Chereads / [ Đồng Nhân Fairy Tail ] The Fairy Tale Of A Normal Girl / Chapter 4 - The Fairy Tale 4: Pháp Thuật Của Pandora

Chapter 4 - The Fairy Tale 4: Pháp Thuật Của Pandora

Music: Yume to Hazakura - Nightcore

P/s: Mời bật nhạc thưởng thức =v Nhớ bật cả phụ đề để hiểu rõ thêm về bài hát nhé!

_o0o_

-" Không xong! Mọi người! Phòng thủ!!! "- Erza lao ra khỏi hội chỉ với một chiếc khăn tắm, có lẽ cô ấy đang tắm dở.

Nhưng điều cần chú ý bây giờ là việc ngăn chặn phát bắn kia. Nếu không, mọi người sẽ tan xác!

Erza nghiến răng siết chặt tay rồi lao đi. Cô sử dụng pháp thuật của mình, Hoán Phục.

-" Erza! "- Mira vội vã gọi lớn.

-" Cô ấy trang bị? "- Cana cũng ngạc nhiên.

-" N... này! "- Lần này là Loki.

-" Các ngươi không được đụng vào hội của ta! "- Thay đổi hoàn tất. Erza xuất hiện với một bộ áo giáp lớn.

-" Đó là Adamantine Armor! ( Giáp kim cương ) "- Happy giải thích.

-" Cô ấy không th�� ngăn nó lại được! "- Bisca lo lắng nói.

-" Dù nó là giáp có sức phòng thủ cao nhất đi chăng nữa... "- Alzack bổ sung.

-" Dừng lại, Erza! Cô sẽ chết mất! "- Là Wakaba.

Nhưng Erza mặc kệ tất cả. Cô đóng hai mảnh khiên ở hai tay vào thành một cái khiên lớn. Một vòng phép to xuất hiện đỡ lấy phát bắn của khẩu pháo.

-" Phòng ngự!!! "

-" Erza! "

-" Natsu! Chúng ta chỉ còn biết tin vào cô ấy thôi! "- Gray cố gắng giữ lại Natsu ngăn cho cậu ta chạy mất.

Lucy sợ hãi nhìn. Pandora cũng vậy. Hai chân cô run khủng khiếp. Cô sợ mình sắp không đứng vững mất. Pandora không nghĩ Erza lại dám làm điều như vậy. Cô ấy có thể sẽ chết!

Erza cố gắng ngăn phát bắn lại. Từng mảnh giáp vỡ nát bị thổi bay về phía sau. Khoảng 3- 4', lượng ma thuật ở phát bắn dần hòa vào không gian do không tìm được mục tiêu để phát nổ. Vòng phép tan biến.

Erza thành công cản lại phát bắn nhưng cũng bị hất ngược về sau, lăn vài vòng trên đất.

-" G... ghê thật... Cô ấy đã ngăn được nó! "- Macao nói, dường như không tin vào mắt mình nữa.

-" Cô ấy đã cứu chúng ta. Đúng là Erza. "

-" Nhưng mà...! "

Người con gái tóc đỏ khó nhọc thở. Những mảnh giáp còn sót lại cũng biến mất. Natsu nhanh chóng chạy lại chỗ cô ấy.

-" Erza! Cố lên nào! "

-" Makarov, giờ lại là Erza. Cả hai đều bị trọng thương. "- Giọng ai đó phát ra từ phía hội chính của Phantom. Pandora có thể đoán được đó là Jose- Master của Phantom Lord.

Cô muốn đến chỗ xem thương thế của Erza, nhưng chân cô không cử động nổi. Chỉ biết trừng mắt nhìn sợ hãi.

-" Các ngươi không còn cơ hội chiến thắng nữa đâu! Giao Lucy Heartfila cho ta! Nhanh lên."

-" Ông điên rồi sao?! "

-" Không có hội nào lại giao thành viên cho đối thủ cả! "

-" Lucy là người của chúng ta! "

-" Đúng thế! "

-" Không bao giờ! "- Mọi người bắt đầu hô hào hưởng ứng. Còn Lucy thì run rẩy.

-" Giao cô ta ra ngay! "- Jose mất kiên nhẫn gắt lên.

-" Bọn ta thà chết chứ không bao giờ giờ giao bạn bè của ta cho các ngươi! "- Erza gượng dậy nói lớn. Sự kìm nén của Lucy vỡ oà, nước mắt rơi lã chã trên khuôn mặt của cô ấy.

-" Câu trả lời vẫn sẽ như thế dù có chuyện gì xảy ra! Tụi tao sẽ đập nát chúng mày! "- Cả Natsu. Cậu ta cũng gào lớn.

Đứng cạnh nhìn Lucy đang ôm mặt không dám khóc lớn, Pandora tr��m xuống.

-" Họ bị sao vậy chứ? Tại sao chỉ vì một người lại có thể hi sinh nhiều như vậy?? Ngay cả bản thân! Họ không sợ chết sao?! "

Cô không thể tin được rằng họ sẽ nói vậy và làm vậy. Nhưng cô đã tin, kể từ lúc nhìn thấy Erza đỡ lấy phát bắn kia. Cô biết họ sẽ không chỉ là nói suông. Nói được, họ sẽ làm được! Chỉ là Pandora không hiểu nổi.

