.

Pandora không thực sự là một đứa trẻ, và cô là người nhạy cảm nên rất nhanh nhận ra điều gì không đúng. Có lẽ đã có chuyện xảy ra với em gái Mira. Ánh mắt cô ấy không thể hiện rõ nhưng cô có thể đoán như vậy. Vì thế Pandora không hỏi hay nói gì thêm, nhưng Mira lựa chọn nói cho cô biết.

-" Con bé mất cách đây không lâu, trong một lần làm nhiệm vụ. Là lỗi của chị, chị đã không bảo vệ được những đứa em của mình. Chị thật vô dụng, phải không? "- Mira cúi gằm mặt, bờ vai hơi run lên.

-" ... "

Thời gian Pandora và Mira gặp nhau chưa đầy một ngày, thế nhưng cô cảm nhận và hiểu được cô ấy là m��t người vô cùng tốt. Cách đối xử của Mira cũng vậy. Nhưng Pandora không có kinh nghiệm trong việc an ủi người khác. Cô chỉ biết đứng đực ra, chẳng nói được lời nào.

-" Đ- Đừng buồn... Mira- nee. Đó không phải lỗi của chị. Chị đã cố gắng hết sức rồi. "

Mãi lâu sau, Pandora mới ngập ngừng nói vài từ. Cô dang tay ôm lấy Mira. Vì cô ấy ngồi bệt xuống đất nên thành ra Pandora ôm lấy cổ Mira.

-" Mira- nee! "- Ngay khoảng khắc ấy, trong thâm tâm của Mirajane hiện lên hình bóng của một đứa trẻ.

Con bé có mái tóc trắng như cô vậy, nhưng nó ngắn chứ không dài và hơi xoăn đuôi như cô. Hai người đứng đối diện nhau. Miệng con bé không ngừng gọi tên làm Mira đứng không kìm được nước mắt.

Gần ngay trước mắt, xa tận chân trời. Cô chỉ biết lấy tay ôm miệng ngăn bản thân không tạo lên những tiếng run rẩy.

-" Mira-nee... Pandora- chan gọi mình như Lisanna vậy. Mình biết cả hai khác nhau, nhưng mình không thể nào kìm được. Vậy thì để lần này thôi... hãy để mình ích kỷ một chút... "

Sau khi ôm Mira xong, Pandora không khỏi thầm mắng bản thân ngu ngốc.

Ai lại tự dưng ôm cô ấy như thế?!

Mira luôn tươi cười vì cô ấy không muốn ai phải lo lắng cho mình. Bản thân đã không biết an ủi, cũng là mới quen chưa đầy một ngày lại đi ôm xong nói linh tinh như vậy!

Cô định buông tay, ai ngờ Mira lại ôm lấy Pandora .

Vai cô...

Hơi ươn ướt...

-" Chị xin lỗi, Pandora- chan. Làm ơn cho chị mượn bờ vai của em. Làm ơn cho chị... ích kỷ một chút... Chỉ hôm nay thôi... "- Giọng của Mira lạc hẳn đi.

-" ... Bất cứ khi nào chị muốn. "

Cô ấy vùi v��o vai Pandora khóc lớn. Cô hơi ngập ngừng một chút nhưng cũng chậm chạp đưa tay lên vuốt nhẹ tóc Mira như dỗ dành một đứa trẻ.

_o0o_

Mira khóc không lâu lắm. Cô ấy nhanh chóng ổn định được cảm xúc của mình và nhẹ nhàng cảm ơn. Pandora cầm đồ dùng và váy về phòng tắm rửa, sau đó sắp xếp mọi thứ một chút. Đang làm dở thì Mira sang gọi ăn cơm. Hơi thân vân nhưng cô cũng đồng ý.

Vừa ăn cô ấy vừa giảng giải cho cô một chút về thế giới này. Chỉ có 10% dân số biết sử dụng pháp thuật mà thôi. Vì nó cũng cần có thiên phú hoặc khả năng chứ không phải cứ học là sẽ được. Nếu vậy chuyện chỉ có 10% dân số dùng được là quá ít đi.

Điều này làm Pandora lo lắng không thôi, cô sợ bản thân nếu không có thiên phú thì sẽ chỉ là người bình thường. Tuy nhiên Mira trấn an cô nhanh chóng, đồng thời cổ vũ. Cô ấy nói dù Pandora không học được pháp thuật thì vẫn có thể làm bồi bàn như cô nàng, việc này vẫn sẽ kiếm được tiền để trang trải cuộc sống.

