"Chuyện này cũng rất kỳ lạ." Lam Thiên Vũ nhớ tới chuyện lúc chiều vẫn cảm thấy không thể tin được: "Khi con tỉnh lại thì đang nằm trên giường của bá tước Louis, quần áo lộn xộn, anh ta cũng không mặc gì cả, lúc ấy con vô cùng sợ hãi. Nhưng…"
"Nhưng mà sao?" Lãnh Nhược Băng gặng hỏi.
Lam Thiên Vũ cắn môi cảm thấy hơi khó chịu: "Nhưng con không có cảm giác gì hết, anh ta nói chúng con đã ngủ với nhau, con cảm thấy rất sợ hãi, không dám tin nhưng anh ta nói rất nghiêm túc giống như không hề nói dối vậy."
"Vậy, vậy bây giờ con cảm thấy khó chịu không?" Lãnh Nhược Băng nghi ngờ hỏi.
"Dạ dày con hơi khó chịu." Lam Thiên Vũ chau mày: "Buổi trưa và tối nay con chưa ăn gì, đói tới mức hoảng hốt, ngoài ra ly nước hoa quả đó thực sự là có vấn đề, đến giờ con cảm thấy hơi đau dạ dày thôi còn lại không có chỗ nào không ổn cả."
Lãnh Nhược Băng nhíu mày nghĩ ngợi.