Nó có đáng không? Hi sinh mọi thứ chỉ vì người khác có đáng không? Lucy chưa gia nhập được mấy tháng, ấy vậy mà họ lại dám vì cô ấy mà hi sinh sao? Tất cả đều luôn nói là gia đình. Nhưng thật ra lại không hề có máu mủ ruột thịt. Vì một người ngoài mà làm vậy liệu có đáng không?

Pandora nghĩ không ngừng. Cô không thể hiểu nổi. Ở thế giới của cô, người ta luôn sợ phiền phức. Ngay cả có người bị đánh, bị cướp,... ngay trước mặt mà họ còn chẳng buồn cứu, giúp đỡ mà còn quay video đăng lên mạng xã hội. Mọi người chỉ nghĩ đến bản thân mình mà thôi. Họ sẵn sàng làm hại người khác, lấy người khác ra làm lá chắn chứ không bao giờ làm được như vậy.

Có lẽ có đấy, nhưng hiếm lắm. Ở thế giới đã thối nát về mặt nhân cách của cô thì những người như Fairy Tail chắc chỉ giống như mò kim đáy bể mà thôi.

-" Nếu thế thì ta sẽ cho các ngươi nếm mùi thần công của Jupiter! 15' nữa thôi các ngươi sẽ phải chết! "- Jose hét qua cái loa. Lão thực sự tức điên lên.

-" Cái gì?! "

-" Jupiter... "

-" Chúng cho bắn nữa sao?! "

-" Erza! "

-" Erza! Chết tiệt! Nhờ Erza mà chúng ta mới có thể sống sót được sau lần bắn vừa rồi. "- Mira chú ý đến Erza khi cô ấy đang cố gượng đậy. Gray thấy Mira nói lớn cũng quay qua.

Bỗng nhiên từ hội Phantom bay ra một đống gì màu đen, chúng tiến đến chỗ mọi người.

-" Cái quái gì? "

-" Chúng cho người tấn công sao?! "

-" Không phải chúng định cho bắn Jupiter hay sao? "

-" Cẩn thận! "

-"Tận hưởng địa ngục đi, Fairy Tail! Giờ có hai lựa chọn cho các người. Một là chết dưới quân của ta, hai là bị Jupiter bắn nát! "- Lão Jose rít lên.

-" Chuyện đó không thể được! Người của hắn cũng sẽ bị Jupiter bắn trúng luôn! "- Macao phản bác. Wakaba bên cạnh cũng phụ hoạ.

-" Đúng thế! Không đời nào hắn sẽ bắn... "

-" Không, hắn sẽ bắn. Đó là pháp thuật của Jose, Shade (Vong hồn). Chúng không phải con người, chỉ là những chiến binh Jose tạo ra mà thôi. "- Mặt Cana trở lên nghiêm trọng.

-" Cái gì?! Shade là... "

-" Ma?! "

-" Chúng ta phải phá hủy Jupiter. Cậu làm được chứ, Natsu? "- Cana quay sang anh chàng tóc hồng hỏi. Ngay lập tức cậu ta đấm tay vào nhau với khuôn mặt nghiêm túc.

-" Cứ để đó cho tôi! Chỉ cần phá hủy cái đó trong vòng 15' là được chứ gì! "

Cana khẽ gật đầu, Natsu chỉ chờ thế để phóng đi. Mà nếu Cana không đồng ý thì cậu ta vẫn sẽ đi thôi. Natsu mà.

-" Happy! "

-" Aye sir! "- Nghe thấy tên mình được xướng lên, chú mèo xanh dang cánh bay tới túm lấy Natsu rồi tiếp cận nòng pháo kia.

-" Elfman! Chúng ta cũng đi! "- Gray gọi lớn.

-" Được thôi! "

-" Còn lại chúng ta, hãy đứng lên bảo vệ hội nào! "- Cana lôi ra những là bài màu xanh- pháp thuật của cô và hô lên cổ vũ tinh thần. Mọi người rền vang và bắt đầu lao vào cuộc chiến.

-" Được!!! "

Trong lúc đó, Mira từ đâu kéo Pandora đang đơ một cục đi ra khỏi đó, cả Lucy cũng bị cô ấy kéo đi.

-" Có chuyện gì vậy Mira- nee? "- Pandora dần lấy lại bình tĩnh hỏi.

-" Chúng ta có một căn nhà an toàn. Hai em cứ ở đó đến khi cuộc chiến này kết thúc. "

-" Nhưng mà... Em phải ở lại chiến đấu cùng mọi người! Chuyện này là do lỗi của em! "- Lucy nghe vậy liền giật tay mình ra khỏi tay Mira tha thiết nói.

-" Em sai rồi Lucy. Không ai nghĩ vậy đâu. Vì những người đã gục ngã... Vì hội của chúng ta... Và để bảo vệ em! Mọi người đều tự nguyện tham gia cuộc chiến này! Hơn nữa em là mục tiêu của Phantom, em không thể cứ ở đây được. Còn Pandora, em ấy không có khả năng chiến đấu. Nếu em muốn chiến đấu, hãy bảo vệ em ấy. Làm ơn, nghe lời chị... "- Mira lợi dụng lúc Lucy còn cúi mặt suy tư đã dùng pháp thuật làm Lucy hôn mê. Vô lực, cô ấy ngã xuống và được Mira đỡ lấy.