Pandora nhận việc rửa bát nhưng Mira nói không cần, bảo cô chuẩn bị đi ngủ luôn cũng được. Nhưng vẫn nên ngồi một lát để xuôi cơm. Cô hơi nghĩ ngợi rồi quyết định về phòng mang gối sang đề nghị ngủ chung với Mira hôm nay. Không phải vì cô sợ ma hay gì, cô từng là người trưởng thành và sống một mình từ rất lâu. Chẳng có chuyện Pandora sợ mấy cái đó, chỉ vì lo cho cô gái Strauss thôi.

Nhận ra ý tốt, Mira cũng vui vẻ đồng ý. Cả hai nhanh chóng tắt điện đi ngủ sớm. Pandora có phần khó ngủ, mắt cứ mở thao láo nhìn lên trần nhà. Vê phần Mira, cô ấy đã sớm xoay người ra phía ngoài. Cô hơi cựa mình rồi quay qua chăm chú nhìn bóng lưng Mira.

Không biết Pandora đang nghĩ gì...

Bỗng người Mira động nhẹ, cô nhanh nhắm mắt tỏ ra mình đã ngủ say.

Nhìn khuôn mặt nhỏ của Pandora, Mirajane không khỏi tiếp tục nghĩ đến đứa em gái của mình.

-" Tại sao mình lại vô lý như thế? Pandora- chan và Lisanna vốn dĩ là hai người khác nhau. Từ tính cách, ngoại hình, giọng nói. Nhưng khi nhìn vào em ấy, Lisanna ngày bé cứ hiện lên. Mình thật quá ích kỷ khi nghĩ Pandora- chan là em gái mình. Nhưng con bé rất tốt, mình sẽ bảo vệ con bé, giống như Elfman, mình sẽ không để đánh mất một ai nữa. Dù hiện tại... ma thuật của mình... "- Càng nhìn cô, Mira càng cảm thấy tội lỗi. Kẽ chạm nhẹ vào khuôn mặt Pandora, ánh mắt cô ấy trở lên quyết tâm hơn.

Pandora không biết bản thân nhiễm nhiên thành một người khá quan trọng của Mira. Tuy vì là cô ấy thấy giống đứa em gái quá cố của mình. Nhưng không phủ nhận cô nàng là người quá tốt đi. Luôn luôn dằn vặt bản thân vì cái chết của người em. Cô ấy không ổn, nhưng luôn tỏ ra mình ổn để mọi người không lo lắng.

Có lẽ... không đêm nào Mira thôi khóc và ngừng nhớ về cô em gái đáng thương của mình...

Mãi sau, xác định cô ấy đã ngủ say, Pandora mới dám mở mắt. Khuôn mặt Mira hơi nhăn nhó, miệng còn hơi lẩm bẩm gì đó trong cổ họng, phải căng tai ra nghe mới thấp thoáng được vài chữ.

-" Li... s.. a... nn... a... "

-" Lisanna? Tên em gái cô ấy sao? Đến cả trong giấc mơ Mira vẫn không ngừng nhớ về em gái mình... "

Đúng vậy, đến cả trong mơ cô ấy cũng chẳng thể quên được. Hình bóng bé gái kia lại hiện lên, sau đó là những kí ức kinh ho��ng mà Mira muốn quên đi mãi mãi. Cơ thể bỗng chốc run rẩy. Từ khoé mi, một hàng lệ chảy xuống...

Pandora có chút không nỡ, nhẹ nhàng như mèo con rúc vào trong vòng tay Mira ôm lấy cô ấy.

-" Đừng khóc, Mira. "

Cô ấy ngừng run, vội vàng ôm lại Pandora.

Thật chặt...

Có lẽ ngày hôm đó sau bao nhiêu năm, Mirajane Strauss mới có thể ngủ ngon như thế. Trong giấc mơ của mình, cô và Lisanna đang ôm nhau thật chặt và ấm áp...

_o0o_

Khi Pandora mở mắt đã là sáng ngày hôm sau. Mira không còn bên cạnh nữa, nhưng cô thấy được chiếc bàn cạnh giường có một đĩa bánh mì và cốc sữa. Ngoài ra dưới đĩa còn đè mẩu giấy nhỏ trắng tinh. Dụi dụi mắt, cô bước xuống giường lấy mẩu giấy đọc.

