Dạ Diễm liếc mắt nhìn qua chiếc nhẫn kia, nghiêm túc nói: "Đó đều đã là chuyện trong quá khứ rồi, bây giờ Thiên Vũ mới là vợ của tôi! Nếu như cô muốn ở lại đây thì phải ngoan ngoãn nghe lời chị cô, không thì tôi cũng chỉ đành gọi người tới đưa cô đi thôi."
"Anh nói cái gì??" Thẩm Ngưng Nhược sửng sốt rồi ngay lập tức trở nên kích động: "Chuyện này không thể, không thể nào, không thể nào. Vợ của anh chỉ có một mình em, sao có thể là người khác được???"
"Ngưng Nhược, những gì Dạ Diễm nói đều là sự thật." Thẩm Tang Hải nói: "Thiên Vũ đã sớm kết hôn với Dạ Diễm rồi. Con hãy tỉnh ngộ đi, đừng tiếp tục cố chấp nữa."
"Thiên Vũ??? Lam Thiên Vũ???" Vẻ mặt Thẩm Ngưng Nhược trở nên dữ tợn: "Đúng vậy, tôi nhớ ra rồi. Là con tiện nhân Lam Thiên Vũ đã cướp Diễm đi. Cô ta có thai với anh ấy, lừa anh ấy cưới cô ta. Là con tiện nhân đó hắt axít vào người tôi, huỷ hoại gương mặt của tôi. Cô ta muốn hại tôi, muốn hại tôi."