-" Pandora, chị xin lỗi, nhưng cả em nữa. "

Khi cô còn ngỡ ngàng, Mira lại vung tay. Ý thức dần trở lên mơ hồ, mi mắt nặng trĩu. Pandora ngã xuống.

-" Reedus, đưa Lucy và Pandora đến căn nhà đó nhé! "- Nhìn anh chàng to béo đỡ lấy Pandora khi cô ngất đi, cô nàng tóc trắng nhắn nhủ.

-" Qui! "- Người tên Reedus vén áo lên và nhanh chóng vẽ ra một cỗ xe có lợn kéo ngay trên bụng với tốc độ không tưởng. Ngay khi hoàn thành, bức tranh thực sự thành một cỗ xe và một con lợn kéo.

-" Hãy bảo trọng! "- Nói xong, Mira đưa Pandora và Lucy v��o xe.

-" Qui! "

_o0o_

-" Đi ra... "

-" Lucy! "

Thấy mình bị gọi và lay người hoài, Lucy khó chịu mở mắt, mơ màng nhìn xung quanh.

-" Cô ổn chứ, Lucy? "- Mặt Reedus dí sát mặt cô.

-" Ra khỏi phòng tôi! "- Cô nàng mắt nâu phản xạ theo tự nhiên đá cho Reedus một cái khiến anh ta ngã chỏng vó, làm vỡ mất vài thùng gỗ trên sàn.

-" Ơ, không phải sao... Mình đang ở đâu thế? "- Đến lúc này Lucy mới tỉnh hẳn, ngơ ngác và luống cuống nhìn xung quanh.

Sau một lúc giải thích và ngẫm nghĩ lại, Lucy hiểu ra mọi chuyện.

-" Ra vậy, là Mira- san đã gây mê mình. "

-" Vâng, cả Pandora nữa. Còn đây là nơi ẩn náu của chúng ta. "

-" Mình... đã đánh mất chìa khoá... Như vậy mình không bảo vệ Pandora- chan được rồi. Mình đúng là chỉ cản trở mọi người. Chuyện nhỏ nhất cũng không thể giúp được... "- Lucy vuốt nhẹ những sợi tóc rối của Pandora. Cô ấy đang đặt Pandora lên đùi mình. Còn Pandora vẫn chưa tỉnh dậy.

-" Không phải như thế đâu. "- Reedus vừa vẽ vừa an ủi.

-" Huh? "

-" Chúng tôi chỉ muốn bảo vệ đồng đội của mình, nên mọi người đều chấp nhận chuyện này. Hơn nữa còn có tôi ở đây, tôi nhất định sẽ bảo vệ cô và Pandora. "

-" Reedus- san... Vậy thì tôi càng không thể ngồi yên ở đây! Tôi phải quay trở lại đó! "

-" Không được đâu, Lucy. Xin hãy hiểu cho Mirajane. Cô ấy làm vậy chỉ muốn tốt cho hai người thôi... "

Reedus đang nói thì căn nhà kho chợt rung lên. Cửa chính đang bị phá. Chúng bị đập lõm vào nhiều chỗ và chỉ dừng lại khi cánh cửa hoàn toàn sụp ��ổ.

-" Gì thế? Có chuyện gì ngoài kia vậy? "- Lucy chăm chăm nhìn cánh cửa hỏi.

-" Lucy, mau đưa Pandora cùng đi trốn đi! "- Ánh mắt anh chàng to béo trở lên nghiêm túc, tay chuẩn bị sẵn sàng màu vẽ. Bởi pháp thuật của anh có thể làm những bức vẽ thành hiện thực.

Sau một hồi chiến đấu, Reedus trông cực kì chật vật, nhưng anh vẫn ngoan cường, không bỏ cuộc. Reedus đứng chắn trước mặt Lucy để bảo vệ cô cùng Pandora vẫn còn đang bất tỉnh.

-" Reedus, anh ổn chứ? "- Lucy lo lắng hỏi. Cô không thể di chuyển, nếu không sẽ không có ai chú ý đến Pandora, hơn nữa cô cũng đã đánh mất chìa khóa của mình. Một tinh linh pháp sư nà không có chìa khóa triệu hồi thì chẳng khác người thường là bao.

-" Qui... "

-" Đúng là một tên cứng đầu khó chịu! "- Người nói câu này là một thanh niên da đen, đầu trọc lốc đeo cặp kính râm màu tím bị vỡ mất một bên. Chắc hẳn là trong quá trình chiến đấu mới vỡ.

-" Này tên to xác kia, tới lúc ngươi đầu hàng và giao cô ta ra rồi đó. "- Cũng là một người da hơi ngăm, nhưng là con gái. Cô ta đội một cái mũ có sừng ra sau màu tím trên mái tóc xanh sẫm của mình. Giữa trán còn có một nốt gì đó màu xanh khá lạ mắt.

Ngay sau hai tên đó vẫn còn một tên khác. Hắn đang chổng ngược đầu với mái tóc đen dài loà xoà. Khoanh tay có vẻ khá thiếu kiên nhẫn. Hắn ta mặc khá bụi bặm và cơ thể "đóng đinh" khắp nơi. Nhìn lần đầu thật sự không có chút cảm tình nào. Vẻ mặt cũng ngang tàng khó ưa nữa.