" Chào buổi sáng, Pandora- chan. Vì em ngủ rất ngon nên chị không nỡ gọi em dậy. Bữa sáng chị đ��� trên bàn đó, em cứ ăn tự nhiên. Còn cuối giường có bộ quần áo mới cho em, chuẩn bị xong thì đến hội nhé. Trước đó khoá hộ chị phòng và cả của em nữa. Ký tên: Mira. Hửm? Còn có dấu mũi tên? "- Pandora nhìn lướt bữa sáng, thấy ngay chìa khóa cạnh đó. Và cuối giường đúng là có đặt một bộ quần áo gấp gọn gàng, trên còn để đôi giày đen bóng.

Cô hơi chú ý mũi tên cuối tờ giấy, hình như ý chỉ cô lật lại? Pandora làm thử và thấy đằng sau là một bản đồ nhỏ Mira vẽ. Có lẽ cô nàng sợ cô vẫn chưa nhớ đường đến hội. Chu đáo quá đi mất! Chỉ là trí nhớ Pandora rất tốt nên thật ra cũng không cần thiết lắm. Mà công nhận thì cô khá ngạc nhiên khi Mira lại vẽ xấu thế. À không, nói vẽ như trẻ con thì giống hơn =)))

Cảm thán một chút, nhìn lên đồng hồ đã 8h. Cô nhanh chóng về phòng sửa soạn rồi ăn bữa sáng, sau khi dọn dẹp xong xuôi mới yên tâm khoá cửa bước đi. Trước đó không khỏi u oán một hồi. Rõ ràng bảo quần áo, cuối cùng mặc vào mới biết là một cái váy. Đã thế còn có phụ sức, nhưng cô không dùng đến mà cất nó vào túi.

Chỉ là Pandora không thể phủ nhận rằng cơ thể này mặc vào dễ thương vô cùng. Bất quá, cô không thích mặc váy, trước kia cô toàn mặc quần thôi. Có lẽ không giống một đứa con gái chút nào. Nhưng Pandora chẳng bao giờ quan tâm về nó.

Pandora vừa đi vừa ngắm nhìn mọi thứ, tối hôm qua vì buồn ngủ nên cô chưa kịp xem xét điều gì, chỉ nhớ một số điểm nhấn đủ để lần mò đến được hội.

Phố xá đông đúc ồn ào với kiến trúc khá cổ kính. Không có công nghệ hiện đại và phát triển mạnh mẽ như thế giới c���a Pandora. Phương tiện vẫn là đi bộ hoặc động vật chuyên chở, chỉ thêm mỗi tàu hoả mà thôi. Tuy nhiên điều đó khá tốt đó chứ. Không khí ở đây rất trong lành, ở thế giới của cô ô nhiễm lắm. Bởi toàn khói bụi của nhà máy và phương tiện đi lại mà.

Mải nhìn mải nghĩ mải đánh giá, Pandora đã đến được hội. Bây giờ là ban ngày, cô có thể nhìn rõ hội mình từ bên ngoài. Thật lớn và đẹp.

-" Mình phải làm gì bây giờ? Bên trong sẽ có nhiều người lắm... Có nên chào không? Nhưng thế thật ngại!!! Phải làm sao đây???!!! "- Đứng trước cửa rồi mà Pandora lại không có can đảm bước vào, trong đầu rối bời suy nghĩ đơ tại chỗ.

Đau khổ làm sao...

-" Ủa, Pandora? "

-" A... Natsu- nii? Chào buổi sáng. "- Hóa ra là anh chàng tóc hồng tên Natsu, còn có Happy- con mèo xanh kỳ lạ bay bay bên cạnh.

-" Ừ. Nhóc làm gì ở trước cửa hội thế? "- Anh hồn nhiên hỏi.

-" K- Không có gì đâu ạ. "

-" Aye... Lẽ nào... Pandora sợ nên không dám vào đúng không!? "- Happy bay gần xuống làm mặt gian gian nói.

-" Không có! "- Bị nói trúng tim đen, Pandora phản bác ngay lập tức.

-" Aye! Mọi người ơi Pandora đến rồi nè!!! "- Cậu ta phi vào trong hội nói lớn. Tức thời cả hội chào cô nồng nhiệt. Pandora cũng phát hiện cánh cửa mới vài giây trước còn nguyên vẹn mà giờ đã thành đống gỗ nát...

-" C- Chào buổi sáng mọi người. "- Tuy bực Happy hết sức nhưng cô cũng phải cảm ơn con mèo xanh đáng ghét đó vì đỡ mất công nghĩ xem mình phải làm thế nào. Mà Pandora tiếp tục ngạc nhiên khi mọi người chào đón mình vui vẻ như thế.

-" Mọi người trong hội đều là người một nhà, nhóc không cần lo lắng đâu. Anh có việc nên đi đây. Đi nào Happy! "- Natsu xoa đầu cô một cái.

