"Mẹ biết là con nghĩ như vậy nên mới không đồng ý ngay với Tần Tường, chỉ nói là sẽ bàn bạc thêm với con." Lãnh Nhược Băng thở dài.
"Thực sự nhà họ Tần không có gì để nói, những lúc quan trọng vô cùng tình cảm, Tần Tường và Tần Hi Á đã giúp đỡ chúng ta nhiều như vậy, chúng ta thực sự không thể báo đáp được, Nhưng nghĩ lại thì Tần Tường và Tần Hi Á giúp chúng ta là có nguyên nhân cả."
"Đúng." Dạ Diễm gật đầu: "Nói cho cùng thì bởi vì khi con vào tù, Thiên Vũ và Lôi Liệt đã giúp đỡ họ, lúc trước Hàn Tú Thành hãm hại nhà họ Tần nếu không có Thiên Vũ và Lôi Liệt kịp thời phát hiện ra thì chú Tần không thể nào tránh khỏi rắc rối đó, còn Tiêu Hàn và Tần Hi Á có thể đến với nhau như ngày hôm nay cũng nhờ vào Thiên Vũ hết."
"Đừng nói em tốt như vậy." Lam Thiên Vũ hơi xấu hổ: "Chuyện của Hi Á và Tiên Hàn em không nói nữa, nhưng trước đây cứu chú Tần nguyên nhân lớn là vì muốn cứu anh ra khỏi trại giam thôi."