-" Master bọn này đang đợi đấy. "- Nghe vậy cũng hiểu được rằng bọn chúng chính là người c���a Phantom Lord rồi.

-" Ghe he. "- Gã đang treo người cất giọng cười ngả ngớn.

-" Lucy... Nhanh lên... Hãy đưa Pandora trốn khỏi nơi này đi! "- Reedus tiếp tục vẽ lên cái bụng to lớn của mình, nhắc nhở Lucy ở phía sau.

-" Anh nói gì thế! Tôi sẽ chiến đấu cùng anh! "- Cô nàng phản bác.

-" Vì kì vọng của mọi người... Làm ơn! "

-" Nhưng mà...! "

-" Ô ô, ngươi làm ta muốn khóc đấy. "- Tên đằng sau nói với chất giọng khinh bỉ.

-" Thật cảm động. "- Đứa con gái duy nhất cũng tiếp lời.

-" Ta thích đấy. "

-" Pic Magic! (Tranh phép) Howling Silver! "- Hoàn thành xong bức tranh, Reedus hô lớn. Ngay lập tức nó thành hiện thực, nhảy ra những con Vulcan- một loại quái vật giống khỉ sống ở núi tuyết Hakobe của thế giới này.

-" Ồ, chúng là Vulcan! Ta đã thấy chúng ở núi Hakobe! "- Tên đầu trọc thốt lên.

-" Mirror Magic! (Gương phép) Shape Mirror! (Gương phản chiếu) "- Đứa con gái lao lên trước mặt tên đầu trọc rồi thi triển pháp thuật của cô ta.

Những chiếc gương lớn hình tròn xuất hiện hút lấy những con Vulcan.

-" Tất cả những gì đối thủ tấn công đều bị phản lại! "- Từng bộ phận trên mặt của cô ta xuất hiện trên gương.

-" Hơ! "

-" Chính nó đấy! "- Cô ả dứt lời, chiếc giương sáng lên, xuất hiện những con Vulcan vừa nãy nhưng chúng quay lại tấn công Reedus.

-" A!!! "- Anh ta hét lên đau đớn.

-" Reedus! Xin lỗi! "- Lucy vừa chạy vừa ôm Pandora. Thật may cô rất nhẹ nên tốc độ của Lucy chỉ giảm đi đôi chút.

Lucy thật sự muốn ở lại nhưng lại nghĩ tới Pandora chỉ là người thường, một đứa trẻ không thể tự bảo vệ mình nên quyết định đưa con bé bỏ trốn. Nhưng cô vẫn thấy tội lỗi vì để Reedus lại. Chỉ là hiện tại Lucy không thể chiến đấu nên đành phó mặc cho anh ta.

Nhưng Lucy quên rồi sao? Còn gã đang treo người trên trần nhà. Hắn thấy Lucy chạy trốn thì cũng hành động ngay. Cô nàng tóc vàng bị đá văng ra đằng sau, mặc dù đã ôm chặt lấy Pandora nhưng cả hai vẫn bị tách ra, mỗi người bay một ngả.

-" Bỏ rơi đồng đội như thế sao, Ohime- sama (Công chúa)? Bọn tiên tử các ngươi chẳng ra gì cả. Chúng còn nhận cả người yếu như cô vào cơ à? "- Gã cợt nhả nói.

-" Pandora... chan... "- Lucy mặc kệ những lời khinh bỉ của gã. Cô cố gắng đứng dậy tiến đến chỗ của Pandora vẫn bất tỉnh. Nhưng trước đó không quên trừng mắt với hắn ta.

-" Ánh mắt gì đấy? Muốn đánh sao? "- Hắn cũng không thua kém, trợn trắng mắt với Lucy.

-" Sound Bullets. (Âm thanh đạn) Howling! (Gào thét) "- Ở bên phía Reedus, anh ấy phải chịu sự tấn công của cả hai người liên tiếp nên khó lòng trụ được. Chỉ biết anh ta thét lên một tiếng dài đau đớn rồi ngã xuống.

-" Reedus! "- Thấy anh gục xuống làm Lucy lo lắng không thôi. Nhưng cô không dám đến chỗ anh mà chỉ trừng mắt cảnh giác nhìn ba người đó, tay ôm Pandora càng siết chặt hơn.

-" Yếu quá. Đi với chúng vui chỗ nào thế, Ohime- san yo? "- Gã ăn mặc bụi bặm khoanh tay hỏi, ánh mắt dường như đỏ rực cực kì nguy hiểm.

-" Sao ngươi... Ngươi... ngươi sẽ không... "- Lucy căm hận nhìn đến nỗi nước mắt chảy dài.

Gajeel lại tặng Lucy một cái nhìn nhạo báng. Không mất nhiều thời gian, hắn ta đã có thể đánh gần như bất tỉnh cô, khuân lên vai định vác qua lỗ hổng của trần nhà. Nhưng tiếc thay, đón chào hắn ngay khi vừa bước ra là một cuộc tấn công bất ngờ.

