"Thiên Vũ..."
"Anh nghe em nói trước đã." Lam Thiên Vũ nhẹ nhàng đặt ngón tay lên môi Dạ Diễm, đặc biệt nghiêm túc nói: "Em biết anh lo lắng chuyện gì, anh yên tâm đi, em sẽ chăm sóc bản thân thật tốt, chăm sóc cho Thiên Dực, chăm sóc ông nội, hiện giờ tập đoàn họ Dạ và nhà họ Dạ đều rất tốt, trước mắt em và phó tổng giám đốc Lê hợp tác rất ăn ý, bọn em đã làm cho Dạ Thị thắng lớn ở hội nghị thảo luận thương mại, đây là một khởi đầu tốt. Hãy tin em, vợ anh không phải là một bình hoa trang trí vô tích sự, bình thường nhìn có thể mềm yếu nhưng vào thời điểm quan trọng, em nhất định sẽ có ích, cho dù gặp phải khó khăn gì thì em đều có thể chống đỡ được mái nhà này, chờ anh trở về!!!"
"Vợ à..." Dạ Diễm cảm động không thôi, tất cả từ ngữ đều biến thành một nụ hôn nồng nhiệt chặn miệng Lam Thiên Vũ.