-" Aye! "

-" Việc gì vậy Natsu....- nii? Đâu mất rồi?! "- Chuyện gì mới xảy ra thế?! Vừa chào mọi người xong quay qua đã thấy cả hai mất tiêu, nhìn ra xa đã thấy ở cuối con phố. Đi gì mà nhanh dữ?!

Pandora ôm một đầu chẳng hiểu chuyện gì xảy ra đi tới quầy bar, nơi Mira đang đứng.

-" Mira- nee, chào buổi sáng. "

-" Chào buổi sáng, Pandora- chan. Bộ váy hợp với em lắm! Ơ mà phụ sức đâu em? Chị nhớ là có mà."

-" Em nghĩ thế này được rồi chị. Em không hợp với nó đâu. "

-" Đâu có Pandora- chan! Em sẽ rất đẹp cho mà coi. Nào, đưa chị đi. "- Cô ấy bước đến cạnh Pandora, cúi xuống mỉm cười. Tuy không muốn nhưng cô đành lôi ra đưa Mira. Cô nàng đặt cô lên ghế và làm tóc, nhẹ nhàng như một người mẹ. ( Giống trong hình )

-" Dễ thương quá đi!! "- Vài cô gái hét hẳn lên.

-" A!!! Muốn nựng em ấy chết mất!! "

-" Ai cho mấy người động vào Pandora- chan hả?! Em ấy là của tôi! "- Chàng trai nào đó đập bàn hét lớn.

-" Nói gì đó tên kia?! Em ấy của tôi! "- Một cốc bia được đáp trúng đầu chàng trai nọ.

Tiếp nối câu chuyện trên chính là cuộc đấu tranh ồn ào của mọi người. Mục tiêu chỉ có một: " Giành được Pandora về tay mình ".

Hỗn chiến, cuộc hỗn chiến đầu tiên của ngày hôm nay.

-" Mọi người... D- Dừng... lại đi! Mira- nee! Họ sao vậy chứ? Sao lại đánh nhau vì em??? Không có đáng gì hết!!! "- Pandora hốt hoảng túm lấy tay Mira nói.

Sao mọi chuyện bỗng dưng thành thế này vì cô chứ???!!!

Trái ngược với những gì Pandora nghĩ, cô ấy chỉ cúi người xuống, nhẹ nhàng vuốt lấy má cô và mỉm cười: " Pandora nè, em không cần tự hạ thấp bản thân mình như vậy, cũng không cần phải ngại ngùng gì hết. Fairy Tail chính là nhà, mọi người đều là thành viên trong gia đình này. Mà đã là thành viên trong gia đình thì không phải người ngoài. Đừng sợ hãi, đừng lo lắng và tự ti như vậy. Mọi người yêu quý em, coi em là thành viên mới của gia đình chứ không phải người ngoài đâu. "

Cô ngạc nhiên nhìn Mira rồi lại cụp mắt xuống.

Đúng vậy.

Pandora sợ hãi, Pandora lo lắng.

Cô sống trong cô độc quá lâu để có thể quen với sự nồng nhiệt và việc bị mọi người vây quanh bản thân. Cô cũng tự ti về chính mình, về m���i thứ. Pandora suy nghĩ hàng trăm điều nhưng đều là những suy nghĩ tiêu cực. Hoặc cô tự bịa một lí do vớ vẩn nào đó mỗi lần mọi người tỏ ra quan tâm hay có ý làm bạn với mình.

Điều đó khiến mọi người càng xa lánh và cô lập Pandora. Nhưng cô lại cảm thấy an tâm và sẵn sàng chịu đựng điều đó.

-" Chuyện này hợp với mình hơn nhiều. "- Cô đã thầm nghĩ như vậy mỗi lần thưởng thức tách cà phê nguyên chất đắng ngắt khi ngồi một mình ngắm mưa rơi ngoài cửa sổ.

Đơn độc trong căn phòng tối đen.

Thế nhưng Pandora vẫn khao khát điều gì đó, nội tâm luôn gào thét.

Điều gì?

Cô mong muốn điều gì?

Chính bản thân cô biết mà, Pandora Thekla.

Chỉ là cô luôn chối bỏ nó...

-" E- Em... "- Pandora cúi gằm mặt không dám ngẩng đầu.

-" Thôi, em không cần nghĩ nhiều đâu. Mọi người vẫn sẽ đợi em mở lòng mình ra, đợi em thực sự sẵn sàng. "- Mira nhẹ nhàng xoa đầu Pandora.

-" Vâng... "- Cô lí nhí đáp.