-" Ghe he. Đòn ra mắt được đấy! "

-" Ngươi đã làm gì Lucy và Pandora? Pandora, em ấy đâu rồi?! Còn Lucy, thả cô ấy ra mau. Nếu không... ta sẽ xoá sổ ngươi khỏi thế giới này! "- Sau khi khói bụi tan gần hết, lộ ra bóng người quen thuộc, Loki. Anh ta đút tay vào túi quần dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn Gajeel.

-" Được lắm. Nãy giờ ta chưa làm được gì hết. Ta không biết đứa nào tên Pandora và ta chẳng cần quan tâm. Ta sẽ đánh với ngươi! "- Hắn quẳng Lucy xuống, bắt đầu thủ thế rồi ra đòn. Nhưng Loki nhanh chóng bật lên cao né đi.

Pháp thuật c���a gã. Tuy chưa rõ nhưng hình như liên quan đến sắt thép gì đó. Bởi vừa nãy hắn tự biến cánh tay mình thành một côn kim loại. Đoán là sắt đi.

Loki né xong cũng đánh trả. Hai tay anh hơi phát sáng. Vầng sáng đó hình như đã tăng thêm sức mạnh và bảo hộ tay của Loki để anh có thể tung ra những cú đấm hiểm hóc với Gajeel.

-" Huh... Loki...? "- Vì những đòn đánh khá chói mắt của Loki nên Lucy lờ mờ thấy được anh đang cùng Gajeel quyết đấu. Tuy nhiên không được lâu thì Lucy thực sự ngất đi.

-" Pandora... chan... "- Đó là lời nói cuối của Lucy trước khi bất tỉnh hoàn toàn.

Cuộc chiến đang diễn ra ác liệt thì Loki có những biểu hiện đau đớn kì lạ. Chớp ngay thời cơ đó, Gajeel đá văng anh ta xuống dưới nhà kho còn đôi nam nữ vẫn đang hành hạ Reedus.

-" Đúng là chả ra gì. Hắn ta yếu quá! Bozu, Sue, ta trở về trước, còn tên này từ giờ là của các ngươi. "- Gajeel vác Lucy lên lưng định đi luôn. Nhưng lại đưa mắt lần nữa giữa sàn nhà hoang tàn.

Một đứa nhóc con có mái tóc lòe loẹt đang bất tỉnh nằm ở gần góc tường. Ăn mặc cũng lòe loẹt không kém. Giờ gã mới để ý tới trong khi Lucy đã từng cố bảo vệ Pandora trong lòng mình. Haiz, lúc đó gã chỉ chú ý đến mục tiêu thôi. Hơn nữa cũng chỉ là một con nhóc còn đang bất tỉnh. Yếu ớt và vô dụng thì hắn chẳng bao giờ bận tâm đến.

Nhưng Gajeel cứ đứng nhìn Pandora lúc lâu khiến đôi nam nữ kia cũng thấy là lạ.

-" Sao thế, Gajeel? "- Đứa con gái hỏi.

-" ... "- Hắn không đáp mà nhảy xuống lấy tay còn lại khiêng Pandora giống như với Lucy. Sau đó lại nhảy ra khỏi lỗ thủng.

-" Ta về trước. "

-" Ừ. "

-" Đừng hòng! "- Loki tuy còn đang nhăn nhó vì đau nhưng cố gắng gượng dậy. Chỉ là thanh niên đầu trọc không cho anh được làm thế.

-" Sound Bullet! Disturbed! (Xáo trộn) "- Hứng trọn một chiêu như vậy, Loki hét lên đau đớn rồi lần nữa ngã xuống sàn.

-" Mirror Magic. Kaleidoscope! (Giam giữ) "- Lần này là bị những chiếc gương vây kín, giam anh lại không một lối thoát nào.

-" Ngươi sẽ bị nhốt trong đó khoảng một lúc. Giờ thì ngắm khuôn mặt của mình trong đó đi. "

-" Chết tiết! "- Loki bất lực chửi thề.

_o0o_

Tuy bị bất tỉnh nhưng Pandora vẫn cảm nhận một chút được mọi chuyện bên ngoài. Giả dụ như hiện tại, cô nghe được loáng thoáng tiếng hét thảm thiết của Lucy. Ngay cạnh thôi. Nhưng Pandora không m�� nổi mắt để chứng kiến được, biết được có gì đang xảy ra.

-" Khụ khụ! "- Lucy bị đá văng vào tường, khiến nó lõm vào một khoảng. Cô đau đớn ôm bụng ho khan.

-" Không sướng chút nào. Có vẻ nó không quen với trận chiến này. "

-" Gajeel, dừng lại đi. Cứ tiếp tục thế này cô ta sẽ chết mất! "- Một thành viên của Phantom khuyên hắn, nhưng giọng điệu khá run rẩy. Dù sao ở Phantom hắn cũng ác có tiếng rồi nên ai chẳng sợ.

-" Hả? Nhưng ta đang chán lắm. Master thật lố bịch. Tự dưng bắt ta phải canh con nhỏ này còn bản thân lại đi vui đùa với lũ ruồi muỗi kia. Vậy có chút vấn đề gì khi ta chơi chút để giết thời gian? "- Gã lại biến cánh tay thành côn sắt, từng bước đến gần Lucy còn sóng soài trên đất.

