Lam Thiên Vũ kéo cơ thể mệt mỏi không chịu nổi bôn ba khắp nói, muốn tìm quan toà để thỉnh cầu ngày ra tòa của Dạ Diễm được hoãn lại thêm mấy ngày.
Đáng tiếc quan toà cũng không đồng ý gặp cô, dù sao vụ án này rất quan trọng, nhân viên có liên quan đến vụ án đều là người có địa vị trong giới chính trị, ảnh hưởng xã hội cực kỳ ác liệt, ai cũng không dám coi trời bằng vung.
Giày vò một ngày, ban đêm Lam Thiên Vũ về đến nhà đã mệt mỏi sắp không thở nổi.
Đổi giày ngồi dựa trên ghế sa lon, nhắm mắt lại, xoa xoa mi tâm mỏi mệt, người hầu bưng trà nóng tới cho cô, đau lòng nói: "Cô chủ, cô uống ngụm trà nóng đi, cô bận rộn không biết ngày đêm, cơm cũng không ăn đầy đủ, nhìn sắc mặt của cô tái nhợt đến chẳng nhận ra."
"Tôi bị đau dạ dày, lấy thuốc lại đây giúp tôi." Lam Thiên Vũ ôm dạ dày, mày nhíu lại rất chặt.