-" Vậy Pandora- chan, em có tính đọc chút sách về pháp thuật không. Chị nghĩ em cần tìm hiểu một chút trước khi định học đó. "- Cô nàng tóc trắng lên tiếng đề nghị.

-" A vâng. "

Mira dẫn Pandora đến thư viện dưới hội và chỉ cho cô từng thứ một. Tuy nhiên lại nhận ra việc có một số ngôn ngữ mới không giống và không có trong thế giới của Pandora nên cô cần học chúng. Và cuối cùng người được nhờ là Levy, cô nàng có trí thông minh cao ngất ngưởng và ham đọc sách nhất hội.

Levy thực sự ngạc nhiên khi Pandora có thể đọc viết tất cả những ngôn ngữ cô dạy chỉ trong hai ngày mà vô cùng lưu loát. Pandora hứa sẽ cảm ơn Levy sau, đương nhiên Mira cũng có phần vì cô ấy đã giúp Pandora rất nhiều.

Sau khi ổn về ngôn ngữ, cô nhanh chóng lao đầu vào đọc sách dưới thư viện kể cả ngày lẫn đêm khiến Mira và mọi người lo lắng vô cùng. Cô không rời thư viện nửa bước trừ lúc về tắm hay đi vệ sinh. Mà có như vậy cũng phải ôm một quyển hoặc một đống theo đọc tiếp. Thậm chí Pandora còn mang cả chăn gối xuống dưới thư viện làm một " cái ổ " ở đấy.

Levy đành cho cô mượn kính gió, thứ cho phép đọc mọi thứ một cách nhanh chóng. Vậy nên thư viện được cô cày cuốc trong vòng một tuần, dù sao lượng sách cũng khá nhiều và đôi lúc cũng cần để cho mắt nghỉ ngơi. Một số quyển cũ quá cần dịch từng chút một nên cũng lâu. Nhưng cuối cùng chuỗi ngày " hăng say tìm hiểu " của Pandora đã kết thúc. Mọi người thầm thở phào. Levy vừa lo vừa thích ra mặt vì cũng có người ham đọc sách, yêu sách như cô nàng vậy.

Kể từ ngày đó, Pandora lao vào học pháp thuật ở bìa rừng phía Tây. Đồng thời rèn luyện thêm một chút về sức khỏe, cô không mong mình quá yếu đuối. Mặc dù trong lòng Pandora chẳng muốn xíu nào.

Nhưng mà, dù Pandora có cố gắng đến đâu, cô vẫn không cảm nhận được ma thuật từ cơ thể. Cô thử mình với các loại pháp thuật về nguyên tố trước, cùng 1 số pháp thuật đa dạng khác nhau nhưng luyện mãi mà chẳng xảy ra, cho dù là chút xíu thôi.

Mọi người nhìn Pandora cố gắng thì cũng cổ vũ rất nhiều, rảnh rỗi lúc nào đó sẽ đến giúp đỡ. Nhưng nó cũng chẳng khả quan hơn là bao. Cô đã bảo Mira rằng chỉ khi nào cô thực hiện được thì mới đến hội, nếu không cô không xứng là thành viên Fairy Tail. Mira khuyên và an ủi nhiều lần mà Pandora vẫn cương quyết với ý định của mình. Vậy nên mọi người chỉ còn cách giúp cô thôi.

Pháp thuật của mỗi người phải do họ tự đánh thức, nếu dùng tác động từ bên ngoài đôi khi còn có tác dụng phụ, hoặc sẽ có pháp thuật không hoàn chỉnh. Nhưng nếu Pandora quá cố chấp, Makarov định làm như vậy. Ông cũng không muốn cô đau khổ. Vì Pandora là thành viên của gia đình, vì con bé dường như đã từng muộn phiền lắm.

Là một người ông, Makarov không nỡ để cô như vậy. Nhưng ông cũng không muốn làm vì nó có thể có ảnh hưởng xấu. Cô muốn pháp thuật từ chính cơ thể chứ không muốn loại pháp thuật bình thường được mua bán ở những cửa hàng.

Thật ra có lẽ Pandora có pháp thuật, nhưng ở thế giới cũ kia nên nó bị hạn chế, vùi sâu. Ở đó cũng không dồi dào Ethernano như thế giới này nên càng khó khăn để giải phóng được ma thuật. Vậy nên, mọi chuyện phải từ Pandora, cô phải tự mình làm điều này.

Cho mọi người thấy cô có gì đi, Pandora!

______________________________________

~ End chap 2 ~

🔯 Time: 12:49

🔯 Date: 5- 3- 2019