-" Dừng lại đi. Master mà biết được, ngươi sẽ gặp rắc rối đấy! "- Rõ ràng người kia cảnh báo khuyên nhủ cho bản thân nhưng gã lại "tặng" cho một cú đấm chính giữa mặt bằng côn sắt khiến anh chàng đó dính tường.

-" Câm miệng. Ta không cần biết nó là con nhà giàu ở xó nào, đối với ta nó chỉ là thứ rác rưởi. Và dù nó là con gái, ta cũng chỉ xem nó là một pháp sư. Chắc hẳn nó đã chuẩn bị tình huống xấu nhất khi gia nhập một guild. "

-" Thật tình, ngươi đã hơi quá rồi. Thật tàn nhẫn... "- Tên đầu trọc lúc trước nói.

-" Master sẽ nổi điên lên đấy. "- Đứa con gái cũng ở cạnh đó.

-" Khi nào chuyện đó xảy ra thì ta sẽ đổ lỗi cho mấy người. Ghe he he he. "- Gajeel cười ha hả.

-" Kinh khủng quá... "- Cả hai người đồng thanh. Sau đầu giăng đầy hắc tuyến.

-" Giờ nó thật đáng thương. Chúng ta đã biết nó giàu có, nên mới cố đưa nó trở về. "

-" Hử? "- Gajeel hơi nhướn mày. Con nhỏ này. Vừa rồi mới nhếch môi giễu cợt hắn?

-" Mấy người thật là ngu ngốc, thật là bần tiện. Nó làm ta cảm thấy thật buồn cười. "- Lucy cố gắng đứng lên, dựa mình vào tường.

-" Cô... cô ta đang nghĩ gì thế? "- Hành động của Lucy khiến tên đầu trọc lẫn đứa con gái đều khó hiểu.

-" Cô ta đang khiêu khích Gajeel ư? "

-" Phantom Lord? Luật lệ của những vong hồn? Thật ngu ngốc. Chẳng đáng sợ chút nào. "

-" Ra vậy ra vậy. Cô cố chống chọi trong tình thế hiện giờ à? Ta thích loại người như thế đấy. "- Gajeel cũng khẽ cười nguy hiểm. Kéo dài côn sắt ra đẩy mạnh Lucy vào tường. Một lỗ hổng xuất hi���n. Sau đó lại thu về biến thành tay như cũ khiến Lucy ngã xuống.

-" Nhưng cho cô biết ta không muốn cô ương ngạnh như thế. Ta muốn cô kêu la. Mà cô không kêu la làm ta bực tức lắm. "

-" Vậy sao không giết ta luôn đi? Làm như thế, ngươi sẽ trả một cái giá rất lớn... Tất cả các ngươi. "

-" Ồ... Nghe có vẻ thú vị đấy. Nói rõ hơn nào. "

-" Fairy Tail sẽ không bao giờ tha thứ cho các ngươi. Hội của ta là thế đó! Hàng ngày ngươi sẽ phải run rẩy trong nỗi sợ hãi dưới bóng tối của hội đáng sợ nhất trên thế giới... cho đến hết đời! "- Lucy dường như đang chơi một nước cờ nguy hiểm. Cô đang định làm gì với nước đi này đây? Nếu như Gajeel thực sự muốn giết cô?

-" Nghe được lắm. Để thử cảm giác đó ra sao! "- Bắt chéo hai tay biến thành c��n sắt, hắn nhảy bật lên.

-" Gajeel! "

-" Dừng lại! "

-" Ghe he he he... "- Giọng cười man rợ vang khắp không gian. Khuôn mặt của gã hiện rõ sự hứng thú. Còn Lucy ngồi ngơ ngác chỉ biết nhắm mắt chờ đợi sự tấn công của Gajeel.

Nhưng...

Chẳng có chuyện gì xảy ra cả...

Lucy vội hé mắt. Cái côn sắt chỉ cách mặt cô tầm 2-3cm mà thôi.

-" Sao? Ngươi sợ à? "- Nội tâm của Lucy run lên nhưng cô vẫn tiếp tục khiêu khích.

-" Ghe he... Ta nghĩ lại rồi. Ngươi vẫn còn giá trị lợi dụng cho Master. Giết ngươi ông ta sẽ nổi giận mất thôi. Vậy nên con ranh kia, ta sẽ giết nó. Thật hoàn hảo. "- Gajeel thu tay về cười đê tiện. Đánh mắt về Pandora còn đang bất tỉnh ở một góc. Hắn đã suy nghĩ đúng về việc con ranh này sẽ hữu ích.

-" Không được! Ngươi không được động đến Pandora! Hãy giết ta đây này! "- Lucy vạn lần không ngờ rằng Gajeel còn bắt theo cả Pandora. Sự tự tin của cô nhanh chóng biến mất.

-" Ngươi nghĩ ta sẽ nghe theo sao? Vì ngươi không thể chết bây giờ nên ta đành phải giết nó. Cảm thấy tội lỗi đi. Nó chết... là do ngươi... "- Rất nhanh, Gajeel đã đến bên cạnh Pandora. Hắn túm lấy tóc của con bé và biến cánh tay còn lại thành một lưỡi cưa. Trên môi là nụ cười độc ác.

