Tiêu Hàn tới phòng bệnh của Dạ Diễm đúng lúc Dạ lão thái gia không ở đó, Dạ Diễm bị thương nặng như vậy mà vẫn còn cầm điện thoại di động chật vật gửi tin nhắn, miệng khẽ mỉm cười rất ôn nhu, Tiêu Hàn lạnh lùng nhìn hắn: "Đang nhắn tin cho Vũ Dao sao?"
Chỉ khi nhắn tin với Cung Vũ Dao thì Dạ Diễm mới cười ôn nhu như vậy mà thôi.
"Không phải anh nói muốn tuyệt giao với tôi sao???" Dạ Diễm liếc hắn một cái rồi lại tiếp tục gửi tin nhắn.
"Trên đời này có biết bao nhiêu người phụ nữ đồng ý sinh con cho anh, tại sao anh cứ phải tìm Thiên Vũ???" Tiêu Hàn hỏi thẳng vào chủ đề chính.
"Không phải là tôi tìm cô ấy, mà là chúng tôi có duyên, mới một đêm mà cô ấy đã mang thai đứa con của tôi rồi." Dạ Diễm không thèm nhìn lên.
Tiêu Hàn nghiến răng nghiến lợi khẽ quát: "Nếu không phải anh đang bị trọng thương thì tôi đã đánh anh rồi đấy."