Cô Lam đây là khách quý của tôi!" Bá tước Louis giới thiệu với người giúp việc, "Cô ấy chưa ăn sáng, trước đi làm cho cô ấy bữa cơm lót dạ đi!"
"Vâng." Một vị nữ giúp việc tóc vàng nhìn Lam Thiên Vũ một lúc, rồi lập tức đi chuẩn bị đồ ăn nhẹ.
Lam Thiên Vũ vẫn cảm thấy hơi lo lắng, ngồi trên sô pha, thỉnh thoảng lại nhìn thời gian, hy vọng thẩm phán Dome nhanh đến.
"Cô Lam, đây là nước cam tôi mới ép, hy vọng cô thích." Nữ giúp việc bưng cho Lam Thiên Vũ một ly nước cam.
"Cảm ơn." Lam Thiên Vũ nhìn ly nước cam, thật ra cô đang khát, nhưng lại không dám uống, sợ nước có vấn đề.
"Hôm nay em làm sao vậy? Dáng vẻ rất không yên lòng." Bá tước Louis buồn cười nhìn cô, anh ta ngồi đối diện sô pha của cô, tao nhã bắt chân, tay đung đưa chén rượu.
"Có thể do quá mệt mỏi." Lam Thiên Vũ tìm cái cớ.