"Ơ, vậy cũng không được." Phó tổng giám đốc Lê mỉm cười: "Dạ ra rất giàu có, những tài sản này cũng không thể công bố một lát là xong ngay được, sợ là hôm nay mọi người phải ăn trưa ở đây rồi."
Vị lãnh đạo sờ mũi một, ra vẻ tức giận nói: "Tranh thủ thời gian đi!"
Ông cụ Dạ nháy mắt, luật sư Ước Hàn bắt đầu công bố tài sản của nhà họ Dạ, hai thùng tài liệu chứa các giấy tờ liên quan đều được công bố ra, được những người làm chứng, tất cả những người đang ở đây đều vô cùng khiếp sợ, những vị quan chức đó nghe xong đều toát mồ hôi...
Tài sản nhà họ Dạ nhiều hơn so với họ tưởng tượng nhiều, chỉ là công bố thôi cũng hơn nửa ngày, còn phải kiểm tra nữa.
**
Ôn Hướng nhận được điện thoại của nhân viên ủy ban Độc Lập Chống tham nhũng, sắc mặt thay đổi, báo cáo tình hình cho Ôn Hải, lông mày của Ôn Hải cũng nhíu chặt lại, cắn răng chửi: "Lôi Chấn Đình thật lợi hại, ông ta làm như vậy thì tài sản của nhà họ Dạ một xu tôi cũng không đụng vào được."