-" Không!!!!! "- Lucy vội vàng đứng dậy chạy đến chỗ cô nhưng cơn đau khiến Lucy quỵ xuống ngay. Cô ấy bất lực nhìn lưỡi cưa đang gần kề cổ của Pandora.

" Rầm!!! "- Chỉ là chưa kịp chạm đến, bức tường đằng sau đã vỡ nát. Một hỏa quyền rực cháy đấm văng Gajeel ra xa, Pandora cũng văng lên không trung. Nhưng được đ��� lại ngay sau đó.

-" Cái mùi này... Đúng như ta đã để ý từ lâu... "- Tuy bị tấn công bất ngờ nhưng gã nhanh chóng lấy lại cân bằng đáp xuống đất.

-" Salamander! "

_o0o_

-" Sau đó thì sao nữa, Mira- nee? "- Pandora hỏi.

-" Ừm... Còn nữa nhưng chị sẽ kể sau. Giờ em hãy nghỉ ngơi đi. Em còn yếu quá. Chị cũng xin lỗi vì đánh ngất em nhé. "- Mira kẽ vuốt tóc Pandora rồi đặt cô nằm xuống, nhẹ nhàng kéo chăn lên.

-" Em đã ngủ nhiều lắm rồi đó! Thật tình! "- Pandora giờ đã biết tỏ ra trẻ con một chút, cực kì hợp với ngoại hình của cô bây giờ. Tuy vậy nhưng cũng không cãi lại mà vâng lời.

Mira đợi Pandora ngủ hẳn thì xoa đầu một cái rồi mới tắt điện đi ra khỏi phòng.

-" Mình có nên nói với em ấy là hội bị phá nát rồi không nhỉ? "- Cô nàng tóc trắng thở dài.

_o0o_

Pandora thấy Mira lạ lắm, cứ kêu cô ở nhà tĩnh dưỡng trong khi cô chẳng làm sao. Định đi đến hội cũng không cho. Pandora phải trốn mãi mới thoát được. Cô lén lút đến hội và cảm thấy khá hối hận. Hội của cô đã bị phá hủy và đang được mọi người xây dựng lại.

-" Mira- nee! Chuyện này là sao vậy? Chị giấu em chuyện này sao? "- Thấy Mira đang bưng nước cho mọi người, Pandora chạy đến hỏi. Chuyện lúc trước Mira nói đã kể hết, nhưng lại không có nói việc hội bị phá hủy!

-" Pandora! Sao em lại tới đây? Em mau về nhà nghỉ đi. "- Mira quẳng cái khay cho Gray đứng cạnh rồi chạy lại chỗ cô.

-" Mira- nee! Em cực kì bình thường! Hội thành ra như vậy rồi, chị cũng phải để em giúp mọi người chứ! "

-" Nhưng mà... "

-" Không nhưng nhị gì hết! Em sẽ giúp mọi người! "- Nói rồi đến chỗ Gray lấy lại cái khay nước.

Cuối cùng Mira đành cho Pandora làm. Mọi người tuy làm việc nhưng cũng thỉnh thoảng nhìn Pandora một chút sợ cô sẽ làm sao. Pandora biết được trong lòng nghiến răng kèn kẹt. Cô đâu yếu ớt đến thế! Nhưng cũng là có hạnh phúc khi mọi người quan tâm tới.

Không ai cho Pandora làm việc nặng cả, chỉ để cho cô làm mấy việc nhẹ nhàng thôi. Dù sao cũng là một đứa trẻ. Hơn nữa dính phấn hôn mê của Mira còn ít hơn Lucy mà phải mất nửa ngày mới tỉnh. Yếu ớt như vậy nên làm gì có ai dám để cô làm lung tung.

Chỉ là mọi chuyện vẫn đang yên đang lành thì thanh niên Gray và thanh niên Natsu chẳng hiểu sao lại lao vào choảng nhau. Kéo theo tất cả mọi người vào làm những vật dụng tan nát, suýt hỏng luôn một phần của công trình. Thật may là nhờ có Erza nên đã ngăn được vụ ẩu đả.

-" Hai người có thôi không hả! "- Erza mạnh mẽ túm tóc Natsu và Gray đập đầu họ vào nhau khiến nó kêu lên một tiếng to. Trán sưng vù và còn xì xèo bốc khói.

-" Đ���a nào dám đánh ông mày vậy hả?! "- Natsu mắt trắng gào lên.

-" N... này này... "- Gray đổ mồ hôi như suối nói.

-" Im đi tên quần xì! "- Thanh niên vẫn quay lại trừng mắt Gray một cái. Còn Gray chỉ biết phù hộ cho cậu ta.

-" Đứa này này! "- Erza toả sát khí túm tóc Natsu từ đằng sau rồi quẳng cậu ta lên tận trời.

-" Em xin lỗi chị Erzaaaaa!!!!! "

-" Haiz, thật là một tên ngốc mà. "- Pandora thở dài rồi đi tìm một chỗ để nghỉ, cô đi lại nãy giờ cũng khá mệt.

Pandora chợt phát hiện ra một thứ gì đó bị phủ kín. Tò mò, cô đến gần mở nó ra.

