"Cảm ơn!" Lam Thiên Vũ cười một tiếng nhàn nhạt, lễ phép đáp lại lời khen của bá tước Louis.
"Vừa rồi khi cô Dạ trả lời với phóng viên, cũng không thấy cô ấy nhận là cô Dạ. Hình như vẫn chưa phục hôn lại với tổng giám đốc Dạ đúng không?" Một vị hơi lớn tuổi khác lặng lẽ nhìn Lam Thiên Vũ.
"Vẫn chưa phục hôn?" Hai mắt bá tước Louis tỏa sáng.
"Không sai, vừa rồi đúng là tôi định nói những lời đó."Lam Thiên Vũ nhàn nhạt nói: "Mọi người muốn xưng hô thế nào cũng được, cô Dạ hay cô Lam, tôi đều không ngại."
"Tôi càng thích gọi em là cô Lam hơn!" Hai mắt Louis bắn ra hào quang kỳ lạ.
Lúc này, tiếng nhạc du dương vang lên, một nam một nữ tiến vào sàn nhảy, nhảy một điệu Waltz lãng mạn.
Bá tước Louis cũng đứng lên, rất có phong độ mời Lam Thiên Vũ: "Không biết cô Lam có sẵn lòng nhảy với tôi một bài không?"