-" Ara, đây không phải là cây piano dưới nhà kho sao? Mọi người chưa chuyển đi lại để quên nó ở đây à? "- Mira từ xa tiến lại gần nói.

-" Vậy sao? "- Pandora phủi bụi đi một chút v�� mở nắp đàn lên. Những phím đàn hiện ra trước mắt. Cô liếc khẽ mọi người đang thu thập lại những gì bị hỏng, Gray và Natsu tuy vẫn bực nhưng không dám làm gì vì Erza vẫn ở bên cạnh.

-" Em mượn nó được chứ? "- Cô ngập ngừng hỏi.

-" Được chứ! "- Có chút ngạc nhiên nhưng Mira nhanh chóng mỉm cười đồng ý. Pandora định chơi piano, không phải chuyện tốt thì là gì đâu.

Nghe được câu trả lời, cô dựt phăng chiếc khăn ra để lộ một cây đàn hoàn chỉnh. Tay đã đặt trên phím đàn nhưng cô chưa đánh ngay mà hít vào một hơi sâu rồi thở ra. Nhìn phím đàn một lúc rồi khẽ nhắm mắt.

Tay cô bắt đầu di chuyển tạo giai điệu ngân vang thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Đến lúc, Pandora cất lên giọng hát của mình. Một giọng hát trong trẻo, thanh thoát như nước hồ mùa thu, nhưng cũng có gì đó ấm áp ngọt ngào khiến ai nghe đều trầm luân vào đó, không dứt ra được, lý trí cũng chẳng buồn hoạt động. Có lúc còn khiến người ta quên cả thở.

Bài hát mà Pandora đang thể hiện, chính là Yume no Hazakura. Cũng dịu nhẹ, dễ đi vào lòng người. Ai cũng nhắm mắt thưởng thức, nhưng lời bài hát cũng làm khơi gợi lại một chút kí ức nào đó trong họ, khiến họ trầm ngâm.

Phím đàn cuối đã ngừng lại từ lâu mà mọi người vẫn chưa lấy lại hồn phách, Pandora thấy im quá nên không dám mở mắt nhìn. Mãi đến khi thanh niên Natsu gào lên một tiếng lớn thì mới tỉnh lại, bắt đầu vỗ tay hò hét. Sau đó cô mới dám hé mắt.

-" Hay quá Pandora- chan! "

-" Thật tuyệt! "

-" Em làm thế nào vậy? "

-" ... "

Nhìn thấy được cổ vũ nhiệt tình, Pandora xấu hổ cúi đầu. Cô thật ra chỉ muốn giải toả bầu không khí khó chịu vừa nãy thôi.

-" Thật tuyệt đó Pandora. "- Mira bước tới cạnh cô mỉm cười.

-" Vâng... vâng... "- Pandora ngượng ngùng trả lời.

-" Vậy là em sẽ không lo nữa rồi. Phải không? "

-" Huh? "

-" Nhìn này Pandora, em xem. "- Mira kéo cô đến chỗ mấy thứ bị phá hủy ban nãy. Giờ chúng đều trở lại bình thường như không có chuyện gì xảy ra!

-" Ơ.. Vừa nãy chẳng phải bị phá hủy rồi sao? "- Cô chạm vào đó, xác nhận đúng là bình thường thì quay qua nhìn Mira ngạc nhiên hỏi.

-" Phải! Nhờ có em đó. "

-" Nhờ có em? "

-" Pandora! Nhóc làm thế nào vậy? Vết thương của anh lành hết rồi nè! "- Chưa kịp để nàng bartender giải thích, thanh niên Natsu đ�� chen miệng vào.

-" Cả anh nữa! "

-" Cả chị nè! "

-" ... "

Nhờ ơn Natsu, Pandora đang bị mọi người vậy kín. Cô bị chen lấn xô đẩy chóng cả mặt. Thở sắp không nổi thì mọi người dần tản ra. Là Master đang bê một thanh gỗ đi tới.

-" Pháp thuật này, ta cũng chưa nhìn thấy bao giờ. Nhưng nó có thể chữa thương và phục hồi các đồ vật. Cũng rất tuyệt vời, Pandora. "- Ông cất lời.

-" A? "- Não cô vẫn chưa load kịp.

-" Pandora, lúc em đàn và hát ấy. Từ em và cây đàn đều xuất hiện những khuông nhạc mờ ảo, bay đến chỗ mọi người và mấy thứ bị phá hủy, dần dần làm nó như cũ và chữa thương cho mọi người. Chị tuy không bị thương nhưng cảm giác khi nó đi qua ấm áp và tuyệt vời lắm ấy. Tâm hồn chị cảm tưởng như được thư thái hơn bao giờ hết. "- Mira ôm mặt nhớ lại. Công nhận rằng cuối cùng cô mới biết cảm giác "phê tới nóc" là thế nào nha~

-" Ra vậy... ư? "- Pandora mỉm cười. Hóa ra cô cũng có pháp thuật. Vậy cô không phải là đứa vô dụng rồi. Thật may mắn. Chỉ là chưa kịp nói xong, Pandora cảm thấy trời đất quay cuồng. Lại một lần nữa, cô bất tỉnh.

-" Pandora! "

______________________________________

~ End chap 4 ~

🔯 Time: 9:04

🔯 Date: 17-3-2019